Bản tin về cuộc biểu t́nh của đoàn dân oan việt nam vây hăm nhà riêng các lănh đạo đảng và nhà nước cộng sản việt nam tại hà nội ngày 2772006

 

5 giờ 30 sáng thứ năm ngày 2772006, trùng đúng vào ngày Thương binh liệt sĩ rất đông Người đă tập trung ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng – Hà Nội.  Người ta thấy đa số những Người dân này đêm qua họ đă phải nằm ngủ ở ngoài vườn hoa, bên cạnh nhà vệ sinh công cộng của khu vực vườn hoa Mai Xuân Thưởng, nơi chỉ cách trụ sở Văn pḥng Chính phủ có mấy bước chân, cách Lăng Hồ Chí Minh, quảng trường Ba Đ́nh và nhà các ông lănh đạo cao cấp của ĐCS VN, Chính phủ VN chỉ có vài trăm mét. Ngoài ra c̣n có rất nhiều bà con từ các nơi khác đổ về đây. Số Người lên tới gần 100 Người dân, bà con ở đủ các tỉnh thành, đông nhất là nông dân ở xă Nguyệt Đức  huyện Yên Lạc  tỉnh Vĩnh Phú, các bà các chị tiểu thương chợ An Đông  quận 5  Sài G̣n, dân ở các tỉnh Bắc Giang, Hải Pḥng, Thái B́nh, Hà Nội… Trong số những dân oan hôm nay có rất nhiều cụ già 7080 tuổi, đầu tóc bạc phơ đi lại khó khăn nhưng vẫn lần từng bước để đi kêu kiện đ̣i quyền lợi cho gia đ́nh con cháu ḿnh. Họ đi nhưng vẫn đau đáu một điều liệu ḿnh có kêu được kiện không hay vụ việc lại bị ngâm đấy, v́ trong số này có nhiều Người đă kêu kiện đến 20 năm như gia đ́nh bà Diện ở Thường Tín  Hà Tây, gia đ́nh bà Hải hộ khẩu ở 69 hàng Gai Hà Nội, có Người th́ 6 năm theo kiện như chị Lộc  Bắc Giang, ít năm nhất th́ cũng đă theo kiện đến 3 năm nay như nông dân ở huyện Yên Lạc  tỉnh Vĩnh Phú. Nhưng v́ chẳng c̣n biết kêu ở đâu nữa, tin vào đâu nữa để giải quyết nỗi oan sai của họ, họ cứ đành đi sang kêu khóc ở cửa nhà các ông lớn quan lại CS VN để đành phó mặc may rủi cho giời.

Đến 6 giờ sáng bà con chia làm mấy tốp, từ vườn hoa đi sang phố Phan Đ́nh Phùng cách đấy vài trăm mét. Trên đường đi họ bị 2 sĩ quan an ninh cải trang là 2 thanh niên đứng chơi trên vỉa hè đầu phố chặn lại, hỏi và ngăn cản không cho mọi Người đi tiếp. Khi thấy Người dân vẫn cứ đi, th́ một công an gọi điện đàm vài phút sau có rất nhiều công an khác đi trên 34 ô tô đổ quân xuống.

Bà con vẫn động viên nhau dũng cảm đi tiếp không hề sợ sệt, v́ ḿnh đi đ̣i quyền lợi của ḿnh, chứ ḿnh có xin ai cái ǵ đâu. Đến trước cửa số nhà 55 Phan Đ́nh Phùng là nơi ở của ông Tân thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, đoàn dân oan, khiếu kiện dừng lại và đồng loạt hô to : “Thủ Tướng ơi ! Thủ Tướng ơi ! Thủ Tướng ơi ! Cứu chúng tôi với, cứu dân chúng tôi ông Thủ Tướng ơi !

Mặc dù bị cảnh vệ đứng gác cửa nhà ông Thủ tướng ngăn cản dân, mọi Người vẫn cứ kêu gào thảm thiết. Công an ngăn bà con không cho đứng ở cửa nhà Thủ tướng, th́ dân oan lại quay sang phía đối diện là nhà ông Tổng bí thư Nông Đức Mạnh và ông Bộ trưởng Bộ Công an Lê Hồng Anh, ở số 66 Phan Đ́nh Phùng đồng loạt hô vang : “ông Mạnh ơi ! cứu dân chúng tôi ông Mạnh ơi ! ới ông Mạnh ơi ! ông Anh ơi ! cứu dân chúng tôi ! ới ông Anh ơi !

Cảnh tượng ồn ào mọi Người ḥ la, kêu khóc gọi tên các ông lănh đạo ầm ầm làm vang động cả con đường vốn yên tĩnh, đẹp nhất nh́ Hà Nội nơi chỉ có nhiều nhà riêng của các cán bộ cao cấp của ĐCS VN, Chính phủ VN. Lúc này đă có nhiều công an, phần lớn cải trang là các thanh niên trai tráng ăn mặc sơ mi, áo phông các loại đi xe đặc chủng của cảnh sát cơ động đổ xuống. Số công an lúc này đông hàng trăm Người họ xua đuổi, xô đẩy và đe dọa bắt giữ dân oan, ngăn không cho bà con đứng ở khu vực đó kêu ḥ tên các ông lănh đạo cao cấp của CS Việt Nam. Bà con lên tiếng phản đối th́ bị công an dùng vũ lực bắt phải đi, công an khoá tay một số Người dân. Chị Trưng, một dân oan ở Ninh Hiệp tố cáo ông Trương Vĩnh Trọng Trưởng ban nội chính Trung ương ĐCS VN chỉ đạo công an đă bắt và bấm huyệt chị, làm chị Trưng bị liệt nửa Người phải nằm bệnh viện. Hôm nay chị Trưng lại bị công an bấm huyệt tay, hiện nay tay chị Trưng vẫn c̣n thâm đen. Bà Nguyễn Thị Châu, một dân oan ở B́nh Phước bị cướp mất nhà, mất đất đă từng bị công an địa phương đánh đập dă man chỉ v́ đi kêu đ̣i quyền lợi. Đă hơn 2 năm nay phải ra Hà Nội để khiếu kiện, không có tiền buộc phải đi nhặt rác, rửa bát thuê, ăn xin để kiếm sống nuôi thân và kiếm tiền  đi kiện, tối tối phải nằm ở ngoài vườn hoa, bên cạnh nhà vệ sinh công cộng th́ bị công an bẻ tay ra đằng sau. Bà con dân oan thấy vậy xông vào phản đối công an và kéo được bà Châu ra. Họ kêu lên cũng là Người : sao các ông quan to của ĐCS VN đầy tớ của dân ở nhà lầu, có biết ông bà chủ dân nằm cạnh nhà xí màn trời chiếu đất mà c̣n không được yên thân ?. Tuyên Ngôn của ông Hồ Chí Minh nói mọi Người sinh ra đều có quyền b́nh đẳng, vậy sao lại có cảnh bất công này.

Nhiều Người đứng kêu bày nỗi oan khuất của ḿnh, họ vừa nói vừa khóc, nhiều Người bức xúc quá nói ầm ầm lên, khi bị công an đẩy Người, tay bị bẻ và bị đe doạ bắt bớ. Bà con nói to cương quyết : nếu công an dùng vũ lực th́ bà con sẽ khỏa thân, tụt quần  để phản kháng, c̣n nếu bắt th́ bắt hết tất cả chúng tôi luôn. Chúng tôi không sợ các ông đâu, v́ đi đâu về đâu bây giờ khi nhà cửa đă bị cướp hết. Toàn bộ dân oan đă biết đoàn kết lại, nên công an không đàn áp được, họ đành đấu dịu và vận động để bà con tự nguyện đi.

V́ số công an rất đông cứ 03 công an kèm 01 Người dân, v́ vậy lực lượng công an  đă đẩy lui được đoàn bà con dân oan khiếu kiện đang vây hăm nhà riêng của Tổng bí thư ĐCS VN, Tân Thủ Tướng và Bộ trưởng Bộ Công an về bên vườn hoa Mai Xuân Thưởng.

Tuy bị đẩy lui, nhưng bà con dân oan không chùn bước, mọi Người đứng tập trung lại ngay sát hè đường đối diện với trụ sở Văn pḥng Chính phủ và đồng loạt giương các khẩu hiệu : “Toàn dân oan Việt Nam …………….

Có bà kêu to hôm nay ngày 2772006, (ngày Thương binh liệt sĩ) mà nhà tôi bị cướp  mất, tôi biết thắp hương cúng anh trai liệt sĩ của tôi ở đâu bây giờ ?  Bà Thân Thị Giang, một dân oan ở Bắc Giang, cũng là Người đă lang thang ở Hà Nội đi nhặt rác tối ngủ ở ngoài trời cạnh nhà vệ sinh bên vườn hoa Mai Xuân Thưởng hàng mấy năm nay, vừa khóc vừa kêu thảm thương. Chị Dương Thị Xuân con của bà Hải ở Hà Nội đi kêu kiện nhà ở 69 hàng Gai Hà Nội, do ông bố mua tham gia họat động trong phong trào cách mạng trước năm 1954 bị Ṭa án CHXHCN Việt Nam xử oan. Tuy không phải ngủ ở vườn hoa, song gần 20 năm nay đi kêu kiện mỏi mồm măi vẫn chưa lấy lại được nhà. Th́ kêu to các ông bà họat động cách mạng thời trước cùng bố tôi nói : thời Pháp nhà ḿnh không bị mất, bây giờ cứu được nước th́ nhà bị bọn giặc nội xâm ở Việt Nam hiện nay cướp mất. Cứu được nước th́ mất nhà ! hỏi rằng ở đâu trên thế giới có cái luật lạ đời này không ?  Không c̣n biết kêu vào nơi nào để lấy lại được nhà, theo cùng bà con đến kêu ở cửa nhà các ông lănh đạo. Nếu ĐCS Việt Nam, Chính phủ Việt Nam không xem xét thoả đáng trả lại nhà cho gia đ́nh tôi, chúng tôi sẽ mời luật s ư ư quốc tế để đ̣i nhà, gia đ́nh tôi quyết tâm để làm rơ sự thật trắng đen. Để cho các vong linh liệt sĩ của gia đ́nh tôi đă hy sinh cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, giành độc lập trước năm 1954 được yên ḷng, siêu thoát có nơi phụng thờ. Bà Ninh Thị Định, một dân oan Hải Pḥng giương cao biểu ngữ và căm phẫn thét to : đả đảo Mai Quốc B́nh Phó Tổng thanh tra chính phủ ra quyết định oan cho dân… bao che cho chính quyền Hải Pḥng phá nhà cướp đất của gia đ́nh bà và những nhà hàng xóm, láng giềng. Bà Đinh thị Hoà gần 70 tuổi, thôn Bái Thượng – xă Đoan Bái – huyện Hiệp Hoà  tỉnh Bắc Giang, Người gầy g̣ xanh xao th́ cố gắng hét lên : 3 cấp Toà án chỉ có mỗi một con lợn của nhà tôi thôi mà cũng xử án không xong, lấp liếm cho chính quyền địa phương cướp của của tôi. Bà Hoàng Thị Diện ở Thường Tín – tỉnh Hà Tây, Người có hơn 4.000 lá đơn gửi các cấp ĐCS VN, Chính phủ, Quốc hội nước VN th́ nước mắt nước mũi ṛng kêu khóc tôi đi kiện đă 20 năm nay, nhưng chính quyền các cấp bao che cho nhau cướp nhà, cướp đất của gia đ́nh tôi. Chị Phạm Thị Lộc, dân oan Bắc Giang kêu khóc đề nghị trả lại chồng cho chị, trả lại cha cho con chị v́ chính quyền địa phương làm oan sai gia đ́nh chị tan nát…. 

Cuộc biểu t́nh hôm nay là đỉnh điểm của các cuộc biểu t́nh từ mấy hôm trước, dân oan đến vây hăm nhà ông Trương Vĩnh Trọng trưởng ban nội chính của ĐCS VN, bà Trương Mỹ Hoa phó chủ tịch nước CHXHCN VN.

Người dân đi đường qua đứng lại rất nhiều, mọi Người đều dừng xe lại để chia sẻ vơi nỗi đau cho đoàn dân oan khiếu kiện. Đến khoảng 7 giờ hơn, Công an lúc này cũng đă rất nhiều và đồng loạt xông vào giành giật các khẩu hiệu, biểu ngữ của dân oan và bắt bà con phải giải tán về số 1 Mai Xuân Thưởng để được tiếp và trả lời.

Dân oan không ai nhúc nhích mà ngồi tập trung lại ở vườn hoa ngoài trời , họ nói nghe công an vào đấy làm ǵ ai giải quyết đâu. Họ chuyền cho nhau bài báo nói về cái trụ sở tiếp dân này, chẳng qua chỉ là một h́nh thức lừa mị dân thôi v́ ngay như “ông Thủ tướng Phan Văn Khải năm 2003, trong một hội nghị đă kể : “Không có một nước nào trên thế giới mà Người dân lại cứ kéo đến tới nhà riêng các đồng chí lănh đạo như Tổng bí thư, Chủ tịch nước, Thủ Tướng Chính phủ, Chủ tịch Quốc hội để khiếu kiện như ở nước ta. Hàng ngày họ tập trung trước cửa nhà Thủ Tướng để kêu. Ban đầu họ c̣n kêu vào ban ngày nhưng rồi lại sợ ban ngày tiếng ôtô át đi, Thủ Tướng không nghe thấy nên sau đó cứ nửa đêm họ lại kêu lên : “Thủ Tướng ơi ! Thủ Tướng ơi !”. (Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh ngày 912003)  và ông Khải nói sẽ cho băi bỏ cái trụ sở tiếp dân này đi, v́ nó chỉ có nhận đơn thôi chứ không hề làm được việc ǵ.

Nhưng đến nay ông Khải đă về vườn mà cái trụ sở vô tích sự này vẫn c̣n tồn tại, như một minh chứng rơ ràng rằng nỗi oan khuất của dân th́ ĐCS VN, Chính phủ, Quốc hội của nhà nước VN CS cũng vô trách nhiệm đùn đẩy cho cấp dưới mặc sức chà đạp nhân quyền và áp bức Người dân tệ hại hơn nữa. Nên t́nh trạng dân oan Việt Nam đă không giảm, mà ngày c̣n tăng thêm, nỗi oan ức của họ và nỗi bất công trong xă hội Việt Nam hiện nay ngày càng chồng chất như núi cao.

 

 

Tường tŕnh tại cuộc biểu t́nh sáng ngày 2772006 ở Hà Nội

Phóng viên Dân oan  Mai  Xuân Thưởng

 

 

Dưới đây là ảnh minh họp cho bài viết này đề nghị các bạn đính kèm làm minh chứng sinh động cho bài viết trên.                              

 

Đây là những cảnh bà con chụp trước khi xuống đường biểu t́nh vây hăm các nhà riêng của tổng bí thư đcs vn, tân thủ tướng và bộ trưởng công an vào sáng ngày 2772006