Xoa Dịu Dư Luận

 

Trần Khải

 

Nhà nước CSVN hôm Thứ Hai 28-8-2006 vừa loan tin sẽ trả tự do cho hai tù nhân lương tâm: Bác Sĩ Phạm Hồng Sơn và lănh tụ tôn giáo Tin Lành Mă Văn Bảy. Đây có phải là một dấu hiệu ḥa dịu để bước đầu cho các bước cải cách mới hay không? Hay đây chỉ là nhượng bộ giai đoạn trước các áp lực quốc tế, nhất là để trao đổi một số đ̣i hỏi của Hoa Kỳ trứơc khi Tổng Thống Bush tháng 11 này tới Hà Nội dự hội nghị APEC?

Trước hết, đó là một tin mừng, một thắng thế cho những người hoạt động v́ quyền tự do dân chủ và v́ quyền tự do tôn giáo của đồng bào. C̣n chuyện nhà nứơc tŕnh diễn th́ lúc nạ mà nhà nước không tŕnh diễn.

Một điều hết sức đặc biệt là bản tin thông tấn TTXVN trong cùng hôm Thứ Hai 28-8-2006 nhan đề “Sẽ tiếp tục tổ chức để các kiều bào có công về thăm Tổ quốc” ghi nhận thêm một bước nhà nứơc chiêu dụ Việt Kiều, trích:

“Chủ nhiệm Ủy ban về người Việt Nam ở nước ngoài, Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Phú B́nh, cho biết Ủy ban sẽ tiếp tục tổ chức cho các đoàn Việt kiều có công về thăm quê hương vào dịp Quốc khánh hằng năm nhằm ghi nhận những đóng góp của kiều bào với đất nước....”

Và trước đó vài ngày, bản tin trên tờ Tuổi Trẻ hôm Thứ Năm, 24/08/2006, đă ghi rất rơ trên hàng tựa đề:

“Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết: "Bà con Việt kiều là núm ruột của đất nước..."

Tất cả những chiêu thức này đều là các lời rất là dịu ngọt, nhẹ như lời ru ca dao... Có vẻ như chính phủ CSVN ư thức rằng vừa phải cần xoa dịu áp lực quốc tế, và vừa phải làm cho cả Việt Kiều và người dân quốc nội hiểu rằng chính phủ CSVN có ư muốn từ từ cởi mở... Trong th́ thả tù nhân lương tâm, ngoá th́ mời gọi Việt Kiều...

Và đă làm trong một cách rất là màu mè, làm hoa mắt cả thế giới, hư chiêu lẫn thực chiêu...

Dân Biểu Hoa Kỳ Chris Smith, tác giả bản nghị quyết mới đây được Hạ Viện Mỹ thông qua kêu gọi CSVN tức khắc và vô điều kiện BS Phạm Hồng Sơn, hôm 28-8-2006 đă tức khắc phổ biến bản văn, trong đó nói rằng việc trả tự do BS Phạm Hồng Sơn “không nên và không có thể là kết thúc các bước đổi mới cần thiết tại Việt Nam.... Điều khích lệ là chính phủ VN cuối cùng đă đáp ứng quan tâm của Quốc Hội Mỹ và các nhà hoạt động nhân quyền toàn cầu. Tuy nhiên có lư do để nghi ngờ v́ với t́nh h́nh đang diễn tiến sách nhiễu và theo dơi các tù nhân chính trị được thả trong quá khứ. Chúng tôi sẽ tiếp tục quan sát cẩn trọng hành xử của chính phủ VN để bảo đảm là VN tôn trọng các quyền của BS Phạm Hồng Sơn và những người VN khác đang bị truy bức.”

Cũng nên ghi nhận, DB Smith đă thăm Việt Nam hồi tháng 12-2005 và đă gặp người vợ can đảm của BS Sơn -- chị Vũ Thúy Hà. DB Smith viết hôm Thứ Hai 28-8-2006, “Chính phủ VN phải thấy rằng, việc công nhận nhân quyền không đơn giản là tṛ chơi kiếm điểm công chúng...”

Tại sao nhà nứơc CSVN bị quốc tế nghi ngờ như thế? Có phải thả tù nhân lương tâm chưa đủ sao?

Bản tin AFP do phóng viên Didier Lauras gửi từ Hà Nội hôm 28-8-2006 cũng ghi nhận xét của một nhà ngoại giao Tây Phương, “Tôi sẽ không suy đoán ǵ về chuyện chế độ này thay đổi chính sách. Người ta phải nh́n tất cả các sự kiện lớn sắp diễn ra tại VN và nh́n mọi chuyện trong toàn cảnh đó...”

Có nghĩa là, phaỉ nh́n thâư chuyện TT Bush tháng 11 tới Hà Nội dự hội nghị APEC, và các thứ liên hệ. Cũng có nghĩa là, phải nh́n việc thả Bác sĩ Phạm Hồng Sơn và lănh tụ Tin Lành Mă Văn Bảy trong toàn cảnh rằng Hà Nội đang chuẩn bị gia nhập Tổ Chức Thương Mại Thế Giới WTO (mà cầm chắc là năm nay sẽ có, theo lời hứa của tất cả các nứơc họp đa phương), và đang xin quy chế B́nh Thường Thương Mại PNTR với Hoa Kỳ (mà đang c̣n tranh căi ở Quốc Hội Mỹ chưa xong, dự đoán sẽ được Thượng Viện chấp thuận nhưng có thể bị kẹt ở Hạ Viện, và nếu thế nghĩa là sẽ kẹt qua năm tới).

Các chiêu thức kiếm điểm quốc tế đó thấy rơ là không làm hoa mắt Dân Biểu Smith. Và hiển nhiên đối với các nhà hoạt động VN th́ cũng không bịt mắt nổi một ai. Nhà báo Bùi Tín ngay hôm Thứ Hai đă viết bài, “Cung đ́nh độc đoán phải lùi -- Phạm Hồng Sơn : một biểu tượng đẹp của khát vọng tự do” trong đó phân tích rằng:

“...Chính quyền độc đoán độc đảng buộc phải lùi. Không mảy may có chuyện ân xá cho tù nhân Phạm Hồng Sơn. Một chính quyền tự chà đạp lên hiến pháp và luật pháp của chính ḿnh, chính quyền ấy không có quyền ban ân huệ cho ai cả. Hơn thế, chính quyền ấy đang bị toàn dân hỏi tội, bị thế giới văn minh lên án rất mạnh mẽ và nó đă phải lùi...”

“Vậy c̣n nhà báo Nguyễn Vũ B́nh và hàng trăm tù nhân chính trị khác nữa th́ sao? Phạm Hồng Sơn và Ma văn Bảy (đạo Tín lành ở Tây nguyên) được trả tự do lần này chỉ là 2 trong danh sách 21 người chính phủ Mỹ yêu cầu Hànội phải trả tự do ngay để chứng minh rằng họ có thật sự tôn trọng nhân quyền của dân Việt nam hay không. Việc trả tự do kiểu nhỏ giọt và giữ số rất lớn tù nhân chính trị làm con tin cũng như chế độ quản thúc các nhà bất đồng chính kiến chỉ chứng tỏ sự ngang ngạnh của chính quyền độc đoán lấy đàn áp làm quốc sách...”

Nghĩa là, nhà nước không làm mê hoặc nổi bất kỳ ai cả. Từ Dân Biểu Chris Smith, tới nhà ngoại giao Tây Phương ở Hà Nội, tới nhà báo lưu vong họ Bùi ở Paris... ai cũng thấy rơ gan ruột nhà nứơc CSVN.

Câu hỏi là, vậy c̣n Nguyễn Vũ B́nh th́ sao? C̣n gần 20 tù nhân lương tâm khác th́ sao?

Tại sao nhà nước muốn chiêu dụ Việt Kiều về đóng góp mà vẫn để hồ sơ nhân quyền lấm lem như thế?

Khi Hà Nội thả lănh tụ Tin Lành Mă Văn Bảy, thực sự nhà nứơc có tin là tín đồ Tin Lành hải ngoại sẽ ào ạt về nứơc đóng góp hay không? Tại sao không?

Hay là khi Hà Nội thả lỏng cho Linh Mục Nguyễn Văn Lư ở Huế, không bắt giam như thời bàn tay sắt mấy năm trứơc, nhà nứơc có thực tâm tin là Việt Kiều Công Giáo sẽ ào ạt về nứớc đóng góp không? Tại sao không?

Và tại sao nhà nứơc mỗi năm tổ chức Hội Thảo Trí Thức Việt Kiều, để cho các nhà trí thức Việt Kiều soạn các bản văn đóng góp về hướng đi của quê nhà, mà khi kết thúc Hội Thảo lại không thấy các trí thức Việt Kiều này bán nhà ở hải ngoại để về nứơc ở luôn mà đóng góp? Tại sao các trí thức Việt Kiều yêu nước này họp hội nghị xong là lo trở ra hải ngoaị liền, sợ dây dưa nhà nứơc kiếm chuyện? Nếu các Việt kiều yêu nứơc ưu tú này c̣n biết sợ, c̣n chưa dám về nứơc, th́ làm sao mà chiêu dụ Việt Kiều nạ về đóng góp? Hay là nhà nứơc chỉ hy vọng các Việt Kiều này mỗi năm viết vài bài ca ngợi Đảng, ca ngợi Liên Hoan Huế, ca ngợi xứ Quảng Ngũ Phụng Tề Phi, ca ngợi Hà Nội phố cổ đậm đà...?

Để xây dựng, để chung sức thúc đẩy cả nứơc tăng tốc phát triển, không có ǵ bằng thực tâm mời gọi toàn dân chung sức. Trong đó, cần mờI chính những người đang bị nhà nứơc bắt giam v́ đă nói thẳng, nói thực về các nan đề bế tắc của xă hội, của hướng đi chính trị, của quan hệ quốc tế về Biển Đông và biên giới Hoa-Việt, về bế tắc của nền pháp luật độc đảng độc tài toàn trị....

Nếu nhà nứơc cấm toàn dân không cho nói, không cho bàn, không cho tham gia các hoạt động xây dựng đất nứơc... th́ cứ muôn đời độc đảng thôi. Có mời gọi Việt Kiều về cũng vô ích, v́ ngay tới trí thức Việt kiều yêu nứơc họp hội nghị xong là cũng bỏ chạy liền... Thấy ngay trứơc mắt đó. Thấy ngay mỗi năm, ngay sau các hôị nghị trí thức Việt kiều đó. Có ai dám ở laị luôn không? Bao nhiêu người? Đó là ngay như thân t́nh như thủ túc, mà Việt Kiều yêu nước c̣n bỏ chạy.... Vậy th́ chiêu dụ các thành phần Việt Kiều khác làm sao nổi?

Vậy th́ chuyện thả các tù nhân lương tâm, thực sự chỉ là xoa dịu thôi... Ai cũng thấy đó.