Hà Tĩnh, ngày 10 tháng 1 năm 2007

BẢN TỐ CÁO TỘI ÁC CỦA CH ÍNH QUYỀN CỘNG SẢN ĐỊA PHƯƠNG

Kính gửi:     - Báo chí quốc tế và hải ngoại

- Các tổ chức bảo vệ nhân quyền

Tên tôi là: Lê Văn Minh

Thôn Đông Cát, xă Cẩm Huy, Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh

Tôi xin tường tŕnh một sự việc như sau:

Cha của tôi là Lê Văn Thiệu sinh ngày 06 tháng 05 năm 1923, là đảng viên dự bị của đảng cộng sản ngày 06 tháng 02 năm 1949. Thành đảng viên chính thức ngày 06 tháng 06 năm 1949 là cán bộ tiền khởi nghĩa và đă qua đời năm 1996. Sau khi có chủ trương của đảng và chính Phủ hỗ trợ nhà ở cho cán bộ tiền khởi nghĩa th́ ông Lê Văn Tỉu là trung tá quân đội nghỉ hưu và là chú ruột của tôi, đă đến nhà tôi và bảo tôi đưa lư lịch đảng của bố tôi để chú làm giúp. Tôi đă đưa lư lịch cho ông Tỉu sau đó ông Tỉu đưa về làm cho tới năm 2002 ông Tỉu và ông Lê Văn Thi là giám đốc trường đảng huyện Cẩm Xuyên và cũng là chú ruột của tôi, thấy hồ sơ đă duyệt xong đă đưa về xă nên hai người đă cấu kết với ông Đặng Ngọc Loan là chủ tịch Uỷ Ban Nhân Dân xă và ông Lê Ngọc Hoá - Bí thư chi bộ; Trần Văn Dưng - thôn trưởng và một số cán bộ khác âm ưu cướp số tiền của bố tôi. Do vậy vào tối ngày 12 tháng 10 năm 2002 chúng viết kịch và mắc loa diễn kịch làm nhục tôi tại Uỷ Ban Nhân Dân xă. Cụ thể là Đặng Ngọc Loan - Chủ tịch Uỷ Ban Nhân Dân xă Cẩm Huy. Sau đó họ đến kéo đến nhà tôi dọa đánh và khủng bố tinh thần tôi. Do uất ức, tôi uống rượu và đâm đầu vào tường định tự tử, nhưng chỉ bị chảy máu. Họ chở tôi vào viện khâu, tại đó họ bảo nhau là cho tôi vài phát tiêm cho chết. Sau khi khâu xong tôi về. Sáng ngày 15 tháng 10 năm 2002, sáng 16 tháng 10 năm 2002 th́ Lê Văn B́nh nói với tôi là chở tôi lên trạm xá tiêm thuốc pḥng chống uốn ván nhưng khi lên trạm th́ cô Nga - ư tá xă Cẩm Huy đă tiêm cho tôi hai lọ thuốc ǵ tôi không rơ rồi B́nh trở tôi về. Khi về nhà th́ trong nhà đă đặt sẵn máy quay camera để họ theo dơi từ phía sau. Khi Nguyễn Thị Hồng lấy cơm cho tôi ăn và cho tôi uống thuốc ǵ đó và cho tôi hai điếu thuốc có tẩm thuốc mê để tôi hút và sau đó chúng tra hỏi tôi và để cho mọi người ở khắp huyện Cẩm Xuyên đến xem. Từ sáng cho tới tối và tôi dậy th́ bị họ khống chế bắt nằm cho tới sáng ngày 17 tháng 10 năm 2002 th́ tôi bị ngất đi. Sau đó B́nh đă đổ nước cam cho tôi tỉnh dậy và sau đó anh Dưng là em rể anh Trần Văn Phúc -  trưởng pḥng h́nh sự công an tỉnh Hà Tĩnh đến chuyền cho một lọ nước và tiêm một mũi, tối hôm đó tôi nằm ngủ. Đến sáng 18 tháng 10 năm 2002, khoảng 10h trưa th́ có đoàn báo h́nh về th́ họ sợ tôi nói ra nên họ đă đe doạ và tẩm thuốc ǵ đó vào thuốc hút của tôi để tôi hút và đi ngủ, tiếp theo anh Dưng em anh Phúc cho tôi uống thuốc ǵ đó và bảo tôi uống sữa để giải thuốc.

Sáng ngày 19 tháng 10 năm 2002 tôi tỉnh dậy và tôi đă nói rằng chúng tiêm thuốc cho tôi chết đi sống lại nhằm nói linh tinh. Khi tôi nói xong th́ chúng bắn hai loạt súng và tối hôm đó chúng kéo nhau đến nhà tôi, đè tôi xuống giường và cạy miệng tôi đổ thuốc vào miệng tôi và bắt uống thuốc, và sau đó tôi bị bất tỉnh. Khi nghe một tiếng nổ tôi tỉnh dậy th́ có một tờ giấy đang gấp lại như hôm trước. Và người đến nghe tôi nói và cười đầy nhà. Ngày hôm sau có đoàn Chính Phủ về nhưng tối chúng lại kéo nhau tới và sau đó lại đè tôi xuống gường và dùng th́a cạy miệng tôi đổ thuốc vào. Những người đó bao gồm Trần Văn Việt, Lê Hữu Thanh, Nguyễn Xuân Chiến, Lê Hữu Danh, Nguyễn Xuân Quư, Nguyễn Văn Thanh, Nguyễn Xuân Linh, Trần Văn Nam, Trần Văn Hạo, Lê Văn Sâm, Trần Văn Linh. Họ làm cho tôi nằm nói , mà không dậy được, khi tôi mệt quá không nói được nữa th́ họ lại đánh cho tôi một quả để tôi tỉnh dậy, không biết tôi nói những ǵ. Sau đó th́ Lê Văn Thi, Lê Văn Kỳ đến nhà và thuê thầy cúng đến để làm lễ đưa tôi ra khỏi nhà. Khi tôi đi ra th́ chúng th́ chúng cho tôi lên chiếc xe u oát đă chờ từ trước ở cửa nhà tôi. Anh Trần Văn Dũng - thôn trưởng, Trần Văn Liêu - an ninh, Nguyễn Xuân Chí đă ngồi cùng xe chở tôi ra bệnh viện tỉnh Hà Tĩnh sau đó chúng tiêm thuốc để thần kinh tôi bị tê liệt. Sau đó chúng đưa tôi vào bệnh viện thần kinh, nhốt tôi vào trong đó. Tôi đă t́m mọi cách để trốn chạy khỏi bệnh viện về nhà. Khi về nhà th́ tôi có những triệu chứng như bị đi ngoài, ngủ không được, trán nóng lạnh, chảy mồ hôi, chảy chất xám ra hai tai. Khi ăn cơm th́ bị chảy mồ hôi trán và lưng.

Tôi có nhờ chị tôi đi lấy thuốc về uống th́ thấy ngủ được nhưng thường bị đái dầm ra quần không biết. Từ đó đến nay đă hơn bốn năm mẹ tôi nuôi tôi trên gường hoàn toàn. Tất cả việc làm trên của chính quyền xă, huyện, tỉnh cùng với hai người chú ruột của tôi nhằm mục đích cướp đoạt số tiền chính sách của bố tôi để lại. Nay tôi viết bản tố cáo này để đưa ra ánh sáng Công Lư. Tôi xin cam đoan Bản tố cáo của tôi là đúng sự thật.

Người làm đơn Lê Văn Minh