Nhiều Hăng Mỹ Nhắm Tới VN: Nhờ Chi Phí Rẻ, Lời Nhiều
Khi hăng sản xuất tṛ chơi video của Microsoft bắt đầu nhắm tới việc đưa nhà máy sản xuất nhu liệu ra ngoại quốc hồi năm 2002, Việt Nam hăy c̣n là một miếng xương xẩu khó nuốt trôi. Tuy nhiên, sau khi nhóm nghiên cứu thực tế thực hiện một chuyến du hành dài ngày ở Châu Á, dừng lại Ấn Độ, Hoa Lục và Nam Hàn trở về Mỹ th́ một hăng nhỏ có tên là Glass Egg Digital tại Sài G̣n được biết tới như là một đối thủ hàng đầu. Nhóm nghiên cứu dự án đua xe 3-D trong tṛ chơi có tên là Forza Motorsport được thiết kế trong hộp điều khiển Xbox mang lại thành quả tốt đẹp trong cuộc cạnh tranh với các hăng khác, mối liên lạc giữa Glass Egg và Microsoft (MSFT) trở nên chặt chẽ dần.
Hiện nay, Glass Egg Digital đang thiết kế phần lớn 330 kiểu mẫu khác nhau trong Forza Motorsport số 2. Không chỉ sản xuất Lamborghinis, Maseratis kỹ thuật số và tṛ chơi điều khiển xe Mercedes trên màn ảnh y như thật, người chơi game điều khiển tṛ chơi có cảm giác bị 'phá nát như tương' trong một trận đụng xe kinh hoàng.
Sắp tới, Microsoft dự tính thành lập thêm nhiều tṛ chơi đua xe ngoạn mục đi qua các thành phố nổi tiếng.
Khách hàng của Glass Egg hiện nay gồm Electronic Art (ERTS), Sony Computer Emtertainment Europe (SNE), Codemasters và Atari (ATAR). Được một người Mỹ gốc Việt, Phil Tran, thành lập vào năm 1995, Glass Egg Digital đă đạt mức tăng trưởng tới 50% trong hai năm qua nhờ các sản phẩm 2-D. Công ty này không cho biết chính xác lợi nhuận đạt được là bao nhiêu nhưng tiết lộ rằng doanh thu năm nay sẽ vào khoảng 5 triệu đô la.
Glass Egg Digital không phải là công ty Việt Nam duy nhất đă xây dựng được định hướng tích cực trong việc gia công nhu liệu.
Alive Interactive, một đối thủ lợi hại cũng tọa lạc tại thành phố Sài G̣n, một công ty Mỹ khác, vượt trội trong việc thiết kế mẫu mă trang trí xe hơi, trong khi công ty soạn thảo nhu liệu TMA Solutions cho Nortel (NT), Comsys và Alcatel Lucent (ALU), được thành lập bởi một người VN gốc Canada là Nguyễn Hữu Lễ cũng đă thu hái được nhiều lợi nhuận. Lợi nhuận gia công nhu liệu lớn nhất tại VN hiện nằm trong tay công ty điện toán FPT Corp, trụ sở chính đặt tại Hà Nội, với mức đầu tư lên tới 36.5 triệu đô từ công ty tư nhân Texas Pacific và Intel Capital. Trong Tháng 3, Chủ tịch Intel (INTC) là Craig Barrett đă tới thăm VN để công bố kế hoạch trị giá 600 triệu đô sản xuất thử nghiệm con chip và đưa vào hoạt động một xưởng kinh doanh lên tới 1 tỉ đô.
Trong Tháng 4, Bill Gates cũng đă qua thăm VN và được 7,000 sinh viên chào đón như một ngôi sao nhạc rốc sáng chói tại trường Đại Học Bách Khoa Hà Nội khi ông tới để tŕnh bày nhận định của ḿnh về ngành điện toán VN.
Tuy nhiên, v́ thiếu người nói tiếng Anh lưu loát, sự phát triển ngành điện toán VN vẫn chậm, mặc dù nhiều khách hàng cho rằng điều trở ngại này là nhỏ thôi bởi hầu hết các phương tiện liên lạc đều qua email.
Sài G̣n: Thắp Đèn Chơi Đêm
Đó là một góc Sài G̣n ban đêm, với các bảng hiệu toàn tiếng Anh, khi các cơ sở kinh doanh chạy đua theo nền kinh tế thị trường. Hôm Thứ Sáu, các nước và tổ chức cấp viện đă hứa hơn 4.4 tỉ đô la để giúp Việt Nam giảm nghèo và phát triển kinh tế trong năm 2007, tức hơn 700 triệu đô so với năm trứơc. Bản thăm ḍ của Ngân hàng Hợp tác Quốc tế Nhật cũng cho biết VN đứng hạng ba trong bảng các nơi hấp dẫn nhất để các hăng phát triển kinh doanh.
Giới trẻ Việt Nam thích du học Mỹ
Tác giả: Anne Fuhrmann
Người dịch: Nguyễn Hà Sơn
LTS. - Đây là bản dịch từ bài “Cultural Challenges No Deterence for Vietnamese Studying in U.S,”đăng trên website của New America Media. Người Việt dịch và đăng bài này với sự đồng ư của New America Media.
ST. PAUL, Minnesota - Trang Trần chỉ mới 15 tuổi khi cô quyết định rời khỏi thành phố sinh quán, chào tạm biệt gia đ́nh và những người bạn thân để đi ngoại quốc du học. Cô thiếu nữ người Hà Nội đă lên đường tới St. Paul với hy vọng được thụ hưởng tiến tŕnh giáo dục tốt hơn so với những trường ở Việt Nam .
Trang nói: “Tôi đi Mỹ học v́ tôi mong muốn sẽ vào học đại học ở đây. Hệ thống giáo dục ở Việt Nam rất yếu kém và không có nhiều lựa chọn khác nhau ở bậc đại học.”
Quyết định rời khỏi quê hương để được hưởng một nền giáo dục tốt hơn không phải là điều dễ dàng đối với Trang và cha mẹ cô. Thứ nhất, song thân cô không muốn cho con gái tới một nước xa lạ, nhất là trong khi cô c̣n nhỏ tuổi như vậy. Nhưng Trang đă thuyết phục hai ông bà rằng được đi du học bậc đại học ở Mỹ là một cơ hội hiếm có.
Với sự giúp đỡ của một cơ quan Việt Nam , Trang đă ghi danh theo học trường Nacel International School ở St. Paul , và trù tính sẽ theo học hai năm tại trường này trước khi xin vào đại học. Những tuần lễ và những tháng đầu tiên ở St. Paul là thời gian rất khó khăn.
“Vấn đề lớn nhất là bỗng dưng tôi phải tự lo liệu tất cả mọi chuyện. Đó là thời gian đầy cam go. Tôi chưa quen với chuyện phải tự ḿnh quyết định mọi điều,” Trang, bây giờ 16 tuổi hồi tưởng về những ngày mới đến Mỹ.
Khi c̣n ở nhà, từ chuyện mua sắm y phục, làm bài tập, và đi chơi, cho tới những vấn đề như tiền bạc và cách sắp đặt thời gian hàng ngày, cha mẹ Trang luôn luôn bảo cô phải làm ǵ, hoặc giúp cô lựa chọn những quyết định.
Khi giao tiếp với gia đ́nh chủ nhà người Mỹ đầu tiên, chẳng bao lâu Trang nhận ra nhiều dị biệt về văn hóa giữa Hoa Kỳ và Việt Nam . Thí dụ, cô phải đảm nhiệm vài việc nội trợ. Cô nói: “Bỗng dưng tôi phải rửa bát đĩa và làm sạch nhà. Ở Việt Nam, trẻ con ít khi phải làm việc nội trợ.”
Cô ngạc nhiên khi thấy rằng giới thiếu niên Mỹ tương đối độc lập hơn những người cùng trang lứa ở Việt Nam. Học sinh Việt Nam hiếm khi đi làm thêm để có tiền tiêu. Ngoài ra, Trang cũng ngạc nhiên khi thấy trẻ con Mỹ trong gia đ́nh chủ nhà không kính trọng cha mẹ chúng như chị cô và cô đối xử với song thân ở Việt Nam.
Một số tập quán của người Mỹ cũng khiến cô bỡ ngỡ. Tuy đă có những người bạn từng sống ở Mỹ nói cho cô biết về chuyện học hành và về đất nước này, và cô cũng đă học được nhiều chuyện về họ qua những cuốn phim và sách báo, nhưng đôi khi Trang gặp những cú sốc về văn hóa. “Thí dụ như người Việt Nam thường không hôn nhau ở nơi công cộng.”
Một vấn đề quan trọng khác đối với Trang là thức ăn hàng ngày. Cô nói: “Ở nhà, chúng tôi ăn nhiều rau, trái cây và cá. Thức ăn hàng ngày của người Việt Nam rất lành mạnh.” Gia đ́nh chủ nhà người Mỹ không có th́ giờ để tự nấu các món ăn, cho nên họ thường ăn “fast food.” Không quen với chế độ dinh dưỡng này, Trang đă tăng thêm sức nặng khá nhiều trong ṿng một thời gian ngắn và cô đă phải cố gắng để giảm cân.
Khi c̣n ở nhà, Trang thường dùng xe đạp hoặc những phương tiện chuyên chở công cộng để đi gặp các bạn; hoặc đôi khi cần thiết có thể đi xe taxi. Nhưng hệ thống chuyên chở trong vùng Twin Cities là một vấn đề đầy trở ngại. Trang nói: “Ở đây sự di chuyển thật là khó khăn. Những khoảng cách giữa hai nơi thường rất xa, và hệ thống chuyên chở công cộng rất phức tạp. Ngoài ra, trong một số khu phố, đứng chờ xe buưt cũng là chuyện nguy hiểm. V́ vậy người ta không dám về nhà trễ.”
Một vấn đề quan trọng khác là Anh ngữ. Trang đă học tiếng Anh sáu năm ở quê nhà, nhưng không có dịp để thực hành đàm thoại trước khi sang Mỹ.
Trang là một trong 13 học sinh Việt Nam theo học tại trường Nacel International School trong năm đầu tiên của cô. Bây giờ, tronng năm thứ nh́, cô là một trong 18 học sinh Việt Nam. Trang nói rằng con số học sinh đồng hương của cô sang Mỹ du học ngày càng gia tăng.
Trang nói: “Ngày càng có nhiều người thích đi Mỹ. Mọi người ở Việt Nam đều biết rằng Hoa Kỳ có nền giáo dục tốt hơn.” Và khi càng có nhiều người Việt Nam đi du học ở ngoại quốc th́ phần đông những người này mong muốn sang Mỹ học.
Nhưng khi dành nhiều thời gian để tụ tập với những học sinh Việt Nam hoặc những người thuộc các nước Á Châu, Trang càng khó giải quyết những vấn đề văn hóa và ngôn ngữ hơn nữa. Cô nói: “Hầu hết thời gian trong năm đầu tiên, tôi sống bên cạnh các bạn học đồng hương. Bây giờ tôi hối tiếc về chuyện đó, v́ tôi ít tiếp xúc với người bản xứ. Khi những người bạn Việt Nam về nước, tôi không c̣n có nhiều bạn sau năm thứ nhất.”
Nhưng đă có nhiều thay đổi kể từ năm thứ nhất của Trang ở St. Paul. Cô đă có thêm nhiều bạn từ những nước khác và cuộc sống của cô đă trở thành đa dạng hơn trước. Đồng thời, Trang đă được đưa tới ở trọ trong một gia đ́nh khác có hai đứa con. “Tôi thấy vui khi cùng đi chơi với các con của chủ nhà. Chúng tôi cùng ăn với nhau, nói với nhau nhiều chuyện và chơi những game,” Trang vừa cười vừa nói. V́ chủ nhà mới của Trang thích ăn những thực phẩm của người Á Châu, cho nên cô đă có dịp nấu những món ăn lành mạnh của quê hương. Chuyện học hành của Trang cũng trôi chẩy. Cô nói: “Lớp học không có đông học sinh và các thầy giáo của chúng tôi rất thân thiện. Mỗi khi tôi có câu hỏi ǵ họ sẵn sàng chỉ dẫn cho tôi.”
Sau khi học xong trung học, Trang muốn theo học ngành ngân hàng ở bậc đại học. Sau khi hoàn tất chương tŕnh giáo dục ở Hoa Kỳ, cô sẽ trở về Việt Nam.
Trang nói: “Được đi học ở đây thật là tốt. Nhưng tôi nhớ các bạn và gia đ́nh ở quê nhà, v́ vậy tôi sẽ hồi hương sau khi tốt nghiệp đại học. Nhưng trước khi thực hiện điều đó, tôi muốn ở lại đây thêm ít nhất năm năm nữa.”
CSVN loan báo sẽ sửa hay băi bỏ “biện pháp quản chế hành chính”
HÀ NỘI, 15 Tháng Mười Hai (NV) - “Chính phủ thấy rằng, việc tiếp tục duy tŕ biện pháp quản chế hành chính trong t́nh h́nh hiện nay là không c̣n phù hợp nên đề nghị Ủy Ban Thường Vụ Quốc Hội băi bỏ biện pháp này.”
Bản tin trên trang web của Đảng Cộng Sản Việt Nam cho hay như vậy ngày 14 Tháng Mười Hai, 2006, khi loan tin “Phiên họp thứ 45 Ủy Ban Thường Vụ Quốc Hội” diễn ra chiều 14 Tháng Mười Hai, 2006, và viết tiếp: “Tại phiên họp, các thành viên Ủy Ban Thường Vụ Quốc Hội đều nhất trí cho rằng, trong bối cảnh hiện nay, việc áp dụng quản chế hành chính không c̣n phù hợp nữa và cần được băi bỏ.”
Trong bản tin này, nhà cầm quyền đến nay mới công khai thú nhận là giới hạn: “các quyền cơ bản của công dân như quyền tự do dân chủ, quyền tự do đi lại... của công dân là không hợp lư. Do vậy việc áp dụng biện pháp hành chính này không c̣n phù hợp với t́nh h́nh hiện nay.”
Tin tức nhà cầm quyền Hà Nội sẽ băi bỏ biện pháp “quản chế hành chính” được nhiều báo trong nước loan tải, nhưng mỗi báo có những chi tiết khác nhau.
Bản tin báo điện tử VietnamNet dẫn lời Bộ Trưởng Tư Pháp Uông Chu Lưu, tham dự cuộc họp nói trên, rằng: “Thực tiễn áp dụng biện pháp quản chế cũng bộc lộ những hạn chế. Chúng ta rất khó xác định trường hợp nào là chưa đến mức truy cứu h́nh sự để áp dụng biện pháp này.”
Dịp này Uông Chu Lưu thú nhận rằng các người bị quản chế hành chính: “thường là có tŕnh độ, địa phương rất khó cảm hóa, giáo dục. Chính quyền cơ sở thường lúng túng, bị động khi xử lư các t́nh huống cụ thể, dẫn đến có lúc, có nơi, công tác quản lư bị buông lỏng, không có hiệu quả, tạo tâm lư người bị quản chế coi thường chính quyền.”
Theo bản tin VietnamNet, từ 10 năm nay, Việt Nam chỉ quản chế “197 đối tượng” mà “các đối tượng bị quản chế nhiều lần vẫn không ăn năn, hối cải, thậm chí c̣n phản ứng, chống đối quyết liệt hơn.”
Trong thời gian gần đây, các người đấu tranh đ̣i tự do dân chủ, đ̣i tự do tôn giáo, đều bị công an canh giữ nḥm ngó quanh nhà chặt chẽ hơn trước. Nhiều khi họ bị công an ngang nhiên khám xét thân thể, lục soát nhà và tịch thu tài sản, không theo một thủ tục pháp lư nào như luật lệ của chế độ quy định. Từ nhiều năm qua, Linh Mục Phan văn Lợi ở Huế, các vị ḥa thượng, thượng tọa thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất đă bị quản chế không có văn bản.
Khi diễn ra Hội Nghị APEC giữa Tháng Mười Một vừa qua, công an khóa cổng nhà Luật Sư Lê Thị Công Nhân, Bác Sĩ Phạm Hồng Sơn và những nhân vật đấu tranh dân chủ nổi tiếng trong nước bị cấm bước chân ra khỏi cửa.
Nói rằng sẽ băi bỏ “quản chế hành chính” nhưng tờ Tuổi Trẻ ngày 15 Tháng Mười Hai, 2006 (bản tin thứ hai khác với bản tin thứ nhất của chính báo này ngày 14 Tháng Mười Hai, 2006) thuật lời Nguyễn Văn Yểu, phó chủ tịch Quốc Hội rằng chế độ Hà Nội: “vẫn giữ nguyên biện pháp quản chế tư pháp theo quyết định của ṭa án” mà ông này gọi là “vừa phù hợp với chủ trương của Đảng, vừa đáp ứng yêu cầu hội nhập quốc tế.”
Lời loan báo sẽ “băo bỏ quản chế hành chính” gián tiếp cho thấy chế độ Hà Nội đă bị buộc phải nới lỏng kiểm soát chính trị trước các áp lực quốc tế. Lời chỉ trích gần đây nhất do đại sứ Mỹ tại Việt Nam, Michael Marine, đưa ra ngày 13 Tháng Mười Hai, 2006 khi ông cho hay Hoa Kỳ sẽ tiếp tục áp lực Hà Nội về nhân quyền và gọi những thành viên của “Khối 8406” là “người yêu nước”.
Lời phát biểu của ông đă gây khó chịu cho Hà Nội. Lê Dũng, phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao trong cuộc họp báo thường lệ ngày Thứ Năm 14 Tháng Mười Hai, 2006, trả lời câu hỏi của báo chí ngoại quốc đă nói rằng họ “phản đối người ngoài khuyến khích người Việt Nam vi phạm luật lệ”.
Ngày 12 Tháng Mười Hai, 2006, tạp chí Economist của Anh quốc công bố bản khảo sát về “chỉ số dân chủ thế giới” đă xếp Việt Nam thứ 145 trên 167 nước.
Ủy Ban Nhân Quyền Việt Nam, một tổ chức tư nhân độc lập mới xuất hiện ở Việt Nam, nói rằng chế độ Hà Nội vẫn đàn áp nhân quyền thẳng tay ngay trong Ngày Quốc Tế Nhân Quyền 10 Tháng Mười Hai, 2006, với các bằng chứng cụ thể xảy ra từ Nam đến Bắc.
Ngày 14 Tháng Bảy, 1997, Thủ Tướng Vơ Văn Kiệt kư ban hành Nghị Định 31/CP về “xử lư vi phạm hành chính”. Năm năm sau, nghị định này được “luật hóa” khi Quốc Hội của chế độ ban hành pháp lệnh “về quản chế hành chính” với chữ kư của Nguyễn Văn An, chủ tịch Quốc Hội, ngày 2 Tháng Bảy, 2002.
Điều 1 của pháp lệnh 2002 này xác định “đối tượng” bị “biện pháp hành chính” là “cá nhân, cơ quan, tổ chức có hành vi cố ư hay vô ư vi phạm các quy định của pháp luật về quản lư nhà nước mà không phải là tội phạm và theo quy định của pháp luật phải bị xử phạt hành chính. Các biện pháp xử lư hàn chính khác được áp dụng đối với các cá nhân có hành vi vi phạm pháp luật về an ninh trật tự, an toàn xă hội nhưng chưa đến mức truy cứu trách nhiệm h́nh sự.”
Các bản tin ở trong nước nói rằng một văn bản dưới h́nh thức pháp lệnh “sửa đổi, bổ sung một số điều của pháp lệnh xử lư vi phạm hành chính” sẽ được soạn thảo để Ủy Ban Thường Vụ Quốc hội thông qua trong Tháng Giêng 2007.
Trộm cắp gia tăng cuối năm
VIỆT NAM – Theo tin Thanh Niên, số vụ trộm cắp đang có đà gia tăng vào thời gian “năm hết, Tết đến.” Tờ báo cho biết sáng ngày 15 Tháng Mười Hai, Phạm Thiện Minh Tâm (38 tuổi, ngụ ở Q.2, Sài G̣n) đột nhập vào nhà chị Nguyễn Thị Tâm (22 tuổi, ngụ tại A16/8 KP6, P.An Khánh, Q.2) lấy một số tài sản (khoảng hơn 1 triệu đồng) bỏ vào ba lô.
Khi bị chị Tâm phát hiện, hắn rút dao chém chị trọng thương. Nghe tri hô, chồng chị và em chồng tiếp cứu cũng bị tên trộm chém gây thương tích trước khi tháo chạy. Được tin báo, lực lượng dân pḥng cùng một số người dân đă vây bắt được tên trộm nguy hiểm. Trước đó vào sáng 14 Tháng Mười Hai, chị Lưu Thị Thanh (30 tuổi, ngụ ở Q.G̣ Vấp) đang đi trên đường Lê Đức Thọ, P.17, Q.G̣ Vấp th́ bị Trần Ngọc Ân (16 tuổi, ngụ ở H.Hóc Môn) xông đến kẹp cổ, cướp điện thoại cầm tay. Chị Thanh nhanh trí cắn vào tay tên cướp khiến hắn bỏ chạy, bị công an bắt giữ ngay sau đó.
“Gái gọi” tại Việt Nam tận dụng Internet, webcam
VIỆT NAM - Internet đă bắt đầu ảnh hưởng đến “công nghệ” mua bán dâm tại Việt Nam. Ngày trước, giới trác táng thường nghe qua những danh từ như “call girl,” ngày nay, các cô gái làng chơi dùng cả Internet, thông qua Yahoo Messenger, để “tiếp thị.”
Một phóng sự của phóng viên VnExpress.net, đăng ngày 15 Tháng Mười Hai, 2006, kể rằng các cô gái đưa thẳng số điện thoại của ḿnh lên các trang web ăn chơi. Một cô tên Xuân, “tiếp thị” như sau: “Em là Xuân, sinh viên, cao 1m60, h́nh thức ưa nh́n, kỹ thuật phục vụ chu đáo, nhiệt t́nh. Chỉ xin các anh 300.000 đồng. Cần cứ gọi: 09155071xx.” Có thể bắt gặp những lời quảng cáo này nhan nhản trên các diễn đàn chợ t́nh ảo thời Internet. Kèm theo đó là những h́nh gợi cảm.
So với những chợ t́nh nổi tiếng như Thanh Xuân, Liễu Giai, vườn hoa Pasteur... th́ chợ t́nh ảo xuất hiện nhan nhản trên mạng như www.cuu...., www.dancho.. . Một số em c̣n ghi thêm những lời chào mời như “Hàng chuẩn, giá rẻ bất ngờ”, “Sinh viên cần tiền”....
Một quản trị trang web giải trí đưa c̣n đưa cho phóng viên VnExpress.net một danh sách gồm cả tên, chiều cao, số đo, thang điểm và số điện thoại của hơn chục gái gọi chuyên 'câu khách' qua net. Viên quản trị nói: “Bây giờ thích 'đi' với em nào th́ gọi thẳng vào di động chứ cần ǵ phải chát chít cho mệt. Bọn này phục vụ chuyên nghiệp lắm, không như mấy em kẹt net đâu. C̣n nếu muốn xem 'hàng' trước th́ nên xem qua webcam.” Lướt qua vài trang web, người phóng viên cho biết cảm tưởng, “có thể dễ dàng bắt gặp những tiếp thị mà chỉ nghe qua đă toát mồ hôi; xin tự giới thiệu em là Xuân, tốt nghiệp Cao đẳng PT-TH, cao 1m60, h́nh thức ưa nh́n, kỹ thuật phục vụ chu đáo, nhiệt t́nh. Em chỉ xin các anh 300,000 đồng thôi. Điện thoại 09155071xx.”
Người phóng viên c̣n cho biết “gái gọi” Việt Nam cần cả “mật khẩu” để bảo đảm an toàn. Để tránh bị quấy rầy cũng như tránh trường hợp gặp phải người quen, nhiều gái gọi thường tự đặt ra những mật khẩu nhất định đối với một số khách hàng ruột. Cuối bài “quảng cáo” thỉnh thoảng có lời nhắn: “Hàng nhạy cảm nên không thể đăng số trực tiếp. Chỉ liên lạc qua YM”.
Sau khi đọc thông tin về, “Em tên Thủy, da trắng, dáng cao, kỹ thuật khá, khu vực hoạt động: Cầu Giấy, giá tàu nhanh 200,000 đồng, qua đêm 350,000 đồng, số điện thoại: 09121182xx”, mất 1 tuần móc nối phóng viên cũng có được số điện thoại kèm mật khẩu: Hương Cầu Giấy giới thiệu.
Với lời bảo đảm này, cuối cùng phóng viên VnExpress.net cũng “tiếp cận” được với Thủy da trắng dáng cao. Năm phút qua màn chào hỏi xă giao, Thủy ngă giá: “Tàu Nhanh 200,000 đồng, tiền pḥng anh trả. Bến đáp: Nhà nghỉ L.X ở đường Láng. Đến nơi, gọi em lấy số pḥng.”
Gặp Thủy, người phóng viên ngă người: Thủy “da trắng” chẳng trắng chút nào, mà lại có khuôn mặt “nâu nâu màu suy nghĩ”. Cô nàng nhỏ nhẹ: “Em làm thêm lấy tiền đóng học phí cho em trai”. Điện thoại liên tục đổ chuông. Thủy thỏ thẻ: “Vâng em Thủy đây...” Quay sang, Thủy giục: “Nhanh đi, sắp hết giờ là kệ đấy...”
__._,_.___