ĐẢNG
CỘNG SẢN VIỆT
T̀M TÍNH
CHÁNH THỐNG MÀ KHÔNG CẦN DÂN CHỦ ?
Phan Văn Song
1.- CƠN LỐC DÂN CHỦ
NĂM 2006.-
Năm 2006 bắt đầu bằng
những cuôc biểu t́nh kéo dài cả tháng giêng của công nhơn
các xí nghiệp tư, và cả công nhơn các xí nghiệp Nhà
nước. Lần đầu tiên ở một nước
xă hội chủ nghĩa có những cuộc đ́nh công to lớn
như vậy. Công đoàn Nhà nước đáng lư binh vực,
bảo vệ quyền lợi công nhơn, lại đứng
về phe chủ nhơn, binh vực quyền lợi của
chủ nhơn ngoại quốc và đàn áp công nhơn lao động
Việt Nam, 300 người bị bắt đến ngày nay
vẫn biệt tin.
Rồi cũng trong mấy ngày đầu
năm qua, tại trường Đại học Cần Thơ,
truyền đơn bướm bướm được
tung ra đ̣i “trả quyền người Dân cho Nhơn dân
Việt Nam”.
Rồi Nhóm Tập Hợp Dân Chủ
ra đời; rồi Đảng Thăng Tiến ra mắt;
rồi Đảng Dân Chủ phục hoạt; tiếp theo
là Phong Trào Công Nông, rồi một Công Đoàn độc lập
cũng đă được thành lập.
Hàng loạt những bài phát biểu
chánh kiến của những nhà đấu tranh cho Nhơn
quyền, Dân quyền, Dân chủ được tung ra... Hàng
ngàn chữ kư, hàng ngàn người hưởng ứng đứng
ra đ̣i “Nhà cầm quyền hăy trả quyền phát biểu,
quyền ngôn luận, quyền tư tưởng, quyền
tín ngưỡng lại cho người Dân”.
Ở Hải ngoại, ngoài những
phản ứng thường lệ của cộng đồng
người Việt tỵ nạn cộng sản đă luôn
luôn đấu tranh đ̣i Đảng Cộng sản độc
tài trả lại quyền Tự quyết, trả lại Tự
Do và Công Bằng cho Dân tộc Việt Nam; một số sanh
viên Việt kiều du học cùng một số không ít Việt
kiều của Cộng ḥa Xă hội chủ nghĩa Việt
Nam đồng loạt đứng lên thành một Tập Hợp
Thanh Niên Dân Chủ trong và ngoài nước, công khai tranh đấu
đ̣i Dân chủ hóa Việt Nam sớm, hầu Phát triển
hữu hiệu, theo đuổi kịp Khoa học, mới
mong đem lại sự giàu mạnh cho đất nước.
Năm 2006 thật sự là một
năm nhiều đ̣i hỏi sôi nổi về Dân Chủ ở
Việt Nam. Có thể nói đó là một năm của “trăm
hoa Dân chủ” đua nở trên toàn cơi Việt Nam. Các nhà đối
kháng đấu tranh Dân Chủ ở Việt Nam không c̣n sợ
sệt nữa, họ đối kháng công khai, bất chấp
mọi sự đàn áp thô bạo của Công An, họ ngang
nhiên chịu đựng tất cả các thủ đoạn
hành hung như bóp cỗ, bịt miệng hay những trận
đ̣n dùi cui.
Trong không khí tranh chấp gay gắt
giữa lực lượng đấu tranh Dân Chủ của
Nhơn Dân Việt Nam với Nhà nước cộng sản,
các cường quốc lại tặng cho đương
quyền Việt Nam một món quà. Phải chăng các vị
lănh đạo các cường quốc thế giới đang
tin tưởng nhà cầm quyền CHXHCN Việt Nam nay đă
đủ trưởng thành về mặt hiểu biết
và đạo lư để được phép gia nhập “Làng Thương mại thế giới ” ?
Tháng mười một, Việt
Nam tổ chức thành công Hội nghị thượng đỉnh
APEC. Cuối năm, Việt Nam vào WTO.
Nhận món quà hằng từ lâu
mỏi ṃn mong đợi, nhà cầm quyền cộng sản
Việt Nam đang thật sự sung sướng hay đang
lo lắng ?
Hà Nội sẽ cho mọi người
thấy sự thật trong những ngày tới. !
2.- ĐẢNG CỘNG
SẢN VIỆT NAM, NHÀ CẦM QUYỀN CHXHCN/VN MẤT
ĐỊNH HƯỚNG.-
Nhắc lại chuyện xưa,
nhưng không lâu lắm:
Năm 1975, Miền Nam sụp đổ
quá nhanh, nhà cầm quyền Miền Bắc và Đảng Cộng
sản say men chiến thắng, đầu óc quay cuồng nên
vụng về áp dụng một chánh sách sắt máu và hận
thù trừng phạt dân chúng Miền Nam, chủ trương
này đă đưa cả nước Việt Nam đi lùi vào
bóng tối nhơn loại thay v́ thực sự thể hiện
đoàn kết toàn dân, xây dựng đất nước.
Ngày hôm nay, nhờ t́nh thế đẩy
đưa, trong tíc tắc, bổng may mắn thoát khỏi
danh sách CPC; tổ chức thành công APEC; gia nhập WTO; đi
gặp Đức Giáo Hoàng,… những người cầm
quyền Hà Nội và Đảng Cộng sản Việt Nam
đang t́m thế quốc tế mong duy tŕ chế độ,
không c̣n dựa vào thuyết Mác - Lê nữa, họ hy vọng
với thế “lăng ba vi bộ” này có thể đối
phó với “kinh tế thị trường, với tư bản
chủ nghĩa, với dân chủ hoá” đang hung hăn tấn
công thành lũy cuối cùng của Mac-Lê. Những người
cộng sản ở Hà Nội luôn luôn bị ám ảnh :
sợ rằng nếu chịu lắng tai nghe lẽ phải,
tôn trọng tiếng nói Nhơn quyền, trả quyền Công
Dân lại cho Dân sẽ đưa họ đến con đường
cùn, bị bức tữ ngay lập tức ? Nên bằng
mọi cách họ phải duy tŕ cho kỳ được chế
độ độc đảng, độc tài toàn trị
như hiện nay !
Bằng chứng là Hà Nội đă
dại dột tung nhanh ra hai chỉ thị, một, của
Chánh phủ cấm tuyệt báo tư nhơn hoạt động;
một, của Đảng, bắt buộc cả nước
phải học tập tư tưởng Hồ Chí Minh. Người
dân có cảm tưởng rằng hai chỉ thị ấy là
hai lời thú tội về “sự bế tắc”, “sự bó
tay”, và đó, cũng là hai lời “tự nhủ”, “tự
khuyên” vụng về của Đảng CSVN cho đảng
viên.
Thật là mù quáng, khi đă vào WTO,
là vào một tổ chức có phương pháp quản lư thị
trường theo khoa học. Tư bản chủ nghĩa tự
nó là một khoa học về tư hữu. Báo chí là cơ
quan thông tin cần thiết cho phát tŕển, thiếu tự
do báo chí là thiếu thông tin về thị trường, tức
không theo sát được thị hiếu của khách hàng.
Chánh trị chỉ là quan niệm của một nhóm hay một
đảng phái nhằm hướng dẫn quốc gia trong
sanh hoạt kinh tế với mục đích đem lại
phúc lợi cho toàn dân. Đảng
Cộng sản Việt Nam phải hiểu là vai tṛ
độc quyền chánh trị ngày nay không c̣n nữa, tư tưởng, lư thuyết của
một đảng phái chỉ là tư tưởng của một
nhóm mà thôi.
Ngay nay Việt Nam chấp
nhận luật chơi chung của thế giới, muốn
sống c̣n và được vương lên ngang hàng với
các nước, không có cách nào khác hơn là phải thay
đổi cơ chế, từ bỏ độc tài, đi
vào con đường Dân chủ thật sự
Kinh tế thị
trường là cạnh tranh. Không c̣n độc quyền nữa. Và chỉ
có cạnh tranh mới đem lại sáng tạo, thực tiễn,
hàng có phẩm chất cao, giá rẻ,
có người tiêu thụ nhiều, đem lợi nhuận
lại cho người sản xuất. Đảng phái cũng
thế, đảng phái cũng chỉ là những món hàng cạnh
tranh nhau, đảng phái nào có một chương tŕnh đem
lại phúc lợi mà không hao tốn xương máu nhiều,
ít hy sanh cho toàn dân Việt Nam, Đảng
ấy sẽ được dân tín nhiệm bầu cho cầm
quyền. Trong thị truờng chánh trị cạnh tranh ngày
nay, không c̣n là thời gian tranh tối tranh sáng để các Đảng
độc ác dùng tay che mắt dân, dùng lời mỵ dân, kêu
gọi dân hy sanh, tiêu thổ kháng chiến, hoặc dùng chánh
sách khủng bố, cắt cổ, mổ bụng dồn trấu
thả trôi sông như thời xa xưa nữa.
Dân chúng Việt Nam ngày nay cũng
đă khác hơn thời thuộc Pháp. Sau trên 60 năm bị
Cộng sản Hà Nội lường gạt, người
dân Việt Nam đă học quá nhiều điều đáng
giá rồi !
Ngày nay nhơn dân Việt Nam cần
những đảng phái, những đoàn thể, những
nhà lănh đạo chánh trị với những chương
tŕnh minh bạch, trong sáng, với những lối làm việc
cụ thể, khoa học. Dân chủ hóa chế độ để
có một thể chế đa nguyên, một nền chánh trị
đa đảng, đảng cầm quyền được
đảng đối lập kiểm soát. Người Dân có
quyền phát biểu, phán xét và có cả quyền khởi tố
Nhà Nước nếu Nhà Nước không thực thi những
quy định luật pháp. Chỉ có Luật Pháp là đứng
trên tất cả, trên Nhà nước, trên cả đảng cầm quyền.
3.- CHÁNH THỐNG DO NHƠN DÂN.-
Ngày nay
Đảng Cộng sản cầm quyền tại Việt
Nam đang đứng trước cơn lốc Dân chủ
hóa, kinh tế thị trường hóa, hoàn cầu hóa, nên người
ta có cảm tưởng như Đảng Cộng sản đang
bị khủng hoảng lư
lịch nên phải đi
t́m chánh thống bằng cách ra nghị quyết bắt
cán bộ, đảng viên học lại tập tác phong
Hồ Chí Minh, sau khi thấy tư tưởng Hồ Chí
Minh không c̣n hiệu lực nữa.
Muốn
có tính chánh thống, Đảng Cộng sản Việt
Thế
nhưng, ngày nay,
Trong nước, Đảng Cộng sản lại đàn
áp nhơn dân để không ai có quyền đặt lại
“vai tṛ cầm quyền của Đảng Cộng sản”. C̣n ngoai nước, dùng Ngoại giao o bế mong thế
giới nh́n nhận vai tṛ cầm quyền của ḿnh.
Tất cả cũng
chỉ là tṛ tiếp tục đối trá với nhơn dân
nữa mà thôi
Đảng Cộng sản Việt
Nam nên hiểu và nhớ nằm ḷng là tính Chánh thống cũng
như lư lịch của ngưới cầm quyền, phải
do Nhơn Dân Việt Nam, và chỉ Nhơn Dân Việt Nam có
quyền ban cho mà thôi: Bằng Trưng cầu Dân ư. Bằng Phổ thông đầu
phiếu.
Chỉ có Nhơn Dân
Việt Nam và Dân tộc Việt Nam mới ban cho cái chánh
thống và nh́n nhận “cái
lư lịch và cái quyền được cầm
quyền” cho người cầm quyền ở Việt
Nam.
Tổng thống Bush, Nhơn dân
Mỹ, Liên hiệp Ậu Châu, Đức Giáo Hoàng, … và cả
Tư tưởng Hồ Chí Minh cũng không đem lại
chánh thống và lư lịch cho những người cầm
quyền do cướp chánh quyền và giữ chánh quyền
bằng bạo lực !
Hăy bắt đầu tiến tŕnh
Dân chủ hóa đất nước bằng cách trao trả
quyền Tự quyết lại
cho Nhơn dân Việt Nam.
Hăy chấp nhận Dân chủ hóa
như điều kiện để tiến đến Ḥa
Giải giữa Nhà Cầm quyền hiện nay với
Nhơn dân.
Có Ḥa giải mới có
Ổn định, có Ổn định mới có Phát
triển Kinh tế.
Thế giới của WTO chỉ
đầu tư vào những nước có ổn định
và có luật lệ minh bạch, có một Công đoàn độc
lập, để thương lượng với các chủ
nhơn tư bản, trên thuận
dưới ḥa. Nhà nước chỉ là ông trọng tài.
C̣n có t́nh trạng Công An trị,
dùi cui trị th́ không làm sao có Phát triển kinh tế được
Mong năm Con Heo sẽ thổi đến
Việt Nam ngọn gió Dân Chủ ngỏ hầu mang đến
Phát triển .
Hồi Nhơn Sơn
Cuối Năm Con Chó
Phan Văn Song