Lịch Sử  Việt Nam tóm lược.

                 Từ  Hậu  Nguyễn đến hiện đại

  Lời ngỏ:

       Sau ngày 30 tháng tư năm 1975, người Bắc Việt vào Nam mang ư thức hệ Cộng Sản, chủ thuyết  Marx-Lenin, thống trị toàn cơi đất nước.  

   Với chủ trương chuyên chính vô sản, người C.S.đă cho sửa đổi lại Lịch Sử Vịêt Nam.Họ đă xóa đi phần đầu truyền Sử, chuyện vua Hùng Vương dựng nước, cùng Lịch Sử những tiền nhân anh kiệt : bà Trưng, bà Triệu … có công đánh đuổi kẻ thù phương Bắc, Hán tộc, để dành lại nền tự chủ cho dân tộc Việt, mở đầu trang  Sử Đấu Tranh chống ngoại xâm của nước nhà. Ngày nay, học sinh trong nước, phải đến lớp bảy, mới khởi sự học Lịch Sử Việt Nam nhưng học rất khái quát và chỉ bắt đầu từ ông Ngô Quyền trở đi. Trọng tâm của  nền Giáo Dục Cộng Sản Việt Nam là bắt mọi người phải học cặn kẽ Vẽ Sử về Hồ Chí Minh Đảng C. S. V.N..

       Tại v́ sao ?!! câu trả lời xin dành cho các nhà trí thức trong nước và hải ngoại, những người c̣n ưu tư về sự Tồn-Vong của dân tộc và đất nước. Riêng người viết, chẳng hề có ư định viết Sử, chỉ v́ đang mang nặng niềm lo âu cho tương lai con cháu. Sợ rằng, các em do mất hướng dẫn sự thực, rồi theo thời gian sẽ không c̣n hiểu biết ǵ về ḍng Lịch Sử Chính Thống của Dân Tộc.Theo thiển ư của người viết, th́ một khi không rơ Sử, người ta sẽ không có được niềm tư hào Dân Tộc, cũng như ḷng tri ân các Tiền Nhân đă có công dựng và giữ  nước trong suốt bao ngh́n năm qua, để rồi, sẽ chẳng thiết tha ǵ với Giống Ṇi, Tổ Quốc.Người không biết Sử  không học được những gương anh hùng của các Tiền Nhân, do đó không nuôi dưỡng được khí tiết anh hào trong người, lâu ngày đầu óc trở nên mụ mẫm, không có ư chí quật cường cũng như ḷng hy sinh cho Quốc Gia, DânTộc. Họ trở thành những con người tham lợi, ích kỷ chỉ biết hưởng thụ cho riêng ḿnh. Họ có thể sống và chấp nhận bất cứ môi trường nào, thể chế nào cho dù vô  nhân, tàn bạo, áp bức…miễn là Họ bám víu được sự sống. Họ sẽ đưa Việt Nam đi vào nền văn hóa : Nô Dịch Vong Bản.Do đó, nên người viết đă cố gắng nhớ và ghi lại những điều ḿnh nằm ḷng cũng như đọc qua, ở buổi thiếu thời, trong sách Việt Nam Sử Lược của  Cụ Lệ Thần Trần Trọng Kim, do Bộ Quốc Gia Giáo Dục Việt Nam ( tiền Cộng Sản ) phát hành và chỉ định cho chương tŕnh Trung Học, cùng với những kiến văn và kinh nghiệm mà ḿnh đă trăi qua trong khoảng thời gian ngày đó. Người viết cũng mong được sự bổ túc và chỉ giáo của các bậc trưởng thượng.

      Thông thường th́ cuối một thiên Sử , luôn luôn phải có  Lời Bàn, nói lên phần nhận xét theo công tâm của tác giả về sự việc đă xăy ra . Nếu Lời Bàn của người  viết có trái ư với một số nào người đọc, người viết mong được lượng thứ.                                     

                                                                                Hồ Vĩnh Thủy.

                                                                   

                                Nước không lịch sử, Nước hèn,                                             

                     Người không học Sử sách đèn uổng công.

                              Dân tôi gịng giống Lạc Hồng,

                           Trải dài lịch sử một ḷng thuận an.

                              Nước tôi danh chính Việt Nam,

                    Năm ngàn năm Sử huy hoàng thoảng hương,

                           Khởi nguồn dựng nước Hùng Vương,

                     Viết trang Sử Việt dũng cường liền chương,

                          Đinh-Lê-Ngô-Triệu-Trưng Vương,

                     Lư-Trần-Hồ-Nguyễn, tiếp đường trùng tu.

                                 Nhưng sao dân măi ngục tù,

                             Bắc Nam chia rẽ hận thù dẳng dai,

                             Mở đầu, Trịnh -Nguyễn chia hai,

                      Khiến dân tộc Việt chông gai muôn ngày.

                                 Nước Nhà lắm bậc anh tài,

                           Chống Tàu ǵn giữ đất đai vẹn phần.

                               Ḱa xem, Hưng Đạo nhà Trần,

                       Phá tan Mông Cổ lưu danh muôn đời.

                               Tránh qua hoạ Nước đổi dời,

                 Muôn Dân kính phục phong Ngài thánh nhân.

                                Đời sau vẫn nhớ công ân,

                    Vinh danh Thánh Tổ Hải Quân cho Ngài.

                              Thêm lần Quốc biến cơ nguy,

                         Nước Ta xuất hiện anh tài thế danh.

                            Quang Trung lẫm liệt uy linh,

                      Vào Nam diệt Thái trên kinh  sôngTiền.

                              Non hai mươi vạn quân Xiêm,

                   Máu loang Xoài Mút trong đêm chiến trường.

                             Thây trôi từng tảng thê lương,

                         Ghi cho Sử Việt một trang oai hùng.

                             Người c̣n chứng tỏ thiên năng,

                     Hội dân toàn quốc quyết ḷng diệt Thanh.

                                Trăi bao Sử trận liệt oanh,

                  Sông Hồng nghẽn xác quân Thanh, ứa tràn.

                         Càn Long khiếp hăi bàng hoàng,

                 Đành phong Nguyễn Huệ Nước Nam Vua Hùng,

                            Kính sùng công đức vĩ nhân,

                       Đời tôn Nguyễn Huệ Lục Quân Tổ Nhà.

                             Cao Hoàng Thế Tổ tiếp qua,

                          Gia Long mở rộng đất nhà Trấn Biên.

                                   An b́nh đến tận Hà Tiên,

                       Cư dân trù mật khắp Tiền-Hậu giang.

                          Lại thêm Văn Học khuếch trương,

                    Dùng Nôm thay Hán, Văn Chương nước nhà.

                                  Từ đấy*, Văn Hoá nước ta,     

                           Gia tăng sắc thái, trỗ hoa tận cùng.

                                  Bắc Nam gom lại một vùng,

                      Anh em cùng Nước, sống chung nghĩa t́nh.

                            Nhưng rồi phải nghiệp điêu linh,

                        Tây sang đầy đoạ, dân t́nh trăm năm.

                                Bao nhà yêu nước hờn căm,

                    Trong Nam, Trung Trực hùng tâm đốt tàu.

                           Tây đành xuống giọng ngọt ngào,

                     Nhưng dân nào chịu, lập trào Cần Vương.

                          Bội Châu, Thái Học, lên đường,

                           Quyết tâm lấy lại môi trường tự do,

                                Mong cho dân Việt ấm no,

                         Chẳng may bị phản, phải co thân tù.

                               Cụ Châu, bị chết câu lưu,

                            Học gia, Liệt Sĩ, âm u tử h́nh.

                                  Mười ba anh kiệt, đất linh,

                       Rừng thiêng Yên Bái, thắm t́nh Sử xanh.

                              Nước nhà tắt ánh b́nh minh,

                      Nằm trong kiềm toả, ngục h́nh thực dân.

                            Đến ngày  Đ́nh Diệm dấn thân,

                         Tự do hoa nở nửa phần Nước Nam.

                          Khai hoang, phá núi, lập làng,

                    Tạo Chuyên, dựng Cán, mở tràng Kỹ Sư.

                                   Về phần căn bản ưu tư,

                       B́nh dân Học Vụ, chẳng từ thôn xa.

                                Nâng cao dân trí Nước nhà,

                       Canh tân Nam Việt, hướng đà thịnh an.

                              Thu mua ruộng đất chủ nhân,

                       Cấp cho người khó, cải tầng nông thôn.

                           Ngăn ngừa Cộng Sản sớm hôm,

                   Xây “ rào chiến lược “, lập ṿng pḥng đai.

                             Mở ra chiến dịch “ chiêu hồi “,

                         Khuyên về đầu thú, kẻ sai lạc đàng.

                             C̣n phần Bắc Việt tham tàn,

                  Ông Hồ, Đồng , Duẩn, một sàng vong ân.

                                Mưu cầu lợi lộc bản thân,

                      Mang  tà thuyết Cộng, vào đầu độc dân.

                          “ Chối từ công đức Tiên Nhân,

                       Cam thân nô lệ bám chân Nga Tàu

                            Khởi đầu máu đọng hồ ao,

                       Tịch thu ruộng đất, giết bao trí hào.

                          Trăm Hoa Đua Nở cạn tàu,

                       Hủy tiêu văn hoá, đọa đày tài nhân.

                              Phao tin lừa bịp nhân dân,

                     Vào Nam giải phóng an đồng bào.

                           Tạo ra thảm trạng binh đao,

                      Nồi da xáo thịt đâu nào phân minh.

                        Miền Nam tựa phải  Đồng Minh,

                Myơ đang chao đảo, Thế t́nh hoang mang.

                              Cờ Hoa nào Việt Nam ?!!,

                  Quốc Gia Chủ Nghĩa, ngh́n năm liền ḍng.

                           Định đem chiến thuật nằm ḷng,

                        Bả Tiền, cây Gậy, để ḥng đổ quân.

                          Cụ Ngô cương quyết chống ngăn,

                    “ Chính Danh tự hủy ngay lần Mỹ vô “.

                             * Kên-đy, tự ái nước to,          *Kennedy

                    Đăng đàn cảnh cáo, Nhà Ngô nặng lời.

                        Rằng : Miền Nam phải nhận thôi,

                      Nếu không, Mỹ sẽ t́m người thế ngay.

                            Đau ḷng nhược Quốc, lắm thay !!,

                       Trời kia sao nở đọa đày Dân Nam ?!!,

                             Trăm năm nô lệ thoát đàng,

                   Phôi thai Dân Chủ ngoại bang khinh nhờn.

                             Thương người lănh tụ cô đơn,

                        Cần nương Tư Bản, lời vờn cho qua.

                             Nhưng rồi Mỹ vẫn manh nha,

                      Xoá nền Đệ Nhất Cộng Hoà miền Nam.    

                           Thêm vào, giáo phái Ấn Quang,

                    Cộng Sản trà trộn, xuống đường loạn Dân.

                           Miền Nam, rối rắm muôn phần,

                      Rơi vào bẫy xập, Ngoại nhân chủ đàn.

                              Quốc Gia, từ đó suy tàn,

              Cộng quân chiếm Nước, diễn màn nhũng tham.

                        “ Mặc Dân rên xiết kêu than,

                      Chia nhau quyền lợi, phá tan Cơi Bờ “ ./.

 

Lời bàn :

                             Thế nhân sao lắm kẻ khờ ?!

Dẫu tiền tỷ triệu nhục nhơ  muôn đời.

Chết rồi, cũng chỉ  ma trơi,

Thân sa địa ngục ngập trời khổ đau.

Sao không thức tỉnh cho mau,

    Bỏ đi Cộng thuyết theo trào  Tự Do ?!.

Cho  Dân Tộc Việt  ấm no,

Tội  xưa, nghiệp chướng cũng co biến dần.

                                  Sao vàng cờ đỏ mị dân,

Đốt tan vết tích ngay lần đổi thay.

Nước nhà mở rộng  tương lai,

Muôn dân no ấm nay mai thịnh cường.

Đó là , duy nhất hướng đường,

Dễ dàng tỏ rơ, thấu tường, hiển nhiên.

   Bám chi chân lũ Tàu điên ?!,

                    Buôn Dân, bán Nước, sướng riêng Đảng ḿnh !!.

                                  Nước tô màu vẻ văn minh ,

                           Nhưng sau lớp vỏ Dân t́nh tủi đau .

                                                 *

                                           *            *

                                  Về phần Đệ Nhất Cộng Hoà,

                          Quyết ḷng nhanh tiến trên đà canh tân.

                               Tốn bao công sức nhọc thân,

                           Cố tâm cải tổ trọn phần miền Nam.

                                   Nhưng v́ gặp cảnh t́nh Dân,         

                              Rẽ chia, trí thấp, trong lần đổi thay.

                              Thiếu người khí phách thẳng ngay,

                           Chung lưng đấu cật góp tay dựng Nhà.

                                     Dư thừa, một đám ḷng tà,

                           Kết bè giết chủ Cộng ma vui cười.

                              Ba mươi năm sống đời đất mới,

                              Dân Nước Nhà vẫn măi truân chuyên,

                                      Ai xưa, trí hẹp tham tiền,

                              Gieo nhân tang tóc, có điên cơi ḷng ?!!.

                              Dẫu vẫn biết nay trong đất lạnh,

                              Chẳng rơ t́nh nghiệp nặng ra sao ?!!,

                                    Chỉ thương Dân Tộc khổ đau,

                                 Qua cơn binh lửa, sa vào băo mưa.

         ***                   Sử ḍng, giờ đă chảy qua,

                              Quán tâm học hỏi, ngăn ngừa trở lui.

                                Chuyện Ta, hay chuyện của người,

                          Mỗi khi tái diễn, nặng đời đau thương.

                                 Thế gian, xảo độc khó lường,

                         Dụng Tâm Bát Nhă, sẽ tường trắng đen ./.

 

      * Phá “thanh” để giữ “ ư “.

 

      ***  Sau cuộc chiến tại Việt Nam, chính phủ Mỹ đă bỏ ra cả chục triệu  để nghiên cứu cho việc thất bại với sự cộng tác, tài trợ của nhiều cơ quan cùng các nhân vật tiếng tăm : cựu Bộ Trưởng Quốc Pḥng Mc Namara, Westmore-

Land……và một số cựu chiến binh đă tham chiến. Tổ hợp danh là Viêt Nam Syndrome study. Họ đă qua tận Việt Nam và xin gặp gỡ những người mà họ cho là đối thủ “ thiên tài”: Vơ Nguyên Giáp, Văn Tiến Dũng, Trần Văn Trà….. để nghe những ”con vẹt” bá láp. Rồi xem những lời “ vàng ngọc “ đó là tâm niệm. Thế nhưng trong ngày 10 / 19 / 2006 mới đây, giữa trận chiến của quân viễn chinh Mỹ tại thành phố Namara, Iraq, truyền thông cùng báo chí đồng la hoảng: cuộc chiến Tết Mậu Thân của Việt Nam được tái diễn ở Iraq .  

     Như vậy, thử hỏi Tổ Hợp Việt Nam Syndrome Study đă thu nhặt được những ǵ  cho chiến lược bành trướng Dân Chủ theo chủ trương hiện đại của nước Mỹ ?!! ./.

 

                                      10 / 19 / 2006

                                           Hồ Vĩnh Thủy

  Xin đọc :Đệ I  Việt Nam Cộng Ḥa :T.T.Ngô Đ́nh Diệm( thơ lục bát )