CÙNG MỘT L̉NG, MỖI NGƯỜI MỘT TAY
LÀM NÊN LỊCH SỬ
LAM SƠN LĂO NÔNG
Phong trào dân chủ quốc nội bùng lên và phát triển mạnh từ khi cụ Hoàng Minh Chính trở về, sau khi đi Hoa Kỳ mấy tháng trị bịnh ung thư tiền liệt tuyến. Trước khi rời Hoa Kỳ cụ Chính đă họp báo với một số kư giả Nam Băc Cali, ngỏ ư muốn hải ngoại sẽ có một Phong Trào Tự Do Dân Chủ như trong nước hai bên liên kết với nhau Dân Chủ Hóa xứ sở.
Tại Sài G̣n hay Hà Nội cụ Chính đều bị công an và xă hội đen vây chặt, mắng chửi hành hung, ném chất dơ vào nhà và ngăn cấm thân nhân bằng hữu viếng thăm. Tuy bị bủa vây như thế, cụ cũng có dịp gặp 2 ông Trần Khuê và Đỗ Nam Hải từ Sài G̣n ra thăm hỏi.Cuộc họp tay ba ấy đă thảo luận và quyết định tung ra bản Tuyên Ngôn Tự Do Dân Chủ Nhân Quyền. Người thanh niên trẻ Đỗ Nam Hải được ủy nhiệm soạn thảo “chấp bút”, với sự góp ư của Linh Mục Nguyễn Văn Lư. Về tới Sài G̣n, Đỗ Nam Hải bị công an mời lên đồn thẩm vấn mấy ngày liền, điện thoại bị cắt, máy vi tính bị tịch thu.Thế mà Tuyên Ngôn Tự Do Dân Chủ vẫn được công bố tại Việt Nam đúng ngày 8 tháng 4 năm 2006, do 118 vị hào hùng đứng tên với địa chỉ đầy đủ, tạo ra phấn khởi cho Quốc Nội, Hải Ngoại và bầu bạn khắp năm châu.Thật là một kỳ tích mà Hải Ngoại không ngờ phong trào dân chủ tự do trong nước đă có sáng kiến và hùng tâm dũng lược thực hiện cho bằng được!
Chỉ mấy ngày sau biến cố lịch sử ấy, gần 2000 đồng bào trong nước đă dũng cảm theo bén gót cụ Hoàng Minh Chính phục hoạt dảng Dân Chủ XXI và nhiều tổ chức dân chủ khác tự tuyên bố thành lập như Cộng Đoàn Dộc Lập, Đảng Thăng Tiến khắp cả Bắc Trung Nam, nhóm Sơn Hà, Ủy Ban Nhân Quyền , Hiệp Hội Công Nông Đoàn Kết do công nhân ngành nhựa và nông dân miền Nam thành lập, Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị và Tôn Giáo do hai Thượng Tọa Thiện Minh và Không Tánh tổ chức. Cộng sản Việt Nam không chính thức phủ nhận các cơ cấu ấy, nhưng bộ máy công an thẳng tay đàn áp những nhân vật ṇng cốt như Đỗ Nam Hải, Nguyễn Chính Kết, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, Lê Trí Tuệ v.v.. đều bị sách nhiễu triền miên, cúp điện thoại, tịch thu máy vi tính, triệu lên đồn thẩm vấn, hạch sách đe dọa, phải tách rời tổ chức, có người bị tông xe té xuống đường,.Nhà văn nữ Trần Khải Thanh Thủy chuyên chế riễu cán bộ và công an, bị một đoàn hơn 200 người hùng hổ xông vào nhà đập phá, xập cả giường ngủ, giáng vào mặt nhà văn nhiều cái tát nẩy lửa, chồng bà lấy thân ḿnh che chở cho vợ, bị công an kéo xuống đất, dùng gậy đánh trên lưng đến xưng tím rớm máu, đi ngủ phải nằm sấp, v́ lưng quá đau.
Nham hiểm hơn nữa, chúng đă xông vào nhà bắt bà luật sư Bùi Kim Thành thường giúp dân oan khiếu kiện, đưa lên nhà thương điên Biên Ḥa, nhốt vào khu bệnh nặng và bị tiêm nhiều mũi thuốc chẳng biết thuốc ǵ. Như thế không điên rồi cũng có thể hóa điên!
Ghê tởm nhất, vụ công an huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang tra khảo rất lâu ngày 4 tu sĩ và 5 cư sĩ Phật Giáo về tội “Trộm cổ vật” .Chúng đánh đập các nghi can chết giấc rồi hồi tỉnh, không biết bao lần, chẳng ai nhận tội v́ họ không dám phạm thượng lấy trộm cổ vật thờ cúng. Chúng lột trần truồng mọi người, treo ngược lên trần nhà, dí roi điện vào “chỗ kín”, dí điếu thuốc đang cháy vào 2 bên mông, dẫm đạp lên ngực, lên bụng cho oí ra, rồi bắt ăn vào, nếu không đánh tiếp.Thầy Thích Tâm Phương tố cáo: “Chúng đánh tôi nhừ cả người, rồi lấy giây vải cột vào phần b́u của tôi sát hai “ḥn cà” giựt mạnh, dương vật của tôi đau quá, ngấm vào con tim khối óc, chết lặng, th́ chúng cười hềnh hệch bảo nhau : “đă là sư đếch cần cái ấy, vứt mẹ nó đi, để chúng tao giúp cho” Chúng bảo :“Pháp luật đứng về phía chúng tao, mày biết chứ !!”
Sư cụ Thích Đức Chính ở chùa này cũng bị chúng tra tấn cho đến chết !
Ứng phó với chiến dịch đàn áp ngày một gia tăng khốc liệt. Khối 8406 tuyên bố thnàh lập Liên Minh Đấu Tranh v́ Tự Do Dân Chủ và Nhân Quyền cho Việt Nam ngày 16 tháng 10 năm 2006 .Liên Minh Dân Tộc này một khi đă thành h́nh và phát triển, nhất định sẽ chuyển hóa được đất nước từ thể chế chính trị “Nhất Nguyên Độc Đảng” hiện nay sang thể chế “Đa Nguyen Đa Dảng” cho Dân Tộc ngày mai”
Lời kêu gọi được đồng bào trong nước, ngoài nước và bạn bè Quốc Tế nhiệt t́nh ủng hộ
-Trong nước th́ các tổ chức lớn như Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Ḥa Thượng Thích Quảng Độ, Phật Giáo Ḥa Hảo Thuần Túy Cụ Lê Quang Liêm, Cao Trào Nhân Bản, Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế. Đảng Thăng Tiến vv….
-Ngoài nước, th́ Nghị Hội Toàn Quốc Hoa Kỳ, Tổ Chức Quốc Tế Yểm Trợ Cao Trào Nhân Bản , Đảng Việt Tân, Đảng Dân Tộc, Cộng Đồng Việt Nam Nam Cali, Phong Trào Giáo Dân Hải Ngoại, Cộng Đồng Việt Nam Arizona, Phong Trào Thanh Niên Sinh Viên Tân Tây Lan, Cộng Đồng Việt Nam tiểu bang Washington, Úc châu, Canada, Hội Nghị Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại, Phong Trào Hưng Ca Việt Nam…
Trân trọng đề nghị chư vị Sĩ Phu, Nhân Sĩ, các Đảng Phái, Hội Đoàn Hải Ngoại đồng loạt chúc mừng và hỗ trợ tinh thần cũng như tài hóa cho Liên Minh Dân Chủ Nhân Quyền quốc nội, tạo niềm vui cho Khối 8406 thêm vững tin nơi chính nghĩa của ḿnh. Như thế là dă đáp ứng sự mong đợi của quốc nội.
Tuy nhiên, nếu chúng ta muốn tăng cường uy lực cho khối 8406 và hỗ trợ thật đắc lực cho Liên Minh Dân Chủ trong nước th́ cố gắng thống hợp các đảng phái, hội đoàn hiện hữu tại hải ngoại trong một Quốc Dân Đại Hội thật quy mô bầu lên Hội Đồng Chỉ Đạo cho Hải Ngoại. Từ khi ấy Ha Nôi và Quốc Tế sẽ nh́n ta với nhăn quan khác hản.
Trước APEC chúng ta có nhiều phái đoàn tiếp xúc với các ch́nh giời, có biểu t́nh, đăng báo, tỏ bầy nguyện vọng, thế mà có ai trực tiếp nêu vần đề Nhân Quyền ,Tôn Giáo với Hà Nội đâu? Rơ ràng vấn đề Việt Nam phải do dân Việt Nam giải quyết, không đợi nước ngoài bật đèn xanh đèn đỏ. Lẽ nào người Việt ḿnh thông minh tài trí, bất khuất, được thế giới công nhận mà không biết lo toan cho yên việc nước?? Xin hy sinh tư chút, tạm quên cái ta to lớn ḥa đồng với mọi người , mọi giới , toàn tâm toàn trí cho Quốc Dân Đại Hội, bầu cử người tài đức không vụ danh lợi vào Hội Đồng Chỉ Đạo thay mặt cho 3 triệu người Việt Hải Ngoại.
Hội Đồng Chỉ Đạo ra đời là một biến cố lịch sử vĩ đại, chấn động tâm tư đồng bào trong và ngoài nước thỏa măn sự khao khát của hầu hết mọi người. CS Hà Nội sợ nhất sự kiện này, và chúng ta biểu lộ được tinh thần đoàn kết chống ngoại xâm và nội xâm. Hà Nội cũng như Quốc Tế sẽ không dám coi thường một cơ cấu, mà hậu thuẫn đông đảo gồm cả mấy trăm người nhân tài trí tuệ hơn người, đóng góp sức phát triển khoa học kỹ thuật cho các quốc gia hàng đầu trên thế giới. Hải Ngoại sẽ đủ khả năng uy thế kết hợp với Lien Minh Dân Chủ quốc nội đẩy mạnh bánh xe Nhân Quyền Dân Chủ Tự Do tiến tời, nhờ số đông những người dân xưa kia bị ḱm kẹp lâu ngày dưới chế độ CS c̣n sơ sệt, nay vững tin nơi Hải Ngoại lớn mạnh, dám nói, dám làm công khai ủng hộ, các đảng và tổ chức dân chủ mới thành lập, ngày một nhiều tràn lan…Việt Cộng phải chào thua .Lời nói chính nghĩa thấm vào ḷng người, cán bộ công an cũng c̣n lương tri, tất phải suy gẫm, dù chưa ngả theo dân chủ cũng nương tay khi thi hành phận sự đỡ khổ cho các nhà đấu tranh
Uớc mong những tuổi trẻ tài cao chí lớn, cùng tham gia Quốc Dân Đại Hội không tiền khaóng hậu này, đem tài năng kiến thức và sáng kiến ra thi thố giúp nước và tạo phong cách mới, sinh khí mới cho hải ngoại . Được đào tạo trong mội trường khoa học, tân tiến, tuổi trẻ dễ thích nghi với bang giao quốc tế và để tạo niềm thông cảm giữa đôi bên .Mong rằng trong giai đoạn này, các cây viết nổi tiếng hay phê phán những ngựi, những sự kiện không hợp ư ḿnh, sẽ sáng tác những bài báo gắn bó các lực lượng đấu tranh với nhau cùng lo việc nước!
Thực tế rất thuận lợi, kính xin các bậc sĩ phu và trí thức, các vị lănh đạo các Hội Đoàn Đảng phái đấu tranh cùng thỏa thuận với nhau thành giới Lănh Đạo chung, d́u dắt giới b́nh dân chúng tôi, bất kể giầu nghèo và quá khứ chính trị, vào Đại Hội Quốc Dân để tất cả mọi người
Cùng một ḷng, mội người một tay làm nên Lịch Sử.
San Jose ngày 15 tháng 12 năm 2006
Lam Sơn Lăo Nông Vơ Toàn
(408) 272-3889.
QUÁ TR̀NH HOẠT ĐỘNG CỦA LAM SƠN
LĂO NÔNG VƠ TOÀN
Kính Thưa chư vị:
Sĩ Phu, Nhân Sĩ, Lănh Đạo các Tổ Chức…
và Đồng Bào Hải Ngoại.
Thưa qúy vị,
Đă từ lâu người viết vắng bóng trên văn đàn.Gần đây bỗng dưng có đôi bài thời sự về đất nước. Lẽ tất nhiên có người thắc mắc đặt câu hỏi: “Quá khứ của cụ già này thế nào mà dám đại ngôn như thế”?
Xin thưa, mọi việc đều có căn nguyên và sau đây là quá tŕnh hoạt động :
Chúng tôi VƠ TOÀN sinh trưởng tại Thanh Hóa vào đầu năm Tân Hợi (1911).Hơn mười tuổi mới theo chị ruột Vơ Thị Quyến (tốt nghiệp trường Đồng Khánh Huế, thành viên Đoàn Thanh Niên Cách Mạng Đồng Chí Hội) vào học tiểu học Cao Xuân Dục thành phố Vinh.Tôi theo học lớp nhất do thày Trần Phú (Bí thư Đảng Cộng Sản Đông Dương) hướng dẫn. Cả trường băi khoá kéo nhau diễn hành khắp phố phường, đ̣i phóng thích cụ Phan Bội Châu.
Trung học lên college Vinh, chung một lớp với Phạm Biểu Tâm, Nguyễn Khắc Viện…cùng tham dự lễ truy điệu cụ Phan Chu Trinh. Lê Doăn Bổng học lớp trên, rủ treo cờ búa liềm trên nóc trường. Trường bị đóng cửa dời vào trại lính Khố Xanh. Pḥng ốc của trường dành cho tiểu đoàn “Lê Dương” đặc phái về dẹp loạn “Xô Viết Nghệ Tĩnh”.
Năm 1945 đă làm việc cho thực dân Pháp hơn 10 năm tại ṭa khâm xứ Huế. Nguyễn Văn Tấn, bạn đồng sự nhỏ tuổi hơn rủ vào Mặt Trận Việt Minh (chủ trương đánh Pháp đuổi Nhật –lo bảo vệ an ninh cho bộ chỉ huy Mặt Trận thường họp kín nhiều lần tại nhà riêng Trong số 8, 9 người, sau 1975 c̣n gặp Hoàng Anh phó thủ tướng, Nguyễn Văn Tấn thứ trưởng bô Lương Thực, Lê Tử Đồng, hiệu phó Đại Học Quân Sự Hà Nội)
Ngày 23-8-1945, Mặt Trận biểu t́nh vơ trang cướp chính quyền.Từ chối sự phân công “đi trấn áp phản động” cùng nhóm thanh niên công giáo Phú Cam đi biểu t́nh, nhóm này do bạn Nguyễn Văn Đông giới thiệu.( Bạn Nguyễn Văn Đông sau được Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm cử làm t́nh Trưởng Quảng Trị ) Nhóm này, ai cũng có súng săn nên được đám đông đưa lên dẫn đầu cuộc biểu t́nh. Hội Đồng Cách Mạng phải nhờ chúng tôi tịch thu tất cả súng ngắn, súng dài của các đoàn đại biểu rồi mới dám ra mắt đồng bào. Ngay hôm sau, Nguyễn Văn Tấn mời vào Đảng như nhiều bạn đồng sự năn nỉ xin vào.Chẳng hiểu sao tôi lại từ chối.
Bất ngờ được thay Trưởng Ban kiểm kê kho tàng nhà Nguyễn tại Đại Nội Huế. Trước khi dọn ra cung An Định gần Phú Cam, Hoàng hậu Nam Phương sai thị vệ ra hỏi có cần ǵ Bà sẽ tặng.Tôi từ chối rất lịch sự - và đóng dấu kư tên vào các giấy niêm phong cho xe chở hết vali, ḥm xiểng ra khỏi Đại Nội không khám xét cái nào - xong việc kiểm kê được đặc phái ra Hà Nội rất nhiều lần liên lạc với Bộ Trưởng tài chánh Phạm Văn Đồng nhận tiền bạc văn pḥng phẩm, thuốc men, cả thuốc phiện của thuế quan Pháp giao lại.
Tử chối vào Hội Nghiên Cứu chủ nghĩa Mác Lê, khi đảng công sản tạm náu h́nh. Không nhận công tác Cảnh Sát Trưởng tỉnh Thuận Hóa và Công An Trưởng Thừa Thiên mà nhận công tác in bạc cụ Hồ.
Cuối năm 1945, chấp nhận đề nghị của bạn Tấn hoạt động trên vùng rừng núi Thanh Nghệ t́m gỗ qúy loại danh mộc đổi súng cho Khánh Chiến .
Từ 1946 đến 1953 sống ở Phủ Qùy (Nghệ An) và lùng sục nhiều nơi hiểm độc, sốt rét triền miên, sinh bệnh lao khớp xương . Hai đầu gối, hai mắt cá sưng và đau nhức khôn tả, cơ bắp teo hết gần như bộ xương cách trí. Không thể lên Việt bắc khi cơ quan tập trung gỗ ngung hoạt động. Phải về Thọ Xuân gần đất Lam Sơn trị bệnh và t́m nơi cầy cấy. Suốt thời gian làm nông nghiệp đă cảm thông sâu sắc nỗi lo buồn sơ hăi của nông dân trong các đơt “Lúa nuôi quân” “Giảm Tô Giảm Tức” và đặc biệt khủng khiếp “Cải Cách Ruộng Đất”.
Dù c̣n đang bị bệnh nặng, cũng bị bắt buộc tham dự cuộc đấu tố ở địa phương. Rất căm hận khi nh́n thấy cảnh một số dân quê (vốn hiền lành chất phác) được Đội Cải Cách Ruộng Đất huấn luyện trở thành hung dữ, xỉa xói tận mặt một cụ già địa chủ đang qùy gối dưới đất. Chúng hài ra bao nhiêu tội ác tưởng tượng, trong đó có tội chỉ điểm cho máy bay Pháp bắn phá xóm làng. Tức th́ cụ già này bị lôi ra trói vào cây cọc gần đấy. Rồi 3 anh “Dân Quân Tự Vệ” bắn cụ già chết ngay trước sự reo ḥ khả ố của đấu trường.
Sau thảm kịch dơ bẩn này, ít lâu Nguyễn Văn Tấn lại tới thăm, tôi tỏ ư bất b́nh và không tin đảng của anh ta, nhất định đ̣i từ nhiệm chức vụ chi sở phó kho thóc tỉnh Thanh Hóa. Dù bệnh nằm nhà, vẫn được gạo trợ cấp đủ ăn. Tấn nhỏ tuổi như đàn em, nay là xếp vẫn v́ t́nh bạn về Bộ tài chánh xin cho tôi nghỉ việc v́ lư do sức khỏe. Nhờ thế sau đó mới xin được về Bộ Tài Chánh ở Hà Nội thay v́ phải trở về quê quán tỉnh Thanh Hóa. Và từ đó t́m đường vào Nam.
Từ 1955 đến 1975 vào Nam t́m Tự Do, không hồi chánh nên không được chính quyền biệt đăi, mà vẫn sống khá thỏai mái.
Từ 1975 đến 1991, sống rất khó khăn chật vật với CSVN, dù được Nguyễn Văn Tấn và Lê Tử Đồng viếng thăm (2 người bạn nay vẫn sống tại Hà Nội)
Năm 1991 qua Mỹ sống chung với con trai út bảo lănh.
Năm 1993 di chuyển về San Jose sinh hoạt chính trị với bà con đồng hương- Đă cùng các cụ Trần Văn Hương, Lê Hữu Dản đi Nữu Ước tuyệt thực 3 ngày tại trụ sở Liên Hiệp Quốc để đ̣i nhân quyền cho Việt Nam.
Tháng 6 năm 1994, đă cùng 2 kư giả Duy Xuyên và Lê Phát Đạt từ texas đến, tuyệt thực 7 ngày sau Ṭa Bạch Ốc, đ̣i nhân quyền và Tư Do Tôn Giáo cho Việt Nam.
Năm 1994 cùng nhóm bô lăo Bắc Cali đề nghị tổ chức Quốc Dân Đại Hội không thành.
Năm 2002 đă 93 tuổi cùng thày sáu Hồ Tá Trung gần 90 tuổi đề nghị Hội Nghĩ Diên Hồng, lên án CSVN cắt đất hiến biển cho Trung Quốc .Bắc Cali im lặng,Nam Cali thực hiện với vài hội đoàn Bắc Cali vận động không mở rộng, kết quả rất khiêm tốn.
Kính Thưa Chu Liệt Vị,
Thành tích cá nhân chúng tôi, chẳng co chi đáng nói, nhưng ư chí đấu tranh cho Tự Do Dân Chủ và Độc lập cho Việt Nam gần như liên tục cho tới ngày nay, đă 97 tuổi gần trọn đời c̣n vắt óc, moi tim ghi trên giấy trắng, gửi tới đồng bào với ước mong mọi người quên ḿnh, bỏ qua mọi xích mích dị biệt, đố ky, không cầu danh lợi, quyết tâm dấn thân cúu nguy đất nước. Việt Cộng đă nói rơ sẽ đập tan khối 8406 và đă vô hiệu hóa các nhà đấu tranh dân chủ. Do dó Hải Ngoại không thể im lặng, phải tập trung sức lực trong một Quốc Dân Đại Hội mới hy vọng giải tỏa được đại họa nội xâm Cộng Sản đă dày xéo quê hương Việt Nam suốt 61 năm qua.
Mong rằng Hải Ngoại nhận lănh trách nhiệm với Tổ Quốc Việt Nam.
San Jose ngày 15 tháng 12 năm 2006
Lam Sơn Lăo Nông Vơ Toàn
(408) 272-3889