Chủ
Trương Ba Đại Diện
Và Đại Hội Đảng
LầnThứ 16 Của Trung Cộng
Ngô Văn Hiếu
Đại Hội Đảng Trung Cộng Lần kỳ thứ 16 vào giữa tháng 11-2002 tại Bắc Kinh
đă không được dư luận chú ư đúng mức. Kết quả Đại Hội cho thấy là Trung
Cộng đă cố tô điểm cho Huyền Thoại Chú Giang (Legacy of Chairman Jiang),
người đă trao chuyển quyền hành êm thấm (không đổ máu) giữa 2 ông con trời
là “tân hoàng đế” Hồ Cẩm Đào và “thái thượng hoàng” Giang Trạch Dân. Họ
Giang trước khi rút lui đă sắp đặt cho 7 tên bộ hạ và đồng minh thân tín
nắm 7 trong số 9 Ủy Viên Thường Vụ Bộ Chính Trị, và 2 người c̣n lại th́ 1
thuộc phe cải cách của thủ tướng Chu Dung Cơ và 1 thuộc phe giáo điều của
chủ tịch quốc hội Lư Bằng. Hơn nữa, chủ trương thay đổi đảng cương tại Đại
Hội 16 để theo cái gọi là “Ba Đại Diện” này của họ Giang cũng chỉ chính
thức hợp thức hóa một thực trạng chính trị lạc hậu của Trung Quốc hiện
nay. Và như vậy, sớm muộn ǵ Việt Cộng cũng sẽ bắt chước Trung Cộng để đổi
Đảng CSVN thành "Đảng Độc Quyền Việt Nam", thể hiện đúng cả về mặt h́nh
thức lẫn thực chất.
Nói trắng ra, với chủ trương Ba Đại Diện, về mặt ư thức hệ th́ Trung Cộng
đă tự tuyên bố khai tử Trung Cộng Đảng để trở thành "Trung Quốc Độc Quyền
Đảng". C̣n về bản chất, ta có thể cho rằng đây là cuộc "RỬA TIỀN-RỬA
QUYỀN" vô tiền khoáng hậu trong lịch sử nhân loại, hay ít nhất là trong
lịch sử Trung Hoa. Hơn thế nữa, đây không phải là biện pháp "cầu an" hay
"hoàn lương" thường thấy của giới xă hội đen; mà đây chính là Trung Cộng
đă rửa quyền và rửa tiền để tiếp tục khống chế quần chúng. Nếu quả vậy,
thật là đại nhục cho giới trí thức và nhân dân Trung Hoa, và phần cho
chính cả người Việt chúng ta, v́ đă bất lực trong công cuộc đấu tranh cho
công lư xă hội, tự do và hạnh phúc của dân chúng trên 50 năm qua.
Thực vậy, sau mấy chục năm thống trị với khẩu hiệu "trí, phú, địa, hào;
đào tận gốc, trốc tận rễ", Việt Cộng và Trung Cộng đă hoàn tất việc lợi
dụng giới vô sản công nông dùng bạo lực để tước đoạt tài sản và tự do của
dân chúng. Nay, chúng đă bắt đầu hợp thức hóa việc rửa tiền và rửa quyền
để tiếp tục kéo dài sự thống trị và "chính sách thực dân" mới thâm độc của
chúng.
Chính sách Ba Đại Diện được bộ máy tuyên truyền của Trung Cộng ca ngợi là
"đường lối chính trị tân tiến cốt lơi" do họ Giang đề xướng; theo đó Trung
Cộng Đảng phải có 3 thành phần đại diện xă hội là các lực lượng sản xuất
hàng đầu, văn hóa tiến bộ, và các quyền lợi kinh tế của quần chúng. Nói
cách khác, ba đại diện này gồm giới thợ thuyền (hay lao động sản xuất với
phần lớn là công nông), giới trí thức (hay trí thức tiến bộ), và giới chủ
nhân (hay tư bản và doanh gia). Vậy ta thử xét xem thực chất của ba đại
diện này là ǵ?
Theo đó, trước hết là Công Nông Đại Diện. Trên 50 năm trước, Việt và Hoa
là 2 quốc gia chuyên về nông nghiệp có đông là nông dân, c̣n công nhân có
rất ít. Giới công nông hoặc làm chủ cơ sở sản xuất như ruộng đất và cơ sở
tiểu thủ công hoặc làm thuê theo kiểu tá điền hoặc công nhân cho các ông
chủ tương đối nhỏ so với giới địa chủ ở Nga hay tư bản ở Tây Âu. Ngày nay,
công nhân đă được "giải phóng" để trở thành "nô lệ" cho các công ty thuộc
quốc doanh, hay thuộc tư bản đỏ, "tư bản xanh và tư bản ngoại toa rập với
đảng CS"; và nông dân cũng được giải phóng thành tá điền cho nhà nước CS -
v́ dân chỉ canh tác nhưng không có quyền sở hữu ruộng đất. Dù cùng làm
"công nô" và "nông nô" nhưng cũng đâu có được công b́nh v́ những chỗ tốt
cũng bị đảng CS giành cho những giới được chế độ ưu đăi như "gia đ́nh có
công, thương binh liệt sĩ, bộ đội cán bộ phục viên, v.v." Như vậy, giới
công nông ngày nay đă trở thành nô lệ cho đảng CS cầm quyền. C̣n những
người mà CS gọi là đại diện cho nông hội và công đoàn chỉ là những tên đốc
công cai thầu, những cường hào ác bá mới, những tên cán bộ ăn trên ngồi
trốc không phải lao động tay chân và rất đắc lực trong việc khống chế giới
công nông vô sản.
Kế đến là Trí Thức Đại Diện. Với chủ trương coi "trí thức là cục phân" CS
đă thực hiện việc triệt tiêu giới trí thức. Cái mà chúng gọi là trí thức
hiện nay phần đông thuộc cán bộ và con em học tại chức hoặc được giáo dục
tại các nước đàn anh (giáo dục theo kiểu 100 năm trồng người của CSVN), và
gần đây có thêm giới cán bộ trẻ và con em của đảng viên được du học ở các
nước tự do. C̣n những người bị gọi là “Ngụy” và con em của Ngụy th́ hầu
hết bị loại ra khỏi hệ thống giáo dục trung và cao cấp trong nước. Thảng
hoặc có người được may mắn trở thành khoa bảng th́ cũng chỉ được phục vụ
trong các lănh vực chuyên môn, không phải chỉ huy. Vậy là hiện nay CS đă
coi như hoàn toàn thay thế giới “trí thức dân tộc chân chính” bằng giới
"trí thức thực dân chính hiệu", hợp thức hóa số cán bộ kẻ cướp có bằng cấp
khoa bảng, giữ vai tṛ lănh đạo và điều hành, để tiếp tục nắm chắc việc đè
đầu cỡi cổ dân.
Và sau cùng là Tư Bản Đại Diện. CS hiện nay đă triệt tiêu xong giới tư
bản, hay nói đúng hơn là giới tư sản và tiểu tư sản truyền thống. Sau 20,
30, và 50 năm cướp bóc dân chúng và đất nước qua các chiến dịch như đổi
tiền, đánh tư sản mại bản, cải tạo công thương nghiệp, quốc hữu hóa, cải
cách ruộng đất, kinh tế mới, hợp tác xă nông nghiệp và tiểu thủ công
nghiệp, v.v. tài sản đă chuyển từ của dân của nước sang của đảng và của
đám cán bộ lănh đạo. Nay CS cho phép thị trường tự do để hợp thức hóa giới
"quốc doanh" (gọi là đảng doanh th́ đúng hơn), giới tư bản đỏ, và tư bản
ngoại toa rập với CS, v.v. Nói trắng ra là Trung Cộng đă hợp thức hóa số
tài sản cướp được thành tài sản của giới tư bản đỏ.
Chúng ta có thể tóm tắt về thực chất của ba đại diện nêu trên. Một là đảng
CS và các công ty quốc doanh cùng giới cán bộ đảng viên sau khi bóc lột
dân và cướp của nước trở thành giới tư bản đỏ giàu có mà chúng gọi là "tư
sản dân tộc". Hai là, giới này được ưu tiên ăn học nên trở thành "trí thức
tiến bộ". Ba là, chúng cũng cần phải cho các tên đốc công thuộc loại "ngưu
đầu mă diện" ở các xưởng máy và làng mạc làm "đại diện" cho giới công nông
mà chủ nhân ông là tư bản đỏ và nhà nước CS. (Thực ra hiện nay có mấy tên
lănh đạo hay cán bộ CS nào, dù là cấp xă huyện, là người vô sản; so với
quần chúng, họ thuộc giới có "vô số tài sản" th́ đúng hơn.) Như vậy, việc
CS có khai tử chính sách gọi là đấu tranh cho giai cấp vô sản để chính
thức đề ra chính sách "Ba Đại Diện" phục vụ cho phe đảng bóc lột cũng là
điều dễ hiểu.
Trước chi nhắm mắt cựu TT Trần Độ, một người từng là công thần cho CSVN,
có cho rằng chế độ độc tài cộng sản c̣n tàn bạo hơn cả chế độ của Tần Thủy
Hoàng và Quốc Xă Hít Le. Khi đă nhận thấy chế độ này xấu xa nhất cổ kim
đông tây như vậy th́ người ta, nhất là những người đă tận tâm dựng nên nó,
phải làm sao? Phải xóa bỏ chế độ ấy càng sớm càng tốt! Đó là một hệ quả
tất yếu. Nhận xét của Tướng Trần Độ có giá trị như "lời khai tử" của các
chế độ cộng sản theo quan điểm của người phản tỉnh, c̣n chủ trương Ba Đại
Diện do Trung Cộng chính thức đưa ra (mà Việt Cộng đă theo lâu nay) là
"bản khai tử" xét theo tính đấu tranh giai cấp của Mác.
Việc thay đảng cương Mác-Lê bằng Ba Đại Diện chứng tỏ Trung Cộng và Việt
Cộng hiện ngày càng trở nên lúng túng v́ đường lối và bản chất của chúng
ngày càng nghịch lư. Trung Cộng theo Ba Đại Diện để hợp thức hóa các tên
khoa bảng đỏ và tư bản đỏ vào đảng là đă đoạn tuyệt với Mác (Marxism, chủ
trương đấu tranh cho giai cấp vô sản và công b́nh xă hội) và chỉ giữ lấy
Lê (Leninism, chủ trương độc tài và bạo lực) chỉ cốt để bảo vệ quyền lực
và tài sản mà chúng đă chiếm của xă hội. Như vậy, trên nguyên tắc CSVN
không những trước đây đă phản bội cha ông (đấu tố cả Cha Mẹ), phản bội đất
nước (nhượng một phần lănh thổ cho ngoại bang), và phản bội dân tộc (dân
bị nô lệ hóa cho Đảng), mà nay lại c̣n phản bội chính các "cứu cách cao
cả" đă từng rêu rao như "xă hội chủ nghĩa", "thế giới đại đồng", "đấu
tranh giai cấp", "nghĩa vụ quốc tế", "v́ quyền lợi của giới vô sản", "công
bằng xă hội", v.v.
Xét về mặt lịch sử và xă hội th́ chủ trương Ba Đại Diện của CS công cuộc
rửa tiền và rửa quyền lớn nhất trong lịch sử Trung Hoa, nếu không của cả
nhân loại, v́ chúng đă hợp thức hóa tài sản và chính thống hóa quyền lực
đă ăn cướp. Hơn nữa, xét về lư thuyết th́ đây là sự phản bội trắng trợn
chính "đường lối lư tưởng cộng sản" lớn nhất của chúng, so với các cải
cách "phản bội" trước đây như "phong trào xét lại", "Đệ Tứ Cộng Sản",
"Sô-vanh chủ nghĩa", “tả khuynh hay hữu khuynh”, “cơ hội chủ nghĩa”, v.v.
mà CS đă từng lớn tiếng lên án và thẳng tay tiêu diệt. Trước sự kiện này,
các lư thuyết gia và những người cộng sản "chân chính" (theo chủ nghĩa Mác
với chủ trương đấu tranh cho giai cấp vô sản) sẽ phản ứng như thế nào?
Chắc sẽ có những màn đấu đá quyết liệt trong nội bộ CS trong thời gian sắp
tới nếu quả thật đă có những tên v́ lư tưởng hoa mỹ nêu trên mà theo cộng
sản!
Dân chúng bị trị ắt phải hoan nghinh các thay đổi tích cực hướng đến tự do
dân chủ của nhà cầm quyền; nhưng đă qua bao nhiều kỳ đại hội đảng, riết
rồi họ cũng phải chán năn trước những khẩu hiệu mị dân rỗng tuếch và
nghịch lư của Hà Nội và Bắc Kinh. Việc bọn độc tài tự tiện sắp đặt chính
sách cho đất nước, chỉ định người lănh đạo quốc gia, quyết định thế nào là
sai là đúng cho dân chúng mà không buồn hỏi ư dân, làm như thể đất nước
thuộc sở hữu riêng của CS và xem dân chúng ngu đần không biết quyết định
việc phải trái, là một thái độ miệt thị quần chúng không thể tha thứ được.
Dù CS có muốn Bỏ Mác mà Giữ Lê theo kiểu 3 đại diện của Bắc Kinh, hay ngay
cả Bỏ Mác và Vứt Lê đi nữa cũng th́ chưa chắc ǵ đă được quần chúng chấp
nhận! Dân sẽ tiếp tục đấu tranh để có một chính quyền của dân mà thôi. Dân
xứ nào cũng vậy, họ chỉ cần một chính sách đại diện toàn dân là dân chủ và
sẽ sẵn sàng vứt bỏ các chính sách như ba đại diện, ba gịng thác cách
mạng, bước nhảy vọt, tứ hiện đại, hay bất cứ những ǵ mà CS đă áp đặt lên
đầu lên cổ họ lâu nay. Dân chỉ muốn có một chính quyền triệt để tôn trọng
các quyền tự do căn bản của mỗi và mọi người. CSVN là nguyên nhân gây ra
các vấn đề trọng đại của Việt Nam và những đau khổ của dân ḿnh th́ nhất
quyết nó cũng không thể nào trở thành giải pháp hay thành lực lượng giải
quyết các vấn đề ấy!
Dân chúng và nhất là ngững kẻ biết tri lư phải tích cực chủ động trong
việc đấu tranh, không thể cúi đầu trông chờ bọn cộng sản độc tài biết điều
ban phát cho tự do cơm áo hoặc mong đợi các thế lực bên ngoài đấu tranh
thế cho ḿnh. Người đấu tranh phải nghiên cứu các mâu thuẫn và lúng túng
trong nội bộ CS để đề ra phương cách đấu tranh thắng lợi. Tự do dân chủ và
sự tận tâm tận lực đấu tranh cho hạnh phúc và nhân quyền cho dân mới thật
sự là tử dược của độc tài đảng trị, dù chế độ này có theo chính sách rửa
tiền và rửa quyền gọi là 3 hay 10 đại diện đi nữa. Ngày nào dân ta giành
lại được tự do dân chủ cho đất nước th́ ngày đó chúng ta mới hết thấy
nhục. Khi hết nhục th́ mới thấy sống có hạnh phúc.
Ngô Văn Hiếu
hieuvanngo@sbcglobal.net
Los Angeles ngày 18/11/2002