Những ư kiến ghi nhận tại Houston về chuyến đi Việt Nam của Ḥa Thượng Nhất Hạnh
Viet Tide 290
Sự kiện Ḥa Thượng Thích Nhất Hạnh và Tăng Đoàn Làng Mai, được sự chấp thuận của nhà cầm quyền cộng sản, sẽ về Việt Nam sau Tết Đinh Hợi để lập ba “Đại Trai Đàn Chẩn Tế Giải Oan” tại ba miền Bắc, Trung, Nam đă làm dấy lên những luồng dư luận tại Hải Ngoại. Đặc biệt sau số báo 289 (ra ngày 26 tháng 1 năm 2007) Việt Tide có một loạt bài ghi nhận những ư kiến bàn luận về chuyến đi này đă được độc giả rất quan tâm. Kỳ này, với hai câu hỏi do ṭa soạn đặt ra: Quan điểm của quư vị về chuyến đi của Ḥa Thượng Thích Nhất Hạnh ra sao? Và Suy nghĩ của quư vị về ư định ḥa hợp ḥa giải dân tộc của chính quyền Việt Nam hiện nay? Những ư kiến dưới đây được phóng viên Khôi Nguyên ghi nhận từ những người dân b́nh thường tại Houston, Texas.
Kỹ sư Nguyễn Ngọc Bảo
“Nhiều người không hoàn toàn đặt tin tưởng ở thiền sư Nhất Hạnh”
Trên nguyên tắc, việc lập Trai Đàn Chẩn Tế Giải Oan cho các nạn nhân chiến cuộc của cả hai miền là một sự kiện cần thực hiện và đáng ca ngợi. Cũng trên nguyên tắc, sự chấp thuận của nhà cầm quyền là dấu hiệu khích lệ cho tiến tŕnh ḥa hợp ḥa giải dân tộc mà đảng cộng sản Việt Nam đă kêu gọi trong vài năm qua.
Tuy nhiên, nếu đối chiếu các diễn biến xẩy ra trong những năm gần đây, vấn đề không hề đơn giản như sự suy nghĩ của một số người.
Thật ra, trai đàn giải oan không phải là sáng kiến của thiền sư Nhất Hạnh. Vào năm 2000, để đánh dấu thời điểm 25 năm kết thúc cuộc chiến, ḥa thượng Thích Huyền Quang, viện trưởng Viện Tăng Thống Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN), đă đề nghị nhà nước cho giáo hội lập đàn giải oan, cầu siêu độ cho tất cả các chiến sĩ trận vong cũng như các nạn nhân cuộc chiến thuộc cả hai miền. Tuy nhiên, đề nghị của hoà thượng đă bị bác bỏ. Chính v́ lư do này, người ta có thể nghi ngờ sự chân thành của nhà cầm quyền trong việc chấp thuận cho thiền sư Nhất Hạnh và tăng đoàn Làng Mai lập trai đàn. Tại sao từ chối bên này mà chấp thuận cho bên nọ?
Về phía thiền sư Nhất Hạnh, nhiều người cũng không hoàn toàn đặt tin tưởng ở thiền sư v́ các nguyên nhân nêu sau:
Thứ nhất, khi cuộc chiến Việt Nam trở nên khốc liệt, thiền sư Nhất Hạnh đă trở thành biểu tượng của phong trào phản chiến một chiều. Rời Việt Nam kể từ năm 1966, ông tách khỏi giáo hội Phật Giáo Việt Nam, và đi nhiều nơi để tố cáo “cái gọi là” tội ác chiến tranh do quân đội Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng Ḥa gây ra tại Việt Nam mà không hề đề cập đến những thảm họa phía cộng sản gây nên. Lúc bấy giờ, các kêu gọi ḥa b́nh của thiền sư chỉ là sự rập khuôn những đ̣i hỏi từ phía Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam. Gần đây, trong những bài thuyết giảng trước cử toạ là người Hoa Kỳ, thiền sư vẫn tiếp tục nhắc nhở đến những thảm trạng do quân đội Hoa Kỳ gây ra trong cuộc chiến. Điều đáng kể là những thảm trạng này đă được thổi phồng một cách quá đáng, như chuyện phi công Hoa Kỳ dội bom phá hủy 300,000 ngôi nhà tại thị xă Bến Tre ông đă đề cập trong bài thuyết giảng tại giáo đường Riverside ở New York trước hàng ngàn cử tọa Hoa Kỳ vào tháng 9 năm 2001 (trên thực tế, lúc bấy giờ Bến Tre chỉ có khoảng 75,000 dân).
Thứ hai, sự kiện thiền sư Nhất Hạnh dẫn phái đoàn tăng ni hải ngoại về thăm Việt Nam và thuyết giảng tại nhiều nơi trong năm 2005 đă làm nhiều người Việt hải ngoại cảm thấy có đôi điều lấn cấn. Lư do là trong khoảng thời gian ba tháng lưu lại Việt Nam, thiền sư đă thăm viếng nhiều nơi kể cả Học Viện Chính Trị Hồ Chí Minh tại Hà Nội, và tiếp xúc với nhiều vị lănh đạo chế độ, nhưng không hề đề cập đến sự kiện các ḥa thượng Thích Huyền Quang và Thích Quảng Độ của GHPGVNTN đang bị nhà cầm quyền khủng bố tinh thần và cô lập suốt nhiều năm trời v́ đ̣i hỏi tự do tôn giáo cho Việt Nam. V́ vậy, nhiều người nhận định rằng chuyến về thăm Việt Nam của thiền sư lúc bấy giờ đă giúp ích nhiều cho chế độ, v́ khiến thế giới có cảm tưởng rằng nhà cầm quyền Việt Nam không hề đàn áp tôn giáo như sự chỉ trích của dư luận.
Thứ ba, lập trai đàn giải oan là một việc thiêng liêng, lẽ ra cần sự cộng tác của tất cả các nhà lănh đạo Phật giáo trong cũng như ngoài nước. Tuy nhiên, thiền sư Nhất Hạnh không hề mời GHPGVNTN hợp tác. Phải chăng đây là điều kiện tiên quyết của nhà cầm quyền đối với việc lập trai đàn? Hay v́ thiền sư muốn dành độc quyền? Hay v́ cả hai lư do?
Theo thiển ư, việc lập trai đàn nằm trong kế hoạch của nhà cầm quyền Việt Nam từ vài năm qua. Tháng 8 năm ngoái, trong một bài viết với nhan đề “Lấy từ bi diệt hận thù” đăng trên báo Tuổi Trẻ, ông Vơ Văn Kiệt đă kêu gọi đồng bào trong và ngoài nước xoá bỏ hận thù, đồng tâm đoàn kết để phụng sự tổ quốc. Trong bài, ông nhắc đến Văn Tế Chiến Sĩ Trận Vong của Nguyễn Văn Thành và Văn Chiêu Hồn của Nguyễn Du dưới thời vua Gia Long để đưa ra đề nghị cầu siêu độ cho tất cả mọi người đă gánh chịu hậu quả khắc nghiệt của cuộc chiến, dù c̣n sống hay đă chết. Ông Kiệt viết: “… Sau mỗi ly loạn, nhân dân lại nguyện cầu siêu độ cho những sinh linh tử vong dù ở bất cứ chiến tuyến nào … Tôi kêu gọi các nhà chùa, nhà thờ, thánh đường, thánh thất của tất cả các tôn giáo cùng đồng bào trong nước và đang ở nước ngoài hăy cùng hướng về Tổ quốc và những người đă khuất, thành tâm cầu nguyện cho mọi sinh linh đă ngă xuống trên quê hương VN và trên cả những chặng đường tha hương, lưu lạc được siêu thoát; đồng thời cầu nguyện cho tất cả đồng bào đang sống, không phân biệt gốc tích, thành phần, quan hệ xă hội...”. Rơ ràng là đối tượng của trai đàn giải oan do tăng đoàn Làng Mai công bố vào cuối tháng 11 vừa qua cũng là đối tượng ông Vơ Văn Kiệt đề cập đến từ hơn ba tháng trước.
Nói một cách vắn tắt, về phương diện chính trị, việc lập trai đàn giải oan sẽ khiến dư luận quốc tế tin rằng nhà cầm quyền Việt Nam đă khởi động một bước quan trọng để ḥa hợp ḥa giải và xóa bỏ hận thù với những người vốn không cùng chiến tuyến. Sự kiện này cũng sẽ làm tăng thanh thế cho thiền sư Nhất Hạnh cùng phe nhóm của ông đối với người dân quốc nội. Dĩ nhiên là cả nhà cầm quyền lẫn thiền sư, đôi bên cùng đắc lợi. Có vẻ như trước mắt, thành phần hứng chịu nhiều thiệt tḥi nhất chính là GHPGVNTN. Trước sự bắt tay của nhà cầm quyền và thiền sư Nhất Hạnh trong việc tổ chức trai đàn, hẳn là các vị lănh đạo GHPGVNTN ở trong t́nh trạng “trông vào đau ruột, nói ra ngại lời” như một câu trong Truyện Kiều, nói ra th́ chẳng hay mà im lặng th́ cũng dở?
Trong những năm qua, thực tế cho thấy nhà cầm quyền chỉ nhắm vào khối cộng đồng người Việt tại hải ngoại khi kêu gọi ḥa hợp ḥa giải và xóa bỏ hận thù. Lư do là với tiềm năng kinh tế của người Việt hải ngoại cũng như ảnh hưởng chính trị của họ tại những quốc gia định cư, sự ḥa hợp ḥa giải và xóa bỏ hận thù sẽ mang lại những mối lợi to lớn cho nhà cầm quyền, đặc biệt là khi Việt Nam đă gia nhập vào cộng đồng thế giới như hiện nay. V́ vậy, nhiều người nhận định rằng nếu thực tâm muốn xóa bỏ hận thù, trước hết, nhà cầm quyền cần phải xóa bỏ hận thù với những người trong nước đă từng là nạn nhân của chế độ. Muốn thực hiện điều này, nhà cầm quyền cần chính thức xin lỗi họ cũng như thân nhân của họ. Trong suốt năm, sáu thập niên qua, số nạn nhân của chế độ nhiều lắm chứ! Nào là những người bị giết oan trong cuộc cải cách ruộng đất, nào là những văn nghệ sĩ trong nhóm Nhân Văn Giai Phẩm, những người bi thủ tiêu tại Huế trong biến cố Tết Mậu Thân, những quân nhân công chức bị giam cầm trong các trại cải tạo, những người chết trong chốn rừng sâu hay trên biển cả khi phải bỏ nước ra đi, v.v..
Trong phạm vi tôn giáo, nhà cầm quyền cũng cần tỏ thiện chí ḥa giải bằng cách trả lại tài sản của giáo hội Phật Giáo, cũng như các giáo hội Công Giáo, Tin Lành, Cao Đài, Ḥa Hảo… mà họ đă từng chiếm giữ từ nhiều năm qua. Nhà cầm quyền cũng cần chấp thuận cho các giáo hội quyền mở nhà thương, trường học, cùng thành lập các tổ chức mang tính tôn giáo và xă hội. Những việc này cần phải thực hiện từng bước, từng bước.
Trở lại với việc tổ chức Trai Đàn Giải Oan, dù bao gồm mục đích chính trị, sự kiện này cũng đánh dấu bước tiến quan trọng của nhà cầm quyền trên con đường dẫn đến ḥa hợp ḥa giải và xóa bỏ hận thù, ít ra trên bề nổi. Bên cạnh trai đàn với đối tượng chính là Phật tử, nhà cầm quyền cũng thực hiện những giải pháp để tiến đến gần khối 7 triệu người Công giáo trong và ngoài nước mà sự kiện thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sang Vatican triều kiến Đức Giáo Hoàng trong tuần qua là một trường hợp điển h́nh.
Trước những biến chuyển vừa kể, chúng ta ghi nhận nỗ lực của nhà cầm quyền nhưng không nên tin rằng đây chính là tín hiệu cho một b́nh minh sắp ló rạng. Những bài học đau thương trong quá khứ không cho phép chúng ta tin tưởng vào cộng sản sau khi chỉ chứng kiến được vài ba nhượng bộ của họ.
Chúng ta vẫn phải đợi, phải chờ những bước đi kế tiếp của họ. Là những người lănh đạo, họ giữ vị thế chủ động trong tiến tŕnh ḥa hợp ḥa giải và xoá bỏ hận thù. Tuy nhiên, theo thiển ư, ḥa hợp ḥa giải và xoá bỏ hận thù chỉ có thể thực hiện một cách gọi là toàn diện nếu, và chỉ nếu, đảng và nhà nước tôn trọng các quyền tự do căn bản của con người.
Hy vọng rằng đến hôm nay, những người lănh đạo cộng sản đă đủ khôn ngoan để nhận thức được đâu là hướng đi tất yếu để đất nước có thể phát triển, và kiêu hănh sánh vai cùng cộng đồng nhân loại. Cũng hy vọng là họ giầu quá rồi; đă đến lúc họ cần một chỗ đứng an toàn trong lịch sử. Hy vọng là như thế!./.
H́nh và Caption: Kỹ sư Nguyễn Ngọc Bảo. H́nh do tác giả cung cấp.
BOX
“…Ḥa hợp ḥa giải và xoá bỏ hận thù chỉ có thể thực hiện một cách gọi là toàn diện nếu, và chỉ nếu, đảng và nhà nước tôn trọng các quyền tự do căn bản của con người”.
****
Ông Phạm Khanh
“Ai thắt nút th́ người đó phải mở”
Đứng trên phương diện là một Phật tử, tôi hoàn toàn ủng hộ ư tưởng thực hiện 3 “Đại Trai Đàn Chẩn Tế Giải Oan”, giải thoát vong linh những người đă chết trong cuộc chiến của Thiền Sư Nhất Hạnh. Là Phật tử th́ ai lại không muốn như vậy v́ chủ trương của Đạo Phật là tinh thần vị tha. Đó là vấn đề tôn giáo.
Tuy nhiên, đứng trên phương diện chính trị, chúng tôi chỉ thắc mắc rằng, tại sao tại Việt Nam đă có nhiều người (cụ thể là Ḥa Thượng Huyền Quang) đă đưa ra những ư tưởng này nhưng không được nhà nước Việt Nam chấp nhận. Trong khi đó chính quyền lại cho Ḥa Thượng Thích Nhất Hạnh về làm th́ tôi thấy nó vô lư. Tôi thấy rơ rằng, về chính trị th́ chính quyền Việt Nam muốn cho quốc tế thấy Việt Nam đang cởi mở hơn với tôn giáo. Bằng chứng là cho phép một Ḥa Thượng từ Pháp về Việt Nam hành đạo. Sự vô lư ở đây có lẽ ai cũng thấy, trong nước th́ không cho nhưng từ ngoài nước về th́ được phép. Đâu phải chỉ có Ḥa Thượng Nhất Hạnh mới làm việc này, tôi nghĩ ngay tại trong nước mà làm được việc này mới hay chứ.
Chết là hết, người chết đều b́nh đẳng như nhau. Ḥa Thượng Nhất Hạnh cầu siêu cho tất cả các nạn nhân chiến tranh không phân biệt “bên này” hay “bên kia” th́ tôi cũng muốn nói rằng cái ǵ cũng phải đi đôi với nhau. Tôi rất quan tâm đến việc chính quyền Việt Nam sẽ làm ǵ với nghĩa trang Quân Đội Biên Ḥa. Nếu tương lai gần mà chính quyền dẹp bỏ nghĩa trang này th́ đó là việc không đúng.
Về ḥa hợp ḥa giải giữa chính quyền trong nước với những người đă từng là nạn nhân của chế độ đó (ngay cả trong nước lẫn hải ngoại) tôi thấy rằng: Cuộc chiến sau năm 1975 đă hơn 30 năm rồi, giới lănh đạo của Việt Nam Cộng Ḥa lẫn Cộng Sản của thời đó cũng đă dần dần qua đời. Mà cái ǵ cũng cần phải có thời gian để nó xoa dịu, hàn gắn những vết thương đó chứ không phải kéo dài măi t́nh trạng hai bên căm thù nhau. Cho nên khi lớp già mất đi th́ lớp trẻ sẽ có cái nh́n cởi mở hơn. Thứ hai nữa là không người Việt Nam nào muốn có chiến tranh. Cuộc chiến Nam-Bắc vừa qua đă chết bao nhiêu người rồi. Nếu mà giới trẻ lớn lên, thông cảm với nhau mà từ từ làm cho đất nước tốt đẹp th́ cái chuyện ḥa hợp, ḥa giải là đương nhiên và tốt nhất. Nhưng vấn đề là việc ḥa hợp ḥa giải này phải do chính quyền Việt Nam chủ động và họ phải mở rộng ṿng tay.
Riêng tôi, tôi không đặt nặng quá về cuộc chiến v́ nó không phải do những người dân b́nh thường mong muốn. Tôi chỉ đặt nặng về những nạn nhân đă bỏ ḿnh trên biển khi đi t́m tự do sau năm 1975, khi mà chính quyền Việt Nam xô đẩy họ phải liều chết ra đi. Chính quyền Việt Nam chính là người đă thắt cái nút đó, và giờ đây không ai khác hơn là chính họ phải cởi cái nút đó chứ không ai có thể thay họ làm cái công việc ấy.
H́nh và Caption: Ông Phạm Khanh. H́nh: Khôi Nguyên/Việt Tide
**********
Bà Thu Nga: “Dân chủ, nhân quyền chưa có th́ không thể nói đến chuyện ḥa hợp, ḥa giải”
Tôi chỉ là một phụ nữ b́nh thường, mẹ của một đứa con trai 32 tuổi và con gái 23 tuổi. Chúng tôi đến Mỹ năm 1992, theo diện ODP do chồng tôi bảo lănh. Chồng tôi, người mà sau biến cố 30 tháng Tư năm 1975, đă trải qua nhiều trại tù từ Bắc vào Nam suốt 8 năm sau đó anh được trả về với gia đ́nh. Như nhiều gia đ́nh khác tại miền Nam Việt Nam trong thời điểm đó, chúng tôi chấp nhận xa nhau lần nữa để anh đi t́m tự do trên đường vượt biển, t́m sự sống trong cái chết.
Gần đây tôi được biết tin Thiền sư Thích Nhất Hạnh cùng Tăng Đoàn Làng Mai sẽ về Việt Nam để tổ chức ba “Đại Trai Đàn Chẩn Tế Giải Oan” cho toàn dân Việt Nam, những người đă bỏ ḿnh trong cuộc chiến không kể “bên này hay bên kia” và những nạn nhân bỏ ḿnh trên đường vượt biển.
Thoạt tiên, tôi có ngớ người ra vài phút. Ủa, nếu như thầy làm lễ giải oan th́ chắc chỉ dành cho những người không muốn chết mà bị chết, những người chỉ mong được sống yên ổn mà vẫn không được sống. C̣n những chiến sĩ đă bỏ ḿnh v́ tổ quốc th́ cái chết của họ là một cái chết có ư nghĩa. Hay những người vượt biển đi t́m tự do th́ họ cũng đă chấp nhận thà chết c̣n hơn ở lại sống với cộng sản. Và như vậy những vong linh này có cần phải nhờ thầy để giải oan hay không.
Dù sao đi nữa tôi vẫn hoan nghênh công việc của thầy, hành động này không những cầu nguyện cho các vong linh được siêu thoát, mà c̣n giúp cho người sống cởi bỏ được những oán hận trong tâm hồn. Có điều việc làm của thầy có thể làm cho thế giới biết đến Làng Mai của thầy nhưng không hẳn thực sự cởi bỏ những khúc mắc trong ḷng người dân Việt kể cả trong và ngoài nước v́ cái sự ưu đăi của chính quyền cộng sản đối với thầy.
Tôi không tin vào vấn đề ḥa hợp ḥa giải dân tộc, v́ hiện nay ngay trong nước có nhiều nhà trí thức yêu nước và những vị lănh đạo tôn giáo c̣n bị đàn áp giam cầm. Dân chủ, nhân quyền chưa có th́ không thể nói đến chuyện ḥa hợp, ḥa giải.
H́nh và Caption: Bà Thu Nga. H́nh: Khôi Nguyên/Việt Tide
*****
Ông Trần Quang Tích
“…Nếu có thực tâm th́ hăy ḥa hợp, hoà giải với người dân trong nước”
Việc lập Trai Đàn để giải oan cho những người đă khuất để sớm được siêu linh tịnh độ là một điều tốt . Và đó cũng là phong tục của người Việt Nam. Riêng chuyến đi về Việt Nam vào dịp Tết Đinh Hợi này của Thiền Sư Nhất Hạnh và Tăng Đoàn Làng Mai để lập Trai Đoàn Giải oan B́nh đẵng cho những oan hồn người Việt hai miền Nam Bắc không phân biệt chính kiến, Quốc Cộng đă chết dưới mọi h́nh thức th́ cần xem lại mục tiêu mà nhà cầm quyền Cộng sản muốn nhắm tới, nhằm xoa dịu ḷng dân đang căm phẫn.
Nguyên nhân đưa đến những cái chết oan khiên là do Tập đoàn Cộng sản Việt Nam gây ra khi vâng lệnh quan thầy Quốc tế cộng sản để xích hóa toàn cầu dưới chế độ Cộng sản. Với mục tiêu trên Cộng sản Việt Nam đă phát động chiến tranh đưa đến hàng triệu những cái chết oan khiên cho người dân hai miền Nam Bắc. Điều trước tiên là nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải ăn năn sám hối, trao trả quyền điều khiển đất nước lại cho người dân. Các Tôn giáo trong nước lập đàn cầu siêu cho những người đă khuất. C̣n Thiền sư Nhất Hạnh nên đến các trại tỵ nam cầu siêu cho những người tử nan trên con đường t́m tự do và dựng lại những tấm bia tưởng niệm thuyền nhân mà nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam áp lực các nước sở tại phá nát
Nhà cầm quyền Việt nam nếu có thực tâm th́ hăy ḥa hợp, hoà giải với người dân trong nước, với những nhà đấu tranh dân chủ, những người bất đồng chính kiến. Khi thực hiện được việc đó th́ hoà hợp ḥa giải với cộng đồng người Việt hải ngoại chỉ là đương nhiên.