Tề Thiên Biến Hóa?  

 Trần Khải 

 

Có một phép thần nổi tiếng, thường sử dụng trong truyện Tây Du Kư: khi chú khỉ Tôn Ngộ Không, tức Tề Thiên Đại Thánh, bứt nắm lông và thổi phù một cái, rồi biến thành hàng ngàn Tôn Ngộ Không khác cũng y hệt. Thế là các đối thủ hoa mắt, không biết đâu thực đâu hư. Có bao giờ Đảng CSVN thực hiện độc chiêu này, để hô biến thành nhiều đảng khác, hay thành nhiều tổ chức khác, để đóng vở tuồng Tây Du Kư kiểu Ba Đ́nh hay không? Nghĩa là, tạo ra một chế độ đa đảng mà thực sự là độc đảng? Hay một xă hội dân sự mà thực sự vẫn là quốc doanh? 

Nói ngắn gọn, có tổ chức đấu tranh dân chủ nào hiện nay là ma hay cuội hay không? Và nếu thực là dân chủ ma hay nhân quyền cuội, th́ điều đó có lợi và hại ǵ cho cuộc chiến tự do dân chủ ở quê nhà hay không? 

Thực tế, chúng ta đều biết chính phủ CSVN trứơc giờ sợ nhất là các tổ chức và các nhân vật có uy tín quần chúng, nhất là các giáo hội và các tu sĩ lănh đạo. Đó là lư do từ ba thập niên nay, nhà nứơc t́m mọi cách để nắm các guồng máy về tổ chức nhân sự tôn giáo, cô lập hay triệt hạ các tu sĩ có sức hấp dẫn quần chúng. Đặc biệt là kiểm soát chặt các cơ chế tiếp nhận nguồn tiền đóng góp, hoặc tài trợ không rơ nguồn gốc. Kể cả các khoản tiền Liên hiệp Quôc đưa vào  giúp trùng tu các chùa cổ VN, có lẽ cũng khó có vị sư nào nh́n thấy sổ sách ghi ra làm sao. Nhưng không lẽ cứ kềm kẹp hoài trong thời hậu WTO? Đặc biệt là hiện tựơng dân oan, trí thức trẻ và các cựu cán bộ lăo thành bước ra đ̣i nhân quyền, đ̣i dân chủ hóa, và một số tổ chức được thành lập để đ̣i đa nguyên đa đảng… chắc chắn đă làm nhiều người trong chúng ta phải suy nghĩ: có ai, hay có tổ chức nào, là bàn tay phù thủy của CSVN hay không? 

Một cách chính xác, chúng ta không thể biết tận tường mọi điều múôn biết được, v́ những chuyện này vẫn nằm trong hồ sơ mật công an. Như trường hợp Ba Lan, phải nhiều năm sau khi chế độ CS sụp đổ, các nhà nghiên cứu mới ḍ ra là có tới 15% linh mục v́ những lư do nào đó đă họat động cho công an, hoặc bản thân là do công an 'cơ cấu' vào. Nếu nh́n khía cạnh lạc quan, th́ chúng ta hài ḷng với con số 85% vị tu sĩ kiên tŕ đứng ngoài cạm bẫy, và rằng dù chế độ đă gài khắp mọi ngơ ngách xă hội rồi cũng tới một lúc phải sụp đổ.  

Tuy nhiên, VN không phải Ba Lan, mà nhiều phần có vẻ như sẽ giống như Trung Quốc hơn, mà phù phép hóa thân ra làm muôn ngàn chú khỉ Tề Thiên nguồn gốc vẫn là từ văn hóa Trung Quốc. Dù không có cách nào biết rơ, chúng ta vẫn có thể suy đóan  qua cách nhà nứơc CSTQ thực hiện độc chiêu kiểu Tây Du Kư: cho cán bộ đảng lập ra hàng trăm, hàng ngàn hội đ̣an phi chính phủ (non-governmental organizations, viết tắt NGO) để họat động từ đầu thập niên 1980s, và dùng các hội này để bênh Đảng CSTQ, để ḱnh lại, để phản bác các cáo buộc về hồ sơ vi phạm nhân quyền do các hội NGO quốc tế đưa ra tố cáo Bắc Kinh. Nếu độc chiêu này được áp dụng ra chính trị, th́ rồi sẽ có các đảng vệ tinh được thành lập, nhưng h́nh như Hoa Lục chưa mở rộng ra mặt chính trị. 

Tuy các hội đ̣an đó tự nhận là NGO, nhưng các nhà họat động quốc tế gọi kiểu độc chiêu Trung Quốc này là GONGOs (Government Organized Non-Governmental Organizations, Các Tổ Chức Phi Chính Phủ Do Chính Phủ Tổ Chức). Và phải nói, đây là kiểu xă hội dân sự mà thực sự không hoàn ṭan là dân sự - nghĩa là, trong khi nhiều ngừơi tin là xă hội dân sự sẽ làm suy yếu chế độ toàn trị độc đảng của CS, th́ chính kiểu xă hội dân sự do Đảng CS dàn dựng ra lại giúp chế độ bền vững hơn. 

Trong Hội Nghị Thượng Đỉnh Thế Giới Liên Hiệp Quốc Về Phát Triển Bền Vững (WSSD) năm 2002 tổ chức tại Nam Phi, khi các hội GONGOs từ Trung Quốc chỉ trích sự tham dự của các nhà họat động sắc tộc Tây Tạng, th́ ba hội NGO Tây Tạng đưa ra bản thông cáo báo chí bày tỏ quan ngại về hiện tựơng các tổ chức phi chính phủ nhưng lại là các cán bộ chính phủ chỉ múôn làm im tiếng các cáo buộc về vi phạm nhân quyền. Bản văn ngày 29-8-2002 của ba tổ chức Trung Tâm Tây Tạng V́ Nhân Quyền và Dân Chủ (TCHRD), Phong Trào Quốc Tế V́ Tây Tạng (ICT) và Trung Tâm Công Lư Tây Tạng (TJC) viết, "Một lần nữa, các tham dự viên Trung Quốc cho thấy họ không múôn đối thọai xây dựng, mà chỉ có ư làm im tiếng người Tây Tạng. Các hội NGO của chúng tôi đă làm việc và sẽ làm việc để tạo ra đối thọai, thảo luật về các vấn đề môi sinh và phát triển liên hệ tới người Tây Tạng và đất Tây Tạng đang bị Hoa Lục chiếm đóng, và sẽ thúc đẩy phương pháp vị nhân quyền đối với phát triển bền vững ṭan cầu…" 

Có một thực tế mà LHQ phải chịu đựng nhiều tṛ ma quỷ của nứơc khổng lồ Hoa Lục này: không có hội NGO nào ḥan ṭan độc lập trên lănh thổ Trung Quốc, kể cả khi các hội NGO quốc tế vào nứơc này, cũng phải tuyển dụng một số nhân sự địa phương, và hồ sơ phải được công an duyệt xét. Tất nhiên, nếu có ai múôn tuyển gián điệp, th́ họ mới không báo cho công an làm chi. Dù như thế, có một thực tế là chính các NGO, dù là do CSTQ dàn dựng lên, cũng đă giúp cho xă hội TQ dễ thở hơn, ḥa hài hơn. 

Theo một phúc tŕnh của LHQ, có khỏang 6,000 hội NGO tại Trung Quốc vào năm 1999. Đảng CSTQ thấy ngay tṛ chơi Tề Thiên biến hóa này có lợi cho dân, và tất nhiên nhiều phần cũng có lợi cho Đảng CSTQ, nên trong ṿng 7 năm (tính tới 2006) liền cho nhân giống thành 150,000 hội NGO. Dù là hội NGO cũng cần có tiền mới họat động được, thế nên để cho gọn, hầu hết các hội GONGOs nhận tiền thẳng từ ngân sách nhà nứơc, chứ không mất công mở tiệc gây quỹ như các hội đ̣an bên Mỹ. 

Trong phúc tŕnh hồi tháng 9-2006 của Joshua Wickerham về Thượng Hải, th́ cuốn niên giám đầu tiên về NGO của thành phố xinh đẹp này dày gần 800 trang - nghĩa là hội phi chính phủ NGO nhiều vô kể, và từ một sáng kiến của các nền dân chủ Tây Phương để dân tự do tham dự vào tiến tŕnh thay đổi xă hội từng bị CS nghi ngờ, nay đă trở thành một công cụ để Trung Quốc làm an ḷng dân và cam chịu với chế độ toàn trị độc đảng. 

Và cũng thực tế, chính các hội NGO qúôc doanh lại hiệu qủa hơn các cơ quan công quyền trong các công việc như từ thiện, giáo dục dân thiểu số và trẻ em nghèo, hướng nghiệp, ǵn giữ môi sinh, giúp người khuyết tật, ư thức vệ sinh tính dục, ngăn ngừa HIV/AIDS…  

Bây giờ, trở lại câu hỏi mở ra nơi đầu bài, rằng Đảng CSVN có bao giờ h́nh thành các tổ chức chính trị để làm dân chủ cuội, dân chủ ma hay không? Và nếu có, th́ có phải đó là mô h́nh GONGO kiểu mới, một xă hội dân sự kiểu vệ tinh cho đảng hay không? Đó là những câu hỏi chúng ta không trả lời nổi, trong t́nh h́nh hiện nay. Và giả sử như có các GONGO nào đó, th́ vấn đề c̣n là, nhà nứơc có dám cho họ tự do xuất bản báo, in sách hay không…  

Những thắc mắc này cũng cần suy nghĩ tới là vừa, v́ ông Lê Hồng Hà, nhà phân tích và b́nh luận về nội t́nh đảng Cộng sản Việt Nam, trong bài phỏng vấn hôm Thứ Sáu trên đài RFA, sau khi nói rằng cơ  chế Quốc Hội CSVN tới 80% là nghị gật, c̣n số c̣n lại vẫn gặp các cản trở khác v́ “bất cập” đă tiết lộ thêm rằng: 

“...Có một số ư kiến người ta đề nghị đảng không được quá 55%. Ông Trương Triệu Vũ có viết thư cho ông Chủ tịch Nguyễn Minh Triết đưa ra đề nghị đảng chỉ nên 1/3 thôi chứ tại sao lại trên 50% được…” 

Nếu số đảng viên trong Quốc Hội chỉ c̣n 1/3 (chỉ nói, nếu thôi), vậy th́ 2/3 đaị biểu quốc hội sẽ là ai, và trong đó có ai là thật sự người của xă hội dân sự, và có ai là người của Tề Thiên biến hóa... 

Sẽ có quá nhiều chuyện để suy nghĩ, nếu bứơc vào tṛ chơi Tây Du Kư này. Tuy nhiên, nhiều người tin rằng năm 2007 sẽ vẫn c̣n quá sớm để số đảng viên CSVN trong Quốc Hội co cụm c̣n 1/3 thôi...  

Thực tế mà nói, nếu cho tự do ứng cử, tự do bầu cử, th́ tất cả các con số ấn định đều không cần bàn tới, v́ quyết định tối hậu sẽ là kết quả phiếu bầu, chứ không phải chuyện dàn dựng con số. Phaỉ đếm phiếu bầu, chứ sao lại ấn định trứơc. 

C̣n chuyện kia th́... Bác Hồ đă từng biến hóa làm Trần Dân Tiên rồi, th́ h́nh như Tề Thiên hóa phép chỉ là chuyện nhỏ.