XEM XÉT LẠI VỤ ÁN LINH MỤC TADEO NGUYỄN VĂN LƯ NGÀY 30-3-2007

 

Đất nước Việt Nam của người Việt Nam, không phải của riêng đảng cộng sản. Mọi người có quyền và bổn phận bảo vệ Tổ Quốc Việt Nam, được hưởng tự do, dân chủ và nhân quyền như nhau.

Linh mục Tadêo Nguyễn Văn Lư là người Việt Nam đáng lư được hưởng trọn vẹn mọi quyền tự do, dân chủ và nhân quyền. Ngược lại, bị tước đoạt hoàn toàn nên từ ngày 8-12-2000, Linh mục Tadêo Nguyễn Văn Lư chỉ đ̣i quyền tự do tôn giáo với 2 khẩu hiệu: “Tự Do Tôn Giáo hay Là Chết” và “Chúng Tôi Cần Tự Do Tôn Giáo”. Nhà cầm quyền “ban” cho ông 15 năm tù và 5 năm quản chế. Sau khi ra tù năm 2005, ông tiếp tục đ̣i quyền tự do tôn giáo. Công an tỉnh Thừa Thiên vu cho ông tội “Phát Tán Tài Liệu Chống Nhà Nước tại Huế” để bắt ông và đưa ông ra ṭa tại tỉnh Thừa Thiên ngày 30-3-2007.

Chánh án Bùi Quốc Hiệp, đảng viên cộng sản, xử linh mục Tadeo Nguyễn Văn Lư 8 năm tù.

Tổ tiên chúng ta đă dậy: “Con có khóc mẹ mới cho bú”. Linh mục Nguyễn Văn Lư đ̣i quyền tự do tôn giáo mà ṭa án lại “ban” cho ông 8 năm tù!

Hăy dựa trên quan điểm lịch sử, pháp lư, hiến pháp và nhân quyền xem xét lại vụ án.

1. Về mặt pháp lư:

Phiên ṭa ngày 30-3-2007 xử công dân LM Tadêo Nguyễn Văn Lư có tiến hành theo đúng thủ tục pháp lư không?

Viên chánh án Bùi Quốc Hiệp chỉ nghe thấy linh mục Tadeo Nguyễn Văn Lư hô: “Đả đảo cộng sản” mà không nghe thấy LM Lư hô hào chống nhà nước “CHXHCNVN”. Sau khi nghe đại diện “Viện Kiểm Sát Nhân Dân” đọc bản cáo trạng, Bùi Quốc Hiệp đă không thèm hỏi công dân Nguyễn Văn Lư về nội dung “bản cáo trạng”đúng hay sai, khi bị công an hỏi cung có bị “bức cung” không... Nếu LM Nguyễn Văn Lư khai có bị công an “bức cung” th́ bản cáo trạng ấy vô hiệu.

Không cho luật sư biện hộ cho công dân Nguyễn Văn Lư, không cho công dân Nguyễn Văn Lư khai trước ṭa (bị bịt miệng), không làm những thủ tục cần thiết nêu trên, chánh án Bùi Quốc Hiệp đă “ép xử” công dân LM Nguyễn Văn Lư 8 năm tù!

V́ những lư do trên, bản án này bị hà tỳ nên vô hiệu.

2. Về mặt lịch sử:

Ngày 2-9-1945, Hồ Chí Minh đọc bản “Tuyên Ngôn Độc Lập” có đoạn: “Hỡi quốc dân đồng bào! Tất cả mọi người sinh ra có quyền b́nh đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”.

Chiếu bản tuyên ngôn  độc lập trên, th́ ṭa án tỉnh Thừa Thiên đă chối bỏ và chà đạp lên Bản Tuyên Ngôn Độc Lập ấy v́ đă xử công dân Nguyễn Văn Lư chỉ đ̣i quyền tự do tôn giáo.

3. Về mặt hiến pháp:

a. Hiến pháp năm 1992 của “CHXHCNVN”, điều 52 ghi: “Tất cả công dân đều b́nh đẳng trước pháp luật”.

Trong phiên ṭa trên, công dân LM Tadêo Nguyễn Văn Lư bị bịt miệng bởi một đảng viên cộng sản hay một thành viên “băng đảng xă hội đen” hay một “công an nhân dân” không mặc sắc phục, là nhân viên công lực trước ṭa án, trước mặt các kư giả trong và ngoài nước! Viên chánh án Bùi Quốc Hiệp chứng kiến cảnh ấy mà không có thái độ nào đối với hành vi thô bạo ấy. Chánh án  Bùi Quốc Hiệp đồng lơa với “băng đảng xă hội đen” tước đoạt quyền b́nh đẳng của công dân LM Nguyễn Văn Lư.

Như vậy, phiên ṭa nói trên đă vi phạm điều 52 của Hiến Pháp, tức là vi hiến, tước đoạt quyền b́nh đẳng trước luật pháp của công dân LM Nguyễn Văn Lư.

b. Hiến pháp năm 1992 của “CHXHCNVN”, điều 69 ghi rơ: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, có quyền được thông tin, có quyền hội họp, lập hội, biểu t́nh theo quy định của luật pháp”.

Chiếu điều 96 trên th́ công dân LM Nguyễn Văn Lư có quyền tự do ngôn luận, có quyền được thông tin... do đó có quyền thủ đắc hơn 100 thẻ điện thoại (sim card) cũ hoặc mới để thông tin và 6 máy điện toán cũ hoặc mới là chuyện thường t́nh như những công dân khác. Thế mà “công an nhân dân” tịch thu làm bằng chứng tuyên truyền chống phá nhà nước CHXHCNVN! Việc làm này giống như năm 1987, “toà án nhân dân” thành phố Hồ Chí Minh trưng dẫn một bàn đánh máy cũ, môt lưỡi lê cũ “sét rỉ” của súng trường để buộc tội linh mục Trần Đ́nh Thủ âm mưu lật đổ “nhà nước”.

Phiên ṭa này đă vi phạm điều 69 của Hiến Pháp tức là vi hiến, v́ đă tước đoạt quyền được thông tin và tịch thu phương tiện thông tin của công dân LM Nguyễn Văn Lư.

Tóm lại, về phía nhân dân, công dân linh mục Tadeo Nguyễn Văn Lư tôn trọng hiến pháp, tin tưởng mọi người được b́nh đẳng trước pháp luật, hành sử quyền tự do ngôn luận và quyền được thông tin; về phía nhà cầmquyền, chánh án Bùi Quốc Hiệp coi thường hiến pháp, chà đạp điều 52 và 69. Như vậy, công dân linh mục Tadeo Nguyễn Văn Lư hoàn toàn vô tội, nhà cầm quyền Hà Nội phải xin lỗi và trả tự do ngay lập tức cho công dân linh mục Tadeo Nguyễn Văn Lư.

4. Về mặt nhân quyền:

Năm 1982, nhà cầm quyền Hà Nội xin gia nhập Hội Đồng Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc và đă cam kết tôn trọng, thi hành Bản Hiến Chương Quốc Tế Nhân Quyền, về quyền dân sự và quyền chính trị của con người, trong đó điều 19 khoản 2 có ghi: “Mọi người có quyền tự do ngôn luận, quyền này bao gồm tự do t́m kiếm, tiếp nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ư kiến không phân biệt ranh giới, bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng h́nh thức nghệ thuật, hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác, theo sự lựa chọn của ḿnh”.

Ngày nay, chánh án Bùi Quốc Hiệp, thay mặt nhà cầm quyền Hà Nội, chà đạp lên Bản Hiến Chương Quốc Tế Nhân Quyền, tước đoạt quyền dân sự và quyền chính trị của LM Tadeo Nguyễn Văn Lư.

Vậy, trân trọng đề nghị đưa vụ án Linh Mục Tadêo Nguyễn Văn Lư ra Ṭa Án Quốc Tế Nhân Quyền xét xử lại. Chắc chắn ông Bùi Quốc Hiệp, ông Tân, người bịt miệng công dân Nguyễn Văn Lư và nhiều người khác bị nghiêm trị.

Duy Viên

Ngày 6 tháng 4 năm 2007

ĐẢNG CỘNG SẢN ĐANG TÀN PHÁ

MỌI TÔN GIÁO TẠI VIỆT NAM

TRÊN NỬA THẾ KỶ

Duy Viên


Đau ḷng nh́n lại thiên đường,

Giữa sân cỏ mọc, vách tường đen thui.

Trong chùa chẳng thấy bóng người,

Sư ông c̣n đó hay trôi nẻo nào?

Phật ơi! Sao khổ biết bao,

Chân lư Phật dậy con nào dám quên.

Từ bi bác ái đạo hiền,

Hỷ xả tiếp sức hun nên con người.

Chân lư Phật dậy sáng ngời,

Thế mà Việt Cộng chẳng ngồi nghe kinh.

Chúng c̣n phá đạo tận t́nh,

Bao nhiêu kinh sách đốt thành than tro.

Nửa đêm chúng ập vô chùa,

Thi nhau lục xét như xua quân thù.

Vị nào là bậc chân tu,

Chẳng nghe lời Cộng bị tù sớm trưa.

Đưa phường thầy cúng vào chùa,

Khua chuông, gióng trống đánh lừa thế gian. (1)

Phúc sương Cộng lấy tiêu tan,

Để cho chùa cảnh tan hoang thế này.

Chân không tu viện ai hay,

Chỉ c̣n nền trống các thầy đi mô?

Vĩnh Nghiêm Thiền Viện vắng khô, (2)

Bảy lăm sư Nhật bị vô nhà tù.

Ông Tường cư sĩ chân tu,

Thắt cổ chịu chết trong tù cho xong.

Niết Bàn tịnh xá đau ḷng, (3)

Phật c̣n nằm đó mà không nhang đèn.

Thiện Huệ cam chịu ưu phiền,

Biệt giam thân xác ở miền B́nh Dương.

Ai lên Bến Đá thấy thương,

Phật ngồi cạnh núi nh́n phường vong nô. (4)

Bày tṛ nhảy múa reo ḥ,

Buôn thần, bán thánh vé vô Phật đài.

Đưa cán từ ở tỉnh ngoài,

Vào trong chùa cảnh để cài bắt tăng.

Sài thành Phật tử nghiến răng,

Nh́n Việt Cộng hung hăng tung hoành.

Thiện Minh bị cộng hành h́nh, (5)

Nhờ ơn “giải phóng” cỏ xanh phủ mồ.

Độ Lượng chịu cảnh chết khô, (6)

Việt Cộng điên rồ lưu manh.

Đại Học Vạn Hạnh vắng tanh, (7)

Minh Châu mắc bẫy du hành Liên Sô.

Trở về chùa cảnh vắng khô,

Th́ ra “đồng chí” đă vô bắt thầy.

Than ôi! Sao lắm mưu thay,

Bây giờ đầy ải các thầy ở đâu?

Phật tử Công Lư thảm sầu,

Đại Giác chịu cảnh thảm sầu mất tăng. (8)

Cộng đọc cáo trạng lăng lăng,

Ập vô lôi cổ sư tăng đi tù.

Phật  tử chân chính muốn tu,

Phải xa chùa cảnh khỏi tù vào thân.

Tăng ni nay đă giảm dần,

Kinh sách Cộng đốt sạch trân c̣n ǵ.

Đạo Phật đang bị suy vi,

Việt Cộng ngu si điên khùng.

Diệt đạo là chính sách chung,

Một ḷ khuôn mẫu từ trong ra ngoài.

Trong Nam tăng chúng chạy dài,

Ngoài Bắc sư tịch c̣n ai phụng thờ.

Phật tử chịu cảnh vơ,

Muốn đọc kinh sách bây giờ t́m đâu.

Đạo Phật là đạo nhiệm mầu,

Giác ngộ chân lư rủ nhau tu cùng.

Gắng công giác ngộ khùng,

Ước vong dân Việt thoát ṿng trầm luân.

Công Giáo Cộng cũng chẳng thân,

Ấy là thù chính phải cần ra tay.

Bày mưu tính kế từng ngày,

Diệt sạch họ đạo mưu bày đă xong.

Đa Minh băi trước nhà ḍng,

Chụp Cha cái mũ để ḥng bắt Cha.

Bày tṛ xét xử trước ṭa,

Chiếm danh mưu nghĩa cướp nhà thờ chung.(10)

Lâm Đồng giáo xứ cùng vùng,

Buộc Cha vào tội thông đồng giáo dân.

V́ chống nhà nước bất nhân,

Cho nên Cha phải tra chân vào cùm.

Đồng Công Thủ Đức um sùm. (11)

Trữ gạo, dấu súng làm trùm mật khu.

Gốc gác Cha ở Bùi Chu,

Cho nên Cha phải đi tù thế thôi.

Ḥa Hảo phận ẩm, duyên ôi, (12)

Giết mất Giáo Chủ con côi làm ǵ.

Cao Đài đang khóc tỉ tê, (13)

Bao giờ Giáo Chủ hiện về với con?

Trông chờ con đă mỏi ṃn,

Hễ c̣n Việt Cộng th́ c̣n tang gia.

Cộng ơi hăy mở mắt ra,

Nh́n sang hàng xóm tiến xa lắm rồi.

Thôi đừng trét mặt bôi vôi, (14)

Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau.

Càng đá th́ lại càng đau,

Huỷ diệt dân tộc tránh sao suy đồi.

Mất nước, mất cả giống ṇi.

Mất hết tín ngưỡng th́ người giống trâu.

Loài trâu c̣n biết thương nhau,

Thế mà Việt Cộng có đầu như không.

Duy Viên

Chú thích:

(1) Mỗi chùa có một thùng phúc sương để du khách thập phương cúng dường tam bảo. Vị sư trụ tŕ có tiền mua nhang đèn, hoa trái lễ Phật, ấn tống kinh sách, hoằng dương Phật pháp. Sau ngày cưỡng chiếm Miền Nam, Việt Cộng cưóp đoạt cả chùa chiền, chiềm giữ ch́a khóa thùng phúc sương, ḅn rút tiền bạc. Chùa cảnh Việt Nam bây giờ chỉ c̣n là xác không có hồn, không c̣n sinh hoạt tôn giáo và hun đúc con người hướng thiện.

(2) Vĩnh Nghiêm thiền viện do Thượng Tọa Thích Tâm Giác và gia đ́nh Phật Tử Vũng Tầu xây cất từ năm 1966 dưới chính thể Việt Nam Cộng Ḥa.

(3) Niết Bàn tịnh xá được Ḥa Thượng Thiện Huệ, Sư Phụng và Phật tử Vũng Tầu xây cất dưới chính thể Việt Nam Cộng Ḥa. Nay Việt Cộng ép tăng ni hoàn tục, giam giữ Sư Phụng ở Long Thành. Việt Cộng chiếm chùa này, biến thành nơi buôn bán thần thánh, bán vé cho khách hành hương muốn lễ Phật, văn cảnh.

(4) Thích Ca Phật Đài do Ngài Tăng Thống Bủu Chơn, Giáo Hội Tăng Ǵa Nguyên Thuỷ, xây cất từ năm 1961 đến năm 1963 khánh thành. VC biến nhà khách văng lai thành nơi trưng bầy vơ khí Liên Sô, Trung Cộng và lừa bịp du khách ngoại quốc rằng dưới chế độ Cộng Sản vẫn c̣n tôn giáo.

(5) Ngày 6-4-1977, mặc dù không có trát ṭa xét nhà, công an vây chùa Ấn Quang bắt các chức sắc giáo hội, trong đó có Ḥa Thượng Thích Thiện Minh, Phó Viện Trượng Viện Hóa Đạo, tra khảo đến chết tại Sở Công An Thành Phố HCM năm 1978.

(6) Thượng Tọa Thích Độ Lượng bị “cải tạo” ở Nam Hà đến bại liệt, sau khi được phóng thích th́ chết.

(7) Để tránh tiếng cho Thích Minh Châu, VC cho ông đi “tham quan” Liên Sô. Ngày 22-3-1984, công an ập vô Đại Học Vạn Hạnh và chùa Già Lam bắt 21 Phật tử, trong đó có Thượng Toạ Thích Trí Thủ, các Đại Đức Thích Tuệ Sỹ, Thích Trí Siêu, Thích Nguyên Giác và Ni sư Thích Trí Hải. Công An ép buộc TT Thích Trí Thủ nhận tội chống đối nhà cầm quyền. TT không chịu, VC giả bộ cho về chùa để suy nghĩ nhưng bị bao vây suốt 10 ngày. Đến ngày 2-4-1984, lúc 8 giờ sáng, lại bắt Ngài về Sở Công An tra khảo, ép nhận tội. Khi được trả về chùa th́ Ngài không nói được nữa và da xanh xao. Ngài trút hơi thở lúc 9 giờ 30 tối hôm ấy. Chính Mai Chí Thọ, trùm công an VC, bức tử TT Trí Thủ. C̣n các tăng sĩ khác như ĐĐ Tuệ Sỹ, Trí Siêu, Nguyên Giác, Ni Sư Trí Hải bị giam cầm đến tháng 9 năm 1988 mới đem ra xét xử, bị cáo buộc âm mưu lật đổ nhà cầm quyền VC “với hai bàn tay trắng”.

(8) Để chiếm chùa Đại Giác ở đường Công Lư, Sài G̣n, VC vu cho HT Thích Thiện Huệ làm gián điệp v́ xây tháp chuông chùa cao để theo dơi hoạt động phi trường Tân Sơn Nhất rồi đem giam ở B́nh Dương. Năm 1991, dù Ngài đă 70 tuổi vẫn chưa được tha.

(9) Nhà ḍng Đa Minh ở Băi Trước Vũng Tầu cũng bị VC chiếm đoạt bằng cách phao vu cho Cha Xứ xâm phạm thuần phong mỹ tục.

(10) LM trông coi giáo xứ Lâm Đồng, Rạch Dừa, Vũng Tầu cũng bị VC bắt năm 1988.

(11) Ngày 15-11-1987, công an bao vây nhà ḍng Đồng Công, Thủ Đức, bắt LM Trần Đ́nh Thủ và 40 linh mục khác, nhốt tại nhà tù K5. V́ áp lực quốc tế, ngày 18-5-1993, VC phải thả LM Trần Đ́nh Thủ, lúc đó Ngài đă 89 tuổi.

(12) Đức Thầy Huỳnh Phú Sổ, Giáo Chủ Phật Giáo Ḥa Hảo, bị VC ám sát ngày 16-4-1947.

(13) Ngày 1-8-1985, VC xử tử Hồ Thái Bạch, con trai của Bảo Đạo Hồ Tấn Khoa và quản thúc cụ Hồ Tấn Khoa cho đến chết.

(14) Việt Cộng ban hành Pháp Lệnh Tôn Giáo tháng 6-2004 hạn chế số tu sinh, chân tăng, sinh hoạt tôn giáo...