LÀM SAO TRỊ “COM-PIU-TƠ’ KHI MÁY LƯỜI, KHÔNG CHỊU LÀM VIỆC?

 

                                                                                    Chu Tất Tiến.

 

Thời buổi khoa học “hại điện” hay “hiện đại” này, thường th́ nhà nào cũng có com-piu-tơ, đứa trẻ nào đi học trung học cũng biết xài máy điện tử này để “chít chát” với bạn bè. Những bậc lớn tuổi hơn, nếu lỡ thời lỡ vận mà thích viết lách th́ cũng biết đánh máy, gửi thư  bằng com-piu-tơ. Không c̣n thấy ai đánh máy chữ rồi bỏ dấu tay cả. Nếu mà bây giờ c̣n viết văn bằng cách ngồi bỏ dấu cho từng chữ, chắc bị coi như người mới xuống núi vậy. Thà là đọc cho con cái viết giùm, hoặc viết bằng tay c̣n nhanh hơn là đánh máy xong rồi h́ hục bỏ dấu, mệt mỏi vô cùng.

 

Nhưng một khi đă xài com-piu-tơ, th́ nhất định sẽ gặp nhiều trục trặc. Máy móc, trên phương diện lư thuyết, là nô lệ của con người, được sáng tạo ra để phục vụ nhu cầu của con người, nhưng thực tế, đôi khi máy móc lại làm chủ con người, chống lại mệnh lệnh của con người, làm sai, làm hoảng, làm tầm bậy, khiến con người tá hỏa tam tinh, tức muốn ói máu mà không làm ǵ được cái máy móc ấy. Không thể chửi bới nó, cho nó vài bạt tai, mà chỉ có hai cách: sửa chữa nó hoặc liệng nó xuống cống. Với những hệ thống liên bang, toàn quốc, cũng đă biết bao lần máy móc gây tai họa hàng loạt cho con người. Với cái máy com-piu-tơ nho nhỏ, tai họa hay xẩy ra là tự dưng nó không chịu chạy, không chịu mở bài viết, tài liệu ra, đập măi nó cứ đứng im, không thèm trả lời, không thèm nhúc nhích. Nhiều người đang viết dở dang một nghiên cứu nào đó, mà máy chết giữa chừng, th́ tức phát điên. Người đinh ninh tài liệu, thư từ cũ vẫn nằm trong máy, bất ngờ mở không ra th́ chỉ muốn dùng búa mà nện.

 

Tai nạn văn chương này xẩy ra hoài hoài. Người nào có thằng con giỏi máy th́ nhờ được, người không có con biết chữa máy th́ đưa ra tiệm, để một là chịu giá cắt cổ, hai là mất sạch, chẳng c̣n thông tin ǵ trong máy cả. Chính người viết, cách đây mấy năm, lụi hụi ôm cái máy đi tới một tiệm quen, ông chủ trẻ cũng thích văn nghệ, văn gừng, nhờ đọc giùm mấy bài viết cũ. Ông chủ bảo cứ yên tâm, để đấy mà về. Tuần lễ sau, qua nhiều cú điện thoại giục giă, đến trả tiền, ôm máy về nhà, để sau đó, chỉ muốn dùng tiếng Đan Mạch nói chuyện với ông chủ kia mà thôi. Máy chạy chậm ŕ, mở ra cái được cái không, lại c̣n mất hết mấy chương tŕnh khác mà ḿnh đă gắn vào máy. Ức quá, tốn hơn trăm bạc mà không làm ǵ được cả ông chủ cà chớn kia và cái máy, cũng không uống bia giải sầu được, nên nuốt hận vào bụng, phải nhai mấy viên thuốc bao tử mới hết.

 

Sau này, nhờ thằng con giúp đỡ, nên không bị kẹt lâu. Lại được Giáo Sư Huỳnh Chiếu Đẳng chỉ dẫn, nên góp nhặt được những kinh nghiệm dưới đây, một khi mở máy ra mà không đọc được ǵ:

 

1-Dùng screw driver nhỏ, mở hộp com-piu-tơ ra. T́m cái hard disk là một cái hộp nhỏ, có hai sợi dây dẹp to tổ chảng gắn vào hệ thống. Gỡ hai sợi dây ra, và phải nhớ chỗ tháo, để rồi sẽ gắn lại. Nếu không thể nhớ rút ra ở lỗ cắm nào th́ lấy bút mực to nét có mầu, gạch chéo vào chỗ đầu giây và lỗ cắm. Hoặc lấy máy chụp h́nh chụp trước khi rút giây ra. Nếu biết vẽ, th́ vẽ lại vào giấy.

 

2-Nhờ một cái com-piu-tơ khác, để cắm cái hard disk hư ấy vào, cũng chỉ qua hai sợi giây mà thôi . Nếu không biết phải cắm vào lỗ nào, th́ hỏi mấy thằng con, đứa nào c̣n học trung học cũng có thể biết được. Chúng nó rành sáu câu vọng cổ lắm. Nếu không, cũng có thể đi mua một cái hộp đựng external hard disk mới, gắn cái hard disk hư vào hộp, mở Window XP lên th́ sẽ đọc được.

 

3-Đọc xong, copy vào hard disk của cái máy thứ hai đó, hoặc vào DVD, hoặc vào CD.

 

4-Copy xong, phải mở ra, đọc lại cho chắc ăn. Nếu không có ǵ, phải làm lại từ đầu.

 

5-Trường hợp vẫn không đọc được, th́ thôi đành phải mang cái hard disk ấy ra tiệm. Ở đó, có một cái lưỡi hái chờ những kẻ kém may mắn như bạn, cho nên phải đi ṿng ṿng, chỗ nào không thấy lưỡi hái th́ bước vô.

 

6-Điều nên nhớ: Sau khi sửa chữa xong, nên reinstall lại Window XP, chứ không phải Replace! Cũng không nghe theo lời dặn của Window XP mà dùng Recovery Disk. V́ làm như thế, th́ máy mới đó, nhưng không c̣n chút ǵ kỷ niệm trong máy nữa. Toàn bộ software đă bị xóa sạch mất rồi.

 

7-Theo kinh nghiệm, th́ thứ tự của những nơi mà bạn save có độ bền khác nhau:

 

Bền nhất là Memory card, rồi đến cái Hard disk thứ hai. Bền ít hơn th́ có Flash Drive, độ bền kém nhất là DVD và CD.  Cho nên, muốn để lưu trữ tài liệu lâu dài th́ nên save vào nhiều loại khác nhau, cái này hỏng c̣n cái khác. Đừng Bỏ hết Trứng vào một Giỏ, v́ nếu lỡ tay đánh rơi rổ trứng, là bể ráo trọi. Giữ ǵn tài liệu cũng thế, không dồn hết mọi thứ quư giá vào trong một hard drive, lỡ hư th́ ngồi khóc hận...

 

Vài hàng tóm gọn, mong những người viết lách không bị những tháng ngày bực bội.

 

                                                                                    Chu Tất Tiến.