NGÀN THÔNG TỰ VỊNH
(Kính dâng Cha Lư để tỏ ḷng ngưỡng
mộ, kính yêu)
Hàng
ngang, dăy dọc,
Mấy ai hay thông mọc từ đâu?
Trải qua bao nắng lửa, mưa dầu,
Ḍng giống vẫn không phai màu Dương Sĩ.
Nhi kim sanh hóa hà vô thỉ?
Tự cổ khai minh tất hữu chung.
Trót sinh ra giữa chốn mông lung,
Thôi cũng mượn gió trăng làm tri kỷ.
Tóc liễu khôn pha mùi tục lụy,
Da sồi nào dễ ánh tà vương!
Ôi cơi ngàn cây cối của t́nh thương,
Cùng chung lại một nỗi niềm hoang dă.
Sống sát cánh cùng hoa thơm cỏ
lạ,
Nâng cao đầu, ngẩng mặt giữa trời quên.
Ngàn sau thông vẫn c̣n tên!
HÀ
PHƯƠNG
(Bài hát nói số 1/2007 – Đấng Trượng Phu)
Cha Nguyễn văn Lư, đối với Đạo là
"Một Thiên Sứ trừ tà, khử quỉ để
đem lại ḥa b́nh cho nhân loại"; đối với
Đời là "Ngọn hải đăng soi
đường cho con tàu Dân Chủ, Tự Do".
Bạo quyền có thể bỏ tù thân xác nhưng không
thể cầm giữ ư chí của
Ngài bởi đă được xă hội nung đúc và
ủy thác cho Ngài làm một đấng trượng phu
đương đầu với bạo lực để
cho thế giới thấy được bộ mặt
thật của cộng sản Hà Nội, chúng dă man và tàn
bạo với người dân của chúng như thế nào?