Công dân Bạch Ngọc Dương lên tiếng

(http://doi-thoai.com/baimoi0906_019.html)

Cán bộ A42 Cục bảo vệ chính trị thuộc Tổng cục an ninh-Bộ công an VN nhân danh đại diện bảo vệ pháp luật nhưng chính họ lại ngồi xổm lên Hiến pháp và pháp luật của nhà nước CHXHCN VN!!!

Kính thưa bà con cô bác yêu chuộng tự do dân chủ trong và ngoài nước!

Hôm nay tôi công dân Bạch Ngọc Dương chính thức lên tiếng về vụ việc bị công an A42 (tức là Cục bảo vệ chính trị thuộc Tổng cục an ninh-Bộ công an VN) đàn áp cá nhân tôi nói riêng và những người chủ trương ra tập san có tên gọi là “Tự Do Dân Chủ”.

Sự việc xảy ra là khi công an A42 đánh hơi được việc soạn thảo chuẩn bị ra một tờ báo tại Hà Nội của nhóm các nhà đấu tranh cho dân chủ, th́ ngày 12-8-2005 toàn bộ nhóm 5 người tham gia tờ báo “Tự Do Dân Chủ” đều bị công an VN đồng loạt tiến hành bắt giữ, tra hỏi và thẩm vấn nhiều ngày liên tục như chúng ta đă biết.

Sáng sớm ngày 12-8-2005 tôi bị một số cán bộ an ninh A42 cho xe đến tận nơi cư trú của tôi là số nhà 15 ngơ 86 phố Tô Vĩnh Diện, phường Khương Trung, quận Thanh Xuân, Hà Nội, đưa giấy triệu tập cho đ̣i tôi lên làm việc ngay. Trong tờ giấy triệu tập đó A42 ghi địa chỉ đến làm việc là trụ sở của A42 ở số 7 phố Nguyễn Đ́nh Chiểu, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội, nhưng họ không có đưa tôi đến đó mà lái xe đưa tôi đến một trụ sở khác ở số 4 đường Âu Cơ, quận Tây Hồ, Hà Nội, chỉ riêng điều này thôi là tôi cũng đă thấy việc làm của họ mang đầy tính khuất tất và không minh bạch. Đến nơi họ không để cho tôi lưu giữ giấy triệu tập mà họ thu lại ngay, đây lại là một việc làm khuất tất và không minh bạch nữa của cán bộ A42. Buổi thẩm vấn bắt đầu từ 9 giờ sáng, họ ḷng ṿng hỏi về chuyến đi Sài G̣n vào cuối tháng 7 vừa qua của tôi, rồi mới quay sang mục đích chính là hỏi tôi những điều liên quan đến tờ tập san có tên gọi là “Tự Do Dân Chủ” mà tôi thiết kế layout giúp cho hai người chủ trương là nhà văn Hoàng Tiến và nhà báo Nguyễn Khắc Toàn. Hai người thẩm vấn tôi là thiếu tá Nguyễn Văn B́nh, và nữ sĩ quan an ninh Doăn Anh  Thuỷ. Hai người này hỏi tôi rất nhiều câu hỏi, và cái cách họ hỏi tôi th́ đều đă được huấn luyện một cách bài bản qua trường lớp, đến cuối buổi chiều họ đ̣i tôi phải mở email của tôi ra cho họ coi mẫu báo Tự Do Dân Chủ, nhưng tôi đă từ chối thẳng thừng v́ coi đó là vi phạm bí mật thư tín cá nhân, nhưng trên thực tế th́ chính các cán bộ A42 đă hacker xem trộm email của chúng tôi nên họ mới biết được việc chuẩn bị ra tờ báo của hai ông Hoàng Tiến và Nguyễn Khắc Toàn, mà tổ chức một chiến dịch ngăn chặn, đàn áp một cách qui mô, thô bạo và lộ liễu. Sau khi tôi từ chối mở email cá nhân th́ cán bộ A42 dùng xe chở tôi về nơi cư trú vào lúc cuối buổi chiều, vào khoảng 7 giờ tối, họ áp lực tôi cho họ vào nhà để kiểm tra máy vi tính. Sau khi cán bộ kỹ thuật của họ thao tác suốt mấy tiếng đồng hồ mà không t́m thấy ǵ trong máy vi tính th́ họ quay sang đ̣i tôi cho kiểm tra giá sách của tôi. Lúc này cán bộ A42 đă gọi tới đông đảo khoảng hơn 20 công an áp đảo cùng sự chứng kiến của công an phường, tổ trưởng dân phố, chủ cho thuê nhà, hàng xóm…để tiến hành lục xới tung chỗ ở của tôi, từ giá để sách, tủ đựng quần áo, chỗ nằm ngủ, bàn để máy vi tính…Họ lục lọi xới tung lên một hồi mà không t́m được bất cứ một thứ tài liệu nào liên quan đến tờ tập san “Tự Do Dân Chủ” sắp ra mắt. Thay vào đó họ t́m được hai cuốn sách, có tên gọi là “Suy Tư Và Ước Vọng” và “Nhật Kư Rồng Rắn”, hai cuốn sách này tôi được tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang tặng khi tôi đến thăm ông, và cuốn sách thứ ba là “Tuyên Ngôn Về Nhân Quyền Và Dân Quyền năm 1789” của Pháp. Cán bộ A42 liền lập biên bản tịch thu cả ba cuốn sách này, với lư do hai cuốn sách “Suy Tư Và Ước Vọng” và “Nhật Kư Rồng Rắn” vi phạm nghị định 152/CP ǵ đó của Bộ Văn Hoá Thông Tin, hai cuốn sách này bị cấm lưu hành. Ngay lúc đó tôi đ̣i lại cuốn “Tuyên Ngôn Nhân Quyền Và Dân Quyền năm 1789” v́ tôi thấy cuốn sách này không nằm trong danh sách bị cấm lưu hành nào cả, nhưng họ không trả lại tôi mà cứ tịch thu trái phép cho đến nay vẫn chưa trả lại tôi. Cán bộ A42 đă dùng lực lượng đông đảo hơn 20 công an để áp đảo tôi lúc đó chỉ có một thân một ḿnh, họ đứng chật cả căn pḥng trọ khoảng 15 mét vuông của tôi, đến nỗi phải đứng tràn ra cả ngoài hành lang. Tôi theo dơi cung cách làm việc của các cán bộ A42, họ tiến hành khám xét nơi ở của tôi một cách hùng hùng hổ hổ, mặt mũi đằng đằng sát khí, họ luôn mồm rêu rao là nhân danh đại diện cho pháp luật, nhưng tôi thấy họ đă ngồi xổm lên chính cái pháp luật mà họ đang cao giọng nhân danh đó. Các cán bộ A42 khám xét nơi ở của tôi chỉ bằng lệnh mồm, không hề có lệnh khám xét nào cả theo đúng qui định của pháp luật, tôi hiểu rằng có chống đối lại họ lúc này là vô ích v́ họ dùng một lực lượng đông đảo hơn tôi gấp hàng chục lần để áp đảo tôi thân cô thế cô chỉ có một ḿnh trong căn pḥng trọ nhỏ bé. Công an A42 khám xét nơi ở của tôi đến tận 23 giờ đêm mới kết thúc. Trước khi họ rút đi khỏi, tôi thật bất ngờ trước một việc, một cán bộ an ninh của A42 nói với mọi người và nói với bà chủ cho tôi thuê nhà cũng đang có mặt ở đó: “Thôi, bác hăy cứ để cho Dương tiếp tục thuê ở đây”, chính anh cán bộ này đă xưng mày tao với tôi và tôi đă không đồng ư với cái cách xưng hô của một cán bộ nhà nước mang danh phục vụ Nhân dân như thế với tôi. Việc trái khoáy nữa là, khi đám công an A42 đông đảo đó rút đi khỏi, bà chủ cho thuê nhà quay lên nói với tôi: “Công an phường nói với cô rằng ngay ngày mai cháu phải dọn đi, cháu ở đây sẽ làm ẢNH HƯỞNG”. Vài ngày sau đó tôi  được nghe hàng xóm nói lại rằng tổ trưởng dân phố áp lực với bà chủ cho tôi thuê nhà: “muốn làm TRONG SẠCH ĐỊA BÀN”. Liên kết các sự việc này với nhau, tôi thấy đây lại mà một việc làm khuất tất và không minh bạch nữa của cán bộ A42, đó là họ đă vi phạm nhân quyền một cách nghiêm trọng đối với cá nhân tôi, họ vi phạm nghiêm trọng đến quyền tự do cư trú của tôi đă được Hiến pháp minh định rơ ràng. Giữa việc khám xét nơi ở của tôi th́ không hề có liên quan ǵ đến việc ăn ở của tôi, cán bộ A42 lấy cái quyền ǵ và lấy cái cớ ǵ ra mà lại ngang nhiên nói như ra lệnh với chủ cho tôi thuê nhà rằng: “Thôi, bác hăy cứ để cho Dương tiếp tục thuê ở đây”. Tôi muốn sinh sống ở đâu là quyền tự do cư trú của tôi chứ, cán bộ A42, rồi công an phường, rồi tổ trưởng dân phố có cái quyền hành ǵ mà lại đ̣i đuổi tôi ra khỏi nơi cư trú mà tôi đang thuê một cách hoàn toàn hợp pháp??? Các ông cán bộ nhân danh đại diện pháp luật này mà họ lại cứ ngang nhiên ngồi xổm lên chính cái luật pháp và họ đang làm đại diện, họ cũng không hiểu ǵ luật pháp cả, tôi cư trú tại số nhà 15 ngơ 86 phố Tô Vinh Diện, phường Khương Trung, quận Thanh Xuân, Hà Nội suốt cả 5 năm mà không hề  có ai kêu ca về tôi bất cứ một điều tiếng ǵ, cũng không hề làm ảnh hưởng đến ai cả, cho đến khi cán bộ A42 xuất hiện ở đây, qua đây cho tôi thấy sự gian ngoa và đểu cáng của họ! Vài ngày sau đó, tôi gặp và nói chuyện với bà chủ cho tôi thuê nhà, bà ta lại chính là một đảng viên ĐCSVN và thường xuyên sinh hoạt chi bộ đảng, qua trao đổi tôi biết bà ta bị áp lực từ phía chính quyền địa phương buộc tôi phải rời khỏi nhà hạn cuối vào ngày 31-8-2006. Cho đến hôm nay th́ tôi đành phải lang thang đi ở nhờ tá túc tại nhà của anh em bạn bè trong khi chưa t́m được nơi ở mới. Tất cả chuyện này tôi cho rằng có bàn tay của A42 đứng đằng sau đó, mặc dù khi tôi tố cáo ngay trước mặt các cán bộ an ninh A42 thẩm vấn tôi, th́ họ chối bay chối biến, họ không ra mặt nhưng lại gây áp lực cho chính quyền địa phương, áp lực cho chủ nhà để đuổi tôi ra khỏi nơi cư trú hợp pháp của tôi, đây là một tṛ “ném đá giấu tay” của cán bộ A42, một tṛ rất bỉ ổi và bẩn thỉu! Cũng giống như việc A42 cho người đến công ty nơi tôi làm việc để ḍ la, rồi cái công ty này ra ra quyết định đuổi việc khéo để tránh tai tiếng cho họ, cũng như việc A42 gây áp lực cho A18 (Cục Xuất Nhập Cảnh) không cấp hộ chiếu phổ thông cho tôi, mặc dù hồ sơ của tôi là hoàn toàn đầy đủ và hợp lệ.

Sau hai ngày thẩm vấn liên tiếp ngày 12 và 13-8-2006, công an A42 bắt đầu bố trí đám công an mật vụ, ăn mặc giả dạng thường dân lúc nào cũng đi lại, lượn lờ xung quanh nơi cư trú của tôi không dưới 6 người, họ giám sát theo dơi tôi một cách rất chặt chẽ suốt ngày đêm, bất kể giờ giấc, hễ tôi cứ bước chân ra khỏi nhà là tôi đă phát hiện ra có kẻ đang theo dơi ḿnh. Những người dân xung quanh đó đều có thể dễ dàng nhận ra những kẻ lạ mặt, khách không mời mà đến đó, cứ đi đi lại lại, luôn chĩa cặp mắt ḍm ngó vào nơi ở của tôi, hoặc bất cứ chỗ nào tôi đặt chân đến. Lúc đầu đám người đi theo dơi tôi họ c̣n giả vờ ẩn núp để tránh không bị tôi phát hiện, nhưng với tôi chỉ một vài động tác nhỏ là tôi đă phát hiện ra những kẻ đang theo dơi ḿnh, khi họ biết không thể giấu diếm được nữa th́ họ bắt đầu theo dơi tôi một cách công khai, bám sát đuôi xe của tôi làm cho tôi rất khó chịu với những bộ mặt luôn đeo cặp kính đen ng̣m, mặt mũi th́ không tỏ mấy thiện chí, họ nh́n tôi như kẻ thù và như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy. Trong đám người theo dơi tôi như vậy có một số kẻ rất vô học giống như loại lưu manh đểu cáng, họ cố t́nh khiêu khích tôi, có thái độ côn đồ kiểu như xă hội đen, đă mấy lần cố t́nh định đâm xe máy của họ vào xe máy của tôi với hành động đe doạ tôi. Tôi thật là khó chịu với mấy cái đuôi này, loại vô công rỗi nghề, thất học, không có việc ǵ để làm, suốt ngày đi theo dơi người khác. Đă mấy lần v́ quá bực ḿnh trước thái độ khiêu khích hành hung như vậy, tôi đă buộc phải gọi điện cho cấp trên của họ là A42 để cảnh cáo  họ! Tôi không hiểu tại sao A42 lại tuyển dụng những loại người vô học, luôn có thái độ muốn hành hung người khác như vậy, trong khi đó tôi nghĩ rằng những kẻ đang theo dơi tôi là công an mật vụ, loại trinh sát ngoại tuyến, tức là loại tép riu trong ngành công an, mà đă mang danh là công an dù là mật vụ chuyên theo dơi đối tượng hay công khai th́ cũng đều phải học thuộc câu của ông Hồ Chí Minh đă dạy dỗ cán bộ ngành công an là phải: “ĐỐI VỚI NHÂN DÂN, PHẢI KÍNH TRỌNG VÀ LỄ PHÉP”. Tôi phát hiện ra được họ theo dơi tôi v́ có một chi tiết, khi bước chân ra khỏi nhà, tôi thấy họ cầm máy bộ đàm và chuyền tin cho nhau: “đối tượng đă xuất hiện và đang đi ra ngoài, đi về hướng…”. Tôi tố cáo thẳng việc theo dơi tôi như vậy trước mặt các cán bộ an ninh A42, nhưng họ cố t́nh chối bay, căi biến với tôi rằng: “làm ǵ có chuyện đó, làm ǵ mà đến mức đó, anh cứ tượng tượng ra như thế…” Tôi biết họ không dám nói thật, họ chối là có lư do, v́ luật pháp không có cho phép việc theo dơi công dân như vậy, tức là xâm phạm bí mật đời tư của công dân, chính họ vi phạm luật pháp cho nên đâu có dám nhận! Cũng chính v́ bị theo dơi chặt chẽ như vậy cho nên đă hai lần tôi vào quán dịch vụ internet công cộng gần nơi cư trú để check email và xem tin tức, nhưng cả hai lần tôi chưa xem được ǵ th́ lập tức đă thấy cán bộ an ninh A42 xuất hiện, họ xộc thẳng vào chổ tôi ngồi, vỗ vai và đ̣i tôi phải rời khỏi quán dịch vụ internet đó, như vậy là cán bộ A42 đă vi phạm nghiêm trọng quyền tự do thông tin của tôi!

Chiều ngày 16-8-2006, vào khoảng lúc 18 giờ tối khi tôi chuẩn bị ra ga để lên tàu đi nghỉ mát cùng nhân viên văn pḥng luật sư Nguyễn Văn Đài, th́ có khoảng 5 công an A42 ập vào nhà đưa giấy triệu tập và dùng áp lực đ̣i tôi phải lên ngay trụ sở A42 ở số 7 Nguyễn Đ́nh Chiểu để làm việc v́ lư do an ninh quốc gia, nhưng thực chất ra không có việc ǵ liên quan đến cái gọi là “an ninh quốc gia” kia cả, mà mục đich của họ là câu lưu thời gian của tôi, truy hỏi về chuyến đi Sài G̣n của tôi, rồi họ cứ dây cà ra dây muống, kéo dài giam giữ tôi đến tận 23 giờ đêm mới thả tôi về. Luật sư Đài cũng bị A42 câu giữ cả buổi tối để ngăn ngừa chuyến đi của chúng tôi, công an A42 họ nghi vấn chúng tôi chuẩn bị làm ǵ đó nên ra tay ngăn chặn, nhưng thực chất chuyến đi chỉ là nghỉ mát đơn thuần mà thôi. Công an A42 quả là bán tin bán nghi, đa nghi như Tào Tháo bên Tàu vậy! Tôi c̣n bị A42 câu lưu giam giữ sang cả ngày 17-8-2006 nữa.

Sự việc mới đây là tôi cùng luật sư Nguyễn Văn Đài đi thăm gia đ́nh chị Vũ Thuư Hà khi nghe tin chồng của chị là bác sĩ Phạm Hồng Sơn được trả tự do, nhưng chúng tôi cũng bị ngăn cản, và trên đường về th́ đám công an mật vụ của A42 đă tỏ thái độ rất vô học và láo lếu khi cố tính rồ ga xe máy bám sát vào đuôi xe máy của chúng tôi rồi buông ra những lời tục tĩu, văng tục chửi bậy, đe doạ đánh người, cố t́nh khiêu khích.

Cuối buổi sáng ngày 1-9-2006 tôi cùng luật sư Nguyễn Văn Đài đến thăm nhà báo Nguyễn Khắc Toàn sau một thời gian dài anh bị công an câu lưu thẩm vấn liên tục hàng chục ngày v́ những việc liên quan đến tờ tập san “Tự Do Dân Chủ” do anh làm Phó tổng biên tập. Khoảng 11 giờ trưa chúng tôi ra về, chưa đi xe ra khỏi ngơ nhà riêng của nhà báo Nguyễn Khắc Toàn, th́ đă bị công an phường Tràng Tiền chặn bắt giữa đường, đ̣i kiểm tra giấy tờ xe, bằng lái xe và giấy chứng minh thư của chúng tôi, khi chúng tôi phản đối th́ họ lập tức kéo đến đông đảo cả công an mật vụ lẫn mặc sắc phục để áp lực buộc chúng tôi phải về trụ sở công an phường Tràng Tiền. Trong lúc nhốn nháo như vậy, có kẻ lớn tiếng vu khống một cách láo toét rằng chiếc xe máy của luật sư Đài là chiếc xe ăn cắp? và đang chở tiền giả? Quả là một màn bịp bợm của công an mật vụ, v́ luật sư Đài đă nhận ngay ra kẻ đang nỏ mồm vu khống kia chính là kẻ đă theo dơi và hành hung anh trước đó, và chính tên này cũng định nhảy vào hành hung luật sư Đài, nhưng công phường có mặt lúc đó giả vờ can ngăn, thật là một màn kịch vụng về! Họ lôi chúng tôi về trụ sở công an phường Tràng Tiền và lập biên bản phạt tôi v́ tôi điều khiển xe máy mà không mang theo bằng lái. Nhưng việc chặn bắt khám xét giấy tờ xe này chỉ là cái cớ mà thôi, ngay sau đó một số cán bộ an ninh A42 xuất hiện như Đặng Hồng Đức, Doăn Anh Thuỷ, hai cán bộ này đ̣i khám xét người chúng tôi, họ đ̣i chúng tôi có ǵ mang theo trong người th́ phải bỏ ra cho họ khám xét. Chúng tôi phản đối việc làm vô cớ của công an A42, v́ việc kiểm tra giấy tờ xe không có liên quan ǵ đến việc đ̣i chúng tôi “có tài liệu ǵ trong người th́ phải bỏ ra” cho họ coi. Luật sư Nguyễn Văn Đài và tôi bị họ tách riêng ra hai pḥng để “làm việc”, luật sư Đài bị họ bắt giữ tại công an phường Tràng Tiền trong ṿng 2 tiếng từ 12 giờ trưa đến 2 giờ chiều, v́ trong người luật sư Đài không có ǵ để mà cho họ khám xét cả, luật sư Đài nộp hộ số tiền 150.000 đồng mà họ ghi biên bản phạt tôi để họ trả lại tôi giấy chứng minh thư mà họ đă thu giữ. Nhưng người mà A42 quan tâm nhất trong vụ này là tôi, tôi phản đối việc họ đ̣i khám xét người, v́ như vậy là họ ngang nhiên trắng trợn vi phạm quyền bí mật đời tư, vi phạm nhân quyền, cuối cùng Đặng Hồng Đức đưa ra lư do: “Chúng tôi có nhiệm vụ bảo vệ ngày 2-9, anh vừa ở nhà anh Nguyễn Khắc Toàn ra, anh Toàn đang phải chịu lệnh quản chế v́ tội danh “gián điệp”, chúng tôi nghi vấn anh, chúng tôi yêu cầu anh có ǵ trong người th́ bỏ ra để cho chúng tôi kiểm tra, nếu anh không cho chúng tôi kiểm tra th́ chúng tôi sẽ dùng biện pháp mạnh để buộc anh phải chấp nhận”. Trước lời đe doạ của cán bộ an ninh A42 Đặng Hồng Đức, tôi nghĩ nếu kiên quyết phải đối th́ có lẽ họ sẽ dùng bạo lực để khám xét người tôi, áp lực của Đặng Hồng Đức tỏ ra rất tinh vi và hiệu quả mà anh ta đă được đào tạo bài bản và đem ra áp dụng trong trường hợp này. Tôi đành đồng ư bỏ ra những thứ tôi có mang theo trong người để cho anh ta kiểm tra mặc dù rất không muốn cái kiểu cưỡng ép thô bỉ này của cán bộ A42. Trong những đồ vật tôi mang theo th́ có một cái máy ảnh kỹ thuật số, ví đựng tiền và giấy tờ cùng một chiếc USB chứa dữ liệu, hai cuốn lịch nhỏ trong đó có ghi các số điện thoại, địa chỉ email liên lạc của anh em, bạn bè, card visit…Đặng Hồng Đức tỏ ra rất thích thú khi bắt được những thứ đó trong người của tôi, thật là bơ công cho họ đă theo dơi tôi lâu nay. Đặng Hồng Đức đă cho photocopy những địa chỉ email, số điện thoại riêng tư của tôi ghi ở trong hai cuốn lịch nhỏ, mặc dù tôi phản đối, Đức nói rằng đó là những địa chỉ của các phần tử “phản động” ??? mà tôi quan hệ nên anh ta phải photocopy lại. Thế rồi Đức xem xét kỹ lưỡng, rồi cặm cụi ghi chép lại chi tiết các tên tuổi địa chỉ ghi trên cardvisit của các nhà ngoại giao phương Tây mà tôi đă có dịp gặp gỡ hồi cuối tháng 6-2006 như cardvisit của các ông Christoph WIESNER (Tham tán, trưởng ban Chính trị, Kinh tế và Thương mại Liên minh Châu Âu, Phái đoàn Uỷ ban Châu Âu tại Việt Nam), Nathaniel G. Jensen (Bí thư thứ hai Đại sứ quán Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, Alexis ANDRES (Bí thư thứ nhất chính trị-báo chí Đại sứ quán Pháp), Paul Gaskell (Bí thư thứ hai Chính trị & Kinh tế Đại sứ quán Anh), Radomin Thomas Tylecote (thành viên Uỷ ban Nhân Quyền của Đảng Bảo Thủ Anh Quốc), card visit của một chuyên viên pḥng kinh tế/chính trị Tổng Lănh Sự Quán Hoa Kỳ. Đức cũng ghi chép luôn cả hai tài khoản ngân hàng mới mở của tôi tại ngân hàng ACB và Vietcombank, hai tài khoản tôi mới mở để đó mà chưa dùng ǵ đến. Sau đó Đức lục lọi ví tiền của tôi, xem trong đó có bao nhiêu tiền??? Anh ta truy hỏi về nguồn gốc của số tiền có trong ví của tôi. Rơ ràng việc làm khám xét một cách thô thiển của sĩ quan an ninh Đặng Hồng Đức như vậy làm cho tôi cảm thấy bị xúc phạm nghiêm trọng, v́ anh ta nhân danh pháp luật để xâm phạm quyền bí mật đời tư của công dân! Đặng Hồng Đức c̣n vặn hỏi tôi về các mối quan hệ với những người có tên trong cardvisit, tôi chẳng hề muốn trả lời những câu hỏi bắt nọn của anh ta. Cuối cùng Đặng Hồng Đức lập biên bản để thu giữ của tôi một chiếc USB v́ nghi vấn trong đó có chứa đựng những tài liệu có nội dung “xấu”, họ xách cả máy laptop và máy in cùng giấy in đến, và cử một kỹ thuật máy tính đến để kiểm tra những dữ liệu chứa đựng trong chiếc USB của tôi. Đặng Hồng Đức và Doăn Anh Thuỷ xem xét kỹ lưỡng chiếc máy ảnh kỹ thuật số tôi mang theo, dường như vẫn c̣n nghi nghờ cho nên họ thu giữ luôn của tôi chiếc thẻ nhớ của máy ảnh để kiểm tra, họ cho USB và thẻ nhớ mỗi cái vào một  phong b́ và yêu cầu tôi kư để niêm phong, có lẽ vài hôm tới tôi sẽ bị họ triệu tập lên để truy hỏi về hai linh kiện này. Như vậy buổi bắt giữ tôi tại phường Tràng Tiền kéo dài từ 12 giờ trưa đến 17 giờ 30 phút chiều ngày 1-9-2006, công an A42 làm việc liên tục mà không cho tôi dùng bữa trưa, họ quả là quái ác làm tôi mệt mỏi và căng thẳng! Cuối buổi làm việc Đặng Hồng Đức ghi vào biên bản đ̣i tôi ngày 2-9-2006 lên làm việc tại trụ sở số 7 Nguyễn Đ́nh Chiểu, nhưng tôi phản đối v́ đó là ngày nghỉ của toàn quốc VN!

Tuy nhiên lúc 8 giờ 30 phút sáng ngày 2-9-2006 nữ sĩ quan Doăn Anh Thuỷ và thiếu tá Nguyễn Văn B́nh của A42 gọi điện đ̣i tôi lên làm việc, họ nói nếu tôi không tự lên làm việc th́ sẽ cho xe và người đến áp giải tôi lên lên trụ sở A42 để làm việc, thật lại là một việc làm vô lối và lộng quyền của cán bộ A42, v́ ngày 2-9 đă là thông lệ ngày nghỉ của toàn quốc, không có ai làm việc trong ngày này cả. Ngày 2-9 là ngày trên tinh thần tôn vinh độc lập, tự do, dân chủ và hạnh phúc, tôi không muốn họ mang xe đến áp giải tôi th́ xấu đi cái ư nghĩa của ngày 2-9, tôi lóc cóc đi chiếc xe máy cà tàng đến trụ sở của A42 tại số 7 phố Nguyễn Đ́nh Chiểu, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội, bám đuôi sau tôi lúc này có tới 5 mật vụ của A42 để theo dơi. Tôi bị câu lưu cả ngày 2-9 ngồi trên trụ sở của A42 để cho cán bộ A42 truy hỏi tôi và ghi biên bản về việc đi thăm bác sĩ Phạm Hồng Sơn, lại việc liên quan đến hai cuốn sách mà ông tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang đă tặng tôi, họ đ̣i tôi kư xác nhận vào tờ tập san Tự Do Dân Chủ ra số 1 v́ thấy có in h́nh của tôi ở đó, và lư do mà họ đ̣i tôi lên làm việc ngày 2-9 là v́ vậy, nhưng tôi không có kư xác nhận ǵ cả, v́ tôi thấy điều đó là vô lư, việc làm báo là do hai ông nhà văn Hoàng Tiến và nhà báo Nguyễn Khắc Toàn, c̣n tôi th́ chỉ giúp họ thiết kế cái mẫu báo mà thôi. Hôm nay họ cảnh báo tôi về việc tôi thường xuyên đi lại với nhà báo Nguyễn Khắc Toàn, và luật sư Nguyễn Văn Đài, tôi phản đối lại, tôi thấy việc cảnh báo của họ là vô lư, việc đi đâu, quan hệ với ai th́ đó hoàn toàn là quyền của tôi! Kết thúc buổi làm việc lúc 17 giờ 30 phút chiều, tôi lại ghé qua thăm nhà báo Nguyễn Khắc Toàn, lúc ra về tôi thấy có hai công an mật vụ A42 đứng ở phía ngoài ngơ gần nhà riêng của anh Toàn, một công an mật vụ lớn tiếng đe doạ tôi: “Về đi”. Tôi quả là bực ḿnh trước thái độ hống hách đầy đe doạ của tên công an mật vụ A42 này, tức quá tôi liền gọi điện cho cấp trên của tên này chính là thiếu tá an ninh A42 Nguyễn Văn B́nh để cảnh cáo hắn ta. Hai tên công an mật vụ này bám theo tôi, đến một đoạn đường tôi ṿng xe lại để chứng tỏ cho đám công an mật vụ A42 này biết tôi biết họ đang đi theo tôi, lập tức tên công an mật vụ A42 khi năy lớn tiếng đe doạ tôi, hắn ta định rồ ga xe máy để đâm vào xe máy của máy của tôi, với bộ mặt hằm hằm đe doạ, mắt trợn ngược, mồm lẩm bẩm như muốn gây sự với tôi, tôi không thèm dây dưa với một đám ngu xuẩn và đê tiện như đám công an mật vụ của A42 này cho nên lại tiếp tục đi và gọi điện cho cấp trên của tên này để cảnh cáo hắn ta lần thứ hai. Sự việc là như vậy và tôi cũng đă thông báo cho anh em bạn bè được biết về thái độ côn đồ của một số tên trong đám công an mật vụ của A42. Có lẽ trong mấy ngày tới đây A42 sẽ tiếp tục triệu tập tôi lên để làm việc v́ họ nói với tôi rằng họ sẽ gặp tôi nhiều nữa.  

Tóm lại kể từ khi công an A42 xía vô, tôi đă bị mất việc, không được cấp hộ chiếu phổ thông, không được sử dụng internet công cộng, nay lại bị đuổi khỏi nơi cư trú một cách phi lư, bị theo dơi gắt gao, đe doạ, bị khám nhà, thẩm vấn… A42 đang dồn tôi hết từ khó khăn nọ đến khó khăn kia trong khi đó họ lại chối bay chối biến những việc làm của họ đối với tôi. Hiện nay tôi không c̣n cư ngụ tại số nhà 15 ngơ 86 phố Tô Vĩnh Diện, phường Khương Trung, quận Thanh Xuân, Hà Nội nữa do chủ cho thuê nhà bị áp lực của chính quyền đuổi tôi ra khỏi chỗ ở. V́ vậy buộc tôi phải lên tiếng để tố cáo việc làm phi pháp của họ đối với tôi.

Công dân Bạch Ngọc Dương lên tiếng.

Mobile: 095-335-9738

Email: thanhniendanchuvn@gmail.com