Bản tin tiếp theo về tinh thần đấu tranh ngoan cường của bà con khiếu kiện bị bắt vào đồn công an phường Hàng Bài - Hà Nội ngày 17-01-2007 vừa qua

 

Hồi 8 giờ sáng ngày 17-01-2007, trước cửa trụ sở văn pḥng quốc hội ở số 35 phố Ngô Quyền - quận Hoàn Kiếm - Hà Nội có hàng trăm người dân ở khắp các tỉnh thành trong cả nước kéo về biểu t́nh đ̣i quyền lợi đất đai, nhà cửa, tài sản... bị nhà nước cộng sản Việt Nam cướp đoạt. Lúc này cũng có rất đông công an và mật vụ đứng canh chừng bà con. Bà con vẫn kéo đến ngày một đông hơn, trong số họ có các bà Hoàng Thị Diện quê ở xă Tô Hiệu - huyện Thường Tín - tỉnh Hà Tây; Đường Thị San quê ở thị xă Phúc Yên - tỉnh Vĩnh Phúc; Nguyễn Thị Kỷ quê ở xă Bách Thuận - huyện Vũ Thư - tỉnh Thái B́nh; Thân Thị Giang quê huyện Việt Yên - tỉnh Bắc Giang; Đỗ Thị Luyện quê huyện Sơn Động - tỉnh Bắc Giang… số đông c̣n lại là nhân dân của làng tơ lụa nổi tiếng Vạn Phúc - Hà Đông, đi đ̣i đất bị chính quyền địa phương cướp đem bán cho nước ngoài.

Text Box:  Đồn công an Hàng Bài

Những bà bị bắt sáng ngày 17-01-2007, công an đă biết rất rơ về họ, v́ họ là những người đă đi kêu kiện nhiều năm, họ bị bắt rất nhiều lần. Hôm nay trước mặt hàng trăm công an, mật vụ ch́m nổi họ không hề tỏ ra sợ sệt. Như bà Hoàng Thị Diện kêu to : “Báo Công Lư đây, báo của Ṭa án nhân dân tối cao đăng về vụ quan tham ăn đất của nhà tôi 20 năm không chịu nhả ra đây”. Sư thày Đàm B́nh th́ mang biểu ngữ kẻ ḍng chữ : “Nhà sư Thích Đàm B́nh bị cướp mất chùa, 15 năm nay đi kiện chưa

được cấp nào giải quyết”. C̣n chị Dương Thị Xuân khi mới vừa đến cửa văn pḥng quốc hội th́ đă bị bọn mật vụ gọi ra đe : “Chị Xuân, ai cho chị đến đây, tôi cảnh cáo chị”. Mật vụ rất ngại có mặt chị Xuân ở đây, chúng vẫn nói là bà con đừng nghe chị Xuân nói v́ chị tuyên truyền tư tưởng tự do ngôn luận, kêu gọi dân chủ và chúng vu cho chị Xuân là đi lấy tin tức để bán tin, đưa tin cho báo Tự do dân chủ mà chị được phân công là thư kư ṭa soạn. Chị Xuân hỏi : “Tại sao tôi không được đi kêu kiện, cướp nhà của gia đ́nh tôi 20 năm nay tôi đi đ̣i lại cấm là sao. Sở công an Hà Nội tháng trước cho người đến cơ quan chồng tôi đe dọa, bảo là tôi đến các cơ quan có thẩm quyền mà kêu sao hôm nay tôi đến đây lại cấm”. Mặc cho chúng dọa, chị Dương Thị Xuân vẫn giơ cao tờ báo có ḍng tít : “Ông bộ trưởng đầu tiên xúi dân đi kiện” và nói to bà con hăy nghe ông bộ trưởng này bảo thay v́ đút tiền hối lộ quan tham, bà con hăy đi vạch mặt bọn tham nhũng, ức hiếp cướp của của bà con…!!!”

Công an, mật vụ biết không đe dọa được các bà này, chúng gọi nhau đông hơn và xông vào bắt các bà lăo trước mắt hàng trăm người biểu t́nh và người đi đường thấy cảnh bất b́nh đứng lại xem. Mấy thằng mật vụ thanh niên lực lưỡng đáng tuổi con cháu các bà xông vào bấm huyệt bà Diện xô đẩy lôi bà lăo lên xe; đứa kéo giằng đứa đẩy sau lưng nhà sư, thầy Đàm B́nh phải kêu lên : “Tránh ra tôi tự lên ô tô các ông là công an chứ có phải đầu gấu không mà tôi phải sợ”; thằng th́ lật ngửa nón bà San, 72 tuổi rồi chửi : “Bắt con mụ già này”; đứa xông lại giằng lôi bà Giang, bà Luyện gây nên một trận giằng co không cân sức giữa thanh thiên bạch nhật. Mấy bà lăo trên dưới 70 tuổi không chống được mấy thằng mật vụ CS lực lưỡng lại có vơ nghệ đang sung sức hằm hè, nhảy vào cắn xé, bắt nạt mấy bà già. C̣n bà Kỷ đang bị ốm th́ bị chúng xông tới lôi kéo xấp ngửa, mặt suưt đập xuống sàn xe ô tô; đứa chạy tới giằng xe đạp chị Xuân quăng lên ô tô, mấy tên mật vụ chỉ khoảng 30 tuổi lôi bà Tuyết 60 tuổi quê ở Đồng Nai hô : “Bắt nốt mụ già này…” Cảnh tượng náo loạn cả đoạn phố trước cửa văn pḥng quốc hội, nơi cơ quan đại diện cho quyền lợi của nhân dân, thể hiện sự bất lực của cả một đám công an lực lưỡng không đi bắt được ai hóa ra chỉ để đe dọa mấy bà già. Nhưng tinh thần các bà rất kiên cường, khi bị bắt ngồi trên xe các bà phản đối luôn : “Tại sao không bắt thằng cướp nhà, cướp của của chúng tôi mà lại đi bắt mấy bà lăo thế này ???”.

Cánh mật vụ sau khi bắt được các bà, các chị lên ô tô chúng hí hửng quay lại và đe số bà con người quê Vạn Phúc tỉnh Hà Tây c̣n ngồi đấy : “Các bà đừng nghe mấy mụ kia để làm loạn…” Số đông bà con này là nông dân của tỉnh Hà Tây bị nhà cầm quyền cướp đất chia nhau bán lấy tiền đút túi. Họ cũng rất dũng cảm, trên đầu họ có các biểu ngữ như : Nhân dân Do Lộ, ba cánh đồng bỏ hoang; dân làng cách mạng Vạn Phúc lên án bọn quan lại địa phương tham nhũng cướp đất của dân nghèo chúng tôi !!! Nhưng họ vẫn c̣n chưa hiểu hết quyền khiếu kiện của ḿnh nên nghĩ mang biểu ngữ đảng cộng sản Việt Nam quang vinh th́ chắc đây là cái bùa hộ mệnh sẽ không bị bắt như mấy bà già vừa rồi. Hơn nữa số dân cả làng kéo ra Hà Nội đi biểu t́nh ngày hôm nay lên đến mấy trăm người, nên bọn mật vụ đành chịu phải để bà con ngồi tiếp tục biểu t́nh tại trước văn pḥng ủy ban thường vụ quốc hội CSVN số 35 Ngô Quyền. Cần nhắc lại là đây là nơi mà hơn 4 tháng về trước vào năm 2006 đă có hơn 1400 nông dân thuộc 3 xă của huyện Văn Giang tỉnh Hưng Yên đă kéo đến bao vây biểu t́nh trong nhiều ngày liền làm tê liệt mọi hoạt động của cái văn pḥng quốc hội đầu năo này. Cuộc biểu t́nh lớn nhất này của nông dân vùng ven Hà nội đă gây tiếng vang lớn trên dư luận trong nước và nhất là quốc tế. Kết cục chính phủ CSVN đă phải cử phó thủ tướng CS Trương Vĩnh Trọng tiếp dân và kư quyết định tạm hoăn triển khai thu hồi hơn 500 hec ta đất ruộng của nông dân mà đền bù hết sức rẻ mạt gần như cướp trắng của họ. V́ thế, nhà nước CSVN mới tạm thời giải tán được cuộc vây hăm, biểu t́nh có quy mô lớn nhất từ trước đến nay xảy ra ngay giữa trung tâm thủ đô Hà Nội.

Sau khi bị bắt giam vào đồn công an phường Hàng Bài, số các bà khi bị bắt về đồn đă khảng khái yêu cầu công an phải lập biên bản phạt công an v́ công an bắt người trái phép, cản trở người khiếu kiện, chính công an là người vi phạm pháp luật. Một bà nói : “Các ông đă học luật chưa, các ông có biết các ông vi phạm vào điều bao nhiêu của bộ luật h́nh sự không ?”. Sư thày Đàm B́nh đọc to điều 132 của bộ luật h́nh sự của nước CHXHCNVN và điều 71 hiến

pháp và tuyên bố công an đă vi phạm trắng trợn vào các điều luật trên về tội cản trở người khiếu kiện. Công an không biết nói ǵ đành giả bộ ngồi im, một bà bảo : “Các ông ấy không thuộc luật th́ sao lại làm nghề công an hay các ông ấy không biết luật v́ có đi học đâu mà có bằng, chắc là bằng rởm, hay là đi mua đấy!!!” Thấy vậy, chị Xuân nói : “Các ông ấy (công an) có thuộc luật đấy, nhưng hôm nay các ông ấy ngồi xổm cả trên luật rồi, các ông ấy muốn bắt ai là bắt, thích đe ai là đe, thích giam ai là giam”.

Đám công an thấy bị bẽ mặt, chúng liền để cho bà con ngồi ở đấy từ 9 giờ đến 12 giờ trưa, chúng không cho ăn uống ǵ cả bà con thấy vậy phản đối đề nghị thả bà con ra. Nhưng đám canh gác nhất quyết không cho đi đâu, các bà phản đối : “Chúng tao có bị bắt đâu mà tại sao không cho chúng tao đi về, đến đi vệ sinh cũng phải chờ người dắt và đi theo canh chừng”. Mà toàn là đàn ông đi theo đàn bà thế này để làm ǵ. Bà Diện bảo : “Sáng nay tôi đă được ăn ǵ đâu, sáng phải dậy đi thật sớm đến trụ sở bộ Tài nguyên môi trường để gặp ông bộ trưởng đề nghị ông ấy giải quyết trả đất nhà c̣n thiếu. Sau đó đi đến 35 Ngô Quyền tưởng gặp được ông đại biểu quốc hội nào chân chính dám dũng dảm đứng lên bảo vệ dân để đưa đơn kêu cầu, ai dè đến gặp toàn bọn đầu gấu, du côn nó bấm huyệt rồi bắt vào đồn thế này. Bà Kỷ người ốm mệt thều thào nói : “Tôi ốm quá, hôm nay cố lần bước theo bà con đi khiếu kiện lúc năy tưởng ngất ở vỉa hè, may được cô Xuân mua cho bát cháo nóng mới hồi được một ít th́ bị công an lôi đẩy suưt đập mặt xuống sàn ô tô. Sao chúng nó dă man thế, ốm không tha già không thương. Bọn này nó có ḷng thương, lương tâm đối với người dân, đồng loại của nó nữa không. Chúng nó   c̣n tư đạo lư đồng bào nữa không ? Sao nó nói trên ti vi th́ hay thế, nào là nhà nước của dân, do dân v́ dân thế mà đàn áp, khủng bố dân giữa đường giữa phố thế này. Mà nó không biết nhục hay sao mà đi bắt mấy bà già ốm đau rồi vu vạ cho người già, nó không sợ ăn ở c̣n có trời nữa à”.

Khoảng 12 giờ 30, không được công an cho ăn uống và đợi bà con đă mệt lả rồi công an cho mấy tên ăn mặc áo dân sự, quần đen vào gây sự với bà con. Một tên chửi bới thóa mạ nhà sư Đàm B́nh, tên này buông lời rất thô tục, bỉ ổi nhưng bị bà con kịch liệt phản đối. Một bà khuyên : “Cháu ơi, xúc phạm nhà chùa là có tội đấy”. Tay công an giả danh lưu manh này được thể quay lại gây sự tiếp với bà Luyện người ở Bắc Giang. Thằng này mở mồm chửi luôn : “đ… mẹ mày”, thấy hắn là thanh niên chưa đến 30 tuổi mà chửi không biết ngượng mồm mấy bà già ngạc nhiên quá liền nói : “Chú ơi sao chú lại chửi người già như vậy, chú là công an chú có thuộc 6 điều Bác Hồ dạy đối với dân như thế nào không, hay Bác Hồ dạy chú chửi bậy như thế nàyTên này bị mấy bà vạch mặt như vậy tức tối xông vào định đánh nhà Sư, bà Luyện ra đỡ cho sư thày th́ nó quay chân đá thẳng vào bà Luyện. Mọi người phẫn nộ đứng lên tố cáo : “Tại sao ông đại úy công an Lư Công B́nh ngồi đây mà người vào chửi dân, đánh nhà sư, đánh người già ngang nhiên như thế này, ông có bảo kê nó không”. Ông đại úy chống chế trả lời : “ Nó là người ngoài đường”. Xin được nói rơ : buồng ông B́nh bắt các bà già ngồi giam và ông ngồi cùng canh gác là pḥng trực ban của trụ sở công an phường Hàng Bài ở số 49 phố Trần Hưng Đạo - quận Hoàn Kiếm - Hà Nội là 1 căn pḥng bé nhỏ chỉ khoảng có 6m2. Lúc đó có 8 người đàn bà và ông B́nh, pḥng nhỏ nên mọi người chỉ ngồi sát vào nhau chứ không đứng lên đi lại được. Các bà có đứng lên đi lại th́ công an canh gác bắt ngồi xuống ngay, ngoài cổng cách có mấy bước chân là hàng chục công an, mật vụ, dân pḥng đeo băng đỏ được lệnh giam giữ theo dơi các bà già, vậy sao người ngoài có thể vào được. Tên thanh niên chửi, đánh dân này đứng sát ngay cạnh Lư Công B́nh, nên khi nghe công an B́nh nói vậy các bà bảo ngay : “Ông nói thằng này ở ngoài đường vào đây, tôi thấy nó đang đứng nói chuyện với mấy ông công an kia ḱa, nó đang từ trong pḥng của công an ra kia”.

Thấy tất cả các bà bị bắt rất dũng cảm, trả lời công an phải cứng họng nên công an biết khủng bố tất cả bà con th́ sẽ bị dân tố cáo lại càng bẽ mặt, chúng liền dùng thủ đoạn xảo quyệt, ranh ma, là bắt từng người một tách ra các pḥng khác nhau để tiện đàn áp. Chúng bảo chị Xuân là người lănh đạo dân khiếu kiện và xông vào lôi gọi chị Xuân đầu tiên, chúng cho mấy thằng đàn ông lực lưỡng xông vào xốc nách kéo chị Xuân đi, mặc cho mọi người và chị Xuân phản đối. Mấy tay đàn ông này kẻ bấm huyệt tay kéo, thằng đứng đằng sau đá chị Xuân, dă man hơn khi đă tách riêng được chị Xuân vào trong pḥng kín thằng xông vào kéo tóc lôi chị Xuân lên ghế, thằng dằn ngửa chị nhằm dùng nhục h́nh uy hiếp chị Xuân. Không những hạ nhục chị Xuân như vậy, chúng c̣n mang máy ảnh ra chụp h́nh. Chị Xuân thấy vậy nén đau chỉ thẳng vào đám công an mật vụ thét lớn : “Thằng Nguyễn Trường Sơn kia tại sao mày lại đê hèn sai người đánh tao như vậy”. Đám mật vụ trong pḥng gần 10 tên đàn ông lực lưỡng cao to và 1 nữ mật vụ người cao to gần 1m70 hoảng sợ hỏi “Chị gọi ai là thằng”. Chị Xuân đáp : “Trong này chỉ có một ḿnh Nguyễn Trường Sơn là dám mặc quần áo công an, đeo biển mà tại sao lại để đánh người dă man như thế này”. Nguyễn Trường Sơn chống chế theo cái vở cũ rích : “thằng ấy nó ở ngoài đường”. Nghe trả lời kiểu láo lếu như vậy, chị Xuân bảo đây là pḥng hội họp của công an, kín cổng cao tường trên có treo các khầu hiệu “Đảng cộng sản Việt Nam quang vinh”, rồi “công an nhân dân Việt nam kiên quyết thực hiện lời bác Hồ dạy 6 điều : Đối với nhân dân phải kính trọng lễ phép…”.  Và trước mắt ông là công an, sao lại có bọn du côn ngoài đường nào vào đây để đánh người. Các ông ngồi pḥng kín đầy người, súng ống dùi cui lăm lăm thế kia đầu gấu nào dám vào, đầu gấu mà lại đứng nói chuyện với công an thế kia. Bố tôi mua nhà hoạt động cho CSVN từ những năm 1945, nuôi các ông ăn béo mầm để bây giờ ngồi trên cao đàn áp đánh đập chúng tôi có phải không ??? Thấy chị Xuân khảng khái như vậy những tên đánh chị Xuân len lén chạy mất, bọn c̣n lại hạ giọng mời chị Xuân ngồi xuống làm việc. Tên chụp ảnh định chụp h́nh tiếp, chị Xuân xơa hết tóc xuống và bảo : “Hăy chụp đi lúc năy thằng kia nó túm tóc lôi người như thế này này, thằng th́ đê hèn đánh từ đằng sau dấu vết c̣n đây này chụp đi mang về mà tố cáo với giám đốc các ông cho quân đánh người giữa trụ sở công an, giữa thủ đô ngàn năm văn vật. Mà sao hèn thế, đàn ông lực lưỡng đánh đàn bà mà cả chục thằng xông vào đàn áp tao, mà chỉ dám đánh đằng sau, sao không dám đeo biển sợ tao biết tao vạch mặt có phải không ?” Đám mật vụ CS đành dụ dỗ chị viết biên bản, chị Xuân nói : “Các ông lập biên bản đi ghi rơ công an đánh người, bắt người đi khiếu kiện, nhà chúng tôi bị ṭa án cướp bây giờ các ông lại đánh người để bịt mồm, bịt miệng dân không cho đi tố cáo, vạch mặt bọn tham nhũng có phải không? Một thanh niên hỏi tên tuổi của chị Xuân, chị Xuân liền hỏi lại : “Ông không mặc quần áo công an, không đeo biển hiệu tôi biết ông là ai mà trả lời hay ông lại như thằng vừa đánh tôi, túm tóc tôi dằn tôi ngửa ra đằng sau như vừa rồi”. Thấy không hỏi được ǵ, một tay đàn ông to cao bắt chị Xuân phải đưa túi xách ra để khám theo như hắn nói để t́m tài liệu. Chị Xuân phản đối không đưa, hắn liền lôi giật túi từ người chị và mở ra lục lọi một hồi. Biết có đánh chị Xuân cũng chẳng được việc ǵ lại c̣n bị chị vạch mặt, chỉ tên, nên đám mật vụ đành phải để chị Xuân ra ngồi lại pḥng thường trực cùng bà con khiếu kiện.    

Trong vụ đánh đập bà con khiếu kiện hôm nay là thủ đoạn của công an đàn áp Phong trào dân chủ đang dâng lên mạnh mẽ của đồng bào trong nước do thủ tướng công an Nguyễn Tấn Dũng trực tiếp chỉ đạo dưới chỉ thị của bè lũ tập đoàn độc tài, đảng trị Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết… Chúng run sợ trước sự đấu tranh kiên cường đ̣i nhân quyền của bà con cả nước trước thảm họa cả dân tộc đang bị cướp hết đất đai, cướp tất cả các quyền làm người chính đáng như tự do mít tinh, tự do lập hội, tự do ngôn luận… Hôm nay, chúng đánh chị Xuân và bà con để ḥng dập vùi phong trào dân chủ, do chúng sợ số bà con này nếu đứng khiếu kiện ở trước cửa văn pḥng quốc hội sẽ làm gương động viên các bà con mới lên kiện của tỉnh Hà Tây. V́ chúng biết chị Xuân là một người đă học đại học sư phạm, sau khi tốt nghiệp ở lại trường làm cán bộ có thời gian làm việc tại văn pḥng quốc hội. Chị Xuân là con của cô ruột nhà báo Nguyễn Khắc Toàn, từ khi anh Toàn được thả từ nhà tù về chị Xuân đă cộng tác với anh Toàn và cùng tham gia phong trào dân chủ. Từ tháng 8-2006, khi tờ tập san Tự do dân chủ được ấn hành mà chị Xuân là thư kư của tờ báo th́ công an luôn bao vây theo dơi và liên tục bắt chị Xuân. Nên thấy chị Xuân có mặt tại các cuộc biểu t́nh khiếu kiện, công an CSVN liên tục đe dọa chị rất nhiều. Ngày 29-5-2006, lần đầu tiên chị Xuân bị công an CSVN bắt khi đi trên đường Thanh niên cạnh Hồ Tây – Hà Nội, th́ đám mật vụ hôm đó đă vừa thông báo vừa đe dọa là “Lần sau sẽ không nương tay với chị nếu chị vẫn họat động đấu tranh dân chủ…” Sau đó chúng c̣n bắt chị nhiều lần, đặc biệt ngày 29-10-2006, cũng trên đường Thanh niên vào buổi chiều chủ nhật chúng đă tổ chức đâm xe để nhằm mưu sát chị Xuân. Do chúng nghe được một dân oan ở Thái B́nh tên là Thông báo cho công an là : “Chị Xuân đưa người đến gặp cụ Hoàng Minh Chính, nhà báo Nguyễn Khắc Toàn để bàn việc của Đảng Dân Chủ 21”. Hôm khám nhà chị Xuân chúng xới hết đồ đạc, lục tung nhà chị lên để t́m mong các tài liệu dân chủ lấy cớ bắt giam chị. Hôm đó chúng gọi chồng chị đến Sở công an Hà Nội, thông báo là đang giữ chị tại trụ sở công an thành phố và yêu cầu chồng chị cho khám nhà khẩn cấp. Sau đó chúng c̣n gọi chồng chị rất nhiều lần để đe dọa, khủng bố gia đ́nh chị. Đến ngày 15-12-2006, chúng đến tận cơ quan trường học nơi chồng chị Xuân làm việc đe dọa chồng chị và bảo : “Anh về nói với chị Xuân chúng tôi chuẩn bị bắt chị Xuân”. V́ thế hôm nay chúng cố t́nh đánh chị để nhằm làm cho chị nhụt chí, sợ hăi không dám đi đến các cuộc biểu t́nh cùng bà con khiếu kiện, tuyên truyền cho bà con tư tưởng tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do biểu t́nh, mít tinh và tinh thần đấu tranh đ̣i dân chủ hóa đất nước…

Sau mấy tiếng tra tấn, khủng bố riêng từng bà không được, bọn mật vụ lại đành phải cho các bà ra ngồi tập trung tại pḥng thường trực. Các bà sau khi bị công an tra tấn, đàn áp như vậy đều ngao ngán, chán cho cái thế sự hôm nay. Một bà bảo : “Tôi tố cáo cái thằng lúc năy đứng ở 35 Ngô Quyền bấm huyệt tôi, nó đứng kia cạnh công an đấy, cái thằng đi giày ba ta trắng, mặt đen tái dại kia ḱa th́ công an lại bảo nó là người đi đường. Tôi hỏi lại sao nó lại đứng ở trong đồn công an th́ 1 tay mật vụ lại bảo nó là phường bát âm”. Một bà hỏi : “Sao công an CS lại có phường bát âm, công an cũng đi thổi kèn đám ma, hay công an có người chết”. Bàn tán măi bà con mới biết là công an chống chế để che tội đánh dân khiếu kiện, một bà chép miệng :”Công an thế mà điêu, điêu như sứa ấy”. Bà ở Bắc Giang th́ căm phẫn nói :”Chúng tao nghe theo lời đảng CSVN đi chống bọn tham nhũng, thế mà mới đưa đơn vạch mặt lũ tham nhũng đă bị chúng bắt, chúng hạch đủ điều thế này”. Bà nữa tiếp : “Ở quê tao, 8 xă liền người ta bảo đừng có nghe bọn cộng sản nói, chống tham nhũng th́ chúng nó chết hết à!!!. Công an CSVN tàn ác lắm, chúng nó gian ác hơn cả bọn phát xít”.

Bà Diện th́ bảo : “Lúc năy hỏi công an thế chỉ v́ có bài đăng báo Công lư ( Cơ quan ngôn luận của ngành ṭa án CSVN ) mà bị bắt à, hay thằng điện lực Hà Tây nó cướp nhà đất của tôi, nó mang tiền nó rải cho các ông  để các ông bắt người diệt khẩu, để nó ăn của cướp được cho dễ trôi”.

Bà lăo 72 tuổi Đường Thị San nói : “Tao đi thanh niên xung phong về đây, thế mà bây giờ nó cướp nhà, phá nhà tao đă thế nó c̣n đánh người và kiện tao ra ṭa để che đậy của ăn cướp. Hôm nay già lăo thế này mà mấy thằng nó chỉ đáng tuổi con cháu ḿnh, nó xông vào lật nón tôi ra rồi nó chửi rủa bà lăo và c̣n hô bắt con mụ già. Mả mẹ nó chứ tôi cống hiến xương máu cho nó để bây giờ nó có chức có quyền nó chửi lại ḿnh, cái thằng cướp của, đánh người tôi th́ nó không bắt, thật là một lũ gian manh”.

Bà Nguyễn Thị Kỷ kể : “Nhà tôi, mẹ tôi đào 5 hầm bí mật nuôi giấu cán bộ CS, ngày đi cày cấy, tối đi rải truyền đơn thế mà bây giờ tôi gửi đất cho các ông ấy đi vùng kinh tế mới, lúc trở về th́ đất nhà tôi các ông tranh thủ chia nhau ăn hết của chúng tôi. Tôi đi kiện đ̣i gần 30 năm nay mà các ông ấy căi chầy, căi cối khi không căi được rồi th́ chối quanh, chối lấy được”.

Bà Thân Thị Giang năm nay gần 60 tuổi, ở với mẹ già trên 90 tuổi : “Mẹ tôi là mẹ liệt sỹ, em trai tôi hy sinh ở chiến trường để hôm nay các ông ngồi yên ở đây mà đi cướp nhà của bà mẹ liệt sỹ già nua. Đến bây giờ mẹ già không có chỗ ở, liệt sỹ không có nơi đặt bàn thờ thắp hương cúng vong linh, chúng tôi khốn khổ thế mà đi kiện măi chẳng ai ngó đến”.

Sư thày Đàm B́nh bị cán bộ địa phương bảo kê cho người đánh và cướp 2 ngôi chùa của Sư đă 15 năm nay không có cấp nào xem xét, giải quyết cho thầy. Thầy Đàm B́nh nói với mọi người : “Cứ bảo Việt Nam không vi phạm nhân quyền, đàn áp tôn giáo sao dân phải nằm đường đi kiện, số người khiếu kiện không giảm mà ngày càng đông hơn hàng ngh́n, hàng triệu người, c̣n sư th́ chùa th́ bị cướp cho bọn đầu gấu vào chiếm đánh sư, sư cũng phải nằm cửa nhà toa let như thầy hay như thầy Thích Đàm Thoa… Thầy Đàm B́nh trước đây tu hành tại chùa Phí Trạch huyện Ứng Ḥa tỉnh Hà Tây. Khi ở đây thầy B́nh đă cùng các phật tử, nhân dân trong vùng phát tâm công đức xây dựng chùa từ một ngôi đổ nát trở thành khang trang, đẹp th́ bị nhà cầm quyền cướp đuổi thầy đi sang chùa Vũ Nội cũng ở trong tỉnh Hà Tây. Tại ngôi chùa này, thầy B́nh lại cùng mọi phật tử xây dựng tôn tạo chùa Vũ Nội từ một chùa đă bị phá trong những năm 1960 để làm kho rồi sau phá sạch làm sân kho để phục vụ cho cái gọi là “hợp tác xă nông nghiệp xă hội chủ nghĩa”. Mấy chục năm tuổi trẻ thầy chuyên đi xây mới, tôn tạo các chùa nay tuổi đă ngoài 50 chúng cũng không để thầy được yên để tu hành theo đạo Phật. 15 năm nay thầy đi khiếu kiện các cấp trung ương chẳng có ông to, bà lớn nào giải quyết việc của thày mà chỉ thấy công an suốt ngày đi bắt thầy, le đuổi thày như le vịt vậy. Hôm APEC, công an cho hàng chục mật vụ bắt cóc thày trên ô tô khách đưa về giam không cho đi đâu ở chùa tỉnh hà Tây hàng chục ngày. Ngày 01-01-2007, tết dương lịch vừa qua thày đi trên đường phố Quan Thánh - quận Ba Đ́nh - Hà Nội th́ lại bị mật vụ bắt cóc đưa về Hà Tây, khi thày đấu tranh th́ lại nói công an chỉ biết nghe lệnh trên bắt thày, c̣n công an không có quyền trả chùa cho thầy”. Thế là chùa th́ cướp của nhà sư không trả, mà suốt ngày đi bắt nhà sư lại bảo không có đàn áp tôn giáo sao ?

Một nam mật vụ ngồi đấy nghe bà con tố cáo, liền căi ngang : “Việt Nam đâu có vi phạm nhân quyền, đàn áp tôn giáo; đến như Mỹ c̣n công nhận bỏ CPC cho Việt Nam”. Bà khác hỏi : “Thế sao ở ḿnh (nước Việt Nam) sư c̣n bị cướp chùa, đi nằm đường như thế này, sao dân ḿnh lại không tự công nhận cho ḿnh (cho nhà cầm quyền) mà lại phải đi nhờ người khác ở tận đâu bảo ḿnh hay”. Tên này ớ ra, tưởng ḿnh thông tỏ hơn mấy bà già, nay bị mấy người đàn bà vặn cho không trả lời được bèn chạy mất.

Trong túi của chị Xuân có một mẩu chuyện đăng bức thư của tổng thống Mỹ, để động viên tinh thần bà con chị Xuân đề nghị bà con trật tự để nghe chị đọc bức thư. Cánh mật vụ tưởng tài liệu ǵ mà chúng gọi là “phản động” v́ nghe nói là thư của tổng thống Mỹ. Khi chị Xuân đọc to th́ đó là bức thư của tổng thống Mỹ Abraham.Lincoln gửi cho thày giáo hiệu trưởng nơi con trai của ngài theo học. Trong bức thư có đoạn viết : “Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác là những kẻ dễ bị đánh bại nhất…”. Nghe xong các bà như được tiếp thêm sức yên tâm v́ hôm nay nó hèn quá nên mới dùng hàng chục thằng lực lưỡng để bắt mấy bà già ốm yếu tay không”.

Đến khoảng 16 giờ 30 chúng bèn gọi điện cho công an các địa phương của bà Diện, sư thày Đàm B́nh, bà Kỷ, bà San, lên đón các bà về địa phương theo như chúng nói để giải quyết. Thực chất đây là mưu kế tách bớt người để dễ đàn áp, khủng bố. Trong pḥng thường trực chỉ c̣n lại 4 người là bà Giang, bà Luyện, bà Tuyết và chị Xuân.

Tới khoảng 17 giờ, không thấy công an nào làm việc với các bà mà lại cứ rủ nhau chuồn hết c̣n lại có mỗi trực ban ngồi canh các bà già với một số dân pḥng ở ngoài. Mọi người lên tiếng phản đối : Tại sao giam chúng tôi cả ngày mà không cho chúng tôi về, các ông độc ác thế!” . “Đảng cộng sản chúng mày độc tài, ác hơn vua chúa ngày xưa, mấy bà già đi kiện mà cũng bị chúng mày bắt, sao không trả nhà cho chúng tao để mẹ già 90 tuổi phải ngủ ngoài đường, liệt sỹ kh ông có nơi thắp hương. Lúc nào cũng leo lẻo bảo là giải quyết hết dân khiếu kiện rồi sao chúng tao phải đi kiện đến mấy chục năm thế này. Sao chúng mày điêu thế”.  Chị Xuân th́ phản đối : “Tại sao giam chúng tôi mà không có lệnh bắt giam”. Mọi người yêu cầu lập biên bản phạt công an, nhưng Nguyễn Văn Oanh, phó trưởng công an đồn Hàng Bài lại đưa ra biên bản phạt vi phạm hành chính và yêu cầu các bà kư vào nộp phạt rồi mới cho về. Tất cả phản đối ầm lên : “Tại sao lại phạt chúng tôi, nếu vi phạm hành chính th́ phải phạt tại chỗ chứ sao bắt cóc chúng tôi về đây rồi vu vạ cho chúng tôi. Mà lúc năy hỏi sao lại bắt, th́ bảo không ai bắt các bà mà là mời sao công an điêu thế, không thể tin được công an, tao có con cháu không cho chúng đi làm cái nghề hại dân, đánh người này…”.

Đến 18 giờ hơn chị Xuân nói : “Nếu các ông không thả chúng tôi sẽ tuyệt thực tại đồn  công an này” và chị đứng gần sát ra cửa kêu gọi bà con đi đường hăy vào cứu mọi người bị công an vu oan, bắt trái phép”. Bà Phạm Thị Tuyết nhà ở Đồng Nai, đi đ̣i quyền lợi cho mẹ đẻ có em trai là liệt sỹ, nhưng bị các quan tham ăn hết tiêu chuẩn gia đ́nh chính sách  liệt sỹ của mẹ ḿnh. Bà Tuyết ngồi khóc kêu gọi liệt sỹ hăy về chứng kiến cảnh hôm nay bà bị công an bắt giam và chửi rủa bà, làm mọi người không cầm được nước mắt. Cánh trực gác mấy bà núng thế đành phải nói : “Tôi có bắt các bà đâu, tôi đâu muốn giữ các bà, các bà chờ để tôi báo chỉ huy xin ư kiến cho các bà về”.   

Lúc này có rất nhiều người dân cùng đi khiếu kiện lâu ngày ở Hà Nội do sư thày Thích Đàm Nghiên dẫn đầu mang cơm nước đến hỏi thăm tiếp tế cho các bà và nhiều người dân đi đường đứng lại hỏi han. Đoàn tiếp tế này cũng đấu tranh rất mạnh mẽ yêu cầu công an phải thả người bị bắt trái phép và để họ ra về. Sư Đàm Nghiên nói : “Nếu công an không thả các bà ra th́ nhà sư sẽ đi mời các nhà báo đến đây để quay phim, chụp ảnh, đưa tin các bà bị công an bắt rồi c̣n vu oan cho họ”. Các bà khác cũng đấu tranh kiên quyết yêu cầu công an phải thả người nếu không họ sẽ đi đến nhà các ông to bà lớn từ tổng bí thư, thủ tướng, chủ tịch nước… ở khắp Hà Nội để kêu oan cho những người bị bắt. Thấy tinh thần các bà đấu tranh mạnh mẽ, ngoan cường cả trong và ngoài đồn công an như vậy, công an đuối lư đành phải thả các bà ra về. Mà lúc này công an lại c̣n hạ giọng bảo có ai bắt các bà đâu các bà cứ đi đi, thôi các bà về cho nhanh. Mọi người lúc này tuy thấm mệt nhưng rất vui v́ hôm nay tinh thần đấu tranh của các bà kiên cường cũng như t́nh đoàn kết, bảo vệ tương trợ lẫn nhau của các bà khiếu kiện giữa những người bị bắt và những người đến tiếp tế đă làm cho công an CSVN phải chùn tay. Sư thày Đàm Nghiên c̣n tặng cho công an câu : “Bắt thần th́ dễ, tiễn thần th́ khó”, lần sau đừng bắt các bà già không c̣n nghe các bà tặng cho nhiều câu mà c̣n phải van lạy các bà như thế này. 

Chúng tôi cực lực lên án hành động bắt bớ, khủng bố, đánh đập dă man các bà, các chị trong đoàn dân khiếu kiện của nhà cầm quyền Hà Nội và kêu gọi đồng bào trong và ngoài nước hăy giúp chúng tôi tố cáo mạnh mẽ hành động mất hết nhân tính của công an CSVN để ngăn chặn bàn tay của công an CSVN đàn áp, khủng bố người dân. Chúng tôi cũng đề nghị các Tổ chức theo dơi và bảo vệ nhân quyền quốc tế lên án hành động vô nhân đạo này và kêu gọi mọi tổ chức hăy ủng hộ bảo vệ đoàn bà con khiếu kiện, để không cho công an CSVN được lộng hành tự do bấm huyệt bà lăo 70 tuổi Hoàng Thị Diện, đánh chửi thóa mạ nhà sư Thích Đàm B́nh, xúc phạm danh dự các bà Đường Thị San, Nguyễn Thị Kỷ, Phạm Thị Tuyết, Thân Thị Giang; đấm đá bà Đỗ Thị Luyện và chị Dương thị Xuân thư kư báo - tập san Tự do dân chủ như vừa diễn ra ở giữa trung tâm thủ đô Hà Nội văn minh mà CSVN vẫn rêu rao là thành phố v́ ḥa b́nh trong khi đó th́ cán bộ CSVN thoải mái chửi dân tục tĩu, đánh dân dă man.

 

Tường thuật nhanh ngày 17-01-2007,  tại phố hàng Bài - quận Hoàn Kiếm – Hà Nội

Phóng viên dân oan Mai Xuân Thưởng- Quang Minh.

 

Chú thích ảnh trong bài viết này :

Ảnh trên là cổng chính đồn công an phường số 49 phố Hàng Bài quận Hoàn kiếm Hà Nội, là nơi đă giam giữ 8 công dân tham gia tập trung biểu t́nh trước văn pḥng quốc hội CSVN số 35 Ngô Quyền Hà Nội ngày 17/01/2007.Và tại đây bà con khiếu kiện đă bị đánh đập dă man, tàn bạo điển h́nh là chị Dương Thị Xuân cùng nhiều cụ bà và các chị em  phụ nữ khác.

Ảnh dưới là cảnh chụp bản tin công cộng phường Hàng Bài nơi đă và đang đăng nhiều bài báo, tin ngắn có nội dung giáo dục cán bộ, chiến sĩ công an và đảng viên CSVN lễ phép, kính trọng với nhân dân trong xă hội .Nhưng ngay đằng sau bức tường của bản tin phường Hàng Bài chính là nơi công an CSVN đồn này đang đánh đập tra tấn khốc liệt nhân dân hết sức man rợ và vô nhân đạo ngày 17/01/2007 và nhiều lần trước đó.