SINH LỘ CHO NHÂN LOẠI: “PHẢN BỔN QUY CHÂN” TRỞ VỀ NGUỒN CỘI CHÂN THIỆN

 

“Trí thức chân chính” hăy mạnh dạn nói lên sự thật theo suy nghĩ của ḿnh và hành sử theo đạo lư.

 

1.     Kẻ thù đích thực nguy hiểm nhất của nhân loại. “ Nhơn chi sơ tánh bổn thiện”, thuở ban đầu con người là chân thiện, xă hội càng ngày càng phát triển, con người xa cội nguồn trở nên biến dị tham lam ích kỷ, đạo đức suy đồi càng ngày càng trầm trọng , kẻ mạnh trấn áp người yếu, nước lớn xăm lăng các nước nhỏ. Đó là thời kỳ phát triển Chủ Nghĩa Thực Dân (CNTD) bốc lột vô cùng tàn nhẫn những thuộc địa, điển h́nh nhất là các dân tộc Đông Dương, dưới sự đô hộ Thực Dân Pháp. Và rồi CNTD đă làm cho Chủ Nghĩa Cộng Sản (CNCS) phát triển gây tác hại khủng khiếp và tồn tại chưa biết đến nay chưa dứt.

Đúng vậy, sự đối đầu tiêu biểu nhất giữa CNCS và Thế Giới Tự Do (TGTD) phải nói là Chiến Tranh Đông Dương, tức Chiến Tranh Việt Nam (CTVN). Đối đầu với CNCS đích thực là Chủ Nghĩa Tư Sản (CNTS) hay Tự Do, một tất yếu phát triển tiến hóa của nhân loại, một chính nghĩa.Bên cạnh đó CNCS cũng như những chế độ độc tài, tôn giáo cực đoan, khủng bố..., rơ ràng công lực của nó thực chất chỉ là sự lừa dối, ngu dân làm mù quáng mê muội người dân, vô trí thức. Do đó “phơi bày sự thật, tự do truyền thông ngôn luận, giao lưu văn hóa mở mang trí tuệ, phát triển trí thứclà công lực đích thực hữu hiệu giải trừ nó, chớ không phải là vũ lực. Đây là sự thật, là chân lư. Ư thức được chân lư nầy và quyết tâm ngăn chận, nó không làm sao phát triển và tồn tại được. Thế nhưng lănh đạo TGTD thiếu sáng suốt, bị thế lực đạo đức suy đồi Tư Bản Bất Chính (TBBC) vận dụng nên áp dụng phương sách sai lầm gây tổn thất vô cùng lớn lao cho các dân tộc, không giải trừ được CS rốt cuộc đem lại lợi nhận khổng lồ cho thế lực bất chính.

  Đúng vậy, CTVN thực chất thoạt đầu là chiến tranh của dân tộc VN cho độc lập, tự do và nhân quyền chống lại sự xăm lăng của thực dân Pháp. Cuôc chiến, khởi phát từ giữa thế kỷ 19, khi quân đội thực dân Pháp đổ bộ lến Đà Nẳng ṛng ră gần một thế kỷ, tuy vô cùng gian khổ v́ sự chênh lệch quá lớn lao giữa cường quốc thực dân Pháp và VN nhỏ bé lạc hậu. Nhưng với Văn Hóa Truyền Thống bất khuất vô địch trước mọi kẻ thù ,công cuộc dành lại độc lập và tự do cho Việt Nam là sự khẳng định. Rủi thay đến Đệ Nhị Thế Chiến (Đệ IITC), cuộc chiến c̣n dang dở th́ Nguyễn Tất Thành (tức Hồ Chí Minh, HCM ) rước CNCS vào, tạo lư do TBBC vận dụng duy tŕ thực dân Pháp và sau đó là sự hiện diện của quân đội Hoa Kỳ.(chi tiết xin xem “ Sinh Lộ Cho Việt Nam”, cùng tác giả).Cuộc chiến vuột khỏi tầm tay của dân tộc VN vậy. Và rơ ràng sự tác hại ghê gớm trong CTVN không phải do công lực CS mạnh mà chính là do 2 nguyên nhân chủ quan của CNTS (TGTD) sau đây:

Thứ nhất là đạo đức suy đồi trầm trọng của con người đă biến CNTS đích thực thành Tư Bản (TBBC).

Thứ hai là lănh đạo không là những “trí thức chân chính”, sáng suốt bị tà ác vận dụng đi sai đường.

  Rơ nét nhất nói lên t́nh trạng nầy là t́nh h́nh thực tế sau ĐIITC. Đó là sự đối đầu căng thẳng giữa tư duy một bên là cố TT Roosevelt, muốn giải thực, bên kia là Churchill cùng De Gaulle duy tŕ Thực Dân (TBBC) vậy.

 

2. CTVN đối với Hoa Kỳ. Công luận Mỹ thường nh́n CTVN từ năm 1960, tức thời Kennedy khi ông đưa đ̣an quân cố vấn sang giúp Việt Nam. Thực ra Hoa Kỳ bắt đầu liên cang vào Việt Nam để ngăn chận làn sóng đỏ phải kể từ sau Dệ II Thế Chiến (DIITC), kết thuc thảm họa Hitler, ṛng ră 30 năm (45-75) trải qua 6 đời TT: TT Roosevelt,Truman, Eisenhower,Kennedy,Johnson va Nixon. Nhân dân Hoa Kỳ đă hy sinh vô cùng to lớn cho cuộc chiến nầy. Thế nhưng thật vô cùng đau xót 31 năm đă trôi qua sau khi cuộc chiến kết thúc mà nhân dân Hoa Kỳ vẫn chưa quên, chưa thể đóng lại cuộc chiến này, sự trầm trọng như triền miên “hội chứng CTVN”. Lư do v́ người dân Mỹ vẫn chưa thấy đâu là sự thật, chưa rút ra được bài học nầy. Cho măi đến mới vừa đây, qua cuộc phỏng vấn đài RFA 5/7/06, Giáo sư Larry Berman mới nói lên thiết nghĩ là một sự thật vô cùng quan trọng cho nhân dân Mỹ: “Có rất nhiều sai lầm trong chính sách mà Washington cho thực hiện ở Việt Nam..Việc đưa hơn nửa triệu quân vào miền Nam là một quyết định sai lầm.” “Nh́n lại lịch sử, chúng ta cũng sẽ thấy cam kết giúp miền Nam sống c̣n, ổn định, là lời cam kết chính đáng, mục tiêu chính nghĩa. Nhưng cuối cùng th́ kế hoạch được thực hiện ḥan ṭan sai là trước năm 1963, Chính Phủ miền Nam lúc đó chủ trương nhận viện trợ của Hoa Kỳ, nhận để Hoa Kỳ giúp huấn luyện quân đội, nhưng nắm quyền tự quyết. Tôi nghĩ rằng đó là chính sách tốt nhất để miền Nam có thể thành công.”

Đây là sự thiếu sót lớn của những thức giả trí thức Mỹ, đáng lư ra sự thật về sự mất mát quá lớn lao nầy của nhân dân Mỹ phải được nói lên từ lâu, trể nhất là khi Johnson tuyên bố bỏ cuộc không ra ứng cử nữa!

Cố TT Mỹ Roosevelt là vị TT Mỹ duy nhất được đắc cử nhiệm kỳ thứ tư, đúng là nhà “trí thức chân chính đúng nghĩa” có lư tưởng, sáng suốt, rất am hiểu thời sự. Một trong những hoài băo của Ộng về thịnh vượng ḥa b́nh chung cho nhân loại là thành lập một cơ chế quốc tế như LHQ với khả năng ḥa giải xung đột giữa các nước trên thế giới. Ông rất am hiểu vấn nạn lớn nhất cho nhân loại lúc bấy giờ là t́nh trạng thuộc địa. Do đó LHQ sẽ giải phóng thuộc địa, đặc biệt trước mắt để ngăn chận làn sống đỏ tràn xuống vùng Đông Dương, ông chủ trương là Pháp phải giải thực ngay. Do đó ông không đồng ư cho Pháp giải giới Nhật ở VN mà phải là Anh và Trung Hoa (Trang 25, 27 và 53,Vũng Lầy Của Bạch Ốc (VLBO) Nguyễn Kỳ Phong). Thử h́nh dung nếu kế hoạch nầy được thực hiện th́ không có CTVN, một đại họa cho các dân tộc Đông Dương ( không dưới 6 triệu) , cho nhân dân Pháp(149,000) và Hoa Kỳ (58,000) sinh mạng bị giết., kể đến vật chất và tinh thần th́ sự thiệt hại nầy thật là khủng khiếp vậy. Tiếc thay ngày 4/12/45 ông qua đời, trước khi Đệ IITC chấm dứt, chỉ 5 tháng sau khi nhận chức nhiệm kỳ thứ tư! Những vị lănh đạo sau ông không lĩnh hội tư tưởng ông, duy chỉ có cố TT Kennedy khi là dân biểu đi thăm Việt Nam vào tháng 11 năm1951, trong buổi họp tại ṭa đại sứ Mỹ ở Sàig̣n , Kennedy luôn miệng hỏi làm cho đại sứ Health rất khó chịu” Tại sao người Việt phải chiến đấu bên cạnh người Pháp để Pháp giữ quê hương họ như là một thuộc địa? Tại sao chúng ta phải hùa theo người Pháp, một quốc gia đang cố gắng nắm giữ tàn tích đế quốc ở Đông Dương?” đă thể hiện cùng tư duy với TT Roosevelt ( trang 76, VLBO) Từ 50 đến 54 Mỹ tài trợ 80% chiến phí của Pháp ở Đông Dương.

Lập trường nầy được khẳng định, khi c̣n là thượng nghị sĩ năm 1956, đi thăm VN về  cũng như suốt thời gian ở ghế TT ( 60-63) Kennedy luôn khẳng định: Cuộc chiến này là của nhân dân Việt Nam. Chỉ có họ mới có thể thắng cuộc chiến này. Nếu có thua là định mệnh họ thua. Mỹ không thể thay họ để thắng. Việc làm tối đa của nhân dân Mỹ là yểm trợ cố vấn và tiếp liệu. Ông bác bỏ mạnh mẽ áp lực đưa quân Mỹ tham chiến, Ông cho đây là sai lầm trầm trọng không thể chấp nhận. Và ngày 10/2/63 ông loan báo kế hoạch rút đ̣an quân cố vấn, khởi đầu 1000 quân trước cuối năm 63 và sẽ ḥan tất trước 65 ( Trang 79, In Retrospect, Mc Namara). Ngày 11/22/63 ông bị ám sát, Johnson kế nhiệm, hai ngày sau, ngày 11/24/63, ông khẳng định với ông Lodge, Đại Sứ Mỹ ở Việt Nam, là ông muốn thắng cuộc chiến nầy, đảo ngược 180 độ chính sách Kennedy với Nghị Định An Ninh NSAM 273 (Trang 102, In Retrospect, Mc Namara), chỉ trong ṿng không đầy 2 tháng kể từ ngày 10/2/63, ngày Kennedy loan báo rút quân. Thế rồi ngày 3/2/65. hai tiểu đ̣an Thuỷ Quân Lục Chiến Mỹ đổ bộ lên Đà Nẳng và với nhiệm vụ thay v́ cố vấn mà là tác chiến. Số quân được ồ ạt đổ vào, biến CTVN thành chiến thành chiến tranh của Mỹ, làm bộc phát phong trào Phản Chiến làm cho Mỹ thua tại Washington DC thay v́ VN vậy.

Tuy nhiên Larry Berman vẫn chưa thấy hết sự thật và nói lên được bài học khi ông nêu việc “Mỹ đă đưa hơn nửa triệu quân vào VN và 58,000 quân hy sinh” để chỉ trích nhận định của nhiều người Việt Nam mà ông cho là sai lầm nói rằng người Mỹ không thật t́nh quyết tâm ḥan thành mục tiêu chính trị “độc lập, tự do cho VN.” Chỉ trích nầy mâu thuẩn với nhận định trên của ông cho là chính sách của Kennedy ở thời chính quyền VN Ngô Đ́nh Diệm (NĐD) là đúng có khả năng đạt mục tiêu nhất, khi thật ra lại chỉ cần một phần rất nhỏ sự hy sinh trên đây vậy. Đây là bài học quan trọng cho nhân dân VN và nhân dân Mỹ. Mặc dầu NĐD không phải là lănh đạo chống cộng giỏi sáng suốt xuất phát từ cuộc đấu tranh gian khổ của dân tộc . Ông là người từ thế lực bên ngoài đưa vào,và thực chất là chế độ độc tài gia đ́nh trị, không là một phương sách có khả năng giải trừ CNCS . Tuy nhiên ông được Larry Berman đánh giá có khả năng v́ ông c̣n giữ được chủ quyền dân tộc vậy. Để mất chủ quyền là mất phần lớn công lực rồi vậy.

Tóm lại bài học vô cùng quan trọng cho nhân dân Hoa Kỳ (hay cho TGTD) thất bại thê thảm trong công cuộc ngăn chận CNCS tràn xuống Đông Dương là:

1.     Không lĩnh hội tư tưởng của cố TT Roosevelt.

2.     Liên tiếp qua 5 nhiệm kỳ TT đă không học được câu nói vô cùng quan trọng của Đức Đạt Lai Lạt Ma “When we lose, don’t loose the lessons”

3.     Không biết được câu nói của thiên tài quân sự Tôn Tử cách đây 2350 năm “Tri kỷ, tri bỉ, bách chiến bách thắng”, có nghĩa là “biết ḿnh , biết người trăm trận trăm thắng, biết ḿnh mà không biết người trăm trận trăm thua”

 

Năm 1954 Pháp thua ở Việt Nam phải được coi như không những Mỹ đă thua mà TGTD đă thua, v́ CNCS đă thắng và thống trị phân nửa VN. Thế rồi ṛng ră đến năm 1975 không những Mỹ đă thảm bại mà chính TGTD cũng đă thua đưa đến sự đầu hàng CSVN biểu hiện qua 14 nước, đại diện LHQ, chuẩn nhận Hiệp Định Paris, thực chất là một bản án tử h́nh cho dân tộc VN, một tiền đồn của TGTD.

Trưyền thống nước Mỹ rất tôn trọng sinh mạng con người, khi có tai nạn chết người th́ phải điều tra đến nơi để t́m nguyên nhân trách nhiệm và bài học.Mỹ là một siêu cường số 1, nhân dân Mỹ tinh thần yêu nước rất cao,mục tiêu lại là chính nghĩa, tại sao lại thất bại quá thê thảm với 58,000 thương vong mà đến nay chưa t́m ra nguyên nhân, trách nhiệm và rút ra bài học đích thực. Đây là một thiếu sót khó biện minh cho những thức giả trí thức chân chính. Chính v́ sự thiếu sót nầy mà tổ quốc Hoa Kỳ cứ đi vào vết xe cũ và nhân dân Mỹ cứ phải trả cái giá của nó không biết đến bao giờ vậy.

3. Sự suy đồi đạo đức của nhân loại xuống dốc đến bao giờ?  Đạo đức suy đồi con người đă làm phát triển chủ nghĩa thực dân đến cao diểm ở thời trước Đệ IITC. Và rồi đứng trước khả năng phá sản sau Đệ IITC nó biến thể, nhưng bản chất tham lam không bỏ. Đúng thế, LHQ, cơ chế quốc tế rất lư tưởng, một hoài băo hàng đầu của cố TT Hoa Kỳ Roosevelt, sẽ được thành lập để giải quyết mọi tranh chấp thế giới, nhưng trước mắt là quản trị các quốc gia thuộc địa, rồi dần dần sẽ được tự trị. Sau ĐệIITC sẽ không c̣n thuộc địa nữa.

Nếu TT Roosevelt không mất sớm hay LHQ thực hiện đúng chức năng, hoài băo của những người sáng lập, có thể Liên Xô không thể chiếm Đông Âu dễ dàng, hay ít nhất là Pháp không thể trở lại Đông Dương (xem Chương  Roosevelt và Truman, Vũng Lầy Bạch Ốc, Nguyễn Kỳ Phong).

Thế nhưng áp lực đạo lư suy đồi con người vẫn chưa đến lúc phục hồi nên LHQ không những không hoàn thành tôn chỉ, chức năng hoài băo của những người sáng lập lại thậm chí c̣n trở thành cơ chế đồng minh với tội ác, phản bội lư tưởng ḿnh.V́ sự cang dự của “TGTD” mà CTVN đă đưa CSVN qua những “hào quang” với hai Hội Nghị (HN): Hội Nghị Geneve, 1954, thực chất là HN giửa Pháp và CS (hào quang thắng Pháp), rồi đến 1973, thực chất là HN giửa Mỹ và CS, và là một bản án tử h́nh cho VNCH (hào quang thắng Mỹ). Tập đoàn lănh đạo CSVN ngây thơ huênh hoang với những “hào quang “nầy,thực ra lại nói lên những tội ác tài trời đối với dân tộc vậy.

Những trí thức lănh đạo LHQ không thể không hiểu CTVN, không thể không nhận diện CSVN. Quư vị nghĩ thế nào về hành sử 14 nước đại diện LHQ chuẩn nhận Hội Nghị Paris, hợp pháp hóa một tội ác,Kissinger và Lê Đức Thọ được Giải Thưởng Ḥa B́nh là thế nào! Rồi những ǵ xảy ra cho dân tộc Việt Nam, không cần phải nói nữa! Thế nhưng nếu v́ nguyên nhân sâu xa bất khả khán nào đó lúc ấy cũng xin tạm hiểu, chớ rồi sau đó lại thu nhận CSVN, là thành viên, th́ c̣n đâu là đạo lư? Nếu cơ chế LHQ nghiêm chỉnh với Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế về NhânQuyền, Công Ước Quốc Tế về Quyền Dân Sự và Chính Trị th́ các chế độ CS phải đi vào nghĩa địa từ lâu rồi vậy.

Thế nhưng chưa hết, sau đó đến cơ chế quốc tế WTO, thị trường tự do giao thương được thành lập. “Tự do truyền thông, giao lưu văn hóa phẩm” là những tuyệt chiêu giải trừ công lực CNCS, thế mà đối với những nước CS, h́nh như điều khoản nầy được miễn trừ? Thật vô cùng khó hiểu vậy. 

Thưa quư vị, chưa hết, đạo đức vẫn trên đà suy đồi. APEC, cũng là một cơ chế quốc tế vừa họp tại Hà Nội. Sau hội nghị (HN), nghe nói CSVN được tài trợ gần 10 tỷ mỹ kim để phát triển. Phải chăng “TGTD”lo sợ CSVN sụp đổ. Trong HN có 21 nguyên thủ quốc gia, tiêu biểu cho đỉnh cao trí tuệ xă hội văn minh nhân loại, tham dự có mấy ai chia sẻ nhận thức của Thủ Tướng Canada Stephen Harper, phát biểu với báo chí quan điểm về H.N nầy “Canada muốn phát triển giao thương với thế giới. Nhưng tôi không tin rằng người Canada chúng tôi muốn bán khoán các giá trị Dân chủ, Tự do và Nhân quyền để lấy đồng đô la”. V́ chủ nghĩa đô la mà những chế độ tội ác trở thành thành viên sinh hoạt ḥa hợp trong các cơ chế quốc tế rất b́nh thường. Quư vị nghĩ ǵ về Nghị Quyết 1481 của Nghị Hội Âu Châu?

Tuy nhiên chủ nghĩa đô la đối với những quốc gia nào khác c̣n tạm hiểu,thế nhưng đối với  quốc gia  Hoa Kỳ th́ cái giá nó quá lớn vậy. Phải chăng tiêu chuẩn thiện ác đă thay đổi? Dân tộc VN , nhất là 58,000 quân nhân Hoa Kỳ đă ngă gụcvô cùng chua xót trước sự thay đổi nầy. Trong diễn văn nhậm chức TT nhiệm kỳ 2, tháng.2005, ông Bush nói:”...it is the policy of the US to seek and support the growth of democratic movements...”hứa hẹn ở đâu có áp bức, độc tài quư vị đứng lên tranh đấu nhân dân Hoa kỳ  chúng tôi sẽ cùng đứng với quư vị. Rồi lại hùng hồn nhắc lại trong bài diễn văn tháng 2 trước lưởng viện quốc hội niềm tin của ông vào sức mạnh của dân chủ tự do. Hai lần khẳng định nầy làm cho dân tộc VN không khỏi phấn khởi hy vọng khi được biết ông sắp đi VN tham dự HN APEC. Thế nhưng thực tế xảy ra hết sức ngỡ ngàng, không khỏi làm cho dân tộc VN thấm thía nhớ tới câu nói để đời của cố TT nguyễn văn Thiệu “ Đừng nghe những ǵ CS nói mà hăy nh́n kỹ những ǵ CS làm!” Thế nhưng thiết nghĩ chúng ta c̣n ít chua xót ngỡ ngàng hơn là vong linh của 58,000 quân sĩ Hoa Kỳ đă hy sinh và thân nhân họ vậy.

 

4.  Sinh lộ  cho nhân lọai. Kẻ thù đích thực nguy hiểm đáng sợ nhất cho nhân loại là đạo đức suy đồi phát sinh“Chủ Nghĩa Đô La”(CNĐL) như ư phát biểu trên đây của Thủ Tướng Canada. Chính nó làm cho CNCS phát triển và nay nuôi nấng nó, bất cháp giá trị tự do dân chủ và nhân quyền. Dù sao th́ nay CNCS đă hết công lực rồi v́ loài người đă nhận diện, nó không c̣n là tai họa đáng sợ nữa mà chỉ chờ ngày vào nghĩa địa. Cái đáng sợ c̣n triền miên cho nhân loại chính là đạo đức suy đồi vẫn c̣n xuống dốc, không thấy triển vọng nào sớm “phản bổn quy chân” trở về nguồn cội chân thiện. Nếu nhân loại chưa đến chu kỳ hủy diệt như những di tích lịch sử dẩn chứng th́ chính t́nh trạng  nầy sẽ tiếp tục khai thác những vấn nạn tiêu cực mới như đă làm với CS gây thống khổ cho nhân loại vậy. Bên cạnh đó lại cái đà phát triển phát triển kinh tế vô trách nhiệm bất chấp tác hại môi sinh, nhân loại cũng sẽ không tránh khỏi ngày tự hủy vậy.

 

Để đối phó với thực tế nầy, khả năng nhân loại chọn cho ḿnh một sinh lộ, một thế giới an b́nh thịnh vượng trong lúc chưa bị hủy diệt v́ “Thiên Cơ”, không phải là những chủ thuyết, ư thức hệ chánh trị hay tôn giáo mà là sự lănh đạo các cơ chế quốc tế, các quốc gia đặc biệt là các cường quốc, các tập thể tổ chức phải là những trí thức chân chính đúng nghĩa, những trí thức trải qua Trường Học và Trường Đời. Chỉ có trí thức chân chính đúng nghĩa  mới có nhận thức sáng suốt, biết thật sự lắng nghe và đối thoại, mạnh dạn nói lên sự thật những điều ḿnh nghĩ, không cường điệu, xét ḿnh trước khi xét người, không nói một đàng làm môt nẻo và trên hết là hành sử theo đạo lư vậy .

 

 

Lễ Tạ Ơn 2006

 

                                                                                   NGUYỄN DIỆP PHONG