Dân Chủ Dọa Siết Kinh Tế TQ: 5 Năm, Bán Vào Mỹ Vọt Gấp 10    

Quốc Hội Mỹ đă thay quyền làm chủ và đảng Dân Chủ có cái nh́n không thuận lợi đối với chánh sách kinh tế chánh trị đă làm cho ảnh hưởng kinh tế của CSTQ đă đem lại nhiều tác động tiêu cực cho nền kinh tế Mỹ. Bộ Trưởng Ngân khố Mỹ Henry Paulson của chánh quyền Cộng Ḥa Bush mau mau hướng dẫn một phái đoàn hùng hậu trong đó có Chủ Tịch Quỹ Dự Trữ Liên bang bay đi Bắc Kinh để tham dự một cuộc hợp đầu tiên gọi là đối thoại chiến lược kinh tế.

Học giả Peter Gries chuyên về Trung Quốc sự vụ bay đi TB Oklahoma để dự một cuộc phỏng vấn xin việc làm. Ong vô cùng ngạc nhiên không thấy vết tích của những cow boys và giếng dầu Mỹ, mà chỉ thấy  những cơ xướng sản xuất hàng hóa mang nhăn hiệu "Made-in-China" , một đất nước bên kia Đông Bán Cầu.  Và tại nơi đây Ong được mướn tập đoàn kinh doanh của CSTQ mướn làm Giám đốc một viện nghiên cứu về các vấn đề Hoa kỳ và Trung quốc. 

Trong 5 năm gia nhập WTO,  CSTQ giao thương với Mỹ, số thương vụ lên  đến $328 tỷ, tăng gấp  10 lần so với năm 1992. CSTQ đầu tư trực tiếp ngay trên đất Mỹ. Một số đại công ty Mỹ cũng kiếm đưọc lời khi làm ăn với TC, như  General Motors. Nhưng đại đa số các cơ sở vừa và nhỏ của Mỹ th́ chết rạp dưới làn sóng hàng hóa "Made in China" tràn ngập lănh thổ Mỹ. Đặc biệt trong ngành dệt và may mặc, nhiều cơ xưởng ở các TB như  North Carolina phải đành cam đóng cửa v́ không thể nào cạnh tranh nỗi với hàng hóa của TC, giá thành sản xuất rất thấp nhờ  nhà nước CSTQ kềm giá nhân công rẻ hàng nhiều chục lần  so với  công xá Mỹ và giữ giá đồng nhân tệ thấp để đẩy mạnh xuất cảng và cạnh tranh với hàng hóa Mỹ với Đô la cao giá hơn.

Làn sóng kinh tế tài chánh CSTQ trên phương diện vĩ mô c̣n gây nhiều tác động tai hại cho Mỹ nữa. Chẳng những tràn ngập các thành phố quốc tế của Mỹ như New York,  Chicago, Washington and Los Angeles mà cả những thành phố nhỏ khắp nước Mỹ.

Hơn thế nữa kinh tế CSTQ đă chuyến hóa lối sống Mỹ ở những nơi này. Học sinh  trường công Mỹ học tiếng Quan Thoại của CSTQ. Ngân hàng Nhà nước CSTQ mở ở  Ohio. Việc khai thác kim loại của CSTQ đă đánh bạt nghề truyền thống khai thác và luyện sắt thép của Mỹ tại  Minnesota. Nhiều TP Mỹ như San Fran, San Bernardino, Calif., and San Antonio, chánh quyền địa phương kể cả TĐ Cali cũng đang xếp hàng chờ đi Bắc Kinh để liên lạc với nhà cầm quyền CSTQ kiếm mối làm ăn.

Quốc Hội và Hành pháp Mỹ cũng có than phiền CSTQ kư mà không làm một số điều kiện của WTO, như không bảo đảm bản quyền trí tuệ của Mỹ mà tự do, thoải mái, sao chép bán rẻ nhu bèo ở CSTQ và ở các nước Á châu. Các ngành kỹ nghệ phản đối nhà nước CSTQ tài trợ cho các cơ sở quốc doanh qua cho vay vốn ngân hàng lợi tức ưu đăi để giá thành hàng hóa thấp để xuất cảng có lợi thế hơn kỹ nghệ tư doanh của Mỹ chẳng được chánh quyền Mỹ ngó ngàng ǵ đến.

Bà Susan Schwab, đại diện thương mại của chánh quyền Mỹ trong bản tường tŕnh hũu thệ trước Quốc Hội dù nói CSTQ có một số tiến bộ nhưng c̣n can thiệp quá nhiều vào kinh tế và xuất cảng. Nói một cách ít ngoại giao hơn, các nhà kinh doanh Mỹ hiểu ràng nhà nước CSTQ đă tác động tiêu cực khá trầm trọng đến nềun kinh tế Mỹ. 

Hai điều mà phái đoàn Bộ Ngân khố và Quỹ dự trữ liên bang muốn bàn bạc thẳng thắn với Bắc Kinh là CSTQ tài trợ quốc doanh  quá nhiều và kềm giá đồng tiến TQ quá thấp. C̣n CSTQ co xem xét không là việc của CSTQ.

Chánh quyền Bush phải gởi phái đoàn kinh tế tài chánh hùng hậu như vậy đi Bắc Kinh v́ ngoài việc Quốc Hội đă đổi chủ cho đảng Dân Chủ, c̣n một sự thật không thể chối cải được là kinh tế Mỹ đang mất đà, chậm lại v́ sự xâm nhập của nền kinh tế CSTQ ngay trên đất Mỹ và làn sóng hàng hóa rẻ tiền CSTQ đă tràn ngập lănh thổ. Muốn hay không muốn vấn đề này sẽ là khúc xương mà Đảng Cộng Ḥa phải nuốt trong kỳ bầu cử năm 2008.  

Trong khi chánh quyền Bush quá dễ dàng với CSTQ đưa đến hậu quả làm xám xịt bức tranh kinh tế Mỹ vỉ mực Tàu đen, thi nền kinh tế CSTQ tăng gia, tăng gia trên sư thiệt hại của Mỹ. Từ năm 1991, tỷ lệ tăng gia năm là  10%, lấy xuất cảng làm "chủ đạo" nên ngoại tệ sở hữu của CSTQ kếch xù và Mỹ biến thành con nợ của CSTQ như chúa chổm. Chính những lo ngại đó đă làm cho một số dân biểu nghị sĩ nhiều lần khiến cáo hành pháp dio TT Bush lănh đạo, nhưng tiếng gọi đó như tiếng kêu vào sa mạc. Tuyệt vọng với chánh quyền Bush dễ dàng để CSTQ tác động bất lợi cho kinh tế Mỹ, đă sanh ra khuynh hướng bảo vệ kỹ nghệ và thương mại Mỹ trong hàng ngũ những dân biểu nghị sĩ thiểu số của Quốc Hội pháp nhiệm 109.

Vĩ mô toàn thế giới nếu nh́n sẽ thấy rơ hơn tác động tích cực của CSTQ trên thiệt hại kinh tế của Tây Phương. 5 năm vào WTO thôi, chế độ đổi mới kinh tế không đổi mới chánh trị Bác Kinh đă bành trướng thấy mà sợ. Trong 15 năm qua, lợi tức đồng niên trên đầu người của CSTQ tăng 4 lần cao hơn. Trở thành siêu cường kinh tế số 4, chỉ U.S., Japan Germany, CSTQ dành một ngân sách nghiên cứu phát minh cao hơn Nhựt, Mỹ năm nay. Việc CSTQ đầu tư sản xuất ở TB Oklahoma chỉ là một chỗ trong hàng trăm chỗ khác trên đất Mỹ. Thợ thầy Mỹ làm việc dưới quyền người TC, xe làm ra ở Mỹ nhăn hiệu Made in China.  CSTQ chẳng những mở ngân hàng hầu hết các thành phố quốc tế của Mỹ mà c̣n ở các Tiểu bang vừa và nhỏ như Ohio, Illinois, Indiana, Kentucky, Michigan, Missouri and Pennsylvania. CSTQ đă mua đứt một số công ty My, như  Rockford, Ill., IBM's hồi năm  2004. CSTQ kiểm soát hầu hết các mỏ dầu của các gia đệ tam. CSTQ đă ngồi yên trên 1000 tỷ Đô la Mỹ, lúc nào cũng có thể tạo bế tắc cho ḍng luân lưu tiền tệ Mỹ CSTQ đă thành của chủ nhân ông của hàng triệu ngàn công nhân Mỹ  và Liên Au ăn lương của CSTQ ngay trên quê hương xứ sở của ḿnh.

5 năm vào WTO, CSTQ  đă tiến những bước khổng lồ khắp thế giới và ngay tại Mỹ - đó là điều Quốc hội khóa 110 đang suy nghĩ và qui trách. 

Ra Chiêu Chống Toàn Cầu Hóa: Dân Chủ Sẽ Lấy Bạch Ốc 2008

Chủ nghĩa toàn cầu hóa kinh tế đă được những kinh tế gia, học giả hết ḷng ca ngợi rất nhiều năm. Lợi đâu chưa thấy, thực tế  phũ phàng đă rơ ràng ở Mỹ: người lao động Mỹ được trả lương cao nhứt thế giới ngày càng mất việc, việc làm Mỹ ngày càng chảy máu ra ngoại quốc, và lương người lao động căn bản cũng như thâm niên rất lâu không tăng. Mấy năm nay đồng lương của người lao động gần như giậm chân tại chỗ.

Phân tích gia kinh tế Phyllis Schlafly của tuần báo  Business Week trong tin phân tích, cảnh báo Đảng Dân Chủ đă đánh bại Cộng Ḥa trong mùa bầu cử  giữa nhiệm kỳ tổng thống  tháng 11 năm 2006, chiếm quyền đa số  ở  lưỡng viện Quốc Hội, đang gài trận đồ để đánh bại Cộng Ḥa một lần nữa trong mùa bầu cử 2008.

Mũi tên tấn công sẽ là đồng lương của người lao động Mỹ.  Mục tiêu bắn vào là những nhà tài phiệt đă vận dụng và biến đảng Cộng Hóa thành đảng của tài phiệt, dân nhà giàu, dùng sách lược kinh tế toàn cầu hóa để mưu lợi lớn cho giai cấp tài phiệt như Phó TT Cheney trên sự thiệt hại của người lao động Mỹ.

Ngay sau khi làm chủ được Quốc Hội, đảng Dân Chủ đă lập kế hoạch hành quân và chuẩn bị tấn công tham ḍ. Chủ tịch Hạ Viện, Nữ DB Nancy Pelosi (Dân Chủ, CA) đă tuyên chiến. Ai muốn tăng lương cho người lao động Mỹ phải đương đầu với Con Voi [biểu tượng của Đảng  Cộng Ḥa] đang đứng trong pḥng của Nhà Trắng kia, nó là biểu tượng là hiện thân của kinh tế toàn cầu.

Dười cái nh́n cổ điển kinh tế Mỹ đang phồn thịnh, nếu xét theo những  tiêu chuẩn kinh tế truyền thống.  Thất nghiệm thấp, lạm phát thấp, lăi suất thấp, thị trường chứng khoán, nhà đất cao, hàng hóa dư thừa giá rẻ.

Nhưng kinh tế Mỹ là của người Mỹ, do người Mỹ, v́ người Mỹ chớ  không phải v́ thiên hạ. Dưới cái nh́n v́ dân của kinh tế, đồng lương của người lao động Mỹ bị hạ hay giậm chân một chỗ trong nhiều năm qua. Nguyên do là do nguồn nhân lực rẻ do chánh phủ các nước ấy kềm giá và hàng hóa Á Châu rẻ cướp việc người Mỹ và làm đồng lương người Mỹ không tăng.

Người lao động Mỹ không được hưởng ǵ từ phát minh mà Mỹ đă đầu tư bạc tỷ  vào. An Độ và CSTQ đă thu hút các đại công ty Mỹ lợi dụng nhân công rẻ  nhơn công rẻ đă đem khoa học kỹ thuật cao của Mỹ để sản xuất ở ngoại quốc qua con đường toàn cầu hóa kinh tế.  

Trong cuộc bầu cử 2006, Đảng Dân chủ đă đánh bại Cộng Ḥa v́ đă làm cho giai cấp trung lưu Mỹ thấy và hiểu kinh tế toàn cầu có nghĩa là tự do di chuyển lao động, hàng hóa qua biên giới các nước-đó là kẻ thù của người lao động Mỹ được trả lương cao nhứt hoàn cầu .  Với mức lương cao đó, người lao động Mỹ không thể nào cạnh tranh kiếm việc ở ngoại quốc và giữ việc làm Mỹ trong biên giới Mỹ.

Người lao động, thành phần trung lưu xương sống của nền kinh tế Mỹ đă trả lời qua  lá phiếu tạo nên sự đắc cử của những dân biểu nghị sĩ  Dân Chủ Mỹ. Sherrod Brown, hạ TNS Mike DeWine, Cộng Ḥa ở Ohio, nhờ lời hứa: "Tại Thượng viện Mỹ, tôi sẽ sửa sai chủ thuyết kinh tế toàn cầu, yểm trợ những công ty tạo việc làm cho người Mỹ ở nước nhà  Mỹ". Truyền đơn của  Bob Casey, dùng đánh bại TNS. Rick Santorum, Cộng Ḥa ở Pennsylvania, tập chú vào việc   chống đối các luật lệ kinh tế tự do bất công như  CAFTA đă làm cho người lao động Mỹ quá thiệt hại. Jim Webb, giành được ghế TNS của George Allen, (Cộng Ḥa -Va)  nhờ  khai thác đề tài tiêu biểu  qua lời tuyên bố "Tầng lớp trung lưu tiếp tục vắt cạn kiệt  v́ tiền lương ngưng đọng và vật giá gia tăng…Chúng tôi phải cứu xét lại chính sách thuế khóa và kinh tế để kinh tế tự do phải là kinh tế công b́nh. Ben Cardin, đắc cử vào Thương Viện khi ra mắt dân chúng ở  Maryland, tuyên hứa, "Tôi sẽ sớm nạp dự luật qui định việc phục hồi lại chính sách công bằng thuế khóa quốc tế để tránh  cho người lao động Mỹ không bị kỳ thị."  C̣n Robert Reich, Bộ Trưởng Lao động thời TT Clinton hiện  là giáo sư ĐH Berkeley California hỏi, "Mỹ c̣n phải tiếp tục tài trợ cho cả thế giới bao lâu nữa?" qua con đường kinh tế tự do toàn cầu.

Theo phân tích của Phyllis Schlafly của tuần báo  Business Week, Đảng Dân Chủ có rất nhiều văn hoa, lời hay ư đẹp để  chống kinh tế toàn cầu nhưng  thực sự chưa có giải pháp. Có một vài đề nghị  giải quyết rời rạc nhưng chưa có một giải pháp  có hệ thống gỡ những tác động kinh tế toàn cầu do Cộng Ḥa gây ra cho người lao động và tầng lớp trung lưu Mỹ.

Đảng  Cộng  Ḥa sẽ giành lại được quyền làm chủ Quốc Hội năm 2008 nếu t́m ra được giải pháp có qui cũ. Tự nhiên đó là giải pháp thiết thực, khả thi mà tầng lớp trung lưu Mỹ có thể tin  và chấp nhận được. Chớ không phải những tiên đoán, hứa hẹn suông như TT Bush hứa ở đâu người dân nổi lên v́ tự do, Mỹ sẽ đứng bên cạnh nhưng lại hành động đi với chế độ CS Hà nội đang đàn áp chính nhân dân của ḿnh, hy sinh những nguyên tắc dân chủ lịch sử, truyền thống v́ quyền lợi kinh tế của các tài phiệt và đại công ty đa quốc.

Mỹ Chống Rửa Tiền C̣n Sơ Hở

Bản phúc tŕnh quốc hội Hoa Kỳ cảnh cáo rằng Bộ Ngân Khố Mỹ phải cải thiện hơn việc hợp tác các sở để quan sát các hoạt động t́nh nghi rửa tiền. Bản phúc tŕnh của cơ quan kiểm toán qúôc hội Mỹ GAO nói là Sở Thuế IRS chỉ mới khảo sát có 3.5% các cơ sở tài chánh ngoài ngân hàng trong năm 2005.
 

2005: Cali Nhà Đắt, Việc Ít, 18,000 Dân Đi Tiểu Bang Khác

Bài viết của Mike Swift đăng trên Mercury News nói rằng Wayne Brown đă từ bỏ việc làm với mức thu nhập 40,000 đô khi chuyển từ Bay Area tới Kansas mà ông cảm thấy rất hài ḷng. Có lẽ đó là số tiền lớn hồi năm ngoái đối với một viên chức ngành thông tin kỹ thuật đại học cộng đồng.

Khi thấy có triển vọng t́m được việc làm mới ở Kansas, đầu năm 2005, Brown và vợ, Teresa, bán hai căn nhà ở Bay Area tới cư trú tại thành phố Kansas mà không bao giờ hối tiếc. Gia đ́nh Brown là một thí dụ về hiện tượng di chuyển dân số một cách kỳ lạ, không thể nào dự đoán được - kể cả khi nền kinh tế tốt đẹp. Đó là hiện tượng nhiều người rời Cali sang tiểu bang khác.

Giữa 2004 và 2005, ḍng di dân từ 49 tiểu bang khác chạy vào Cali bằng nhiều cách. Dữ liệu của Bộ Tài Chính tiểu bang cho thấy lần đầu tiên trong thập niên này, nhiều người rời Cali trong năm 2005 để tới các tiểu bang khác nhiều hơn số người tới Cali. Không giống như hàng chục ngàn người đă rời Thung lũng Silicon sau khi nền kỹ nghệ thông tin vùng này phá sản vào đầu thập niên 1990, ḍng di dân mới đến Cali không phải chỉ v́ việc làm mà v́ một cuộc sống tốt hơn với giá cả sinh hoạt thấp hơn.

Trong 150 năm qua, Cali được coi là vùng đất vàng của cơ hội và tự do cho hàng triệu di dân Hoa Kỳ, bất kể sự suy thoái kinh tế xảy ra vào thập niên 1970 và 1990, chưa kể  nguy cơ nổ ra chiến tranh.

Hiện nay gần một nửa chủ gia đ́nh ở Cali đang phải chi trên 30% thu nhập của họ để trả tiền nhà, cao nhất so với nhiều tiểu bang khác. Giá nhà bao gồm cả thuế bất động sản cũng gây ảnh hưởng xấu cho nhiều người. Stephen và Sarah Gallant đă trở về Michigan hồi mùa hè qua sau 3 năm sinh sống ở Los Gatos, để khỏi phải trả 2 triệu đô cho một căn nhà đang ở. Tới Michigan, căn nhà của họ có giá chỉ bằng phân nửa nhưng lớn gấp đôi diện tích căn nhà ở Cali. Một cư dân khác, Johnson th́ cho rằng có một duyên cớ khác nữa khiến người Cali rời bỏ tiểu bang này, đó là h́nh thành những cộng đồng thiểu số có nhiều thói xấu trong sinh hoạt thường ngày. Ông nêu ra sự bực bội trên trang web www.city-data. com/forum, dành cho những người có ư định rời khỏi hoặc di chuyển tới một thành phố Hoa Kỳ. Theo ông th́ di dân lậu sẽ chặn bước đi bộ của anh, nện vào xe của anh và tăng tốc bất chấp đèn đỏ và bảng yêu cầu ngừng xe, bóp kèn inh ỏi như họ đă làm ở Mexico, và nhất là không chịu đi học tiếng Anh.

Không ai nghĩ rằng ḍng di dân từ Cali chuyển tới những nơi khác trong những năm tới trở thành con số khổng lồ như trong thời kỳ suy thoái kinh tế thập niên 1990. Một số gia đ́nh nói rằng họ rời bỏ Cali mang theo con cái của họ v́ việc học tập ở Cali hiện nay đă không làm cho con em họ tiến bộ nhanh hơn.

Và mặc dù hiện nay nhiều công ty ở Thung Lũng Silicon đang có nhu cầu tuyển dụng người làm việc, một số người vẫn rời Cali để tới tiểu bang khác trong những năm gần đây. Riêng trong năm 2005, số người rời bỏ quận Santa Clara tới tiểu bang khác lên tới khoảng 18,000-chiếm một nửa của năm 2003. C̣n gia đ́nh Brown th́ mặc dù rất thích thời tiết của vùng Vịnh Bay Area nhưng họ đă quá mệt mỏi với công việc. Họ muốn từ bỏ mọi áp lực của công việc, để tiếp tục hưởng thụ cuộc sống tại một nơi, không phải là Cali.

Cách Biệt Giàu-Nghèo Lớn: Dân Chủ T́m Cách Giảm Dần

Hầu hết người Mỹ đều nói rằng khoảng cách giữa người giàu và người nghèo đang lớn dần và trở thành mối quan ngại đáng sợ của đất nước. Chính vấn đề nhạy cảm này có lẽ đă đẩy kế hoạch của đảng Dân Chủ nhằm phân chia lợi tức khi họ nắm quyền kiểm soát Quốc Hội tới gần với hiện thực. Có tới ¾ người Mỹ tin rằng sự bất b́nh đẳng nay đă trở thành vấn đề chính yếu, trong khi chỉ có 24% không nghĩ như vậy, theo cuộc thăm ḍ của Bloomberg/Los Angeles Times.

Điều băn khoăn này xuất hiện trong nhận thức của các cử tri độc lập và đảng Dân Chủ, trong khi đa số Cộng Ḥa -chiếm 55%--chỉ cho đó là 't́nh trạng nghiêm trọng.'

Nỗi lo lắng về sự gia tăng khoảng cách giàu nghèo đă phân hóa người Mỹ, vượt qua khỏi băn khoăn về thu nhập và nhăn quan chính trị. Trong số họ có những người mà lợi tức mỗi năm chưa tới 40,000 đô, 84% coi khoảng cách này là vấn đề lớn, và hơn phân nửa gọi đó là 'rất trầm trọng.' Cũng trong số đó có nhiều người kiếm được hơn 100,000 đô/năm, hơn 3/5 số này gọi đó là 'đáng quan ngại.' Số trung lưu có thu nhập từ 40,000 tới 60,000 đô/năm th́ coi điều lo ngại đó như là mức sống tối thiểu.

Sự tăng trưởng lợi tức bắt đầu được coi là khá hơn khi tiền lương trung b́nh/giờ đạt tới 4.1% trong 12 tháng qua, tăng so với 20 năm qua, trong đó 60% gia đ́nh thuộc tầng lớp thấp Hoa Kỳ nhận được 26.6%, trong khi năm 1985 là 29.9%, theo Sở Thống Kê.

Riverside Thu 1.5 Tỉ Đô Từ Việc Làm Của Di Dân Lậu

Trong một bài báo mới đây của Nicole C. Brambila, ḍng di dân lậu đă bơm vào nền kinh tế quận Riverside gần 1.5 tỉ đô hàng năm trong khi chỉ phải trả có 32 xu mỗi ngày cho dịch vụ xă hội mà họ cần. Cuộc nghiên cứu của các nhà nghiên cứu khoa học xă hội đă phát hiện - nền kinh tế tăng thêm xấp xỉ 1.5 tỉ đô với số tiền gần 220 triêu đô - đă làm ngạc nhiên các nhà lănh đạo cộng đồng và các nhà đấu tranh cho quyền lợi của di dân. Họ thừa nhận rằng thợ di dân lậu đă mang lại nhiều lợi nhuận cho nền kinh tế địa phương nhưng họ lại không mong những món tiền 'trời cho' khổng lồ như thế.

Con số ước tính 1.5 tỉ đô kiếm được từ thợ di dân lậu cho Quận Riverside đă đồng thời cho thấy số thuế thu được trong năm nay cho các cơ quan chính quyền cũng tăng lên tương xứng. Số tiền thuế này không bao gồm lợi nhuận hay thuế bán hàng mà di dân lậu phải trả, cũng chưa tính tới tiền họ đóng góp cho Quỹ An Sinh Xă Hội.

Các nhà bênh vực di dân năm nay đă áp lực Quốc Hội hợp thức hóa 11 - 12 triệu di dân lậu để cho phép họ cư trú tại Hoa Kỳ - vẫn tin tưởng rằng thợ di dân lậu là chỗ tựa cho nền kinh tế nhờ giá thù lao rẻ. Những người này nói rằng họ sửng sốt về sự đóng góp tài chính của di dân lậu cho nền kinh tế địa phương.

Hiện nay, khoảng 233,000 di dân lậu đang sinh sống tại Quận Riverside, trong đó có khoảng 154,300 người đang làm việc. Nhiều người trong số họ đă có việc làm trong khi tỉ lệ người thất nghiệp thấp de dọa nguy cơ thiếu hụt lao động ở Coachella Valley.

Mặc dù vậy có người vẫn cho rằng con số 220 triệu là không có ư nghĩa v́ họ không tin 220 triệu đô này cũng không giúp được ǵ nhiều cho nên kinh tế địa phương. Số tiền này có thể đáp ứng yêu cầu mở rộng Nhà Hát McCallum trị giá 80 triệu đô, xây một trường trung học và cải thiện đường 10. Nhưng rồi chính quyền quận cũng sẽ phải chi tiêu nhiều hơn cho di dân lậu. Giám sát Quận Marion Ashley nói rằng số tiền 220 triệu đô là ít, v́ con số này không bao gồm việc xây dựng bệnh viện cung cấp nhiều dịch vụ miễn phí mà cư dân đang mong đợi.

Tố Hummer, TGI, Burger King Tung Quảng Cáo Hại Dân Mỹ

Quảng cáo là một ngành hốt bạc ở Mỹ. Bầu cử quảng cáo. Buôn bán quảng cáo. Cái ǵ cũng quảng cáo. Nhưng người làm quảng cáo là những người lương lớn hơn giáo sư đại học. Chi phí quảng cáo là chi phí lớn nhứt của các cuộc bầu cử ở Mỹ.

Gần đây nhiều bác sĩ đă than phiền gần đây truyền thông Mỹ đă loan tải nhiều quảng cáo rất tai hại cho sức khỏe người Mỹ nếu nghe theo. Nào là quảng cáo thức ăn, khỏe đẹp, nam tính nhưng thực sư làm theo sẽ tai hại cho sức khỏe vô cùng.

Cụ thể là Burger King quảng cáo  ăn Burger King là tăng vẽ nam tính, hàm nghĩa phái nữ rất thích. TGI  quảng cáo ngạo nghễ người ăn bông cải mà không an thịt.  Hummer quảng cáo một người thợ sửa xe thon gọn và nói thiếu vẻ nam tính nhờ  sau khi ăn thịt th́ đầy vẻ hấp dẫn của phái nam đối với phái nữ.

Theo các bác sĩ th́  2 phần 3 dân số Mỹ đă lố cân và 1 phần 3  ba chết v́ bịnh tim và phân nửa  bịnh  cancer  đang phát tán trong cơ thể. Tở chức Physicians Committee for Responsible Medicine (PCRM)  cho biết những bịnh đó đa số là do cách ăn uống và thực phẩm tai hại, quá nhiều mỡ,  quá nhiều đướng. Chiên xào tạo nhiều chất độc. Tổ chức  PCRM  mở cuộc thăm ḍ trên mạng (www.PCRM.org), đa số  trả lời cần phải muốn chống lại những quảng cáo thương mại tai hại đó. Những quảng cáo đó hại chẳng khác ǵ những quảng cáo một người đầy vẻ nam tính với điếu thuốc và ly rượu nay đă bị cấm.

Hawaii Xài Xăng Gấp 4 EU: Du Lịch Sẽ Sụp Nếu Thiếu Dầu

Hawai là nơi tỷ lệ xài xăng dầu cao nhứt thế giới.  Gấp đôi Mỹ lục địa, gấp 4 Au châu và 28 lần nhiều hơn người Trung Quốc. Dễ hiểu v́ là một tiểu bang Mỹ nằm giữa Thái B́nh Dương, sống bằng du lịch từ đất liền ra. Xài xăng dầu nhiều nhứt nên lănh hậu quả trầm trọng nhứt khi Mỹ dư thừa xăng dầu sau Thế Chiến Hai do bị ảnh hưởng nhà kiến Địa Cầu bị hâm nóng. Và ngay thời thiếu xăng dầu, giá cả lên như hỏa tiễn. Do đó lănh hậu quả trầm trọng khi thế giới dư hay thiếu xăng dầu.

Vơi ngành du lịch, Hawai rất cần xăng dầu để đưa đón du khách nằm giữaThái b́nh Dương và đi tới đi lui với nước Mỹ ở lục đia Mỹ châu. Thiếu xăng dầu là mọi hoạt động của Hawai sẽ bị liệt từ việc vận chuyển đến sinh hoạt. Đủ xăng dầu th́ cả thế giới sẽ làm cho Địa Cầu bị hâm nóng, mà Hawai là nơi phải chịu hậu quả nặng và nhiều nhứt. Mực nước biển dâng lên; nhiều vùng của Hawai bị ngập lụt, phi trường và hải cảng lún ngập không c̣n sử dụng được nữa. 

Và quan trong nhứt các băi biển nơi Hawai hốt bạc nhờ ngành du lịch-những ưu thế đó không c̣n nữa dù dư hay thiếu xăng dầu. 

Bộ Năng Lượng của Mỹ đang thành lập dư án ước lượng xem hậu quả mà Hawai phải chịu khi thiếu xăng dầu sẽ ra sao.