Hội nghị 4 Trung ương ĐCS :

 

Tham nhũng quyền lực là tham nhũng gốc

Bùi Tín

Hội nghị trung ương 4 đă bế mạc sau 10 ngày làm việc. Đây là cuộc họp trung ương đầu tiên sau khi Việt nam vào WTO, một bước quyết định ḥa nhập với thế giới. Nó quan trọng ở điều đó.

Trong và ngoại nước đă có những hy vọng lạc quan, dựa vào vài dấu hiệu đáng mừng : 10 vụ án tham nhũng cỡ lớn nhất sẽ lần lượt được xét xử; nghĩa trang quân đội VN Công ḥa ở Biên ḥa được giao cho ngành dân sự quản lư; ông Vơ Văn Kiệt thăm ḍ việc ḥa giải với cộng đồng người Việt theo hướng bỏ qua quá khứ nh́n tới tương lai; cuốn tiểu thuyết tả rơ cuộc cải cách ruộng đất của nhà văn Tô Hoài nằm chờ 12 năm vừa ra mắt bạn đọc; thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đến Vatican gặp Giáo hoàng…

Phải chăng sau Đại hội X, sau Thượng đỉnh APEC, những người lănh đạo mới đă có một cách nh́n mới để tận dụng ‘’thời cơ vàng’’, ‘’biến thách thức thành động lực’’ để đưa đất nước tiến lên ?

Xin chớ vội lạc quan.

Hai ngày bàn về Kinh tế biển lẽ ra sôi nổi th́ lại nhạt nhẽo nhất. Quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa mất vào tay cho Trung quốc, rồi sẽ ra sao ? trong Vịnh Bắc bộ ta mất đứt 11.000 km2 so với trước? Hiệp định đánh cá chung với anh Tàu, ta yếu sức, thiệt đơn thiệt kép ra sao, các đại biểu im như thóc. Chỉ toàn là phương hướng chung chung, từ nay đến tận năm 2020 …

Nội dung chính của cuộc họp 4 là chuẩn bị cho cuộc bầu cử quốc hội thứ 12.

Sẽ không có ǵ thay đổi về cơ bản. Vẫn là bầu cử theo kiểu rất cũ ‘’đảng chọn dân bầu ‘’, với vài nét cải lương chẳng mấy ư nghĩa : tăng thành phần đại biểu chuyên trách lên chừng 25% (100 vị), tăng chút ít số phụ nữ, người dân tộc thiểu số, người ngoài đảng, nhà kinh doanh; nhấn mạnh tiêu chuẩn kiên định với định hướng xă hội chủ nghĩa (!), không tham nhũng.

Hội nghị 4 hoàn toàn bỏ ngoài tai một loạt ư kiến của đảng viên, nhân sỹ, trí thức kiến nghị mạnh mẽ: phải đổi mới chính trị cùng với đổi mới kinh tế, phải bắt đầu thực hiện đa nguyên đa đảng trong trật tự và luật pháp, phải có bước đột phá theo hướng dân chủ hóa, phải thực thi quyền lập hội, quyền tự do ứng cử và bầu cử, thực hiện tranh cử với chương tŕnh hành động để cử tri lựa chọn…

Đă vậy, hội nghị vẫn nhấn mạnh đến vai tṛ của Mặt trận Tổ quốc trong việc lựa chọn, giới thiệu người ứng cử. Ai chẳng biết đảng CS đă tổ chức ra Mặt trận để làm b́nh phong và công cụ của riêng đảng. Tôn chỉ mục đích cho đến nhân sự của Mặt trận đều do đảng vạch ra và chọn lưạ. Đảng CS cử ủy viên bộ chính trị hay ủy viên trung ương đảng làm chủ tịch Mặt trận, với một đảng đoàn lèo lái chặt chẽ tổ chức này.

Biết bao trí thức nhân sĩ trong các loại Mặt trận - từ Việt Minh, Liên Việt, đến Giải Phóng và Tổ quốc, đă ngán ngẩm và phẫn nộ nói lên thân phận làm bù nh́n, làm công cụ cho đảng để bị đảng thải loại khi tṛ hề chấm dứt, kiểu vắt chanh bỏ vỏ.

Tổ chức Mặt trận Tổ Quốc có h́nh thù rất quái dị, đầu th́ ph́nh to (ở trung ương có 200 vị), thân teo quắt lại (Sàig̣n có vài chục, Hải pḥng 20 vị), các quận huyện th́ nơi có nơi không, ở làng xă không có cơ sở nào ! Những đoàn thanh niên liên hiệp, liên hiệp phụ nữ, liên hiệp nông dân, tổng công đoàn … thấp thoáng trong Mặt trận như ma trơi, thập tḥ, ẩn hiện thất thường, làm trang sức rẻ tiền khi cần cho chế độ độc đảng.

Chính các em sinh viên du học Nguyễn Tiến Trung và Nguyễn Hoàng Lan đă viết những bài tiểu luận sắc sảo yêu cầu chấm dứt kiểu ‘’đảng chọn dân bầu’’, coi kiểu bầu cử hiện nay là vi hiến, là phạm pháp, là tṛ hề đáng xấu hổ. Các em chứng minh đầy đủ rằng kiểu bầu như thế chỉ là đảng CS tự ḿnh bầu cho chính ḿnh, không cho ai quyền lựa chọn nào khác cả. Đă 11 lần như thế là quá thể, quá quắt lắm rồi. Một kiểu ăn gian chính trị lộ liễu, trắng trợn .

Dân Hànội hóm hỉnh và cay đắng nói về tṛ hề này : ‘’ đảng chỉ tay (ra lệnh), Mặt trận vỗ tay (tán thưởng), Quốc hội dơ tay (biểu quyết), c̣n nhân dân …trắng tay, nghĩa là mất sạch cả tài sản, tự do và quyền làm người.

Qua công cụ là Mặt trận do đảng tạo ra để làm ra quốc hội th́ rơ ràng Quốc hội là của đảng, của riêng của đảng, nhằm phục vụ riêng cho đảng CS. Từ đó không có ǵ khó khăn để chứng minh rằng Quốc hội này và cả hệ thống chính quyền này là của đảng CS, và từ đó chứng minh rằng trên đất Việt nam ta từng có các loại chính quyền là : Vương quyền, quan quyền, đế quốc quyền, thực dân quyền rồi đến đảng quyền. Đặc điểm của đảng quyền này là đảng CS giữ độc quyền cai trị, một ḿnh một chiếu, không chịu chia quyền, không chịu sự cạnh tranh, ganh đua, giám sát của ai cả. Và cũng từ đó ở Việt nam ta chưa hề có một chút ǵ có thể gọi là dân quyền, là chính quyền nhân dân, của dân, do dân, v́ dân.

Từ chính quyền độc đảng nên mới có chuyện khác thường, độc đáo là chủ tịch Quốc hội được cử ra trước hết là do phân công trong bộ chính trị của đảng CS, mà bộ chính trị lại do trong đảng bầu ra, không hề do lá phiếu của cử tri.

Rồi Tổng bí thư đảng CS không do cử tri bầu ra lại nghiễm nhiên là nhân vật số 1 của chế độ; ông ta có quyền ǵ mà ra chỉ thị cho quốc hội, bắt quốc hội chấp hành nghị quyết của đảng ?

Cũng từ cai trị độc quyền của đảng CS mà có chuyện phi lư, phạm pháp cực kỳ nghiêm trọng là những người lănh đạo cao nhất của đảng thông đồng với nhau lấy một khoản khổng lồ ngân sách của Quốc gia – Nhà nước cho vào ngân sách của đảng, mà không bao giờ báo cáo trước quốc hội, và cũng không bao giờ được nói đến tại Tiểu ban tài chính và ngân sách của quốc hội. Mặc cho Hiến pháp ghi rành rành : ‘’quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất của nước ta’’.

Ở bất cứ nước nào có luật pháp công minh th́ trước t́nh h́nh như vậy, cả bộ chính trị đă phải vào tù v́ tội tước đoạt ngầm công quỹ quốc gia và quốc hội cũng bị giải thể v́ vô trách nhiệm đối với công quỹ, cũng là vô trách nhiệm đối với tài sản công, tài sản do dân đóng thuế mà có.

Một số đại biểu quốc hội khóa này đă nh́n ra chuyện tày trời này nhưng vẫn không dám nói công khai; không phải ai cũng mù tịt không thấy rằng trong cái tṛ ‘’cướp của công’’ cũng là ‘’cướp của dân’’ về đưa cho đảng có bàn tay trong tội lỗi của nguyên bộ trưởng bộ tài chính, kẻ bị số phiếu tín nhiệm thấp nhất trong 5 bộ trưởng được bỏ phiếu giữa năm ngoái, chỉ đạt hơn 60%. Ông này c̣n được lên ủy viên bộ chính trị, phó thủ tướng thường trực.

Phải tinh tường lắm mới thấy những tṛ ma quái trong bộ máy cai trị độc đảng. Ngay tại Đại hội IX năm 2001, khi tính chuyện gia nhập WTO, chấp nhận việc tài chính công khai minh bạch, điều lệ đảng CS đă được sửa chữa, đặc biệt là tại chương nói về Tài chính của đảng (thay điều 46 trong Điều lệ cũ thành điều 55 trong Điều lệ mới, xóa bỏ câu tài chính đảng lấy từ ngân sách Nhà nước). Cũng từ đó Nhà xuất bản Sự Thật của đảng trở thành Nhà xuất bản chính trị Quốc Gia, Trường đảng cao cấp Nguyễn Ái Quốc của đảng trở thành Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh. Đồng thời các Bí thư thành ủy, tỉnh ủy, huyện ủy quận úy được ‘’tráng’’ thêm chức kiêm Chủ tịch hay phó chủ tịch Ủy ban Nhân dân để có cớ ăn vào tiền lương Nhà nước cộng thêm phụ cấp chức vụ của đảng, để luôn ở vị trí cao nhất ở mỗi địa phương. Vậy có phải là tham nhũng không ?

Chính theo hướng ù lỳ, bám chặt quyền cai trị độc đoán bất chấp thời mở rộng cửa, dù đă chấp nhận công khai minh bạch, trong sáng, hội nghị 4 c̣n lớn tiếng khẳng định "đảng CS là đảng duy nhất lănh đạo đất nước’’ ; ngay Điều 4 trong Hiến pháp năm 1992 cũng chưa dám khẳng định rơ độc quyền như vậy.

Lẽ ra sau khi giành được một vài thắng lợi rơ ràng và nổi bật, lănh đạo đảng CS cần thận trọng và khiêm tốn, chân thành tiếp thu những lời khuyên có tính chất xây dựng, tỉnh táo nhận ra những thiếu sót, bất cập để kịp thời bổ cứu, th́ họ lại trở lại với năo trạng sau 30-4-1975, say sưa trong chiến thắng, chỉ thấy một chiều những thắng lợi, chỉ muốn nghe những lời tán tụng quá đáng, bỏ qua những lời khuyên khẩn thiết, những lời cảnh báo ngay thật.

V́ cao ngạo, họ phớt lờ lời khuyên là đă đến lúc đổi mới chính trị thật sự theo hướng dân chủ hóa, họ bỏ qua yêu cầu nh́n thẳng vào sự thật là xếp hạng về tự do kinh doanh, tự do báo chí c̣n quá thấp, nền tư pháp c̣n quá non yếu, tŕnh độ cán bộ quản lư kinh tế và hành chính rất kém, nền giáo dục chậm đổi mới, nói th́ hay mà làm dở. Tất cả những yếu kém ấy không hề được đề cập trong hội nghị 4 và c̣n ở nguyên trong t́nh trạng không có giải pháp.

Việc thay đổi thời điểm bầu Quốc hội, hội đồng nhân dân các cấp cho khớp với thời điểm đại hội đảng, 5 năm một lần, hay việc giảm số ban của đảng từ 9 xuống 6 ban (nhập Ban khoa giáo vào Ban tư tưởng–văn hóa, nhập Ban tài chính-quản trị với Ban kinh tế, nhập Ban bảo vệ chính trị vào Ban tổ chức …) chỉ là biện pháp qua loa không giải quyết vấn đề cực lớn 2 hệ thống cai trị của đảng và của nhà nước nặng nề quan liêu, năng xuất thấp, họp quá nhiều (để được ăn, uống và nhận phong b́) mà làm th́ quá ít đă thành cố tật.

Nạn tham nhũng vẫn vô phương giảm bớt khi đảng CS vẫn ngang nhiên tham nhũng quyền lực, một ḿnh một chiếu, với một quốc hội ‘’mới’’ nhưng vẫn là của riêng đảng, do đảng chọn kỹ, vẫn lại 88% là đảng viên CS (hiện nay là 439 đại biểu là đảng viên và 55 ngoài đảng) trong khi đảng chỉ chiếm chưa đến 4% số công dân trong xă hội. Tham nhũng quyền lực để vơ và vét, để múc và khoét, để phất to là tham nhũng gốc, đẻ ra mọi tham nhũng khác.

Và rồi xin các vị vừa dự Hội nghị 4 mở mắt, những tham quan ô lại tàn phá tan hoang thêm đất nước, bọn địa tặc và lâm tặc - cướp đất và cướp rừng - ác ôn nhất, những viên chức đục khoét công quỹ và tài sản quốc gia tàn bạo nhất, phần lớn sẽ vẫn những đảng viên, đồng chí của ông Nông Đức Mạnh.

Công luận đang quan sát chặt chẽ. Nhân dân nóng ḷng chờ đợi. Cả thế giới đang trông mong. Các nhà đầu tư đang sốt ruột phấp phỏng cân nhắc.Tuổi trẻ lớn khôn chiếm đa số cử tri đă biết theo dơi và phân tích t́nh h́nh.

Chỉ có một lối ra cho đất nước là đảng cộng sản trả lại quyền làm chủ cho nhân dân, ṣng phẳng trả lại quyền lập hội, quyền tự do ứng cử bầu cử, quyền tự do báo chí cho nhân dân - , mà vô vàn chiến sỹ dân chủ gan vàng dạ sắt đang là người đại diện trung thành; tức khắc, sẽ có chính quyền nhân dân đích thật, sẽ có Quốc hội của nhân dân đích thật, chấm dứt thời kỳ đảng quyền phi lư và phi pháp, để nhân dân Việt nam ta lần đầu tiên trong lịch sử được là những công dân tự do, có Nhân quyền, nghĩa là được làm Người chân chính.

Bùi Tín. Paris 26-1-2007.