CON PHẢI LÀM G̀?

Lạy Chúa, Chúa muốn con làm ǵ, lạy Chúa con đây


Kính thưa quư Cha, quư bậc trưởng thượng và quư anh chị em,

Nghe Lời phát biểu của Đức Cha Mai Thanh Lương tôi đă bàng hoàng, lại đọc Lời Trối của Đức Giám Mục Nguyễn Quang Tuyến do linh mục Nguyễn Hữu Lễ viết lại, tôi càng chua xót hơn, đau đớn hơn. Làm sao một Giáo Hội có lịch sử hơn 400 năm sinh sôi nẩy nở trên Đất Việt, có Mẹ La Vang đă từng là nơi nương tựa cho giáo dân Quảng Trị và cả nước, có đến 118 Thánh Tử Đạo và hơn một trăm ngàn giáo dân, linh mục chết v́ đạo. Vậy mà phút chốc lại bị “thuần hóa” để phục vụ Cộng Sản vô thần sao? Lạy Chúa! Chúa bỏ Giáo Hội Việt Nam chúng con rồi sao?

Phải chăng Đức Chúa Thánh Thần đă ngoảnh mặt làm ngơ, để cho các Giám Mục của chúng con dù có nh́n rơ, thấy rơ biết rất nhiều về những ǵ mà con Chúa phải gánh chịu, mà vẫn ung dung tự tại, không mảy may rung động, dù chỉ là một rung động nhỏ của một con người trước những tệ nạn xă hội đang xảy ra trên đất nước? Cho rằng các ngài có thể làm ngơ trước người trần thế, nhưng tại sao h́nh ảnh Mẹ Maria và Chúa Cứu Thế bị đập đổ họ cũng im lặng, nhưng đến khi nói lại nói những lời càng đau xót, tủi nhục hơn? H́nh ảnh Pietà, h́nh ảnh đă bao lần họ nh́n vào đó để ăn năn thống hối, để hiệp thông với 2 Đấng có công cứu chuộc nhân loại? Đạo Ông Bà thờ phụng tổ tiên cũng dạy con người HIẾU ĐỄ, BÁC ÁI một cách tế nhị:

“Đồng tiền bát gạo mang ra,

Rằng đây cần kiệm gọi là làm duyên”.

(Gia huấn ca - Nguyễn Trăi)

Cha Ông chúng ta đă cảm nhận được Đạo Trời, đă thấu đáo Nghĩa Vợ Chồng, đă gọi nhau bằng “ḿnh”, rất phù hợp với Sáng Thế Kư, đoạn Thiên Chúa tạo dựng A Dam và Evà, nói cách khác mầm mống kính thờ Thiên Chúa, biết sống phù hợp Đạo Chúa từ khi các nhà truyền giáo chưa đến, tại sao hôm nay các Chủ Chăn, các Đấng kế vị các Thánh Tông Đồ lại dễ dàng bị lũng đoạn trầm trọng như vậy?

Trong quá khứ, các Đức Cha đă im lặng để mặc sức cho Cộng Sản Việt Nam gây nhiều tội ác đối với dân tộc, điều mà khi nhận lănh trách vụ các ngài đă được những lời chúc tụng “Thánh thần Thiên Chúa ngự trên tôi… Người sai tôi đi rao giảng tin mừng,…” thế mà các ngài đă im lặng, chẳng những im lặng mà khi có người khác làm, các ngài c̣n về hùa với Việt Cộng để đàn áp họ, cụ thể là linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lư. Thiết tưởng không cần nhắc lại ở đây những ǵ mà các ngài đă về hùa với Cộng Sản từ trước đến nay. Chỉ những chuyện xảy ra trong những ngày gần đây cho chúng ta thấy các ngài đă đi xuống chỗ không c̣n chỗ nào để xuống sâu hơn.

Là giáo dân nhưng ai nh́n bức tượng Mẹ Sầu Bi bị đập phá không c̣n h́nh tượng cũng chảy nước mắt, khóc than, thế mà các Đức Hồng Y, Giám Mục đều im lặng. Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt lại c̣n nói một câu làm cho giáo dân và dư luận không thể nào không coi ngài là kẻ vô trách nhiệm. Trong vụ Việt Cộng đàn áp linh mục Nguyễn Văn Lư và các chiến sĩ tranh đấu cho Tự do, Công lư, Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Như Thể đă có công toa rập với Cộng Sản, ngài c̣n có công tố cáo với công an VC khi một kitô hữu v́ tin ngài mà đưa tài liệu cho ngài. Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn lại c̣n tệ hơn, tệ cho đến nỗi ngài là một nhà hùng biện, là một trí thức của những người trí thức, thế mà không dám trả lời phỏng vấn trực tiếp, phải trả lời qua internet khiến cho người ta nghĩ rằng, bài trả lời của ngài do Huỳnh Công Minh viết, hoặc Huỳnh công Minh gợi ư!!.

Bài phát biểu của Đức Cha Mai Thanh Lương lại càng là một đ̣n chí tử đánh vào những ai đang tranh đấu cho tự do dân chủ, những ai đang tranh đấu cho sự thật. Ngài đă đánh đổi cả sự nghiệp, học thức, kinh nghiệm và cả trách vụ giám mục trên lời phát biểu này. Tôi tuy là một kẻ ngu dốt, không phải trí thức, không có tu tŕ, nhưng đă trả lời ngài bằng một bức thư ngỏ nên trong bài này, tôi xin miễn đề cập đến.

Bài Lời Trối của Đức Giám Mục Nguyễn Quang Tuyến do linh mục Nguyễn Hữu Lễ viết lại càng làm cho những ai đang đấu tranh cho Giáo Hội cũng như tổ quốc, cảm thấy như nghe bác sĩ bảo ḿnh bị bịnh “liệt kháng”.

Tôi xin mạn phép múa ŕu qua mắt thợ để t́m hiểu bài viết của linh mục Nguyễn Hữu Lễ có ư nghĩa và mục đích ǵ? Để chúng ta biết được t́nh thế Giáo Hội và cuộc đấu tranh nên hướng về đâu.

Bỏ qua phần liên hệ giữa Cha Lễ (xin Cha cho con gọi cách thân mật này) và Đức Cha Tuyến (xin linh hồn Đức Cha cho phép) cũng như sự trung thực của Cha Lễ khi viết bài này, chỉ xin chú trọng đến nội dung.

Bác Lễ viết đi, bác có khả năng và điều kiện bác viết ra đi, Tuyến này sẽ làm chứng những lời bác viết. Lời nói tha thiết cầu khẩn như vậy mà Bác Lễ không đáp ứng lúc đó, lúc Đức Cha Tuyến c̣n sống để ngài làm chứng. Cha Lễ đă bỏ qua một dịp thích đáng nhất, Cha đă phụ ḷng Đức Cha. Bây giờ, Đức Cha đă chết, ai làm chứng? Người chết không làm chứng được. Thế mà Cha Lễ lại nói tôi chờ một thời điểm thích hợp nhất?

Qua 4 điểm mà Cha Lễ nêu lên th́:

Điểm 1: VC bắt buộc những ai chịu chức phải kư tờ giấy cam đoan. Điều này ai cũng biết, tôi cũng biết, v́ vậy trong bài Từ Ba Lan tới Việt Nam tôi có đề nghị với hàng giám mục và linh mục làm một sự sám hối tập thể, tất cả các chức sắc của đạo đều tuyên xưng kể từ nay không thực hiện những ǵ Việt Cộng bắt buộc và các ngài đă kư. Hành động này hóa giải tất cả các cam kết. Các linh mục và giám mục Ba Lan không có cơ hội đó, v́ Cộng Sản Ba Lan đă chết. Cộng Sản Việt Nam c̣n sống, sám hối và dứt khoát với Việt Cộng là hóa giải tất cả vướng bận.

Điểm 2: Càng có nhiều linh mục trẻ th́ Giáo Hội càng chết và Đức Cha Tuyến rất cẩn thận và hạn chế việc phong chức. Đây là một nhận định chính xác. Có lẽ Đức Giám Mục Nguyễn Quang Tuyến đă cẩn thận chọn lựa để các linh mục do ngài phong chức không bị thuần hóa. Thực ra, để được phong chức, các ứng viên linh mục không sao tránh khỏi làm giấy cam đoan. Đây là một mầm mống tai hại nhất cho Giáo Hội.

Điểm 3: Tôi làm ǵ có tiếng nói trong Hội Đồng Giám Mục. Họp hành chỉ là h́nh thức thôi. Mà thực ra Hội Đồng Giám Mục cũng chả có tiếng nói ǵ. Bọn Huỳnh Công Minh điều khiển tất cả. Lời trối này có 3 phần:

1-Tôi làm ǵ có tiếng nói trong Hội Đồng Giám Mục: Tiếng nói cá nhân Giám Mục bị Hội đồng Giám Mục át đi. Ngài không thể nói tại Hội Đồng. Tại sao ngài không nói trong giáo phận của Ngài? Quả thực, nếu có một giám mục dám nói lên tiếng nói của ḿnh, dù nói trong Giáo Phận, dù nói trên một đài phát thanh hải ngoại, hay với kư giả hải ngoại, rất hữu ích cho cuộc đấu tranh đ̣i tự do tôn giáo. Chính điểm này là nguồn hy vọng, dù cho đă bị thuần hóa rồi, Giáo hội cũng có thể vươn lên. Xin để phần sau bàn lại.

2- Họp hành chỉ là h́nh thức... chả có tiếng nói ǵ. Đọc câu này, người viết không ngăn được nước mắt khi nhớ lại lời linh mục Nguyễn Văn Lư khuyên xin các Giám Mục đừng họp theo lời khuyên của Đức Cố Hồng Y Trịnh Văn Căn V́ họp mà không nói được điều ḿnh muốn nói th́ họp làm ǵ. Lúc đó Cha Lư đă bị những tên tay sai Cộng Sản mặc áo ḍng bu vào đánh hôi. Cho Cha Lư phạm thượng điều khiển cả Hội đồng Giám Mục.

3- Bọn Huỳnh Công Minh điều khiển tất cả. Đúng như vậy. Một trong 3 điều kiện để Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn về Saigon là phải để Huỳnh Công Minh giữ chức Tổng Đại Diện và làm ǵ th́ làm. Nói như vậy có nghĩa là Đức Cha Mẫn muốn cái chức Tổng Giám Mục phải để cái trách nhiệm này, hay quyền hành này cho Huỳnh Công Minh, ngài chỉ giữ cái danh mà thôi. Trời ơi! Tinh thần trách nhiệm của một Giám Mục như vậy sao? Nay mai có làm Giáo Hoàng th́ Huỳnh Công Minh là Bí thư, là Chánh Văn Pḥng và làm Giáo hoàng thực sự, c̣n Giáo Hoàng Phạm Minh Mẫn chỉ có vị mà thôi. Đây là vấn đề mấu chốt. Bọn Huỳnh Công Minh hiện điều khiển Giáo Hội Việt Nam ! Giải quyết được vấn đề này là giải quyết được tất cả.

Điểm 4: Giáo Hội đă bị thuần hóa. Đau đớn và nhục nhă. Nói là toàn thể Giáo Hội bị thuần hóa th́ chưa chắc. Bởi v́ c̣n có Giám Mục Nguyễn Quang Tuyến, mà nếu đă có một Giám Mục Nguyễn Quang Tuyến th́ cũng có những Giám mục Nguyễn Quang Tuyến khác. Chỉ cần một hoặc 2 Giám Mục lên tiếng th́ cuộc diện đấu tranh cho tự do tôn giáo tức th́ đổi khác. Rất tiếc là lúc đó, Bác Lễ không làm một cuộc phỏng vấn để Đức Cha Tuyến tŕnh bày. Rất tiếc là Bác Lễ đă không viết ngay lúc đó để Đức Cha Tuyến làm chứng. V́ một khi bài báo như Lời Trối hôm nay được đưa ra, nhiều hăng tin sẽ phỏng vấn Đức Cha Tuyến và sự thể sẽ khác đi, sẽ có nhiều kết quả hơn là Lời Trối bây giờ.

Để kết luận, Cha Lễ đă viết: Xin đồng bào Công giáo nên ư thức về hiệu quả trong việc viết bài phê b́nh, chỉ trích, kết án các Hồng Y, Giám Mục, Linh mục Việt Nam , gọi họ là những kẻ hèn nhát, câm nín, và trốn trách nhiệm. Đó là việc làm uổng công vô ích. Hăy hiểu rằng, bọn ma quỷ đă THUẦN HÓA họ cả rồi. họ cũng chỉ là nạn nhân mà thôi. Ngược lại, xin hăy dành th́ giờ và công sức cùng nhau quyết tâm triệt hạ bọn ma quỷ? THUẦN HÓA cũng giống như người ta huấn luyện những con sư tử dạy chúng làm tṛ nhào lộn nhảy múa cho chủ lấy tiền ấy mà.

Hai chữ thuần hóa là chữ lên án Giáo Hội nặng nề nhất trong tất cả các chữ mà mọi người đă dùng từ trước tới nay, mỗi khi đề cập đến thái độ, hành vi cử chỉ của hàng Giám Mục Việt Nam. Do đó, tôi e rằng Cha Lễ đă không làm đúng ư của Đức Cha Tuyến khi khuyên mọi người không nên phê b́nh chỉ trích hàng Giám Mục.

Điều khác chứng minh Cha Lễ làm không đúng ư Đức Cha Tuyến là Cộng Sản như con bạch tuộc, muốn đập được đầu nó phải chặt những cánh tay của nó. Nhất là, khi Đức Cha yêu cầu Bác Lễ viết tức là Đức Cha muốn đưa vấn đề này ra công luận. Đưa ra công luận là để giải quyết vấn đề.

Muốn triệt hạ bọn ma quỷ cần phải huy động sự góp sức của Khối Công Giáo, muốn Khối Công Giáo góp sức phải giải tỏa vấn đề thuần hóa các Giám Mục và linh mục. Nhưng 2 điều quan trọng nhất thúc bách những linh mục và giáo dân nỗ lực tranh đấu là vấn đề lung lạc Đức Tin của Việt Cộng. Việt Cộng đă cho người len lỏi, dịch lại Kinh Thánh một cách sai lạc, nhất là Mầu Nhiệm Một Chúa Ba Ngôi và Sự Đồng Trinh của Đức Mẹ Maria. Việt Cộng đă đả phá được cái gốc của Đạo Công Giáo. Và nếu thời gian cai trị của Cộng Sản c̣n kéo dài, người Việt Nam không c̣n là người Việt Nam nữa.

Thưa Cha Lễ, thưa quư vị,

Bốn linh mục Nhóm Tinh Thần Nguyễn Kim Điền hoạt động mới mấy năm mà đă đưa cuộc đấu tranh cho Tự Do Tôn Giáo và Nhân Quyền lên một mức độ rất cao. Phong Trào này không c̣n có thể dẹp được nữa, v́ vậy mà Việt Cộng đă sợ, rất sợ nên mới đàn áp khốc liệt như chúng ta vừa thấy, nhưng càng đàn áp th́ phong trào này càng mạnh, như đổ dầu vào lửa. Lê Thị Công Nhân là một luật nữ luật sư trẻ, mới 28 tuổi và mới gia nhập Khối 8406 và đă có những việc làm và lời nói hào hùng khiến mọi người ngưỡng mộ, c̣n có những Nguyễn Văn Đài, Phạm Hồng Sơn, Trần Khải Thanh Thủy ? C̣n rừng không sợ thiếu cây, miễn là có người khởi xướng. Linh mục khởi xướng rồi, giám mục im lặng măi sao?

Trái lại, chỉ một Huỳnh Công Minh mà đă khuynh đảo được cả Hội Đồng Giám Mục, mớm cho Đức Hồng Y những lời nói đến ngớ ngẩn trong bài T́m Ánh Sáng Soi Đường, và trong bài trả lời phỏng vấn qua internet. Một linh mục giúp việc cho bọn ma quỷ mà có thể tác oai, tác quái như vậy, tại sao các linh mục chân chính khác không công khai hợp tác với Nhóm Linh Mục Tinh Thần Nguyễn Kim Điền để cứu Hội Đồng giám Mục ra khỏi thuần hóa? Đức Cha Mai Thanh Lương có một lập trường đấu tranh cho tự do nhân quyền rất dứt khoát, là người đầu tiên kư vào Kiến nghị ủng hộ linh mục Nguyễn Văn Lư, thế mà chỉ v́ về Việt Nam 2 lần, xin phép Việt Cộng để xây đài kỷ niệm các thánh Tử Đạo và gặp Huỳnh Công Minh (hay Huỳnh Công Minh xin gặp, thế là phép lạ xảy ra).

Việt Cộng dùng linh mục áp đảo Giám Mục, tại sao các linh mục khác không giúp các Giám Mục thoát khỏi thuần hóa? Có phải tại v́ các linh mục có tâm huyết không dám lên tiếng ủng hộ linh mục Lư và anh em là v́ lư do Vâng Lời? Không! Vâng lời phải đặt đúng chỗ.

- Hỏi cha mẹ và bề trên dạy điều nghịch cùng phép đạo có nên làm chăng?

- Thưa chẳng nên v́ trước hết phải thờ phượng và kính mến ĐC.T. trên hết mọi sự!

Lịch sử Giáo Hội có lần đă bị thiệt hại chỉ v́ các tu sĩ trọng Đức Vâng Lời cho đến nỗi phải theo kẻ ly giáo. Ngay tại Giáo Phận Hue ^', đă có ít nhất là một lần, đại đa số linh mục đă gởi thư cho Đức Tổng yêu cầu linh mục Bính phải từ chức đại diện nhân dân hay tạm nghỉ phần giáo vụ. Một sự t́nh cờ mà một linh mục trẻ như Cha Lê Đ́nh Du bị cộng sản đưa liên quan vào vụ Cha Lư, ngài cũng chứng tỏ ngài chưa bị thuần hóa - rừng không thiếu cây! Các linh mục không được mặc cảm thua sút với tay sai ma quỷ như Huỳnh Công Minh. Đức vâng lời quan trọng, nhưng linh mục có quyền làm những ǵ mà Giáo Luật cho phép. Làm chính trị công dân, không xôi thịt.

Như trên đă nói, đă có một giám mục Nguyễn Quang Tuyến tức phải có các Nguyễn Quang Tuyến khác, có khác chăng là xin các giám mục chưa bị thuần hóa rút kinh nghiệm của Đức Cha Tuyến và Cha Lễ, đừng để quá trễ. Các Đức Cha biết hơn giáo dân: Dù có bị thiêu sống như Jean Darc th́ trước mặt Chúa các ngài vẫn là Thánh. Hăy mạnh dạn nói lên tiếng nói công đạo v́ danh Thánh Chúa. Không phát biểu ở Hội Nghị v́ đă bị Huỳnh Công Minh sắp đặt th́ nói tại giáo phận, nói với quốc ngoại như các linh mục trong nhóm TTNKĐ và các nhà đấu tranh đă làm. Hăy bắt chước Đức Giáo Hoàng Gioan Phao Lô II: Nếu cần tôi sẽ từ chức Giám Mục để tranh đấu cho quê hương Việt Nam . Việt Cộng và tay sai không bịt miệng các ngài được. Nếu chúng làm như vậy th́ chúng càng chóng chết. Nếu các ngài có chết th́ chắc chắn là chết v́ đạo:

Nhân sinh tự cổ thùy vô tử

Lưu thủ đan tâm chiếu hăn thanh

Và:

Ở đời nhứt tử, nhứt sanh,

Tử v́ Thiên Chúa phước lành càng hơn

Xin các linh mục, giám mục hăy chứng tỏ Thánh Thần c̣n ở trong quư vị.

Nếu Huỳnh Công Minh làm được, các linh mục khác làm được. Huỳnh Công Minh có bọn ma quỷ yểm trợ, các linh mục khác có Thiên Chúa yểm trợ. Huỳnh Công Minh lạm quyền, lạm dụng, các linh mục khác cũng có quyền nói những ǵ mà giáo luật cho phép. Một Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đă nói một câu vô trách nhiệm, vô liêm sỉ, một giám mục khác cũng có thể nói một câu công đạo. Đến đây xin nêu lên một thắc mắc: tại sao Vatican ngưng chức giám mục Nguyễn Văn Yến? Nếu sự ngưng chức xảy ra đúng như tin đồn th́ v́ lư do ǵ? Có phải đă im lặng trước sự hung bạo của Việt Cộng, công khai đập bể tượng Mẹ Sầu Bi? Hay v́ bị tha hóa?

Linh mục Nguyễn Văn Lư, anh Nguyễn Phong, Nguyễn B́nh Thành, luật sư Nguyễn Văn Đài, nữ luật sư Lê Thị Công Nhân nay đến phiên Trần Khải Thanh Thủy? đă vào tù v́ nói lên tiếng nói của SỰ THẬT, tại sao các Giám Mục chưa bị thuần hóa, các linh mục chưa bị thuần hóa lại không dám nói lên tiếng nói của SỰ THẬT, v́ SỰ THẬT là Đức Giê Su. Đă có 2 linh mục khác là Cha Lưu Hoàng Minh và Phan An B́nh mạnh dạn nói lên tiếng nói công chính, xin các giám mục, các linh mục chưa bị thuần hóa hưởng ứng, đừng để 2 linh mục này bị Việt Cộng bẻ như bẻ từng chiếc đũa.

Vấn đề mấu chốt là Bọn Huỳnh Công Minh sắp đặt hết. Vậy loại Huỳnh Công Minh ra khỏi quyền lực là ưu tiên một. Chúng ta phải mở một chiến dịch nhằm khơi lại bản tính của con người, bản tính của Đấng Chăn Chiên nơi Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn. Nói thẳng những ǵ Ngài đă nhượng bộ Huỳnh Công Minh theo đ̣i hỏi của Việt Cộng. Cho Ngài biết như vậy là Ngài đă bán chức Tổng Giám Mục cho Huỳnh Công Minh, một tôi tớ Cộng Sản cũng là bọn ma quỷ. Các nhà trí thức Công Giáo Hải Ngoại và Quốc Nội hăy đứng lên, lật tẩy công khai tên Huỳnh Công Minh. Đặt câu hỏi với Đức Hồng Y tại sao trách nhiệm Tổng Đại Diện lại không giao cho Đức Cha Phụ Tá? C̣n có nhiều phương thế khác kéo Đức Hồng Y ra khỏi lưới của bọn Huỳnh Công Minh. Nước nâng thuyền, nước lật thuyền. Con phải vâng lời Cha nhưng con phải vâng lời Chúa trước. Bài luận về Bác Ái của anh Trần Phong Vũ rất thấu đáo, nhưng h́nh như c̣n thiếu một khía cạnh tích cực. Đó là phải tỏ ḷng thương xót, phải rao giảng Tin Mừng cho kẻ mê muội. Phải mở dạy kẻ mê muội là Cộng Sản và cả Huỳnh Công Minh. Đó là Cộng sản. Các Giám Mục phải thương chúng bằng cách dạy sự công chính cho chúng. C̣n chúng ta, chúng ta phải kéo hàng Giám Mục ra khỏi nanh vuốt của Huỳnh Công Minh.

Đây là bổn phận cốt cán của giáo dân và linh mục?

Vấn đề mấu chốt thứ 2 là không thể nói như Cha Lễ được. V́ sợ rằng khi chúng ta tiêu diệt được bọn ma quỷ th́ Giáo Hội Việt Nam không c̣n là gương mặt của Đức Kitô nữa như lời linh mục Chân Tín nói. Nếu các Giám mục bị thuần hóa sẽ là cánh tay đắc lực cho Cộng Sản, rất khó cho công cuộc đấu tranh. Với Thiên Chúa, với ḷng nhân từ của Thánh Tâm Giê Su, với sự bào chữa của Mẹ Maria, không có sự sa đọa nào là tuyệt vọng. Chúa xô tôi vào âm phủ, Chúa kéo tôi ra.

Đôi lời quê mùa, xin quư Cha và quư anh chị tha thứ nếu có ǵ sai sót.

Micae Lê Văn Ấn