KHÔNG ĐI BẦU CỬ QUỐC HỘI ? - GIÀNH HAY ĐỢI TRẢ QUYỀN LỰC?
(Thử bàn về cách tranh đấu Dân chủ hiện nay)
Ở tất cả các nước, mọi quyền lực phải thuộc về nhân dân, nhân dân thực hiện quyền lực Nhà nước thông qua các h́nh thức trực tiếp và gián tiếp. Bầu cử Quốc hội là quyền và nghĩa vụ của mọi công dân, bởi v́ : - Cử tri tham gia bầu cử là thực hiện quyền bầu cử và ứng cử của công dân - những quyền chính trị cơ bản trong một nhà nước dân chủ. - Thông qua bầu cử , cử tri vừa thực hiện quyền chính trị của công dân đồng thời thực hiện nghĩa vụ và trách nhiệm của công dân trong việc xây dựng, tổ chức bộ máy quyền lực của ḿnh, giới thiệu và bầu người được nhân dân tín nhiệm vào Quốc hội - cơ quan quyền lực cao nhất.
Vậy đó , bầu cử là một dịp để nhân dân chứng tỏ quyền lực của ḿnh trong một đất nước dân chủ . Xét về thực trạng nước ta hiện nay th́ việc bầu cử có thực sự được như vậy ? Ta biết rằng muốn tham gia bầu cử th́ nhất thiết phải qua MTTQ do đảng cộng sản thành lập từ gần 80 năm qua ( đổi tên, sáp nhập...nhiều lần) . Ta biết rằng Mặt trận Tổ quốc Việt Nam là bộ phận của hệ thống chính trị của nước Cộng ḥa xă hội chủ nghĩa Việt Nam do Đảng Cộng sản Việt Nam lănh đạo . Rồi gần đây nhất (10:31 ngày 09-10-2006 ) Ông TRẦN NGỌC NHẪN /Trưởng ban Dân chủ - Pháp luật UBT.Ư MTTQ Việt Nam lại tiếp tục nêu rơ : " Cuối cùng là quá tŕnh tổ chức phản biện xă hội (của MTTQ) phải bảo đảm tính Đảng. Như vậy, hoạt động phản biện của Mặt trận sẽ thật sự góp phần làm cho chủ trương, đường lối, chính sách, pháp luật của Đảng ... sát hợp với thực tiễn của đời sống xă hội, đáp ứng tốt nhất yêu cầu của công cuộc đổi mới toàn diện đất nước trong giai đoạn cách mạng hiện nay.". Qua đây ta thấy , rơ ràng ở nước ta có chạy đi đâu chăng nữa th́ cũng không khỏi được ṿng cương toả của đảng cộng sản ( tuy đảng cộng sản chỉ là tập hợp con của MTTQ). Việc đảng cử dân bầu là rơ ràng , truyền từ kỳ này qua kỳ khác cách đây phải đến sáu mươi năm (ngoại trừ lần bầu cử QH lần đầu). Vậy chúng ta, những người đang đấu tranh cho dân chủ sẽ phải khuyên nhân dân làm sao đây ? đi bầu cử hay không đi bầu cử ? chẳng lẽ việc bầu cử lại cứ mắc phải cái "nợ" truyền kiếp ?.
Theo nhiều người biết th́ người dân hiện nay không quan tâm đến bầu cử nữa, họ biết có đi bầu có gạch tên như thế nào hay bỏ trắng phiếu...th́ kết quả cũng có từ hôm trước khi đi bầu rồi (chưa kể biết từ khi họp đại hội đảng cách đấy hàng năm), nhân dân đă phản kháng với bầu cử không dân chủ kiểu "đảng cử dân bầu" bằng cách một người trong nhà đi bầu cho tất cả !, việc này không khác ǵ không đi bầu , khuyên họ không đi bầu cử lúc này gần như là thừa v́ họ đă làm thế nhiều năm nay rồi. Vấn đề là chúng ta biết vậy rồi, biết sự phản kháng rồi th́ sẽ phải làm sao ? kiểm tra tính hợp pháp phiếu bầu ư ? chẳng đời nào làm được! mà làm được th́ để lại bầu cử như cũ ư ? hơi loanh quanh luẩn quẩn... Cách tốt nhất để giải quyết việc này là phải xác lập cho được quyền lực thực sự của nhân dân, mà đặc biệt là tầng lớp số đông là nông dân . Phải cùng nhân dân đấu tranh giành lại quyền lợi thực sự là : dân chủ ! Cuộc đấu tranh này sẽ diễn ra trên rất nhiều mặt trận : kinh tế, chính trị...mà tạm thời chúng ta chưa nên coi "chính trị" là một ngọn cờ cao nhất, v́ khi nghe nói đến đảng hay dân chủ đa đảng th́ đa phần nhân dân vẫn chưa muốn t́m hiểu rơ, họ coi là "chính trị phải thủ đoạn" ( một đảng đă chết rồi , đa đảng có mà hâm, một cổ mấy tṛng ! Đấy, sự việc có thế thật !), cái trước mắt là quyền lực trong chính quyền không phải của họ (nhân dân), họ không có cách nào để lên tiếng, để đ̣i hỏi thực hiện cái tốt, hay phế bỏ cái xấu... Bây giờ họ hiểu hơn ai hết : bí thư , hay quan chức...dạy họ cách làm ăn th́ họ nói rằng các ông, bà dạy ǵ cách buôn bán, trồng trọt xa xôi quá , hăy dạy chúng tôi làm sao được như ông, như bà ấy. Chúng tôi chỉ cần đơn giản thế thôi! (việc t́m hiểu số đông nhân dân đă chứng minh ) . Tệ nạn này cũng được Ông Vơ Nguyên Giáp nhận định "Đảng đă trở thành lá chắn cho những người đại diện chính quyền tham nhũng" - do vậy nhân dân ai cũng hiểu được việc cần làm trước hết là : phải tách bằng được đảng ra khỏi chính quyền - kiểu như "các người làm chính trị ở đâu th́ làm, chúng tôi là dân , chúng tôi có quyền điều hành chính quyền của chúng tôi một cách thực sự". Cách đấu tranh từ kinh tế dẫn đến chính trị không phải là mới , mọi người hăy nghe Ông Lê Đăng Doanh nói (DCVO-26/12) : "Những người nông dân kéo ra Hà Nội được tổ chức khá tốt. Đi đầu là những người phụ nữ mặc áo với những hàng chữ trên ngực – công an không thể đàn áp họ. Phía sau là những người đàn ông khoẻ mạnh. Gần cuối đây họ luôn luôn hô lớn: ''Hồ Chí Minh, Người hăy giúp chúng tôi!". ''Thật kỳ lạ" - Doanh cười và nói: ''Việt Cộng đă áp dụng đúng phương pháp này khi biểu t́nh chống đối lại chế độ miền Nam".
Đúng vậy, họ tổ chức khá tốt nhưng theo tôi nghĩ họ đă không được hướng dẫn sâu sát đâu là kẻ thù nguy hiểm, trực tiếp ? đâu là nơi cần đến ? tiết kiệm công sức, tiền của khi đấu tranh thế nào ? tăng cường người tham gia nếu đấu tranh tại chỗ ra sao? cách để chiến thắng ?...v́ rằng họ có tập trung đông nơi Văn Pḥng Quốc Hội hay trụ sở tiếp dân của chính phủ là số 1 Mai Xuân Thưởng th́ rơ ràng ở đó không có kẻ thù trước mắt của họ và do đấu tranh vượt cấp, đường xa nên bầu máu nóng bị giảm đi, ư chí giảm sút dẫn đến không giải quyết được ǵ, trở lại vạch xuất phát (Vụ khiếu kiện do Tướng Nguyễn Việt Thành đứng ra giải quyết ở TP HCM...là ví dụ điển h́nh, các vụ việc khác như ở Hn nhân dân kéo đến VP QH th́ cũng được hướng dẫn, hứa ...tương tự) , mà nếu họ đến đông th́ c̣n bị đàn áp v́ cơ sở trung ương luôn có lực lượng lớn tề tựu, có nhiều "ṿi bạch tuộc" ở các nơi tiếp tế (hàng chục xe ôtô và hàng trăm, ngàn công an...bốn người xốc nách một người dân ném lên xe khi đàn áp là một ví dụ nhăn tiền )... Ngày xưa, đảng cộng sản áp dụng phương pháp biểu t́nh chống đối lại chế độ miền Nam tại nơi đầu năo là hợp lư v́ toàn thể chế độ, chính quyền, nhà nước miền Nam trước kia gần như bị coi là bù nh́n , tay sai (Nhân dân rơ ràng nhận thấy sự có mặt của "kẻ" ngoài là Mỹ, Nam Hàn...trên lănh thổ cha ông để lại từ ngàn đời nay và họ dễ dàng bị ḷng tự trọng dân tộc thôi thúc đưa đấu tranh độc lập, toàn vẹn lănh thổ lên hàng đầu bất kể dân chủ.)...Phản ứng, chống đối lại bất cứ cơ quan, vị trí nào trong bộ máy miền Nam khi xưa cũng là biện pháp đúng v́ ít ra áp lực của nhân dân lên chính quyền, nhà nước miền Nam cũng đều có phản hồi và bắt buộc họ phải giải quyết v́ họ có nền cộng hoà với đa nguyên đa đảng , dân chủ hơn nhiều lần độc tài.
Ngày nay thử hỏi chính quyền, nhà nước hiện tại có độc lập hay không ? có quyền giải quyết hay không mà đ̣i hỏi ? Nguyên Thủ tướng PVK nói " trên bảo dưới không nghe", quốc hội th́ không thể cách chức thứ trưởng chứ chưa nói đến bộ trưởng v́ phải thông qua ban đảng nếu người đó là đảng viên (mà đến 95% nhân sự trong các cơ quan trên đều là đảng viên, hiện nay đă có chuyển biến " tích cực" hơn giao quyền cho uỷ ban pḥng chống tham nhũng, giải quyết khiếu kiện... nhưng đó là cách "chuyền bóng" sang chỗ khác mà thôi.) . Theo thiển ư của tôi th́ nên vận động nhân dân, dân oan, dân khiếu nại...đập tan sự áp bức ngay chính tại quê hương ḿnh trước tiên. Sự cát cứ của bộ phận lănh đạo độc tài tư bản đỏ ở tại từng địa phương mới là cái gai cần phải nhổ tận gốc đầu tiên , hăy chặt từng chiếc ṿi của con bạch tuộc th́ đầu năo sẽ tê liệt và lúc đó nó sẽ không cựa quậy được, và biết đâu khi tiêu diệt được từng chiếc ṿi riêng lẻ trước th́ lại gây được một sự "cực chẳng đă" của đầu năo phải lựa ư dân mà chặt ṿi của ḿnh...dẫn đến thế trận dần thay đổi theo hướng có lợi cho dân (Vụ thành uỷ Hải Pḥng can thiệp án đất cát đồ sơn rồi bị xét lại án, bị kỷ luật... và vụ đất vành đai 3 tại HN phải xét lại, đền bù thêm... là những ví dụ tiêu biểu do đấu tranh trực tiếp tại UBND, chính quyền... sở tại), đến một lúc thời cơ đến khi các ṿi bạch tuộc bị thay đổi thường xuyên, chưa kịp độc tài th́ một cuộc "lên tiếng" chung sẽ giải quyết tận gốc vấn đề. VPQH hay số 1 MXT ( chuẩn bị giải tán v́ không làm ǵ được, chỉ là nơi đưa đơn, nộp đơn) không phải là nơi đến cho sự đấu tranh về đ̣i lại quyền lực của nhân dân, cũng như không phải nơi mà các đ̣i hỏi được giải quyết triệt để. Vậy nên tập trung ở đâu ? Theo tôi , thứ nhất không cần tiêu diệt ngay ṿi bạch tuộc tại các thôn, xă (và tương đương) ở nông thôn v́ tính chất của họ hàng, hang hốc...nên đa phần ở thôn, xă đều có quan hệ dây mơ , rễ má... với nhau và nếu có xảy ra khiếu kiện th́ số nhỏ người ở thôn, xă không qua được phần đông anh em họ hàng phe khác. Nên tổ chức đấu tranh từ cấp huyện trở lên tỉnh v́ như vậy mới pha loăng được nồng độ dây mơ , rẽ má và lại cộng hưởng được sự bức xúc của mọi thôn , xă vào làm một. Các Huyện uỷ, UBND, các cơ quan công quyền... thường nằm tách rời khỏi dân cư, không phải ai cũng có họ hàng hang hốc cận kề, nhiều người làm việc...nhiều khuynh hướng do vậy dễ bị cô lập, nhân dân dễ gây áp lực để đ̣i lại quyền lợi cho ḿnh nhanh hơn. Với đội ngũ dân oan, khiếu kiện, bức xúc... của 64 tỉnh thành đă và đang hiện hữu , nếu tổ chức tốt sẽ kết hợp với từng địa phương (huyện, tỉnh...tương đương) để tiến hành theo quy lát, đồng bộ có kế thừa... th́ sẽ thắng lợi nhanh chóng , sẽ tạo được sự phân hoá trong ḷng ĐCS, lôi kéo được phe đang "nghiêng ngả", yêu nước, yêu dân chủ về hẳn phía nhân dân, lúc đó ta sẽ nói được câu : Kẻ nào biết là sai nhưng vẫn làm việc cho độc tài v́ đồng lương th́ sẽ vẫn là kẻ thù của nhân dân, như khi xưa : nhiệt t́nh + dốt nát = phá hoại , nay ăn lương của nhân dân + rào cây độc tài = kẻ thù của nhân dân .
V́ những việc nêu trên th́ chúng ta có nên bóc tách, đấu tranh cho cái trước mắt mà người dân ai cũng hiểu : quyền lực hiện nay không thuộc về dân !. Để đấu tranh cho đa nguyên ,đa đảng đến thắng lợi th́ đấu tranh cho được quyền lực phải thực sự về tay người dân là quyết sách số 1 ( thực tế khi quyền lực về tay nhân dân th́ cái việc dân chủ là tất yếu, đa nguyên , đa đảng là có sẵn trong đó.) Vậy có nên nâng cao hay thành lập : "MẶT TRẬN QUYỀN LỰC THỰC SỰ VỀ TAY NHÂN DÂN", để thống nhất v́ mục tiêu chung nêu trên cho các đoàn thể đối lập hiện nay , và mong muốn thành công nhanh . Tại sao năm 1945 chỉ khẩu hiệu "dân cày có ruộng" hay "độc lập, tự do" mà lại có sức lôi kéo nhiều người như vậy , liệu khẩu hiệu "quyền lực thực sự về tay nhân dân " sẽ đem đến một thắng lợi mới cho đất nước ta ?.
Xét qua t́nh h́nh chung quanh : thế giới và các nước tiến bộ chắc sẽ không mong muốn Trung quốc tiến bộ về dân chủ nhanh nhất v́ họ lo sợ một Trung quốc cường thịnh với số dân đông (mà hiện nay các tập đoàn nước ngoài cũng đă và đang có lợi lớn tại Trung quốc do biết Know Who...) sẽ cạnh tranh khốc liệt với họ, c̣n tại Việt nam , nước ta nhỏ chưa phải là sự lo ngại cho họ về kinh tế ...do vậy cơ hội để có nền dân chủ do nội tại sức dân hiện nay là rất hợp lịch sử, hợp thời, không bị đe doạ nhiều từ thành phần tư bản đa quốc gia (việc cầm chừng hô hào dân chủ vừa qua của thổng thống Bush là một ví dụ, người ta không ủng hộ mănh liệt nhưng cũng không bỏ qua, lờ đi...), nên việc hành động cho quyền lực thực sự về tay nhân dân là biện pháp phải làm ngay , cơ hội sẽ không đến nhiều lần để giảm thiểu thiệt hại cả về người lẫn của.
Trên đây là vài lời bàn luận về cách thức đấu tranh cho dân chủ hiện nay của tôi mong nhận được sự góp ư của các quư vị yêu dân chủ. Xin chân thành cảm ơn.
Hà nội, 26/12/2006.
Nguyễn Phương Anh.
__._,_.___