Hà Nội, những ngày Đảng họp

Minh Tâm - Phóng sự từ Hà Nội

Ngày thứ 4 của Đại hội X đă trôi qua. Những thông tin về ĐHX không c̣n ǵ để nóng, người dân chuyển những suy nghĩ của ḿnh vào những vấn đề thường ngày

Cuộc sống vẫn tiếp diễn

Giá vàng tiếp tục leo thang chưa có điểm dừng, hiện đă 1,3 triệu đồng một chỉ. Xăng dầu chuẩn bị lên đến 11.000 đồng/lít. Người ăn lương tính toán rằng với mức lương cơ bản như hiện nay, bốn tháng lương mua được một chỉ vàng, đời sống đang dần dần “đi lên phía sau”. Người dân nh́n thấy giá cả leo thang mà tâm trạng như nh́n nước lũ vào nhà, có thể quét trôi nốt đi những ǵ c̣n lại của cuộc sống nghèo khó.

Những người sẵn tiền, đổ xô đi mua vàng dự trữ, những người lo ăn chưa đủ, hồi hộp lo lắng chưa biết t́nh h́nh sẽ đến đâu. Người dân không dễ nghe những lời ru ngủ như xưa, họ trề môi khi ông phó Thủ tướng nói rằng: Sắp tới, thu nhập b́nh quân đầu người Việt Nam lên 1000 USD. Thưa ông, điều đó dân chúng tôi cũng hiểu, có điều ông không nói rơ hộ dân, khi đó vàng lên mấy triệu đồng/chi? và cái bọn chư hầu đế quốc ngày xưa Đảng chửi hơn chửi con chó, nó sẽ giàu có hơn đất nước anh hùng tươi đẹp của chúng ta (với sự lănh đạo tài t́nh của Đảng) gấp mấy chục lần?

Đó là chưa nói đến chuyện trung b́nh 1.000 USD th́ trong đó có đa số người dân mỗi ngày chỉ làm ra chỉ 1.000 đồng tiền Việt. Nếu mà cộng lại với thu nhập của các cán bộ đảng viên từ trung ương đến địa phương chia đều th́... ông nhầm lần lớn. Đâu phải ai cũng dễ dàng kiếm được như các ông? V́ chắc ông hiểu, con số Đảng viên chỉ là một phần rất nhỏ trong cộng đồng 54 dân tộc và hơn 80 triệu dân, nhưng cả băng cướp Đảng th́ chiếm bao nhiêu phần trăm thu nhập quốc dân?

Dân đen chỉ biết thân phận ḿnh là không hi vọng ǵ vào quảng thời gian từ nay cho đến khi Đảng tiêu vong đâu ông. Người dân không dám nói ra mồm khi súng đạn ông cầm sẵn trong tay. Công an của các ông th́ hàng đàn hàng lũ, tha hồ vơ vét, trấn lột có bảo kê và như chó được ăn vụng giữ nhà cho Đảng. Người dân chỉ biết rên xiết ư ử và ngâm nga:

Dịch lợn rồi lại dịch gà 
Mong sao dịch Đảng dân ta vui ḷng

Mơ ước của người dân là thế, hi vọng của họ là vậy. Nhưng biết đến bao giờ ước mơ thành hiện thực? Đó chắc c̣n là điều xa vời. Nhân dân Việt Nam, qua hơn 76 năm cầm quyền của Đảng Cộng sản, qua mấy đời người sống trong sợ hăi, trong tủi nhục, đớn đau và bị lừa gạt. Họ luôn luôn ư thức một điều này: Cần cảnh giác tất cả, trong lời ăn, tiếng nói, nếu đó không là những lời ca ngợi Đảng quang vinh, sáng suốt và tài t́nh. Những lời nói trái tai, trái ư ca ngợi Đảng, luôn luôn là những điều có thể đem đến những nỗi đau ê chề cho họ và gia đ́nh trong nhà tù, trong các trại cải tạo, và áp lực của những sự chèn ép ti tiện, hèn hạ trong kiếp sống ṃn.

Mà nhà tù cộng sản ư, một câu tổng kết của ai đó đầy tính thuyết phục: "Nếu như nhà tù đế quốc thực dân Pháp ngày xưa nhốt người dị chủng giống nhà tù cộng sản ngày nay nhốt những người đồng chủng, đồng bào ḿnh, th́ cộng sản không có đất mà sống để làm cách mạng mùa thu, để "cướp" chính quyền". Người ta thấy tiếc điều đó, giá như lịch sử có thể được làm lại!

Những người dân Việt Nam đă h́nh thành nỗi sợ hăi truyền kiếp, như một phản xạ có điều kiện truyền từ đời cha sang đời ông đến đời con đời cháu khi nhắc đến hai từ Cộng sản. Trong dân gian, đă có một thời kỳ dài, nhiều danh từ không được đụng đến v́ kiêng kị, đó là dịch tả, đậu mùa, thương hàn, hủi, là hổ, cọp,... Sau cách mạng, người dân bổ sung vào đó những từ mới, trong đó có từ Cộng sản. Cũng nhờ thế, Đảng c̣n sống dài dài. Đến một khi nào đó, những người dân không c̣n sợ hăi, th́ lúc đó họ mới có thể là người "đào mồ chôn chủ nghĩa cộng sản".

Nhân dân Việt Nam đă qua một thời gian dài lịch sử, đă tự ḿnh làm nên nhiều cuộc đào thải, cuộc đào thải và cuốn gói của Chủ nghĩa Đại Hán phương Bắc mà giờ đây sử sách vẫn là những trang hào hùng bất diệt. Sự đào thải tiếp theo của chủ nghĩa thực dân sau hơn 80 năm trời đô hộ, và hiện nay họ đang chứng kiến sự đào thải của chủ nghĩa Cộng sản. Dù cho Đảng muốn biến nó thành một thứ tôn giáo mới, một thứ ma túy mới cho nhân dân Việt Nam. Chỉ v́, nó là một thứ tà giáo.

Hăy nh́n một cuộc thuyết giảng giáo lư của Phật giáo, một cuộc hành lễ của Người Thiên Chúa giáo... so với một cuộc Đại hội tốn tiền tốn của của Đảng, người ta hiểu được v́ sao Chủ nghĩa Cộng sản, thứ ma túy mới không thể có chỗ đứng trong ḷng nhân dân. Trong các cuộc hành lễ, không có những cái lắc đầu ngấm ngầm, không có những cái nhếch mép khi người chủ lễ xướng tụng. Ở đó không có những âm mưu, không có những từ đẹp đẽ như các đồng chí - khi dao đă cầm giấu sẵn dưới bàn tay. Đảng tán tụng nhân dân là ruột thịt, nhưng họ sẵn sàng "thịt" ngay cả "ruột" ḿnh. Họ nói cần yêu thương đồng chí, th́ sau đó, khi miếng ăn bị đụng chạm, họ lao vào quyết đấu như sư tử vồ mồi. Người dân những ngày c̣n ngây thơ, họ tin vào những lời đường mật và như thế, cuộc đời họ đă được định đoạt. Khi tỉnh ngộ th́ đă muộn.

Bây giờ em hiểu ông rồi 
Những lời ngon ngọt, hạng người phú ông 
Nói như trao núi cho sông 
Mà mảnh mo quạt th́ ông cố giành.

Bây giờ em hiểu anh rồi 
Trái tim trót đă trọn đời theo anh 
Chỉ thương những mái đầu xanh 
Ngây thơ, vẫn cứ bị anh dối lừa.

Thảm họa c̣n tiếp diễn là chỗ đó, những người dân lành vô tội vẫn tiếp tục sống, tiếp tục bị lừa dối, hậu quả (hay thành quả) của chính sách ngu dân của Đảng. Những thông tin tiến bộ bị bưng bít, những tư tưởng tiến bộ bị bóp nghẹt. Những tiếng nói trung trinh ái quốc bị ghép vào tội chống Đảng, sự lập lờ đánh lận con đen giữa Đảng và dân tộc, đất nước là một cách tàn nhẫn xảo trá của kẻ cầm quyền hiện nay để bịt miệng những người chân chính.

Nhưng không thể có một con đường thênh thang giành cho những chế độ chỉ đem lại sự nhục mạ cho đất nước, cho dân tộc. Con giun xéo lắm cũng quằn, một cái kim trong bọc cũng có ngày ḷi ra. Đến khi đó, Đảng được xét xử công minh về những hành động và hậu quả của ḿnh.

Khi ḷng người dân không c̣n chỗ cho những niềm tin mù quáng, th́ khi đó Đảng phải cuốn xéo theo Chủ nghĩa Mác - Lê nin. Người ta thấy rằng, thực ra cái chủ nghĩa này đă ra đi không kèn không trống. Chẳng qua, do khủng hoảng về lư luận, không t́m đâu ra cho ḿnh một tà thuyết nào khả dĩ sạch sẽ đủ để tiếp tục làm lóa mắt nhân dân mà giữ nguyên cái ghế của ḿnh, bắt nhân dân cung phụng th́ họ c̣n giữ lại h́nh ảnh những thây ma. Tư tưởng Hồ Chí Minh, cái nồi lẩu mắm được sinh ra gần đây cũng v́ lẽ đó.

Đại hội = Đội hại

Ngày thứ tư của Đại hội, Đảng đang bày tṛ bầu bán, người dân nhếch mép: Bầu th́ ít, mà bán th́ nhiều. Những người quan tâm xem vụ cá cược của ḿnh đến đâu đều thấy tại sao chỉ trong một thời gian ngắn Đảng liên tục thể hiện sự không nhất quán, sự thay đổi đến chóng mặt những điều Đảng nói và làm.

Nói một đằng, làm một nẻo là lệ thường của Đảng, nhưng trong kỳ Đại hội X (ĐH X) này, điều đó được thể hiện rơ nét nhất. Đảng đang cố gắng thể hiện nốt cho đầy đủ bộ sưu tập những đặc tính, bản chất của ḿnh để phô diễn trước bàn dân thiên hạ kẻo không c̣n dịp?

Trước ĐH X, người dân được thông báo, có nhiều thay đổi lớn, sẽ "dân chủ" trong Đảng hơn. Trước hết là xin ư kiến về “Báo cáo chính trị”, sau đó những đại biểu đi dự đại hội sẽ là những người đại biểu của dân. Ai không đủ tư cách, đương nhiên sẽ không là đại biểu ưu tú được vinh dự đi dự Đại hội Đảng. Thế nhưng, chuyện cứ như đùa, bao ư kiến đóng góp tâm huyết đều để đấy.

Biết bao lá thư gửi Trung ương, gửi Ban trù bị Đại hội, gửi các đại biểu... từ lâu đă nói đến nhiều nhân vật, nhiều chứng cớ hẳn hoi, đều không được đếm xỉa đến. Nguyễn Văn Tự, Bí thư tỉnh ủy Khánh Ḥa vẫn ngồi dương mặt ếch ngạo nghễ trong hội trường, dù trước đó, ông này đă làm tốn không biết bao nhiêu giấy, mực, công sức của những người khiếu kiện, điều tra của công dân và báo chí. Cao điểm nhất là ông đảng viên lăo thành Nguyễn Văn Bé đă phải hi sinh cả sinh mạng chính trị của ḿnh, bỏ ra khỏi Đảng để phản đối rằng ông không thể chung chiếu với những loại người như thế. Người ta nh́n gương mặt của ông Tự và hỏi nhau: để được đi dự ĐH X này, ông Tự phải trích bao nhiêu phần trăm trong cái vụ siêu lừa Nguyễn Đức Chi lại quả cho ổng?

Tương tự, Vũ Văn Hiền Tổng giám đốc Đài Tiếng nói Việt Nam vẫn không lay chuyển vị trí đại biểu ưu tú, ngay cả khi có báo cáo cụ thể của ông Vũ Quốc Hùng, phó chủ nhiệm ủy ban kiểm tra Trung ương. Cũng vậy, Bí thư Thành ủy Hải pḥng Nguyễn Văn Thuận vẫn hiên ngang ngẩng cao đầu bước vào Hội Đảng. Ngay cả như Tổng Bí thư, người đang được ngồi cái ghế làm "Cha thiên hạ", cũng không khỏi có những thắc mắc của người dân chưa được giải đáp về ông, về Hoàng tử của ông... Tất cả thuộc "bí mật quốc gia". Họ đang bận lao vào những cuộc chia chác quyền lực.

Tất cả những ư kiến, đơn từ... đă được Đảng xử lư bằng "sự im lặng đáng sợ". Đảng đă điếc trước những lời góp ư mà chính Đảng yêu cầu, Đảng đă đui mù trước những cảnh tượng thần dân của Đảng đang khốn cùng nơi cách Đại hội chừng mươi bước chân.

Trước Đại hội, Đảng cũng nói rằng: Đảng sẽ họp Đại hội dân chủ hơn. Đại biểu là người bầu tất cả. Nhưng cuối cùng th́ cái mặt chuột cũng ḷi ra, tất cả vẫn không có ǵ thay đổi. Điều này không mới, đă biết bao lần Đảng hô hào đổi mới, nhưng có mới ǵ đâu. Vẫn cái tṛ treo đầu dê bán thịt... cóc chết.

Một Đảng lănh đạo duy nhất, mà ngay trong Đảng c̣n độc tài để giữ bè cánh, kiếm chác chỗ xôi thịt nhất, béo bở nhất, th́ thử hỏi làm sao một xă hội được Đảng dẫn dắt không đi đến chỗ phản dân chủ? phản bội lại lợi ích của nhân dân.

Ngay cả những đại biểu, những nhà trí thức cũng không giấu nổi sự bất b́nh, trên các báo của Đảng, sự phản kháng hiện lên rơ mồn một bằng cách này hay cách khác dù Đảng đă muốn bịt miệng tất cả. Nhưng như tiếng thét vẫn cứ vọt ra không kiềm chế nổi. Hăy xem ư kiến về Đảng trong những ngày gần đây:

- Ông Vũ Quốc Hùng, Phó Chủ nhiệm ủy ban Kiểm tra Trung Ương (TW) khóa IX: Bệnh cơ hội, chủ nghĩa cá nhân có chiều hướng gia tăng và không chỉ có ở đảng viên trẻ, mà c̣n biểu hiện ở cả trong một bộ phận cán bộ, đảng viên nói chung, nhất là những cán bộ nắm quyền, nắm tiền và tài sản công, nắm cán bộ, nắm thông tin. Suy thoái về đạo đức, lối sống trong cán bộ, đảng viên có xu hướng gia tăng cả về số lượng và phạm vi.

- Bộ trưởng Bộ Thương mại Trương Đ́nh Tuyển: Đối với tôi, dân chủ vừa là điểm xuất phát vừa là đích đến, c̣n “tập trung” không có vị thế bằng “dân chủ”, “tập trung” chỉ là nguyên tắc để giải quyết các ư kiến khác nhau trong một xă hội dân chủ để bảo đảm dân chủ cho đa số. Theo tôi, Đảng phải dành rất nhiều thời gian để hoàn thiện thiết chế dân chủ. Đảng phải thích ứng với việc lănh đạo một xă hội dân chủ.

- Ông Nguyễn Tuấn Khanh, Phó Trưởng ban Nội chính TW nói: T́nh h́nh tham nhũng xảy ra phổ biến, nghiêm trọng do nhiều nguyên nhân, nhưng có nguyên nhân lớn nhất là do tổ chức và hoạt động của hệ thống chính trị nói chung, của bộ máy nhà nước nói riêng, c̣n nhiều bất cập, đi cùng với sự thái hóa, biến chất của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, công chức. Trong đó, cần dũng cảm khẳng định rằng những nguyên nhân chủ quan là chủ yếu.

- Ông Trần Quốc Thuận - Phó Chủ nhiệm Văn pḥng Quốc hội nói: Có một đồng chí ủy viên Trung ương đă bức xúc nói với tôi: “Hội nghị Trung ương Đảng lần thứ 13 vừa rồi, tôi bầu cho một nhân vật đang có nghi vấn khi bỏ quên ở sân bay va li đựng nhiều phong b́ sau chuyến đi công tác.Tại sao chuyện lớn như vậy mà tôi không được cung cấp thông tin?”.

Rất nhiều, nhưng sao nói hết, chỉ biết rằng, đó là những đại biểu của Đảng, dù họ là ai, đang giữ trách nhiệm ǵ, nhưng ít ra họ c̣n có những tiếng nói lương trị thét vào giữa mặt Đảng trong Đại hội. Chưa nói đến hàng ngàn, hàng vạn lá thư khác gửi về cho Đảng.

Nhưng tất cả chỉ là những tṛ ngây thơ. Chỉ riêng một yêu cầu: Anh đưa người vào Đảng, Đảng lại lănh đạo tuốt tuồn tuột, th́ phải cho dân biết anh bầu anh chị nào, con cái nhà ai, thuộc hàng tử tế hay giang hồ tứ chiếng để bà con c̣n biết mà đề pḥng, v́ mai nó ngồi ngay lên cổ dân mà dân phải chịu, Thế thôi.

Nhưng Đảng không chấp nhận, ông Đào Duy Quát (kẻ được nhắc nhiều đến những điều không đẹp về tư cách cá nhân, chuyện trai gái, đĩ bợm...), người phát ngôn của Đảng nói rằng: Đó là việc nội bộ của Đảng, không việc ǵ phải công khai.

Ô hô, ai tai, nói thế th́ trâu cũng điếc mất thôi Đảng ơi, nếu Đảng đă coi là chuyện nội bộ của Đảng, th́ Đảng cứ giữ lấy trong nội bộ mà dùng, sao cứ đưa cái loại nội bộ ấy làm cha thiên hạ măi thế. Đảng sửa cả hiến pháp cho ḿnh cái độc quyền ngồi lên đầu dân nên ông nói vậy hả? Vậy sao Đảng cứ xoèn xoẹt là đại diện cho dân, là đội ngũ tiên phong của dân tộc? Dân cứ phải thờ bao nhiêu Bùi Tiến Dũng, Nguyễn Việt Tiến, Năm Cam, Bùi Quốc Huy, Lương Quốc Dũng... nữa đây? Dân sản xuất sao đủ gái vị thành niên cho những cái của nội bộ ấy dùng? Tiền nợ nước ngoài mà các con Đảng ăn cắp, ăn cướp ai trả? Có phải v́ thế mà Đảng cứ phải giấu lư lịch cá nhân, nhân sự của Đảng như mèo giấu... chất thải?

Năm năm một kỳ Đại hội, năm năm một lần Đảng khua chiêng gơ mơ kêu làng gào nước là "đổi mới, làm sạch, trí tuệ", nhưng rồi mèo vẫn hoàn mèo. Trong khi nhân loại không dừng lại chờ dân tộc Việt Nam chúng ta đi ngược. Nỗi nhục mất nước chắc ǵ đă bằng nỗi nhục bị đọa đầy, đói nghèo và tuyệt vọng !

Đến bao giờ đất nước thoát khỏi cảnh trầm luân?

Hà Nội, 21/4/2206