30 Năm Sau - Ghi Ơn Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Ḥa

Tôi đến Na Uy cùng với mẹ năm tôi vừa lên 10 tuổi sau vài năm chờ thủ tục đoàn tụ gia đ́nh do anh chị tôi bảo lănh (anh chị tôi vượt biển cùng Cậu của chúng tôi và được định cư tại Na Uy).

Một năm sau, nhân tham dự ngày Tết do Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn tổ chức, mẹ tôi t́nh cờ gặp được chú Đằng, một sĩ quan trẻ dưới quyền của ba tôi, mẹ tôi mới biết rơ thêm về sự hy sinh của ba tôi.

Theo lời mẹ tôi thuật lại do lời kể của chú Đằng, trong những ngày cuối của miền Nam, đơn vị của ba tôi được lệnh bảo vệ một trong những con đường huyết mạch. Nhưng v́ sự tấn công liên tục, ồ ạt của bộ đội cộng sản, đơn vị của ba tôi dần dần bị tiêu hao. Nhiều chiến hữu đă hy sinh và bị thương, trong đó có ba tôi. Trước t́nh thế bi thảm, không muốn nhiều đồng đội hy sinh thêm, ba tôi yêu cầu chú Đằng đưa các chiến hữu c̣n lại về nơi an toàn hơn. Ba tôi và một số chiến hữu khác ở lại cầm chân kẻ thù. Biết tính của người chỉ huy khả kính, chú Đằng ngậm ngùi chia tay. Kể từ giây phút đó, chú Đằng không c̣n gặp lại ba tôi nữa. Sau này, khi bị lưu đày trong các trại tù cải tạo, chú Đằng gặp lại một vài đồng đội cũ bị bắt giữ trong lần giao tranh đó, th́ mới biết rơ là ba tôi đă tự sát khi giặc tràn đến.

Sau mấy năm tù đày, nhờ một dịp may, chú Đằng đă trốn khỏi trại cải tạo, và sau đó t́m cách vượt biển. Chú đến định cư tại Na Uy trước gia đ́nh tôi vài năm.

Mẹ tôi, sau nhiều năm t́m hiểu về sự mất tích của ba tôi, dù đă chuẩn bị, nhưng khi biết được tin ba tôi đă hy sinh thật sự, mẹ tôi đau buồn trong nhiều ngày. Tôi chưa bao giờ thấy mẹ tôi buồn như thế. Cho đến một hôm, sau bữa cơm chiều, mẹ nói cho anh chị và tôi biết: Kể từ năm nay, ngày giỗ của ba tôi sẽ là ngày 30 tháng Tư. Theo mẹ, v́ không biết ba hy sinh lúc nào, nhưng mẹ chọn ngày 30 tháng Tư, v́ đây là ngày mà nhiều người đă nằm xuống. Tôi thương mẹ nhiều và buồn thật buồn v́ tin ba tôi đă thật sự hy sinh. H́nh ảnh của người cha thân yêu chỉ c̣n lại trong tôi qua tấm h́nh mà mẹ tôi luôn cất giữ: Ba tôi oai hùng trong bộ binh phục của người chiến sĩ Việt Nam Cộng Ḥa, và bên cạnh là mẹ tôi, với chiếc áo dài Việt Nam tha thướt.

Thời gian đi qua, bước vào những năm trung học, đôi khi trong giờ sử học, tôi được nghe về cuộc chiến Việt Nam. Tôi rất ngạc nhiên về những ǵ ghi lại trong sách học: Tại sao sách viết nhiều về sự tham chiến của người Mỹ tại Việt Nam mà không là sự bảo vệ bờ cơi của người chiến sĩ Việt Nam Cộng Ḥa. Tôi t́m đến chú Đằng để mong nhận được câu trả lời thích đáng nhất. Điều may mắn cho tôi là chú Đằng rất quan tâm đến đất nước Việt Nam nên chú đă trao cho tôi những hiểu biết về nghĩa vụ bảo vệ bờ cơi của người chiến sĩ Việt Nam Cộng Ḥa, và nhờ đó, tôi hiểu nhiều về những ǵ xảy ra trong cuộc chiến bảo vệ tự do của miền Nam. Có lần, tôi đă đưa chú Đằng đến trường để tŕnh bày với các bạn học về cuộc chiến Việt Nam. Nhờ vậy, các bạn học của tôi mới hiểu rơ vấn đề hơn cũng như hiểu được nguyên nhân v́ sao người Việt phải bỏ xứ ra đi. Cũng từ dạo ấy, tôi đến với chú Đằng thường xuyên hơn. Tôi đă học hỏi nơi chú Đằng rất nhiều về vai tṛ của một công dân Việt Nam đứng trước hiểm họa cộng sản đang dày xéo quê hương. Chú đă khuyến khích tôi dấn thân khi tôi bắt đầu vào những năm đại học. Dù bận với việc học, nhưng sau nhiều ngày suy nghĩ và được sự hỗ trợ của mẹ, tôi đă quyết định góp phần của ḿnh trong công cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ thực sự trên quê hương Việt Nam thân yêu.

Hôm nay, nh́n lại 30 năm kể từ sau biến cố 30 tháng Tư năm 1975, người dân Việt Nam đă và đang sống dưới ách cai trị độc tài toàn trị bởi đảng cộng sản Việt Nam. Viễn cảnh được sống một cuộc đời tự do thịnh vượng, vẫn c̣n là một ước mơ xa vời đối với người dân, và v́ thế, việc tham gia đấu tranh nhằm xóa bỏ chế độ độc tài Cộng Sản Việt Nam để xây dựng lại Tự Do, Dân Chủ tại Việt Nam là sứ mệnh và nghĩa vụ của mọi công dân Việt Nam trong cũng như ngoài nước. Nhân tưởng niệm 30 năm ngày Quốc Hận, tôi hướng ḷng kính nhớ đến ba tôi và nhiều người nữa đă hy sinh cuộc đời của họ để nhằm bảo vệ sự tự do cho miền Nam thân yêu trước sự xâm lăng của kẻ thù cộng sản từ phương Bắc. Trong niềm thương tiếc và ḷng biết ơn vô biên, trước hương linh của những người đă khuất, tôi nguyện ḷng sẽ kiên tŕ cùng với đồng bào quyết tâm tranh đấu để mang lại tự do, dân chủ thật sự trên quê hương Việt Nam yêu dấu.

Nguyễn Minh Tâm
Na Uy tháng 02 năm 2005