Đại Hội ‘Của’ Đảng
Vi Anh


Thế là vũ như cẩn, vẫn như cũ. Nông đức Mạnh ngồi ĺ ghế Tổng Bí Thư Đảng. Nguyễn minh Triết trong Bộ Chánh trị lên ghế số 2, Chủ tịch Nước. Nguyễn tấn Dũng Phó Thủ Tướng thứ nhứt lên Thủ Tướng. Các đài phát thanh ngoại quốc chỉ thắc mắc trong tam đầu chế sao có tới hai người thích ăn giá sống, không thấy người thích ăn măng le. C̣n Ô Mạnh ăn rau muống mắm tôm th́ không có ǵ đáng ngạc nhiên, trong tranh chấp quyền bính, nếu căng th́ người ta chọn một người, trong Nam gọi là "ba phải", ngoài Bắc gọi là "ba bị".

Thế mới biết người dân thường Việt Nam rất kinh nghiệm CS, thủ khẩu như b́nh khi Đảng kêu gào góp ư với Đảng. Coi chừng mấy Ong góp ư hăng say có thể bị CS Hà nội trù dập sau đại hội Đảng. Người dân thường biết, từ nội dung đến h́nh thức, từ bản chất đến hiện tượng, từ lư thuyết đến thực tế, Đại Hội 10 của Đảng CS đang ở Việt Nam, là đại hội "của" đảng ấy. C̣n muốn nói rơ hơn, th́ đó là đại hội "của" Đảng, "v́" Đảng, "do" Đảng CS ở Việt Nam. Mà đảng CSViệt Nam là Đảng tự giành độc quyền thống trị mọi mặt, toàn diện, tinh thần lẫn vật chất đất nước, nhân dân, và xă hội Việt Nam. Không chấp nhận đối lập, không chấp nhận cái khác biệt của bất cứ ai, bất cứ từ đâu đến; ai "không theo Đảng" là kẻ thù của Đảng. Người dân chỉ là "thần dân", là thành phần bị trị của Đảng, không được thay đổi nhà cầm quyền, không được tham dự việc nước, chuyện dân. Nói gọn, Đại Hội 10 của Đảng CS là "của" Đảng; chấm hết.

Thế cho nên trong các kỳ đại Hội Đảng CS - và đặc biệt kỳ đại hội 10 này, CS "cỗ vơ" góp ư, người dân vẫn thủ khẩu như b́nh. Khác với những người có ăn học Nga, Tàu, Pháp Mỹ, người dân Việt coi như không có đại hội, đại hiếc ǵ cả. Kinh nghiệm của đất nước ông bà Việt Nam đối phó với một ngàn năm giặc Tàu và 100 năm giặc Tây cộng với kinh nghiệm đối phó với giặc Cộng thống trị triệt để nhứt suốt hơn nửa thế kỷ ở Miền Bắc và hơn một phần ba thế kỷ ở Miền Nam làm người b́nh dân Việt có thái độ thực dụng, khôn ngoan như vậy.

Không nói, không rằng ǵ trước đại hội đảng nhưng âm thầm, lén lút hành động: tiếu lâm, ngạo nghễ và trường kỳ hủ hóa, phân hóa Đảng, làm quần chúng xa rời đảng. Nếu CS buộc họp tổ dân phố, bà con họp, tay khoanh đầu gối, mặt ngó xuống, mắt lim dim ngủ. CS nói cái ǵ tai bên này th́ lọt qua bên kia, tam không, không nghe, không biết, không thấy, như anh em tù cải tạo lúc bị quản giáo bắt ngồi "thu hoạch". C̣n khi cán bộ chỉ định phát biểu, th́ cũng như thời Tây "thưa quư hội tề ai sao tôi vậy." Thái độ bất hợp tác, không chống đối đó, phá ngầm đó là nguy cơ nổ chụp trong chánh trị quần chúng, là môi trường tốt cho cuộc nổi dậy. Tất cả tạo thành khối "quần chúng thầm lặng" nói theo Tây. Nhưng đó là những người lợi hại. Lịch sử đă từng chứng minh đó là khối người làm ra lịch sử. Đó là thế nhân dân mà anh hùng biết khai thác sẽ làm nên lịch sử như Lê lợi, Quang Trung. Ô. Tổ CS Việt Nam là Hồ chí Minh, chuyên viên cướp chánh quyền biết, nên thường bắt chước một câu tục ngữ Việt và nhại thành khẩu hiệu để một mặt "cảnh giác" cán bộ, đảng viên CS, mặt khác o bế thường dân: "Dễ trăm lần, không dân cũng chịu, khó vạn lần dân liệu cũng xong".

Trở lại đại hội Đảng 10, thường dân Việt không chống Cộng bằng lời nói như những người có ăn học đă phản ứng như coi đá banh. Người th́ góp ư, phê phán, người th́ bàn ra tán vào, người th́ đoán già, đoán non, đảng viên này lên, đảng viên kia xuống, phe cấp tiến, phe thân Mỹ mạnh, phe bảo thủ, thân Tàu yếu. C̣n người dân th́ thực dụng hơn, nghĩ và làm theo kiểu khác. Im lặng trước đại hội Đảng v́ biết rơ nhưng qui luật sắt của CS. Cá nhân không có ảnh hưởng ǵ đối với Đảng. Lê Duẩn, Trường Chinh, Nguyễn văn Linh, Đỗ Mưới, Lê đức Anh lên hay xuống cũng không thay đổi ǵ được bản chất của đảng CS độc tài toàn diện. Người mới lên c̣n đói, ăn c̣n "quạo", c̣n "bạo" hơn người đă lên lâu rồi. CS thay đổi đường lối, điều chỉnh kế hoạch tùy t́nh h́nh: t́nh h́nh mới, nhiệm vụ mới là phương ngôn của họ. Suốt đời CS ở Việt Nam không nghị quyết nào của Đảng mà không thay đổi, thêm bớt trong nhiệm kỳ của Ban Chấp Hành Trung ương.

Muốn hạ CS mà không bị ở tù, người dân dùng kế là phải lấy độc trị độc. CS tập thể hóa nộng nghiệp th́ nông dân cấy luá ngắt đứt rể mạ, lén đạp bờ bao cho sạt, để trâu ḅ của hợp tác xă, của tập đoàn bỏ đói bỏ lạnh cho chết; ao hồ chích điện bắt cá chết không c̣n một cái trứng nước. Miền Nam th́ phá máy cày cho hư trước khi hợp tác hóa. Dân đói ăn độn càng thù CS. Thất bại quá, CS phải khoán lại, rồi trả đất lại cho dân.. Thời kinh tế thị trường, thường dân hạ CS bằng cách "tạo điều kiên dễ dàng" cho cán bộ đảng viên tham nhũng, như Hoa Kiều Chợlơn lũng đoạn nhà cầm quyền Quận 5 bằng tham nhũng kiểu "nhứt dạ đế vương".. Nếu thời "tiến mạnh, tiến vững chắc lên Xă hội chủ nghĩa", thường dân "hũ hóa" CS bằng ăn nhậu, rượu thịt " quốc doanh, quốc lủi", hút sách "thuốc ngoại" "ba số 5 nằm cũng kư", th́ thời kinh tế thị trường bằng Đô la xanh. Một mặt hại CS bằng những tổ chức trác táng "ngàn muôn mua một trận cười như không" từ tiền tham nhũng. Mặt khác một năm rửa tiền cho CS cở ba bốn tỷ v́ tiền gởi về đâu qua đại dương mà nằm ở ngoại quốc, vô tay thân nhân CS. C̣n tiền bà con nhận là tiền cán bộ tham nhũng của công, của dân lấy ra mà trả cho người nhận. CS tưởng gởi ngoại quốc để dành pḥng khi bị lật đổ có mà xài nên ăn cho dữ để gởi ra nước ngoài, cho con du học, mua nhà cửa ở ngoại quốc, làm mất máu chỉ tệ mạnh. Nhiều người Việt quen thân nhận tiền hùn của cán bộ để kinh doanh nhưng không trả v́ biết đó đâu phải là tiền riêng của cán bộ. Trung b́nh mỗi năm theo nguồn tin nói trên BBC, tiền cán bộ gởi ra nước ngoài là 2 tỷ, chỉ ở một ngân hàng mà nguồn tin làm việc thôi. Nhưng kinh nghiệm Marcos và Suharto cho thấy của thiên sẽ trả cho địa, đừng mong lấy ra, lấy lại được đem về Việt Nam khi CS bị lật. Nhà đâu có bứng đem đi được, cán bộ đảng viên sức mấy mà được tỵ nạn chánh trị. Nhứt định họ sẽ bị chánh quyền mới kiện tội diệt chủng, tội ác chống Nhân Loại.

Trên đây là những hành động tiêu biểu người dân hại và hạ CS. Thiết thực, hữu hiệu hơn những góp ư phê b́nh tưởng CS nghe, nhưng dân có ai được nghe đâu trừ ở hải ngoại. Rồi cố gắng đem in thành sách CS tịch thu uổng tiền. Chính Ong Mạnh Tổng bí thư, Ô Diển Trưởng ban bí thư đọc báo cáo chánh tri, và đúc kết công tác đều báo động tham nhũng là cái chết của Đảng.

Thường dân quá biết góp ư với Đảng thà nói chuyện với đầù gối c̣n sướng hơn. Đảng đâu có nghe, có sửa. Hàng chục nhà gọi là "dân chủ" trong nước góp ư, in thành sách bị cấm. Ô, Ruyệt Chủ tịch Mặt Trận Tổ quốc nói như tát nước vào mặt người dân, báo cáo chánh trị của đảng là vấn đề nguyên tắc của Đảng, chẳng sửa chữa ǵ cả. Dân thường dầu tuy ít học nhưng nhớ dai hơn. Mỗi lần có đại hội đảng là mỗi lần Đảng củng cố quyền bính thêm, tức là hạn chế quyền người dân lại. Nghị quyết của Đảng thay đổi sành sạch. Ngày chết của Ô Tổ CS đảng c̣n đổi được, huống hồ ǵ ba cái nghị quyết của đại hội. C̣n nhân sự cũng vậy. Lenine, Staline được Đảng thần thánh hóa như cha già của CS nhưng sau lại tỉnh bơ hạ bệ, hạ tượng. Hiệp ước CS kư với quốc tế kia mà Đảng vẫn coi như nùi giẻ những điều khoản nào không lợi cho CS.

Nên thái độ thức tiễn và túi khôn b́nh dân muôn đời của người thường dân Việt là uốn ḿnh qua ngỏ hẹp để tồn tại v́ chánh trị nào cũng vậy, có sống th́ mới làm được. Thường dân làm chánh trị, chớ không nói chánh trị. Làm âm thầm, lén lút, bí mật, khéo léo đền nổi CS mê viên thuốc độc bọc đường của dân, tiền, t́nh, tử. Phá thúi, đầu độc kẻ thù mà kẻ thù không bắt bỏ tù được. Cái kiểu làm chánh trị này có vẽ lâu, mất thời gian nên người " nóng vội" có thể cho dân là hèn nhát. Nhưng hiệu quả triệt để, toàn diện, địch chết từ ngũ tạng lục phủ, từ tế bào một. Nh́n lại Đảng CS đâu c̣n tính đảng, đâu c̣n tính đấu tranh -- mà đă rệu rả, phân hóa, v́ suy b́, kèn cựa quyền lợi, chia rẻ điạ phương từ khi chiếm được Miền Nam và từ khi mở cửa cho nước ngoài vào và cho "Việt Kiều" về và gởi tiền về.

 

B́nh luận về Đại hội X:

Con tàu vẫn mất hướng

       Bùi Tín

Đại hội X đă thành công tốt đẹp! Tổng bí thư vừa được tái cử Nông Đức Mạnh, mớicũ, nói như thế, hệt như bất kỳ tổng bí thư nào, trong diễn văn bế mạc.

Đại hội X cũng hệt như vậy, mới vừa diễn ra, nhưng lại , rất về nội dung, về đường lối và chính sách, đến rùng rợn.

Ta hăy nh́n lại ư định của nhóm lănh đạo đảng CS trong sự chuẩn bị Đại hội X và xem kết quả họ đạt được.

* nỗi lo ngổn ngang: - từ lâu trước khi chuẩn bị Đại hội X, nhóm lănh đạo có nhiều nỗi lo. Lo về ḷng dân không yên. Lo trước những đ̣i hỏi dân chủ ngày một mạnh. Lo trước yêu cầu tôn trọng nhân quyền, tự do tôn giáo của thế giới dân chủ. Lo Mỹ tiếp tục trừng phạt bằng CPC (các quốc gia cần giám sát đặc biệt). Lo tham nhũng từ trên xuống dưới dấu không xuể trước công luận, lo số đảng viên hư hỏng phạm pháp quá nhiều.

Từ đầu năm 2004, vụ Tổng cục 2 và T4 bùng ra, họ lo đảng lâm nguy v́ chia rẽ.

Gần đây vụ PMU 18 bị khui ra, họ lo dư luận căm phẫn, v́ liên quan ngày càng rộng, không chặn kịp sẽ đụng đến chóp cao quyền lực.

Về nhân sự lănh đạo, nhóm ‘’siêu bảo thủ‘’ bị 2 vị Thái thượng hoàng kềm chặt, gồm có các ông Trà, Điềm, Hoan, lại được các ông Mạnh, Lương và Diễn nương theo, quyết duy tŕ bằng mọi giá cương vị Tổng bí thư của ông Mạnh đang bị lung lay.

Họ hiểu rằng các ông Trà, Hoan, Lương, Diễn đều phải về vườn v́ quá tuổi; ông Điềm tuy c̣n trong hạn tuổi vẫn buộc phải ra đi v́ mất hết uy tín ngay cả trong cơ quan, nên việc duy tŕ ông Mạnh càng là ưu tiên số một, tuy ông Mạnh cũng quá tuổi quy định (66).

Nhóm lănh đạo leo lẻo về mục tiêu Đại hội X là đổi mới bước 2, là phát triển bền vững, là ḥa nhập quốc tế… nhưng thật ra mối lo chính của họ bao giờ cũng là chiếc ghế, nhất là những vị trí then chốt nhiều quyền lực, bổng lộc, cũng là để ngăn chặn quá tŕnh dân chủ hóa cực kỳ nguy hiểm cho độc quyền cai trị của họ.

Gần sát đại hội, họ lo rằng 2 ông An và Triết có thể vượt lên thay ông Mạnh nên họ xếp đặt rất tinh vi và chặt chẽ, để gạt phăng ông An ra khỏi cuộc đua, và sau đó chịu chơi tṛ hơi mạo hiểm là đưa 2 ông Triết và Mạnh vào chung kết, đồng thời họ bày ra tiết mục toàn Đại hội giới thiệu chức danh tổng bí thư, v́ họ tin đă nắm chắc cả 1200 đai biểu do các ông Mạnh và Hoan sàng lọc kỹ rồi, nhằm qua đó gây thêm thanh thế cho ông Mạnh để ăn chắc. Thế nhưng vào phút chót, biết thân phận ḿnh, ông Triết xin rút, để ông Mạnh ra tranh cử…một ḿnh.

* kiểu nhân sự tiền chế: Mưu đồ tinh vi, xảo quyệt ấy đă thắng, thắng sát nút, thắng ngon lành; lại c̣n được tiếng là dân chủ hơn trước - thật ra là ‘’dân chủ giả vờ‘’, ‘’dân chủ chơi bẩn‘’. Chỉ cần chút ít công tâm th́ ai cũng nhận ra 2 ông TriếtAn, trên cương vị tổng bí thư, đều trội hơn hẳn ông Mạnh về mọi mặt.

Việc ông Mạnh yếu kém toàn diện, nhu nhược, không có bản lănh cầm lái, ở lỳ thêm 5 năm nữa ở cương vị số 1 của chế độ, là thêm một biểu hiện về sự tha hóa và tê liệt của đảng CS.

Có thể nói đảng CS Việt nam đă hoàn toàn mất quyền tự chủ, trên thực tế đă để nhóm lănh đạo bảo thủ biến thành công cụ của cụm quyền uy MA, và cụm quyền uy MA này lại tự nguyện phục vụ cho thế lực bành trướng nước ngoài.

Tất cả những mỹ từ về đổi mới, thời cơ vàng, tuyển lựa kén chọn nhân tài, về đột phá, bứt phá, nhân sự mới, tài năng, trí tuệ mới… đều chỉ c̣n có ư nghĩa mỉa mai, khi nhân vật tầm thấp này c̣n tại vị.

Công lớn của nhóm siêu bảo thủ là đă đào tạo một nhân vật hiền lành, chất phác, gốc dân tộc miền núi Tày, chỉ sau 5 năm ở trên cao nhất, thành một nhân vật khác hẳn trước, mê quyền, mê danh, mê của, và nhập thân nhanh vào cuộc chơi thủ đoạn ma quái, được đạo diễn từ xa, tai hại khôn lường cho đất nước, cho cả đảng CS nữa.

* về nội dung các nghị quyết: bước vào đại hội, ông Phan Diễn quảng cáo rằng Đại hội X khác hẳn với các đại hội trước, sẽ có thực chất chứ không công diễn như xưa, sẽ có nhiều thay đổi, ngụ ư là tự do dân chủ hơn hẳn trước. Thật ra chỉ có những thay đổi rất h́nh thức, không có chút thực chất nào.

Qua hàng vạn ư kiến góp về nội dung, chỉ có mỗi một thay đổi có ư nghĩa về các thành phần kinh tế, không c̣n ghi thành phần quốc doanh là chủ đạo, mà ghi các thành phần quốc doanh, tập thể và tư nhân… đều là bộ phận b́nh đẳng của nền kinh tế thị trường theo định hướng xă hội chủ nghĩa.

Về tham luận th́ có 27 tham luận ở hội trường, vẫn là của tập thể các đảng bộ tỉnh, thành và các ngành, nặng về công thức, chung chung, sáo ṃn, tuy có nói đến yêu cầu dân chủ trong đảng và ngoài xă hội, có nói khá mạnh đến quốc nạn tham nhũng đang hoành hành rộng khắp. Hầu như không có tranh luận, cọ sát ư kiến. Mọi sự đều xuôi chiều. Nhiều đại biểu phát chán, mỏi mệt.

Họ thống kê là có 1400 ư kiến phát biểu ở 77 tổ, nhưng không ai được biết là những ư kiến ấy ra sao, có được đại hội xem xét tiếp thu không!

Có 2 ư kiến cá nhân nổi lên đôi chút trong hội trường, khi đại biểu Trương Đ́nh Tuyển, bộ trưởng thương mại (sắp về nghỉ) nói ‘’vo‘’ về dân chủ và tập trung, nhấn mạnh đến dân chủ, khác với khái niệm ‘’tập trung dân chủ’’ của đàng CS, và khi đại biểu Vũ Quốc Hùng (phó ban Kiểm tra trung ương, không được chọn để tái cử vào trung ương) nói rơ về các tệ ‘’chạy chức’’, ‘’chạy quyền’’, ‘’ch ạy ghế‘’, ’’chạy bằng cấp’’, ‘’chạy án’’, ‘’chạy tội’’.

Thế nhưng không một ai dám nói đến vụ Tổng cục 2, vụ T4, vụ lật tổng bí thư Lê Khả Phiêu, dám hỏi có ai trong đại hội dính đến vụ PMU18, hoặc về đổi tên đảng, tên nước, về tệ chiếm đất, tệ hóa giá nhà, hay về các hiệp định Việt – Trung… Họ đă khoanh rất kỹ.

* xin chớ lầm lẫn: Có ư kiến cho rằng trong Đại hội đă có đấu tranh mạnh mẽ (!), quyết liệt (!) giữa phe (!) bảo thủ với phe (!) cấp tiến, và trong ban chấp hành trung ương cũng đang có đấu tranh giữa 2 ‘’phe’’ như thế! Giời ạ, nếu được thế đă may. Xin chớ lấy mong muốn chủ quan làm sự thật.

Thật ra trong đại hội chỉ có 2 ư kiến cá nhân rời rạc trên đây rơi tơm vào biển bảo thủ mênh mông bao trùm đại hội.

Nên nhận rơ sự thật là ư kiến thức thời có giá trị hầu hết là ở ngoài đại hội, trên các báo Tuổi trẻ, Thanh niên, Pháp luật, Tia Sáng, VN Net, trong một số phỏng vấn ngoài đại hội, như ư kiến ông Nguyễn Văn Trân (nguyên bí thư thành ủy Hànội) về đảng không được lấn át chính quyền và cơ quan dân cử, hay về yêu cầu đổi tên đảng và tên nước của giáo sư Tương Lai.

Xin chớ vội nhận định về sự đổi mới có thực chất ǵ trong Đại hội X.

Cả về nội dung và về nhân sự, lănh đạo bảo thủ và độc quyền vẫn khống chế rất chặt, bất chấp những đ̣i hỏi ngày càng mạnh mẽ ở bên ngoài đại hội, của đông đảo đảng viên ở cơ sở.

* t́nh h́nh tồi tệ thêm là khó tránh: Về nhân sự, nhóm siêu bảo thủ đang mở cờ trong bụng. Họ đă xếp đặt xong xuôi ‘’tứ trụ triều đ́nh’’ từ hội nghị trung ương 13, và 1178 đại biểu chỉ là những con rối. Mọi dự kiến của họ đều trúng phóc 100%. Tất cả 160 uỷ viên trung ương trúng cử đều nằm trong số 174 họ đề cử; không một ai trong số 33 người do đại hội cử thêm trúng cử. 21 uỷ viên dự khuyết cũng nằm trọn trong số 30 người họ đề cử, 16 người do đại hội cử thêm đều trượt. 2 người tự ứng cử đều bị ‘’quên‘’.

Một số nhân vật rơ ràng là ‘’bẩn‘’ với chứng cớ hiển nhiên, như bí thư thành uỷ Hải pḥng Nguyễn văn Thuận con nuôi ‘’Cụ nhớn’’ Đỗ Mười, Nguyễn Văn Tự bí thư tỉnh ủy Khánh Ḥa dính chặt vào vụ án tham nhũng gần 1 triệu đôla, như bí thư tỉnh ủy Thái nguyên Nguyễn Bắc Son thân tín của Lê Đức Anh, như trùm đài phát thanh Vũ Văn Hiền bị tố giác chuyên ăn bẩn và xu nịnh… đều trúng cử ngon lành.

Họ tuyển chọn kỹ rồi. Đại hội có chọn ǵ đâu. Nhắm mắt mà bầu.

Vậy th́ bầu làm ǵ! Mất công vô ích. Họ biểu diễn tṛ ‘’tâp trung dân chủ‘’ như vậy đó! Đại hội có quyền cao nhất. Trên cái cao nhất lại có cái cao hơn!

Có lẽ cay nhất là ngành ngoại giao. Cả 5 vị thứ trưởng ra ứng cử để thay bộ trưởng về vườn đều trượt sạch. Trong khi 6 thứ trưởng công an đều trúng cả. Thời hoà b́nh, vậy mà có đến 18 vị tướng quân đội, trong khi trí thức tài giỏi vào trung ương lại là con số không. Một chế độ ưa đàn áp, sùng bái bạo lực, cóc cần ǵ đến ngoại giao, đến khoa học, đến kinh tế trí thức!

Với ‘’tứ trụ‘’ được 2 Cụ M+A chọn lựa, được 2 ông Mạnh + Hoan tận tụy thực hiện, không cần đến ban chấp hành trung ương khóa X, bất chấp cả quốc hội và chính phủ; ông Triết sẽ nhận chức chủ tịch nước, nặng về hiếu hỉ; ông Tấn Dũng sẽ ngồi ghế thủ tướng; ông Trọng sẽ là chủ tịch Quốc hội; các vị đều hả hê v́ lên chức cao hơn hẳn trước. Nhưng nhiều thành viên chính phủ và quốc hội rất lo ngại; ông Dũng cả về tŕnh độ, uy tín, kinh nghiệm, quan hệ đối ngoại đều kém khá xa ông Khải; ông Trọng sẽ chặn đứng quá tŕnh chập chững cởi mở, dân chủ hóa, cải cách hành chính, làm luật và thi hành luật của quốc hội, do ông là người bảo vệ chủ nghĩa Mác – Lê đến hơi thở cuối; ông sẽ kiên tŕ nền dân chủ XHCN, kiên tŕ nền pháp chế XHCN, kiên tŕ nền chuyên chính vô sản. Đôi ba thành quả gày c̣m của ông An ở quốc hội sẽ tiêu ma nhanh. C̣n về tổng bí thư Mạnh vừa được tái cử, vẫn những nhược điểm rơ ràng: kiến thức thấp, nhu nhược, thiếu quyết đoán, không có bản lănh cầm lái, bất lực trước tham nhũng, am hiểu thế giới sơ sài, có tài thánh ông mới có thể ngang tầm thử thách.

Thật ra theo tin tức từ trong nước, đông đảo dân Hànội không ghét bỏ ǵ ông Mạnh, họ thấy ông điềm tĩnh, có vẻ hiền hậu nữa, nhưng rơ ràng ông có nhiều nhược điểm so với vị trí số 1 của chế độ; 5 năm trước ông c̣n tự hiểu ḿnh, từ chối vị trí ấy, nay rơ ràng không đủ sức, sao ông lại t́m mọi cách để ngồi lỳ; người ta trách ông và đâm ra ghét và coi thường ông, pha lẫn cả oán giận nữa.

Trước Đại hội X rất nhiều ư kiến nói về sự hụt hẫng của lănh đạo, sự bất cập của việc nắm chính quyền, sự bất lực giải quyết 2 quốc nạn tham nhũng và tụt hậu; với một ‘’tứ trụ’’ xuống cấp hơn trước, một trung ương mới ‘’robot‘’ đến hết mức, th́ đất nước sẽ đi đến đâu?

T́nh h́nh trước mắt chứng minh thêm sự thật: không ai phá nát cái đảng CS bằng chính những người cộng sản. Không ai tŕ kéo đất nước tụt hậu toàn diện, lăng phí thời gian của dân tộc bằng những người tự nhận là lănh đạo đất nước đổi mới.

* con tàu trôi nổi neo chặt vào bến cũ… H́nh ảnh con tàu là của ông Nguyễn Trung. Ông ví nước ta như con tàu trên biển, có những lỗ thủng, mọi người xúm lại tát nước chỉ để cho tàu khỏi ch́m, dành nhau chút của cải trên tàu, không có ai nghĩ đến sẽ cho tàu đi đến bờ bến nào, đi theo hướng nào, theo bản đồ và la bàn nào, tránh những tảng đá ngầm nào, không ai cầm lái.

Con tàu Việt nam không thể đi xa, v́ nó bị neo quá chặt vào bến cũ của quá khứ hào nhoáng một thời, trong khi các nước khác, con tàu khác có động lực dân chủ tự do khỏe khoắn, đă cùng nhau lao ra đại dương lộng gió thời đại, với tốc độ siêu cao, đến những vùng tài nguyên quư báu vô tận.

Đă có khối người vỡ mộng ngay khi Đại hội kết thúc. Họ chờ những quyết sách mới, những biện pháp sáng tạo, những mục tiêu hấp dẫn, những tư duy lănh đạo quả đoán, tạo nên không khí hừng hực lao tới của đông đảo quần chúng đặt niềm tin vào một dàn lănh đạo ngang tầm thời đại, hiểu thấu nguyện vọng toàn dân tộc và t́m ra hướng huy động mạnh mẽ tiềm năng vô tận ấy. Họ chỉ thấy một đường lối cũ mèm, một dàn lănh đạo xuống cấp.

Quả là đầu voi, đuôi chuột. Những kỳ vọng vừa nhen lên đă tan biến. Biết bao người cảm thấy bị lừa. Bộ máy tuyên truyền càng ồn ào với những mỹ từ lảm nhảm chỉ làm người dân thêm bực bội.

Nhóm lănh đạo bảo thủ tận xương tủy dám thách thức và khiêu khích toàn dân tộc qua một tṛ hề hạ cấp.

Toàn dân Việt nam, trí thức, tuổi trẻ, lao động hăy vươn dậy làm chủ con tàu - đất nước, hiện đại hóa nó trên một tầng cao văn hóa - chính trị mới, với động lực mới là nền dân chủ đa đảng lành mạnh, có ganh đua và kiểm soát, lấy công luận và cử tri làm trọng tài, mở hết tốc lực nhắm đích cập bến tự do và phồn vinh của thời đại mới.

Bùi Tín.

Paris 25-4-2006

 

Thấy gì từ danh sách BCH TƯ khóa X?

Phạm Ngọc 
Hà Nội

Đại hội X của Đảng Cộng sản Việt Nam đã kết thúc và giới quan sát đã biết danh sách nhân sự của Ban chấp hành Trung ương khóa X.

Các ủy viên Ban chấp hành trung ương sẽ là những người quan trọng nhất nắm giữ các chức vụ lănh đạo trong Đảng, chính quyền và các cơ quan đoàn thể.

Theo nguyên tắc, trong bất kỳ cơ quan nào có ủy viên BCH TW th́ người đó được ngầm hiểu là sẽ giữ vị trí lănh đạo cao nhất. Mỗi tỉnh có 1 ủy viên TW là bí thư tỉnh ủy (trừ Hà Nội và TP HCM có 2 người), các Bộ quan trọng của Chính phủ sẽ có Bộ trưởng là ủy viên TW, trừ Bộ Quốc pḥng và Bộ Công An được tính riêng chứ không gộp vào nhóm Chính phủ v́ đây là các công cụ chuyên chính vô sản quan trọng nhất của một nhà nước cộng sản.

Có thể rút ra một số nhận xét như sau:

Số lượng ủy viên TW tăng 10 người so với khóa IX, tổng cộng có 160 ủy viên chính thức.

Trong số 160 ủy viên khóa X, có 80 người nguyên là ủy viên BCH TW khóa 9 và được tái cử

Số lượng ủy viên đang công tác trong Chính phủ giảm từ 34 người của khóa IX xuống 28 người, trong Quốc hội giảm từ 6 xuống 3 người

Số lượng ủy viên từ quân đội tăng thêm 5 người thành 18 người trong khóa X

Tỷ lệ đại biểu của khối địa phương tăng thêm 4 người nhưng vẫn ở mức 43%.

Đoàn thể

Số ủy viên trung ương của khóa X từ khối đoàn thể là 5 người, bao gồm các thành viên của: Trung ương Đoàn, Tổng Liên đoàn Lao động, Hội liên hiệp phụ nữ.

Hội nông dân Việt Nam đă không c̣n đại diện trong BCH TW khóa X (khóa IX có đại diện là Chủ tịch Hội ND Nguyễn Đức Triều).

Ông Đào Ngọc Dung sẽ tiếp tục đảm nhiệm vị trí cao nhất trong Trung ương Đoàn, tương tự là bà Hà Thị Khiết của Hội Liên hiệp phụ nữ. Ông Đặng Ngọc Tùng sẽ thay bà Cù Thị Hậu trong Tổng Liên Đoàn. Như vậy cơ hội cho ông Nông Quốc Tuấn (con trai Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh) làm Bí thư thứ nhất TW Đoàn có vẻ khó còn.

Địa phương

Trong số 64 tỉnh thành phố cả nước, có 63 tỉnh có đại diện trong BCH TW khóa X, trừ tỉnh Đăk Nông. Tất cả các bí thư tỉnh ủy đều trúng cử ủy viên BCH TW, là đại diện duy nhất cho tỉnh ḿnh trong BCH TW là cơ quan quyền lực cao nhất của đất nước. Điều này thể hiện đúng nguyên tắc “cơ cấu” sắp xếp trước của Đảng, tức là việc bầu BCH TW gần như không có ư nghĩa thực tế ǵ đối với việc bố trí lănh đạo cao nhất là bí thư tỉnh ủy ở các địa phương.

TP Hà Nội có 3 người được bầu vào trung ương khóa X, đó là Bí thư thành ủy Nguyễn Phú Trọng, Phó BTTU Phùng Hữu Phú, Chủ tịch UBND Nguyễn Quốc Triệu.

TP HCM có 4 người được bầu là Bí thư Nguyễn Minh Triết, Phó Bí thư Lê Hoàng Quân, Chủ tịch UBND Lê Thanh Hải, Phó Chủ tịch UBND Nguyễn Thiện Nhân.

Công an, kiểm sát, ṭa án

Bộ trưởng Bộ CA Lê Hồng Anh, ba thứ trưởng cũ Nguyễn Khánh Toàn, Lê Thế Tiệm và Nguyễn Văn Hưởng được tái cử làm ủy viên TW. Ba thứ trưởng mới của Bộ CA là Trương Ḥa B́nh, Đặng Văn Hiếu và Trương Đại Quang được bầu vào TW. Như vậy hiện tại có một bộ trưởng và sáu thứ trưởng, là thừa so với một bộ nhưng sẽ là đủ v́ dự kiến Bộ An Ninh mới sẽ được tách riêng từ Bộ CA.

Ông Nguyễn Văn Hiện được bầu lại vào TW và do đó sẽ tiếp tục làm Chánh án TAND tối cao.

Ông Hà Mạnh Trí, Viện trưởng VKS NDTC không được bầu vào TW và hiện ngành kiểm sát không có đại diện trong TW. Có thông tin cho rằng ông Nguyễn Khánh Toàn, thứ trưởng thường trực Bộ CA sẽ chuyển sang làm Viện trưởng VKS NDTC.

Quân đội

Việc số ủy viên TW của quân đội tăng lên 5 người so với khóa IX thể hiện sự tăng cường vai tṛ của quân đội trong Đảng.

Ngoài ông Phạm Văn Trà Bộ trưởng về hưu, có 7 tướng quân đội là ủy viên TW khóa IX được tái cử, bao gồm các thứ trưởng cũ (Phùng Quang Thanh, Lê Văn Dũng, Nguyễn Huy Hiệu) và các tướng được thăng chức là Nguyễn Văn Được và Phan Trung Kiên (chức vụ hiện tại là thứ trưởng), Bùi Văn Huấn (Phó chủ nhiệm Tổng cục chính trị), Nguyễn Khắc Nghiên (Phó Tổng tham mưu trưởng).

Các ủy viên TW là lănh đạo các quân chủng, các quân khu đều là người mới, được bầu vào TW lần đầu tiên (hải quân, pḥng không không quân, quân khu 1, 2, 3, 4, 5, 7, 9)

Quốc hội

Chỉ có ba người trong Quốc hội (không tính các Đại biểu quốc hội làm kiêm nhiệm trong Đảng và chính quyền) được bầu vào TW khóa X, đó là ông Hồ Đức Việt (Chủ nhiệm UB KHCN môi trường), Nguyễn Đức Kiên (Chủ nhiệm UB KTNS), Trương Thị Mai (Phó CN UB VHGDTNNNĐ). Hoàn toàn không thấy sự xuất hiện của các Phó Chủ tịch QH đương nhiệm, các lănh đạo của Văn pḥng QH (như TS Nguyễn Sĩ Dũng)

Nhiều khả năng một trong số ba đại biểu trên sẽ được cử làm Phó Chủ tịch quốc hội, bên cạnh ông Nguyễn Phú Trọng Chủ tịch Quốc hội. Nếu điều này không xảy ra, hoặc Đảng không cử một ủy viên Bộ chính trị hoặc ủy viên BCH TW khóa X về làm lănh đạo QH, rất có thể vai tṛ của quốc hội sẽ bị suy giảm trong thời gian tới, và triển vọng về một nhà nước pháp quyền dân chủ sẽ ngày càng xa vời.

Đảng

Như thông lệ, lănh đạo các cơ quan của Đảng chiếm một tỷ lệ không nhỏ trong BCH TW. Trong BCH khóa X có 30 người (19%) đang giữ vị trí chủ chốt trong Đảng, từ Tổng bí thư đương nhiệm cho tới các trưởng phó ban của các Ban Tổ chức, Ban Kinh tế, Ban Kiểm tra, Ban Nội chính, Ban Tài chính quản trị, Văn pḥng trung ương Đảng, Ban Tư tưởng VH và các cơ quan như Học viên Chính trị QG HCM, Báo Nhân dân, Tạp chí CS, Đài truyền h́nh, Đài TNVN… Trong khóa IX thành phần này chỉ có 22 người, chiếm 15%.

Điều đáng lưu ư là trong số 30 ủy viên TW nói trên, chỉ có 4 người là mới được bầu vào TW lần đầu, c̣n lại 26 người là ủy viên TW khóa trước. Điều này cho thấy sự ổn định và phần nào là tính bảo thủ trong công tác nhân sự của Đại hội X lần này ? Vai tṛ lănh đạo toàn diện của Đảng sẽ tiếp tục được duy tŕ, trái với ư kiến của nhân dân và ngay cả một số đại biểu tham gia Đại hội X khi họ cho rằng Đảng đang lấn át, đang làm thay nhiều việc của chính quyền một cách bất hợp lư ?

Chính phủ

Chính phủ là nơi có nhiều sự xáo trộn nhất về nhân sự trong thành phần của BCH TW khóa X. Có 28 người đang công tác ở Chính phủ được bầu vào BCH TW, giảm 6 người so với BCH khóa IX. Trong số này có 17 người là ủy viên TW khóa IX được tái cử.

Danh sách BCH TW mới phù hợp với dự báo là ông Nguyễn Tấn Dũng sẽ giữ vị trí Thủ tướng, ông Nguyễn Sinh Hùng và Phạm Gia Khiêm làm Phó Thủ tướng. C̣n một vị trí Phó Thủ tướng thứ ba hiện c̣n chưa rơ ràng.

Danh sách BCH TW khóa X cho thấy rơ ràng cơ cấu mới của Chính phủ. Các Bộ trưởng (hoặc người có vị trí tương đương ở cơ quan ngang bộ) sẽ giữ nguyên ghế của ḿnh là các vị: Vơ Hồng Phúc (Bộ KHĐT), Hoàng Trung Hải (Bộ Công nghiệp), Cao Đức Phát (Bộ Nông nghiệp và PTNT), Nguyễn Hồng Quân (Bộ Xây dựng), Hoàng Văn Phong (Bộ Khoa học công nghệ), Lê Đức Thúy (Ngân hàng Nhà nước), Đặng Vũ Minh (Chủ tịch Viện KHCN VN), Đỗ Hoài Nam (Chủ tịch Viện KHXH).

Các Bộ có khả năng có Bộ trưởng mới hiện đang giữ vai tṛ cấp phó là: Bộ Tài chính (Vũ Văn Ninh), Bộ Tài nguyên môi trường (Phạm Khôi Nguyên), Bộ Thương mại (Nguyễn Thị Kim Ngân), Bộ Lao động thương binh xă hội (Huỳnh Thị Nhân), Tổng cục du lịch (Hoàng Tuấn Anh, trước là Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng), Thanh tra Chính phủ (Nguyễn Xuân Phúc, trước là Chủ tịch UBND Quảng Nam).

Các Bộ không có lănh đạo (Bộ trưởng, thứ trưởng) được bầu vào BCH TW:

Bộ Giao thông vận tải không c̣n đại diện nào là điều dễ hiểu sau vụ PMU18 với sự ra đi của cả Bộ trưởng và Thứ trưởng thường trực

Bộ Giáo dục: cả hai ủy viên TW khóa trước là Nguyễn Minh Hiển (Bộ trưởng) và Nguyễn Tấn Phát (Thứ trưởng) đều không được bầu lại vào TW khóa X.

Bộ bưu chính viễn thông, Bộ Thủy sản, Bộ Nội vụ: các bộ trưởng Đỗ Trung Tá, Tạ Quang Ngọc, Đỗ Quang Trung đều không được bầu lại vào TW.

Bộ trưởng y tế Trần Thị Trung Chiến không trúng cử vào TW dù được Đại hội đề cử. Dự kiến Chủ tịch UBND TP Hà Nội Nguyễn Quốc Triệu sẽ lên làm Bộ trưởng Y tế. Ông Triệu là bác sĩ, trước đây đă từng làm Giám đốc Sở Y tế Hà Nội.

Bộ Ngoại giao là một sự thất vọng lớn khi không có người nào được bầu vào BCH TW trong số 8 người được Đại hội đề cử và một người tự ứng cử là Thứ trưởng Nguyễn Phú B́nh. Đây cũng là một minh chứng cho việc hoàn toàn không có bất ngờ ǵ tại Đại Hội X, tất cả các ứng cử viên tự ứng cử hoặc do Đại hội đề cử đều thất bại.

Danh sách BCH TW khóa X giống gần 100% với danh sách do BCH TW khóa IX đề cử. Có thể gọi h́nh thức này là “Đảng cử đảng viên bầu” tương tự với việc “Đảng cử dân bầu” của bầu cử quốc hội và hội đồng nhân dân các cấp.

 

Đại Hội Đảng Cộng Sản X: Có Phải Là Lần Cuối Cùng
Trần Củng Sơn


Thế là cuộc bầu chọn nhân sự của đại hội đảng Cộng sản Việt nam lần thứ 10 đă xong vào ngày 25 tháng 4 năm 2006 với kết quả mà báo chí đă tiên đóan trước đó là Nông Đức Mạnh tiếp tục nắm chức tổng bí thư thêm một nhiệm kỳ nữa, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Phú Trọng sẽ thay nhau giữ chức chủ tịch nhà nước, thủ tướng, chủ tịch quốc hội. Riêng bộ trưởng công an Lê Hồng Anh trở thành nhân vật số hai trong bộ chính trị là điều đáng chú ư.

Trước đại hội đảng lần thứ 10, có một hội nghị trung ương đảng lần thứ 14 để chọn nhân sự lănh đạo cho đại hội đảng và ủy viên chính trị Trung Cộng là Giả Khánh Lâm đă qua VN thăm và người ta đồn đăi rằng nhân vật này đă ra chỉ thị của đàn anh phương bắc để sắp xếp ai làm tổng bí thư, thủ tướng, chủ tịch nhà nước…

Trong khi hội nghị trung ương đảng lần 14 kết thúc th́ vụ tham những bạc trăm triệu đô la PMU 18 nổ lớn với bộ trưởng giao thông vận tải Đào Đ́nh B́nh từ chức, thứ truởng và tổng giám đốc bị bắt giam và những thân thuộc bà con với tổng bí thư Nông Đức Mạnh có dính dáng tới vụ này làm cho những phe cánh khác vận động mở thêm hội nghị trung ương đảng lần 15 để sắp xếp lại nhân sự trước khi đưa ra đại hội đảng để chính thức hóa. Người ta đồn đăi là có một cuộc tranh dành quyền lực gây cấn và cho rằng vụ PMU 18 là do một phe nào đó khui ra trong lúc này mặc dù chuyện bê bối đó đă kéo dài nhiều năm.

Một t́nh cờ hay cố ư là phái đ̣an dân biểu do ông chủ tịch Hạ viện Mỹ ghé thăm Hà Nội trước đại hội đảng mấy ngày và Bill Gates , chủ tịch công ty Microsoft cũng đến đây để xem xét đầu tư vào thị trường Việt Nam. Người ta lại đặt thêm giả thuyết là Hoa Kỳ muốn tăng ảnh hưởng của họ đối với đất nước này trong thời điểm nhạy cảm.

Và kết quả đại hội đảng lần thứ 10 đă không làm ai ngạc nhiên v́ kết quả đă biết trước cũng với những khuôn mặt cũ từ đại hội lần thứ 9 nắm vai tṛ chóp bu. Điểm đáng nhắc tới là những nhân sự lănh đạo mới có vẻ trùng hợp với sự cố vấn của đàn anh Trung Quốc trước ngày khai mạc đại hội.

Và việc cho phép đảng viên cộng sản được làm kinh tế tư nhân đă thông qua giống như đảng cộng sản Trung quốc đă biểu quyết từ mấy năm trước. Rơ ràng là Cộng sản Việt Nam lúc nào cũng bắt chước đàn anh của ḿnh, từ chuyện đấu tố địa chủ năm 1954, tới chuyện áp dụng chủ thuyết kinh tế thị trường xă hội chủ nghĩa sau khi khối Sô Viết sụp đổ, và bây giờ là chuyện đảng viên kinh doanh.

Nh́n lại lịch sử, nước Việt Nam trong ṿng hơn trăm năm trở lại đă bị đô hộ bởi Pháp rồi Nhật rồi lao vào cuộc nội chiến Nam Bắc với hai phe tư bản cộng sản của thế giới ủng hộ hai miền khác nhau từ năm 1954 tới 1975. Nào Nga nào Tàu nào Đông Au , nào Mỹ nào các nước Tây Au liên tục ảnh hưởng thế lực vào mảnh đất h́nh chữ S. Rồi sau năm 1975 cho tới năm nay 2006, chủ nghĩa cộng sản trở thành thống trị tư tưởng của các nhà lănh đạo Việt Nam mà trong đó đă có pha thêm một phần ảnh hưởng của các đường lối của Trung Cộng.

Việt Nam đă không có được một sự độc lập để quyết định cho vận mệnh của ḿnh như Bắc Hàn dám đem chuyện phi đạn nguyên tử để thách thức Mỹ cũng như Cuba đă từng chọc tức Mỹ trong nhiều năm. Các nhà lănh đạo Hà Nội đă đánh mất tinh thần truyền thống đối kháng và tự chủ của tổ tiên đối với nước đàn anh phương Bắc. Điều đáng buồn là ng̣ai tinh thần nô lệ đàn em, họ đă bắt chước mà chỉ bắt chước những điều dở chứ không bắt chước những điều hay của đàn anh. Thí dụ là Trung Cộng đă cương quyết trừng trị thẳng tay các cán bộ tham nhũng trong khi đó th́ Việt Cộng lại bao che.

Tổng bí thư đương nhiệm là Triệu Tử Dương đă dám công khai bênh vực cuộc biểu t́nh của sinh viên tranh đấu chống tham nhũng để rồi bị hạ bệ. Những sinh viên của đất nước cộng sản Trung quốc đă làm thế giới ngưỡng mộ trong vụ đấu tranh đưa đến cảnh thảm sát Thiên An Môn năm 1989.

Đảng Cộng sản Việt Nam đă không có những nhân tài v́ nước v́ dân. Một sự phân chia quyền lực để không có được sự nhất trí về cách tổ chức điều khiển đất nước qua chức tổng bí thư, chủ tịch nước và thủ tướng. Đảng trên thực tế đă nắm quyền cai trị nhưng lại màu mè h́nh thức với các chức vụ trong chính quyền và quốc hội. Dân biểu quốc hội là đảng viên, viên chức chính quyền là đảng viên , dĩ nhiên cùng là đảng viên cộng sản cả th́ chuyện chất vấn nhau trong các buổi họp chính quyền hay quốc hội chỉ là những màn đóng kịch cho đồng bào coi mà thôi.

Một người gốc dân tộc thiểu số, năng lực rất tầm thường mà liên tục được làm tổng bí thư hai nhiệm kỳ của đất nước Việt Nam. Lư do để giải thích là phải chăng chỉ v́ ông ta là con của Hồ Chí Minh, điều này đă không được đưa ra bàn luận công khai v́ sẽ ảnh hưởng đến thần tượng lănh tụ không vợ không con suốt đời hy sinh cho cách mạng.

Kết quả của đại hội đảng cộng sản lần thứ 10 cho thấy đảng vẫn giáo điều bảo thủ, những khuôn mặt bất tài tham nhũng vẫn c̣n tại vị và đất nước Việt Nam vẫn c̣n tụt hậu so với lân bang, nhân dân vẫn c̣n chịu nhiều điều đau thương bởi chủ nghĩa vong nô và sự cai trị độc tài của đảng. Nhưng chính v́ thế mà các lực lượng dân chủ tiến bộ của đất nước sẽ vươn lên mạnh mẽ để dành quyền tự do, quyền được sống của con người.

Có thể dân tộc sẽ phải chịu thêm những khổ đau vài năm nữa nhưng thế cùng th́ phải tất biến và sẽ đưa tới một sự thay đổi lớn lao ṭan diện. Nhớ lại chuyện xưa khi Lê Lợi có công đánh đuổi quân Minh để thành lập triều đại nhà Hậu Lê kéo dài nhất lịch sử th́ hậu duệ của ông là Lê Chiêu Thống đă rước quân Thanh về xâm lăng đất tổ và hành động đó đă chấm dứt công trạng của nhà Lê.

Hồ Chí Minh là người đă lập nên đảng và nhà nước cộng sản tại Việt Nam từ năm 1945, tại vị được mấy chục năm và con của ông bây giờ là Nông Đức Mạnh bất tài nối ngôi cũng sẽ là người lănh đạo cuối cùng của của triều đại này. Bài học lịch sử phải chăng tiếp diễn và câu nói của thầy Quảng Độ cho là đại hội đảng cộng sản lần 10 là cái đại hội chót của đảng cộng sản Việt Nam trở thành lời tiên tri cho vận nước.

San Jose 25-4-06
 


 

Cần tiếp tục “góp ư”
 

Ngô Nhân Dụng

 

Đại hội Mười của đảng Cộng Sản đă kết thúc. Trước khi họp cả năm trời, “Đảng ta” làm rùm beng yêu cầu các đảng viên và người ngoài “góp ư” với đại hội. Các “cụ cốp” đă tiếp thu các ư kiến đó ra sao? Các ông Nguyễn Nam Khánh, Lê Đăng Doanh, Vơ Văn Kiệt, Nguyễn Trung, Đặng Văn Việt, anh bạn trẻ Nguyễn Tiến Trung ở Pháp, và biết bao nhiêu người khác; những lời tâm huyết của họ bay đi đâu rồi! Quư vị nghĩ giờ này có nên “góp ư” nữa hay không?
 

Nên tiếp tục, và cần góp ư nhiều hơn trước. Nếu bây giờ quư vị im lặng nghỉ ngơi không nói ǵ nữa, th́ người dân Việt Nam sẽ hiểu lầm. Họ sẽ nghĩ rằng trong một hai năm qua quư vị cũng chỉ lên sân khấu, bôi mặt đóng vai phụ trong “vở tuồng góp ư” do đảng đạo diễn mà thôi! Họp xong đại hội rồi, vai chính cũng như vai phụ ai nấy trở về chỗ cũ của ḿnh, lo việc chè chén!
 

Nhưng tôi tin chắc bao nhiêu người góp ư là những người thành tâm, thiện chí. Được dịp nói, thời cơ vàng để nói, tội ǵ không nói? Không ai chịu đóng vai hề phụ diễn cho các cụ cốp mà ḷng không hổ thẹn. Nhưng để người khác hiểu lầm ḿnh chỉ đóng tuồng, cũng phải thấy hổ thẹn. Cho nên quư vị đă góp ư rồi, cần phải tiếp tục “góp ư” nữa, không thể ngưng được. Vở tuồng Đại hội X do các nhà đạo diễn ở Ba Đ́nh hay ở Trung Nam Hải bầy ra hoàn toàn không tôn trọng những quy tắc dân chủ, không coi ư kiến của ai ra cái ǵ cả. Nhưng quư vị là những công dân Việt Nam, lo lắng cho tương lai nước Việt Nam, quư vị không sợ thiên triều mà cũng không sợ bọn vua chư hầu. Cho nên phải tiếp tục suy nghĩ và thảo luận, t́m xem cái ǵ tốt, cái ǵ phải, để người Việt Nam nghe với nhau, rồi cùng làm với nhau. Ông Nông Đức Mạnh mới nói là ông sẽ chấp nhận các lời phê phán gay gắt, thế th́ tội ǵ quư vị không phê phán?
 

C̣n các cụ cốp ư th́ vẫn cương quyết bảo vệ quy tắc “dân chủ tập trung,” tức là trên bảo dưới nghe. Các cụ đưa ra một danh sách do các cụ chọn cho vào Trung ương đảng, tất cả 160 người được vào câu lạc bộ này đều do các cụ chọn trước hết! Tài t́nh thế! Dân chủ đâu chẳng thấy, chỉ thấy tập trung thôi! Các cụ cốp vẫn kịch liệt chống “diễn biến ḥa b́nh,” lo lắng tiêu diệt “các thế lực thù nghịch.”
 

Nhưng ai là thù nghịch? Rơ ràng là các cụ cốp nh́n thấy dân chúng Việt Nam trong nước chính là khối người nguy hiểm nhất chứ không phải người ngoài. Bằng cớ là các cụ cốp tăng gấp rưỡi, gấp đôi số người ở bộ Công an và bộ Quốc pḥng vào ngồi trong câu lạc bộ. Ngược lại, các cụ không coi việc ngoại giao có ǵ đáng quan tâm cả, không có ai trong bộ Ngoại giao được vào câu lạc bộ chè chén Trung ương. (Phải khen ngợi ông Nguyễn Phú B́nh là người can đảm, dám tự nộp đơn ứng cử để chứng tỏ nước Việt Nam cũng cần người có ư kiến về việc ngoại giao chứ không thể mọi việc phó mặc các đồng chí ở Bắc Kinh lo lắng giúp. Ông Giáo sư Nguyễn Xuân Hăn cứ đệ đơn ứng cử, dù rớt cũng đáng gọi là người nghĩ sao làm vậy.) Ông bộ trưởng Công An vọt lên hàng thứ nh́ sau ông Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh. Tức là Đảng ta cần súng và cần c̣ng số tám để đề pḥng “những thế lực thù nghịch” ở bên trong để bảo vệ “dân chủ tập trung” - chứ không cần tranh đấu với ai ở bên ngoài!
 

Một trong những “thế lực thù nghịch” làm cho đảng lo lắng, chắc phải là các công nhân. Bọn này khó bảo quá, năm ngoái đ́nh công liên miên. Cho nên bà Cù Thị Hậu, người lănh đạo tổng công đoàn, đă hụt mất cái ghế trung ương khóa này. Ai bảo? Đă được đảng giao phó nắm cổ công đoàn mà lại nói năng bốp chốp. Khi xảy ra những cuộc đ́nh công năm ngoái trong các xí nghiệp Đài Loan, bà Cù Thị Hậu đă buột miệng tiết lộ rằng ngay ở các xí nghiệp quốc doanh cũng có các công nhân đ́nh công! Bà c̣n than thở là người lao động muốn đ́nh công khó quá, ở xí nghiệp nào cũng phải xin phép chi bộ đảng ở đó. Mà chính người lănh đạo chi bộ cũng ăn lương của chủ rồi, c̣n ai bảo vệ quyền lợi công nhân nữa? Chỉ cần nói lỡ mấy câu là sai chính sách hết! Bà Cù Hậu lỡ miệng làm tuột cái mặt nạ “đại biểu giai cấp công nhân” của đảng, thế là bà hụt cái ghế trung ương và chắc sắp mất luôn cái ghế công đoàn, tội nghiệp thế. Nếu ở một nước dân chủ tí ti thôi, không cần dân chủ lắm, th́ bà Cù Hậu sẽ đứng lên lập một cái công đoàn mới, tranh đấu cho giai cấp công nhân thật sự. Nếu không dám làm th́ bà Cù Hậu từ nay yên phận đóng vai “hầu cụ,” đi hầu các cụ cốp cho xong việc. Việc nào cũng là lao động cả.
 

C̣n bao nhiêu đảng viên đă “góp ư kiến” với đại hội này, bây giờ nghĩ sao? Những người như ông Lê Đăng Doanh dám nói thật, nói thẳng cảnh suy nhược trong guồng máy kinh tế, xứng đáng là người trí thức. Như ông Nguyễn Trung đầy nhiệt huyết thiết tha nhắc nhở lại các lư tưởng thời xa xưa bây giờ đang bị xôi thịt và bè phái vùi lấp. Có những bạn sinh viên Việt Nam đang học bên Pháp cũng thiết tha gửi ư kiến về yêu cầu xóa bỏ chủ nghĩa Mác Lê. Tựu chung, ai cũng muốn góp ư kiến để đất nước thêm tự do, dân chủ. Có ai thấy các ư kiến đó được phản ảnh trong kết quả của Đại hội Mười hay không? Cuộc bàu bán có dân chủ không? Các đại biểu họ dám suy nghĩ độc lập hay là vẫn ngậm miệng ăn tiền? Họ lo bắt lấy “thời cơ vàng” của nước Việt Nam hay chỉ lo nắm lấy “thời cơ vàng” cho chính bản thân họ? Chúng ta lại nhớ trong một bài của ông Nguyễn Trung, ông nhắc tới một ư kiến nói rằng: “Người đảng viên cộng sản bây giờ có quá nhiều đặc quyền đặc lợi, đă dính chặt vào cái ghế cầm quyền của ḿnh rồi! Không thay đổi được.” Chắc ông Nguyễn Trung thấy đó là một lời tâm đắc! Thật là uổng công ông vắt tim, vắt óc ra viết những bài văn thiết tha nóng bỏng.
 

Bây giờ mọi sự đă được các cụ cốp an bài, những người đă góp ư kiến với đảng c̣n tiếp tục kêu gọi dân chủ, tự do, c̣n kêu gọi phải có những ư kiến dị biệt, c̣n đ̣i giảm bớt vai tṛ kinh tế quốc doanh nữa hay không? Hy vọng quư vị sẽ không ngừng lên tiếng. Hy vọng sẽ không ai bỏ cuộc. Ở địa vị người dân lành, xin cứ phát biểu ư kiến. Dù à đảng viên hay không đảng viên, cứ nghĩ ǵ th́ hăy nói thẳng ra, ai buộc cho cái tội diễn biến ḥa b́nh cũng mặc kệ họ. Cây ngay không sợ chết đứng. Quan nhất thời, dân vạn đại. Lời nói phải củ cải nó cũng nghe. Chắc chắn người dân Việt, các thanh niên, người trí thức, họ sẽ nghe. Không nên bỏ lỡ “thời cơ vàng” này!
 

Cho nên ngay bây giờ, đảng Cộng Sản đă đóng xong vở tuồng đại hội của họ rồi, những người yêu nước và có suy nghĩ vẫn phải tiếp tục lên tiếng chứ không nên để mấy ông b́nh vôi độc quyền ngôn luận. Những đảng viên cộng sản cũng phải tiếp tục đ̣i đảng của họ thay đổi. Để chính ḿnh không hổ thẹn và sau này con cháu ḿnh cũng không thẹn về ông cha. Một cựu đảng viên cộng sản là cụ Nguyễn Minh Cần, vẫn góp ư kiến đề nghị thay đổi đảng, cụ mới nhắc các đồng chí cũ hăy “biết hổ thẹn.” Hiện nay cụ Cần sống ở Nga và đă ra khỏi đảng từ mấy chục năm nay, cụ cũng gửi một thông điệp cho những người tham dự Đại hội Mười. Thông điệp vắn tắt nhại René Descartes. Triết gia người Pháp viết: “Tôi suy tư, nên tôi tồn tại.” Cụ Nguyễn Minh Cần gửi cho các đại biểu đại hội đảng Cộng Sản, sửa câu đó thành: “Tôi biết hổ thẹn, nên tôi tồn tại.”
 

Chắc chúng ta c̣n nhớ những bài học thời niên thiếu về tính biết hổ thẹn, như trong trường học, trong gia đ́nh vẫn truyền dậy. Hoàn toàn đồng ư với cụ Nguyễn Minh Cần, chúng ta nên nhắc nhở các đảng viên cộng sản ở nước ta về khái niệm “biết hổ thẹn.” Thay v́ nói: “Tôi biết hổ thẹn, nên tôi tồn tại,” nên nhắc họ rằng “Tôi biết hổ thẹn, nên tôi mới là con người.”
 

Không hy vọng các vị vừa mới tham dự Đại hội X về lại quan tâm đến tính hổ thẹn. V́ nó không nằm trong chương tŕnh giáo dục, đào tạo đảng viên. Họ chỉ lo chuyện đấu tranh, quyền lợi, lập trường, tính giai cấp, ta và địch, bạn và thù, vân vân. Đó là những thước đo luân lư hàng ngày của họ. Trước sau họ không được huấn luyện về khái niệm liêm sỉ bao giờ cả. Cho nên họ có thể diễn một tấn tuồng đại hội suốt cả tuần lễ, phun ra toàn những lời trống rỗng và sai sự thật, nhiều điều dối trá truyền từ nửa thế kỷ nay, vẫn được lập đi lập lại, dù họ không c̣n tin nữa! Phải nói là các cụ cốp nói dối giỏi quá! Như vậy là đă chữa khỏi bệnh biết hổ thẹn từ lâu rồi.
 

Người có liêm sỉ, biết trọng danh dự, th́ cũng có khi nói dối nhưng không thể nói dối tất cả mọi người và nhất là không thể nói dối chính ḷng ḿnh. Người biết liêm sỉ có thể nói dối đôi lần trong đời về một chuyện nào đó nhưng không thể cứ hô những khẩu hiệu dối trá suốt cả đời mà không thấy hổ thẹn. Làm sao người ta có thể cứ tự nhận là đại biểu của giai cấp công nông vô sản trong khi ăn cắp hàng tỷ mỹ kim tiền viện trợ? Đại biểu công nông ǵ mà chỉ lo tậu dăm bảy cái nhà, những trang trại mênh mông, gửi tiền ra cho con cái tậu nhà tậu đất ở nước ngoài, làm chủ những xe Mercedes, BMW, Lexus, trong khi các em bé con nhà công nông phải liều mạng kiếm ăn từng ngày? Chắc quư vị độc giả đă thấy cảnh các em bé lội sông, nắm sợi dây bám theo cái phà chuyển ḿnh trên sông Cửu Long, chờ dịp nhảy lên, vừa rét run vừa mời khách trên phà mua vé số, những tấm vé số được bọc ni lông kỹ như bảo vệ châu báu - những h́nh ảnh đă đăng trên nhật báo Người Việt tuần qua? Những người đọc các bài diễn văn hùng hồn và rỗng tuếch trong đại hội, trong lúc xă hội chung quanh khốn khó cơ cực như thế, họ phải là những người trong đầu không mang khái niệm về tánh biết hổ thẹn như chúng ta, như loài người b́nh thường.
 

Phải kết luận rằng họ không chia sẻ quan niệm của loài người về tính hổ thẹn. Cho nên cụ Nguyễn Minh Cần gửi cho họ thông điệp của Mạnh Tử: Biết hổ thẹn mới là con người. Mạnh Tử, vị á thánh trong Nho giáo, viết rằng: “Sỉ chi ư nhân, đại hỉ.” Nghĩa là: Nơi con người, ḷng biết hổ thẹn là một đức tính lớn. “Vi cơ biến chi xảo giả, vô sở dụng sỉ yên.” Làm những việc dối trá, là không có ḷng hổ thẹn vậy. (Chương Tận tâm, thượng).
 

Những người biết hổ thẹn th́ không ngậm miệng trước cường quyền được. Quư vị đă từng lên tiếng “góp ư với Đại hội X” đừng nản ḷng, hăy tiếp tục góp ư. Đây là góp ư kiến cho đất nước, cho tương lai thế hệ trẻ, cho các nhi đồng đang lội sông bám phà bán vé số; chứ không phải góp ư để giúp các cụ cốp bảo vệ cơ đồ. Nếu mấy tháng trước hô hào tha thiết mà bây giờ mà lại im thin thít, không dám nói ǵ nữa, th́ xấu hổ quá! Mạnh Tử sống vào thời phong kiến mà c̣n khuyên người ta đừng sợ hăi, đừng chịu nhục. Nếu bị một ông vua chư hầu làm nhục th́ sao? Thầy Mạnh khuyên: “Giết một ông vua có vạn cỗ xe th́ cũng không khác việc giết một kẻ thường dân (làm nhục ḿnh).” - Thị thích vạn thặng chi quân nhược thích hạt phu. Ông c̣n suy rộng ra để đề nghị một quy tắc cư xử: “Không sợ hăi các vua chư hầu, hễ nghe nói điều sai quấy th́ phản đối ngay.” - Vô nghiêm chư hầu, ác thính chí tất phản chi. (Chương Công Tôn Sửu, thượng). Những ai cứ chê bai nhà Nho là không biết tranh đấu đ̣i tự do ngôn luận, cứ nghĩ Nho giáo tôn sùng chế độ quân chủ, phong kiến độc quyền, đọc mấy câu này chắc sẽ phát tâm đi t́m đọc để hiểu Thầy Mạnh hơn.
 

Tại sao Mạnh Tử, từng đi thăm viếng, dậy dỗ hết vua chư hầu này đến vua khác, mà dám mạnh miệng nói năng như vậy? Có thể ông là người dũng cảm, xứng đáng bậc đại trượng phu uy vũ bất năng khuất. Cũng có thể là v́ chế độ phong kiến thời ông sống nó không ác đến mức như bây giờ. Cho nên nếu có những vị mấy tháng trước nói rất hăng mà bây giờ không thể nói được câu nào, chúng ta cũng thông cảm và chờ đợi. Chắc sẽ c̣n nhiều thời cơ vàng khác!