Lư Tống đi về đâu?
Trong tuần qua, có hai biến cố đă làm người Việt hải ngoại quan tâm:
Biến cố thứ nhất: Khác với sự tin tưởng của đa số, trong phiên ṭa ngày 7.9.2006, Ṭa án Thái Lan đă tuyên bố rằng có đủ lư do để dẫn độ Lư Tống về Việt Nam xét xử v́ cáo trạng mà chính phủ Việt Nam đă đưa ra “xâm phạm không phận làm nguy hại đến an ninh quốc gia”, v́ tội phạm này không phải tội chính trị.
Khi được dẫn vào Ṭa trong bộ đồ tù màu nâu sậm, chân bị xiềng, Lư Tống tuyên bố: “Tôi hy vọng phiên ṭa hôm nay sẽ quang minh để tôi được về lại Mỹ." Nhưng lúc bước ra khỏi Ṭa sau khi nghe xong phán quyết của Ṭa, Lư Tống đă la lên bằng tiếng Anh: "Đây là một ṭa án điên rồ, một hệ thống tư pháp điên rồ!” (This is a crazy court, a crazy justice system).
Biến cố thứ hai: Ông Đỗ Thành Công ở San José, California, về thăm Việt Nam đă bị nhà cầm quyền bắt giữ hôm 14.8.2006 tại Phan Thiết với lư do lúc đầu là "nhà nước Việt Nam nhận được thư tố cáo về những hành động nguy hại đến nền an ninh quốc gia của Việt Nam của ông Trần Nam". Nhưng về sau, nhà cầm quyền cho biết lư do đích thực khiến ông Đỗ Thành Công bị bắt là v́ ông ta đă tham gia Đảng Dân Chủ Nhân Dân, một đảng chống chính phủ.
Hai biến cố này có thể cho người Việt hải ngoại thêm những bài học khi đấu tranh. Do đó, chúng tôi sẽ lần lượt phân tích.
CHUNG QUANH VỤ LƯ TỐNG
Trong cộng đồng người Việt hải ngoại, viết về Lư Tống là một chuyện khá rắc rối, v́ có quá nhiều người và nhiều tổ chức muốn khai thác Lư Tống vào những mục tiêu khác nhau.
Ngày 17.11.2000, sau khi Lư Tống đi chiếc máy bay du lịch cở nhỏ từ phi trường Utapao ở Thái Lan về Việt Nam rải khoảng 50 ngàn truyền đơn xuống Sài G̣n và Tây Ninh nhân dịp Tổng Thống Clinton đến thăm Sài G̣n và sau đó bị bắt ở Thái Lan, nhiều nhóm muốn khai thác biến cố này để kiếm ăn, đă tranh nhau dành độc quyền về đại diện Lư Tống ở hăi ngoại. Lúc đó, những ai dàm “mó” vào Lư Tống đều bị họ dùng đài phát thanh đánh te tua. Măi cho đến khi Lư Tống biết chuyện này, chỉ định đích danh tổ chức có quyền gây quỹ pháp lư cho ḿnh, trận chiến mới tan dần.
Nhưng khi phong trào kinh tài bằng Lư Tống vừa xẹp xuống, các chính khứa chạy rong nhảy ra mượn vụ Lư Tống để đánh bóng cho cá nhân ḿnh khiến đồng bào không thể biết được tổ chức nào là tổ chức chính thức đang đứng ra lo cho Lư Tống. Mỗi chính khứa “đánh” theo một kiểu riêng khiến vấn đề trở nên phức tạp hơn.
Con người của Lư Tống cũng là một vấn đề. Chính Lư Tống đă làm cho vụ án của anh ta trở thành rối tung. Anh ta có những cách suy nghĩ không b́nh thường nên đă có những quyết định và hành động không b́nh thường.
V́ những lư do trên, cần phải có cái nh́n khách quan hơn để t́m một hướng giải quyết thích hợp, v́ vụ Lư Tống đang đi vào giai đoạn cuối.
SƠ LƯỢC CÂU CHUYỆN
Khi qua Thái Lan, Lư Tống đến phi trường Utapao, cách Bangkok ở phía Đông Nam khoảng 200 cây số, xin học lái máy bay Cessna với giá 200 Mỹ kim một giờ. Cứ theo Lư Tống kể, khi cùng với huấn luyện viên người Thái là Thira (sau này được biết tên thật là Teera Sukying) bay được một lúc, anh đă bẻ tay lái cho chiếc máy bay ra khỏi không phận Thái trước sự hốt hoảng của người huấn luyện viên. Sau đó, anh nói cho huấn luyện viên biết anh là phi công, anh biết lái máy bay và muốn mượn chiếc máy bày này bay về Sài G̣n rải truyền đơn chống CSVN. Anh nói với huấn luyện viên: “Nếu ông giúp tôi làm phi vụ rải truyền đơn này, ngay bây giờ tôi trao cho ông 10 ngàn Mỹ Kim tiền mặt. Thành công, tôi sẽ cho ông thêm 5 ngàn Mỹ Kim và các dụng cụ của tôi có...” Cũng theo Lư Tống, trước lời nói khéo của anh và trước số tiền kếch sù cũng như những lợi nhuận khác, huấn luyện viên đă nhận lời.
Sau khi thi hành xong “phi vụ”, máy bay Lư Tống trở về phi trường Utapao th́ nhà cấm quyền CSVN đă báo cho chính phủ Thái Lan biết rồi. V́ phi trường này thuộc phạm vi điều hành của Hải Quân Thái, nên Hải Quân Thái đă bắt giữ Lư Tống và báo cho cảnh sát Thái đến lấy lời khai. Trong thời gian chờ đợi khoảng gần 3 tiếng đồng hồ, Lư Tống dùng điện thoại cầm tay gọi về Đài Quê Hương của Đoan Trang ở San José tường tŕnh chi tiết phi vụ của anh. Đài Quê Hương đă thâu lại và phát thanh cho các thính giả ở Bắc California nghe. Đây cũng chính là đầu dây mối nhợ của âm mưu sử dụng vụ này để kinh tài kiếm ăn.
Chừng 3 giờ sau, một dàn hộ tống quân cảnh áp giải Lư Tống và Teera đến bót Cảnh sát Banchan. Tại đây, cảnh sát thẩm vấn Teera trước. Sau đó, lấy lời khai Lư Tống với sự thông dịch của bà Suthathif Tuwasi. Lư Tống khai không hề dùng vũ lực để ép buộc huấn luyện viên mà chính huấn luyện viên đă tự nguyện giúp.
Theo Lư Tống, Teera khai Lư Tống đối xử với anh ta rất tốt và không có cưỡng ép ǵ. Nhưng khi Tướng Cảnh sát Pakorn từ Bangkok xuống th́ t́nh h́nh thay đổi hẵn. Họ đưa cho anh một biên bản bảo kư tên, trong đó Teara đă khai Lư Tống dùng vũ lực để cưỡng ép, nên anh ta phải cho Lư Tống lái máy bay về Sài G̣n. Lư Tống phản đối.
LÀM VỤ ÁN RỐI TUNG
Dựa theo biên bản của cảnh sát, Biện Lư Cuộc đă truy tố Lư Tống ba tội: Không tặc (hijacking), xâm phạm không phận Thái Lan (violation of Thailand’s airspace) và vi phạm luật di trú Thái Lan (violation of Thailand's immigration laws). Luật sư Somsakdi Samret được toà chỉ định biện hộ cho Lư Tống.
Lư Tống không học luật, không biết rơ yếu tố của mỗi tội phạm, không biết thủ tục pháp lư, không biết cách lập phản chứng, không biết cách lấy lời khai như thế nào để dồn đối phương vào vị thế phải khai đúng sự thật... nhưng không tin tưởng ở luật sư và cứ nhất định tự biện hộ cho ḿnh. Hành động này đă làm thủ tục tố tụng kéo dài và gây nhiều bất lợi cho Lư Tống.
Phiên ṭa ngày 1.11.2002 của Ṭa H́nh Sự tỉnh Rayong (cách thủ đô Bangkok khoảng 240 cây số) chỉ là phiên ṭa lấy lời khai và tŕnh bày các bằng chứng. Dựa vào lời khai của bị cáo và các nhân chứng, cũng như các bằng chứng thu lượm được, Công Tố Viện sẽ đưa ra kết luận, sau đó luật sư bắt đầu biện hộ. Ấy thế mà Lư Tống đă không để cho ṭa lấy lời khai, cứ vác lời biện hộ ra đọc ngay!
Về tội không tặc: Lư Tống cho rằng có sự thoả thuận của viên phi công Thira cho Lư Tống lái máy bay, chứ không phải cướp máy bay, hoặc uy hiếp phi công. Theo Lư Tống, các chứng cớ bị thay đổi kể cả các lời khai ban đầu của các nhân chứng.
Về tội xâm phạm xâm phạm không phận Thái Lan và vi phạm luật di trú của Thái Lan: Lư Tống căi rằng anh ta không có ư vi phạm không phận Thái Lan hay luật Di Trú Thái, v́ anh ta đă không có ư trốn chạy sau khi đáp máy bay khẩn cấp xuống một phi trường Thái Lan.
Sau khi nghe Lư Tống đọc xong, ông Chánh Án khen Lư Tống: “Anh căi hay lắm, nhưng phải đi học luật.”
Sau phiên xử, Luật sư Somsakdi Samret tuyên bố với đài Á Châu Tự Do rằng Lư Tống vẫn không chịu thay đổi, nói nhiều và không theo thủ tục toà án. Theo luật sư Samret, với cung cách của bị cáo như vậy vụ án có thể kéo dài vô hạn định, v́ mỗi phiên xử chỉ kéo dài 2 giờ và Lư Tống tuy nói rất nhiều nhưng không tập trung vào những luận cứ luật pháp. Nếu Lư Tống mau chóng chấm dứt phần biện hộ của ḿnh th́ toà có thể tuyên án vào ngày 17.1.2003. Nhưng không có ǵ chắc chắn là điều này sẽ xảy ra. Tội không tặc ở Thái Lan có thể chịu h́nh phạt cao nhất là tử h́nh.
Theo ư kiến chúng tôi, trong trường hợp này, hai tội xâm phạm không phận Thái Lan và vi phạm luật di trú Thái Lan là hai tội không thể căi được v́ bằng chứng quá hiển nhiên: Khi lái máy bay ra khỏi không phận Thái Lan rỗi đi vào mà không có sự cho phép của nhà chức trách có thẩm quyền Thái Lan là đă vi phạm hai tội này rồi. Trong trường hợp không thể chối căi như vậy, tốt hơn cả là nhận tội và xin khoan hồng, với lư do: Chúng tôi muốn có một nước Việt Nam tự do và dân chủ nên đă phải vi phạm luật của Thái Lan như vậy và đây là hai sự vi phạm không gây hậu quả nghiêm trọng.
Vế tội không tặc, cần dựa vào điều 1 của Công Ước Hague ngày 16.12.1970 về ngăn chận chiếm đoạt máy bay bất hợp pháp (Hague Convention for the Suppression of Unlawful Seizure of Aircraft) mà Thái Lan đă kư kết để tranh luận. Theo điều luật này, “bất cứ ai khi ở trên một máy bay đang bay mà sử dụng bạo lực hay đe dọa, hay bất cứ h́nh thức dọa dẫm nào để chiếm một cách bất hợp pháp hay thực hiện sự kiểm soát chiếc máy bay đó, hay âm mưu thực hiện bất cứ hành động nào tương tự như thế.” đều bị coi là phạm tội không tặc. Đồng lơa với các hành động này cũng bị coi là phạm tội không tặc.
Như vậy có hai yếu tố chính cấu thành tội không tặc: (1) Sự việc phải xẩy ra trên một chiếc máy bay đang bay. (2) Dùng vũ lực hay đe dọa dưới bất cứ h́nh thức nào để chiếm đoạt hay kiểm soát chiếc máy bay đó một cách bất hợp pháp.
Về yếu tố thứ nhất, hành động của Lư Tống coi như đă hội đủ. Về yếu tố thứ hai, Lư Tống căi rằng trong lần khai đầu tiên tại cảnh sát, huấn luyện viên Teera đă nh́n nhận anh ta tự nguyện chở Lư Tống đi chứ không bị cưỡng bức hay đe dọa và Lư Tống đă đối xử với anh ta rất tử tế. Tuy nhiên, trong biên bản sau đó, cũng như lời khai trước ṭa, Teera nói rằng anh ta bị Lư Tống đe dọa nên phải tuân theo.
Dĩ nhiên, Teera phải khai anh ta ở trong trường hợp bất khả kháng phải tuân hành lệnh của Lư Tống để được miễn trách nhiệm. Nếu khai đúng như Lư Tống tường thuật, anh ta sẽ bị đi tù. Anh ta đâu có dại như vậy?
Ở đây Lư Tống quên rằng lời khai tại Cảnh Sát chỉ được coi là thông tin (information), chưa phải là bằng chứng để buộc tội. Khi truy tố hay xét xử, ṭa phải lấy lời khai lại và so sánh với các bằng chứng khác để quyết định. Ṭa không bao giờ được phép tin tưởng hoàn toàn vào thông tin của cảnh sát. Một thí dụ cụ thể nhất: Trong vụ án bé JonBenet, John Mark Karr đă khai với Cảnh Sát rằng chính anh là người đă giết cô bé này. Cảnh sát đă bắt giam anh ta và giải ṭa. Nhưng sau khi cho thử DNA, Ṭa nhận thấy tinh trùng nơi người cô bé không phải là tinh trùng của John Mark Karr, nên Ṭa không thể truy tố anh ta về tội giết bé JonBenet được. Cũng vậy, khi ra Ṭa, huấn luyện viên Teara có thể khai rằng lúc đầu v́ Lư Tống cho 15.000 Mỹ kim nên anh ta khai như thế để gỡ tội cho Lư Tống. Nay thấy khai như vậy không đúng sự thật, nên xin khai lại rằng v́ bị Lư Tống đe dọa nên anh phải cho Lư Tống lái máy bay đến Sài G̣n rải truyền đơn. Lúc đó, muốn chống lại lời khai của Teera, Lư Tống phải phản chứng.
Trước hết, Lư Tống yêu cầu cho nghe cuốn băng hai bên nói chuyện trên máy bay. Ṭa đă cho chuyên viên ghi lại. Nhưng có lẽ cuốn băng không cứu văn được ǵ, Lư Tống yêu cầu Ṭa cho thông dịch viên là bà Suthathif Tuwasi ra làm chứng lúc đầu có nghe Teera khai như Lư Tống đă nói, nhưng Ṭa bác bỏ, có lẽ v́ nhận thấy rằng dù bà Suthathif Tuwasi có khai như vậy cũng chẳng ích lợi ǵ. Lư Tống liên đưa một đề nghi mà ít ai hiểu nổi: Yêu cầu Quốc Hội Thái chấp thuận bà Suthathif Tuwasi và Lănh Sự Jeffrey C. Schwenk ra điều trần để rơ sự thật! Đây là một thủ tục chưa từng có ở trước các ṭa h́nh sự.
Thông thường, các thẩm phán và luật sư chất vấn nhân chứng Teera để t́m ra sự thật, nhưng Lư Tống đâu có chịu để luật sư làm. Anh ta chỉ muốn biện hộ theo kiểu riêng của anh ta mà thôi. Lư Tống c̣n dọa đưa vụ này ra trước “ṭa án quốc tế”!
Kết quả thật thê thảm: Ngày 26.12.2003, Ṭa tuyên phạt Lư Tống 7 năm tù về tội "cưỡng đoạt phi cơ", và 4 tháng về tội "vi phạm không phận quốc gia Thái Lan" và tội “vi phạm luật di trú Thái Lan”. Sau đó, Vua Thái Lan đă ân xá, giảm án tù 2 năm, c̣n lại 5 năm 4 tháng.
HỌA VÔ ĐƠN CHÍ
Vào tháng 12 năm 2004, Bộ Ngoại Giao Việt Nam đă gởi cho Bộ Ngoại Giao Thái Lan một công hàm xin dẫn độ Lư Tống về Việt Nam để truy tố và xét xử về tội xâm phạm an ninh quốc gia, xâm phạm không phận Việt Nam và tuyên truyền chống chế độ.
Ngày 10.8.2005, Ṭa Đại Sứ Hoa Kỳ tại Thái Lan thông báo cho gia đ́nh Lư Tống biết Bộ Tư Pháp Thái Lan đă chấp thuận đề nghị của Chính Phủ Hà Nội xin dẫn độ Lư Tống về Việt Nam. Tuy nhiên, Thái Lan đặt điều kiện là Ṭa Án Việt Nam chỉ được truy tố Lư Tống về tội "vi phạm không phận Việt Nam" mà thôi.
1.- Tranh luận về luật dẫn độ: Hạn tù của Lư Tống đă măn vào ngày 17.5.2006, nhưng Lư Tống đă bị bắt lại khi vừa ra khỏi cổng với lư do v́ chính phủ Việt Nam yêu cầu Thái Lan cho dẫn độ Lư Tống về Việt Nam để xét xử về các tội đă nói trên.
Trong phiên ṭa đối chất ngày 24.7.2006, Công Tố Viện tuyên bố rằng nếu thấy Lư Tống bị xác nhân có phạm một tội về h́nh sự tại Việt Nam th́ có nhiều khả năng là Lư Tống phải bị giải giao về Việt Nam chiếu theo đạo luật 2472 của Thái. Theo Công Tố Viện, việc dẫn độ có thể xảy ra dù giữa hai quốc gia chưa kư kết hiệp ước dẫn độ, và Việt Nam từng hứa với Thái Lan là sẽ hành động tương tự nếu có lời yêu cầu từ phía chính phủ Thái.
Luật sư Worasit Piriyawiboon không căi trước ṭa mà nộp một kết luận trạng (conclusion) xác định rằng hành vi xâm nhập không phận Việt Nam của Lư tống là hành vi có tính cách chính trị nên theo tục lệ quốc tế, không thể bị dẫn độ.
Người Việt hải ngoại cũng đă viết nhiều bài tố cáo chính phủ Thái Lan cho phép dẫn độ Lư Tống về Việt Nam là vi phạm tục lệ quốc tế về dẫn độ, tổ chức nhiều cuộc biểu t́nh chống dẫn độ Lư Tống và nhờ các nghị sĩ, dân biểu và Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ can thiệp để Lư Tống khỏi bị dẫn độ.
Tại phiên ṭa, Lư Tống đă xin Ṭa cho đọc một bài biện hộ và ṭa đă đồng ư. Bài biện hộ này khá dài, nhưng thay v́ dựa vào học lư và án lệ quốc tế để tranh luận xem việc xâm nhập không phận Việt Nam của ḿnh có phải là một tội h́nh sự hay chỉ là một hành vi chính trị, Lư tống dùng một thời gian khá dài để biện minh rằng ḿnh không phạm tội không tặc (hijacking), mặc dầu tội này ṭa đă xử rồi và Lư Tống đă ở tù rồi. Nói cách khác, Lư Tống đă căi lạc đề! Tiếp theo, Lư Tống mới biện minh cho tội không tặc, nhưng các luận cứ đưa ra không phù hợp với luật lư nên không có tác dụng ǵ. (Chúng tôi sẽ tŕnh bày trong một bài khác).
Dựa vào trường hợp của Nguyễn Hữu Chánh, đa số người Việt hải ngoại tin tưởng rằng Lư Tống sẽ không bị dẫn độ. Nhưng đùng một cái, hôm 7.9.2006, Ṭa Thái Lan đưa ra phán quyết rằng có đủ lư do để dẫn độ ông Lư Tống về VN xét xử v́ cáo trạng VN đưa ra là “xâm phạm không phận làm nguy hại đến an ninh quốc gia” không phải tội chính trị. Lư Tống có 15 ngày để kháng cáo.
Ngay lập tức, Luật sư Worasit Piriyawiboon biện hộ cho Lư Tống tuyên bố rằng ông thất vọng v́ Ṭa chỉ dựa trên những ǵ phía Viết Nam cung cấp mà không cứu xét đầy đủ sự kiện và chứng cứ của bên bào chữa để chứng minh rằng những ǵ thân chủ ông làm chỉ thuần là chính trị.
Bản án này đă làm nhiều người trong cộng đồng người Việt hải ngoại chới với, nhất là những người đă vận động cho Lư Tống từ trước đến nay. Đa số đều cho rằng Ṭa Thái Lan đă thiên vị CSVN.
Bên ngoài không ai dám đưa ra một nhận định nào thất lợi cho Lư Tống v́ nhận định như thế sẽ bị chụp ngay cái mũ “đặc công cộng sản nằm vùng” hay ít nhất là “tay sai cộng sản”. Tuy nhiên, phải có một cách nh́n đứng đắn và khách qua mới may ra có thể t́m được một giải pháp.
Những người biết về luật pháp đều hiểu rằng mục tiêu của Lư Tống trong chuyến đi Việt Nam bằng máy bay Cessna ngày 17.11.2000 là mục tiêu chính trị, đó là vận động đưa lại sự thay đổi chính trị tại Việt Nam, nhưng hành vi xâm nhập vào lănh thổ Việt Nam của Lư Tống là hành vi h́nh sự (criminal act).
Điều 222 của Bộ H́nh Luật của CSVN quy định tội điều khiển tàu bay vi phạm các quy định về hàng không của nước Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam như sau:
1) Người nào điều khiển tàu bay vào hoặc ra khỏi Việt Nam mà vi phạm các quy định về hàng không của nước Cộng hoà xă hội chủ nghĩa Việt Nam nếu không thuộc trường hợp quy định tại Điều 80 và Điều 81 của Bộ luật này, th́ bị phạt tiền từ một trăm triệu đồng đến ba trăm triệu đồng hoặc phạt tù từ 6 tháng đến 3 năm.
2) Phạm tội gây hậu quả nghiêm trọng th́ bị phạt tiền từ ba trăm triệu đồng đến năm trăm triệu đồng hoặc phạt tù từ 2 năm đến 7 năm.
3) Phạm tội gây hậu quả rất nghiêm trọng hoặc đặc biệt nghiêm trọng, th́ bị phạt tiền từ năm trăm triệu đồng đến một tỷ đồng hoặc bị phạt tù từ 5 năm đến 10 năm.
4) Phương tiện bay có thể bị tịch thu.
Khi xét công hàm xin dẫn độ của Bộ Ngoại Giao Việt Nam, Ṭa Thái Lan sẽ xét hai yếu tố: (1) Ṭa án Việt Nam có thẩm quyền xét xử Lư Tống trong vụ này hay không, và (2) Các bằng chứng do Việt Nam đưa ra có đủ để kết tội Lư Tống xâm phạm không phận Việt Nam hay không.
Về yếu tố thứ nhất, chắc chắn Ṭa Việt Nam có quyền xét xử v́ tội phạm xẩy ra trên lănh thổ Việt Nam. Về yếu tố thứ hai, bằng chứng về xâm phạm không phận Việt Nam của Lư Tống là một bằng chứng hiển nhiên, Lư Tống không hề chối căi và không thể chối căi!
2.- Trường hợp Nguyễn Hữu Chánh khác trường hợp Lư Tống: Nếu nghiên cứu hồ sơ hai vụ xin dẫn độ Nguyễn Hữu Chánh và Lư Tống, chúng ta sẽ thấy trường hợp Nguyễn Hữu Chánh khác trường hợp Lư Tống.
Bộ Ngoại Giao Việt Nam đă xin dẫn độ Nguyễn Hữu Chánh để truy tố và xét xử về tội khủng bố, nhưng không chứng minh được. Bằng chứng mà Hà Nội đưa ra là lời khai của 37 người bị bắt từ tháng 3 năm 1999 đến tháng 8 năm 2000 với hơn 17.000 truyền đơn, hàng trăm lá cờ vàng ba sọc đỏ, 37kg chất nổ và 40 ng̣i nổ. Tất cả những người này đều khai họ là người của Chính Phủ Việt Nam Tự Do do Nguyễn Hữu Chánh lănh đạo. Nhưng trong thực tế, người trao những tài liệu và chất nổ nói trên cho họ là Trần Hùng, có bí danh là Qưang Minh hay Hùng Biên Thùy, một Thiếu Tá Công An Việt Cộng được Chánh bổ nhiệm làm Tư Lệnh Kháng Chiến Quân! Chánh chỉ là người thi hành lệnh của Hoàng Việt Cương đưa đám nồi niêu song chảo qua Thái Lan để đánh lừa những người chống cộng c̣n lại ở Thái Lan và Cam-bốt lầm tưởng chính phủ của Chánh là một tổ chức chống cộng thật, quy tụ lại cho Công An gài bắt. Do đó, chánh phạm của tội “khủng bố” giả mà Hà Nội nêu ra là Tổng Cục Phản Gián và Công An chứ không phải Chánh. Chánh chỉ có tội “bán chiến sĩ quốc gia” cho Việt Cộng lấy tiền qua Hoàng Việt Cương. Tội này để ṭa án quốc gia xét xử chứ không phải ṭa án cộng sản.
Trái lại, bằng chứng xâm phạm không phận Việt Nam của Lư Tống thuộc loại bằng chứng hiển nhiên (prima facie), không thể chối căi được.
KHÓ KHĂN TRƯỚC MẮT
V́ khó có thể biện hộ cho Lư Tống trên phương diện pháp lư, chúng ta phải nỗ lực vận động trên phương diện chính trị. Về phương diện này, chúng ta cũng đang gặp nhiều khó khăn.
Lư do thứ nhất, đây không phải là lần “biểu dương khí thế” thứ nhất của Lư Tống mà đă ba lần rồi!
Lần thứ nhất, năm 1992 Lư Tống trà trộn vào nhóm hàng khách trên chuyến máy bay của Hàng Không Việt Nam, buộc phi hành đoàn lái quanh thành phố Sài G̣n để rải truyền đơn chống cộng. Lư Tống bị bắt ngay sau khi nhảy dù xuống địa phận Sàig̣n với bản án hai 20 năm, nhưng chỉ sau 6 năm, năm 1998 Lư Tống đă được trả về Mỹ cùng một số nhà tranh đấu khác khi Hoa Kỳ chấp thuận băi bỏ lệnh cấm vận cho CSVN.
Lần thứ hai, ngày 1.1.2000 Lư Tống thuê máy bay bay trên không phận thủ đô Havana của Cuba, rải truyền đơn bằng tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha hô hào dân chúng Cuba đứng lên lật đổ chế độ Fidel Castro. Sau đó, Lư Tống được hàng ngàn người Mỹ gốc Cuba tôn vinh là một anh hùng trong ngày Lễ Ba Vua.
Về phi vụ này, Lư Tống không bị Ṭa Án Hoa Kỳ truy tố về tội vi phạm không phận Hoa Kỳ mà chỉ bị rút bằng phi công. Chính Phủ Hoa Kỳ cũng bác đơn của Chính Phủ Havana đ̣i dẫn độ Lư Tống sang Cuba.
Lần lấy máy bay Cessna xâm nhập không phận Việt Nam rải truyền đơn xuống Sài G̣n và Tây Ninh ngày 17.11.2000 là lần thứ ba.
Trong suốt thời gian bị giam giữ tại Thái Lan, Lư Tống nhiều lần than phiền Ṭa Đại Sứ và Ṭa Lănh Sự Mỹ ở Thái Lan chẳng giúp anh được ǵ hết. Lư Tống cho rằng họ c̣n thông đồng với cơ quan tư pháp Thái Lan để làm hại anh ta.
Nhiều người có cảm tưởng h́nh như đă có sự thông đồng giữa Hoa Kỳ, Thái Lan và CSVN để giam giữ Lư Tống càng lâu càng tốt, để Lư Tống không c̣n “biểu dương khí thế”, gây phiền hà cho họ nữa.
Lư do thứ hai là thái độ ngông cuồng của Lư Tống cũng đă gây khó khăn cho Lư Tống. Ngay sau khi Lư Tống vừa bị bắt tại Thái Lan, đồng bào hải ngoại đă góp tiền để lo cho Lư Tống được tại ngoại hậu tra. Hai luật sư Anukrit Limcharoen và Yuthana Promsin đă vào gặp quan ṭa Thái Lan xin đóng tiền thế chân cho Lư Tống tại ngoại, nhưng quan ṭa Thái trả lời không chấp nhận v́ Lư Tống ở trong trại giam, đă tuyên bố “dạy cho chính phủ Thái Lan một bài học về lập trường Tự Do Dân Chủ.”
Hôm 7.9.2006 vừa qua, khi Ṭa Thái Lan vừa tuyên bố cho phép dẫn độ Lư Tống về Việt Nam để xét xử về tội “xâm phạm không phận Việt Nam”, Lư Tống đă la lên bằng tiếng Anh: “This is a crazy court, a crazy justice system!” Đây là một ṭa án điên rồ, một hệ thống tư pháp điên rồ!
Đối với ṭa án, lời tuyên bố này có thể bị truy tố về tội “contempt of court”, tức tội khinh khi ṭa án hay xem tường ṭa án. Đây là một tội phạm dùng để trừng phạt những lời lẽ hoặc hành động gây trở ngại công lư hoặc làm giảm nhẹ phẩm giá và uy lực của ṭa án, làm lung lạc tiến tŕnh công lư. Rất may, các thẩm phán Thái Lan biết Lư Tống là người không b́nh thường nên không quan tâm đến lời la hét ngông cuồng của Lư Tống.
Dầu sao, c̣n nước c̣n tát. Cộng đồng người Việt ở hải ngoại vẫn tiếp tục tranh đấu cho Lư Tống khỏi bị dẫn độ về Việt Nam và giả thiết nếu có bị dẫn độ, Lư Tống phải được đối xử tử tế.
Tuần tới chúng tôi sẽ bàn vụ Đỗ Thành Công.
Tú Gàn