HỒI KƯ của anh NGUYỄN PHONG được viết ngày 20/03/2007

 

VỤ ÁN BẤT CÔNG

 

          Sáng ngày 30 Tết Đinh Hợi, tôi thức dậy chuẩn bị kiếm ǵ ăn sáng  th́ một thư kư xă Thủy Xuân đến gơ cửa gặp tôi và yêu cầu tôi cố gắng ở nhà để cấp chính quyền gặp mặt vào lúc 1 giờ 30 phut chiều. Tôi nói với anh ta “Nếu các anh muốn gặp tôi th́ cố gắng đến sớm v́ lúc 2 giờ chiều tôi phải đi ăn tất niên của một người bạn” vậy là anh ta đồng ư và ra về.

          Tôi vội vàng đến văn pḥng làm việc của linh mục Nguyễn Văn Lư thông báo cho Linh mục biết để chuẩn bị tiếp khách. Đến trưa tôi về nhà làm vệ sinh quanh san để đón khách. Lúc này tôi thấy phía đối diện nhà tôi xuất hiện ngày càng đông những công an mặc thường phục thường ngày theo dơi tôi. Tôi nghĩ thầm “Chắc có chuyện rồi đây” nhưng rồi tôi tự nhủ “Chắc là do ngày tết nên có sự quan tâm đặc biệt thôi không sao đâu”. Đúng lúc đó, em trai tôi, Nguyễn Thành gọi điện mời tôi về nhà Bố mẹ để dự tất niên cuối năm. Tôi vội vàng lên xe máy, vừa mới nổ máy thi 4 dến 5 công an xông vào chặn không cho tôi đi và ép tôi quay lại nhà để chờ cấp trên của họ đến. Tôi bảo họ “bây giờ mơi 12 giờ trưa, tôi đi  đến đúng 1 giờ chiều sẽ về không có ǵ mà các anh lo”. Nhưng họ không buông ra và ép tôi vào nhà. Ngồi đợi măi không thấy cấp trên của họ đâu. một vài công an trong số họ đă ra ngoài  kiếm được đồ nhậu và bia, quay lại họ mời tôi nhậu. Tôi nói với họ là tôi không biết nhậu, và yêu cầu họ mang đi nơi khác, tôi không cho phép các anh nhậu tại nhà của tôi. Sau mấy lần này nỉ, công an đành phải chấp nhận yêu cầu của tôi.

          Đến khoảng 1 giờ 40 phút, ông Ngọc trưởng pḥng PA38 xuất hiện với 2 nhân viên tên là Tùng và Thành. Lúc này các công an khác đều rút hết sang nhà bên đối diện nhà tôi. Tưởng là tết đến thăm ai dè họ đến bắt tôi làm việc tại nhà với họ. Trong quá tŕnh làm việc họ lập biên bản và bảo tôi  kư nhưng tôi không kư vào biên bản, họ cố t́nh kéo dài thời gian để tôi không đi đâu được. Măi đến 4 giờ chiều, em trai tôi xuất hiện và bảo tôi cố gắng nhanh về nhà dự tất niên nhưng những vị khách này cố t́nh không về. Và yêu cầu tôi ở nhà. đến 5 giờ kém 15 phút, họ rút đi.

Trong lúc họ làm việc với tôi, có một công an tên là Tùng đă cố t́nh quay lén phim, tôi phát hiện và yêu cầu không được quay phin hay chụp h́nh nhà tôi cũng như tôi khi chưa có phép của tôi. Anh này vội vàng cất máy và chạy sang nhà đối diện.

Thở phào nhẹ nhỏm, tôi cùng em trai tôi về nhà Bố mẹ, ăn được tô bún, đỡ đói, tôi lại phải đi xin lỗi anh bạn v́ không đến dược đúng giờ hẹn. Chúng tôi đang tṛ chuyện vui vẻ và chuẩn bị lên Ngọc Hồ gặp Linh mục Giáo xứ th́ đùng 4 - 5 công an xông vào nhà bạn tôi hoỉ t́m anh Phong. Tôi bước ra và nói “Chính tôi đây” thế là họ ép tôi về nhà có việc gấp.

Không hiểu đầu đuôi thế nào? Lúc đó khoảng 10 giờ kém 15 phút tối 30 tết. Tôi lên xe máy để về nhà th́ họ chặn lại và lấy mất ch́a khoá xe của tôi. Họ ép tôi lên xe con của công an, trên đường về phải chạy qua chợ Hoa Xuân đường  Lê Duẫn trước Phu Văn Lâu. Ngồi trong xe nh́n ra ngoài thấy mọi người đang chơi Tết đông đúc như cản đường không cho xe tôi qua. Ông Ngọc gọi điện lệnh cho công an giao thông ra dẹp đường, một lúc sau, công an giao thông xuất hiện  rất đông để dẹp đường cho chiếc xe tôi lọt qua. Sang đến giữa cầu Phú Xuân tôi nhớ đến vợ con và gia đ́nh Bố mẹ. Tôi liền gọi điện về Giao Thuỷ để chúc Têt trước v́ sợ sẽ không c̣n dịp nào nữa. Vợ con tôi lúc này đang ở Giao Thuỷ, Nam Định thăm ông bà Ngoại. Tôi giả bấm điện thoại và nói với họ là không liên lạc được để họ chủ quan, sau đó tôi đă nối được điện thoại với gia đ́nh và tranh thủ nói “Chúc tết” vừa được hai tiếng “Chúc tết” th́ ông Ngọc lệnh cho 2 công an áp tải bên cạnh lấy điện thoại của tôi không cho gọi nữa. Xe chạy vừa đến ngơ thi tôi thấy nhiều người gần cả 100 đang tụ tập trước nhà tôi. Tôi nghĩ thầm “Chắc bị đấu tố rồi” “Mậu Thân mới đây”. Tôi không có ch́a khoá mở cửa, nên không vào được nhà, họ lệnh cho thuộc hạ của ḿnh người chịu trách nhiệm đưa xe máy của tôi về nhà tôi. Khoảng 10 phút sau, tôi mới có ch́a khoá.

Lúc này, phí công an đă chuẩn bị đầy đủ lực lượng để trấn áp tôi. Vừa mở cửa, họ đă tự xông vào nhà dọc lệnh khám xét nhà, trong lúc họ có 50 – 60 người c̣n tôi chỉ có một ḿnh. Số công an c̣n lại vây quanh nhà tôi, tại các ngă , ngă tư đều có người của họ chặn không cho bất cứ ai đi về hướng nhà tôi.

Tôi phản đối việc khám xét v́ không hợp pháp. Họ đông như kiến trong lúc chỉ có một ḿnh tôi. Biết làm ǵ đây nên tôi đành để mặc họ làm ǵ th́ làm.

Họ bắt đầu khám xét, t́m ṭi đủ nơi để kiếm tài liệu, máy móc hoạt động cho Đảng Thăng Tiến Viêt Nam và liên Đảng Lạc Hồng. Họ niêm phong sổ tay, tịch thu điện thoại, mấy tập tài liệu và cuối cùng họ chú tâm vào máy vi tính của tôi. Họ cho in tất cả tá liệu lưu trữ trong máy tính, in tờ nào bắt kư xác nhận “Tài liệu này in từ máy tính của tôi” hoặc “Tài liệu này do tôi soạn thảo và lưu trong máy tính của tôi”.

Xung quanh bốn năm máy quay phim cứ chỉa vào tôi quay liên hồi thay nhau dí sát ống kính vào chữ kư của tôi. Có nhiều anh phàn nàn “nhà sao mà không có ghế cao để ngồi cho đỡ mỏi chân”. Tôi phải đứng kư như vậy, măi sau mới được vào ghế văn pḥng duy nhất của tôi và tiếp tục kư vào các tài liệu do họ tự in ra.

Bổng nhiên tôi nghe tiếng pháo hoa nổ đùng đùng, vậy là giao thừa đă đến, năm Đinh Hợi đang đến với tôi không như những năm khác. Một năm mới với nhiều thử thách, tôi liên tưởng Xuân Đinh Hợi với cái tết Mậu Thân kinh hoàng, không biết chuyện ǵ sẽ xảy ra đối với tôi, gia đ́nh tôi, Vợ con tôi rồi sẽ ra sao?

Trong lúc đó, tôi chỉ biết biết phó thác số phận cho Chúa, mong được Chúa phù họ cho tôi vượt qua những khó khăn sắp tới.

Tôi tiếp tục kư vào những trang tài liệu do họ in ra từ máy tính của tôi. Và những máy quay, công an vẫn tiếp công việc mà họ chẳng muốn làm, chỉ v́ mệnh lệnh phải buộc họ miễn cưỡng thi hành. Họ không được ở nhà cùng gia đ́nh để đón  Giao Thừa, trên khuôn mặt của họ toát lên nét bực bội, khó chịu không biết có phải v́ tôi hay v́ cấp trên của họ? Nhưng tôi cũng phải hoàn thành việc kư xác nhận và văn bản tạm giữ cái thứ mà họ muốn lấy đi khỏi nhà tôi. Lúc đó gần hai giờ sáng ngày mồng một tết, họ kết thúc khám xét và thu giữ.

Tôi tưởng họ sẽ để yên cho tôi để sáng mai làm việc với họ, nào ngờ họ lại ép tôi phải khai báo với họ ngay sau đo. Tôi quá mệt mỏi, nhưng họ cậy đông người bắt tôi phải tiếp họ tại nhà tôi. Họ cứ coi như họ là chủ nhà vậy, thật là những kẻ ăn cướp chứ đâu phải chính quyền nhân dân.

Một công an tên Trân chịu trách nhiệm điều tra tôi đêm hôm đó cho đến gần 6 giờ sáng.

- Anh ta hỏi: Anh biết anh phạm tội không?

- Tôi bảo: Tôi làm ǵ nên tôi?

- Anh ta: Anh lưu trữ nhiều tài liệu có nội dung chống nhà nhà nước.

- Tôi: Căn cứ vào đâu anh bảo là có nội dung chống nhà nước? có qui định tại đâu? khoản nào?

- Anh ta: Rồi tôi sẽ chỉ cho anh.

Nói qua nói lại măi anh ta không nói được ǵ nữa, đành phải bỏ đi ra ngoài. Trong lúc đó hai công an cùng anh Trân làm việc với tôi đă đem về nhiều hộp ḿ tôm, tụ đun nước pha ḿ ăn, ăn xong h́nh như họ đă mệt nằm ngữa ra ghế sofa tại phong khách nhà tôi ngáy kḥ kḥ. Lúc này tôi cũng thấy khá mệt nên ngă nguó ra ghế để tranh thủ nghỉ chút xíu. Vừa chợp mắt tôi đă nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, ông Ngọc lên tiếng “Đưa nó đi” Tôi không biết họ muốn đưa tôi đi đâu? chỉ biết đứng thẳng ngay trước họ mà thôi.

Sáng hôm đó họ đưa tôi ra trường phổ thông cơ sở Nguyễn Thị Minh Khai, xă Thuỷ Xuân, Huế. họ đưa tôi vào một căn pḥng ở tầng 2, thay phiên tra hỏi tôi. Ngay từ đầu tôi giữ nguyên tắc chỉ khai báo những ǵ đă công khai và không khai thêm ǵ. Trong máy tính của tôi, họ in ra được Cương lĩnh và Điều lệ (Cương lĩnh) Liên Đảng Lạc Hồng. họ quan tâm đến vấn đề này lắm. gần 8 giờ sáng anh Long trưởng pḥng an ninh điều tra đă đưa ra tuyên bố Cương lĩnh và Điều lệ Liên Đảng Lạc Hồng và cả báo Lạc Hồng nữa, họ thay nhau tra hỏi về Liên Đảng Lạc Hồng nhưng không khám phá thêm được ǵ, ngoài những thông tin đă được công khai.

Đến 11 giờ trưa, họ đưa tôi lên xe ôtô con của họ, áp tải đến một nhà nghỉ ở đường Bến Nghé, Huế. họ nhốt tôi ở đó, khoảng 20 phút, sau đó tiếp tục đưa tôi đến khách sạn Kinh Đô. Tuy từ nhà nghỉ này đến khách sạn Kinh đô chỉ mấy trăm mét, nhưng họ cho xe chạy ḷng ṿng qua phố Nguyễn Tri Phương ṿng qua Hùng Vương ra Lê Lợi về Nguyễn Công Trứ qua Vơ Thị sau rẽ trái Chu Văn An rồi cuối cùng đến Nguyễn Thái Học. Đưa tôi vào một pḥng ở khách sạn Kinh Đô.

Trưa hôm đó, họ canh giữ tôi không cho tôi ra khỏi pḥng. họ mời tôi ăn cơm và tôi cũng ăn chút đỉnh cho đỡ đói.

Buổi chiều họ lại tiếp tục tra hỏi về các tổ chức mà tôi đă tham gia điều hành: Đảng Thăng Tiến Việt Nam, Liên Đảng Lạc Hồng, Liên Minh Dân Chủ Nhân Quyền Việt Nam, Khối 8406 và vai tṛ của linh mục Nguyễn Văn Lư trong các tổ chức này. Hoạt động các tổ chức Nhân Quyền, vai tṛ của tôi, anh Nguyễn B́nh Thành, chị Lê Thị Công Nhân và chị Hoàng Thị Anh Đào. Tôi đă trả lời với họ những thông tin mang tính công khai mà ai cũng biết. cuối ngày, họ vẫn giữ tôi trong pḥng và có thêm 2 công an trẻ canh gác tôi.

Sáng ngày mồng 2 Tết, họ lại tiếp tục tra hỏi tôi như những ngày trước. họ bắt đầu dùng vợ con, gia đ́nh, công ăn việc làm của người thân để tạo sức ép buộc tôi phải nhận tội. Tuy biết những việc ḿnh làm là vô tội nhưng không thể tỏ ra cương quyết đối với họ, và nếu không làm như vây? họ sẽ bắt giam không xét xử, tôi bắt đầu t́m cách đấu dịu với họ là đành nhận những việc làm cử tôi là vi phạm pháp luật hiện hành của nhà nước Cọng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.

Ngày mồng 3 Tết, họ thông báo với tôi là anh Nguyễn B́nh Thành và chị Hoàng Thi Anh Đào cũng đang bị làm việc như tôi. Linh mục Nguyễn Văn Lư cũng đang bị khám xét nơi ở và tạm giữ tất cả các phương tiện cũng như các tài liệu đă in ra giấy. Trưa hôm đó họ chiếu đoạn phim cho tôi xem về việc khám xét nơi ở của linh mục Nguyễn Văn Lư. Tôi thầm nghĩ: Họ đă bắt đầu một chiến dịch càn quét hết những nhà đấu tranh trong Nước. Vậy tôi phải làm sao đây?

Tôi đă tuyệt thực từ ngày mồng 2 Tết đến tối ngày mồng 3 Tết đă được 2 ngày. Tôi có thể chịu đựng được nhưng không thể ra đi một cách vô lư như thế này. Họ sẽ đưa tôi đi giam giữ th́ thật là không đáng. Tôi chuyển thái độ để cho họ thấy tôi có thái độ hợp tác rồi t́m cơ hội thoát ra ngoài truớc khi bị đưa ra xét xử. nhưng nếu không tỏ ra thực sự chuyển đổi tư tưởng th́ làm sao họ chịu đưa vụ án này ra xét xử công khai. Tôi phải đành đóng kịch với họ thật đạt để họ yên tâm đưa vụ án ra toà. Lúc này tôi chỉ biết làm theo sự hướng dẫn của họ, họ đọc tôi viết không cần quan tâm ǵ đến nội dung nữa. Tuy nhiên không thể khai báo ǵ thêm ngoài những thông tin công khai.

Được tin anh Nguyễn B́nh Thành và chị Hoàng Thị Anh Đào cùng thực hiện đấu dịu như tôi thế là tôi rất mừng, kế hoạch của tôi phần nào đă thành công. Biết rằng những cam kết  tôi phải viết ra là việc làm trái lương tâm nhưng không c̣n cách ǵ khác khi cần thực hiện kế sách của ḿnh.

Ngày mồng 4 Tết tôi được gặp ông Quy phó giám đốc công an tĩnh Thừa Thiên - Huế ông Quy hứa sẽ để cho tôi được tự do chiều hôm đó và báo tin với tôi là có một tin Vui sẽ thông báo cho tôi nhưng với điều kiện tôi phải đọc trước ống kính quay phim lời cam kết và những ǵ tôi phải hứa với họ. lúc này tôi không cần ǵ nữa chỉ biết là họ sẽ công bố các đoạn video trên lên mạng để ăn mừng thắng lợi của ḿnh. Trên những khuôn mặt của họ ai nấy đều ngời lên một vẻ tự hào, họ đang mừng, đang vui, đang hănh diện v́a đă phá được Đảng Thăng Tiến Việt Nam. Sau khi tôi hoàn thành những ǵ mà họ đă yêu cầu, ông Quy thông báo cho tôi tin vui mà ông đă đề cập đó là Vợ con tôi đă về tới Huế an toàn. Có lẽ do nóng ḷng và lo cho chồng nên vợ tôi đă quyết định vào Huế sớm hơn dự kiến 2 ngày. Ông Quy dặn tôi “Chiều nay sẽ có lănh đạo của ông đến gặp trước khi trả tự do cho tôi”.

Mong tôi có thái độ hợp tác với họ. Trưa hôm đó sau khi ăn trưa, họ đề nghị tôi viết bản tự khai liên quan đến các hoạt động của các tổ chức và làm rơ vai tṛ của linh mục Nguyễn Văn Lư trong các tổ chức đó, và tôi đă ngồi viết khoảng 2 trang với nội dung:

“Linh mục Nguyễn Văn Lư đă gợi ư cần thành lập một chính đảng công khai, chúng tôi đă đồng ư với gợi ư của Linh mục và đă bàn bạc với nhau thành lập Đảng Thăng Tiến, Cương lĩnh và Điều lệ Đảng Thăng Tiến Việt Nam do tôi soạn thảo, linh mục Nguyễn Văn Lư có gợi ư bổ sung thêm sau đó đưa lên mạng để công bố ngày 8 - 9 – 2006.

Qua linh mục Nguyễn Văn Lư giới thiệu tôi làm quen với anh Nguyễn Công Bằng qua email và điện thoại, sau đó chúng tôi thống nhất thành lập Liên Đảng Lạc Hồng. Cương lĩnh và Điều lệ Liêm Đảng Lạc Hồng do Đảng V́ Dân soạn thảo cơ bản, sau đó chúng tôi cùng thảo luận bổ sung”.

Chiều hôm đó đưa tôi lên gặp ông Toàn giám đốc công an Thừa Thiên Huế ông Toàn đă khen thái độ hợp tác của tôi và thay mặt chính quyền Huế tặng tôi một thùng quà Tết và một phong b́ ĺ x́ cho các cháu. Tôi nhận và cám ơn. Sau đó ông ra về cho thuộc hạ gọi taxi đưa tôi về nhà.

Vừa vào nhà, tôi thấy vợ con tôi đang ngủ tôi nhặt mấy cái quần áo của con tôi gom lại, quét so nền nhà. khoảng 15 phút sau vợ tôi mở mắt nh́n tôi nói: “Có phải em nằm mơ không?”

1        “Không đâu em, anh đă về với em và con thật đây mà”

Hai vợ chồng chiều hôm đó cùng nhau chuyện tṛ, đến gần tối các bạn tôi nghe tin tôi đă được thả ra đến thăm rất đông, vừa động viên, vừa khích lệ. Báo cho tôi nhiều thông tin bên ngoài khi tôi bị giam giữ. Tôi rất cảm động và thầm cám ơn những ai đă lo lắng, lên tiếng đấu tranh cho việc làm phi nhân quyền của Cộng Sản Việt Nam.

Tôi không bao giờ tin vào Cộng Sản nói với tôi. Họ hứa với tôi rất nhiều, “nào là về cố gắng làm ăn kinh tế có ǵ chúng tôi giúp đỡ”. “Vụ án không có ǵ nữa đâu, anh cứ an tâm, chúng tôi sẽ gỡ tội cho anh để anh không bị liên can nghiêm trọng … v.v…”

Tôi về nhà được mấy ngày, lúc đầu họ vẫn cho người theo dơi tôi từng bước. Nhưng lần này không trắng trợn hơn 8 tháng trước đây. Họ âm thầm theo dơi với lực lượng rất đông. Tôi biết nhưng giả như không có chuyện ǵ. Tôi không liên lac, điện thoại với ai cả để đánh lừa họ là tôi đă thực sự từ bỏ con đường đấu tranh chính trị.

Vào ngày mồng 8 Tết, được biết linh mục Phan Văn Lợi có nhắn tôi đến gặp Ngài. Tôi đă cùng vợ tôi đến gặp Ngài chiều hôm đó. Ngài bảo tôi phản cung, nhưng tôi không đồng ư v́ tôi cần giữ thái độ bàng quan  trong thời gian đó. Chấp nhận dư luận có cảm thông cho tôi hay không? Tôi đă nghĩ rằng: “ Lúc đó chưa đúng lúc, phải có thời gian.”

Sáng hôm sau ông Thoả đội trưởng đội theo dơi tôi gặp và yêu câù tôi viết bản trường tŕnh về việc gặp linh mục Phan Văn Lợi. Tôi viết: “Linh mục có nhắn tôi đến gặp ngài, ngài hỏi tôi về t́nh h́nh lúc tôi bị bắt và ngài đă tôn trọng quyết định của tôi.”

Ngày 11 tháng giêng âm lịch (27/02/2007) ông Thoả đến nhà đưa cho tôi giấy mời sáng ngày (28/02/2007) tức là ngày 12 tháng giêng đến gặp cơ quan an ninh điều tra. Tôi nhận giấy mời và sáng mai đến tại địa chỉ ghi trong giấy mời là 50 Trần Cao Vân - Huế.

Họ giả vờ hỏi thêm tôi một số chuyện liên quan đến các tổ chức mà tôi tham gia, tất cả những ǵ đă công khai trên Internet th́ tôi cũng cho họ biết. Họ lập tiếp hồ sơ và tiếp tục gởi giấy triệu tập với tôi là bị  can với tội danh “Tuyên truyền chống Nhà Nước Cọng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam”. Và lập hồ sơ truy tố tôi, anh Nguyễn B́nh Thành, chị Hoàng Thị Anh Đào và co giáo Lê Thị Lệ Hằng.

Tôi nói: “Nếu các anh có bắt tôi th́ bắt giam chứ làm ǵ lấn sân từ từ kiểu này”

Họ bảo: “ Thôi th́ vụ án chưa kết thúc, chúng tôi muốn tất cả sẽ chấm dứt tại toà án để mọi việc sẽ rơ ràng hơn, và cần có sự trừng trị răn đe các đối tượng khác nữa.” Vậy là tôi âm thầm nghĩ kế hoạch đă sắp thành công, tuy nhiên chỉ sợ họ xử kín như những lần trước đây xử linh mục Nguyễn Văn Lư. Nên cả 3 chúng tôi phải nhẹ nhàng dạ dạ, vâng vâng cho qua chuyện.

Ngày 04/03/2007 họ thông báo luôn cho tôi là đă quyết định khởi tố bị can đối với tôi để điều tra về tội “Tuyên Truyền Chống Nhà Nước Cọng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa” và đă giao cho tôi Quyết Định Số 14/KSĐT-HS. đề ngày 02/03/2007.

Họ đă đưa tôi ra Giáo xứ Bến Củi để nói lại những lời khai của tôi trước mặt linh mục Nguyễn Văn Lư. Trên đường đi họ đă tập tôi trả lời những câu hỏi do họ đặt ra trước. Sau khi tôi trả lời tốt những câu hỏi này họ mới đưa tôi gặp Linh mục. Họ vừa tra hỏi vừa quay phim, tôi đành phải trả lời theo yêu cầu của họ. Tuy nhiên, những việc làm của tôi của như linh mục Nguyễn Văn Lư th́ đă công khai rơ rang. Nếu chiếu theo đúng luật th́ họ không thể kết tội tôi cũng như linh mục Nguyễn Văn Lư.

Kết quả điều tra họ triệu tập tất cả 4 anh chị em chúng tôi lên cơ quan anh ninh điều tra nhận Bản Kết Luận Điều Tra ngày 14/03/2007.

Tôi đă gặp anh Tân cán bộ điều tra trong vụ án.

Tôi nói: “Anh kết tội tôi thành lập Đảng Thăng Tiến và Liên Đảng Lạc Hồng chưa có giấy phép th́ tạm được chứ tội tuyên truyền chống nhà nước th́ hoàn toàn không đúng. Anh dựa trên cơ sở nào để kết tội tôi như vây?”

Anh Tân: “Anh đă biên soạn , tàng trữ và lưu hành nhiều tài liệu có nội dung chống nhà nước Cọng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam vậy là có tội rồi c̣n ǵ.”

Tôi: “Những tài liệu tôi soạn thảo hoàn toàn là đưa ra quan điểm và giải pháp chính trị của ḿnh, những tài liệu mà tôi lưu trữ trong máy vi tính là quyền tự do của tôi. Tôi có quyền lưu trữ tài liệu để tham khảo sao lại có tội được…”

Anh Tân: “Anh đă lập Đảng Thăng Tiến là chông lại nhà nước này rồi, v́ nhà nước này là nhà nước độc đảng.”

Tôi: “ Anh t́m cho tôi có quy định nào trong hệ thống pháp luật Việt Nam cho rằng nhà nước này là nhà nước độc đảng không?”

Anh Tân: “Ú … ớ …Vậy anh cứ ra toà mà biện hộ cho ḿnh.”

Vậy là tôi ra về với một tội danh mơ hồ mà ngay cả điều tra viên vụ án cũng không thể giải thích được, thạt là buồn cười, và thật xấu hổ cho một hệ thống cầm quyền luôn chỉ biết chụp mũ quy tội tôi vô cớ cho những ai chống lại sự độc tôn,độc tài của Đảng Cọng Sản.

Hai ngày sau, chúng tôi lại gặp nhau ở viện kiểm sát nhân dân để nhận bản cáo trạng. Đọc bản cáo trạng tôi đă đưa ra 2 điểm để phản đối.

1.     Những bản tài liệu do tôi biên soạn hoàn toàn thể hiện quan điểm chính trị.

2.     Những tài liệu tôi đưa cho số công nhân đọc ở Cảng Chân Mây chỉ có nội dung góp ư kiến cho Đại Hội X của Đảng Cọng Sản của Trần Mạnh Hạo trả lời BBC. Và phản ánh thực trạng tham nhũng của t́nh h́nh Việt Nam. “Tham nhũng làm tan nát Đất nước tôi rồi”

Anh Long trưởng pḥng an ninh điều tra bảo: “Ông này c̣n hay lư luận lắm.

Tôi: “Tôi không lư luận, mà đây là sự thật, các tài liệu này khi Biên Pḥng Chân Mây thu giữ cáo triệu tập tôi là việc và có biên bản hẳn hoi. Anh muốn biết th́ xem lại cho kỷ?”

Ông Long: “Anh bảo không có nội dung chống lại nhà Nước này mà tôi bảo có chống th́ sao?”

Tôi: “Vậy th́ tuỳ anh thôi …”

Tôi ra về mà cảm thấy buồn v́ chính họ là những người đứng về phía pháp luật, bảo vệ luật pháp mà c̣n nói được những câu như vậy. Tuy nhiên tôi cũng thông cảm cho họ, bởi v́ họ chỉ biết nhận lệnh của cấp trên và uốn nắn làm sao cho vào được khuôn khổ mà cấp trên đă giao cho họ. Họ chỉ biết nhắm mắt để thực hiện nhiệm vụ.

Qua quá tŕnh làm việc tôi nhận thấy nhà cầm quyền Cọng Sản đă có nhiều tiến bộ, cởi mở hơn trong việc giải quyết các nhà đấu tranh dân chủ. Nên chúng ta nên tận dụng thái độ này của nhà câmg quyền Cọng Sản để phát huy lực lượng đấu tranh cho dân chủ Việt Nam.    

------------------------------------------------------------------------------------

 

Kính thưa: Đồng Bào Việt Nam Quốc Nội và Hải Ngoại

 

Tôi không biết đến bao giờ mới có dịp được viết, được nói lên tâm nguyện của ḿnh đối với công cuộc đấu tranh đ̣i tự do, dân chủ, nhân quyền.

V́ chỉ qua đêm nay nữa thôi tôi cùng với các Tiến Hữu sẽ bị nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đưa ra xét xử trước một phiên toà đă được dàn dựng để buộc tội chúng tôi cách vô cớ, vi hiến và coi thường Công lư.

Tôi xin thay mặt các Tiến Hữu có lẽ nói lời tạm biệt Đồng bào ở đây. Trong thời gian chúng tôi bị Cộng Sản bỏ tù, xin Đồng bào tiếp tục lên tiếng đấu tranh để ngọn đuốc công lư vẫn cháy sáng, soi đường dẫn lối…

 

 

(Đây là đoạn viết cuối cùng của anh Nguyễn Phong không biết anh đă viết xong chưa th́ đă bị CSVN đọc lệnh bắt lúc 18 giờ ngày 29/03/2007)