Vùi Giấu Sự Thực
Trần Khải
Bạn ngạc nhiên khi nghe chuyện Tổng Thống Iran lớn tiếng nói rằng không hề có chuyện ḷ thiêu Holocaust trong lịch sử nhân loại. Nhưng khi về thăm lại quê nhà, bạn có bao giờ thắc mắc rằng nhà nứơc CSVN đă xóa hẳn các vết tích về những mồ chôn tập thể Tết Mậu Thân 1968 tại Huế? Hay là chuyện Đảng CSVN thủ tiêu hàng ngàn đảng viên các đảng qúôc gia từ các thập niên 1940s và để lại các khoảng trống trong sách sử chính thức.
Và như thế, nhân loại vẫn đang bôi xóa lịch sử...
Nhà văn Ayaan Hirsi Ali đă tŕnh bày kinh nghiệm riêng của ông về trường hợp h́nh ảnh các ḷ thiêu Holocaust được tẩy xóa trong trí nhớ của người Hồi Giáo trong bài viết nhan đề “Why they deny the Holocaust” (Tại Sao Họ Bác Bỏ Holocaust) trên tờ Los Angeles Times hôm 16-12-2006 -- và ông là một nhân chứng.
Ali c̣n là một di dân Somali, người đă phục vụ trong quốc hội Ḥa Lan cho tới đầu năm nay. Ông c̣n là tác giả cuốn “Infidel” (Ngoại Giáo) -- một cuốn tự truyện sẽ xuất bản vào tháng 2 năm tới. Ông kể rằng trên gần như liên tục cuộc chiến tuyên truyền chống Do Thái, th́ hầu hết thế giới Hồi Giáo không nghe ǵ về Holocaust. Sau đây là lời ông kể.
Một ngày vào năm 1994, khi tôi đang sống ở Ede, một thị trấn nhỏ ở Ḥa Lan, th́ người em gái nửa ḍng máu tới thăm tôi. Cô em và tôi cùng là di dân từ Somalia và đă từng cùng nộp đơn xin tị nạn ở Ḥa Lan. Tôi được chấp thuận, nhưng em tôi bị bác đơn. Nhờ được nhận đơn tị nạn, tôi mới có cơ hội học thêm. Em gái tôi không được như thế.
Để được tuyển vào đaị học mà tôi muốn, tôi cần thi đậu ba môn: ngữ học, công dân học, và sử học. Khi học khóa giới thiệu sử học, th́ lần đầu tiên tôi nghe tới Holocaust. Lúc đó, tôi 24 tuổi, và cô em gái nửa ḍng máu đó 21 tuổi.
Những ngaỳ đó, tin tức toàn chuyện diệt chủng Rwanda, và thanh lọc chủng tộc ở cựu Nam Tư. Vào ngaỳ em tôi thăm tôi, đầu tôi c̣n vướng bận chuyện xóa sổ 6 triệu người Do Thái ở Đức, Ḥa Lan, Pháp và Đông Âu.
Tôi đă học rằng những người đàn ông, đàn bà và trẻ em vô tội bị ngăn cách lẫn nhau. Những ngôi sao gắn vào vai của họ, xe lưả chở họ vào các trại, và họ bị xịt hơi khí độc cho chết chỉ v́ họ là Do Thái.
Tôi thấy h́nh ảnh các đống xương người, cả các bộ xương trẻ em. Tôi nghe những chuyện kinh hoàng về những người sống sót từ các trại tử thần Auschwitz và Sobidor. Tôi kể cho em tôi các chuyện như thế, và đưa cô xem các tấm ảnh trong sách sử của tôi. Điều cô em nói lên cũng kinh hoàng hệt như các thông tin trong sách.
Với lộ vẻ niềm tin chắc chắn, cô em tôi la lớn, “Đó là xạo đó! Do Thaí có một cách bịt mắt người ta. Họ không bị giết, không bị xịt hơi độc, không bị tàn sát ǵ cả. Nhưng em cầu nguyện Đấng Allah rằng sẽ có một ngày tất cả người Do Thaí trên thế giới sẽ bị hủy diệt.”
Cô em tôi không nói ǵ mới lạ. Là một đứa trẻ lớn lên ở Saudi Arabia, tôi nhớ là các vị thầy của tôi, mẹ tôi và láng giềng của tôi cứ nói với tôi hàng ngày rằng Do Thái là bọn ác ôn, là kẻ thù hữu thệ của Hồi Giáo, và rằng mục tiêu duy nhất của họ là huỷ diệt Hồi Giáo. Chúng tôi không bao giờ được nghe nói ǵ về các ḷ thiêu Holocaust.
Sau này, là một thiếu niên tại Kenya, khi các hội từ thiện Saudi và các nứơc vùng vịnh tiếp cận chúng tôi, tôi nhớ rằng việc xây các đền thờ và tiền hiến tặng cho các bệnh viện và người nghèo đi kèm theo lời nguyền rủa dân Do Thái. Họ nói Do Thaí phải chịu trách nhiệm về cái chết của các bé sơ sinh và với các dịch bệnh như AIDS, và họ bị đổ tội là nguyên nhân các cuộc chiến. Họ tham lam và sẽ làm mọi thứ để hủy diệt người Hồi Giaó chúng tôi. Nếu chúng tôi muốn ḥa b́nh và ổn định, và nếu chúng tôi không muốn bị xóa sổ, th́ chúng tôi sẽ phaỉ hủy diệt Do Thái. Đối với những người nào trong chúng tôi mà không ở vị trí cầm vũ khí chống họ, th́ chúng tôi phải chắp tay, hướng mắt lên trời và cầu nguyện xin Allah hủy diệt họ.
Các lănh tụ Tây Phương bây giờ nói họ sốc v́ hội nghị của Tổng Thống Iran Mahmoud Ahmadinejad tuần này bác bỏ Holocaust, th́ cần tỉnh ngộ trước hiện thực đó. Đối với đa số người Hồi Giáo toàn cầu, Holocaust không phải sự kiện lịch sử lớn lao nào mà chúng tôi bác bỏ. Đơn giản là chúng tôi không biết có chuyện đó, bởi v́ chúng tôi chưa bao giờ được thông tin như thế.
Tổng số người Do Thái trên thế giới khoảng 15 triệu, có lẽ không hơn 20 triệu. Mặt khác, dân số Hồi Giáo toàn cầu ước lượng từ 1.2 tỉ tới 1.5 tỉ người. Và không chỉ dân số này đang tăng mau chóng, mà nó c̣n rất trẻ.
Điều kinh ngạc về hội nghị của Ahmadinejad là sự im lặng của người Hồi Giáo chính ḍng. Tôi chỉ có thể thắc mắc: Tại sao không có hội nghị phản biện tại Riyadh, Cairo, Lahore, Khartoum hay Jakarta để lên án Ahmadinejad? Tại sao 57 qúôc gia trong Tổ Chức Các Nước Hồi Giáo im lặng?
Có thể câu trả lời đơn giản tơí mức kinh hoàng: trong nhiều thế hệ, lănh tụ các nước Hồi Giaó đă liên tục mớm cho dân của họ món ăn tuyên truyền tương tự như món ăn nhiều thế hệ người Đức (và các người Âu Châu khác) được mớm ăn -- rằng dân Do Thái là sâu bọ và cần phải đối xử như thế? Tại Âu Châu, kết luận hợp lư là Holocaust. Nếu Ahmadinejad có thể làm điều hắn muốn, hắn sẽ không muốn người Hồi Giáo sẵn sàng làm theo ư hắn.
Thế giới cần được thông tin nhiều lần nữa về Holocaust -- không chỉ v́ lợi ích của người Do Thái đă sống sót và con chaú họ, nhưng c̣n v́ lợi ích cho cả nhân loại.
Đó là lời của nhà văn Ayaan Hirsi Ali.
Vậy c̣n chuyện Việt Nam ra sao? Đó là chỗ cần để mọi người suy nghĩ.