Cảm nghĩ về các bài viết của ông Tú Gàn

Ai sụp lỗ ai?

 

Mũ xanh Phạm văn Tiền

 

Một điều ai cũng phải công nhận là ông Tú Gàn, người phụ trách trong mục “Viết mà Chơi” trên tờ tuần báo Sàig̣n Nhỏ là cây viết khỏe nhất. Ông viết thường xuyên và liên tục hàng tuần với nhiều đề tài và các sự việc khác nhau.Bài viết nào cũng dong dài về đủ mọi chuyện trên đời với những tài liệu chứng cớ hẳn hoi, phần đông lấy từ các bản tin Việt Cộng trong nước hay những tin góp nhặt hành lang, để từ đó ông nhận định theo cảm quan của ḿnh .Những người không có điều kiện theo dơi tin tức dễ sa vào mê hồn trận của ông, những ǵ ông viết, ông nhận định đều đúng, có chứng cứ hẳn hoi của ông, không ai có thể viết trái lại với ông được. Ông cũng tự xưng là Người Việt Quốc gia, cũng từng đi tù Cộng Sản nên ông cũng chống Cộng hết ḿnh, ai chống Cộng phải theo phương pháp của ông, nếu không th́ chỉ là kẻ phá hoại. Nhưng chống Cộng bằng cách nào chờ đợi măi cũng không thấy ông nói ra cho rơ. Hồi c̣n thơ ấu, lúc đi học vỡ ḷng ai cũng đă thuộc nằm ḷng là “Nước Việt Nam h́nh cong như chữ S, chạy dài từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau”, ai cũng căm thù hành động dâng đất dâng biển cho Trung Quốc của tập đ̣an Cộng Sản Việt Nam, nhưng theo quan điểm của ông th́ lại khác, ông sưu tầm đủ mọi tài liệu, chứng cớ để phản bác rằng ải Nam Quan là của Tàu, v́ vậy không có chuyện mất đất. Rất nhiều buổi hội thảo lên án Cộng Sản để đ̣i lại đất tổ, trong đó có chiến dịch “Trả ta sông núi của Phong Trào Hưng Ca VN”, những buổi thảo luận của các nhà trí thức khoa bảng như Luật sư Nguyễn hữu Thống, tiến sĩ Nguyễn học Tập, sử gia Trần gia Phụng, kỹ sư Nguyễn đ́nh Sài... đều lên tiếng xác nhận aỉ Nam Quan là của ta, nhưng ông cứ một mực bảo thủ những điều ông đưa ra là đúng ḥan ṭan theo các tài liệu lịch sử của cá nhân ông. Đối với ông, Người Việt Quốc Gia chúng ta không biết cách chống Cộng, chống lung tung không phương pháp nên thường đi từ thất bại nầy đến thất bại khác. Chẳng có hội đ̣an hoặc tổ chức chính trị nào của Người Việt Quốc Gia mà không bị ông đánh phá, ông chê tất cả chúng ta là chống Cộng độc tài và thường chụp “mũ cối” đội cho người khác nếu họ không cùng có thái độ chống Cộng giống ḿnh.

 

Nói th́ dễ nhưng ông chẳng đưa ra một phương pháp nào, chỉ lư thuyết suông. Ông chỉ trích phê b́nh nêu xấu cả đời tư những người có ḷng dấn thân trong mọi sinh hoạt Cộng Đồng, càng nổi tiếng bao nhiêu ông càng chống bấy nhiêu. Chiến sĩ Lư Tống, Nguyễn thị Ngọc Hạnh, những người đă hy sinh trọn cuộc đời ḿnh cho quốc gia dân tộc ông cũng không từ. Cộng đồng Người Việt Quốc gia đă làm hết sức ḿnh để cứu nguy cho họ, cứu họ thóat khỏi ṿng lao lư liên tục suốt nhiều năm trời, trong khi ông không mệt mỏi t́m đủ mọi cách để triệt hạ uy tín của những người ấy hầu làm nản ḷng đồng hương.

 

Dưới ng̣i bút của ông, ông sẵn sàng hạ nhục tất cả những ai luôn hô hào giật sập chế độ Cộng Sản.. Liêm sỉ của một người cầm bút không cho phép bất cứ ai có thể bẻ cong ng̣i bút để làm được chuyện đó. Bằng một lọat bài viết liên tiếp trong các số báo gần đây, thay v́ cùng đồng bào Việt nam lên tiếng ủng hộ và tiếp sức cho các phong trào Dân chủ, nhưng ông đă không làm việc đó mà cố hết sức ḿnh quay lưng lại để đánh phá không chừa một ai. Trong bài viết” đấu tranh lọan xà ngầu”, ông đă kịch liệt đả kích hội “Dân oan” của nhà văn Trần khải Thanh Thủy, thành viên của tổ chức “8406”, nữ Anh thư thứ thiệt của thời đại hôm nay, dám vạch mặt chỉ tên bọn bất lương Cộng Sản kể cả tên tội đồ dân tộc Hồ chí Minh bằng ng̣i bút của ḿnh, một nhà đấu tranh dân chủ kiên cường luôn luôn bất khuất trước ṇng súng của lũ chó săn. Ông đă khai thác rất kỹ về những điểm bất đồng giữa bà Trần Khải Thanh Thủy và nhà đấu tranh cựu chiến binh Nguyễn khắc Ṭan hầu làm suy giảm khí thế đấu tranh đang sôi sục trong nước, đồng thời triệt hạ hội “Dân oan” do bà vừa mới vận động thành lập.

 

Để chứng tỏ ta đây là người hiểu biết theo kiểu “vạn sự thông”, nên trước khi vào đề ông đă nêu ra một loạt lư lịch của bà qua “học lớm” của người khác, nên đă đem râu ông phường Đức Giang (nội thành Hà Nội) cắm đùi bà huyện Đông Anh (ngọai thành) xa lơ lắc (khỏang 30km). Ông đă đưa ra ba điều tố giác thay CS về những chuyện của bà làm, ông đă lớn tiếng tố cáo những việc làm đó thay thế cho đám công an. Đây là vài điều bà Trần Khải Thanh Thuỷ đă trả lời ông. “Sống trong ḷng Cộng sản lẽ nào tôi lại không hiểu CS hơn một người đă may mắn rời xa CS hàng vài chục năm như ông?” V́ thế ba điều” tối kỵ” mà ông nói:

 

1-Công khai tổ chức một cơ quan chống đối có nhiều người tham gia và theo một kế hoạch đă định sẵn.

2-Công khai liên kết các tổ chức khác, nhất là các tổ chức ở ngọai quốc.

3-Công khai nhận tài trợ từ trong hay ng̣ai nước.

 

Cùng điều kết luận vội vàng của ông. V́ thế, sớm hay muộn, rồi bà cũng bị Công an bắt và truy tố, và tổ chức sẽ bị phá tan.” Công trạng nầy của ông dâng lên Bác đảng to gấp bội, bọn CSVN không cần mất thời gian điều tra, chúng đă có sẵn trong tay các thông tin do ông cung cấp, nên thẳng tay đàn áp bắt bớ tất cả các nhà đấu tranh. Nhà văn Trần thị Thanh Thuỷ đă bị đánh đập, đấu tố dă man, để rồi sức khỏe yếu dần, đă phải vào điều trị tại một bệnh viện “dưỡng lao” tại Hà Nội. Tin mới nhất là bà đă bị công an c̣ng tay đưa lên xe, dẫn giăi về tư gia. Đọc lệnh bắt lúc 12 giờ trưa ngày 21-4-07 hiện bị giam ở đâu không ai biết.!

 

Ông chỉ trích thành phần sáng lập hội Dân oan chỉ có duy nhất bà là người trong nước, số c̣n lại là người Việt hải ngoại, không đủ tư cách đại diện cho ai. Ông quên rằng mỗi người Việt chúng ta nơi hải ngoại là mỗi khúc ruột ngàn dặm của CS hay sao? Theo họ, chúng ta vẫn c̣n quốc tịch Việt Nam dù đang là công dân của bất cứ nước nào trên thế giới, và v́ vậy tiếng nói của chúng ta vẫn c̣n giá trị, vẫn c̣n có quyền đấu tranh cho những oan ức của ṭan dân hiện tại, hay của chính chúng ta trong quá khứ. Chúng ta vẫn có quyền đ̣i lại đất đai, tài sản, đ̣i lại quyền làm người mà đảng Cộng Sản đă cướp mất của chúng ta từ hơn 30 năm trước. Không oan ức sao bản thân ông cũng như hơn 2 triệu người Việt phải sống đời lưu vong “Tỵ nạn CS” tại khắp năm châu, bốn biển. ” Việc đề cử các sáng lập viên, hễ ai là người Việt Nam dù trong nước hay ng̣ai nước, mà có tâm, có tầm, có thể giúp bà con, đều là thành viên của ban sáng lập. Càng nhiều người ở nhiều nước trên thế giới càng có thể nối ṿng tay lớn, càng có lợi cho bà con” (Trần khải Thanh Thuỷ).

Trong số báo khác với lời tựa “Lại trúng kế địch” ông viết: “Trong cuộc đấu tranh với nhà cầm quyền CSVN từ 1975 đến nay, có hai người thường xuyên bị trúng kế của Tổng cục phản gián và công an của CSVN, đó là Nguyễn Hữu Chánh và linh mục Nguyễn văn Lư. Linh mục Nguyễn văn Lư là người sụp lỗ liên tục, hết lỗ nhỏ đến lỗ lớn, và đáng được gọi là người sụp lỗ liên tục trong lịch sử”! Ông cảnh giác rằng người Việt đấu tranh chống Cộng vẫn tiếp tục bị rơi vào bẫy CS v́ không người lănh đạo, ít hiểu biết về CS nên bị địch lừa hết keo nầy đến keo khác, tiềm năng chống Cộng ngày càng tiêu dần.

 

Điều nầy ông đă tự tôn quá đáng, có kinh nghiệm như ông th́ ông đă làm được ǵ cho tổ quốc và dân tộc VN? Cách đây 4 năm ông đă có những lời lẽ không đúng đắn với Cha Nguyễn văn Lư trong lúc Cha đang thọ nạn trong tù. Nhiều người đă lên tiếng phản đối ông và cho ông cái biệt danh là “truyền thông đặc công CS tại hải ngoại”. Nay sự việc đó được ông tái diễn một cách nghiêm trọng hơn, ông đă nhắc lại cái mà ông gọi là “bức tâm thư” của Cha Lư dài 5 trang nhờ chuyển cho Hội Đồng Giám Mục Việt Nam để ăn năn hối cải về việc Cha đă làm.

 

Chúng ta không cần biết những điều đó có hay không, nhưng chắc chắn tất cả các bản văn nào chúng ta kư, chúng ta thừa nhận tôi lỗi dưới áp lực của ṇng súng, lưỡi lê, gông cùm đều ḥan ṭan vô giá trị. Ông đă từng ở tù, bản thân tôi cũng ở tù, tại sao ông không biết điều đó. Ông có dám cam đoan là ḿnh đă dám nói, dám viết về những điều suy nghĩ của ḿnh trong các tờ kiểm điểm hàng tuần, hàng năm hay không? Hay lúc nào cũng “tuyệt đối tin tưởng vào chính sách, an tâm cải tạo, lao động, học tập tốt”. Dưới chế độ CS mọi cái đều gian dối và v́ vậy sự thật đă không c̣n đất sống. Chuyện vừa mới xảy ra tại nước hồi giáo Iran, khi họ bắt giữ 15 con tin người Anh trên vùng biển Iraq, họ đă đe dọa đánh đập, tra tấn, bắt những người nầy thú nhận tội lỗi do họ đề ra để đánh lừa dư luận quốc tế, và tất cả những bản “kiểm thảo” mà những người nầy viết hay nói ra trong lúc đó đều ḥan ṭan được dàn dựng theo ư xấu, sai sự thật. Quốc gia hồi giáo Iran c̣n thế, huống hồ chi là ở”Nhà nước Cộng ḥa xă hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Việc cha Lư bị kết án 15 năm tù, lần thứ nh́ vào ngày 19-10-2001 cũng tại ṭa án nhân dân Thừa thiên, Huế, theo ông th́ Linh mục Nguyễn văn Lư được “đối xử đặc biệt”, nhờ “cải tạo tốt” nên đă được giảm án hai lần, mỗi lần 5 năm và cuối cùng được đặc xá vào tháng 2/ 2005.

 

Điều nầy ông đă ngang nhiên phủ nhận tất cả công lao của cả dân tộc cùng sự hỗ trợ thật mạnh mẽ của các tổ chức nhân quyền trên thế giới, trong chiến dịch phản đối CS để “Cứu nguy cha Lư”, chúng thả Linh mục Lư là v́ lẽ phải, là v́ dưới áp lực của quốc tế, chứ không phải như ông viết “v́ đă có thể hiện tốt trong quá tŕnh chấp hành án, v́ có ư thức chấp hành đầy đủ các quy định của trại giam Nam Hà”.Thế trong cái giấy ra trại của ông Tú Gàn khi ra khỏi nhà tù bọn CSVN có viết y chang như vậy không? Đó là câu sáo ngữ của một chế độ gian dối, đáng nguyền rủa suốt đời! Điều tồi tệ hơn ông đă cố t́nh bịa đặt khi ông đă viết: “Tôi tin rằng sau khi CS Việt Nam sụp đổ, người ta sẽ khám phá ra hồ sơ hợp tác của Linh mục Lư với CSVN cũng dày không thua ǵ Linh mục Starslan, người giáo sĩ đă làm mật vụ cho Cộng Sản Balan”. Ông chỉ trích Cha là người ăng ten nguy hiểm ít ai muốn nói chuyện với Cha, có lần báo cáo một linh mục xong, Cha đến chỉ vào linh mục đó vào nói: “Khi năy Cha có nói như vậy, tôi đă báo cáo rồi”. Trong một đọan khác ông lại khẳng định” Linh mục Lư là người không b́nh thường, khi nắng khi mưa, sáng khác chiều khác. Với tính t́nh và óc phán đóan như thế mà được phong Phó tế rồi Linh mục là một biệt lệ chưa từng có, nhưng chúng tôi chưa muốn tiết lộ”. Tiết lộ cái ǵ, khi ông chưa nhận được những tài liệu “phịa” do CS từ trong nước cung cấp riêng cho ông. Ông c̣n viết dài, dài lắm theo kiểu người cơi trên, đi mây về gió khi “đồng bóng” nhập vào.

 

Xin can ông đi, biết ông quá rồi, ai c̣n tin ông đươc! Không những ông thù ghét đánh phá hạ nhục Cha, mà ngay cả những người đă hỗ trợ Cha trong cuộc đấu tranh chính nghĩa nầy. Từ bà Ngô thị Hiền chủ tịch uỷ ban đấu tranh tôn giáo Việt Nam, người đă về Việt Nam cùng phái đ̣an của tổng thống Clinton vào năm 2000, để có điều kiện tiếp xúc, hỗ trợ cho các nhà đấu tranh đang trực diện với CS trong nước, bà Đoan Trang đài phát thanh Quê hương chống Cộng tại San José, người thường xuyên liên tục liên lạc hỗ trợ Cha Lư.., chiến sĩ dân chủ Đỗ thành Công, người vừa được thông đốc tiểu bang California cùng bộ ngoại giao Hoa Kỳ can thiệp, CSVN buộc phải tră ông ta về lại Mỹ, đến các tổ chức chống Cộng tại hải ngọai, kêu gọi đồng hương hăy hiệp sức với Cha cùng ṭan thể các nhà đấu tranh dân chủ khác trong nước để đ̣i hỏi dân chủ, nhân quyền, tự do cho Việt Nam, ông cũng không chừa!

 

Ông chẳng làm ǵ ích nước lợi dân, ng̣ai công việc dùng ng̣i bút của ḿnh để lên án đánh phá hầu thỏa măn cá tính ích kỹ nhỏ nhen của ḿnh. Ông đă bị hố to khi kết luận rằng những người trong ban đại diện thành lập đảng Thăng Tiến từ Nguyễn Phong, Hoàng thị Anh Đào, Lê thị Lệ Hằng, Nguyễn B́nh Thành đều là người của Công An, chỉ có Luật sư Lê thị Công Nhân là con mồi đầu tiên bị sa lưới.

 

Sự thật đă được chứng minh một cách rơ ràng qua phiên ṭa trá h́nh ngày 30-3-2007 vừa qua. Các chiến sĩ đấu tranh mà ông cho là của cơ quan phản gián Việt Cộng đó, đă hiên ngang bất khuất thách thức tuyên bố trước vành móng ngựa và họ cũng đă bị một mức án đáng kể không thua ǵ Cha Lư. Chính ông đă không ngờ họ dám can đảm làm nên những chuyện đó, nên đă đóan già, đoán non để lên” giây cót” cho bài viết tưởng tượng trước đó của ḿnh.

 

Chưa chịu thua, trong số báo mới nhất tuần nầy ông lại cố bào chữa để vớt vát “Hôm 3-4-2007 , linh mục Nguyễn văn Lư đă bị đưa ra giam ở trại Ba Sao, Nam Hà. Lần nầy, v́ sợ trở quẻ bất thần của ông đă làm Đảng và Nhà nước mất mặt trước dư luận quốc tế, nên Công An sẽ không c̣n cho ông được hưởng chế độ khách sạn 5 sao như lần trước”. Những lời lẽ nầy là những điều sỉ nhục chạm đến danh dự không những đối với Linh mục Nguyễn văn Lư mà c̣n làm tổn thương đến những hy sinh, gian khổ, đọa đày của những nhà đấu tranh yêu nước đang ở tù tại các trại giam CS. Ông lại viết tiếp.” Về trường hợp Nguyễn Phong và Nguyễn b́nh Thành hiện đang bị giam ở trại B́nh Điền, tỉnh Thừa Thiên. Nhưng Nguyễn Phong không có lập trường, có thể phản tỉnh không biết lúc nào để được khoan hồng như Linh mục Lư trước đây.Người Việt đấu tranh ở Hải ngoại không có lănh đạo nhưng ai cũng là lănh tụ, thường hành động theo cảm tính và thích chớp thời cơ để đánh phèn la, làm sao chiến thắng cuộc chiến tranh cân năo nầy”. Ông trả lời sao khi công an CS lại bắt công an CS đi ở tù sau khi đă ḥan thành xuất sắc công tác mà họ đă được giao? Ông chê chúng ta, cộng đồng Người Việt đang hả hê với tấm h́nh Cha Lư bị công an bịt miệng. Ông không công nhận đó là một thắng lợi lớn mà cha Lư đă mang về cho Dân tộc Việt Nam , mà do sự trở quẻ bất thần của Linh mục Lư.

 

Tôi đă viết những ḍng cảm nghĩ nầy, sau khi liên lạc với những nhân vật mà ông chỉ trích thậm tệ, đa số đều cho rằng, hiện nay chúng ta c̣n nhiều việc phải làm hầu tiếp tục đấu tranh theo con đường mà Cha Lư và các phong trào Dân chủ đang đi. Do đó, những bài viết của Tú Gàn chỉ là rong rêu, rác rưới dơ bẩn mà ta có thể gặp bất cứ nơi nào tại các sở vệ sinh công cộng

 

Mặc dầu đồng ư ḥan ṭan theo những nhận xét trên, nhưng tôi vẫn cảm thấy cần phải nói lên tiếng nói của lương tâm ḿnh, nếu không làm được một cơn mưa lớn để quét sạch những thứ dơ bẩn đó, th́ cũng làm được một việc là kính xin đồng hương hăy cảnh giác đừng tiếp tay để ông Tú Gàn xả rác thêm nữa.

 

Một ngày nào đó Cha Lư, luật sư Nguyễn văn Đài, Lê thi Công Nhân, mục sư Hồng Trung, Nguyễn Phong, Nguyễn B́nh Thành... do sức mạnh của ṭan dân và Cộng đồng quốc tế, bọn Cộng Sản bắt buộc phải thả họ ra, xin ông đừng nói rằng “Các người ấy được tha v́ đă cải tạo tốt” theo kinh điển CS.

 

Không ǵ có thể che giấu được dưới ánh sáng mặt trời, lịch sử dân tộc luôn tiến về phía trước, mọi Sự Thật rồi ra sẽ được phơi bày. Những điều dối trá, gian manh, phi nghĩa sẽ bị nghiền nát bởi chiều quay của bánh xe lịch sử. Xin ông Tú Gàn hăy nhớ kỹ điều đó. “Thà dốt đặc lại hơn sáng lỏng, nếu ông đă biết rơ mọi điều, mọi việc, xin ông cứ thưa thớt cho bàn dân thiên hạ cùng nghe. Ngược lại chỉ là sự “sáng lỏng”mong ông hăy cứ dựa cột nghe, kẻo bút sa, gà(n)... chết, thưa ông!”

 

Đây là câu kết cuối cùng trong thư gửi từ Hà Nội của nhà văn Trần Khải Thanh Thủy “Đấu tranh loạn xà ngầu hay phát ngôn loạn xà ngầu?” Bên cạnh hào quang chói lọi của Linh mục Nguyễn văn Lư hiên ngang bất khuất trước phiên ṭa lịch sử, là một ông Tú Gàn đang ngồi trong bóng tối để nguyền rủa bóng đêm, từ vực thẳm “âm u “!.Trong nước tên Công an CS Nguyễn minh Tân bịt miệng Cha Lư không cho nói tiếng “Tự Do” bằng hai bàn tay sắt, th́ tại hải ngoại nầy ông Tú Gàn lợi dụng phương tiện truyền thông, bằng ng̣i bút của ḿnh đă tiếp tay “bóp cổ” Cha Lư. Hai sự việc khác nhau, nhưng mục đích vẫn là một: “Củng cố chế độ Cộng Sản bịt miệng bóp cổ ṭan dân.”

Cha Lư sụp lỗ hay chính ông Tú Gàn đă và đang bị sụp hầm!

 

Có nhiều người gọi ông là tên đặc công truyền thông Cộng sản tại hải ngoại, có người gọi ông là tên Việt gian, c̣n theo tôi dựa vào cảm nghĩ của bài viết trên, tôi xin trân trọng gọi ông là “nhà báo phản bội nhất lịch sử” của Cộng đồng Người Việt Tự Do.