-15 năm Thâm Cung Bí Sử :

                        

                                      Ma Hành và Quỷ Ám

 

*lâu đài quỷ ám  *15 năm không b́nh thường  *ê–kíp mới và sức ép

              * không c̣n đất để lùi    * cả dân tộc hăy vào cuộc

 

 * lâu đài quỷ ám : mấy chục năm trước, vùng núi Alpes nước Pháp, một lâu đài cổ hoang vắng bỗng thu hút dư luận cả nước về những hiện tượng kỳ lạ : nửa đêm có tiếng  hát ma quái cất lên, xen lẫn tiếng rú hét rùng rợn, đồ đạc bị xê dịch từ buồng này sang buồng khác, có vết lửa cháy với nhiều tro than. Bộ máy an ninh, các nhà khoa học lao đến, t́m hiểu. Người dân hoang mang, cầu kinh cúng lễ, cho rằng chủ lâu đài xưa ăn ở bất nhân, gây nhiều oan trái, nay bị ‘’Ma hành Quỷ ám‘’. Một gia đ́nh cựu quân nhân cứng bóng vía t́nh nguyện đến ở trông coi lâu đài. Các hiện tượng trên biến mất. Dư luận truyền nhau : chẳng có Ma hay Quỷ ǵ, chỉ là một nhóm thanh niên tinh nghịch kiểu ma quái muốn trêu chọc người đời chơi, khi bị pháp luật răn đe phải co ṿi lại.

 

* cung đ́nh có ma quỷ : suốt 15 năm nay, từ năm 1991, cung đ́nh Hànội cũng cứ như bị Ma hành Quỷ ám.

Trước đó, cung đ́nh đă dơ bẩn, cổ hủ, nhưng chưa tệ, ma quái như sau đó.

Rất nhiều hiện tượng không b́nh thường. Kể từ Đại hội đảng cộng sản lần thứ VII; tổng bí thư Nguyễn Văn Linh được đưa lên làm Cố vấn cho ban chấp hành trung ương; đương kim thủ tướng Đỗ Mười được đôn lên làm Tổng bí thư, thành nhân vật số 1 của chế độ. Cùng dịp ấy, Lê Đức Anh được cử làm Chủ tịch nước thay ông Vơ Chí Công, ông này cũng lên ngôi Cố vấn. Cặp Mười + Anh kết chặt từ đó cho đến tận hôm nay. Mọi chuyện bất thường ma quái bắt đầu từ đó, khi 2 vị ‘’vô sản + vô học’’ (theo cách nói của nhà báo Nguyễn Khắc Viện) leo được lên tột đỉnh quyền lực.

Hai vị này khác hẳn nhau về quê hương, bản quán, quá tŕnh và lĩnh vực hoạt động (Hànội với Thừa Thiên; thiến lợn rong, rồi chữa khóa rong với cai đồn điền cao su; chuyên đánh tư sản, tư hữu với đánh nhau ở chiến trường B,C), lại có nhiều điểm tương đồng để trở thành chí cốt : say mê quyền lực; tài hèn tham vọng lại cực lớn; không mảy may có tư duy sáng tạo nhằm kinh bang tế thế, nhưng không thiếu những mưu đồ nham hiểm, thậm chí thấp kém đến tàn bạo nhằm đạt đến những ư định ngông cuồng nhất. Hai vị này rất giống nhau ở căn bệnh duy ư chí không có giới hạn, tự coi ḿnh là đảng CS, muốn ǵ được nấy : ‘’ ta là đảng, đảng là ta ‘’.

Trong lịch sử dân tộc, trong hơn nửa thế kỷ cầm quyền của đảng cộng sản, chưa từng có những chuyện thâm cung bí sử ly kỳ, khó hiểu đến phi lư, vượt quá mọi tưởng tượng như trong 15 năm, từ đại hội VII đến đại hội X.

Xin kể: một đại tướng mới vừa tiếm ngôi Chủ tịch nước liền vu cáo, phỉ báng để hạ bệ một đại tướng cũ vốn là cấp trên của ḿnh; c̣n t́m chỗ dựa từ nước ngoài ḥng thoán đoạt thêm chức Tổng bí thư (nhưng không thành); lại nuôi dưỡng con một đại tướng đă chết để giao cho công cụ sắc bén là Tổng cục 2 (hỗn hợp các lực lượng quân báo + an ninh + t́nh báo + phản gián) với ư định rơ là đề bạt gấp cậu công tử này lên trung tướng, rồi thượng tướng và đại tướng, với chức thứ trưởng rồi bộ trưởng quốc pḥng, rồi sau nữa là tổng bí thư (nhưng bị đứt gánh giữa đường).

Một tổng bí thư sau khi nhận chức giữa năm 1991 lập tức sang Bắc kinh tŕnh diện, thúc đẩy b́nh thường hoá với tốc độ cao để gắn bó 2 nước bằng 16 chữ vàng, c̣n đề xuất ‘’giải pháp đỏ ‘’ để tập họp mọi đảng cộng sản kể cả ‘’ Khơme đỏ ‘’, với đảng cộng sản Trung quốc làm cột trụ (thay cho đảng cộng sản Liên xô vừa tan vỡ); ông ta thúc đẩy cuộc đàm phán Việt – Trung kết thúc sớm với những nhượng bộ lớn trên bộ, dưới biển, đồng thời  tŕ hoăn mọi ư định cải thiện quan hệ với Hoa kỳ…Ông cao gịong đe: mọi đ̣i hỏi dân chủ là phạm pháp, mọi tư tưởng đa nguyên đa đảng là phản nghịch, mọi mở cửa sang phương Tây là bán nước, mọi xúc phạm đến Marx Lénine là tự sát, hạ thấp sở hữu quốc doanh là điên rồ…

 

* mất hết chức quyền vẫn c̣n ’’ám’’ : từ sau đại hội IX (giữa năm 2001) 2 người hùng trên đây Lê Đức Anh cùng Đỗ Mười đều mất chức ‘’ Cố vấn ‘’, có nghĩa không c̣n được dự các cuộc họp của ban chấp hành trung ương và bộ chính trị nữa, về nguyên tắc không c̣n chút quyền lực nào, nhưng 2 vvẫn ctự coi ḿnh là ‘’vua‘’ theo quan điểm thịnh hành trong các đảng cộng sản kiểu Stalin : làm lănh tụ suốt đời, chỉ có lên không bao giờ xuống; cùng quan niệm chính trị quái dị như thế, những Trần Đ́nh Hoan, Nguyễn Khoa Điềm và Phạm Văn Trà được 2 vị Mười và Anh đưa lên từ trước đại hội IX, vẫn măi măi tự coi là thủ hạ trung thành của 2 ông, để bất chấp nguyên tắc ghi trong điều lệ đảng, vẫn ra vào đều đặn ‘’Phủ Chúa’’ để bẩm báo và xin ư kiến về những vấn đề đại sự của đảng, của quốc gia. Cả đến ông tổng Nông Đức Mạnh vốn nhu nhược kém hiểu biết, - bỗng dưng được lên ngôi ‘’số 1’’ - càng hàm ơn 2 vị đă phong ‘’vương’’ cho ḿnh, coi 2 vmăi măi là  ‘’ xếp ṣng ‘’ của chính ḿnh.

Ma hoành hành và quỷ ám ảnh cung đ́nh cộng sản Hànội suốt 15 năm nay không chỉ bắt nguồn từ niềm tin mù quáng như thế, mà c̣n do sức mạnh hung hăn của Tổng cục II, một bộ máy thừa vũ khí và mưu mô táo tợn nhất, vẫn chịu sự chi phối của 2 vị.

Phải là người trong cuộc, am hiểu tường tận con người và bộ máy cung đ́nh độc đảng vận hành ra sao, từ h́nh thức bên ngoài đến những mối quan hệ ziczắc bên trong được che dấu rất kỹ, mới hiểu được t́nh h́nh chính trị chân thực Việt nam.

Có người nước ngoài nào dù am hiểu Việt nam tin được rằng ‘’tứ trụ triều đ́nh’’ mới – 4 vị trí then chốt của chế độ - là do 2 vị hoàn toàn ngoài ṿng quyền lực tuyển chọn và xét duyệt, cũng như tất cả 14 vị trong bộ chính trị mới và phần lớn 160 vị trong ban chấp hành trung ương mới, chỉ được mang cái vỏ là do đại hội X ‘’ bầu’’ ra ?

 

* mưu ma chước quỷ đổ vỡ : thật may cho đất nước. Những ư đồ ma quái của 2 vị ‘’M+A’’ đă không thành, lại c̣n bị đổ vỡ, v́ :

         - trước hết, những mưu đồ ấy bắt nguồn từ những tính toán vị kỷ, theo lợi ích phi nghĩa của phe nhóm, khi thời thế đă đổi thay;

        - hai là đảng cộng sản thời thoái trào không c̣n sự nhất trí dù chỉ là giả tạo; phe ông đại tướng bị bôi nhọ không thể ngồi im chịu nhục, tuy rằng ông ta lên tiếng chỉ cốt để thanh minh v́ sỹ diện cá nhân (!), chẳng phải v́ đại sự, quên phắt lời nhắc của đồng đội : ‘’ nhất tướng công thành vạn cốt khô ‘’ ;  

        - ba là luận nhân dân thời mở cửa, với truyền thông hiện đại, phối hợp trong ngoài nước, trở thành sức mạnh có hiệu quả công phá, phơi trần

thâm cung bí sử, phá vỡ chiến lược ‘’khoanh lại‘’, ‘’bịt kín’’, ‘’bóp chết’’ vụ án siêu nghiêm trọng trong cung đ́nh bằng giải pháp nội bộ.

 

Sau này khi lịch sử đảng CS được viết lại, Chương 15 năm từ đại hội VII đến đại hội X (1991 – 2006) sẽ là chương ly kỳ đầy kịch tính, với sự vào cuộc của các lăo tướng Hai Xô, Bảy Cống và Năm Thi vạch trần bộ mặt đại … gian hùng của ngài đại tướng - đảng viên ‘’dỏm’’ với chứng cứ rơ ràng; với bài hồi kư trung thực của cựu thứ trưởng ngoại giao Trần Quang Cơ nêu bật thái độ quỵ lụy đến bần tiện của 2 vị Mười+Anh trước quan chức Bắc Kinh ngay sau đại hội VII; với tập hồi kư trường thiên của cựu phó thủ tướng Đoàn Duy Thành dẫn đến kết luận ngài cựu tổng bí thư chỉ là ‘’một kẻ lưu manh mạt hạng’’; với cái dại khờ cố đấm ăn xôi của ông Đỗ Mười viết bài tựa cực kỳ vô duyên cho cuốn sách ‘’đại tướng Lê Đức Anh’’ hóa thành một cuộc ‘’chết ch́m cả đôi‘’ trên giá sách ; với thất bại ê chề bất ngờ là đa số sít sao Trung ương khóa IX trong kỳ họp 12 bỗng giật ḿnh biết sợ công luận, lắc đầu với đề nghị của ông tổng Nông, không cho ‘’cậu con nuôi đẻ bọc điều‘’ Nguyễn Chí Vịnh cũng như quư tử của ông Mạnh là Nông Quốc Tuấn vào trung ương khóa X, chặn đứng một ư đồ chiến lược thâm sâu được hoạch định từ xa.

 

* hồn ma bóng quỷ vẫn c̣n đó !  Dù sao, cặp Mười+Anh cũng hú vía, viên cựu cai đồn điền chui vào đảng bằng cửa sau đă tránh được số phận đen đủi nhất, tránh bị bêu trước ‘’Ban điều tra đặc biệt‘’ do đại hội VIII lập nên, tránh khỏi hội đồng kỷ luật của đảng, ṭa án của quân đội như nhiều đảng viên lăo thành và tướng lĩnh quân đội đ̣i hỏi.
 

Mặt khác, thất bại có ư nghĩa quyết định của cặp M+A là ở chb3 tay chân trung thành nhất và có thực lực nhất của họ trong bộ chính trị cũ là Trần Đ́nh Hoan, Nguyễn Khoa Điềm và Phạm Văn Trà đều bị loạị hẳn khỏi bộ máy quyền lực sau đại hội X; điều an ủi và vớt vát duy nhất là 2 ông néo giữ được nhân vật Nông Đức Mạnh ở cương vị tổng bí thư đúng vào lúc vị trí này của ông Mạnh bị lung lay dữ dội.

T́nh h́nh sau đại hội X là thế lực Ma và Quỷ ám ảnh dai dẳng cung đ́nh cộng sản suốt 15 qua chưa bị thanh trừng một cách xứng đáng so với tội ḱm hăm đất nước trong tụt hậu và tham nhũng, nhưng thế và lực của Ma Quỷ đă giảm hẳn tác dụng lũng đoạn ghê gớm trước kia và đang đứng trước nguy cơ bị đào thải hẳn trước sự thức tỉnh mới của toàn xă hội.
 

Những người am hiểu sâu sắc t́nh h́nh chính trị Việt nam nhận rơ những thủ phạm đich thực ḱm hăm đất nước trong thế kẹt của chế độ độc đảng, duy tŕ thế đối ngoại phụ thuộc thiên triều phương Bắc, ngăn cản sự ḥa nhập với thế giới mới, tiếp sức cho 2 tên giặc nội xâm (tham nhũng và tụt hậu) hoành hành với vô vàn tham quan ô lại ở mọi cấp suốt 15 năm qua, để có thể vạch mặt chỉ tên, đó là : Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Đào Duy Tùng (đă chết), Đoàn Khuê (đă chết), Nguyễn Đức B́nh, Trần Đ́nh Hoan, Nguyễn Khoa Điềm, Phạm Văn Trà, Phạm Thế Duyệt… Không có những bộ mặt cực kỳ bảo thủ, giáo điều, độc đoán và duy ư chí, tự măn đến mù quáng trên đây th́ những bộ hạ như Vũ Chính, Nguyễn Chí Vịnh làm sao có sức quậy phá cho rối loạn cả cung đ́nh, đảng, quân đội và xă hội đến vậy.
 

Cần chỉ rơ thêm trách nhiệm rất nặng nề của tổng bí thư Nông Đức Mạnh đă từ hơn 5 năm nay ngày càng tự bán ḿnh cho Ma Quỷ để trở thành công cụ của chúng và đến nay chẳng c̣n thế và lực ǵ đáng kể trong một so sánh lực lượng mới đang biến động và c̣n biến động tiếp sau đại hội X .

 

* so sánh lực lượng mới :  cần nhận rơ sự biến động trong nhận thức và tâm lư của toàn xă hội Việt nam trong 20 năm qua, từ sau đổi mới và mở cửa năm 1986, đặc biệt trong 5 năm qua khi Thế kỷ 21 bắt đầu, quan hệ trong ngoài nước mở ra rộng răi. Chúng ta thường không hài ḷng khi thấy sứ thức tỉnh của xă hội, nhất là của trí thức trong nước về quyền tự do dân chủ c̣n quá chậm; không ít người cảm thấy bi quan. Thật ra sự thức tỉnh ấy vẫn diễn ra thường xuyên, khi chậm khi nhanh, có những bước nhảy lư thú. Chính thái độ ngạo mạn của lănh đạo kêu gọi cả nước góp ư vào văn kiện đại hội, hứa sẽ coi trọng để rồi vứt bỏ hết,-  c̣n chụp mũ nhiều người là có tư tưởng phản động, đă gây nên bất b́nh khá rộng ; 22 bản góp ư, - phần lớn là trái luồng với lănh đạo, của trí thức nổi tiếng vẫn được nhà xuất bản ‘’ Tri Thức ‘’ trang trọng in ra và phát hành, dù bộ trưởng thông tin Phạm Quang Nghị dại dột ra lệnh cấm ! Vụ PMU18 vỡ lở gây cơn ‘’ sốc‘’ dữ dội, ‘’ sốc ‘’ lan cả sang WB – Ngân hàng Thế giới và giới đầu tư quốc tế.
 

Những sự kiện chưa từng có trên đất nước ta đồng thời diễn ra: hơn 2 ngh́n người trong nước công khai kư vào bảnTuyên ngôn tự do dân chủ 2006’; báo Tự do Ngôn luận’’ của tư nhân ngang nhiên xuất hiện trên mạng và trên giấy; thanh niên trong nước bắt đầu tham gia ‘’Tập họp Thanh niên Dân chủ’’ được các du sinh từ trong nước ra nước ngoài thành lập; hàng chục vạn lao động băi công trong hàng ngh́n cuộc, đ̣i tăng lương, đ̣i lập công đoàn độc lập; khiếu kiện tập thể có tổ chức diễn ra rộng khắp; việc đ̣i lại nhà đất bị bọn cường hào mới cưỡng đoạt thành phong trào đông đảo ngày càng lan rộng, quyết liệt. Lại c̣n hàng loạt chiến sỹ dân chủ mới xuất hiện bên cạnh Phương Nam, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Văn Đài, Phan Thế Hải, Trần Anh Kim…, đó là Lê Trí Tuệ, kỹ sư Bạch Ngọc Dương, dược sỹ Trần thị Hồng Sương, Trần thị Đông Xuân cùng nhóm trí thức trẻ Hải Hà, luật sư Lê Công Định, kỹ sư hóa Nguyễn Phương Anh, các nhà báo Nguyễn Quang, Du Lam-Tân Vĩnh Phát, Tú Anh, Lê Quư Dân, Trần Khải, nhà giáo dục Phạm Toàn…   
 

Một nét mới của báo chí trong nước là một số báo chuyển dần sang lấy tiêu chí hoạt động là phục vụ bạn đọc, nói lên sự thật chứ không chỉ là nói theo chỉ thị của cung đ́nh, như các báo Thanh niên, Lao động, Tiền phong, Pháp luật, Tia sáng, VN Net …, được công luận hoan nghênh.
 

Theo tin từ trong nước, trong hơn một năm nay, công luận, các nhân sỹ, trí thức, văn nghệ sỹ, tướng lĩnh cựu chiến binh sinh hoạt trong các Câu lạc bộ Ba Đ́nh, Thăng Long, Lao Động… công khai tỏ thiện cảm với các vị mạnh dạn nói lên sự thật, phê phán công khai hoặc gián tiếp ‘’nhóm bảo thủ cực đoan’’ và c̣n đua nhau mời các nhân vật có tư duy thoáng, mở đến nói chuyện, như nhà sử học Dương Trung Quốc, nhà nghiên cứu Đặng Quốc Bảo, cựu thứ trưởng ngoại giao Trần Quang Cơ, nhà kinh tế Lê Đăng Doanh, cựu đại sứ Nguyễn Trung, giáo sư xă hội học Tương Lai, nhà toán học Phan Đ́nh Diệu, nhà toán học mê cải cách giáo dục Hoàng Tụy, nhà văn Nguyên Ngọc (người đứng đầu chương tŕnh xây dựng trường đại học dân lập Phan Chu Trinh ở Hội An), chưa kể một số Việt kiều có tâm huyết như giáo sư Cao Huy Thuần…
 

Chính các nhân vật trên đây đă góp sức đang kể cùng các chiến sỹ dân chủ gan góc trong và ngoài nước vạch trần, phê phán, cô lập những quan điểm chính trị cổ hủ, lạc lơng, nguy hiểm của  ‘’nhóm bảo thủ cực đoan ‘’ nói trên, và góp công phá vỡ kế hoạch táo tợn đến ngông cuồng của họ.

 

* ê-kíp lănh đạo mới và những sức ép : nhóm lănh đạo mới tuy do nhóm lănh đạo cũ tuyển chọn và xét duyệt, nhưng mặt khác sự xét duyệt ấy cũng không thể không tính đến sức ép của dư luận trong và ngoài nước, của một xă hội dân sự đang h́nh thành trong thời đổi mới và mở cửa.
 

Mặt khác, nhóm lănh đạo mới nh́n chung không c̣n là đệ tử cật ruột của ‘’nhóm bảo thủ cực đoan’’ do cặp M+A là thủ lănh; phần lớn người trong ê-kíp mới muốn chứng tỏ ra họ là mới thật. Thủ tướng mới Nguyễn Tấn Dũng muốn tỏ ra không c̣n do dự dè dặt như ông Khải; chủ tịch nước mới Nguyễn Minh Triết muốn tỏ ra năng động, có trách nhiệm hơn hẳn ông Lương mờ nhạt, nặng về hiếu hỷ; bộ trưởng giáo dục Nguyễn Thiện Nhân lao vào công việc cố tạo nên không khí mới trong ngành; phó thủ tướng kiêm bộ trưởng ngoại giao Phạm Gia Khiêm khi nhận việc tại bộ cam kết quét nhanh tệ bán hộ chiếu, tệ làm chuyện phi pháp bằng hộ chiếu ngoại giao, tệ các sứ quán chỉ lo buôn chui, móc túi đồng bào ḿnh từ thời Nguyễn Mạnh Cầm đến Nguyễn Di Niên, hứa xây dựng bộ máy ngoại giao mới trẻ, khỏe, sạch.
 

Ê-kíp mới  đă có một loạt việc tích cực : cho ông Nguyễn Văn Lâm (người để quên chiếc cặp chứa tiền bất minh) về nghỉ; cất chức thủ trưởng cơ quan công an điều tra của tướng Cao Ngọc Oánh; buộc tổng thanh tra chính phủ Quách Lê Thanh và phó tổng thanh tra Trần Quốc Trượng về vườn; thúc việc xét xử vụ PMU18, vụ bê bối lớn ở Hàng không Việt namvụ Nguyễn Đức Chi ở B́nh Thuận; ê–kíp mới cho lệnh bắt giam đại biểu quốc hội Mạc Kim Tôn Ê–kíp mới bật đèn xanh cho làng báo khen ngợi nhà giáo Đỗ Việt Khoa ngay thẳng tố cáo thi cử gian lận ở Hà Tây, đồng thời loan tin trung tướng Trung quốc Vương Thủ Nghiệp ở Quân khu Lan Châu bị án tử h́nh v́ tham nhũng 160 triệu Nhân dân tệ để nuôi 5 cô bồ nhí. Các nhà b́nh luận vỉa hè Hànội kháo nhau rằng đây là màn dạo đầu đánh tiếng để xử nhóm Bùi Tiến Dũng - Nguyễn Việt Tiến, c̣n có thể là để bắt đầu cuộc điều tra về thượng tướng Nguyễn Khánh Toàn thứ trưởng thường trực bộ công an, mà hồ sơ tố cáo đă rất dày, lại rất nặng, hầu hết các thứ trưởng công an khác cũng muốn gạt bỏ v́ tội ông ta khó xóa nổi.
 

Ê–kíp mới c̣n bị ép bởi chính những lời hứa và cam kết long trọng của họ. Nào là sẽ thẳng tay trị tham nhũng, cho nên phó thủ tướng đặc trách pḥng chống tham nhũng Trương Vĩnh Trọng và cái cơ quan đặc biệt chống tham nhũng không thể ung dung ngồi chơi. Tổng thanh tra chính phủ mới Trần Văn Truyền vừa dọn sạch cái ‘’ổ thanh tra ăn tiền’’, hứa mạnh tay dẹp gian tà, không thể c̣n ngủ gật như ông tổng cũ Quách Lê Thanh
 

Với một xă hội dân sự giận dữ ra mặt với tham nhũng và bất công, với hàng vài chục nhà báo động ḷng ngả hẳn về phía quần chúng bị áp bức đầy đọa (do đó ṭa án Bắc Giang buộc phải xử vô tội cho các vị tu hành bị vu cáo trộm cổ vật), ê–kíp mới không c̣n có đất để lùi, thậm chí không thể dậm chân tại chỗ; họ không c̣n có thể cứ hứa bừa là thực thi nghiêm pháp luật, xem xét mọi đơn tố cáo khiếu kiện của nhân dân rồi lại cứ ù lỳ như cũ; họ không thể dễ dàng nuốt lời hứa, vỗ nợ măi về món nợ mang lại cho dân cuộc sống có nhân phẩm, rồi vẫn để dân ta lẹt đẹt ở hàng tận cùng thế giới về tự do chính trị, về cuộc sống vật chất và tâm linh.
 

Do công luận xă hội vào cuộc, quốc hội mới có chuyện 12 bộ trưởng cùng thủ tướng được đưa lên bàn mổ, các đại biểu quốc hội bắt đầu biết lắc đầu, biết bĩu môi, trợn mắt, biết hỏi vặn các vị hành pháp chuyên hành dân.
 

Sức ép xă hội khá mạnh đang được nhân thêm bởi sức ép quốc tế từ châu Âu qua châu Úc và Bắc Mỹ khi chính quyền Việt nam nóng ḷng mong được thoát khỏi cái mũ lừa CPC để vào được Tổ chức thương mại quốc tế WTO, do đó ê–kíp mới đang buộc phải tỏ ra có ư định thực sự ‘’đổi mới đợt 2 ‘’, cam kết sẽ làm đủ luật và thi hành nghiêm luật…Cam kết với thế giới không c̣n có thể là cơn gió thoảng, nói rồi để đấy như xưa.

 

Các lực lượng dân chủ thật ḷng yêu nước, thật ḷng thương dân trong và ngoài nước hăy nhận rơ t́nh h́nh mới, lên tiếng yêu cầu ê–kíp mới và cuộc họp lần thứ 3 Ban chấp hành trung ương khóa X (đang họp từ ngày 24-7 đến cuối tháng) phải thực hiện lời cam kết với nhân dân, thẳng tay trừng trị bọn tham nhũng không chút ngập ngừng do dự, ‘’ chẻ từ gốc lên ngọn ‘’, không nương nhẹ với một ai (dù là uỷ viên trung ương, uỷ viên bộ chính trị hay ngay cả tổng bí thư) ; hăy yêu cầu ê-kíp mới dọn dẹp vệ sinh cung đ́nh, tẩy trừ sạch những hồn ma bóng quỷ c̣n rớt lại, mạnh dạn nghe theo lời khuyên của các đảng viên lăo thành và đông đảo đảng viên ở cơ sở, xét nghiêm để đưa ra khỏi trung ương những nhân vật nội gián của M+A Quỷ đă lộ rơ mặt như: Nguyễn Bắc Son ở Thái Nguyên, Nguyễn Văn Thuận ở Hải Pḥng, Vũ Văn Hiền ở Đài phát thanh trung ương, Nguyễn Khánh Toàn ở Bộ công an…, cùng với Đào Ngọc Dung bí thư đoàn thanh niên CS bị bắt quả tang phạm quy khi đi thi, nếu chỉ kể sơ sơ làm ví dụ. Hăy truyền rộng và lớn tiếng kêu gào của dân oan, bị ức hiếp, bị đuổi nhà, bị cướp đất ở khắp nơi, bị một số sĩ quan công an ở Long An, ở Lương Sơn (Hoà B́nh) đánh thành thương tật, nhét cứt lợn vào mồm, và hàng chục vạn chị em ta bị đem bán khắp nơi, từ Cam Bốt, Nam Hàn, Đài Loan đến Mă Lai và Trung Đông như bày súc vật ! Tất cả đều là nạn nhân của một thời ma quái bi đát nhất.
 

Trước mắt, toàn xă hội hăy quan sát chặt chẽ và lớn tiếng cảnh báo trung ương đảng và ê–kíp cầm quyền mới rằng họ đă lên ngựa với nhiều thề thốt với dân, xă hội ngày nay không cho phép họ nuốt hoài lời hứa và hăy coi chừng con đường đầy thử thách phía trước, sự ngă ngựa từ đỉnh cao quyền lực của họ sẽ c̣n bi đát hơn cả số phận những thế lực Ma quỷ đang bị đào thải
 

Bùi Tín

(Paris 24-7-2006 )