Cái chết ṃn mỏi của một thương binh nặng v́ bị luật pháp ức hiếp


Kính gửi: Uỷ ban nhân quền quốc tế cùng báo đài hải ngoại
Đồng kính gửi những quư vị có lương tri, danh dự luôn quan tâm đến độc lập tư do -nhân quyền và công lư trong nước và quốc tế

tôi là phạm hữu chức, thương binh1/4 mất 95%. Đang ở trung tâm điều dưỡng thương binh 1 thuận thành -bắc ninh điện thoại liên lạc là 0904441096

Tôi đă v́ đất nước cống hiến một phần xương máu của ḿnh tôi đi bộ đội chống tàu và bị thương, Hiện nay tôi chỉ c̣n 5% sức khoẻ, không đi lại được phải ngồi trên chiếc xe lăn, sinh hoạt hằng ngày của tôi rất khó khăn. Vậy mà 8 tháng nay tôi cùng vợ đẩy xe đi đưa đơn cầu cứu từ huyện lên tỉnh và đến bây gị lại đội đơn lên các cấp trung ương và các ông trong ban lănh đạo nhà nước, về việc ông nguyễn tiến hải trưởng đồn công an huyện thuận thành đă bẻ cong pháp luật bảo kê chạy tội cho bọn cướp đă đến nhà đánh vợ tôi và cướp tài sản của gia đ́nh cụ thể.

Vào khoảng 18giờ ngày 16/02/2006 ba bố con ông Hoà hiện đang sống ở hà nội dă xông vào nhà tôi ở thôn cả đdông côi -trấn hồ Thuận thành bắc ninh, ông Hào đóng cửa lại Phạm việt chiến đă bẻ quặt tay vơ tôi ra đằng sau, đẩy vợ tôi ngă sấp xuống giường, ngồi đè lên lưng vơ tôi, tay c̣n lại đánh và bóp cổ vợ tôi vừa đánh, vừa chửi vơ tôi một cách thậm tệ, đánh và bóp cổ vợ tôi đến lúc ngất. Sau đó dùng nước lă hất vào mặt vợ tôi để vợ tôi tỉnh lại, hành động dă man của ba bố con ông Hào kéo dài hơn một tiếng đồng hồ.Sau đó Chiến giữ tay bóp cổ vợ tôi, thắng lục túi quần bên trái của vợ tôi lấy đi 5.730.000đ, giật túi vợ tôi đeo trước ngực, lấy đi một điện thoại di động NOKIA, 1đăng kiểm xe ô tô, 1 đăng kư xe ô tô, sau đó chúng bắt vợ tôi phải viết đơn tŕnh bầy với nội dung do chúng đọc, chúng tuyên bố nếu không viết theo lời chúng đọc th́ chúng sẽ đập chết vợ tôi.Con người tính mạng là quư nhất, bị ba người đàn ông đóng cửa và khống chế cưỡng bức phải viết th́ đến đàn ông cũng phải viết chứ không phải là đàn bà chân yếu tay mềm như vợ tôi. Khi viết song chúng bẻ tay cưỡng bức vợ tôi lôi ra khỏi nhà. Được dân làng cứu thoát vợ tôi đă nhờ người đèo lên công an huyện để tŕnh báo. Tại công an huyện thuận thành Chiến và Thắng đă bị c̣ng tay, nhưng ông Hào đă nhờ một thế lực làm ở UBND huyện đứng ra bảo lănh 2 đứa con ông Hào mới được thả ra.

Sự việc đánh người gây thương tích và cướp của của ba bố con ông Hào đă được ông Hải trưởng công an huyện thuận thành bao che, không xử lư bằng bất cứ h́nh thức nào và nghiêm trọng hơn để kẻ tội phạm nhởn nhơ ngoài ṿng phap luật và ông Hải c̣n vu khống làm mất đi danh dự của vợ tôi, ông Hải đă liên kết ba ngành công an huyện, viện kiểm sát huyện, toà án huyện và sau đó lại liên kết với quan tham CSĐT tỉnh ra những công an trái pháp luật dồn vợ tôi vào bước đường cùng. Mặc dù tại hồ sơ công an huyện thuận thành tội danh của bọn cướp đă rành rành mà chúng vẫn nhởn nhơ ngoài ṿng phát luật, lách luật chạy tội cho bọn cướp không truy cứu trách nhiệm h́nh sự, che dấu những việc làm của ḿnh một cách hợp thức hoá, ông Hải đă đẩy vợ tôi sang toà án huyện để xử một vụ dân sự với tiêu đề (chia tài sản chung) mặc dù trong hồ sơ vụ án ông Hào nguyên đơn cũng chính là kẻ cầm đầu tổ chức vụ đánh người cướp của, không đưa ra được một bằng chứng ǵ chứng tỏ đấy là tải sản chung dù chỉ một ngày, luật pháp đều khẳng định dù có đi đến đâu vợ chồng tôi cũng hoàn toàn đúng v́ mọi giấy tờ liên quan đến tài sản đều hợp lệ. Vậy mà toà án huyện Thuận Thành đồng loă bao che với nhửng việc làm sai trái của ông Hải thụ lư vụ án phi lư đó, Thế rồi quan tham ngành toà án huyện Thuận Thành đă dẫm đạp lên pháp luật xử vắng mặt vợ chồng tôi cướp đi trắng trợn giữa ban ngày tài sản gia đ́nh tôi, đây là bước nhảy vọt ngoạn mục chưa từng có, quan tham ngàng toà án cụ thể là thẩm phán nguyễn văn tuyến đă đồng loă với ông Hải trưởng công an huyện thuận thành đổi trắng thay đen, biến đen thành trắng, biến sáng sủa thành đen tối. Vu. án vơ chồng tôi là sự thật không thể chối căi được, nhưng dưới trên ngành toà án, viện kiểm sát, công an huyện đều chung một guộc quay ngược công lư, đồng loă bao che chạy tội cho nhau cho những kẻ lắm tiền nhiều của kết quả vụ án của gia đ́nh tôi cùng chung số phận với bao vụ án khác đều chung mụch đích lừa đảo, vu khống ăn cướp quyền lợi của dân oan.

V́ quá bất b́nh với việc làm sai trái dẫm lên luật pháp của ông Hải và sự liên kết ba ngành của cấp huyện. Vợ chồng tôi đội đơn lên công an tỉnh Bắc ninh, nhưng đây vẫn vào đấy, kẻ phạm tội th́ vẫn nhơn nhơ ngoài ṿng pháp luật, người bị hại phải chịu oan sai. M ặc dù mở hồ sơ ra chọc vào mắt các vị quan tham th́ các vị đó đều biết vợ tôi đúng hoàn toàn. Vậy tôi thử hỏi bộ máy công quyền ở cấp huyện cấp tỉnh lập lên để làm ǵ?hay là để phục vụ cho kẻ tiền nhiều của d́m người dân chúng toi xuống tận cùng của nỗi oan sai, các quan chức đầu ngàng trở thành những vị quan chức thời hiện đại chỉ tay nói đúng là đúng nói sai là sai, Vậy luật pháp ở đâủXét thấy chỉ trông cậy vào bộ máy chính quyền ở cấp trung ương c̣n bộ máy chính quyền ở cấp huyện đă bị thối nát, mục rữa, bộ máy cấp tỉnh th́ cùng một guộc bao che chạy tội cho nhau. Vợ chồng tôi lại đẩy nhau trên chiếc xe lăn lên bộ công an và các cấp lănh đạo TƯ để đưa đơn. trong đơn chúng tôi chỉ yêu cầu làm đúng luật pháp, xử đúng người đúng tội, quưet sạch bọn quan tham, làm trong sạch chính quyền, kẻ phạm tội phải bị truy cứu trách nhiệm h́nh sự, trả lại tài sản cho người bị hại. Nhưng cổng vào nhà c ác quan th́ quá cao vợ chồng tôi th́ thấp. Tôi là một thương binh nặng phải ngồi gốc cây vỉa hè, nắng cháy mưa dầm đến nay vẫn chưa gặp được các vị lănh đạo, đơn thư của vợ chồng tôi gửi đi cuống lưu lại đă lên tối hàng gang tay. Vậy mà vẫn bặt vô âm tín?

Toi là một thương binh không tiếc máu xương cống hiến cho đất nước, chỉ c̣n lại 5% sự sống, tôi không chết ở chiến trường ḥn tên mũi đạn mà nay lại chết v́ bọn quan tham lợi dụng chức vụ quyền hạn hay sao? Toi sẽ đấu tranh đến cùng v́ nỗi oan sai của gia đ́nh tôi nhưng quan trọng hơn v́ hàng trăm người dân oan khác đang đổ dồn về thủ đô hà nội và v́ một chế độ mục rữa thối nát trên dưới bao che cho nhau. Nếu cái chết của tôi mà dọi đèn vào chính phủ VIỆT NAM công hoà mang lại lợi ích cho nhiều người dân oan khác tôi cũng sẵn sàng.

Kính thưa các quư vị có lương tri danh dự trong và ngoài nước

Sỡ dĩ tôi viết lá thư này cũng là lúc cùng đường. Tôi đă đến công sở xin gặp đến nhà riêng thậm chí đón đường đi làm của các quan chức cấp cao nhưng các vị vẫn làm ngơ trước những bức xúc của tôi. Để đáng lại bị bọn dân pḥng xông đến không cần nghe tôi tŕnh bầy lư do, khuân tôi vất ra chỗ khác tôi đang chết ṃm mỏi cả thể xác lẫn tinh thần. Hằng ngày vết thương tái phát dầy ṿ tôi công thêm cái nắng, mưa bất thương. Tôi đi đ̣i công lư lang thang từ trụ sở nọ đến trụ sợ kia. NẾU KHÔNG ĐượC THẾ QIỚI LÊN TIẾNG TH̀ CÁI CHẾT CỦA TÔI NGÀY MỘT ĐẾN GẦN
Tôi tha thiết kêu gọi uỷ ban nhân quyền quốc tế, báo đài hải ngoại những vị có lương tri trên thế giới và trong nước hăy lên tiếng cứu lấy chúng tôi, đừng để một thương binh chỉ c̣n 5% sống như tôi phải chết dần, chết ṃn v́ bị luật pháp ức hiếp và trả lại công lư nhân quyền cho chúng tôi.

Tôi xin chân thành cám ơn

Hà nội ngày 15 tháng 8 năm 2006
Người dân bất hạnh
Phạm hữu chức
NƠI GỬI;
-tất cả lương tri, loài người tiến bộ trong nước và thế giới
-tất cả các vị quan tâm đến cuộc sống bất hạnh của người dân việt nam
-tất cả lănh đạo việt nam (nếu cố t́nh làm ngơ cướp đoạt quyền lợi, đẩy tôi đến bước đường cùng, tôi sẵn sàng chết để công luận thế giới lên tiếng)