LỜI TỰ T̀NH MÙA XUÂN

 

                                                                   Westminster California, 24 – 2 – 2007

      Hoành Nguyễn thương gởi

                Người T́nh Chưa Biết Chân Dung  

Mùa Xuân đến đem không khí vui tươi rộn ră cho mọi nhà tưng bừng chào đón Tết và chúc cho nhau những lời tốt đẹp nhất trong năm mới. Đây cũng là Mùa của T̀NH YÊU với ngày 24/2 Valentine’s Day.

Trong tuổi cao niên một ḿnh pḥng không lẻ bóng trong căn nhà housing senior của thành phố lư tưởng Westminster gần biển phía Nam Cali, tôi đang thưởng thức chung trà tim sen thơm ngát và thích thú nhớ đến những lời trong bài thơ “Một Ḿnh” của nhạc sĩ Trịnh Hưng Paris:

… “Một ḿnh uống, Một ḿnh ăn.

Một ḿnh ḿnh nói, Một ḿnh ḿnh nghe.

Một ḿnh thiền để dễ quên

                   Một ḿnh có lúc sáng lên lạ kỳ

Một ḿnh nhiều lúc cười kh́

Hai ḿnh có phải diệu kỳ hơn không?!” . . .

Ừ nhỉ! Sống một ḿnh không vợ không con, nhất là về đêm những khi trái trời trở gió cũng cảm thấy lo sợ vẫn vơ. Giá có hai ḿnh th́ dù không nói cũng thấy ấm t́nh và ấm cả căn nhà một pḥng.

Tôi nghĩ đến cái duyên số may rủi của ḿnh trong định mệnh:

Thời cuộc bể dâu sau ngày 30/4/75 th́ 6 năm sau ra khỏi nhà tù “Cải tạo” tôi đă mất vợ ĺa con. Lần lượt cha mẹ già quá văng, ḿnh sống đời ly hương đă11 năm dài với một trời tâm sự u uẩn của người chiến sĩ trước vận nước suy vong, vẫn không thể nào đành ḷng cất bước hồi hương với biết bao niềm thương nổi nhớ không có bạn tri âm để tơ bày tâm sự.

Hàng ngày tôi làm bạn cùng sách báo và cái máy điện toán computer để giao tiếp với cộng đồng khắp thế giới. Những lúc nhàm chán th́ thả rông ra phố chợ hoặc bờ biển bằng xe bus để thư giản tinh thần. Khi trở về th́ viết văn phục vụ lợi ích cho đời.

Gần đây may mắn được bạn bè chỉ dẫn và giúp đỡ, tôi được đến sinh hoạt vui vẻ với Hội Cao Niên ABC rất là thoải mái. Sáng sớm điểm tâm đọc báo rồi tập thể dục dưởng sinh. Có bác sĩ và nhân viên chăm sóc sức khỏe cùng hướng dẫn về phương pháp dinh dưỡng khoa học. C̣n có pḥng massage, lớp học Anh Văn và chơi computer hoặc các môn thể dục nhẹ dành cho người già. Ăn trưa xong có xe cơ quan nầy đưa rước về tận nhà chu đáo. Ngày nào không được đến đây sinh hoạt vui vẻ cùng tập thể, tôi lại cảm thấy nhớ nhung luyến tiếc, mặc dù tại chung cư tôi ở cũng có nhưng phương tiện và nhân số, tuy không bằng.

Người xưa có dạy: Gặp người đáng nói mà ḿnh lại không nói là mất bạn. Cũng có câu: Ánh mắt là cửa sổ của tâm hồn.

V́ lẽ đó, tôi thầm cầu mong phước duyên đưa đẩy một giai nhân đến với ḿnh, có ánh mắt gợi t́nh và nụ cười khuyến khích, giúp tôi có đủ can đảm tỏ t́nh, không câu nệ kỵ tuổi, miễn là có lời dịu ngọt tương kính lẫn nhau, gạt bỏ được quá khứ đă đi qua và tương lai chưa đến, thấu hiểu cái lẽ của vũ trụ là vô sinh bất diệt, là cảnh giới sắc không, là tiền tài danh vọng phù phiếm, để an hưởng những năm tháng thảnh thơi của tuổi xế chiều, bằng tâm t́nh chân thật và ḷng vị tha nhân ái.

Tôi xin mượn 2 câu thơ của một nữ thi sĩ ngày xưa một thời nổi tiếng, để nói lên nỗi ḷng thiết tha mong ước của ḿnh, để thay cho lời tỏ t́nh với người bạn tri âm vẫn c̣n là ảo ảnh:

“ Có phải duyên nhau th́ thắm lại,

Đừng xanh như lá, bạc như vôi”.

Ai có đồng giai điệu t́nh yêu, xin liên hệ cùng Hoành Nguyễn qua E-mail: hoanhnguyen5@yahoo.com .   Trân trọng.

 

          Tái bút:

Nhân dịp Tết Đinh Hợi, Hoành Nguyễn mượn những lời chúc tốt đẹp

          Long Tùng để đem đến nụ cười vui cho quư độc giả và gia đ́nh:

“Sang năm mới chúc mọi người có một bầu trời sức khỏe, một biển cả t́nh thương, một đại dương t́nh cảm, một điệp khúc t́nh yêu, một người yêu chung thủy, một t́nh bạn mênh mông, một gia đ́nh thịnh vượng. Chúc các bà các ông, các cô các chú, các chị các anh, sang năm mới vạn sự như ư, tỷ sự như mơ, làm việc như thơ, đời vui như nhạc, coi tiền như rác, coi bạc như rơm, chung thủy với cơm và sắc son với phở. Chúc vui vẻ.”

(Bài đă được đăng trên Hải Vân online)