PHẬT GIÁO H̉A HẢO

Thuần Tuư

ĐỜI ĐẠO LIÊN QUAN RẠNG CHÓI NGỜI

LỜI TÂM HUYẾT

---� ---

Kính gửi: Toàn Thể Tín Hữu Trong Nước Và Hải Ngoại,

Thưa Chư Tín Hữu thân mến,

    Năm mươi chín năm (1947-2006) Đức Tôn Sư vắng mặt, tang thương phủ trùm lên 5 triệu tín đồ một nỗi đau buồn sâu sắc trải dài theo năm tháng. PGHH chúng ta cũng phải trải qua lắm thăng trầm hưng phế, nhất là với đại họa Cộng Sản (CS) vô thần làm cho sự phát huy Đạo Pháp luôn ngửa nghiêng điêu đứng, cơ hồ tan ră. Nhưng nhờ vào ḷng “tận trung với Đạo, tận hiếu với Thầy” của một số môn đồ đă xả thân bảo vệ Đạo Pháp nên PGHH mới được trường tồn và ngày càng phát triển theo đà tiến hóa của nhân loại.

    Trong hơn nữa thế kỷ, qua một quá tŕnh đầy gian truân, chết chóc, dâu bể, vật đổi sao dời, chúng ta, người tín đồ PGHH c̣n được sống hiên ngang, đă thấy rơ mồn một rằng: Ai là người xả thân bảo vệ, vun quén Đạo mầu, ai là người bội Đạo phản Thầy, vào ḷn ra cúi, làm tay sai cho bạo lực, bạo quyền để vinh thân ph́ da, ai là người dửng dưng trước cảnh gian truân, mất c̣n của Đạo Pháp, độc thiện, độc lợi kỳ thân ?

    Cái cảnh “CHÁY NHÀ RA MẶT CHUỘT” đă hiện rơ từng bộ mặt thật của những nhân vật gọi là giới lănh đạo PGHH ra trước ánh sáng thực tiễn thời gian xuyên suốt mấy mươi năm dài kể từ ngày Đức Tôn Sư vắng mặt.

    Nhất là 31 năm sau cùng này ( 1975-2006) dưới chế độ độc tài toàn trị của CSVN, PGHH luôn đứng trước bờ vực thẳm nguy vong, nhưng nhờ một số tín hữu đă dám xả thân để bảo vệ Đạo, nên PGHH mới được trường tồn và c̣n phát triển một cách đáng khích lệ, tuy nhiên sự thành đạt này phải trả với một cái giá khá đắc: Bao nhiêu người đă ngă gục, nằm vào ḷng đất lạnh . . . bao nhiêu người đang chịu khổ lao nơi chốn ngục tù . . . bao nhiêu nhà tan, cửa nát . . . bao nhiêu người phải sống trong cuộc sống dẫy đầy sóng gió khủng bố, trấn áp của nhà cầm quyền CSVN chỉ v́ dám đấu tranh để bảo vệ Đạo mầu.

    Qua những cuộc đấu tranh sinh tử, qua những sự hy sinh cao cả của những anh hùng, liệt sĩ PGHH, nổi bật như cụ bà Nguyễn Thị Thu, Tu Sĩ Trần Văn Út tự Út Ḥa Lạc, cố Chánh Thơ Kư Trung Uơng Hà Hải là những tấm gương sáng ngời. . .đă làm cho danh tiếng PGHH được khắp thế giới lưu tâm, kính phục. Đó là chúng ta đă biến ước mơ của Đức Tôn Sư thành hiện thực.

    . . . Ước mơ thế giới lân Ḥa Hảo
    Nhà Phật con Tiên hé miệng cười

    -------

    … Mảng chờ trông bá tánh thảnh thơi,
     Khắp bốn biển liên dây Ḥa Hảo . . .

    Cuộc tuyệt thực vừa qua tại nhà ông Nguyễn Văn Thơ (Lai Vung-Đồng Tháp) từ 30-5-06 đến 9-6-06 đă gây một tiếng vang khăp thế giới về tinh thần kiên cường bất khuất của người tín đồ PGHH Thuần Tuư và đă tạo được một xúc động mạnh vào lương tri của loài người, nên trên mạng lưới tin tức toàn cầu đă xuất hiện 2 Thỉnh Nguyện Thư mang chữ kư của gần 7 ngàn đồng bào trong nước và đồng bào Hải Ngoại, có cả người nước ngoài lên tiếng ủng hộ cuộc tranh đấu của PGHH Thuần Tuư và lên án nhà cầm quyền CSVN. Đó là một khích lệ vô cùng lớn lao cho khối tín đồ PGHH Thuần Tuư chúng ta trên con đường tranh đấu v́ Chánh Pháp và Chánh Nghĩa Dân Tộc, đồng thời là một sự biểu dương giáo pháp “Đời Đạo Liên Quan Rạng Chói Ngời" của Đức Huỳnh Giáo Chủ khắp năm châu bốn bể.

    Tuy nhiên, phải khách quan nhận rằng cuộc tranh đấu c̣n dài, đất nước VN chưa có Tự Do Dân Chủ, chưa có Nhân Quyền, chưa có Tự Do Tôn Giáo thực sự th́ là c̣n một đoạn đường đầy chông gai, gian khổ, sống chết đối với những người tranh đấu cho đại nghĩa, đối kháng với CSVN, mà trong đó chúng ta, người tín đồ PGHH là một thành phần nạn nhân hàng đầu.

    Thế th́, bổn phận của chúng ta c̣n nặng, sự tranh đấu của chúng ta c̣n cần phải kiên tŕ, để vượt qua nhiều cam go, thử thách, hiểm nguy, sinh tử mới đi được đến cứu cánh.

    Chừng ấy mới tịnh vô nhất vật
    Bụi hồng trần rứt sạch cửa không
    Chuông linh ngân tiếng đại đồng

    Ta bà thế giới sắc không một màu . . .

    Lịch sử VN đă đậm nét về chủ trương, hành động của CSVN trên con đường triệt tiêu PGHH, từ việc ám hại Đức Huỳnh Giáo Chủ (1947) và sau đó, ngót trăm ngàn nhân sĩ PGHH bị CSVN tiếp tục sát hại qua từng thời kỳ, từng cơ hội có thể được.

    Thực tiễn không gian và thời gian gần đây nhất, nóng bỏng nhất là chiến dịch càn quét PGHH trong ngày 5-8-05. Chỉ có 8 tiếng đồng hồ, mà 8 cán bộ lănh đạo PGHH bị bắt, 2 người bị bức tử phải tự thiêu là tu sĩ Trần Văn Út tự Út Ḥa Lạc và Vơ Văn Bửu, . . . rồi những vụ cán bộ PGHH bị “công an (CA) trá h́nh côn đồ” ngang nhiên chặn đường đánh đập một cách vô cùng tàn bạo . . . rồi bao nhiêu cuộc khủng bố, trấn áp tiếp diễn từ nhà cầm quyền CSVN đối với khối tín đồ PGHH Thuần Tuư chống cộng . . . rồi vụ lễ tuần giáp năm cố tu sĩ Trần Văn Út tự Út Ḥa Lạc, bị nhà cầm quyền CSVN khủng bố, trấn áp vô nhân đạo . . . song song với việc các Trị Sự Viên trong Giáo Hội PGHH Thuần Tuư tỉnh An Giang bị nhà cầm quyền CSVN trắng trợn khủng bố, đe dọa . . . Vụ Nguyễn Thị Thanh bị bắt đến nay đă mất tích gần 6 tháng rồi, Mai Thị Dung bị cầm tù ở khám Bằng Lăng cũng bị dời đi mất tích, cả tu sĩ Nguyễn Văn Điền, Phó Hội Trưởng Trung Ương PGHH Thuần Tuư bị cầm tù ở Xuân Lộc (Đồng Nai) cũng thế . . . cho đến việc tôi (Lê Quang Liêm) bị mưu sát tại bệnh viện Trưng Vương (Sàig̣n) vào ngày 27-6-06, và đây là lần thứ 3 trong ṿng 4 năm, tôi gặp phải những thủ đoạn mưu sát đáng buốn cười như thế này, v.v. và .v.v.

    Tất cả đó là những hiện tượng cho chúng ta thấy nhà cầm quyền CSVN không hề buông tha chúng ta, quyết tâm tận diệt PGHH một cách không thương tiếc.

    Tục ngữ có câu: “ Con giun xéo lắm cũng quằn”, nhất định chúng ta đâu phải là trùng dế mà CS muốn làm ǵ th́ làm, muốn tịch thu tài sản lúc nào th́ tịch thu, muốn đánh đập lúc nào th́ đánh đập, muốn bắt lúc nào th́ chụp mũ rồi bắt, muốn bỏ tù lúc nào th́ bỏ tù . . . như bao chuyện đă xảy ra:

   

    Chúng ta là hậu tấn, phải biết noi theo gương tốt và tránh gương xấu mà ở đời. Nhục cho bản thân c̣n có thể “cúi đầu”. Nhục cho Đạo Pháp làm sao “cúi đầu” được ?

. . .” Dầu ai có bền gan sắt đá
Cũng động ḷng trước cảnh ngửa nghiêng
Đạo diệu mầu gặp lúc truân chuyên,
Phận môn đệ phải lo vun quén.
Tằm sức nhỏ c̣n làm nên kén,
Người không lo có thẹn hay chăng ? “ . . .
 

         Đó là lời kêu gọi tha thiết của Đức Tôn Sư như những hồi chuông nhật tụng măi vang vào ḷng của người tín đồ, làm sao chúng ta có thể dửng dưng được trước cảnh suy trầm, mất c̣n của Đạo Pháp ?

   Nhà cầm quyền CSVN đang tiếp tục càn quét chúng ta, đă đẩy chúng ta vào tận chân tường, chúng ta chỉ c̣n một con đường duy nhất là: ”Phải dấn thân vào con đường chết để t́m ra một con đường sống” sống có tự do.

   Riêng tôi, hiện giờ là mục tiêu mà nhà cầm quyền CSVN nhằm vào, nhưng điều đó đối với tôi không thành vấn đề, tôi vẫn sẵn sàng chấp nhận mọi cam go, thử thách, chết chóc sẽ đến với ḿnh. Tôi biết sớm muộn ǵ cũng bị nhà cầm quyền CSVN triệt hạ bằng cách này hay cách khác cho nên c̣n một hơi thở nào tôi nguyện đem hết sức ḿnh để tranh đấu cho Nhân Quyền, cho Tự Do Tôn Giáo tại VN nói chung, PGHH nói riêng, và cho phong trào Dân Chủ Hóa VN.

   

   Trong nhiều văn kiện gửi cho các cấp lănh đạo CSVN Hà Nội, tôi đă có viết: “Nếu phải chết dưới bàn tay sắt máu của Đảng CSVN là tôi toại nguyện nhất v́ VMCS đă ám hại Đức Huỳnh Giáo Chủ, rồi giờ đây CSVN lại sát hại tôi, đó là điều vinh hạnh nhất đối với tôi v́ được chết theo Thầy, được chết theo trăm ngàn tín hữu đă chết v́ VMCS . . . hơn là tôi phải chết trên giường bệnh.

   Ở đời, ai rồi cũng phải chết, chết già hay chết trẻ mà không ai biết ḿnh chết lúc nào, thế th́ tại sao lại sợ chết ? Nếu chết mang ư nghĩa v́ Đạo v́ Đời là nên chết. Sống ô nhục, sống nhuốc nhơ, sống nô lệ, sống làm tay sai cho bạo lực bạo quyền để phản Thầy bội Đạo, hại nước hại dân là một lối sống đê hèn đầy tội ác, ngàn thu bị người đời phỉ nhổ ?   

“Kẻ nghĩa khí thiên kim vạn lượng.
   Lũ nịnh thần sách sử nào khen,
   Xem truyện xưa thẹn với bóng đèn,
   Đời lắm kẻ đầu trâu mặt ngựa .
   Xem sự sống như tiên nưa nữa,
   Mê mồi thơm như cá lục châu.
   Sao chẳng lo thức tỉnh quày đầu,
   Cho khỏi thẹn với người thiên cổ . . .”
 

   Đó là lời răn dạy của Đức Tôn Sư, chúng ta, người tín đồ PGHH phải biết làm thế nào để được xứng đáng là một môn đệ của Đức Huỳnh Giáo Chủ.

   Trên cơi thế gian này vạn hữu vốn vô thường, được rồi mất, có rồi không, trăm mưu ngàn chước đồ danh trục lợi trên ác nghiệp đến khi nhắm mắt rồi th́ cũng với 2 bàn tay không, chỉ c̣n lưu lại muôn đời danh thơm hay tiếng xấu mà thôi . . .

. . . Công hầu đế bá hai tay trắng,
   Phú quư vinh hoa một giấc vàng . . .

   Thế th́, tại sao ta không sống theo lời chỉ dạy của Đức Thầy:

   Ở trần xử trọng nghĩa nhân,
   Thác làm tôi Phật gởi thân liên đài . . .

    Nh́n lại quá tŕnh đấu tranh để bảo tồn Đạo Pháp trong vài chục năm trở lại đây, chúng ta ai cũng thấy rơ bao nhiêu người đă nằm xuống như cụ bà Nguyễn Thị Thu, cố Chánh Thơ Kư Giáo Hội Trung Ương Hà Hải, cố tu sĩ Trần Văn Út tự Út Ḥa Lạc . . . bao nhiêu người hiện đang bị đày đọa, dở sống dở chết ở chốn lao tù như: Tu sĩ Nguyễn Văn Điền, tu sĩ Vơ Văn Thanh Liêm, Vơ Văn Bửu, Mai Thị Dung, Trần Thanh Phong, Nguyễn Thị Hà, Tô Văn Mănh .v.v. . . bao nhiêu người đă bị tù đày rồi như: Lê Minh Triết, Trần Nguyên Huởn, Nguyễn Châu Lang, Trương Văn Thức, Trần Văn Bé Cao, Bùi Thiện Huệ, .v.v. . . và hiện giờ vẫn c̣n bị nhà cầm quyền CSVN dùng mọi thủ đoạn trấn áp.

    Tất cả đó cũng chỉ v́ Đạo, v́ Đạo mà chúng ta chấp nhận mọi cam go, thử thách, gian nan, chết chóc để theo đuổi cuộc tranh đấu bảo tồn và chấn hưng Đạo Pháp, thế mà cho đến ngày giờ này thực trạng tôn giáo của chúng ta vẫn chưa thoát khỏi những hiện tượng phũ phàng:

a)- Giáo Hội PGHH do ông Mười Tôn cầm đầu vẫn là một cơ cấu hoàn toàn lệ thuộc chế độ CSVN.

b)- Sấm giảng PGHH vẫn c̣n bị cắt xén

c)- Tài sản Giáo Hội PGHH chưa được nhà cầm quyền trả lại một miếng ngói, một viên gạch. Đây là một sự nhục nhă của PGHH đối với các tôn giáo bạn và cũng là một sự phân biệt đối xử nghiệt ngă của nhà cầm quyền CSVN trắng trợn đối với PGHH. Đặc biệt là ngôi nhà 114 Bùi Thị Xuân (Sàig̣n) là một đền thờ mang danh nghĩa chánh thức PGHH tại thủ đô Miền Nam, bây giờ bị nhà cầm quyền CSVN quản lư rồi biến thành một điểm thế tục đồi bại với những tṛ: Chơi bi da, bán hủ tiếu, . . thậm chí c̣n tổ chức những cuộc măi dâm trá h́nh. Đó là nhà cầm quyền CSVN công khai lăng mạ danh dự PGHH một cách vô nhân đạo nhất, hèn hạ nhất, không thể chấp nhận.

   T́nh huống này rơ ràng là danh dự của Đạo Pháp, danh dự của Thầy Tổ bị CSVN công khai chà đạp, chúng ta là người tín đồ có thể an nhiên ngồi nh́n chăng ? tại sao chúng ta không nhất tề đứng lên đ̣i hỏi nhà cầm quyền CSVN phải trả lại tất cả tài sản của Giáo Hội PGHH ?

   “Cái ǵ của César phải trả lại cho César”

      Chẳng lẽ chúng ta, 5 triệu tín đồ PGHH không có can đảm bằng những cô gái, những cụ bà nông dân chất phác đang đ̣i đất đ̣i nhà một cách hiên ngang, đáng phục ? ? ?

      “Dân quê c̣n dám đ̣i đất đ̣i nhà, tại sao chúng ta là tín đồ lại không dám đ̣i lại tài sản của Giáo Hội ? tài sản đó là mồ hôi nước mắt của muôn người đóng góp, là danh dự của 5 triệu công dân tín đồ, là danh dự của Đạo Pháp và Thầy Tổ”.

   d)- Nghiêm trong nhất là ngày Đại Lễ Kỷ Niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị VM ám hại tại Đốc Vàng vào năm 1947, vẫn bị nhà cầm quyền CSVN cấm đoán suốt 29 năm dài, mặc dù trong hai năm qua (2005-2006) tôi và một số anh chị em “liều mạng” tổ chức được viên măn.

   Qua một ít nhận xét sơ lược kể trên, ai là người “tận trung với Đạo, tận hiếu với Thầy” đều thấy rơ ràng cuộc tranh đấu để bảo tồn và vun bồi Đạo Pháp c̣n dài, đ̣i hỏi mọi người tín đồ PGHH, già như trẻ, gái như trai, phải hy sinh cả vật chất lẫn tinh thần để bảo vệ Đạo, để làm tṛn bổn phận thiêng liêng của một người tín đồ trong thời kỳ Đức Tôn Sư vắng mặt và cái điều tất yếu để đi đến thành công vẫn là:

   Chớ chia rẽ phải đồng tâm lực
   Khua giọng vàng đánh thức bốn phương . . .

   Xuyên suốt một thời gian đăng đẳng 59 năm kể từ ngày Đức Thầy vắng mặt v́ sự chia rẽ của chúng ta mà PGHH mới bị suy trầm, tại sao ta không nhớ những lời kêu gọi tha thiết của Đức thầy:

   . . . Cả kêu lớn nhỏ quày về
   Trên ḥa dưới thuận chớ ĺa chớ phân . . .

   --------

   Thương nhau như thể thương Thầy
   Ghét nhau như thể ghét thầy sao nên

   ------

   Ḷng trẻ thảo biết đoàn biết kết
   Phí xác phàm mê mệt đâu nài . . .

   Trước t́nh thế mới của đất nước hiện nay chúng ta nếu là người biết yêu Đạo kính Thầy hăy ôn cố tri tân, nghiêm khắc tự kiểm điểm bản thân ḿnh hầu nhận thấy được những lỗi lầm, nếu có, để ăn năn hối cải và phải nhớ lời Đức Thầy dạy:

   Đạo Pháp thường hay dung với ḥa
   Xét người cho tột xét thân ta . . .

   Có tinh thần khoan dung, có ḷng tha thứ lẫn nhau, ta mới tạo được sự đoàn kết chân thành. Phải đặt quyền lợi Đạo Pháp trên tất cả, phải dẹp bỏ mọi tị hiềm, mọi dị đồng, quyền lợi cá nhân, để cùng nhau đoàn kết phục vụ Đạo. Có đoàn kết mới bảo tồn và phát triển được Đạo Pháp, mới làm tṛn được bổn phận thiêng liêng một môn đệ xứng đáng của Đức Huỳnh Giáo Chủ.

   Tiện thể, tôi cũng xin có lời thành khẩn kêu gọi toàn thể tín hữu trong Giáo Hội PGHH do ông Mười Tôn cầm đầu, ông Lê Phước Sang và ông Trần Hữu Duyên . . . nên suy cùng nghĩ cạn để ư thức được cái bổn phận thiêng liêng của ḿnh đối với Đạo Pháp và đối với Thầy Tổ ngỏ hầu toàn thể chúng ta, 5 triệu người, trên dưới một ḷng theo đuổi cuộc tranh đấu bảo vệ Chánh Pháp và Chánh Nghĩa Dân Tộc.

   Nên nhớ “Đạo c̣n th́ ḿnh c̣n, Đạo mất th́ ḿnh mất tất cả

   Mong rằng, chúng ta đừng bao giờ quên câu chuyện “bó đũa” là một chân lư răn đời măi măi có giá trị tự ngàn xưa đến ngàn nay và măi măi đến ngàn sau.

   Đă hơn nữa thế kỷ rồi kể từ ngày Đức Tôn Sư vắng mặt, chúng ta phải có can đảm nh́n nhận rằng sự chia rẽ của giới lănh đạo PGHH đă đem lại nhiều tai hại, nhiều tiếng tăm không tốt cho đoàn thể, bấy nhiêu đó chưa đủ để chúng ta nh́n vào rút tỉa kinh nghiệm sao ?

   Rồi đến bây giờ, 31 năm sau cùng này (1975-2006) Đạo Pháp bị lấp vùi, vĩ nghiệp của Đức Tôn Sư lưu lại cơ hồ tan ră, bao nhiêu môn đệ trung kiên tiếp nối đă ngă gục, bao nhiêu bị tù đày, bao nhiêu nhà tan cửa nát . . . cũng v́ bảo vệ Đạo, chưa đủ để chúng ta thức tỉnh sao ?

   Dưới chế độ CSVN này, một chế độ độc tài toàn trị, tất cả quyền lợi điều nằm gọn trong bàn tay Đảng, bàn tay bè phái cấp lănh đạo Đảng, chúng ta có chia rẽ để đồ danh trục lợi th́ sẽ được hưởng thụ những ǵ ??? Vào ḷn ra cúi, vâng vâng, dạ dạ làm tay sai cho bạo lực bạo quyền th́ chỉ nhặt được những khúc xương khô rơi mà thôi . . . mà lại phải trở thành những tội đồ thiên cổ ???

   Tại sao chúng ta không ngước mặt nh́n thẳng ra trước, ḱa những h́nh ảnh huy hoàng của các tôn giáo bạn, Thánh Đường, Chùa Chiền, Thánh Thất . . . nguy nga tráng lệ với những ngọn cờ tung bay phất phới, với những tiếng chuông ngân vang theo ngày tháng . . . rồi nh́n lại PGHH th́ sao ?. Ban trị sự trung ương do ông Mười Tôn cầm đầu th́ phải len lỏi trong một ngôi chùa duy nhất c̣n sót lại . . . trong lúc hằng trăm Đọc Giảng Đường bị hoang phế, b́m leo dậu đổ, mang bốn chữ PGHH trơ vơ cùng tuế nguyệt, có nơi làm chổ nuôi gia cầm gia súc . . . hàng trăm hội sở đồ sộ cấp tỉnh, cấp huyện, bị nhà cầm quyền CSVN tịch thâu, rồi sử dụng bừa băi, ô hợp theo nhịp đời thế tục.

   Sơ lược ngần ấy sự việc cũng đủ để cho chúng ta, người tín đồ PGHH, tự cảm thấy tủi nhục với các tôn giáo bạn, với người đời.

   Ḱa ! trụ sở của Hội Đồng Trung Ương cũ đồ sộ cách An Hoà Tự không đầy 2 cây số, sao ông Mười Tôn, nhất là ông Nguyễn Tấn Đạt, đại biểu quốc hội, đủ uy đủ quyền lại không dám cất lên một tiếng đ̣i hỏi trả lại, hay “cầu xin” lại một vài căn làm hội sở để c̣n đôi chút thể diện . . . hơn là chiếm chùa chiền, biến nơi thanh tịnh trang nghiêm “sắc không” thành điểm thế tục tràn ngập lợi danh, thị phi ào ạt, nhất là lại được treo cờ đỏ sao vàng (!).

   Dù sao, Ban Trị Sự Trung Ương của ông Mười Tôn vẫn c̣n mang bốn chữ PGHH. Nên biết PGHH là danh nghĩa, là danh dự của Thầy Tổ, của Đạo Pháp, của 5 triệu tín đồ PGHH xin đừng để thiên hạ khinh thường, đừng để chôn vùi theo bóng tối thời gian.

    “Hăy cố gắng vượt qua cái bóng của chính ḿnh, vượt qua cái bóng của bạo lực bạo quyền, nếư là người biết yêu Đạo kính Thầy, nên can đảm công khai tuyên bố cải tổ Giáo Hội PGHH để những người con yêu của Đạo Pháp, những môn đệ trung kiên của Đức Huỳnh Giáo Chủ được chung vai sát cánh cùng nhau dưới lá cờ PGHH Thống Nhất, hầu biểu dương thuyết Học Phật Tu Nhân . . . Đời Đạo Liên Quan Rạng Chói Ngời . . . làm rạng danh Đạo rỡ danh Thầy”.

   Ở đời không ai không một lần lầm lỗi, lầm lỗi mà biết thành tâm cải hóa là một điều đáng quí. “QUAY LẠI ẮT THẤY BỜ”

   Đức Phật dạy: “Trên đời có hai hạng người đáng quí. Một là hạng người chưa bao giờ lầm lỗi. Hai là hạng người lầm lỗi mà biết thành tâm cải hóa.”

   Mong rằng mọi người trong 5 triệu tín đồ PGHH chúng ta điều là:” Không phải hạng người thứ nhất th́ cũng là hạng người thứ hai . . .” và nhất định không phải là hạng người thứ ba:

   “. . . Ngục A Tỳ dựa kế một bên,
   Chờ những kẻ tu hành giả dối . . .”

   Với tư cách một tín hữu lăo thành, đă 87 tuổi, và cả 67 năm sống với bao nhiêu thăng trầm cùng Đạo Pháp, nay c̣n được sống, tôi vẫn giữ vững lời thệ nguyện nhất quán: “Hy sinh cả tài sản, sinh mạng để phụng sự Đạo Pháp cho đến hơi thở cuối cùng

      Những ḍng chữ này là những lời tâm huyết xuất phát tự đáy ḷng, tôi xin chân thành gởi đến toàn thể tín hữu trong nước và ngoài nước để chúng ta cố gắng t́m hiểu nhau, thông cảm nhau tạo được một tinh thần đoàn kết chân thành và thiết thực, ngơ hầu phục vụ Đạo Pháp, chấn hưng Đạo Pháp, viết những trang sử mới cho PGHH trong một kỷ nguyên mới của đất nước Việt Nam.

   “Hăy nổ lực hy sinh cho Đạo Pháp, thời gian không thể chờ đợi chúng ta”

   Nguyện cầu ơn trên Hồng Ân Tam Bảo và Thầy Tổ hộ độ toàn thể chúng ta được Bồ Đề Tâm Kiên Cố, Đạo Quả Viên Thành.

   PHẬT GIÁO H̉A HẢO BẤT DIỆT
   ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ VẠN TUẾ

   Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

   Nam Mô A Di Đà Phật

   Mùa Đại Lễ Khai Đạo PGHH Năm Thứ 67

   (18 tháng 5 năm Bính Tuất - 2006)

   BỬU CHƠN CƯ SĨ

   Lê Quang Liêm