Sư Ông Nhất Hạnh
Đang Đốt Ngôi Nhà Chánh Pháp
Không Hóa
Vài lời của Diễn Đàn Quốc Tế: Không Hóa là Pháp Danh của một Phật tử và
nhà ái quốc dấn ḿnh cho đại nghiă Dân Tộc, quyết sống chết với bọn phá
Đạo hại Đời đang bung xung làm tay sai cho VC phá hoại Chánh Pháp và giúp
sức cho CSVN tiêu diệt Giáo Hội truyền thống PGVNTN. Xin Phật tử và Đồng
Bào theo dơi kỹ bài viết về chuyến "GIẢI OAN" mới đây tại VN của TNH.
1) Dẫn Nhập:
Được biết, Sư ông Thích Nhất Hạnh xuất thân từ giáo hội Phật giáo Việt nam
Thống nhất (GHPGVNTN), và đă được Giáo hội này gửi đi du học tại Nhật bản
vào thập niên 60. Sau biến cố 30/4/75, ông sống tại Paris, thân cận với
một người nữ phụ tá, mở ra Làng Mai (sau này đổi tên thành Làng Hồng) để
dạy thiền cho đệ tử các tôn giáo khác nhau... Khi nhắm mắt ngồi thiền, Sư
ông dạy: Ai tin Phật th́ quán tưởng đến Bụt, ai tin Chúa th́ quán tưởng
Giê Su, ai theo đạo Lăo th́ nghĩ đến Lăo tử, ai theo đạo vô vi th́ nhớ ông
Tám, ai không đạo th́ theo dơi hơi thở, v.v. (c̣n người theo đạo bà Thanh
Hải th́ nhớ nghĩ đến ai đây? - Vài thân hữu đă châm biếm). Phương pháp
thiền hằm-bà-lằn này đă dẫn giới tham thiền Làng Hồng chứng đến thứ tầng
"tẩu hoả nhập ma"; Hẳn đây là nguyên nhân làm cho Tăng chúng Làng Hồng đă
không có ai nhận biết phải trái, phân biệt đúng sai và ư thức được sự việc
"Giải Oan" là như thế nào, nên mới có cả một tổng số 200 người dẫn nhau về
Việt Nam để không là giải oan mà là gây oán, sinh ra cảnh nồi da xáo thịt,
lập bề thế cho đảng CSVN tiêu diệt GHPGVNTN mau chóng hơn? Thiền Làng Hồng
hoàn toàn khác hẳn với những môn phái Thiền truyền thống của Phật giáo
Việt nam, ngược với Giáo chỉ "cát ái từ thân" của Đức Từ phu. Như Lai.
Giáo phái thiền của Sư ông, không gọi là đi xa, mà phải gọi là đi ngược
lại truyền thống Phật giáo, v́ Sư ông đă lập ra Ḍng Thiền Tiếp Hiện, cho
phép chư Tăng Ni có quyền lấy vợ lấy chồng (lập gia đ́nh), như bản Tcbc
2005-0-13 của Pḥng Thông tin Phật giáo Quốc tế đăng tải.
Sư ông Nhất Hạnh vô cùng "tài giỏi"; "tài" xuất chúng,"giỏi" nhất trần
gian; nên Sư ông thuyết tà th́ đệ tử cho là chánh, nói trái th́ đệ tử cho
là phải, làm sai th́ đệ tử cho là đúng, vẽ màu đen th́ đệ tử bảo màu
trắng. Bởi vậy, cả hàng trăm Tăng Ni Phật tư? Làng Hồng, kể cả một số Phật
tử tại Việt Nam đều răm rắp nghe theo mà không một giây phút đắn đo có cần
phải nên suy nghĩ cân nhắc xem xét lại việc làm của ḿnh có lợi hay hại
đối với Dân tộc và Đạo pháp.
Đau đớn thay! Sư ông Nhất Hạnh vốn đă được GHPGVNTN cưu mang nâng đỡ.
Nhưng sau khi thành đạt, Sư ông đă hai lần mang 2 đội hùng binh xấp xỉ 200
người về thiết lập giàn pháo cho Việt Cọng đặt súng lên đài pháo nát ngôi
nhà GHPGVNTN, hại hết Tăng Ni vốn hiện đang trung thành với Giáo hội. Đây
chẳng khác ǵ "đốt nhà Chánh pháp"?
Thảm thương thay! Những giọt nước mắt đă cạn. Có c̣n một giọt nước mắt nào
sót lại, con xin khóc cho Đạo pháp được trường tồn, Thầy Tổ được an khang,
GHPGVNTN mau thoát khỏi cơn thịnh nộ ba đào sóng dữ, để cho con cháu của
chúng ta sau này c̣n có một ngôi nhà Giáo hội CHÍNH THỐNG và Đạo pháp
chánh nghĩa Như Lai mà nương theo. Chứ không thôi mai này, khi Chánh Pháp
suy tàn, GHPGVNTN bị diệt, Phật giáo quốc doanh chuyên phụng sự ma vương
bành trướng, và Phật giáo Việt Nam hoàn toàn bị nền "Phật giáo Tiếp Hiện"
thay thế, th́ hiện tượng "người có tóc có vợ" đi lạy "người không tóc có
vợ" qủa là khó coi lắm!
Sư ông Nhất Hạnh đă phạm liên tiếp sai lầm này đến sai lầm khác. Vào năm
2001, sau vụ 9/11, hai ṭa lâu đài ở New York bị quân khủng bố giật sập,
giết hại mấy ngàn dân vô tội, thay v́ Sư ông khuyên bảo bọn khủng bố hăy
ngưng giết hại, th́ Sư lại đến New York kêu gọi dân chúng Mỹ nên chịu
đựng, khoan dung tha thứ, không nên chống trả lại quân thù. Đây là sai lầm
thứ nhất.
Sai lầm thứ hai của Sư ông là về Việt Nam phối hợp với đảng CSVN để "giải
oan" cho những cái chết không oan, c̣n những kẻ bị oan th́ Sư ông không
chú tâm để giải. Thế là vào ngày 20/2/2007, Sư ông Nhất Hạnh cùng với cả
hàng trăm Tăng thân làng Mai đă có mặt tại phi trường Tân Sơn Nhất để
chuẩn bị tổ chức "Thủy Lục Giải Oan B́nh Đẳng Cứu Bạt Trai Đàn" giải oan
cho vong linh trên toàn ba miền đất nước. Đọc bức thư của Sư ông Nhất Hạnh
viết tại Đạo Tràng Mai Thôn ngày 18 tháng 11 năm 2006 gửi mời "Ngài Chủ
Tịch Nhà Nước" Việt Cọng về tham dự lễ Giải oan mà cảm thấy buốt dạ.
Cả thế giới lên án chuyến đi "giải oan" của Sư ông Nhất Hạnh và Tăng thân
làng Mai. Cả thế giới tỏ vẽ bất b́nh và thất vọng về sự quyết định sai lầm
trầm trọng của những kẻ tự cho ḿnh đă đạt đến mức cao nhất của "thiền
định". Cả thế giới đang bồn chồn lo ngại cho tương lai của Phật giáo tại
Việt Nam sẽ bị diệt vong trong nay mai dưới ách cầm quyền của Cọng sản sau
chuyến đi "giải oan" này của Tăng Ni làng Mai. Cả thế giới đang phấp phới
âu lo cho sự tiếp tục chịu đựng giày ṿ của 80 triệu dân Việt Nam ngày
càng gia tăng mạnh hơn dưới sức đàn áp của CSVN sau chuyến đi này của làng
Mai sư ông Nhất Hạnh. Cả thế giới đang phập phồng sợ hăi cho cảnh Tự do
Dân chủ và Nhân quyền, vốn chưa bao giờ được ló dạng trên đất nước Việt
Nam, rồi sẽ bị vùi dập chết tắt dưới guồng máy độc tài của CSVN sau chuyến
đi "giải oan" này của làng Mai sư ông Nhất Hạnh.
"Giải oan" đâu chẳng thấy, nhưng sự thật đă phơi bày: Sau khi Sư ông và
Tăng thân làng Mai rời khỏi Việt Nam, oan nặng trĩu, oán chất đầy, những
cánh cửa sắt ngục tù trên đất nước Việt Nam sẽ muôn đời khép kín. Đây là
dấu hiệu rơ ràng mà chúng ta sẽ thấy.
Ở chùa Viên Giác, bang Oklahoma, trong ngày lễ Thượng tuần Rằm tháng
Giêng, dưới sự tụ tập của đông đảo Phật tử, ngài Viện chủ, trú tŕ chùa
Viên Giác đă nhận định chuyến đi của Sư ông Nhất Hạnh, đại khái như sau:
"Thầy (Trú tŕ chùa Viên Giác) đă mấy đêm trằn trọc suy nghĩ về chuyến đi
giải oan của thầy Nhất Hạnh, cuối cùng Thầy quyết định phải nói rơ với các
Phật tư?. Thiết thực nhất là trong lúc biết bao nhiêu nạn nhân ở Việt Nam
bị đói khát bởi băo tố, th́ thầy Nhất Hạnh lại dẫn cả hai trăm người tốn
kém biết bao nhiêu tiền bạc, mà lại không giúp những nạn nhân bị băo lụt
đó. Đó là chưa nói về tác hại chuyến đi của thầy Nhất Hạnh đối với Phật
giáo và Giáo hội PGVNTN."
Thầy Viện chủ chùa Viên Giác đă nhấn mạnh rằng: "Ngày nào mà Thầy c̣n
sống, và c̣n trú tŕ tại chùa Viên Giác này, th́ Phật tử của chúng ta đây
phải phụng sư. Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất, và lư tưởng của
chùa Viên Giác chúng ta là Đạo Pháp và Dân tộc, chứ không thể là "Đạo pháp
và Cọng sản" được!"
Uy hùng thay! Cao cả thay! Phật tử xếp hàng ở dưới nghe lời hào hùng uyên
diệu như thế phát sinh ra từ kim khẩu của ngài Viện chủ chùa Viên Giác mà
cảm thấy trong ḷng ḿnh đang nở hoa, vui như hội pháo đầu xuân vang nổ.
Riêng tại tâm, con nghĩ rằng, trong sóng gió đảo điên, mầm danh lợi dễ
bám, mà con thuyền Viên Giác chúng ta có một vị minh sư cầm lái rắn chắc
kiên định như thế, th́ Phật tử lo ǵ bị lạc đường, sợ ǵ đi không đúng
hướng của Thầy Tổ đă vạch ra! Con kính xin đảnh lễ ngài Viện chủ chùa Viên
Giác với tấm ḷng kính phục nhất!
Cũng trong tinh thần vô úy của Phật giáo, ngài Ḥa thượng Huyền Tôn đă quá
đau ḷng trước những thoái hóa mà Sư ông Nhất Hạnh và Sư bà Chân Không
đang ngă vào chốn "tà ma ngoại đạo", nên ngài đă viết một bức thư gửi
thẳng Thiền sư Nhất Hạnh, được trích đăng ở các webs (<http://www.mauthan68.blogspot.com>),
hoặc (<http://anhduong.net/binhluan/Feb07/HuyenTon-NhatHanh.htm)>.
Xin mời qúy vị vào đọc để thấy một Tu sĩ Phật giáo chân chính phê b́nh Sư
ông Nhất Hạnh và Sư bà Chân Không. Trong bức thư này, ngài Huyền Tôn đă
cứng rắn, mạnh mẽ phản bác Sư ông Nhất Hạnh về ảo thuật dùng danh xưng
"Bụt" để thay thế cho danh từ "Phật".
2) Luận bàn hai chữ "Giải Oan", Giáo sư Vơ Văn Ái giáo huấn:
Giải oan đúng nghĩa của nó là ǵ ? Đối tượng để giải oan là ai? Chúng ta
hăy lắng nghe Giáo sư Vơ Văn Ái phân tích trong cuộc phỏng vấn của Đài
Phật giáo Việt Nam phát về Việt Nam hôm ngày thứ sáu 16.2.2007, như sau:
"Từ ngày có tin sau Tết sẽ tổ chức 3 Trai đàn Giải oan ở ba miền đất nước,
th́ dư luận người Việt ở hải ngọai thông qua các báo đài hay trên Internet
rất sôi động về hai chữ Giải Oan. Theo tôi, vấn đề quan thiết và chính yếu
trong lúc này là Giải Oan cho ai ? Những ông bộ đội Miền Bắc chiến đấu cho
lư tưởng Quốc tế Cộng sản, cho các lănh tu. Lénine, Staline, Mao Trạch
Đông, Hồ Chí Minh họ hy sinh thân xác cho lư tưởng này, họ ư thức cái chết
của họ là cái chết của những anh hùng, liệt sĩ. Họ đâu có chết oan ? Quân
sĩ Việt Nam Cộng ḥa tham chiến trong lư tưởng bảo vệ tự do và dân tộc,
cũng chết như những anh hùng giữ nước. Họ có chết oan đâu ? Những người
Vượt Biển ra đi lánh nạn độc tài Cộng sản, mong gióng lên trên thế giới
Thông điệp tự do của một dân tộc bị áp bức. Số người chết trên biển, theo
Cao ủy Tị nạn LHQ, xuưt xoát một triệu người. Người Vượt Biển ư thức về
hành động Vượt Biển, về sứ mệnh tự do. Nên họ cũng không chết oan, mà chết
v́ rủi ro, tai nạn.
"Trái lại, điều phải công nhận là có những cái chết oan ức suốt 60 năm qua
trên đất nước ta. Đó là những đảng viên thuộc các đảng phái quốc gia bi.
Việt Minh cộng sản cố t́nh thanh toán, giết oan từ năm 1945. Trong cuốn
sách "Nhận định về những Sai lầm tai hại của Đảng Cộng sản đối với Dân tộc
và Phật giáo", Ḥa thượng Thích Quảng Độ tả rơ cảnh Cộng sản thảm sát Sư
phụ ngài, là Ḥa thượng Thích Đức Hải, nơi sân đ́nh làng Bặc ở tỉnh Hà
Đông ngày 19.8.1945. Ḥa thượng cũng nhắc tới vu. Cải cách Ruộng đất, với
con số xử oan, giết oan 700.000 người, những hầm chôn tập thể ở Huế khi
Cộng quân chiếm lĩnh thành phố gây ra. Không riêng Ḥa thượng Quảng Độ, mà
đă là người Việt Nam, th́ từ Bắc chí Nam không ai là không biết các thảm
cảnh khủng khiếp này.
"C̣n phải kể thêm những người bị hành quyết, bị chết ṃn, chết đói, chết
v́ thiếu thuốc men trong hơn 150 Trại Cải tạo sau năm 1975. Hai giáo sư
người Mỹ, ông Karl Jackson và bà J. Desbarats, ở Đại học Berkeley bên
California đă làm một cuộc điều tra, nghiên cứu và lập thành hồ sơ Trại
Cải tạo công bố năm 1984. Theo hai vị này, th́ thời khoảng 1975 đến 1983,
có 65.000 tù nhân bi. Công an cộng sản hành quyết trong các Trại Cải tạo.
Chưa kể đến số người chết v́ bệnh, v́ bị ngược đăi, v́ bị bị trúng ḿn khi
đi gỡ ḿn theo lệnh quản giáo, hoặc số tù nhân tự tử.
"Đấy, giải oan là giải oan cho những vong hồn bị bức tử như thế, bằng tấm
ḷng thành thật và tinh khiết, với sự hộ tŕ trang nghiêm của một tập thể
Tăng già. Đây là chuyện linh thiêng, chứ không phải là chuyện đùa giỡn hay
bốc đồng theo thế cuô.c.
"Trong bản văn bi hùng độc nhất vô nhị của nước ta do thi hào Nguyễn Du
sáng tác, có tên là Văn tế Thập loại chúng sinh, th́ mười loại chúng sinh
kể ra trong bài văn tế, những người chết mà tôi vừa kể trên chỉ nằm trong
hai phần nhỏ ở loại thứ mười mà thôi. Lọai chúng sinh thứ mười trong bài
văn tế của Cụ Nguyễn Du gồm có : kẻ ăn mày chết cô đơn, người tù chết
trong ngục, hài nhi chết yểu và người chết v́ các nạn. Đấy là mười loại
chúng sinh thường thấy ở thời của Cụ Nguyễn Du, mà người Cộng sản gọi là "
thời phong kiến". So ra, chúng ta phải giật ḿnh kinh hăi cho quá nhiều
lọai người chết dưới triều đại Xă hội Chủ nghĩa ngày nay, nhưng các hạng
người này chưa hiện diện trong Thập lọai chúng sinh ở thời đại cu. Nguyễn
Du. Tôi muốn mở ngoặc ở đây để nói tới quan điểm lịch sử sai lầm của một
số sử gia Cộng sản ở Hà Nội. Tại Việt Nam không hề có thời nào có thể gọi
là thời phong kiến theo định nghĩa của từ phong kiến bên Châu Âu thời
trung cổ. Cũng không hề có chế đô. Nông Nô dưới thời Lư, thời Trần như sử
gia Cộng sản Hà Nội học mót và a dua theo quan điểm Mác - Lê Nin.
3) Phát huy nhận định của GS Vơ Văn Ái:
Đúng như Gs Vơ Văn Ái nhận định, những chiến sĩ hy sinh trong chiến tranh
v́ phục vụ cho lư tưởng đấu tranh của họ th́ không thể gọi là chết oan.
Những người chết v́ lư tưởng t́m tự do trong hành tŕnh vượt biên vượt
biển cũng không thể gọi là chết oan. Tóm lại, chết cho một lư tưởng nào
đó, không gọi là oan uổng. Thế th́, ai là những người đă chết oan, và vụ
chết như thế nào gọi là chết oan một cách quy mô để buộc ḷng Sư ông Nhất
Hạnh phải xuống ḷng "từ bi" đến nổi đích thân về tại Việt Nam để giải oan
cho họ? Nói về nỗi oan, trên Việt Nam hiện có hai lănh vực:
1) Nỗi oan của người chết: Như GS Vơ Văn Ái chỉ rơ trên, là những cái chết
oan uổng của hàng triệu dân chúng miền Nam trong thời kỳ quân Cọng sản Bắc
việt tiến quân xâm chiếm miền Nam 1945 - 1975. Cái chết oan uổng của gần
triệu người trong cuộc cải cách ruộng đất 1954 mà không kịp trăn trối do
CS gây nên. Cái chết oan uổng của hàng chục ngàn người trong những mồ chôn
sống tập thể ở Huế vào năm Mậu Thân (1968) do CS gây nên. Cái chết oan
uổng của hàng ngàn trí thức gia trong vu. Nhân văn Giai phẩm do CS gây
nên. Cái chết của hàng chục ngàn binh sĩ Việt Nam Cọng ḥa trong các trại
tù cải tạo do CS gây nên. Tội ác này đă do chính bàn tay sắt máu của Cọng
sản gây ra. Những linh hồn này đă bị chết oan ức dưới những hành động gian
ác của CS nên họ rất oán hận CS. Muốn cho những linh hồn này được siêu
thoát, tại sao Sư ông không kêu gọi đảng CSVN thiết lập những đài tưởng
niệm tại Huế, Hà Nội, Sài G̣n, tại những nơi CS đă gieo oán, rồi bảo họ
qùy xuống sám hối van xin những oan hồn ấy tha tội? Bây giờ Sư ông làm
công cụ cho CS đến "giải oan" cho họ, liệu oan ức của họ có được giải
không, hay là oán của họ tăng thêm dần và đổ vào Sư ông nữa?!
2) Nỗi oan của người sống hiện tại: Đó là nỗi oan của bao nhiêu nhân sĩ v́
tương lai của đất nước và dân tộc mà nói lên nguyện vọng phải bi. CS bỏ
tù, của bà con bị cướp đoạt tài sản không được cứu xét, của biết bao thiếu
nữ bi. CS lừa đảo mang đi bán trinh, của biết bao người dân bị bắt bớ trái
phép và ghép tội tùy tiện dưới luật rừng rú của CS, của những tôn giáo chỉ
muốn sinh hoạt tôn giáo một cách thánh thiện ngoài ṿng kềm chế của Mặt
trận Tổ quốc mà CS vẫn không cho, v.v. Những người này bi. CS bắt bớ, đánh
đập, hành hạ, tra trấn dă man, đành nhắm mắt chịu trận không c̣n pháp luật
để chở che! Họ đang sống mà bị oan như thế, nếu chết th́ bị oan uổng đến
dường nào? Tại sao Sư ông không từ bi đi giải oan cho những người đang
quằn quại một cách đau thương, oan ức, thống thiết dưới ngục tù bằng cách
lật đổ chế độ bất nhân hoặc bảo chúng mau buông dao đồ tể ?
Suy cho cùng, Sư ông Nhất Hạnh tuy có "tâm" muốn chẩn bạt giải oan, nhưng
"cái biết" của Sư ông cạn cơ.t. Vả lại, Sư ông thường hay đóng chặt bốn
cánh cửa pḥng Làng Mai để "thiền" trong bóng tối, nên thiếu ánh sáng,
không phân biệt được chỗ đục chỗ trong, phe tà phe chính. Thiền đă bao năm
mà chưa tỉnh thức! Tóm lại, "tâm" tuy có, nhưng "thức" th́ không, nên
"giải oan" những âm hồn không oan chẳng cần muốn giải, để gieo oán thêm
cho 80 tiệu dân đang sống trong cảnh oan khiên là một việc làm vô ích!
V́ bất "thức", nên Sư ông và hai trăm đệ tử làng Mai đi về Việt Nam để
giải oan mà không biết giải cho ai, đối tượng và nguyên nhân gây ra oan
trái là ǵ. V́ vậy mà đă phạm vào một trong "Tam sự bất tri" là "hành bất
tri kỳ đạo". Đi, không biết ḿnh đi đường nào; hay nói cho rộng hơn là
thực hành đạo Như Lai nhưng không biết ư nghĩa của đạo Như Lai.
Bị đánh th́ đau. Bị thọc léc th́ nhô.t. Muốn khỏi bị đau, bị nhột th́ cản
người ta đừng đánh và đùng thọc léc nữa. Tại sao lại khuyên bảo nạn nhân
cứ chịu đựng để cho kẻ ác cứ tiếp tục đánh thêm? Do đó, muốn giải oan cho
dân tộc th́ phải giật sập chế độ ác ma Cọng sản Việt Nam. Đây là phương
pháp duy nhất và thiết thực nhất! Không c̣n phương pháp khác để lựa chọn!
4) Kết luận:
Khổng Tử có dạy: "Chính trị đứng đắn thường chú trọng đến tiên sư. Chính
trị lưu manh hay chú trọng đến tục sư. Nếu thiên hạ ai cũng quan tâm đến
việc làm người th́ chính trị khó bịp; c̣n thiên hạ ai mà quan tâm đến việc
làm tiền th́ chính trị tha hồ bịp."
Đúng vậy! Thuở xưa, nền móng chính trị đứng đắn ở thời Đinh Lê Lư Trần,
thường chú trọng đến minh sư, tiên sư để làm cho đạo đức vinh hoa, quốc
gia thăng tiến, muôn dân an lạc. Ngày nay, chính trị lưu manh dối trá bất
đạo như nhà nước Cọng sản Việt Nam thường hay chú trọng đến những kẻ tham
danh tham vọng, dụng đạo cầu danh; v́ thế nên hạng tục sư, ma sư lấp ló
khắp nơi để mua danh bán đạo . Thậm chí những kẻ ở xa nửa qủa địa cầu cùng
tranh nhau bu tới hành nghề bám lợi, dù biết rằng ló ra là bị phản bác
khắp nơi nhưng dục lợi vốn đă làm mờ lư trí!
Đức Phật đă có dạy: Đừng có vội vă tin vào những điều Phật nói, mà hăy suy
gẫm và so sánh với các lời của các vị giáo chủ khác xem thử nó có hợp lư
và bổ ích không trước khi thực tâ.p. Thế tại sao Sư ông không chịu bỏ ra
một vài giây phút để suy luận về ư nghĩa "giải oan" và hiện trạng ở quê
nhà xem coi chính sự việc của Sư ông làm có ư nghĩa ǵ, lợi hay hại, đối
với 80 triệu dân quốc nội nhỉ?
Đă được sinh ra làm người, ai cũng có một cái đầu và bộ năo tạng để suy
xét cái ǵ đúng, cái ǵ sai để chấp nhận hoặc phản bác. Tại sao ḿnh cũng
có bộ óc như người ta mà lại để cho người ta sai khiến? Cả hàng trăm Tăng
thân làng Hồng chẳng chịu dùng đầu óc của ḿnh để quán xét, mà lại "bế
quan năo tạng" của ḿnh, mù mờ tin theo kiểu "giải oan" bá đạo vụng về của
Sư ông Nhất Hạnh, là một sự tiếp sức trong tiến tŕnh tiêu diệt Giáo hội
Phật giáo Việt Nam chính thống của CSVN.
V́ Sư ông lợi dụng danh nghĩa để làm những việc di hại to tát lớn lao vô
cùng đối với Chánh pháp và Giáo hội PGVNTN truyền thống, th́ bổn phận của
tứ chúng Phật tử bắt buộc phải lên tiếng để cho Chánh pháp khỏi bị băng
hoại, và GHPGVNTN măi được trường tồn.
Hiện nay, phong trào xuống đường biểu t́nh của người Việt hải ngoại lan
tràn rộng răi và mạnh mẽ trên khắp năm châu nhằm phản đối chính sách đàn
áp tự do tôn giáo và đánh đập các nhân sĩ tại Việt Nam một cách quá ư khốc
liệt trắng trợn quy mô; tiêu biểu nhất là các phong trào đấu tranh đ̣i
chính quyền Hà Nội lập tức trả tự do cho các nhà đấu tranh dân chủ tại
Việt Nam. Thời gian và nguyên do chính đă tạo cho nhà cầm quyền Hà Nội
thực hiện chính sách đàn áp sắt máu sau này, đều do George W. Bush và
Thích Nhất Hạnh gián tiếp tạo điều kiê.n.
Tóm lại, bà con hải ngoại chúng ta đang cố sức t́m cách dập tắt ngọn lửa
đàn áp nhân quyền dưới bàn tay sắt máu của Cọng sản, trong lúc đó Bush và
Sư ông Thích Nhất Hạnh đổ thêm dầu vào lửa! Bạn thù đă phân minh, kính
mong qúy thân hào nhân sĩ hăy mau gióng lên tiếng nói! Máu chảy ruột mềm
bà con ạ! Ḿnh chính xuất phát từ người Việt, mang ḍng máu Việt, nếu ḿnh
không lo cho Dân tộc Việt ḿnh th́ không ai lo cho cả. Người ngoại quốc
chỉ ngó đến cái lợi của họ mà thôi, đừng có trông mong ǵ đến họ! Người
trục lợi nếu c̣n có lương tâm và t́nh người, th́ thân nhân ḿnh đỡ một
chút; c̣n những người mất hết lương tâm và t́nh người, th́ hậu qủa thật
khó lường!
Xin có thơ rằng:
Sư Ông Đi Giải Oan
Sư ông làng nọ qủa "từ bi"
Rễ ngọn bất minh hóa bị khi
Khủng bố, chẳng khuyên ngừng búa tể
Chúng hiền, lại bảo nín mồm đi
Oán thù đảng tạo, tội không trích
Tang tóc dân ôm, oan cái chi?
Phải biết đâu là gốc tội lỗi
Bi mà thiếu trí, chẳng ra ǵ!
Không Hóa