CỘNG H̉A XĂ HỘI CHỦ NGHIĂ VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
------------------------------------
ĐƠN KÊU OAN
(V/v: Xin giám đốc thẩm bản án số 97 ngày 25/12/1991 tôi có đơn kêu oan ngày 26/3/1992 cho đến nay chưa được cứu xét, tôi đă bị TAND tỉnh Đồng Tháp 2 cấp xét xử oan sai cho tôi, tôi vượt 2000 cây số đến ăn chực, nằm chờ ở Hà Nội từ nhiều năm nay, đến nay đă 15 năm vẫn chưa được cơ quan nào xem xét)
Kính gửi :
- Tổng bí thư đảng cộng sản Việt nam Nông Đức Mạnh
- Chủ tịch nước cộng ḥa XHCN Việt nam Nguyễn Minh Triết
- Chủ tịch quốc hội nước CHXHCN VN Nguyễn Phú Trọng
-Thủ tuớng nước CHXHCN VN Nguyễn Tấn Dũng
Đồng kính gửi:
- Các cơ quan truyền thông đại chúng trong nước và hải ngoại
- Các tổ chức bảo vệ quyền Con người trên khắp thế giới
Tôi tên là : Ngô Thị Kim Em
Sinh năm : 1954
Hiện đăng kư thường trú tại số 439 - ấp Khánh Nhơn- xă Tân Khánh Đông - thị xă Sa Đéc - tỉnh Đồng Tháp.
Tôi làm đơn này kính gửi đến quư ông, để kính mong quư ông xem xét và giải quyết vụ án oan sai, mà tôi là nạn nhân. Nội dung vụ việc tôi xin được tŕnh bày như sau :
Vào khoảng tháng 7/1989, cơ quan Văn pḥng tỉnh ủy đảng CSVN tỉnh Đồng Tháp cử 02 người của xí nghiệp 28/7 (xí nghiệp trực thuộc Văn pḥng tỉnh ủy) liên hệ với tôi để đi mua thuốc lá ngoại lậu ở An Giang về mua bán kiếm lời. Hai người trực tiếp liên hệ với tôi tên là :
- Ông Nguyễn Văn Dũng - cán bộ Văn pḥng tỉnh ủy đảng CSVN tỉnh Đồng Tháp, được cử làm Giám đốc Xí nghiệp 28/7.
- Người thứ hai là ông Trí, phó giám đốc xí nghiệp 28/7
- Việc đi buôn lậu thuốc lá có rất nhiều chuyến. Khi đi mua hàng có lúc thuốc lá lậu được vận chuyển bằng xe ô tô của Văn pḥng tỉnh ủy. Tất cả các chuyến đi, tôi đều được hai ông Dũng và Trí cho tháp tùng. Nếu việc mua bán trót lọt, tôi sẽ được hưởng huê hồng. Tại thời điểm đó việc buôn bán là như vậy. Ngoài ra tôi không làm bất cứ việc ǵ khác. Bởi v́, tôi chỉ là người dân, hoàn toàn không thuộc biên chế, hay được nhận vào làm việc tại Văn pḥng tỉnh ủy Đồng Tháp.
Vào năm 1990, do việc làm ăn của Xí nghiệp do ông Dũng làm giám đốc bị thua lỗ thế nào th́ tôi không biết. V́ khi thành lập xí nghiệp, việc kinh doanh sản xuất của Công ty là những hàng hóa ǵ, th́ tôi hoàn toàn không hay biết.
Nhưng ở các thương vụ đi buôn lậu, ông Dũng đă khai báo là : Tôi được ông tin tưởng giao ch́a khóa kho và tôi đă lấy thuốc mang đi bán, lấy tiền sử dụng riêng.
Trước một sự thật như vậy, các chứng từ trong quá tŕnh điều tra không thu thập được ǵ ngoài lời khai của ông Dũng nêu trên. Nhưng vụ việc vẫn được các cơ quan bảo vệ pháp luật ở Đồng Tháp thụ lư, giải quyết. Trong quá tŕnh bị bắt tạm giam (tôi bị bắt giam từ ngày 01/10/1990) cho đến khi ra trả lời trước cơ quan Ṭa án, sự tŕnh bày của tôi đều không được thừa nhận. Việc điểm này tôi xin được nói rơ như sau :
1- Tôi là người dân ở ngoài, được các ông Dũng, Trí kêu đi tháp tùng buôn bán kiếm lời. Do thời điểm đó việc đi buôn lậu thuốc lá ngoài c̣n tương đối phổ biến, thấy có lời, th́ tôi được 10% trong số lăi đi buôn mà thôi.
2- Thời điểm đó kho đựng hàng nằm trong khu tập thể của Văn pḥng tỉnh ủy (lúc này ở thị xă Sa Đéc). Thủ kho, kế toán là người của xí nghiệp 28/7, tôi không thể và chưa khi nào được tin tưởng giao ch́a khóa th́ ông Dũng có nhà ở tại đó và xung quanh là nhà của cán bộ, nhân viên Văn pḥng tỉnh ủy Đồng Tháp ở, liệu tôi có thể tự do làm việc đó hay không?
Điều đáng tiếc là tôi vẫn bị bắt tạm giam, bị truy tố và xét xử.
Bản án sơ thẩm số 24/HSST của TAND thị xă Cao Lănh đă tuyên phạt tôi 24 tháng tù giam về tội : Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản XHCN.
Thấy bị oan sai và bị các cơ quan bảo vệ pháp luật ép buộc, giải quyết lấy được, nên tôi đă kháng cáo yêu cầu xét xử phúc thẩm.
Kính thưa Quư ông!
Sự việc tôi tŕnh bày trên hoàn toàn đúng sự thật đă xẩy ra. Những lư lẽ mà tôi đưa ra đă không được các cơ quan bảo vệ pháp luật ở Đồng Tháp xem xét một cách khách quan, thận trọng và công bằng. Trong khi ông Dũng nói : Do tin tưởng tôi, giao ch́a khóa cho tôi. Chỉ có như vậy, mà bắt tôi phải chịu tội như vậy là bất công và thiếu công bằng. C̣n tôi tŕnh bày có lư, có t́nh th́ không được tiếp nhận xem xét.
Đoạn mua 14 thùng thuoc la Jét, Dũng về trước giao tiền lại cho Kim Em trả chuyên chở hàng về lời khai không có thật, tôi chẳng dám chuyển hàng về một ḿnh như Dũng khai: Số hàng lớn nếu bị bắt tôi phải làm sao? Tôi khẳng định việc này Dũng khai gian dối, tôi là người làm công, không phải lănh trách nhiệm này!?.
Số thuốc Jét bị bắt, tôi về trước v́ mẹ tôi hấp hối sắp chết, Dũng + Trí ở lại với trách nhiệm và quyết định? Mẹ tôi đă chết ngay lúc tôi về, hai ông có đi đám tang mẹ tôi.
Nếu ông giám đốc Dũng đổ lỗi cho tôi, sao không truy tố ngay lúc đă bị bắt thuốc (tháng 10/1989) mà đến tháng 4/1990 mới truy tố???
Tổng số 23 thùng ông Dũng khai đồng ư cho tôi bán trước 8 thùng, theo giá Dũng đồng ư, c̣n lại 15 thùng tôi bán rồi chiếm đoạt luôn, thật sự nhà của Dũng tôi không dám vào, nơi Dũng ở là khu vực Văn pḥng tỉnh ủy.
Tôi không có nhận ch́a khóa Dũng giao, v́ nơi đó có nhiều cán bộ, vợ con của Dũng cũng ở đó, tôi là dân làm sao dám chuyển 15 thùng Jét (1500 cây) bằng phương tiện nào? được ra khỏi khu vực mà không người thấy.?
Tôi là dân chỉ cần chuyển 1 thùng Jét ra ngoài bị quản lư bắt, chỉ có Dũng mới dám làm việc đó, là người của Văn pḥng tỉnh ủy mới dám chuyển đi mà thôi. Tôi chỉ là người làm thuê cho cá nhân ông, tôi không dính dáng ǵ đến xí nghiệp nhà nước.
Chẳng lẽ ṭa án hai cấp tỉnh Đồng Tháp cho rằng khối thuốc lá Jét ở trong kho nhà ông Dũng là tài sản XHCN th́ tôi thật sự không hiểu? Cách xử lư áp đặt gây oan sai cho tôi mà đáng lư ra tội đó ông Dũng phải gánh chịu số tài sản XHCN là hàng quốc cấm. Một lần nữa tôi không có tội, tôi chỉ là dân làm thuê cho riêng ông Dũng.
Thưa quư ông, quư cấp!
Đă hơn 15 năm kể từ ngày 21/3/1992 là ngày mà TAND tối cao nhận đơn xin giám đốc thẩm xét lại bản án số 97/HSPT ngày 25/12/1991 của tỉnh Đồng Tháp. Tôi đă liên tục gửi đơn xin giám đốc thẩm xem xét lại bản án, giải quyết đúng theo pháp luật.
Nay tôi làm đơn này yêu cầu Ṭa án Nhân dân Tối cao, Viện kiểm sát Nhân dân tối cao, Giám đốc thẩm xem xét lại bản án số 97/HSPT ngày 25/12/1991 của tỉnh Đồng Tháp.
Tôi tha thiết kính mong được sự quan tâm xem xét và giải oan của quư ông.
Tôi cam kết lời khai trên của tôi là đúng sự thật, nếu sai tôi xin chịu trách nhiệm hoàn toàn trước pháp luật.
Tôi xin chân thành cảm ơn Quư ông!
Đính kèm theo đơn :
1- Bản án số 97/HSPT ngày 25/12/1991 của TAND tỉnh Đồng Tháp
2-Nội dung như báo số 137/TANDTC ngày 21/3/1992 của TANDTC.
Hà Nội,ngày 18 tháng 01 năm 2007
Kính đơn
Ngô Thị Kim Em
CỘNG H̉A XĂ HỘI CHỦ NGHIĂ VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
----------------------------------------
Ninh B́nh, ngày 21 tháng 1 năm 2007
ĐƠN BÁO CÁO VÀ PHÚC ĐÁP
Kính Gởi: Đồng chí Tổng Bí thư ĐCSVN - Nông Đức Mạnh
Tên tôi là : Hoàng Trung Kiên con bà Vũ Thị Thục - 83 tuổi mẹ liệt sĩ.
Chỗ ở : Phúc Chỉnh II - phường Nam Thành - Thị xă Ninh B́nh - tỉnh Ninh B́nh.
Ngày 29/12/2006 được Bộ quan tâm cử đoàn công tác về địa phương, tổ chức đối thoại làm rơ đơn khiếu nại đề nghị suy tôn liệt sĩ cho bố tôi là Hoàng Văn Quỳ sau khi ông Tiến nêu lư do, một số cán bộ địa phương không hợp tác khách quan để làm rơ sự thật đưa ra những yêu cầu phi lư. Ngày 1/12/2006 tôi đă làm đơn báo cáo đến đồng chí Tổng Bí thư và Bộ Lao động Thương binh xă hội nay Thanh tra Bộ có công văn số 748/BLĐTBXH-TTr ngày 20/12/2006 do ông Nguyễn Văn Tiến - Phó Thanh tra kư tôi không nhất trí bởi toàn bộ nội dung, trái lời nói ông Tiến phát biểu trong buổi đối thoại tại UBND phường Nam Thành. Tôi xin báo cáo và phúc đáp như sau:
- Ông Đặng Quang Trung - Phó Giám đốc Sở phát biểu :" Yêu cầu có chứng cứ mới hoặc quyết định của huyện Gia Khánh chúng tôi sẽ làm ngay..."
- Ông Trần Văn Lũy nguyên Bí thư nay là chủ tịch phường phát biểu:
"Năm 1997 Quốc hội về kiểm tra, ông Hậu - Vụ phó dân nguyện yêu cầu dẫn vào nhà bà Tiêu và một số người khác ông không cho biết tên, lư do nếu cho biết th́ những người này sẽ bị khủng bố ngay..."
- Ông Trần Đăng Khoa nguyên Chủ tịch nay là Bí thư phường phát biểu:
"Bảy năm tôi làm chủ tịch đă kư khoảng 70 lần vào đơn cho bà Thục, bà yêu cầu ra quyết định giải quyết đơn, tôi không ra v́ nếu ra quyết định tôi sẽ phải ra ṭa...".
Ư kiến gia đ́nh : Tại sao ? Năm 1982 hội nghị xác minh tại xă Ninh Thành không mời cán bộ giao nhiệm vụ cho ông Quỳ năm 1966, mời gia đ́nh tôi đến lại không cho vào?
Tại sao? Năm 1989 hội nghị đối thoại lập nhân chứng giả để đối thoại.?
Tại sao? Năm 1997 quốc hội quan tâm cử người về kiểm tra lại sự việc chính quyền địa phương không dẫn gặp cán bộ đă giao nhiệm vụ cho ông Quỳ năm 1966 lại dẫn gặp bà Tiêu? ông Dinh và bà Tiêu năm 1989 được dựng lên làm nhân chứng để đối thoại. Gia đ́nh có đơn đề nghị, Đảng ủy và UBND xă Ninh Thành kiểm tra xác minh kết luận thời điểm ông Quỳ chết ông Dinh và bà Tiêu không làm cán bộ ǵ? Việc kiểm tra như thế sao gọi là khách quan đúng luật.
- Ông Tiến tóm tắt nội dung hội nghị :" Quan điểm của Bộ không xem xét các văn bản đă có hiệu lực nhưng sự việc không đúng th́ phải xem xét lại. Dân không trách làm sai, chỉ trách chúng ta làm sai không sửa. Khi ra văn bản trả lời phải có tính thuyết phục, sẽ kiểm tra 5 nhân chứng xác nhận cho ông Quỳ có ư kiến tŕnh lănh đạo Bộ xem xét..." Nội dung hội nghị tôi ghi âm. Khi mọi người nghe lại ai cũng khen ông cán bộ trung ương trả lời có khác. Nay xem số 748 họ đều thắc mắc không hiểu do áp lực hay có điều khuất tất lời nói và việc làm của ông Tiến trái ngược nhau.
Kính thưa đồng chí Tổng Bí thư, các vị lănh đạo Đảng Nhà nước, các cơ quan hữu trách ! Trên 30 năm mẹ tôi đi t́m công lư bà chỉ cần bốn chữ :" Công minh, chính trực".
Số 748 ông Tiến lại dựa các văn bản cũ. "Nào là Thủ tướng Vơ Văn Kiệt, nào là Văn pḥng Quốc hội cũng đă xem xét và có văn bản trả lời". Nếu chỉ xem các văn bản trả lời ai cũng cho rằng mẹ tôi là một bà già lẩm cẩm. Nếu cán bộ có đức, quan tâm đến dân xem xét sự việc và cách giải quyết ai cũng bất b́nh. Khi c̣n là Chủ tịch Quốc hội, đồng chí Tổng Bí thư đă xem xét kư nháy vào đơn, nhiều báo chí đă lên tiếng sự thật vẫn không được làm sáng tỏ. Những ông quan cách mạng, những kẻ quan liêu cửa quyền chỉ xem các văn bản trả lời rồi hô :"Đây hây, đa ha".
T́m hiểu sự việc và cách giải quyết tôi thấy có sự bất công nên có đơn gửi Bộ Lao động Thương binh xă hội, ông Bùi Sỹ Lợi đại biểu quốc hội - Chánh Thanh tra Bộ có công văn số 835/ngày 14/11/2005 hướng dẫn làm đơn gửi Tổng Thanh tra, tôi đă gửi đơn đến ông Quách Lê Thanh nhưng không được trả lời. Kỳ họp thứ 9 quốc hội khóa XI trong buổi chất vấn nghe ông giải tŕnh 110 triệu tiền quà biếu, có lẽ v́ ông Tổng thanh tra Quách Lê Thanh mải nhận quà nên không giải quyết đơn dân?.
Ngày 24/2/2006 ông Lợi lại có ư kiến gửi UBND phường Nam Thành, cán bộ phường viện nhiều lư do sau đó họ yêu cầu phải có dấu. Ngày 19/3/2006 tôi gửi thư cho ông Lợi trong đơn nêu :" Bố tôi chết chúng tôi c̣n nhỏ nỗi đau chỉ ập đến rồi tan nhanh, nhưng trên 30 năm mẹ tôi đi lại sự thật không được làm sáng tỏ, lại bị bóp méo, nỗi đau đó c̣n gấp vạn lần. Ông Tiến xem xét có công văn số 9337 ngày 24/3/2006 hướng dẫn : "Trong đơn ông so sánh có trường hợp chết chỉ 3 người xác nhận được lập hồ sơ công nhận liệt sỹ, bố tôi 5 người xác nhận lại không được công nhận liệt sỹ. Thanh tra Bộ đề nghị ông nêu cụ thể các trường hợp đó và gửi đến Sở LĐTBXH tỉnh Ninh B́nh kiểm tra có kết luận, tôi làm theo hướng dẫn.
Ngày 2/6/2006 Sở LĐTBXH có công văn số 1006 trả lời:" Việc lập hồ sơ công nhận liệt sĩ cho ông Hoàng Văn Quỳ thuộc thẩm của UBND phường Nam Thanh. Tôi lại làm đơn gửi UBND phường Nam Thành.
Ngày 7/7/2006 ông chủ tịch phường Nam Thành tự ư ra công văn số 23 hệ thống các văn bản trả lời:" Xem xét cái chết của ông Hoàng Văn Quư để công nhận liệt sỹ không thuộc thẩm quyền giải quyết của UBND phường Nam Thành". Tôi đề nghị ra quyết định giải quyết khiếu nại theo quy định pháp luật họ cố t́nh không ra v́ sợ ra Ṭa.
Như vậy hội nghị đối thoại ngày 29/11/2006 tại phường Nam Thanh là vô nghĩa. Ông Tiến lại dựa vào các văn bản cũ trả lời không xem xét vụ việc như quan điểm của ông phát biểu tại hội nghị và văn bản chính ông hướng dẫn.
Với nội dung trên tôi làm đơn báo cáo và phúc đáp đến các cơ quan xem xét cho biết. Tại sao các trường hợp khác chỉ có 3 nhân chứng xác nhận chính quyền địa phương lại lập hồ sơ công nhận liệt sỹ. Trường hợp ông Quỳ tương tự lại không được lập hồ sơ công nhận liệt sỹ. Tôi xin gửi hồ sơ của bà Nguyễn Thị Điềm, trong đó có ông Nguyễn Văn Áp xác nhận. Hồ sơ ông Hoàng Văn Quỳ, ông Áp là người giao nhiệm vụ và có đơn kiến nghị.
Yêu cầu cho gia đ́nh biết chứng cứ mới là ǵ? Chẳng lẽ gia đ́nh lại mượn người làm chứng cứ để lập hồ sơ như hàng trăm hồ sơ thương binh, bệnh binh giả trong vụ thanh niên xung phong tại tỉnh Ninh B́nh.
Mong đồng chí Tổng Bí thư, các vị lănh đạo Đảng nhà nước, các cơ quan hữu trách xem xét can thiệp để các cấp có thẩm quyền giải quyết một công bằng, khách quan, đúng luật đó là mục tiêu của Đảng cũng là ư nguyện của dân.
Nhân dịp năm mới thay mặt gia đ́nh chúc đồng chí Tổng Bí thư các vị lănh đạo Đảng, nhà nước các cơ quan hữu trách và gia đ́nh sức khỏe, an khang, thịnh vượng lănh đạo đất nước thực hiện đúng mục tiêu đại hội Đảng lần thứ X đề ra và các vị nên chú trọng làm nhiều hơn nói, hơn tuyên truyền trống rỗng. Nếu được như vậy th́ may ra mới khôi phục được ḷng tin của quần chúng nhân dân và cả xă hội.
Người làm đơn
Hoàng Trung Kiên
ĐT : 0989.203278