CỘNG H̉A XĂ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM

Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

------***-----

Hà Nội ngày 25-11-2006

ĐƠN TỐ CÁO KHẨN CẤP

 

Về việc  công an của Bộ Công an, tỉnh Bắc Giang, Ban Tôn giáo tỉnh chính quyền tỉnh Bắc Giang bắt cóc nhà sư Thích Nữ Đàm Thoa  từ Hà Nội đưa vềTtrung tâm  bảo trợ xă hội tỉnh Bắc Giang

 

Kính gửi :     -        Ông Tổng bí thư Nông Đức Mạnh

Đồng kính gửi :

-                 Ông Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết

-                 Ông Chủ tịch quốc hội Nguyễn Phú Trọng

-                 Ông Thủ tướng chính phủ Nguyễn Tấn Dũng

-                 Ông Bộ trưởng Bộ công an Lê Hồng Anh

-                 Ông Nguyễn Văn Hưởng Thứ trưởng Bộ công an

-                 Ban lănh đạo pḥng A41 Bộ Công an

-                 Ông Trưởng Ban Tôn giáo Chính phủ

-                 Bà Hoàng Thị T́nh - Vụ Phó Vụ Pháp chế Thanh tra Ban Tôn giáo CP

-                 Các cơ quan báo chí, đài phát thanh trong nước và Quốc tế

-                 Dư luận đồng bào trong và ngoài nước

 

 

 

Tôi tên là Thích Nữ Đàm Thoa (tức Lư thị Hà), sinh năm 1969 (38 tuổi). Hộ khẩu thường trú chùa Nguyệt Nham - thôn Liễu Nham - xă Tân Liễu - huyện Yên Dũng - tỉnh Bắc Giang. Tôi làm đơn này tố cáo các cán bộ công an của Bộ công an và tỉnh Bắc Giang đă tổ chức bắt cóc tôi đưa vào Trung tâm bảo trợ xă hội tỉnh Bắc Giang vào ngày 15-11-2006. Sự việc như sau :

Sáng ngày 14-11-2006, tôi đến chơi nhà bà Nguyễn Thị Thuận, một người phật tử và cũng là 1 dân oan, nhà ở xóm 4A - thôn Đ́nh Hoàng - xă Cổ Nhuế - huyện Từ Liêm - ngoại thành Hà Nội. Đến 12 giờ trưa, tôi thấy có 2 công an của Tổng cục an ninh - Bộ công an và Sở công an Hà Nội không mặc quần áo quân phục, không đeo biển, nhưng 2 công an này chuyên theo dơi ghi tên bà con đi khiếu kiện nên chúng tôi biết mặt, biết tên nữ là Minh (là CA An ninh Sở CA TP. Hà Nội), nam là Tùng (là công an an ninh Bộ Công an) và ông Đào Duy Lục công an cảnh sát khu vực, ông Ngô Văn Bằng công an viên xă Cổ Nhuế đến nói là kiểm tra nhân khẩu. Qua trao đổi họ nói: “Nếu bà Thuận có mời tôi ở lại chơi vài hôm th́ phải làm thủ tục khai báo tạm trú cho tôi và họ c̣n bắt bà Thuận phải viết giấy cam kết. Nội dung giấy bảo lănh là bà Thuận cho tôi ở và không được cho tôi đi đâu ra ngoài đường phố từ ngày 14-11-2006 đến ngày 21-11-2006” và do cô Minh công an đọc cho bà Thuận chép lại. Đến 16 giờ chiều anh Tùng và chị Minh công an vẫn c̣n ngồi ở nhà bà Thuận cùng chúng tôi, 17 giờ chị Minh nói ông công an viên của xă Cổ Nhuế đưa cho tôi 1 tờ khai nhân khẩu, bảo tôi viết và kư tên để họ làm thủ tục tạm trú cho tôi. Nhưng đến tối khoảng 19         giờ th́ tôi thấy có các ông Nguyễn Văn Thư, Nguyễn Văn Thanh là công an của tỉnh Bắc Giang, ông Nguyễn Công Bằng cán bộ Ban tôn giáo tỉnh Bắc Giang vào nhà bà Thuận. Các ông này cũng không mặc quân phục, đeo thẻ làm việc khi vào nhà cũng chỉ giới thiệu bằng mồm, chứ không có giấy tờ ǵ đưa ra và họ nói : “chúng tôi được lănh đạo tỉnh cử ra Hà Nội đón nhà sư về giải quyết việc khiếu kiện”. Nghe vậy, tôi yêu cầu : “Các ông bỏ giấy tờ mời ra, nội dung giấy mời như thế nào ? Nếu đúng giấy mời tôi về giải quyết trả chùa th́ tôi sẽ về, c̣n lại bảo tôi về rồi vào Nhà khách UBND tỉnh như những đợt trước để lừa tôi th́ tôi không về. Hơn nữa bây giờ tối đêm như thế này th́ tôi cũng không về cùng các ông”. Nghe tôi nói vậy, hơn nữa trong nhà có nhiều người nên họ đành đi về và nói lại ngày mai chúng tôi sẽ xuống đến đón nhà sư về tỉnh làm việc.

Sáng ngày 15-11-2006, khoảng 8 giờ 30 các ông công an của tỉnh Bắc Giang, Bộ công an, xă Cổ Nhuế và Huyện Từ Liêm có mặt tại nhà bà Thuận. Họ tự ngồi viết biên bản, nội dung là tôi tự nguyện về theo họ và họ đọc cho tôi nghe và bảo tôi kư. Tôi nghe xong không đồng ư và không kư và đề nghị họ đưa giấy mời tôi về tỉnh làm việc cho tôi xem, th́ họ vẫn loanh quanh và không đưa được 1 văn bản nào. Tôi trả lời thẳng là tôi không tự nguyện về cùng các ông, biết không làm ǵ được họ lại kéo nhau đi về lấy giấy, hẹn 14 giờ chiều quay lại đưa cho tôi và cho 2 công an của xă và huyện ở lại canh giữ tôi. Nhưng sự thực đến chiều tôi ngồi chờ măi đến 16 giờ 30 họ mới xuất hiện, khi tôi hỏi giấy họ không có đưa ra mà lúc này họ gọi rất đông người là dân pḥng và công an, khoảng gần 30 người đến áp đảo tôi. Họ lệnh cho dân pḥng, công an xông vào kéo tay tôi lôi ra, ấn tôi vào ô tô như một con vật trước sự chứng kiến bất b́nh của mấy chục người dân quanh đấy. Mặc dù lúc đó tôi đă gọi điện thoại cho bà Lê Thị Kim Oanh là chuyên viên của A41 - Bộ công an là cán bộ phụ trách Tôn giáo tŕnh bày việc tôi bị công an cưỡng chế. Bà Oanh có nói : “Nhà chùa cứ đợi đấy không đi đâu, làm sẵn giấy cam kết chấp hành quy chế của thành phố để bà Oanh và bà Giới Cục trưởng cục an ninh lên làm thủ tục cho tạm trú tại đấy. Hiện nay bà Oanh đang đợi bà Giới đến đi cùng lên chỗ tôi ở và nói tôi chuyển máy cho các ông công an đang đứng gần đấy để bà nói chuyện với họ. Nhưng mặc cho tôi đề nghị chờ các bà công an lên th́ ông Thư công an tỉnh, ông Tùng công an bộ vẫn bác bỏ và khẩn trương lôi tôi đi để hoàn thành nhiệm vụ bắt tôi.

Đến 20 giờ họ chở tôi về đến Trung tâm bảo trợ của tỉnh Bắc Giang bắt tôi ngồi yên ở trên xe, hơn tiếng sau họ gọi nhiều công an và nhân viên của Trung tâm đến trấn áp, kéo lôi tôi xuống. Trong lúc này họ giằng xé rách, nát quần áo của tôi có kẻ c̣n đấm vào bụng, định cướp điện thoại di động, giấy tờ tài liệu của tôi và vu cho tôi là bị thần kinh nặng. Sau đó lôi nhốt tôi vào trong 1 buồng cho người canh giữ ở bên ngoài. Đến hơn 22 giờ đêm th́ có 10 người đàn ông vào pḥng tôi nghỉ xưng là công an, bảo vệ và nhân viên của Trung tâm mời tôi làm việc. Tôi phải la to lên : “Bây giờ là nửa đêm sao các ông không để ban ngày lại làm việc ban đêm mà các ông cũng không có thẻ, không mặc quân phục tôi làm sao tin các ông là công an được” . Họ sợ tôi kêu nữa làm bà con thức giấc nên họ rút đi.

Ngày hôm sau 16-11-2006, lúc nửa đêm khoảng 24 giờ tôi mệt quá đang nghỉ trên giường th́ ông Phú bảo vệ của Trung tâm tưởng tôi đă ngủ say, nên cậy cửa lẻn vào bóp cổ tôi định giết người diệt khẩu phi tang chứng việc công an đă bắt cóc đưa tôi về đây. Nhưng do tôi vẫn c̣n thức, tôi chống lại được và cũng đúng lúc đấy có 1 cô ở pḥng bên cạnh đi sang, vào pḥng tôi thấy vậy tên Phú chạy mất.   

Trưa ngày 16-11-2006 lúc 12 giờ tên Phú lại đến cùng ông Mạnh bảo vệ Trung tâm và một số công an, cán bộ của Trung tâm khoảng gần 30 người kéo vào pḥng tôi. Họ tự ư đạp cửa xông vào trong pḥng, người giằng lấy radio của tôi rồi đập vỡ, người giữ chân, người giữ tay tôi để cho người khác nắn kiểm tra khắp người tôi và cướp đi điện thoại di động hiệu SAMSUNG E 600 trị giá 5,2 triệu đồng cùng số tiền gần 4 triệu đồng tôi đang cất ở áo trong. Cô Hường và cô Tĩnh là bác sỹ của Trung tâm c̣n lục túi cà sa của tôi lấy 1 máy ghi âm và một số giấy tờ. Mặc cho tôi phản đối, họ vẫn lấy hết các đồ dùng, tiền bạc điện thoại của tôi mà không có 1 biên nhận nào. Đến 15 giờ chiều bị tôi lên án dữ dội, ông Mạnh bảo vệ ra nói : “chúng tôi không cướp của bà, chúng tôi làm theo lệnh của công an thu giữ để kiểm tra”. Tôi hỏi lại nếu thu giữ th́ phải có biên bản chứ, công an ra lệnh th́ lệnh đâu, tên này không trả lời được bèn trốn mất.

Nghiêm trọng hơn đến 17 giờ trong lúc tôi đang nằm ở trên giường, cô Hường bác sỹ của trung tâm vào tưởng tôi đang ngủ, bèn cho 1 gói bột trắng vào ca nước của tôi. Việc này có 1 cháu bé trong trung tâm cũng nh́n thấy và cháu đă hỏi cô này : “tại sao cô lại pha thuốc vào nước uống của nhà chùa”, cô này vội chạy mất.

Trong suốt  thời gian tôi bị giam giữ trong trung tâm bảo trợ từ đêm ngày 15-11-2006 đến sáng ngày 23-11-2006, tôi luôn luôn bị canh giữ trong pḥng, ban đêm luôn bị người đến quấy nhiễu bắt tôi phải mở cửa và đ̣i tôi phải ra làm việc. Tôi phải phản đối ; “Tôi có là tù nhân đâu mà các ông giam giữ trái phép và ngay cả bị tù th́ cũng không ai làm việc vào ban đêm hay các ông công an tỉnh Bắc Giang quen đàn áp, khủng bố hỏi cung ban đêm như việc hỏi cung các nhà sư trong vụ Trộm tượng cổ nổi tiếng vừa qua. Ban ngày th́ không thấy ai hỏi han ǵ, mà đêm đến th́ lại kéo dàn hàng mấy người đến quấy rối yêu cầu làm việc”.

Đến ngày 23-11-2006, hồi 9 giờ sáng có nhiều ông công an đến pḥng tôi trong đó có ông Nguyễn Văn Sơn đă đọc văn bản viết sẵn có ghi trả tôi điện thoại, máy ghi âm, radio. Nhưng các đồ vật này đều bị phá hỏng không dùng được nên tôi không đồng ư nhận. Trong biên bản không hề nói tại sao bắt cóc tôi, cướp đồ đạc tiền bạc của tôi, xé rách quần áo tôi cũng như không nói đến trả lại số tiền các ông đă lấy của tôi, do đó tôi không kư biên bản. Các ông này đă cho người lôi tôi ra như hôm đă lôi bắt tôi tại Hà Nội đẩy ra cửa Trung tâm trước sự chứng kiến của hàng chục, hàng trăm người trong trại và dân quanh vùng.  

Cũng trong thời gian này bà con, người thân của tôi biết tin tôi đang ở trong Trung tâm đă đến xin gặp và tiếp tế cho tôi nhưng cán bộ công an ngăn cản không cho gặp và c̣n đặt điều tôi không có ở đấy để không cho tôi được nhận tiếp tế.

Hành động bắt cóc người trái phép của công an các cơ quan Bộ, tỉnh Bắc Giang đối với tôi giữa 1 đất nước văn minh và đang giao lưu mở cửa với toàn thế giới là hành vi không thể chấp nhận được. Cũng như 1 cơ sở nhân đạo là Trung tâm bảo trợ xă hội  nuôi dưỡng người già cô đơn, trẻ em lang thang lại là nơi tổ chức cướp tài sản riêng của tôi : điện thoại di động, máy ghi âm, tiền bạc, đập nát radio và vu khống, bôi nhọ danh dự nhân phẩm tôi là thần kinh nặng  và giam giữ người trái phép. Thầy thuốc của trung tâm lại có những hành động nhằm xâm hại tính mạng tôi, vậy có xứng danh thầy thuốc như mẹ hiền không ? Những việc làm của các cán bộ công an và cán bộ Trung tâm bảo trợ tỉnh Bắc Giang đă  vi phạm vào các điều luật :

-         Điều 122 : Tội vu khống

-         Điều 123 : Bắt giữ người trái pháp luật

-         Điều 133 : Tội cướp tài sản

-         Điều 134 : Tội bắt cóc nhằm chiếm đoạt tài sản

Và các quyền

-         Quyền tự do đi lại, tự do cư trú của công dân

-         Quyền không bị xâm hại về thân thể, tài sản và danh dự

Những hành động vi phạm trên cần phải được lên án kịch liệt, những cán bộ công an như ông Tùng công an Bộ, bà Minh công an Hà Nội, ông Thanh, ông Thư công an tỉnh Bắc Giang, ông Bằng Ban tôn giáo tỉnh và các bà Hường bác sỹ, ông Phú bảo vệ của Trung tâm bảo trợ xă hội  của tỉnh Bắc Giang đă xứng đáng là : “Cán bộ là đày tớ của dân” hay là đày dân là chính. V́ vậy, tôi làm đơn này khẩn thiết tố cáo những hành vi trái pháp luật trên của công an các Bộ, Tỉnh Bắc Giang và cán bộ Trung tâm bảo trợ xă hội  tỉnh Bắc Giang, để nghị các Quư Ông xem xét và giải quyết để lập lại công bằng xă hội, để không c̣n người dân nào phải sống lo lắng bị bắt cóc, bị cướp đoạt tài sản công khai như tôi giữa 1 đất nước ḥa b́nh như đất nước Việt Nam bởi một nhóm người nhân danh là người nhà nước, là công an cộng sản Việt Nam.

Xin trân trọng cám ơn các Quư vị.

Kính đơn

 

                                                                 Thích Nữ Đàm Thoa

 

Hiện trú tại mái hiên nhà vệ sinh công cộng vườn hoa Mai Xuân Thưởng - Hà Nội

Điên thoại di động số :0936 094 015


CỘNG H̉A XĂ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM

Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

-----***-----

 

ĐƠN TỐ CÁO

 

Công an quận Hoàn Kiếm - Hà Nội Việt Nam bắt đánh người dân

Bắc Giang, Quảng Ninh vô tội và giam cầm dân trái pháp luật.

 

Kính gửi: - Hội đồng nhân quyền Liên Hợp quốc

- Tổ chức ân xá quốc tế

- Tổ chức theo dơi quyền con người Human Right Wachs

- Các cơ quan báo chí trong và ngoài nước

- Dư luận đồng bào trong, ngoài nước và dư luận quốc tế

 

Chúng tôi là những công dân thuộc tỉnh Bắc Giang, Quảng Ninh và một số tỉnh khác tới số 1 Mai Xuân Thưởng kêu oan, tố cáo tham nhũng cấp bán đất trái thẩm quyền, hoặc cướp phá nhà của lương dân vô tội kể cả hộ gia đ́nh chính sách, cô nhi quả phụ hoặc tố cáo chính quyền cơ sở xă, huyện, tỉnh vi phạm pháp luật Ṭa án Viện Kiểm sát, công an điều tra làm sai pháp luật dẫn đến án oan sai tù đầy chỉ v́ nhà nghèo không có tiền chạy án khi họ gợi ư v.v.

Vậy căn cứ t́nh h́nh chung, chúng tôi tới số 1 Mai Xuân Thưởng để kêu hoặc tố cáo đă nhiều lần, đồng thời cũng đă nhiều văn bản của Chính phủ và Quốc hội đôn đốc song vẫn không có biện pháp phương hướng giải quyết. Cho đến ngày 19/09/2006, chúng tôi đưa đơn lấy phiếu tiếp dân, th́ vào hồi 9 gio 00 sáng ông Hoàng Như Hải cán bộ tiếp dân của Văn pḥng Chính phủ đă căi nhau với nhân dân tỉnh Bắc Ninh. Sau đó đồng thời ông Hải cũng bỏ việc luôn, cho nên khi đến lượt tiếp chúng tôi ông Hải bỏ không có mặt. Đến 11h trưa ông Hải mới về đuổi chúng tôi ra khỏi pḥng và lại tiếp tục căi nhau với nhân dân Bắc Giang. Ông Hải đă sỉ nhục chúng tôi nói : “Không tiếp và cũng vẫn câu nói như dân Bắc Ninh là “Con kiến mà kiện củ khoai”. Vậy đă lấy phiếu đăng kư mà không được tiếp dân, nên người dân Bắc Giang chúng tôi làm đơn và lập biên bản tại Văn pḥng Chính phủ về việc này. Buổi chiều chúng tôi đệ đơn tố cáo : “Ông Hoàng Như Hải tiếp dân thiếu trách nhiệm, thiếu khiêm tốn, nhiễu sách, thách đố dân, đuổi dân, lang mạ dân để không tiếp dân”. Sau khi chúng tôi phản ánh với bà Nguyễn Thị Hoa là người đăng kư phiếu tiếp dân về việc dân không được ông Hải tiếp. Bà Hoa trả lời : “Ông Hải là cán bộ thuộc Văn pḥng Chính phủ quản lư” và bà Hoa góp ư chúng tôi nếu tố cáo gửi đơn sang Phủ thủ tướng số 1 Bách Thảo. Chúng tôi khi sang đến cổng của phủ thủ tướng th́ bị công an xua đuổi, sang Văn pḥng Thủ tướng Chính phủ hỏi cũng bị xua đuổi. Cực chẳng đă vào đâu cũng bị khước từ xua đuổi, không có cơ quan Trung ương nào để ư, giải quyết nỗi oan khổ của người dân oan chúng tôi. Nên sáng ngày 20/9/2006 chúng tôi đến Uỷ ban pháp luật Quốc hội 35 Ngô Quyền - Hà Nội, với mong muốn đây là cơ quan đại diện cho dân để đệ đơn đề nghị được xem xét. Nhưng sự thực khi đoàn dân oan chúng tôi đến nơi và ngồi biểu t́nh ở đó cũng không có ai ngó ngàng đến hỏi han, mặc dù xe ô tô đẹp của các cán bộ to đi lại nườm nượp.  Và họ c̣n gọi công an quận Hoàn Kiếm, phường Phan Chu Chinh, Hà Nội săn đuổi chúng tôi cho tới cổng chúng tôi đang đề nghị th́ lập tức 3 xe ô tô chở một số thanh niên không rơ họ tên, địa chỉ lai lịch. Chúng tôi cho rằng là công an thuê đầu gấu. Không một câu hỏi han, không một lời giải thích, cảnh sát cùng một lũ mặt đầu trâu hằm hằm đánh dân, bốc dân lên ôtô về công an phường Phan Chu Chinh như con vật. Lên tới xe ôtô số cán bộ này vừa chửi dân, vừa đồng thời cướp tài sản, tài liệu của dân. Có tên mật vụ c̣n xông vào túm tóc và đánh ông Nguyễn Tiến Lựa công dân thon B́nh An, xa Tiền Phong, huyen Yên Dũng, tinh Bắc Giang dă man. Khi bị dân chúng tôi lên án và phản kháng lại có người lớn tiếng nói : “Mày cậy mày là thanh niên, là công an mà mày lại đánh dân à! Chúng tao không sợ đâu, chúng tao sẽ đánh lại mày”. Thấy ḷng dân căm hờn dậy lên như vậy, tên công an này sợ quá vội chuồn mất. Song khi đưa dân về công an phường Phan Chu Chinh, quan Hoan Kiem Ha noi, giam giữ chúng tôi lại từ 9h30' tới 17 giờ cũng là lúc công an nhân cơ hội chúng cướp xé đơn của nhiều người và đánh đập dân oan vô tội. Họ chia chúng tôi làm hai nhóm để dễ bề đàn áp, khủng bố : 1 toán họ đưa vào công an phường Phan Chu Chinh, 1 toán vào công an phường Hàng Bài. Có một người không rơ họ tên làm việc và hai công an nữ 1 khoảng trên 30 tuổi, 1 khoảng trên 20 tuổi, một nam công an và một số mặc thường phục hăm he dọa nạt chúng tôi. Một công an làm việc nói là các bác vi phạm gây mất trật tự công cộng khi chúng tôi phản ánh về việc không tiếp dân và lại chửi dân của cán bộ tiếp dân ở Văn pḥng chính phủ th́ công an này ngồi im. Chúng tôi đề nghị cán bộ Trung ương giải quyết nỗi oan của dân, chúng tôi không làm loạn chỉ ngồi rất trật tự th́ lại bắt chúng tôi, nhưng công an chỉ nói làm việc và báo cáo chính phủ yêu cầu chủ tịch hoặc phó ra đưa các bác về cơ sở để giải quyết, họ đề xuất các bác đệ đơn làm căn cứ để có ư kiến và đề nghị nhà nước giải quyết cho. Khi chúng tôi yêu cầu thả và chỉ dẫn chúng tôi tới cơ quan quản lư ông Hoàng Như Hải để đệ đơn tố cáo, song họ khất lần hứa hăo và nói chỉ một lúc nữa là tỉnh Bắc Giang ra. Đến trưa không có ǵ ăn, cơm nắm công an giữ, chúng tôi yêu cầu phải cho dân ăn, nói măi họ bố thí cho mỗi người một chiếc bánh mỳ bé con. C̣n công an làm việc th́ ông chỉ huy lại nói là về nhà con đi học không có ch́a khóa, vợ về quê Thanh Tŕ... Chúng tôi ăn tạm chiếc bánh mỳ và vạ vật ngủ. Đến chiều ông này lại lên pḥng giam giữ chúng tôi, chúng tôi đ̣i hỏi ông ấy vẫn nói như vậy. Một lúc sau mang lên một chồng biên bản nói là các bác kư tên là vi phạm. Đáng lẽ phạt hai trăm ngàn đồng, nhưng v́ t́nh cảm các bác nhà quê nên chỉ phạt một trăm năm chục ngàn đồng. Chúng tôi phản đối là ông giả nhân giả nghĩa, miệng nam mô bụng bồ dao găm, bô thí một cái bánh mỳ thu 150.000đ. Hơn nữa cán bộ nhà nước không tiếp dân lại c̣n nhục mạ dân sao các ông không bắt, ông công an này ngồi im. Không làm ǵ được chúng tôi, họ điện cho công an Bắc Giang từ lúc 15h30 đến 17h30 th́ công an Bắc Giang ra, một toán không rơ ở đâu, không trang phục, lên du đẩy chúng tôi xuống tống lên xe, vẫn hung hăng, chửi bới, vần c̣n có người bị đánh bóp nách, một số người thoát về tại vườn hoa Mai Xuân Thưởng thông báo và tiếp tế bánh th́ công an không cho mang vào, để chúng tôi đói. Đây là việc làm bất nhân vô đạo, vi phạm pháp luật ngăn cản người khiếu kiện. Vậy chúng tôi làm đơn này tố cáo lên lănh đạo Đảng CS và Nhà nước Việt Nam cùng các ngành các cấp sớm phán xử theo Luật định thi hành vi phạm nhân phẩm, nhân quyền thô bạo này. Đồng thời chúng tôi cũng gửi lên các Tổ chức theo dơi nhân quyền quốc tế, các cơ quan báo đài trong và ngoài nước tố cáo việc đàn áp dân oan chúng tôi và kêu gọi dư luận nhân dân trong nước, đồng bào hải ngoại và quốc tế hăy ủng hộ chúng tôi trong cuộc đấu tranh đ̣i nhân quyền, đ̣i dân chủ hoá ở Việt Nam.

Đồng dân oan khiếu kiện tỉnh Bắc Giang va tinh Quang Ninh chúng tôi đă kư tên

 

STT

Họ và tên

Địa chỉ

1

Nguyễn Tiến Lựa

Xóm B́nh An- huyện Yên Dũng - Bắc Giang

2

Thich Đàm Thoa

trước trụ tŕ tại Chùa Nguyệt Nham - Bắc Giang, hiện nay đang tá túc tại vỉa hè nhà vệ sinh công cộng ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng – Hà Nội

3

Vương Thị Hà

phố Á Lữ - thị xă Bắc Giang

4

Nguyễn Thị Thanh

Đoan Bái - Hiệp Hoà - Bắc Giang

5

Vũ Thị Huệ

Thị trấn Vôi - Lạng Giang - Bắc Giang

6

Nguyễn Thị Gấm

Thành phố Hạ Long - Quang Ninh

7

Thân Thị Giang

Bac Giang

8

Đinh Thị Ḥa

Hiệp Hoà - Bắc Giang

9

Giáp Thị Vững

Lạng Giang - Bắc Giang

10

Lư Văn Phin

thị trấn Chũ – Băc Giang

11

Nguyễn Thị B́nh

Bắc Giang

12

Phạm Văn Nho

Yên Thế - Bắc Giang

13

Lê Thanh Nghề

Lục Ngạn - Bắc Giang

14

Nguyễn Thị Nghiên

Yên thế - Bắc Giang

15

Nguyễn Văn Sinh

Tân dũng – Băc Giang

16

Nguyễn Thị Trường

Lạng Giang - Bắc Giang

17

Đỗ Thị Luyện

Sơn Động - Bắc Giang

18

Đỗ Thị Chung

thị xă Bắc Giang

19

Nguyễn Thị Thuận

Hà Nội

20

Nguyễn Thị Xuyến

Hoà B́nh

21

 

 

22

 

 

23

 

 

24

 

 

25

 

 

26

 

 

27

 

 

28

 

 

29

 

 

30

 

 

31

 

 

32