TẠI
SAO CỘNG SẢN ĐƯA LINH MỤC NGUYỄN VĂN LƯ
RA XỬ
VÀO LÚC NÀY
Ngày 30/03/07, Ṭa Án Cộng
sản Việt Nam, tỉnh Thừa Thiên, đă kết án
Linh mục Nguyễn văn Lư 8 năm tù ở và 5 năm quản
lư ; anh Nguyễn Phong 6 năm tù ở và 3 năm quản
chế ; anh Nguyễn b́nh Thành 5 năm tù ở và 2
năm quản chế ; cô Hoàng thị Anh Đào 2 năm
tù treo và 3 năm thử thách ; cô Lê thị Lệ Hằng
18
tháng tù treo và 2 năm
thử thách.
Người ta tự hỏi : Ai là người
trong Trung Ương và Bộ Chính trị Đảng Cộng
sản Việt Nam chủ trương vụ án này ;
Đâu là những nguyên nhân sâu xa của có ; Thái độ
của những người Việt đấu tranh cho tự
do, dân chủ ở quốc nội
và ở hải ngoại là thế nào.
I ) Ai là người trong Bộ Chính Trị chủ
trương vụ án này
Có người c̣n nhớ vào những tháng đầu
năm 2006, trong thời gian sửa soạn tổ chức
Đại hội X Đảng Cộng sản Việt Nam,
dân Hà nội đă xôn xao bàn tán về « Ngă ba đường
cụt « , t́nh trạng tiến thóai lưỡng nan của
đảng, được bàn trong Trung ương và đă
được tiết lộ ra ngoài : Nếu đi theo
Trung Cộng th́ c̣n Đảng, nhưng mất Nước,
nếu đi theo Mỹ th́ c̣n Nước, nhưng mất
Đảng. Đại Hội X đă qua, nhưng trong Bộ
Chính trị đảng Cộng sản Việt Nam vẫn
c̣n hai khuynh hướng này, nói một cách khác đi, là phe bảo
thủ và phe cải cách. Phe bảo thủ chủ
trương giữ Đảng, đi với Trung Cộng,
không vào Tổ chức Thương mại Quốc tế,
hay vào rồi th́ đi thật chậm, sẵn sàng coi
thường hay phản lại những Hiệp ước,
những lời cam kết với quốc tế, ngay dù phải
mất Nước. Phe cải cách chủ trương giữ
Nước, đi theo Mỹ, giữ những cam kết quốc
tế, ngay dù mất Đảng.
Theo một số nhà nghiên cứu về Đảng Cộng sản Việt
Nam, th́ hiện nay 4 người đứng đầu trong
Bộ Chính Trị Đảng Cộng sản Việt Nam
tiêu biểu cho 2 khuynh hướng này.
Phe bảo thủ đó là Nông Đức Mạnh, Tổng Bí Thư và Lê Hồng
Anh, nhân vật thứ nh́. Thực ra th́ con người Nông
đức Mạnh và Lê hồng Anh chẳng tài cán ǵ. Chính
Nông đức Mạnh thường nói : « Tài cán tôi
chỉ là làm Huyện Ủy, cao lắm là Tỉnh Ủy ;
nay các ông đưa tôi lên làm Tổng
Bí thư, th́ tôi làm sao được ! " Cũng
như dân Hà nội biết rất rơ là chiều chiều
Nông đức Mạnh thường
xách cặp đến nhà Đỗ Mười, cựu Tổng
Bí Thư, để hỏi ư. Đứng sau Nông đức
Mạnh là Đỗ Mười ; đứng sau Lê hồng
Anh là Lê đức Anh ; hai tên bảo thủ. Người
ta c̣n nhớ vào năm 1997, khi họp Tổ Chức APEC ở
Canberra, lúc đó là thời của Tổng thống Hoa Kỳ Bill Clonton, và của
Thủ tướng Cộng Sản Việt Nam Phan văn Khải,
nếu Việt Nam muốn gia nhập Tổ chức
Thương Mại Quốc Tế, th́ cần đặt
bút kư là xong. Nhưng Đỗ Mười đă hỏi ư
Trung Cộng, nước này cản, nên phải đợi
tới 10 năm sau Việt Nam mới vào Tổ Chức này.
Phe cải cách là Nguyễn minh Triết và Nguyễn
tấn Dũng, theo một số nhà nghiên cứu ; và
đứng đằng sau là Phan văn Khải.
Nếu quả đúng thật như vậy, th́
chính phe bảo thủ đă
đưa Linh mục Nguyễn văn Lư và 4 nhà tranh
đấu cho tự do, dân chủ, nhân quyền ra ṭa ;
cùng bắt giam nhiều nhà đấu tranh khác.
Nhưng người ta tự hỏi phe bảo thủ
với những Đỗ Mười, Lê đức Anh, tài
cán xây dựng quốc gia, làm cho dân giầu nước mạnh, th́ không có ; nhưng
tài cán gian manh, quỷ quyệt cướp quyền và giữ
quyền th́ chúng có thừa, tại sao chúng lại
đưa Linh mục Lư và 4 nhà đấu tranh dân chủ ra
xử vào lúc này, mà lại không phải là trước
đây hay sau này ?
I I ) Lư do đưa Linh mục Nguyễn văn Lư ra xử vào lúc
này. Có 6 lư do chính :
1) V́ chính sách cổ
điển của cộng sản là lúc xiết, lúc thả,
xiết dân đến lúc dân có thể nổi dậy, th́
chúng lại buông.
Thật vậy, sau khi thành công trong việc tổ
chức Hội nghị APEC ( Hội Nghị Kinh Tế Châu
Á Thái B́nh Dương), được qui chế B́nh thường Quan Hệ Kinh tế, Thương
Mại vĩnh viễn với Hoa Kỳ, không bị coi là những
nước đáng lưu tâm, Cộng sản Việt Nam, nhất
là phe bảo thủ, bắt
đầu xiết lại. Nhưng ở đây chúng ta phải
kính phục linh mục Nguyễn
văn Lư và những nhà đấu tranh cho dân chủ đă biết
lợi dụng thời cơ đúng nhất, đúng vào lúc
Hà nội sửa soạn, rồi tổ chức Hội Nghị
APEC, có sự quan tâm quốc tế và cơ quan truyền
thông, đă cho ra Phong Trào 8406. Phong trào 8406 và 2 đảng
Thăng Tiến và V́ Dân đă làm một bước tiến
thật dài, thật lớn trên con đường đấu
tranh cho tự do, dân chủ của dân Việt Nam. Nó không những
có tiếng vang trên trường quốc tế, mà c̣n
được nhiều tầng lớp dân Việt hưởng
ứng, nhất là giới trẻ. Nó đă nêu cao tinh thần
bất khuất, quật cường của dân tộc.
2) V́ phe bảo thủ
sợ Phong Trào lớn mạnh ở quốc tế cũng
như ở quốc nội, ảnh hưởng đến
cuộc bầu cử quốc hội giả dối, lừa
bịp vào tháng 5/2007 sắp tới.
Linh mục Lư đă sáng suốt đưa ra 10
điều kiện để cho một cuộc bầu cử
được diễn ra trong tự do, dân chủ. Cho tới
nay không một điều nào được nhà cầm quyền
cộng sản thực hiện. Chúng ta nhớ Linh mục Lư đă kết luận rơ
ràng : « Kết : Nếu thiếu 1 trong 10 điều
kiện cơ bản trên đây, các đảng phái DC và toàn
Dân Việt Nam phải kiên tŕ tẩy chay bất cứ cuộc
Bầu cử DC giả hiệu nào dù độc đảng
hay đa đảng cho đến khi thực sự có
đủ các điều kiện trên, v́ nếu thiếu
chúng, th́ chỉ có Bầu cử DC giả hiệu thôi. «
3) V́ phe bảo thủ
Cộng sản Việt Nam muốn tâng công với Trung Cộng ;
nên nhớ là trong thời gian đưa Linh Mục Lư ra ṭa cũng là thời gian Trung
Cộng họp Trung Ương Đảng ; và một
câu hỏi lớn đặt ra cho Trung Ương Đảng
Trung Cộng là ở lại hay rút ra khỏi Tổ Chức
Thương Mại Quốc Tế.
Vào những tuần cuối
tháng ba, Đảng Cộng sản Trung Cộng họp Trung
ương. Như báo chí loan tin th́ vấn đề quan trọng
được bàn căi, đó là trở về quyền tư
hữu. Nhưng theo một số người thạo tin
th́ một vấn đề quan trọng khác được
nêu ra và bàn căi, nhưng không được tiết lộ,
đó là : Trung Cộng có nên tiếp tục ở trong Tổ
chức Thương mại Quốc tế hay không. Đây
là câu hỏi được đặt ra bởi những
người bảo thủ, v́ họ nh́n thấy rằng,
đúng theo lời hứa , năm năm đă trôi qua, Trung
Cộng phải mở cửa cho các ngân hàng quốc tế
vào hoạt động b́nh thường, như những
ngân hàng Trung Cộng. Chính v́ vậy, mà cách đây gần một
năm, Trung Cộng đă cải tổ hệ thống ngân
hàng, mới phát hiện ra rằng, trong 4 ngân hàng quốc
doanh lớn, sự tham nhũng, thất thoát ra nước
ngoài cả hàng bao trăm tỷ $ ; nợ khó đ̣i lên tới
cả ngàn tỷ từ xưa đến giờ, thường
cho những hăng xưởng quốc doanh bị thua lỗ,
hay sạt nghiệp vay nợ. Chính v́ vậy mà chính quyền
đă sa thải hàng bao trăm nhân viên ngân hàng.Trước
viễn tượng đó, giới bảo thủ cộng
sản Trung Cộng ư thức được rất rơ rằng,
nếu để những ngân hàng quốc tế vào hoạt
động như những ngân hàng Trung Cộng, th́ dân sẽ
bỏ tiền vào ngân hàng ngoại quốc, có uy tín hơn.
Như chúng ta đă biết, trong lănh vực kinh tế, ngân
hàng là trái tim ; và tiền bạc là máu của kinh tế.
Nếu dân bỏ tiền vào ngân hàng quốc tế, th́ trái
tim và máu kinh tế Trung Cộng thuộc về nước
ngoài. Từ đó người ta có thể dễ dàng gây ra một
cuộc khủng hoảng tài chánh, rồi kéo theo một cuộc
khủng hoảng kinh tế, tiếp theo là một cuộc
khủng hỏang xă hội, và dễ đưa đến
một cuộc khủng hoảng chính trị, đe dọa
sự tồn vong của chế độ. Đây là viễn
tượng cũng có thể đến với Việt
Nam. Nhưng Trung Cộng và Việt Nam hiện nay bị lâm
vào t́nh trạng tiến thoái lưỡng nan : Nếu
không vào Tổ chức Thương Mại Quốc tế, tự
khép cửa, chơi một ḿnh, kinh tế không phát triển.
Nếu đi vào th́ sẽ gặp những rủi do trên.
Chính v́ vậy mà có người bảo thủ trong Trung
Ương đảng Trung Cộng đặt ra câu hỏi :
Nên ở hay nên rút khỏi Tổ chức Thương mại
Quốc Tế. Ta c̣n nhớ, năm 1997, Đỗ Mười
và phe bảo thủ không muốn Việt Nam vào tổ chức
này.
Phe bảo thủ cộng sản Việt Nam
đưa Linh mục Lư ra ṭa vừa là để cảnh
cáo những nhà hoạt động dân chủ Việt Nam, vừa
làm gương cảnh cáo những nhà hoạt động
dân chủ Tàu, và vừa lập công với đàn anh Trung Cộng.
4) V́ phe bảo thủ muốn đánh phe cải
cách, muốn làm thất bại chíến lược ngoại
giao của Hoa Kỳ là từ từ tách Viện Nam ra khỏi
ảnh hưởng của Trung Cộng ; và đồng
thời cũng làm thất bại chính sách muốn b́nh thuờng hóa bang giao giữa
Ṭa Thánh Vatican và Việt Nam
Ṭa Thánh Vatican gửi Phái Đoàn sang Việt Nam là
muốn b́nh thường hóa bang giao với Việt Nam ;
và từ đó ép Việt Nam phải tôn trọng quyền tự
do tín ngưỡng. Cũng như vậy, Hoa Kỳ chấp
nhận cho Việt Nam vào Tổ chức Thương mại
Quốc tế, chấp nhận quan hệ b́nh thường
kinh tế và thương mại vĩnh viễn cho Việt
Nam, bán vũ khí cho Việt Nam v.. v… ; đó là Hoa Kỳ
muốn giúp phe cải cách, tách Việt Nam từ từ ra khỏi
ảnh hưởng của Trung Cộng, biến kinh tế
Việt Nam thành kinh tế tư nhân, tách kinh tế ra khỏi
Đảng và Nhà nước, có nghĩa chặt chân tay của
phe bảo thủ. Chính v́ vậy mà phe bảo thủ cộng
sản Việt Nam đưa Linh mục Lư ra ṭa là để
phá chiến lược ngoại giao lâu dài của Hoa Kỳ
và của Ṭa Thánh, đặt Ṭa Thánh và Hoa Kỳ vào một
t́nh trạng khó xử. Tuy nhiên trong kinh nghiệm quá khứ,
người ta thấy Ṭa Thánh và Hoa Kỳ có một nền
ngoại giao rất giỏi và rất kiên nhẫn. Đức
Giáo Hoàng Jean Paul I I tiếp Tổng Bí Thư Đảng Cộng
Sản Liên Sô Gorbatchev, sau đó không bao lâu th́ Liên Sô sụp
đổ. Hoa Kỳ chiến thắng Chiến tranh Lạnh
kéo dài gần nửa thế kỷ, điều này không phải
là không khôn ngoan.
5) V́ phe bảo thủ
nhận thấy bề ngoài Hoa Kỳ và Toà thánh có vẻ thân
thiện với Việt Nam ; nhưng bên trong họ vẫn
giữ vững lập trường
là làm thế nào để tự do dân chủ, những quyền
căn bản, trong đó có quyền tự do tôn giáo,
được phục hồi, tôn trọng ở Việt
Nam. Và đây cũng chính là cửa tử của phe bảo thủ.
Thật vậy, trên nguyên tắc, th́ Ṭa Thánh Đại
diện cho Thiên Chúa Giáo, mà Thiên Chúa Giáo cũng như bất
cứ tôn giáo nào từ Đạo Phật, Đạo Hồi,
Đạo Tin Lành, Đạo Cao Đài, Đạo Ḥa Hảo
đều là đi theo chủ nghĩa duy linh, khác với
duy vật. Hơn thế nữa cộng sản qua chủ
trương vô gia đ́nh, vô tổ quốc, vô tôn giáo, luôn
t́m cách triệt hạ tôn giáo. Các vị lănh đạo tôn
giáo, v́ quyền lơị của giáo dân, v́ ngoại giao giữa
các quốc gia, có thể ngắn hạn thân thiện với
các lănh đạo cộng sản ; nhưng lâu dài không thể
nào chấp nhận cộng sản. Tôn giáo và cộng sản
là nước với lửa.
Đối với Hoa
Kỳ cũng vậy. Hoa Kỳ là một nước dân chủ.
Dân chủ và độc tài như hai thái cực. Độc
tài không những là một chế độ khủng bố
đối chính dân họ, mà c̣n là một chế độ
khủng bố, đe dọa nền ḥa b́nh thế giới.
V́ vậy nên, mặc dầu v́ ngoại giao quốc gia, v́
chiến thuật ngắn hạn, Hoa Kỳ có thể thân
thiện với một nước độc tài nào
đó ; nhưng dài hạn, Hoa Kỳ vẫn t́m cách giật
sập những chế độ độc tài, để
trừ khử khủng bố, kẻ thù chính của Hoa Kỳ
và những nước dân chủ hiện nay.
6) V́ phe bảo thủ không c̣n cách nào, bị dồn
vào chân tường ; nên đă hành xử như kẻ
điếc không sợ súng, cùi không sợ hủi, coi thường
dư luận và truyền thông quốc tế, dù phải
đưa ra những h́nh ảnh bất lợi cho ḿnh.
Chính v́ ư thức được viễn tượng
tương lai đen tối của ḿnh, phe bảo thủ
Đảng Cộng Sản Việt Nam cảm thấy bị
dồn vào chân tường, đă có những hành động
như kẻ điếc không sợ súng, cùi không sợ hủi,
đă đưa cha Lư và 4 nhà đấu tranh dân chủ ra
ṭa. Đây là một ṭa án man dại, rừng rú, không có luật
sư, không cho ai tham dự, ngay cả thân nhân. Nhưng đặc
biệt, trái với những phiên ṭa cộng sản rừng
rú khác, lần này lại cho phép phóng viên ngoại quốc
tham dự, quay phim, dù ở xa. Tại sao vậy ?
Đây là một đ̣n cuối cùng, thí mạng của
phe bảo thủ, nhằm phá hủy những kế hoặch
của Hoa Kỳ và của những nước dân chủ ;
và đồng thời nhằm triệt hạ phe cải
cách. Nhưng cũng chỉ là những đ̣n vô vọng, v́
phe bảo thủ đang đi ngược lại ḷng dân,
đi ngược lại trào lưu tiến bộ, dân chủ
toàn cầu của thế giới. Người xưa có
câu : « Quân như thuyền,
dân như nước. Nước có thể chở
thuyền, nhưng nước cũng có thể lật thuyền. »
Thật vậy, nếu quân được ḷng dân, th́ dân ủng
hộ quân. Nếu quân đi ngựơc lại ḷng dân, th́
dân lật quân. Hành động đưa cha Lư ra ṭa là một
hành động gian manh, quỷ quyệt, có suy nghĩ ;
nhưng chỉ là hành động của một con thú nh́n
thấy viễn tượng bị dồn vào chân tường,
sắp chết, không thể nào dập tắt được
phong trào dân chủ Việt Nam, và ngăn chặn được
trào lưu dân chủ toàn cầu ; nên sinh ra làm liều,
cho phép kư giả ngoại quốc chụp những h́nh ản
man rợ của phiên ṭa.
I I I ) Lập trường
của những người Việt đấu tranh cho dân
chủ, nhân quyền là thế nào
Bạo quyền cộng sản hiện nay chỉ
sụp đổ dưới ba sức ép : 1) Sức ép đến từ
sự can đảm của người dân, noi gương
linh mục Nguyễn văn Lư, Ḥa Thượng Huyền
Quang, Quảng Độ, Cụ Lê quang Liêm, Mục sư
Nguyễn hồng Quang, luật sư Lê thị Công Nhân, kỹ sư
Đỗ nam Hải và nhiều nhà đấu tranh cho tự
do, dân chủ khác, can đảm đứng lên đấu
tranh, đấu tranh cho chính ḿnh, đ̣i quyền sống cho
ḿnh, cho con cháu và cho Dân tộc ḿnh ; 2) Sức ép đến từ cộng đồng
quốc tế ; 3) Sức ép đến từ sự rạn
nứt, chia rẻ nội bộ của Đảng Cộng
sản. Cả 3 sức ép này có liên hệ hỗ
tương ; và phải tiến hành đồng bộ.
Tất nhiên điều chúng ta muốn là sức
ép đến từ người dân phải là chính và
chủ đạo, v́ tương lai Việt Nam có tốt
đẹp hay không là ở sức
ép đầu tiên này, nó giúp cho đất nước bớt
lệ thuộc ngoại bang, nếu sức ép thứ nh́ mạnh ;
nó sẽ phải tương nhượng với cộng sản
nhiều hay ít ; nếu sức ép thứ ba mạnh.
Nhưng, nói như vậy không có nghĩa là chúng ta chỉ cần
sức ép đầu mà quên hai sức ép sau. Phải tiến
hành đồng bộ cả ba ; nhưng ưu tiên cho sức ép đầu. Ngay cả quốc tế
họ cũng muốn dân tộc chúng ta can đảm đứng
lên tranh đấu cho tự do, dân chủ. Chúng ta nhớ lời tuyên bố của
Tổng Thống G. Bush, trong bài diễn văn nhậm chức kỳ nh́ : » Chính phủ và
Dân tộc Hoa Kỳ sẵn
sàng đứng đằng sau lưng các dân tộc can đảm
đứng lên tranh đấu cho tự do, dân chủ. »
Những quân cán chính cộng sản, đă chán chế độ,
nhận ra bộ mặt phản dân hại nước của
chế độ, họ cùng cầu mong dân can đảm
đứng lên lật đổ chế độ, để
họ hùa theo.
Paris ngày
Chu chi Nam