MỘT VIÊN GẠCH CHO VIỆN BẢO TÀNG TẠI SAN JOSE

 

      (IRCC - Dân Sinh, San Jose)  Đầu tháng 9-2006, nếu quư vị có dịp đi ngang đường Senter đến Kelley Park gần vườn Nhật sẽ thấy một ngôi nhà hai tầng kiểu Victoria với các biểu ngữ của Viện Bảo Tàng.  Đúng như vậy, đây là ngôi nhà tương lai của Viện Bảo Tàng Thuyền Nhân và Việt Nam Cộng Ḥa.

      Nhà Victoria gốc Ư xây cất năm 1877 đến nay được 129 tuổi.  Trước đây, ngôi nhà này c̣n phần sau với bếp và nhà tắm một tầng nhưng đă bị hư hại.  Khi thành phố San Jose tái thiết phá hủy tất cả để phóng lại đường xá th́ một số công tŕnh nhà cổ từ Downtown được bảo toàn và đem vào Vườn Lịch Sử Kelley.

      Nhà của Hy Lạp, nhà của Bồ Đào Nha, Từ Đường của họ Tàu được dựng lại thành các Viện Bảo Tàng.  Riêng ngôi nhà của Ư được giao cho cơ quan IRCC làm Viện Bảo Tàng Việt Nam.  Ngôi nhà cổ này trị giá rất cao v́ có sẵn đất, Parking, cây cảnh, sân cỏ và con đường nhựa phía trước.  Vị trí rất đẹp nh́n ra đường Senter.

      Như quư vị đă biết, Viện Bảo Tàng Việt Nam do IRCC thiết dựng đă có sẵn nhiều di sản và tác phẩm trị giá trên 600 ngàn Mỹ kim đă được triển lăm tạm tại trụ sở đường Park, San Jose.

      Bây giờ bắt đầu sửa chữa và chuẩn bị cho vị trí chính thức.  Tại vị trí ở Vườn Kelley Park, chúng tôi đă kéo con tàu tỵ nạn vào vị trí.  Treo các biểu ngữ.  Đặc biệt tháng 9 năm nay có treo hai biểu ngữ ư nghĩa.  Không quên 30 tháng 4 và Nhớ măi ngày 9 tháng 11.

      Với ngân khoản gây quỹ lần đầu được hơn 50 ngàn Mỹ kim, đă có chút tiền căn bản để bắt đầu khởi sự.

      Để có thể trả lời cho các Mạnh thường quân quan tâm giúp đỡ, chúng tôi xin ghi lại các ư niệm sơ khởi cần thiết như sau:

      Hiện đă có kiến trúc sư và các chuyên viên Hoa Kỳ làm việc với dự án nhưng sự thật cần phải ghi lại là họ không đưa ra được các ư niệm phù hợp với văn hóa Việt Nam.  Từ cách suy nghĩ, làm việc đến quan niệm cấu trúc đều khác biệt, họ bày vẽ rất tốn kém và tính tiền công rất cao.  Chúng tôi hiện lo ngại nhất là tốn tiền mà không có kết quả.  Đó là kinh nghiệm khi đi vào ăn tiệm ăn rất sang để gọi ăn thực đơn Việt Nam.

      Một nhà mạnh thường quân hết sức yểm trợ cho dự án đă hỏi rằng, ngoài tiền bạc ra, quư vị cần được giúp đỡ những ǵ?

      Vâng, thưa quư vị, chúng tôi cần:

      1).  Kiến trúc sư Việt Nam về vườn cảnh có đầu óc sáng tạo để phác họa toàn cảnh bên ngoài, giản dị, ḥa hợp với khung cảnh sẵn có, không tốn kém.  Giữ nguyên vẻ cổ kính của ṭa nhà Victoria, nhưng phía sau hướng về đường Senter lại trở thành bề mặt mang vẻ Á châu.

      2).  Kiến trúc sư thành lập đồ bản sửa chữa ngôi nhà bên trong.  Nhà hiện vẫn c̣n tốt, nhưng vẫn cần sửa chữa lại các chỗ căn bản.  Đặc biệt thiết trí lối đi cho người tàng tật.

      3).  Một nhà trang trí nội thất phác họa việc thiết kế bên trong ngôi nhà hai tầng.  Nghiên cứu việc trưng bày các sản phẩm bảo tàng hiện có ḥa hợp với âm thanh ánh sáng.

      4).  Kiến trúc sư chuyên về hạ tầng cơ sở, hệ thống hầm, thoát nước, cống rănh để thực hiện cho ngôi nhà Victoria và thêm một nhà phụ sẽ xây dựng phía sau với diện tích bằng ngôi nhà chính.

      5).  Kiến trúc sư phác họa một ngôi nhà phụ phía sau bằng diện tích ngôi nhà chính nhưng có nhiều khoảng trống để treo các bức tranh lớn 16 x 12 Feet.  Phía ngoài ḥa hợp với nhà chính.

      6).  Cần một nhà chuyên môn tỉa các cây cảnh lớn và dự trù các kế hoạch trồng cây cho phù hợp với hoàn cảnh của Viện Bảo Tàng.

      7).  Cần nhà kiến trúc trong nom việc xây cất và sửa chữa theo sơ đồ kiến trúc sư phác họa.

      8).  Cần thợ sơn chuyên nghiệp để sơn bên trong, bên ngoài Viện Bảo Tàng.

      9).  Cần các nhà chuyên môn về ngoại giao, thông thạo song ngữ để giao thiệp với các giới chức ngơ hầu góp phần xây dựng cho tương lai Viện Bảo Tàng.

      10).  Cần các nhà chuyên môn về gây quỹ để tiếp tục có thêm ngân khoản hoàn tất công tác.

      11).  Cần sự hợp tác của các họa sĩ, điêu khắc gia, các nhà trang trí sáng tạo, chuyên viên âm thanh, ánh sáng, điện toán để đóng góp chuyên môn cho Viện Bảo Tàng.

      12).  Sau cùng, cần một người sẽ làm giám đốc cho Viện Bảo Tàng trông nom và điều hợp công việc ngay từ bây giờ và sau này.

      Chúng tôi cũng rất cần thêm nhiều viên gạch.  Mỗi viên gạch là $1,000.  Tên của ân nhân sẽ in bảng đồng trên từng viên gạch trên bức tường danh dự trong The Museum.

      Sau đây là danh sách các ân nhân ghi nhận được đến tháng 9-2006:

TẶNG NHIỀU HƠN MỘT VIÊN GẠCH

      1). Nhật báo Người Việt tại Orange County $6,000.

      2). Công Ty Xe Đ̣ Hoàng $2000.

      3). Saigon Television $3,000.

      4). Sức Khỏe Là Vàng $3,000.

      5). Hội Ung Thư Bắc Cali $2,000.

      6). Nghiệp Đoàn – United Food Commercial Worker $3,000.

      7). Golden Harvest $3,000.

      8). Vicky Vân Trần $2,000.

      9). Philip Phong Trần $12,000 từ ngày đầu năm 2006.

      10).  Bác sĩ Nguyễn Xuân Ngăi $3,000.

      11).  Ông Trương Anh Tuấn (Toyota) $6,000.

      12).  Kobe Đinh Thành Châu $6,000.

MỖI NGƯỜI MỘT VIÊN GẠCH

      A.  Các thân hữu đă gửi chi phiếu $1,000 cho một viên gạch:  Hoa Hậu Công Nương Bích Liên, ông Lê Trung Hiền, Viet Satelite, Sunlight Travel, ông Trần Văn Ngọc, bà Kim Tín, gia đ́nh Lê Văn Phụng, TTVN Văn Lang, bà Cindy Chavez, tổ hợp Lakami, Dược sĩ Bảy Pharmacy, ông bà Nguyễn Văn Nhạc, ông Vương Tấn Lộc, gia đ́nh Lê Văn Ngô, bà Trần Văn Tước (110), ông bà Nhan Thành, Jasmine Hoàng Lê, ông Tony Đinh.

      B.  In-Kind Matching:  Thời Báo San Jose, Việt Tribune, Hồ Quang Nhựt, Lại Đức Hùng, Newland Production.

      C.  Đă hứa đóng góp:  Gia đ́nh họ Lại và niên trưởng Lại Đức Chuẩn, Quỹ Tương Tế Việt Nam, Viên Thao Media, Cựu Chiến Sĩ Vô Danh góp một tháng $100, ông Trần Quốc Hùng (San Francisco) góp mỗi tháng $100, ông Hùng Sùi góp hàng tháng, Hội Nhiếp Ảnh San Jose và quư vị khác...

*    *    *

      Chúng tôi chân thành cảm ơn toàn thể quư vị ân nhân.  Chúng tôi sẽ xin gửi đến quư vị để thỉnh ư về danh hiệu chính thức ghi trên bức tường vĩnh cửu của Viện Bảo Tàng.

      Ngoài ra, xin quư vị vui ḷng liên hệ và mời sự cộng tác của các nhà chuyên môn theo danh sách kể trên.  Chúng tôi rất cần những khả năng chuyên môn của quư vị mà sự đóng góp sẽ là kỷ vật vô giá cho ngàn đời sau.  Tuy nhiên nếu cần, chúng tôi cũng có dành các ngân khoản để thanh toán các chi phí thù lao cần thiết cho những cộng tác xứng đáng của quư vị với khế ước rơ ràng. 

      Mọi sự đóng góp bằng hiện kim, hiện vật hay công tác đều được chứng nhận để trừ thuế hợp lệ.

Trân trọng,

Giao Chỉ – Vũ Văn Lộc

Dự án “The Museum” tại San Jose

 


Câu chuyện 19 năm về trước

TỪ DỰ ÁN CÔNG VIÊN VĂN HÓA (1987)

ĐẾN VƯỜN TRUYỀN THỐNG VIỆT (2006)

Giao Chỉ – San Jose 2006

 

      Cách đây hơn 1 năm, vào ngày thứ Hai 28 tháng 2 năm 2005, Hội Truyền Thống Việt tổ chức họp mặt công bố chính thức dự án Công Viên Văn Hóa sẽ xây dựng tại khu đất của thành phố San Jose phía sau vườn Nhật.  Ngày Chủ Nhật 27 tháng 8 năm 2006 sẽ có buổi lễ động thổ khởi công xây cất.

      Nhớ lại kỳ ra mắt tháng 2 năm trước, các quan khách Mỹ – Việt có mặt đông đảo và buổi ra mắt với nhiều xúc động đă mang đến cho cộng đồng Việt tại San Jose một niềm hưng phấn đặc biệt.  Chương tŕnh được xử dụng hầu hết bằng Anh ngữ và đă có sự tham dự tích cực của các khuôn mặt trẻ của thế hệ thứ hai và khá đông các nhà tư bản thành công trong cộng đồng.  Đó là hai yếu tố được coi như ưu điểm của dự án.

      Và cũng v́ vậy, dù là tối thứ Hai nhưng cũng đă có sự hiện diện của thị trưởng San Jose, các nghị viên và đông đảo quan khách Việt – Mỹ.  Trong bài diễn văn khai mạc, bác sĩ Nguyễn Xuân Ngăi đă thay mặt hiệp hội cảm ơn các ân nhân giúp đỡ cho dự án đặc biệt là phía chính quyền địa phương.

      Phần mở đầu ông cũng nói đến những tổ chức đă đi tiên phong từ nhiều năm trước là cơ quan IRCC, Liên Hội Bắc Cali, và Hội Đền Hùng của cụ Trần Hữu Phúc.  Cụ Phúc mới ra đi mấy năm gần đây.  C̣n phần chúng tôi rất vui mừng thấy con đường ḿnh mới đi được một giai đoạn, rồi dừng lại nay đă khai thông và nh́n thấy rơ đoạn cuối sẽ chắc chắn sẽ huy hoàng rực rỡ.

      Theo hồ sơ của thành phố San Jose th́ dự án kư kết đầu tiên giữa cơ quan IRCC chúng tôi và luật sư thị xă ngày 13 tháng 11-1987, tính đến năm 2006 là 19 năm. 

      Tuy nhiên, thực sự con đường dẫn đến dự án phải kể lại là đă bắt đầu từ ngày 3 tháng 11-1985, cách đây 21 năm có hai thành viên của Liên Hội Bắc Cali xuống miền Nam dự một Lễ Thượng Kỳ Việt – Mỹ.  Đó là quư ông Lại Đức Hùng và Hồ Quang Nhựt. 

      Lúc đó thực ra ở Quận Cam chỉ có một ngọn cờ khiêm nhường ở giữa sân đậu xe của một thương xá tư nhân Việt Nam.  Tuy nhiên, buổi lễ đă diễn ra vô cùng xúc động với cả ngàn người hiện diện.  Do đó, hai ông Liên Hội đă đem niềm xúc động từ Orange County về San Jose.

      Ngày 18 tháng 11-1985, chúng tôi được ủy nhiệm làm chủ tịch Ủy Ban Xây Dựng Kỳ Đài và ông Nhan Thành của Hiệp Hội Kim Hoàn đứng ra vận động các chủ tiệm vàng xuống đường gây quỹ cho đợt đầu tiên.  Mặt khác, Ủy Ban bắt đầu vận động để xin dựng Kỳ Đài trên đất công của thành phố San Jose.

      Công việc vận động kéo dài một năm mới được thành phố chấp thuận với điều kiện là phải t́m đất để làm một công viên Việt Nam, và trên đó có nhiều kiến trúc gồm cả Kỳ Đài.  Ngày lịch sử được thành phố chấp thuận là 10 tháng 4-1986 với 7 phiếu thuận và một phiếu trắng.

      Sau đó lại gặp trở ngại về pháp lư.  Thẩm quyền thành phố không thể quyết định về lá cờ của Việt Nam Cộng Ḥa v́ không c̣n hiện hữu về công pháp quốc tế.

      Ủy Ban Vận Động vận động xin được một lá thư của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đề ngày 22 tháng 9-1986 nói rơ là nếu treo cờ Việt Nam Cộng Ḥa của miền Nam với ư nghĩa trên một đài tưởng niệm các chiến sĩ đă hy sinh th́ không trở ngại.

      Vừa xong vấn đề pháp lư th́ ngay trong cộng đồng Việt Nam cũng có các dư luận khác biệt đưa ra làm cho cả các thành viên liên hệ trong thành phố cũng phải chán trường và nao núng.  Nói tóm lại là ban tổ chức bị đánh phá tả tơi từ TV, Radio, báo chí cho đến thư rơi và kiện tụng lên City.

      Mặt khác ngay chính dân chúng Hoa Kỳ tại khu vực Kỳ Đài trên đường Capitol Expwy. cũng phản đối.  Một số cựu chiến binh Hoa Kỳ c̣n dị ứng với cờ vàng của miền Nam.

      Nhưng sau cùng những khó khăn cũng đă vượt qua và khế ước kư với thành phố ngày 13 tháng 11-1987.  Rồi phải hơn một năm t́m đất cho đến ngày 22 tháng 1-1989 tổ chức lễ thượng kỳ lần đầu tiên trong buổi lễ động thổ trên đường Capitol Expwy. gần Senter.  Tuy nhiên, đây mới chỉ là cột cờ dựng tạm.

      Từ lễ động thổ dựng bảng cho đến lúc đặt 3 cột cờ cao 70 Feet chở từ miền Đông qua đă phải mất thêm hai năm.

      Ngày chính thức đáng ghi nhớ là 23 tháng 6-1991 và Ủy Ban Kỳ Đài coi như hoàn tất giai đoạn đầu với chúng tôi là Vũ Văn Lộc, Lại Đức Hùng, Hồ Quang Nhựt và Nguyễn Đức Lâm.

      Đó là ngày làm lễ thượng kỳ gây rất nhiều xúc động.  Một số cựu tù cải tạo vượt biên đă tham dự cùng với các đợt HO đầu tiên.  Nước mắt nghẹn ngào.  Phạm Duy làm quản ca cho hơn 4,000 người hát bài Việt Nam – Việt Nam.

      Ba ngọn cờ Việt – Mỹ – California cao 70 Feet, vượt lên trên hàng cây bên bờ suối Guadalupe in trên nền trời xanh của San Jose.

      Những lời xuyên tạc, dị nghị tạm yên được một thời gian rồi búa ŕu dư luận đầy ác ư lại tiếp tục.  Thực là một hoàn cảnh vô cùng đáng tiếc.  Ngay cùng trong hàng ngũ quốc gia nhưng v́ thù hận vô cớ đă có người phá Kỳ Đài mỗi đêm, và cắt giây cờ.

      Lại phải tổ chức canh gác, làm hàng rào an ninh, đặt hệ thống đèn và báo động.

      Trong suốt 9 năm các ông Lại Đức Hùng và Hồ Quang Nhựt là những người bền bỉ giữ cho ngọn cờ tung bay ngày đêm.  Biết bao là công khó về bảo toàn, tài chánh và kỹ thuật.

      Ba lá cờ trên đỉnh cao 70 Feet đều là những lá đại kỳ rất vĩ đại và rất tốn kém.  Gió bay trên trời cao rất mạnh nên chỉ hơn một tháng là tơi tả.  Đồng bào ngày ngày đi qua thấy cờ hơi cũ là điện thoại nhắc nhở và có khi th́ mắng mỏ tàn nhẫn.  Đêm đêm Ủy Ban thường trực ngóng chờ điện thoại báo tin kẻ gian phá Kỳ Đài, là phải chạy ra giải quyết.

      Suốt thời gian dài, dù là IRCC hay Liên Hội hay đoàn thể nào th́ cũng phải lo sinh kế, nên Ủy Ban Kỳ Đài chỉ nỗ lực giữ cho được ngọn cờ tung bay với đèn sáng ban đêm.  Không c̣n khả năng làm thêm các công tác kế tiếp.  Qua 9 năm dài hầu hết các phái đoàn quốc tế đều có đến thăm viếng kể cả ông Thiệu và ông Kỳ. 

      Phần xây cất Đền Hùng giai đoạn kế tiếp trông cậy quư vị trong ban chấp hành mới.  Cụ Trần Hữu Phúc tuy cao niên nhưng rất nỗ lực tiếp tục giai đoạn kế tiếp của Công Viên Văn Hóa với sự đảm trách gần như tất cả mọi việc qua một thành viên trẻ là ông Nguyễn Thanh Liêm.

      Ông Liêm trong một giai đoạn đă rất được các giới chức thành phố San Jose tin cậy, được quư vị của hai hội Cao Niên và Đền Hùng ngưỡng mộ và hết sức ủng hộ.

      Cho đến ngày 26 tháng 9-1999, ông Lê Văn Hướng là chủ tịch mới Hội  Đồng Quản Trị và ông Nguyễn Thanh Liêm, giám đốc điều hành tổ chức buổi họp để bàn về việc thành phố yêu cầu di chuyển dự án Công Viên Văn Hóa về vị trị mới ở công viên Kelly v́ lư do vị trí cũ thành phố dành lại để cho làm sân Golf.  Đây là một quyết định áp đặt rất bất công.

      Ngoài ra, việc di chuyển dự án Công Viên Văn Hóa qua địa điểm mới dự trù sẽ không có Kỳ Đài.  Sau các sự phản đối quyết liệt của chúng tôi và các thành viên trong cộng đồng, các cơ quan, các đoàn thể với hàng ngàn thư kiến nghị, cùng với sự can thiệp của nghị sĩ, dân biểu, thành phố San Jose sau cùng đă đồng ư cho dựng cột cờ ở khu đất mới.  Ba cột cờ ở đường Capitol được hạ xuống.

      Ngày 20 tháng 12-2000, chúng tôi đứng đơn độc để nhận ba cột cờ vĩ đại đem về cất tại trụ sở đường Park, San Jose.

      Như vậy là ngọn cờ VNCH đă được treo thường trực tại đường Capitol San Jose suốt 9 năm với 3,462 ngày.

      Mặc dù một cột cờ mới đă được dựng lên trên khu đất công viên nhưng chúng tôi vẫn thấy ḷng dạ nao nao vô cùng đau đớn khi chở cột cờ thân yêu về lại IRCC.

      Dù bao nhiêu là ân oán, lời qua tiếng lại với búa ŕu dư luận hết sức bất công, nhưng chúng tôi không hề hối tiếc v́ chưa bao giờ v́ tức giận mà viết ra, hay nói lên những ngôn ngữ bất xứng để tranh luận hay bào chữa.  Dù sao th́ giữa anh em tỵ nạn sự đánh phá, chống đối cũng chẳng khác ǵ lúc xưa ngoài mặt trận Không quân và Pháo binh ta đă khai hỏa trên đầu đơn vị bạn chỉ v́ không nói cùng một ngôn ngữ thông tin.  Và hơn nữa, thực sự so với hơn 15 ngàn chiến sĩ vừa Nhảy Dù vừa Thủy Quân Lục Chiến đă chết trong trận dựng cờ ở Quảng Trị th́ chuyện thị phi ở San Jose quả nhiên chỉ là chuyện quá nhỏ.

      Và niềm đau thương phải được ghi lại rằng, với bao nhiêu người đă nằm xuống để dựng cờ ở Cổ Thành Quảng Trị miền Trung năm 1972, sau cùng lại một lần nữa vào năm 1975, chúng ta lại phải bỏ Quảng Trị và c̣n buồn rầu hơn nữa là bỏ cả miền Nam.

      Đó là lư do chúng tôi đă có cả sự vui mừng lẫn bùi ngùi nghĩ đến con đường đă đi qua suốt 20 năm của dự án Công Viên Văn Hóa nay đă trở thành Vườn Truyền Thống Việt.

      Hai mươi năm qua, dự án vẫn là dự án cũ nhưng thế hệ quản trị và lănh đạo mới rơ ràng là trẻ trung hơn, tài giỏi hơn, đông đảo hơn, có thế lực hơn, có nguồn tài chánh dồi dào hơn.  Anh em cũng được sự nể v́ của giới chức dân cử địa phương, bởi v́ cộng đồng của chúng ta đă mạnh hơn về cả số cử tri, về cả tiền bạc, trí tuệ, đặc biệt là trẻ trung và nói Anh ngữ khá hơn thế hệ cũ kỹ, già yếu của chúng tôi.

      Bác sĩ Nguyễn Xuân Ngăi đă lịch sự nói rằng Hội Truyền Thống Việt đang nỗ lực theo gót đàn anh.

      Chúng tôi xin đáp lại rằng, quư vị coi chừng, theo các đàn anh cũng không chắc đă là con đường tốt đẹp.  Thế hệ chúng tôi đă bao năm đi theo các niên trưởng, các niên trưởng làm ăn chẳng ra làm sao để nước mất nhà tan, bây giờ đến lượt ḿnh được gọi là đàn anh th́ cũng có phần hơi đỏ mặt ngại ngùng.

      Chúng tôi chỉ xin quư vị trong hội đồng quản trị mới mẻ, trẻ trung sớm dựng cho chúng tôi ngọn cờ với chiều cao trông cho được một chút.

      Dường như đa số quư chiến hữu cao niên chúng tôi đă có phần dễ tính.  Cơm già Hoa Kỳ ăn chỗ nào cũng được.  Công viên ghế đá và cảnh quan Hoa Kỳ chỗ nào cũng đẹp.  Duy chỉ có Kỳ Đài VNCH thật huy hoàng tại San Jose không t́m đâu thấy cái chiều cao ngon lành như xưa.

      Nếu Công Viên Văn Hóa Việt Nam không có một ngọn cờ thật bảnh th́ chẳng hóa ra phụ ḷng anh em lắm sao.

      Xin dựng cờ sớm hơn một chút kẻo e rằng không kịp.  Chắc bác sĩ Ngăi đă biết rằng mới đây người tù quật cường của Hỏa Ḷ Sài G̣n là thi sĩ Hoàng Anh Tuấn đă vào làm thân chủ dài hạn trong Nursing Home của ông cạnh khu Tully.

      Và đă nằm sẵn trong đó từ năm ngoái là thiếu tá nhà báo Phạm Huấn vẫn nửa tỉnh nửa mê.  Cả hai đă từng nói với chúng tôi rằng các ông dựng được cây cờ đẹp như vậy mà sao lại để Tây nó cất đi.

      Bây giờ ông Phạm Huấn đă ra đi không trở lại.  Kỳ họp mặt 30 năm của IRCC vừa qua, chúng tôi có chiếu lại đoạn phim ngày dựng cờ hết sức huy hoàng nhưng nay chỉ c̣n là kỷ niệm.

      Với những ưu điểm đó, Hội Truyền Thống Việt ngày nay mạnh mẽ và hoạt động hết sức thuận lợi.  Quỹ xây cất hơn 4 triệu Mỹ kim.  Các thành viên quản trị đều là các nhà tư bản với tấm ḷng mở rộng.  Được sự ủng hộ của đồng bào và truyền thông Việt ngữ.  Có một khối cử tri Việt Nam gần 50 ngàn lá phiếu làm hậu thuẫn.  Có một ghế nghị viên trong thành phố mở đường.  Ngày bắt đầu công việc động thổ xây cất sẽ là một ngày lịch sử.

      Ông Ryan Hubrus, người chủ tịch trẻ trung của tổ chức đă thành công qua ba kỳ đại hội VANG với sự hỗ trợ của một hội đồng quản trị đầy sáng kiến.

      Một trong các điều đáng ghi nhận là Vườn Truyền Thống Việt đă giữ lại các ư niệm nguyên thủy sẽ xây cất các biểu tượng kiến trúc của ba miền Bắc Trung Nam.

      Khởi thủy dự án Công Viên Văn Hóa dự trù có 5 công tác:  1). Kỳ Đài, 2). Đền Hùng, 3). Chùa Một Cột, 4). Tháp Thiên Mụ, 5). Cổng Tam Quan, 6). Pḥng Sinh Hoạt và Triển Lăm.

      Tuy nhiên, IRCC và Liên Hội mới hoàn tất được dự án thứ nhất, chuyển qua Hội Đền Hùng làm công tác thứ hai th́ thiếu tài chánh nên phải đ́nh trệ.  Ngày nay, Vườn Truyền Thống Việt sẽ dự trù duy tŕ ba kiến trúc biểu tượng 3 miền Việt Nam cùng với nhiều công tŕnh xây cất.  Đây là một ưu điểm rất đáng ghi nhận để lưu lại cho thế hệ sau này.

      Sau hết, dự án Truyền Thống Việt là một dự án lớn lao đă có toàn thể sức mạnh về tài chánh lẫn tinh thần.  Hy vọng có thể yểm trợ thêm cho dự án bảo tàng của IRCC, Inc. dự trù thực hiện tại công viên Kelly Park.

      Nhân ngày dự án Công Viên Truyền Thống Việt làm lễ động thổ 27 tháng 8-2006, chúng tôi xin cầu chúc quư vị thành công mỹ măn.  Thành công của quư vị là thành công của cả cộng đồng Việt Nam tại Bắc California.

Giao Chỉ – San Jose 2006


NGƯỜI XÂY DỰNG KHU VƯỜN VIỆT NAM

Giao Chỉ – San Jose 2006

 

     Vào năm 1977, thành phố San Jose chỉ có hai vườn cảnh nổi tiếng gần khu thị tứ.  Đó là Vườn Nhật và Vườn Tàu. 

     Nhờ đóng vai chị em với thành phố Okayama bên Nhật Bản, khu vườn Nhật 6 mẫu đất bên đường Senter được xây dựng từ 1965.  Dù danh hiệu được gọi là vườn Hữu Nghị Nhật Bản nhưng tất cả mọi người đều gọi tắt là vườn Nhật.  Cũng chẳng lưu ư đến danh tính của những người đă xây dựng nên món quà đẹp đẽ này dành cho các đám cưới Việt Nam và Mễ đến chụp h́nh.  Dù lịch sử khu vườn mới ngắn ngủi có 40 năm qua.

     Trên con đường McKee tại San Jose lại có thêm một khu Vườn Tàu rộng 5 mẫu.  Nằm ngay góc đường gần Jackson nhưng Vườn Tàu kín đáo hơn vườn Nhật.  Pho tượng Khổng Tử ở góc này và tượng ông Tôn Dật Tiên ở góc kia.  Rất yên tĩnh và thơ mộng.

     Người Việt và người Tàu vẫn ra đây phe phẩy vào các buổi sáng cuối tuần để tập Tai Chi.

     Xem chừng vườn Tàu già nua hơn vườn Nhật nhưng cũng chưa quá tuổi 65.  Chẳng mấy ai lưu ư đến hội đoàn đoàn nào đă xây dựng nên một công tŕnh văn hóa đại diện dân tộc hàng tỷ người trên trái đất.  Đơn thuần người ta gọi là vườn Tàu.

     Năm 1977, bà Thị Trưởng San Jose tuyên bố sẽ phát triển thêm vườn cảnh để đô thị này sớm trở nên một thành phố của các công viên.

     Giấc mộng thành phố với nhiều khu vườn văn hóa không thành bởi v́ khắp nơi có cánh đồng hoa vàng đều lần lượt mọc lên các cơ xưởng điện tử.

     San Jose không đi theo con đường “hoa lá cành” mà đă trở thành nổi danh với “Thung Lũng Điện Tử.”

     Cũng vào năm 1977, một gia đ́nh nông dân gốc Bắc di cư vào Nam đă t́m đường vượt biên đến Hoa Kỳ.  Đứa bé 7 tuổi rưỡi, họ Nguyễn theo cha mẹ đến định cư tại San Jose.

     Hai mươi chín năm sau, Ryan Nguyễn 36 tuổi trở thành người xây dựng khu Vườn Truyền Thống Việt Nam trên khu đất 5 mẫu tại Kelley Park, dựa lưng vào Vườn Nhật.

     Có lẽ 50 năm sau, những người dân San Jose bây giờ chưa ra đời sẽ đơn thuần gọi đây là Vườn Việt Nam và cũng chẳng biết hội đoàn nào đă bắt đầu và hội đoàn nào đă hoàn tất.

     Nhưng bây giờ, tháng 8-2006, lễ khởi công Vườn Truyền Thống Việt Nam bắt đầu với hơn 4 triệu Mỹ kim trong ngân hàng và 18 tháng ghi trong chương tŕnh, có lẽ ghi nhận đôi ḍng về cuộc đời của Ryan cũng là một câu chuyện rất thú vị.

     Thật ra, anh Ryan Nguyễn không phải là người duy nhất hoàn thành được tác phẩm xuất sắc này.  Dự án có lịch sử đă kéo dài 19 năm và ngay bây giờ phải kể đến thành viên hội đồng quản trị VHS rất có khả năng đồng thời đă đóng góp rất nhiều tài chánh.  Tuy nhiên, nếu phải đưa tên một thành thành viên then chốt và trẻ tuổi nhất th́ đó chính là anh thanh niên họ Nguyễn.

     Khởi đi từ gần 20 năm trước, hội đoàn đầu tiên muốn góp phần vào công việc làm đẹp thành phố mới chỉ gây quỹ được 200 ngàn Mỹ kim để hoàn tất được Kỳ Đài lịch sử sử vào đầu thập niên 1990.  Đây là giai đoạn phản ảnh tâm tư của một cộng đồng c̣n ray rứt hoài vọng quá khứ.  Niềm hănh diện dân tộc pha với sự buồn rầu của kiếp lưu vong treo cao trên đỉnh ngọn cờ vàng.  T́nh cảm với màu cờ Việt Nam Cộng Ḥa kéo dài được hơn 9 năm.

     Qua giai đoạn thứ hai, định mệnh thay đổi vị trí khu vườn.  Thêm nhiều khó khăn riêng nên dù tổ chức ghi nhận gây quỹ được gần 800 ngàn Mỹ kim nhưng vẫn c̣n quá xa so với nhu cầu.

     Năm 2003, Hội Truyền Thống Việt ra đời với sự điều hợp của Ryan Nguyễn và một hội đồng quản trị giàu có hết sức quyết tâm.  Trong suốt 30 năm qua làm việc trong lănh vực các cơ quan bất vụ lợi, chúng tôi chưa thấy bao giờ nội quy của ban quản trị ghi rơ là mỗi thành viên phải góp 10 ngàn Mỹ kim một năm và gây quỹ hay đóng góp ít nhất 100 ngàn Mỹ kim cho toàn thể dự án.

     Tổng cộng 12 thành viên của hội đồng quản trị VHS tức Hội Truyền Thống Việt tất cả đều là những người thành công và cuộc đời mỗi người đều có thể viết riêng tiểu sử bằng một cuốn sách.

     Đó là những tên tuổi như Helen Dương, bác sĩ Ngăi, nhà địa ốc Thảo Đặng, anh em họ Lê thường được gọi là Lee Sandwiches, anh em họ Dương là các vua thầu rác v.v...

     Ngoài ra, không thể không nhắc đến ông Trung Dung, hiện là chủ công ty Vignette với tổng tài sản gần 2 tỷ Mỹ kim.

     Trung Dung là một trong 10 người thành công nhất tại Hoa Kỳ vào năm 1999.  Mỗi một người trong số 12 thành viên quản trị đều có khả năng quản trị và tài chánh để xây dựng riêng một khu Vườn Việt Nam.  Những thành quả này chưa hề có trong giai đoạn 20 năm đầu tiên người Việt mới đến Hoa Kỳ.  Ngay như nhà tỷ phú Trung Dung vào năm San Jose khánh thành Kỳ Đài th́ cũng c̣n là một sinh viên nghèo chưa tốt nghiệp.

     Vào cùng với anh Ryan là giám đốc điều hành đă bỏ phần lớn th́ giờ cho công tác xây dựng Vườn Truyền Thống, cũng đóng góp tài chánh như mọi người và không lănh lương.

     Trong tuần lễ vừa qua, San Jose vừa đón tiếp cụ Huỳnh Văn Lang được coi là một người có cuộc đời hết sức hạnh ngộ.  Năm nay cụ Huỳnh 84 tuổi, trong tác phẩm cụ ghi nhận ḿnh là người may mắn.

     Lần này chúng tôi giới thiệu anh Ryan Nguyễn, 36 tuổi cũng là một người tự cho ḿnh là may mắn.

     Lẽ dĩ nhiên không thể chỉ đơn thuần may mắn mà tạo nên thành quả, nhưng quyết tâm và biết nắm bắt được thời vận nên nhân vật đă làm thành tiểu sử.

     Trong buổi nói chuyện hết sức chân thành với chương tŕnh Truyền Thông Dân Sinh tại San Jose, anh Ryan đă cho biết kết quả đạt được là nhờ theo học với các bậc thầy trong lănh vực chính trị, thương mại dù chưa quá 40 tuổi.

     Đến Hoa Kỳ ở tuổi thơ ấu, không hề có căn bản học vấn, gia đ́nh nghèo ở thôn quê, anh thú nhận là ngay lúc học tại Mỹ, Ryan vẫn là một học tṛ dốt nát.  Tiếng Việt th́ tự học lấy.  Nhưng chính chàng thanh niên này đă bôn ba lên xuống từ Bắc đến Nam Cali.  Đă góp phần với nhà triệu phú Trần Phát để xây dựng khu Phước Lộc Thọ tại Westminster với trên 1,000 cửa hàng thương mại.  Đă từng làm việc với công ty Lee’s Sandwiches trong nhiều năm ở các giai đoạn phát triển nhất.  Từ lúc mới ra trường đă học việc cho văn pḥng nghị viên quận 7, San Jose.  Rồi làm cho văn pḥng các dân biểu Mineta và Honda.  Ông Mineta sau này là Bộ Trưởng Giao Thông Hoa Kỳ.  Ryan cũng đă từng là bạn thân với thị trưởng San Jose.

     Qua sự quen biết thân hữu mà Ryan luôn luôn cho rằng đă học hỏi được rất nhiều từ các vị đàn anh, các niên trưởng Mỹ và Việt nên có được một hành trang cho những chuỗi dài may mắn và thành công.

     Hai mươi năm trước cộng đồng Việt San Jose c̣n là một tập thể lợi tức thấp.  Đời sống chưa ổn định, ḷng người chưa lắng dịu và tâm tư c̣n nhiều trăn trở.

     Dân số chia làm thành con số cử tri quan trọng.  Tiền bạc đóng góp chưa được bao nhiêu, dự án Công Viên Văn Hóa mang nhiều tính chất hoài vọng quá khứ.

     Ngày nay với một nhóm những nhà quản trị mới, giàu có, trẻ trung, Công Viên Truyền Thống sẽ hướng về tương lai với những vườn cảnh của quê hương đem theo, cộng đồng Việt sẽ để lại cho thành phố này một kỷ niệm đẹp đẽ.

     Dù bất cứ ai khởi đầu và ai hoàn tất.  Dù gọi tên Truyền Thống hay Văn Hóa, chỉ một nửa thế kỷ nữa cái tên gọi khu vườn này sẽ là vườn Việt Nam.

     Những cặp vợ chồng mới cưới mà ngày nay chưa sinh ra sẽ có được những tấm h́nh màu rực rỡ màu trời quê hương.

     Và ngay cả các du khách của thế hệ tương lai từ Việt Nam qua thăm viếng sẽ có một kỷ niệm êm đềm tại San Jose.

     Và anh chàng họ Nguyễn Ryan, nếu c̣n sống th́ cũng lối chừng 86 tuổi, đă già hơn cả các cụ cao niên, có thể đứng ở một nơi nào đó để nh́n thấy thành quả khởi công tử năm 2006.

Giao Chỉ – San Jose 2006

 


 

 

ANH EM HỌ DƯƠNG VÀ VỤ THẦU RÁC TẠI SAN JOSE

Giao Chỉ – San Jose 2006

 

     Thành phố San Jose đứng đầu Bắc California về dân số và so với toàn quốc Hoa Kỳ, San Jose đứng thứ 10.  Nếu chỉ tính các đại đô thị với nửa triệu dân trở lên th́ San Jose đứng đầu nước Mỹ về sự an toàn.  Tuy nhiên, một vấn đề tầm thường nhất của thành phố này hiện trở thành một vụ tranh tụng rất rắc rối.  Đó là vụ đổ rác.

     Thứ Ba ngày 22 tháng 8-2006 lúc 1 giờ trưa, thành phố sẽ có buổi điều trần rất đặc biệt về vụ thầu rác cho nhiều năm sắp tới.

     Hiện nay việc giải quyết rác cho thành phố với 150 ngàn địa chỉ mỗi tuần đă trở thành đề tài tranh chấp phức tạp.  Công ty Norcal đang đổ rác th́ chờ ra ṭa v́ những toan tính lẩm cẩm với ông thị trương liên quan đến 11 triệu mỹ kim được thành phố tài trợ

     Trong khi đó th́ giữa Norcal và công ty California Waste Solution (CWS) th́ tranh chấp về việc làm ăn lủng củng.  CWS là công ty của Việt Nam nhận hợp đồng tái chế rác do Norcal giao lại.  Bây giờ Norcal muốn giết CWS.

     V́ vậy nên có sự hiện diện của một số thành viên cộng đồng Việt Nam ủng hộ CWS do anh em họ Dương làm chủ vốn được mệnh danh là Vua Rác tại Oakland từ 10 năm qua.

     Trong vụ tranh tụng này, nếu Norcal bị loại th́ CWS cũng sẽ phải đóng cửa.  V́ vậy, nên dù có thỏa hiệp được với Norcal hay không th́ CWS cũng phải đứng ra tranh đấu để sống c̣n.

     Trong việc làm ăn trên mặt trận rác tại kinh đô điện tử Hoa Kỳ, anh em họ Dương phải mở một đường máu để sống c̣n.  Mới thành lập công ty tại San Jose và xây dựng cơ sở được ba năm với hàng chục triệu đồng vốn liếng bỏ ra kể cả tiền c̣n nợ nhà băng.

     Không t́m mọi cách mà sống c̣n th́ không những tổn thất tài sản, danh tiếng, mà người Việt c̣n có thể tiếp tục bị chèn ép dài dài.

     V́ vậy nên anh em họ Dương với Victor và David Dương đă nộp đơn xin đấu thầu cả việc đổ rác và tái chế rác.

     Về nghề tái chế th́ coi như CWS đang làm, có thể không trở ngại, nhưng nghề đổ rác th́ sẽ phải mở thêm băi xe, mua hoặc thuê hàng trăm xe rác khổng lồ và thuê mướn hàng trăm tài xế thuộc loại anh hùng tay bánh.

     Trong khi hai công ty Hoa Kỳ Norcal và Garden City Santation (GCS) nhảy vào cuộc chiến th́ CWS không hề nao núng cũng bỏ thầu, mà lại bỏ thầu hạ hơn hàng triệu Mỹ kim.

     Trong khi đó th́ ban tham mưu của thành phố chuyên trị về rác đề nghị dứt khoát tiếp tục cho Norcal làm thêm hai năm nữa, giá cả tăng lên nhưng họ cho rằng như vậy chắc ăn hơn.  Không sợ bị xáo trộn.

     Đây là vấn đề đang làm nhức đầu 10 ông bà nghị viên và cả vị thị trưởng.

     Tuy nhiên, đây cũng chính là cơ hội cho anh em họ Dương vào thi chung kết trong cuộc đọ sức với các tay anh chị của thị trường rác Hoa Kỳ.

     Ngày xưa rác vốn được coi là thị trường của Mafia.  Ngày nay cũng không khác biệt.  Tuy nhiên, Mafia của thế kỷ 21 không dùng dao hay súng.  Ngày nay, “Legal Mafia” mặc đồ lớn đeo cà vạt, cặp xách Samsonite, đeo nhăn hiệu luật sư, có khi c̣n làm cho chính phủ.  Phong thái rất thanh lịch nhưng không kém bạo tàn.

     Để đối đầu với toàn thể bộ máy vừa thư lại vừa hung bạo từ các công ty cạnh tranh cho đến nghiệp đoàn và chính quyền, anh em họ Dương chỉ c̣n dựa vào cộng đồng và mang nhăn hiệu dân làm ăn gốc thiểu số hiền lành.

     Cả hai anh em Victor và David Dương đều ở tuổi 40, vóc dáng nhỏ bé, xuất thân thuộc giới b́nh dân từ Long An lên Sài G̣n.  Một đời thuyền nhân tỵ nạn từ thuở ấu thơ.  Cả hai anh em đều giống bất cứ một người tỵ nạn Việt Nam thông thường.  Không phải là người học thức cao.  Hơn nữa, Hoa Kỳ cũng không thể cấp cho anh em họ Dương các bằng cấp tiến sĩ về nghề rác.  Nhưng phải công nhận, tŕnh độ thấu hiểu về việc giải quyết rác của anh em nhà này ở bậc cao học.

     Từ Victor đến David, cả hai đều suy nghĩ và ăn nói khôn ngoan, lanh lợi, thân lập thân, nghề dạy nghề.  Rất thực tế và biết cách vận động kể cả mặt tiền lẫn hậu trường sân khấu.  Và đặc biệt là rất chịu khó, và gánh chịu rất nhiều trận tấn công từ mọi phía.  Đă có lần, công ty Norcal đưa một loạt 10 xe rác đến ào ào để dàn cảnh một màn coi như CWS chậm trễ, làm ứ đọng hệ thống nhận rác.  Và lần khác thành phố đưa cả bày thanh tra xuống bất thường để làm áp lực.

     Công việc quản trị một nhà máy phân loại rác với cả trăm nhân công mọi quốc tịch, cạnh các xe cơ giới khổng lồ.  Điện thoại than phiền từ thành phố.  Điện thoại dọa đ́nh công từ nghiệp đoàn.  Chủ thầu làm khó dễ.  Thợ thuyền gây rắc rối.  Giây truyền rác ngừng lại là có chuyện mà rác chạy đều hay rác nghỉ chân th́ không khí vẫn luôn luôn có mùi hôi thối.

     Dẫn quan khách đi thăm một ṿng các khu sản xuất th́ khi ra về sẽ phải xịt dầu thơm.  Quan khách hỏi rằng, phải chăng rác mới về nặng mùi hơn lúc rác tái chể gửi ra?  Rác trời mưa hay rác trời nắng làm cho ta vất vả hơn?  Rác trời mưa dơ bẩn hơn nhưng nhẹ mùi.  Rác trời nắng sạch hơn nhưng mùi bốc mạnh hết sức nồng nàn.

     Đó là những khổ tâm của nghề rác dù là công việc làm ăn bạc triệu.

     Cho đến khi chúng tôi viết các tin tức này th́ có hy vọng CWS sẽ vào chung kết một nửa.  Có thể sẽ tiếp tục giữ được công việc tái chế biến rác trong thời hạn lâu dài.  Tuy nhiên, anh em họ Dương rất cần người Việt lên tiếng ủng hộ.

     Chúng tôi cũng như đa số quư vị, không hiểu rơ đầu đuôi nên đă có dịp đến thăm ngay CWS tại chỗ.  Sau khi đi thăm cơ sở và nói chuyện với những người thanh niên gốc Long An.  Tôi về hứa sẽ ủng hộ đơn đấu thầu của CWS.  Tôi gửi một email với tư cách cá nhân cho ông thị trưởng và 10 ông bà nghị viên.

     Xin quư vị hăy dành cho những người thanh niên gốc miền quê Nam Việt một cơ hội.  Hăy dành cho người tỵ nạn Việt Nam tại San Jose một cơ hội.  Không cần hơn hay kém.  Không cần giúp đỡ đặc biệt.  Chỉ cần một cơ hội rất đồng đều.  Họ có khả năng, họ có kinh nghiệm, họ bỏ thầu thấp hơn đối thủ, phải cho họ nhập cuộc.  Nước Mỹ là đất nước của cơ hội, hăy cho mọi người một cơ hội đồng đều.  Nếu có ai bỏ thầu thấp hơn để đỡ tiền rác cho dân San Jose, anh em họ Dương sẵn sàng đi làm việc khác.  Nếu không, hăy giao rác cho CWS, hăy giao cho Dương Brother’s.  Họ là các cao thủ về rác.

     Và xin quư vị độc giả của Dân Sinh Thời Báo, thính giả của Dân Sinh Radio muốn biết kết quả thầu rác và cuộc tranh đấu của các chiến sĩ họ Dương từ Long An ra sao.  Xin đến San Jose City Hall lúc 1 giờ trưa thứ Ba ngày 22 tháng 8-2006.

Giao Chỉ – San Jose 2006