Case 9:
Chuyện Ông Lư Kỳ
Ḥa ( Qihua Li ).
Ông Lư, 82 tuổi là một cựu đảng viên cao cấp của Trung Quốc. Ông Lư từng làm chủ
tịch tại trường đại học y khoa của Quân đội và cũng là chủ tọa bệnh viện Nhân
Dân Tự Do của Quân đội ( bệnh viện 301 ). Ông trở thành người tu luyện Pháp Luân
Đại Pháp vào năm 1993, sau khi chứng kiến sự thay đổi lớn về sức khỏe của vợ ông
ta. Bà Lư từng bị chứng bệnh động mạch vành, kèm theo chứng đông máu tim. Bà lệ
thuộc vào thuốc men và đôi khi dùng b́nh o-xy để giữ cho tim hoạt động. Sau khi
tập Đại Pháp, bà Lư hoàn toàn lành bệnh và từ đó không cần đến thuốc.
Tôi tên là Lư Kỳ Ḥa. Tôi đi theo phong trào Cách Mạng vào năm 1928 và trở thành
đảng viên trực thuộc Quân y của Hồng quân vào năm 1931. Tôi từng tham gia các
trận hành quân lớn vào thập niên 30, khi Hồng quân băng qua trận đường dài 12
ngàn cây số đến Sơn Bắc. Trong những năm chiến tranh, tôi đă giữ nhiều chức vụ
khác trong quân đội, từ dược sĩ, phụ ta cho bác sĩ, bác sĩ, viện trưởng của chi
nhánh bệnh viện và chủ tịch của ủy ban y tế. Tôi được gởi đi học tại trường y
khoa đầu tiên của quân đội vào năm 1953 và tốt nghiệp sáu năm sau. Sau đó tôi
làm giám đốc tại bộ y tế và đồng thời là phó chủ tịch tại trường y khoa thứ 4
của quân đội. Kế đến tôi làm chủ tịch trường y khoa thứ 2 và chủ tọa bệnh viện
Nhân Dân Tự Do của Quân đội ( c̣n gọi là bệnh viện 301 ). Tôi đă được khen tặng
với nhiều thành tích và nhận nhiều giải thưởng. Tôi về hưu vào năm 1984. Tôi bắt
đầu tập Pháp Luân Công vào năm 1993 và dự hai khóa học chín ngày của Thầy Lư.
Nhiều người không hiểu v́ sao tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, kể cả những người
thân thuộc của tôi. Họ cứ thắc mắc tại sao một người từng là đảng viên của đảng
cộng sản và là một quân nhân hết vài thập niên, mà có thể tin nơi Phật khi tuổi
đă cao. Đặc biệt hơn nữa là người học cao hiểu rộng và gần như cả đời đă hành
nghề y khoa, giờ lại tập Pháp Luân Công. Họ không tin tôi có hứng thú đó. V́
vậy, tôi muốn chia xẻ kinh nghiệm của ḿnh và làm sáng tỏ sự huyền bí này. Trước
năm 1993 tôi hoàn toàn không biết ǵ về Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, tôi rất
thành khẩn học Đại Pháp v́ đă chứng kiến sự thay đổi lớn về sức khỏe của vợ tôi
sau khi bà ta luyện tập Đại Pháp. Tôi rất cảm kích sự phục hồi sức khỏe của bà.
Vợ tôi tham gia Cách Mạng vào năm 1946 và đă chịu nhiều gian khổ. Bà bị nhiều
bệnh, như bệnh động mạch vành, bệnh tăng nhăn áp, viêm gan ..vân vân.
Đă nhiều năm, bà thường xuyên dùng thuốc do bác sĩ cho. Tuy rằng bà được ưu tiên
về trị liệu, nhưng bệnh vẫn không lành. Ngược lại bệnh càng trầm trọng hơn. Máy
điện chụp tim cho thấy có chứng huyết đọng. V́ bệnh tim trầm trọng nên bà luôn
cần đến thuốc và đôi khi cần khí ô-xy để giữ mạng sống. Chúng tôi luôn có hai
b́nh khí ô-xy trong nhà, một b́nh ở trên lầu và một ở tầng dưới, để khi cần là
có ngay. Thời gian đó, bà rất mệt và hụt hơi khi lên lầu, bà cần phải nghỉ mệt
mỗi lúc lên xuống cầu thang. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mọi chứng bệnh
dần dần tan biến không cần đến trị liệu.
Vào năm 1993 bà được con dâu của chúng tôi cho biết, tập Pháp Luân Công có thể
trị được bệnh. V́ vậy bà đă ghi tên vào khóa học của Thầy Lư và đi dự buổi giảng
pháp đầu tiên vào ngày 29 tháng 4. Lúc đó tôi c̣n hoài nghi. Tôi nghĩ rằng, nếu
như tôi đă dùng cách y khoa trị liệu tốt nhất mà không làm lành bệnh được, th́
làm sao bà có thể b́nh phục được bệnh tim trầm trọng khi chỉ đi dự khóa học khí
công? Tuy nhiên, sau khi bắt đầu tu luyện thân thể, tinh thần bà bắt đầu thay
đổi nhiều. Sắc mặt và môi hồng hào, bà trở nên cường tráng. Kế đến bà ghi danh
thêm hai khóa học của Thầy Lư. Cùng với sự tiến triển tu luyện Đại Pháp, tất cả
các bệnh đều tan biến. Đă năm năm rồi bà không cần dùng thuốc.
Sự thay đổi đến với vợ của tôi làm tôi vô cùng kinh ngạc. Tôi bắt đầu ngẫm nghĩ
và đánh giá lại những ǵ đă xảy ra. Bệnh viện nơi tôi làm cũng thuộc những bệnh
viện tốt nhất thế giới. Mặc dù được chăm sóc đặt biệt tại bệnh viện, bệnh vẫn
không lành được. Vậy mà chỉ vài tháng tập luyện Đại Pháp, tất cả các bệnh đều
lành hẳn. Tại sao? Tất cả mọi thắc mắc cứ hiện trong tâm trí tôi. Thực tế chiến
thắng mọi tranh luận. Từ từ tôi cũng để ư đến Pháp Luân Công. Cuối cùng tôi
quyết định tự ḿnh thí nghiệm xem và tôi bắt đầu cuộc hành tŕnh tu luyện Pháp
Luân Đại Pháp.
Dựa theo kinh nghiệm của tôi, tôi bắt đầu sự nghiệp là một quân y. Khi chiến
tranh chấm dứt, chánh quyền đă gởi tôi vào học y khoa hết sáu năm. Tôi đă chữa
và cứu biết bao nhiêu bệnh nhân. Mặt khác, tôi cũng như bao bác sĩ khác không
thể bảo đảm được sức khỏe của chính ḿnh. Vào năm 1994, kết quả rọi h́nh ( MRI )
cho thấy đốt sống có bướu. Gia đ́nh và các con rất lo lắng, tôi không để ư đến
nó và tiếp tục tu luyện. Hơn một năm sau không có chuyện ǵ xảy ra. Rồi đột
nhiên, vào ngày 4/11/1995, tay phải của tôi không cầm viết được. Chụp CT cho
thấy năo bộ bên trái bị xuất huyết. Tôi được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Sau cuộc
thảo luận, nhóm bác sĩ quyết định giải phẫu đầu ngay tức th́. Tôi yêu cầu hoăn
lại để theo dơi. Bệnh trạng ổn định và tôi không cần phải giải phẫu. Thân nhiệt
của tôi xuống quá thấp, thuốc men không khống chế được. Không hiểu sao thân
nhiệt lại tuộc xuống như vậy, cho dù đă khám rất kỹ. Sau đó vợ của tôi nhận thức
rằng, v́ ḿnh là người tu, chúng tôi không nên lưu lại bệnh viện. Với sự đồng ư
của giám đốc, chúng tôi xuất viện về nhà. Ngày thứ nh́ ở nhà, thân nhiệt của tôi
trở lại b́nh thường và từ đó không c̣n vấn đề ǵ nữa.
Tôi bị bối rối bởi hiện tượng này v́ nó không giải thích được bằng sự hiểu biết
của y học thời nay. Tôi nhận thức được nó rơ ràng hơn sau khi tôi đọc
chương 7 của
Chuyển Pháp Luân, bài báo “ Bệnh - Nghiệp lực.”, bài giảng tại Sydney và ở
Bắc Mỹ. Trong đó Thầy Lư giải thích rơ nguồn gốc sự phát triển và phát ra của
bệnh, cách thức thanh lọc thân thể của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp. Từ kinh nghiệm
cá nhân, tôi nhận thấy chúng ta không nên cố gắng giải thích hiện tượng của Pháp
Luân Đại Pháp bằng sự hiểu biết của khoa học thời nay. Pháp Luân Đại Pháp rất
phi thường, v́ vậy chúng ta nên tuân theo chân lư vĩ đại này. V́ vậy, chỉ khi
một người tự xem ḿnh là người tu luyện và tuân theo chân lư của Pháp Luân Đại
Pháp th́ kỳ tích sẽ xuất hiện. Bất kể quí vị bị bệnh ǵ, chỉ cần quí vị buông bỏ
sự ràng buộc của quí vị thành tâm đọc sách. Đa số trường hợp đều b́nh phục. Đă
có vô số trường hợp rất điển h́nh. Là một đảng viên của đảng cộng sản, một đồng
chí quân đội Cách Mạng và một bác sĩ hơn 60 năm, tôi thành khẩn khuyên những ai
bị bệnh hăy buông bỏ sự ràng buộc, thành tâm đọc sách Chuyển Pháp Luân và tập
năm bài công pháp. Bất kể quí vị bị bệnh ǵ, quí vị sẽ có một kết quả không thể
ngờ được. Cái này đă được chứng minh bởi kinh nghiệm của vô số đệ tử Đại Pháp.
( Ông Lư viết vào năm 1998.)