TAM ĐỘ MAI

 

 

Bài 1

 

Kiếp này xuân Nhị Độ Mai

Kiếp sau Tam Độ nối dài thủy chung

Vàng sao đỏ máu cờ hung

Gẫy năm móng chín con rồng phương Nam

(Chư Tướng: Nam, Hưng, Hai, Phú, Vỹ)

Lệ mùa ướt đỉnh Chứa Chan

Nên chi ngọc  nát vàng tan chúng mình

Hai người một cõi u minh

Tìm nhau như kiếm tuổi xanh đời đời

Yêu thương chót lỡ một thời

Liền cành chắp cánh xin mời hôm nay

Qua hàm tiếu ghé bán khai

Hai Lần Hoa Nở cõi này ơn nhau

Mình vui lại thủa ban đầu

Đền bù độ ấy cau trầu xót xa

Tốc hành còi thét sân ga

Dìu em toa mộng về nhà kẻo khuya

Bẩy mươi bông thắm đào lê

Hai mươi bông nữa vẹn thề ba xuân

 

Bài 2

 

Nhắc em nhớ bận áo dài

Còn anh khăn đóng mình khai hội mùa

Hoa đào nở thắm cành xưa

Một chùm xuân mới đã vừa sắc hương

Đường thôn thơm ngát cỏ non

Những ngày bão tố em còn nhớ không

Giặc về mã tấu cùm gông

Dép râu dẫm nát cụm hồng cội mai

Ơn trời Nhị Độ hôm nay

Còn cho Tam Độ muôn ngày hôm sau

Tình vui tình cuối tình đầu

Tình thương nên mới bắc cầu tình thơ

Rồi tình yêu đến như mơ

Đến như tình đến không ngờ tình si

Ai đời người bỏ người đi

Cầm bằng nước chẩy khôn về nguồn hoa

Sáng nay vũ trụ bao la

Trên trời dưới đất giữa ta với mình

Lại tìm trong đóa môi xinh

Những thơ những mộng những hình bóng xưa

 

Bài 3

 

Mắt em buồn thấu cổ kim

Mắt xưa của mẹ qua miền ly hương

Gót son sỏi đá tơ vương

Một mình trăm nỗi đoạn trường ủ ê

Cành thương lá nhớ tái tê

Nhớ thương thuơng nhớ xuân về hội hoa

Tóc mai dài vắn lệ sa

Thơ chìm vào nhạc chan hòa thanh âm

Đôi bờ than lặng khóc thầm

Đôi thân những tưởng cát lầm thế thôi

Cái qua thật đã qua rồi

Cái còn là chuỗi ngày đời hôm nay

Giặc về đá nát vàng phai

Nội thù có một không hai oán thù

Cờ đào đẫm máu mùa thu

Núi xương đổ xuống sông Ngô ích gì

Dong thuyền biển sóng ra đi

Vững tay chèo chống ngày về chẳng xa

Trong mình đã sẵn có ta

Trong ta nở rộ ngàn hoa ân tình

Chuyện thơ hóa chuyện chúng mình

Dài đuôi con mắt lâm hành xưa sau

 

Bài 4

 

Tìm nhau như đuổi bóng mình

Năm mươi năm một lộ trình xuyên sơn

Đường thông thủy đá rêu trơn

Leo vòng cao độ chon von đỉnh trời

Hỡi ơi người khát khao người

Muôn ngàn còn lại cõi đời chút thơ

Cho nhau biết mấy cho vừa

Xin cho nhắm mắt đợi chờ bên kia

Hẹn nhau cõi thật hương  quê

Không thương nhớ chẳng não nề đớn đau

 

Quân về theo ánh hỏa châu

Vẹt đôi giầy trận tuyến đầu dọc ngang

Trời xanh rực rỡ Cờ Vàng

Quân Khu bỗng trắng cờ tang đọa đầy

Tang thương cuộc biển dâu này

Bắc Nam thôi cũng một bầy lê dân

Dù cho núi cách sông ngăn

Cội mai vẫn nở thêm Lần Thứ Hai

Hẹn nhau Tam Độ mãn khai

Tình vui rực đóa môi ai nét cười

 

Bài 5

 

Fan- xi- păng Phản Tây Phàn

Đổi thay Việt hóa nên Hoàng Liên Sơn

Đà Giang Thập Vạn Đại Sơn

Mười Hai Châu Thái mỏi mòn châu rơi

Hương Giang nhồi nhét “thú người”

(Tầu chở hàng hóa và xúc vật)

Hải Phòng lại ép cá mòi toa than

Ngô Văn Hùng lệ đẫm khăn

Trút hơi chẳng một chỗ nằm trong toa

(Trung Tá Ngô Văn Hùng  chết ngộp ở thế đứng)

Chiếu chăn mồ lạnh qua loa

Bên đường thiên lý bạn ta khuất chìm

 

Huyệt em đào sẵn trong tim

Thù nhà nợ nước vùi êm mộ này

Cơ trời còn có hôm nay

 Mai Nhị Độ Bán Cầu Tây ơn lòng

Dìu nhau vào cõi trời không

Mai Tam Độ thoát khỏi vòng trầm luân

Thiều quang chín chuc ngày xuân

Liền cành chắp cánh bước lần nẻo xưa

Lá me phảng phất gieo mưa

Áo em tím ngát phất phơ Địa Đàng

 

Bài 6

 

Đầu thơ anh để trên mây

Ngàn sao nhật nguyệt đêm ngày ở chung

Chiếc thân lấm láp bụi hồng

Bại vong gặp bước khốn cùng như ai

Giặc ngồi chót vót chỉ tay

Bùn nhơ bước bước đọa đầy đôi chân

Vai gầy nặng chĩu tháng năm

Dài trang lệ sử than thầm khóc im

Bên trời bảng lảng bóng  em

Hoa trôi sóng vỗ nổi chìm biển xanh

Môi nào cắn chặt môi anh

Tay nào hóa rắn quấn quanh thân ngà

Đê mê nỗi thịt niềm da

Giặc canh ta vẫn ta và em thôi

Bên nhau cuối đất đầu trời

Trong nhau cả lúc cuộc đời hai phương

Mai Hoa Nhị Độ dâng hương

Hẹn nhau Tam Độ vô thường tử sinh

Tình vui bóng bóng hình hình

Đêm nay mở hội hoa quỳnh trong mơ

 

Bài 7

 

Ai người đi sớm về trưa

Tuyết băng từ bấy đến giờ chưa tan

Nào đâu tiếng hạc cung đàn

Hỡi ơi nát đá tan vàng nẻo mê

Đồng Nai gót giặc kéo lê

Tượng đồng Thương Tiếc còn gì tiếc thương

Người vào trại Đỏ mù sương

Kẻ ra bến bãi kiếm đường cao bay

Rượu còn đâu nữa mà say

Riêng đôi mắt vẫn còn cay thế cờ

Hôm nào chết đứng như mơ

“Hùm thiêng khi đã sa cơ cũng hèn”

 Óc gan chưa trải miếu đền

Quân chưa một trận vang rền súng bom

Mấy người sử ngát hương thơm

Mà ai sao rỉ gươm cùn lưu vong

Riêng ai lòng vẫn bên lòng

Hoa Mai Nhị Độ mùa đông tuyết dầy

Nghẹn ngào tay lại cầm tay

Dẫu sao người vẫn người này người xưa

Gánh đời chưa chĩu lưng thơ

Đường trần chưa ố nhớp nhơ bụi trần

Xin cùng mở hội chào xuân

Hoa Mai Tam Độ cõi thần tiên xa

 

Bài 8

 

Nhớ nhau trăm tuổi không già

Bởi ta là chính cái ta tuyệt vời

Cõi tình hai đứa mình thôi

Tình như một đóa mặt trời giữa trưa

Tình người củi lửa than tro

Chưa qua trăng mật đã vừa duyên tiên

Dẫu đào hoa thắm đào nguyên

Vẫn xin một chuyến thăm miền thế gian

Thế là trâm gẫy bình tan

Thế là cả một cung đàn đứt giây

Dìu nhau vào hội thơ này

Mặt trời chính ngọ ngất ngây nhiệt nồng

Lửa thiêng ngui ngút trong lòng

Lửa từ đáy mặt trời hồng tỏa ra

Tình thương bủa lưới bao la

Nên tình yêu mới chan hòa thiên thu

Ngàn năm mây trắng phiêu du

Non sông Bách Việt sương mù còn che

Nhắc nhau chén ước quạt thề

Bước đi là hẹn gót về mai sau

Tuyết dầy đạp tuyết cùng nhau

Tìm Mai trắng nở bên cầu thời gian

 

Bài 9

 

Xa rừng nhớ cội thương cây

Xa nhau lại nhớ những ngày bến xuân

Tóc bờ vai xõa thanh tân

Gót son thủa ấy chưa lần bụi hoen

Bắc Nam hai ngả sơn xuyên

Con đò Vĩ Tuyến chia miền xót xa

Từ em đổ lệ thương hoa

Từ anh giặc chiếm mái nhà quê xanh

Gót trai nhịp bước quân hành

Qua Vùng Chiến Thuật gập ghềnh núi non

Sáng vừa buôn ấp cận sơn

Chiều tà gạo xấy tiền đồn cầm hơi

Kẻng khuya gác giặc từng hồi

Vọng canh người đánh thức người đăm đăm

Đồn khuya gió lạnh căm căm

Phố phường ai đó còn nằm ươm mơ

Mậu Thân giặc phất hiệu cờ

Mùa Hè Đỏ Lửa vượt bờ sông ngăn

Miền Nam đắp lũy dựng thành

Máu xương xương máu một mình mình thôi

Bẩy Lăm kiệt lực tàn hơi

Cờ Thiêng rụng xuống đất trời còn không

Lệ mùa ngập chín dòng sông

Máu loang đỏ Chín Con Rồng Miền Nam

Người vào cũi Đỏ tân toan

Người đi theo ánh trăng tàn Phương Tây

Ơn Mai Nhị Độ nở đầy

Hẹn nhau lần nữa Độ này Thứ Ba

 

 

 

Bài 10

 

Môi cười lịm giữa môi hôn

Tỉnh cơn dâu biển héo hon đất trời

Tình xưa còn mãi với đời

Than ôi một thủa xa người tưởng đâu

Bảo nhau đứng tựa vào nhau

Mai Hoa Nhị Độ tình đầu tình thơ

Mặn nồng  chất ngất sau xưa

Cái còn là cái bây giờ nghe em

Hết rồi rụng cải rơi kim

Hết rồi sóng nhận chìm thuyền lan

Một thời bến cách sông ngăn

Mắt buồn dư lệ nhẹ lăn má gầy

Gót son thôi bước đọa đầy

Vai thơ thôi hết hao gầy trăng sao

Hoa lê hoa mận hoa đào

Mùa xuân hạnh ngộ đón chào hoa Mai

Bài thơ núi cả sông dài

Ngày mai là một chuỗi ngày Việt Nam

Ơn trời hoa nở Độ Tam

Ai ngăn đựoc cội mai vàng đươm  hoa

Hoa mùa bát ngát lòng ta

Mùa hoa bất tử chan hòa bốn phương

 

Băng Đình

 (Xuân Đinh Hợi, 18 / 24 -2-2007)