Ủng hộ khối 8406 và đảng Dân chủ XXI

58 công dân tỉnh Bắc Ninh




THƯ ỦNG HỘ TUYÊN NGÔN TỰ DO DÂN CHỦ 8406 VÀ THƯ ĐỀ NGHỊ CHUẨN BỊ GIA NHẬP ĐẢNG DÂN CHỦ VIỆT NAM XXI


Kính gửi:

- Cụ Hoàng Minh Chính Tổng Thư kư Đảng Dân Chủ Việt Nam XXI
- Linh mục Phê rô Phan Văn Lợi
- Linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lư
- Nhà nghiên cứu văn hoá Hán Nôm Trần Khuê
- Nhà báo tự do Nguyễn Khắc Toàn
- Kỹ sư Đỗ Nam Hải
- Giáo sư Nguyễn Chính Kết

Trước hết trong lá thư này, chúng tôi xin tự giới thiệu đa số viết và kư tên trong bức thư này là những người nông dân, giáo viên hưu trí, công nhân và nhà tu hành. Chúng tôi hiện cư trú và làm nghề sinh sống ở các xóm bản, làng, thị trấn, thị xă của tỉnh Bắc Giang, chúng tôi luôn chấp hành theo luật pháp của nhà nước CSVN ban hành. Gia đ́nh và bản thân chúng tôi luôn được chính quyền CSVN tặng khen.

Nhưng h́nh như trong cuộc sống của những người dân thôn quê, chúng tôi càng hiền lành chăm chỉ, chất phác, dễ tin và càng chấp hành nghiêm chỉnh những luật lệ mà nhà nước CSVN đề ra bao nhiêu th́ chúng tôi lại càng bị đè nén, đàn áp bấy nhiêu. Khi chúng tôi bị áp bức chúng tôi càng cam chịu bao nhiêu th́ càng bị dồn đến con đường cùng bấy nhiêu. Chúng tôi phần lớn bị cướp đoạt ruộng đất, nhà cửa, tài sản, bị đánh đập phải tha phương cầu thực, đến nỗi không chịu được, buộc phải dùng quyền công dân của ḿnh bước vào con đường khiếu kiện. Nỗi oan khiên của chúng tôi đă không được Đảng CSVN và nhà nước CSVN giải quyết, mà ngược lại họ c̣n khủng bố chúng tôi về mọi mặt, như: họ tuyên bố những người đi khiếu kiện chúng tôi là những kẻ chống lại nhà nước, có nơi họ con thuê đầu gấu, lưu manh đánh lại chúng tôi (ông Phạm Văn Nho hơn 80 tuổi ở Yên Thế bị đánh nay c̣n vết thương lơm ở trán, ông Dương Văn Bậc ở Lạng Giang bị đánh ngay trên ô tô khách). Đơn thư khiếu kiện chúng tôi Kính gửi Đảng CSVN, chính phủ, quốc hội và các cấp cao nhất của CSVN th́ đều bị ngâm không giải quyết không chỉ kéo dài hàng tháng mà hàng năm hay có khi hàng chục năm. C̣n nếu đơn nào được họ để mắt đến xem xét th́ chỉ là những giải quyết lờ mờ, à uôm cho xong việc, chứ nội dung không có ǵ, chủ yếu là chuyển đi chuyển lại. Thực tế họ coi người dân chúng tôi nói chung đặc biệt người nông dân nói riêng như con sâu cái kiến: “Cái kiến mày kiện củ khoai, kiện đi kiện lại khoai ông vẫn c̣n” . Và CSVN coi khinh người dân chúng tôi chỉ là hạng dân đen, áo vải là quả bóng để họ đá đi đá lại mà thôi, nay đá về huyện mai đá về xă… Chúng tôi đi kiện bọn cướp đất đai nhà cửa của chúng tôi ở xă mà khiếu kiện lên quan huyện, quan tỉnh, trung ương th́ lại bị đá về cho quan xă, chúng tôi không biết kêu đâu đành phải than trời: v́ ḿnh đi tố cáo nó th́ quan trên lại đưa ḿnh về cho nó xử, th́ hỏi nó có thịt ḿnh không.

Một số ví dụ: vụ ông Nguyễn Văn Thân ở thị trấn Nếnh- Bắc Giang, gia đ́nh tham gia hoạt động trong phong trào cách mạng đ̣i độc lập từ những năm 1947. Gia đ́nh sinh sống yên ổn trên mảnh đất của cha ông cũng từ thời trước đó đến nay bỗng dưng quan xă đến cắt ngon lành một thửa đất đẹp của gia đ́nh cho một người khác. Khi gia đ́nh khiếu kiện th́ quan xă trả lời thản nhiên: “đất đai của toàn dân, chính quyền muốn cấp cho ai th́ người ấy được”. Như vậy quan CSVN muốn cướp của ai th́ cướp, muốn cho ai th́ cho v́ quan đă được cả đến luật pháp của CSVN bảo vệ cho quan rồi.

Ông Phạm Văn Nho ở huyện Yên Thế - Bắc Giang và gia đ́nh theo lời kêu gọi đi phát triển kinh tế từ những năm 1960 từ giă quê hương Xuân Thuỷ - Xuân Trường –Nam Định giàu có lên vùng rừng xanh, núi đỏ, cuộc sống vô cùng gian nan vất vả nhưng vẫn cần cù chịu khó cày xới, khai hoang để có một cuộc sống tươi đẹp. Nhưng khi thành quả lao động của ông đơm hoa, kết trái th́ quan xă không giấu nổi nỗi thèm khát đă xui người cướp đoạt của gia đ́nh ông. Khi gia đ́nh ông kêu cầu lên các cấp trên th́ nỗi oan đă không được giải mà các quan lại c̣n thuê đầu gấu chém ông trọng thương. Hơn 80 tuổi, già cả nhà nghèo để theo hầu kiện ông phải đi bằng chiếc xe đạp cà khổ, cũ nát vượt hàng trăm cây số về Hà Nội để đưa đơn kêu cứu. Dọc đường đi phải sống dựa vào sự cưu mang của bà con cùng đi khiếu kiện với ḿnh th́ mới có cơm ăn và đủ sức để tiếp tục về được Hà Nội để nộp đơn lên cơ quan cấp cao.

Ông Nguyễn Tiến Lựa ở xă Tiền Phong – huyện Yên Dũng - Bắc Giang là người dũng cảm, giữa đường thấy bất b́nh chẳng tha, một hiệp sĩ bảo vệ công bằng xă hội thời nay. Ông thương những người nông dân như ông, cần cù một nắng hai sương, chăm chỉ lao động, nhưng kết quả bị bon tham nhũng ở chính quyền chia nhau cướp đoạt. Khi ông tố cáo lên cấp trên th́ gia đ́nh ông bị quan lại địa phương gây khó dễ đủ đường, vu cáo ông là người gây rối trật tự xă hội. Công an địa phương c̣n tung tin thất thiệt chia rẽ nội bộ gia đ́nh ông, làm cho vợ chồng, cha con ông xung khắc bất hoà.

Sư cô Thích Đàm Thoa, trước trụ tŕ ở chùa Liễu Nham – Yên Dũng - Bắc Giang, sư cô c̣n được chính quyền CSVN và nhân dân bầu cử là uỷ viên Mặt trận Tổ quốc xă. Ngôi chùa nơi sư cô tu hành, đă được sư cô và nhân dân tu bổ từ một ngôi chùa dột nát nay trở thành to đẹp, khang trang. Bản thân sư cô cũng là một nạn nhân của vụ đàn áp cướp chùa, đuổi sư lang thang đầu đường, góc phố không nơi tu hành. Sư cô tá túc ở góc nhà vệ sinh công cộng ở vườn hoa Lư Tử Trọng ven hồ Tây – Hà Nội để theo khiếu kiện, thời gian đă hơn 2 năm. Đơn của sư cô gửi các cấp đă không được giải quyết dứt điểm, mà bản thân sư cô c̣n bị bắt giam trái phép rất nhiều lần, tài sản, điện thoại di động, tiền bạc bị công an lần túi cướp trắng trợn.

Ông Dương Văn Bậc ở huyện Lạng Giang - Bắc Giang, gia đ́nh cũng có đóng góp cho nhà nước CSVN trong cuộc giành độc lập trước đây. Bản thân ông Bậc được nhân dân tín nhiệm bầu làm cán bộ thôn xóm. Trong quá tŕnh công tác ông Bậc thấy bất công đè nén, áp bức nhân dân, quan xă, quan xóm ăn chặn của dân trong thôn ông đă dũng cảm đứng lên đấu tranh th́ chúng quay lại đàn áp gia đ́nh ông. Tháng 9-2006, vừa qua ông Bậc lên Hà Nội để gửi đơn lên các cấp lănh đạo cao của Đảng CSVN, chính phủ, quốc hội CSVN và có đến nhà ông Nguyễn Thế Đàm để có nhờ ông Đàm viết đơn từ khiếu nại hộ. Trên đường trở về nhà ở Bắc Giang, lúc 11 giờ sáng ông bị 3 thanh niên ăn mặc chỉnh tề đánh ông trên ô tô trước mặt rất đông người một cách rất dă man để nhằm cướp túi tài liệu của ông. Ông Bậc là một người nông dân hiền lành, chăm chỉ cần cù không có thù oán với ai nên việc ông bị 3 thanh niên này vẫy xe giữa đường và đă đánh ông ngay th́ chỉ là những mật vụ của bè lũ tham nhũng chứ không thể ai khác. Sự việc này người dân ngồi cùng ô tô với họ cũng biết đó là những tên mật vụ an ninh nên không ai dám đứng ra can ngăn, đỡ đ̣n cho ông.

Trên đây là những vụ điển h́nh mà chúng tôi nêu ra, c̣n nhiều vụ khác mà không thể kể hết được tội ác của Đảng và nhà nước CSVN đối với những người nông dân thấp cổ bé họng như chúng tôi.
Như vậy những người nông dân lao động lam lũ trực tiếp như chúng tôi quanh năm chỉ biết bán mặt cho đất bán lưng cho giời, đă đủ cơ sở để khẳng định rằng cả hệ thống chính quyền Đảng và nhà nước CSVN chỉ là một băng đảng hay tập đoàn Maphia, họ không c̣n ǵ là chính nghĩa, họ không đại diện cho ai, lại càng không đại diện cho những người nông dân chúng tôi. Hiện nay họ nắm quyền cai trị đất nước, cái họ dựa không phải là nông dân chúng tôi mà là dựa vào công an, quân đội, nhà tù súng đạn để đàn áp người dân mà thôi. Họ thường xuyên dùng thủ đoạn là tuyên truyền sống sượng, lừa bịp nhân dân trong nước và thế giới c̣n quyền tự do hội họp, tự do đi lại, tự do tôn giáo, tự do ngôn luận th́ họ tước đoạt hoàn toàn của người dân chúng tôi. Quyền con người của chúng tôi bị Đảng CSVN tước đoạt hoàn toàn, nên vừa qua chúng tôi được biết tin Cụ Hoàng Minh Chính, các linh mục Phan Văn Lợi, Nguyễn Văn Lư, các nhà trí thức khác như các ông Trần Khuê, Nguyễn Khắc Toàn, Đỗ Nam Hải và Nguyễn Chính Kết đă bất chấp nguy hiểm, liên kết bắt tay nhau để soạn thảo và công bố Bản Tuyên ngôn Dân chủ ngày 8-4-2006. Nội dung Bản Tuyên ngôn Dân chủ này đă thể hiện nỗi mong ước khát khao quyền sống được hưởng các quyền làm người chân chính, được sống được tự do không c̣n cảnh bị đàn áp bất công khủng bố. V́ thế chúng tôi đồng tâm nhất trí kư tên ủng hộ Bản Tuyên ngôn lịch sử này và nghiên cứu kỹ, chuẩn bị tinh thần để trở thành Đảng viên Đảng Dân Chủ Việt Nam XXI do Cụ Hoàng Minh Chính và ông Trần Khuê đứng đầu. Chúng tôi cũng kêu gọi các Tổ chức quốc tế theo dơi bảo vệ quyền con người, các cơ quan truyền thông quốc tế, đồng bào trong và ngoài nước hăy yểm trợ cho chúng tôi về mọi mặt để chúng tôi vững tin và mạnh mẽ trong cuộc khủng bố của nhà nước CSVN v́ do đă công bố bức thư này.

Nhân bức thư này chúng tôi cũng kêu gọi Các anh chị em trong lực lượng công an, an ninh, quân đội đang bảo vệ Đảng và nhà nước CSVN hăy mau chóng thức tỉnh, giác ngộ tư tưởng dân chủ tự do ngừng tay chấp hành lệnh cấp trên đàn áp những người dân tha thiết với nền dân chủ của đất nước và nhân dân khiếu kiện nói chung. Những ai cố t́nh bịt mắt, bưng tai tiếp tay cho Đảng và nhà nước CSVN đàn áp nhân dân th́ sớm muộn sẽ bị lịch sử và dân tộc phán xét, xử tội v́ đă chống lại nhân dân ḿnh.
Đoàn thể dân oan tỉnh Bắc Giang chúng tôi ngày một lớn mạnh đoàn kết nhất trí là nhờ sự đấu tranh kiên cường của tất cả bà con và cũng nhờ sự lănh đạo mưu trí, can đảm, bất khuất và thông minh của các vị lănh đạo đoàn là ông Nguyễn Tiến Lựa, sư cô Thích Đàm Thoa và bà Vương Thị Hà.
Dưới đây là danh sách đă kư tên ủng hộ Tuyên Ngôn Tự Do Dân Chủ 8406 và chuẩn bị xin gia nhập Đảng Dân Chủ Việt Nam XXI của nhân dân tỉnh Bắc Giang chúng tôi và chúng tôi cũng xin gửi kèm các tấm ảnh để minh hoạ cho Bức thư và để minh chứng cho các bạn rơ về cuộc đấu tranh đ̣i nhân quyền của chúng tôi là có thật, của những người bằng xương bằng thịt có địa chỉ rơ ràng. Điều này cũng góp phần khẳng định chứng minh cho danh sách của hơn 2000 người kư tên ủng hộ khối 8406 là có thực, không phải là giả mạo như tuyên truyền của chính quyền CSVN.

Chúng tôi cùng kư tên:

1. Dương Văn Lung-Nội Hoàng, Yên Dũng, Bắc Giang
2. Nguyễn Văn Thân-Thị trấn Nếnh, Việt Yên, Bắc Giang
3. Đỗ Văn Ḅ-Phúc Lâm, Hoàng Minh, Việt Yên, Bắc Giang
4. Nguyễn Văn Trang-Chung 1, xă Tiên Sơn, Tân Yên, Bắc Giang
5. Đỗ Thị Huệ-Hồng Đức, Tân Yên, Bắc Giang
6. Nguyễn Thị Trường-Dương Đức, Lạng Giang, Bắc giang
7. Nguyễn Thị B́nh-Thị trấn Bố Hạ, Yên Thế, Bắc Giang
8. Ngô Thị Nghiên-Tân Sỏi, Yên Thế, Bắc Giang
9. Phạm Thị Lộc-Thị trấn Kép. Bắc Giang
10. Phạm Văn Mùi-Cao Xá, Tân Yên, Bắc Giang
11. Trần Thị Hồng-Bố Hạ, Yên Thế, Bắc Giang
12. Đỗ Thị Luyện- Sơn Động, Bắc Giang
13. Lương Thị Sáu-Tân Trung, Tân Yên, Bắc Giang
14. Nguyễn Thị Cậy- Tân Văn, Tân Dĩnh. Lạng Giang, Bắc Giang
15. Lê Thị Oanh Anh-Tân Văn, Tân Dĩnh, Lạng Giang, Bắc Giang
16. Nguyễn Thị Lan-Tân Dĩnh, Lạng Giang, Bắc Giang
17. Nguyễn Văn Đăng-Phố Vôi, Lạng Giang, Bắc Giang
18. Nguyễn Đ́nh Hải-Thôn Đ́nh, Xuân Lương, Lạng Giạng, Bắc Giang
19. Nguyễn Văn Giáp-Thôn Chùa, Xuân Lương, Lạng Giang, Bắc Giang
20. Nguyễn Thị Soan-Thôn Chùa, Xuân Lương, Lạng Giang, Bắc Giang
21. Nguyễn Thị Hanh-Chùa Nguộn, Nhă Nam, Tân Yên, Bắc Giang
22. Nguyễn Văn Mai-Tiến Phan, Tân Yên, Bắc Giang
23. Nguyễn Thị Thuần-Cầu Thương, Nhă Nam, Tân Yên, Bắc Giang
24. Nguyễn Quang Huyên-Nam Cường, Nhă Nam, Tân Yên, Bắc Giang
25. Hoàng Thị Toan-Cầu Thượng, Nhă Nam, Tân Yên, Bắc Giang
26. Nguyễn Thị Thanh-Đoan Bái, Hiệp Hoà, Bắc Giang
27. Vương Thị Hà-Trần Phú, Bắc Giang
28. Dương Văn Thơ-Nội Hàm, Yên Dũng, Bắc Giang
29. Vũ Thị Huệ-Toàn Mỹ, Thị trấn Vôi, Lạng Giang, Bắc Giang
30. Trần Ngọc Đôn-Liên Sơn, Tân Yên, Bắc Giang
31. Đinh Thị Hoà-Thôn Bái Thượng, xă Đoan Bái, Hiệp Hoà, Bắc Giang
32. Hà Văn Thao-Gia Tiến, Tân Trung, Tân Yên, Bắc Giang
33. Trần Văn Biên-Cao Xanh, Tân Yên, Bắc Giang
34. Dương Văn Lượng- Bắc Giang
35. Nguyễn Thuyên-Yên Lư, Yên Dũng, Bắc Giang
36. Nguyễn Văn Phương-Thị trấn Vôi, Bắc Giang
37. Giáp Thị Vừng-Bắc Giang
38. Nguyễn Văn Sinh-Quế Nham, Tân Yên, Bắc Giang
39. Nguyễn Văn Đàm-Thôn Trung, Đồng Việt, Yên Dũng, Bắc Giang
40. Lê Thanh Nghị-Đồng Việt, Yên Dũng, Bắc Giang
41. Nguyễn Tiến Lựa-Tiền Phong, Yên Dũng, Bắc Giang
42. Lê Thị Sử-Thị trấn Nếnh, Việt Yên, Bắc Giang
43. Lương Thị Thuyên-Tiền Phong, Yên Dũng, Bắc Giang
44. Lư Văn Phin thị trấn Chũ, Bắc Giang
45. Thích Đàm Thoa Chùa Nguyệt Nham - Tân Liễu – Yên Dũng - Bắc Giang
46. Nguyễn Văn Chuyền xóm Hà - Mỹ Hà- Lạng Giang - Bắc Giang
47. Nguyễn Kim Nhàn tổ 4 – khu 34- Song Mai –Bắc Giang
48. Phạm Văn Nho Xuân Lương – Yên Thế - Bắc Giang
49. Hoàng Văn Hoá Xóm Đông – An Hà - Lạng Giang - Bắc Giang
50. Đồng Văn Đông Xóm Kép – An Hà - Lạng Giang - Bắc Giang
51. Phạm Thị Ái - thị trấn Cao Thượng – Tân Yên - Bắc Giang
52. Nguyễn Đ́nh Hải Xuân Hương - Lạng Giang - Bắc Giang
53. Nguyễn Thị Thanh Thị trấn Đồi Ngô - Lục Nam - Bắc Giang
54. Hoàng Văn Lứa Vân Cốc – Vân Trung - Bắc Giang
55. Dương Thị Vang Lục Nam - Bắc Giang
56. Trương Thị Tống Lục Nam - Bắc Giang
57. Dương Văn Bậc Lạng Giang - Bắc Giang
58. Nguyễn Văn Nghề - Lục Ngạn - Bắc Giang


Lại Thêm 58 Người Không Sợ Chết !!!

Đào Văn B́nh

Từ trong nước, tin tức lại dồn dập gửi ra, ṭan tin phẫn uất, tin xót xa và tin buồn làm se thắt ḷng người. Năm mươi tám(58) dân oan Tỉnh Bắc Giang - không c̣n đường nào kêu cứu nữa, đành gạt lệ viết thư gửi tới những nhà đang tranh đấu cho dân chủ tự do – mà chính bản thân những vị này cũng đang bị nhà cầm quyền bức bách, tương lai không biết sống chết như thế nào! Lịch sử dân tộc chưa bao giờ lâm vào cảnh ngộ trớ trêu, nghiệt ngă đến như vậy. Xưa kia bạo chúa Tần Thủy Ḥang đốt sách chôn học tṛ, dùng Ngũ Gia Liên Bảo để cùm kẹp dân, dựng Cung A Pḥng giam giữ cả ngàn cung tần mỹ nữ, xây Vạn Lư Trường Thành khiến cả triệu người thác oan, xác chết được vun lại thành đống để làm đất xây thành - khiến thế giới ngày nay phải gọi đó là The Longest Cemetery of the World – dịch nôm là Nghĩa Địa Dài Nhất Thế Giới, dịch văn chương là Vạn Lư Mộ Bia …Bao tội ác chất chồng của bạo chúa đó…cũng không ghê gớm bằng tội ác mà Đảng CSVN đă và đang gieo lên đầu nhân dân Việt Nam.

 

Năm mươi tám dân oan này họ đâu phải dân phản lọan. Họ không phải tay sai Đế Quốc, Thực Dân, Phong Kiến. Họ cũng không phải là thành phần Trí, Phú, Địa, Hào..mà họ là các ” nông dân, giáo viên hưu trí, công nhân và nhà tu hành, luôn luôn chấp hành theo luật pháp của nhà nước CSVN ban hành. Gia đ́nh và bản thân chúng tôi luôn luôn được chính quyền tặng khen.” (*) Thế nhưng trong cái xă hội cộng sản, độc tài ṭan trị này “H́nh như trong cuộc sống của những người dân thôn quê, chúng tôi càng hiền lành, chăm chỉ, chất phác, dễ tin và càng chấp hành nghiêm chỉnh những luật lệ mà nhà nước CSVN đề ra bao nhiêu – th́ chúng tôi lại càng bị đè nén, đàn áp bấy nhiêu. Khi chúng tôi bị áp bức, chúng tôi càng cam chịu bao nhiêu th́ càng bị dồn đến con đường cùng bấy nhiêu.” (*) Trời đất quỷ thần ơi ! Phàm là chính quyền ai mà chẳng thích lọai dân hiền lành? Ḿnh chỉ sợ người dân phẫn uất đứng lên cầm giáo, mác, gậy gộc tới chém giết ḿnh thôi, chứ ai lại sợ ngừơi dân ngoan bao giờ ? Vả lại khi người dân có điều chi oan ức, ḿnh giải quyết cho họ th́ họ nhớ ơn ḿnh. Cứ thử nh́n xem bao nhiêu miếu, đền nằm rải rác trên khắp đất nước. Đó chính v́ các vị quan nhân đức thuở xưa đă biết thương dân “yêu dân như con đỏ” lo cái lo của dân, không nhọc sức dân mà khoan sức dân, chính sự không phiền hà cho nên người dân đă lập miếu thờ. Thế nhưng trong chế độ cộng sản quái ác này - mà Tổng Thống Reagan đă gọi đó là “một chương kỳ quái của lịch sử loài người” …do xa ĺa t́nh tự dân tộc, nghĩa đồng bào. Do thấm nhuần chủ nghĩa duy vật Mác-Lê, do ḷng hung ác, do ngu dốt, do thiếu hiểu biết mà lại kiêu căng phách lối, do ỷ lại có súng đạn, nhà tù, cùm kẹp trong tay, do ḷng tham vô đáy, do lương tri mờ tối, do tham vọng thú tánh cuồng điên …đă quay sang đàn áp người dân lương thiện, đàn áp ngay những người mà bộ máy tuyên truyền lúc nào cũng ra rả đề cao. Chúng ta thử xem những vị “chủ nhân của đất nước” ở Bắc Giang đă bị bọn “đày tớ” ở đó đối xử như thế nào?

-         Cụ Phạm Văn Nho hơn 80 tuổi ở Yên Thế khi đi khiếu oan, bị công an sai bọn đầu gấu (bọn du đăng) đánh, vết thương c̣n hằn trên trán.

-         Ô. Dương Văn Bậc ở Lạng Giang bị đánh ngay trên xe đ̣ (xe khách) lúc đi khiếu kiện.

-         Ô. Nguyễn Văn Thân ở Thị Trấn Nếnh, Bắc Giang gia đ́nh tham gia cách mạng chống Pháp từ năm 1947 sống yên ổn trên mảnh đất của cha ông từ đó đến giờ. Bỗng dưng một ông quan cộng sản đến cắt ngon lành một thửa đất đẹp của gia đ́nh cho một người khác. Khi gia đ́nh đi khiếu nại th́ quan nói rằng “đất đai của ṭan dân, chính quyền muốn cấp cho ai th́ người nấy được.” Cứ tạm đồng ư là “đất đai là của ṭan dân đi” thế tại sao không cắt một phần đất của ông Bí Thư Huyện Ủy, Bí Thư Tỉnh Ủy, Bí Thư Xă Ủy cho người nào đó. Tại sao lại cắt đất của ông này? Phải chăng Ô. Nguyễn Văn Thân là dân đen, dân hèn, dân cô thế cho nên muốn ăn hiếp sao cũng được? Cắt đất của ông này th́ chắc ăn, chứ c̣n đụng đến đất đai của các đại quan ở trên th́ chỉ có nước tan xương?

-         Ô. Nguyễn Tiến Lựa ở Xă Tiền Phương, Huyện Yên Dũng, Bắc Giang là người dũng cảm, thấy những oan trái, bày tỏ ḷng hào hiệp cứu giúp lại bị cường hào ác bá tại địa phương tung tin thất thiệt chia rẽ và phá nát gia đ́nh ông.

-         Sư Cô Thích Nữ Đàm Thoa ở Yên Dũng, Bắc Giang Sư tốt nghiệp Học Vien Phật Giáo Việt Nam, luôn luôn chấp hành nghiêm chỉnh pháp luật của nhà nước cộng sản và là thành viên trong Mặt Trận Tổ Quốc của xa ~. Nhờ sự giúp đỡ của bà con cho vay tiền, cộng thêm với số tiền tích lũy do lao động cần cù, sư cô đă tu sửa lại ngôi chùa - từ dột nát nay biến thành một ngôi chùa khang trang to đẹp. Thế nhưng khi chùa trở nên to đẹp th́ tai họa giáng xuống! Cường hào ác bá tại xă với sự đồng lơa của huyện và tỉnh đă ”gắp lửa bỏ bàn tay”, dựng chuyện vu khống để cướp đọat lấy ngôi chùa này. Hai năm qua, sư cô v́ tin tưởng vào pháp luật của nhà nước cộng sản đă lên tận Hà Nội, ngủ bờ ngủ bụi tại Vườn Hoa Mai Xuân Thưởng để xin“đèn trời soi xét”. Thế nhưng có đi kêu oan, khiếu kiện th́ mới thấy rơ bộ mặt thực của Đảng CSVN “Nhà nước ta là nhà nước dân chủ gấp triệu lần nhà nước tư bản, thực ra chỉ là lừa bịp thôi. Họ lừa dân trong nước, lừa người ngọai quốc.” Hơn hai năm qua mọi chuyện đâu vẫn ḥan đấy. Nhân dịp Hà Nội tổ chức Hội Nghị APEC sư cô chấp hành nghiêm chỉnh mệnh lệnh là không đi khiếu kiện để “làm đẹp thành phố”. Ngày 14-11-06 trong chuyến đến thăm nhà một Phật tử tại ngọai thành Hà Nội cô bị hai tên công an – một nam, một nữ theo dơi và gọi Sở Công An Bắc Giang đến bắt. Cô bị bọn ác ôn xỉ nhục với những lời lẽ thật thô bỉ “ Sư ǵ mày…sư ăn thịt chó…thích đ̣i công lư à !!!” rồi quăng cô lên xe, nhốt vào Trại Bảo Trợ Xă Hội Bắc Giang - trại tù trá h́nh ở gần Nga Ba Kế là nơi có trại tù giam giữ, đánh đập các nhà sư trong vụ án chụp mũ “Trộm Tượng Cổ”. Đồng bào chung quanh nghe tin bất nhẫn, xin đựơc vào thăm và đem đồ ăn đến cho cô, bọn ác ôn cũng không cho. Hiện nay  tài sản và chùa bị tước đọat hết, bệnh tật không thuốc chữa, cô phải lang thang ăn cơm thừa của các nhà hàng, ngủ đêm dưới mái hiên của cầu tiêu công cộng tại Vườn Hoa Lư  Tự Trong gần Hồ Tây.

Trên đây chỉ là những trừơng hợp điển h́nh “C̣n nhiều vụ khác mà không thể kể hết được tội các của Đảng và Nhà Nước Cộng Sản đối với người dân thấp cổ bé họng như chúng tôi” (*). Sau Bắc Giang tôi tin chắc rằng rồi th́ cả nước sẽ dấy lên lời oán than bị bóp nghẹt đă bao năm qua. Dù dưới h́nh thức của một thư ủng hộ Tuyên Ngôn Dân Chủ 8406 và lời hứa sẽ gia nhập Đảng Dân Chủ Việt Nam, lời kêu gào của 58 người dân oan Bắc Giang vượt lên trên một sự khiếu nại b́nh thường. Mà nó là một Bản  Cáo Trạng, một Tuyên Cáo, một Lời Cảnh Báo đến bạo quyền. Nó báo động đất nước đang ở vào t́nh trạng “tức nước vỡ bờ”, “một ḷ thuốc súng” chỉ đợi giờ bùng nổ. Chúng ta hăy nghe 58 người dân oan nói “ Đ̣an thể dân oan Tỉnh Bắc Giang chúng tôi ngày một lớn mạnh, đ̣an kết nhất trí là nhờ sự đấu tranh kiên cường của tất cả bà con và cũng nhờ sự lănh đạo mưu trí, can đảm, bất khuất và thông minh của các vị lănh đạo đ̣an là các Ông Nguyễn Tiến Lựa, Sư Cô Thích Đàm Thoa và Bà Vương Thị Hà.” (*) và “ Những ai cố t́nh bịt mắt, bưng tai tiếp tay cho Đảng và Nhà Nước CSVN đàn áp nhân dân th́ sớm muộn sẽ bị lịch sử và dân tộc phán xét, xử tội v́ đă chống lại nhân dân ḿnh.” (*) Ôi cảm khái biết là bao nhiêu ! Ôi hùng tráng biết bao nhiêu hỡi những con người cô thế đang bị áp bức ! Tại sao Bắc Giang - một vùng đất không phải là chốn “Ngàn Năm Văn Vật”  phồn hoa đô hội, biệt thự nguy nga, khách sạn 4, 5 sao, sinh viên đại học đi về tấp nập… lại có thể nảy nở những con người gan góc đến như thế ? Phải chăng khí phách của Hùm Thiêng Yên Thế - Hoàng Hoa Thám vẫn c̣n sống măi cho tới ngày hôm nay để hun đúc tinh thần cho những người con dũng cảm, dám liều chết đứng lên để nói điều ích nước lợi dân.

Với sức mạnh và thủ đọan gian ác kinh khiếp của bạo quyền, tính mệnh của 58 người con Bắc Giang, trong đó có 28 vị là phụ nữ, chẳng khác nào con giun, cái kiến. Họ có thể bị bắn giết, thủ tiêu, giam cầm, lưu đày, bỏ vào nhà thương điên bất cứ lúc nào. Thế nhưng ngày hôm nay, những con người đó họ tự coi ḿnh như đă chếtcho nên họ không c̣n sợ chết nữa! Cuộc sống chỉ có ư nghĩa khi sống cho ra một con người. Cuộc sống coi như đă chết khi phải sống như một loài nô lệ trong một xă hội mà quan quyền như một bày thú dại. Cho nên họ bảo nhau hăy đứng lên một lần …để con cháu sau này được sống:

Băm mốt năm đủ rồi!

Thế giới, dân Việt ơi!

Hăy hô lời quyết thệ!

Đứng dậy ngay đi thôi !

Thế nhưng dù là một người ḷng gang dạ thép như thế nào, nh́n những tấm h́nh bà con Bắc Giang khóac lên ḿnh những tấm vải có viết lời oan ức, ḷng không khỏi bùi ngùi xót xa. Họ trông giống như những tù nhân, như một bày cừu cố co cụm lại để bảo vệ lấy nhau hầu chống lại bày chó sói. Họ là nạn nhân của một chế độ tràn ngập mỹ từ, biểu ngữ, khẩu hiệu, truyền đơn, bích chương, sách vở, báo chí, đài phát thanh từng giây từng phút tô bóng cho một thiên đường tràn đầy “Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc” tươi đẹp nhất hành tinh này. Những người dân hiền lành, chất phác của xứ “Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc” này giống như những tội đồ bị phát văng. Họ “bị cướp đoạt ruộng đất, nhà cửa, tài sản, bị đánh đập, phải tha phương cầu thực!” (*) Nếu như thế giới nh́n được những tấm h́nh của đám dân oan này, những tấm h́nh Sư Cô Đàm Thoa bị xé nát quần áo gần như muốn phơi bày thân thể th́ họ sẽ nghĩ sao về việc Ô. Nguyễn Minh Triết mặc áo đại trào của bậc thượng thư nhất phẩm triều đ́nh thuở xưa? Ngày nay bộ áo đó không c̣n được coi như biểu tượng của hàng quan lại nữa. Mà nó đă trở thành một thứ quốc phục của dân tộc, nhất là tại hải ngọai. Trong hôn lễ, trong ngày Tết cố truyền, chiếc áo dài, khăn đóng, khăn vành giây là h́nh ảnh đẹp, trang nghiêm, cổ kính và tiêu biểu cho tinh thần Việt Nam. Vậy th́ khi Ô. Nguyễn Minh Triết  khóac lên ḿnh bộ quốc phục này và mời các vị nguyên thủ quốc gia cùng khóac bộ áo đó, chắc chắn không phải ông chỉ muốn khoe chiếc áo không thôi. Mà ông muốn phơi bày cho thế giới thấy “Đây là bộ quốc phục của dân tộc tôi. Đây là nét tiêu biểu của dân tộc tôi”. Vậy th́ nét tiêu biểu của dân tộc là ǵ hả Ô. Nguyễn Minh Triết? Phải chăng đó là đức Hiếu, Nhân, Tấm Ḷng Hiền Ḥa, Bao Dung, Quảng Đại, Một Ḷng V́ Dân V́ Nước? Bộ quốc phục của chúng ta đâu có lộng lẫy bằng các bộ quốc phục của thế giới. Nhưng nó lại là biểu tượng cho sự Đơn Sơ, Đạm Bạc, T́nh Quê Huơng, Nghĩa Đồng Bào. Nh́n ông xúng xính trong bộ quốc phục này, chắc các vị nguyên thủ quốc gia có cảm tưởng ông đúng là tiêu biểu cho linh hồn của dân tộc v́ dù sao ông cũng đang là vị nguyên thủ quốc gia Việt Nam. Nhưng câu hỏi đặt ra ở đây là - tự thân ông có những đức tính cao đẹp đó không? Hiện nay ông đang đứng đầu một bộ máy cầm quyền gian ác nhất, một Đảng mà quá tŕnh tội lỗi của nó “trúc rừng không ghi hết tội”. Và bản thân ông cũng đồng lơa với những người đang tiếp tục đọa đày dân tộc này không biết đến bao giờ. Vậy th́ ông có xứng đáng khóac lên người chiếc áo tiêu biểu của dân tộc không? Tôi đề nghị là ông không nên vay mượn những giá trị mà ḿnh không có. Trong buổi hội ngộ với các vị nguyên thủ quốc gia nhân dịp APEC, nếu như ông mặc bộ đồ “đại cán”, đầu đội nón công nhân như Mao Trạch Đông, chân di dép râu, vai đeo chiếc xà-cọt, có lẽ c̣n “coi được” hơn. Bởi v́ nó chứng tỏ ông thành thực với chính ḿnh và vẫn trung thành với Chủ Nghĩa Xă Hội, với giai cấp công nông, vô sản chuyên chính (mà các ông vẫn thường rêu rao). Đó cũng là lư tưởng của đời ông và của Hồ Chí Minh, Truờng Chinh, Lê Duẩn, Vơ Nguyên Giáp, Phạm Văn Đồng, Phạm Hùng, Đỗ Mười, Lê Đức Anh v.v.. đă dùng cả núi xương, sông máu của dân tộc này để xây đắp. Một tên đầu trộm đuôi cướp dù có khóac lên ḿnh bộ quốc phục trang nghiêm của dân tộc cũng không thể xóa đi cái lư lịch gian ác của nó. Tuy nhiên v́ sống ở một đất nước dân chủ lâu năm, tôi không có thói quen bất công với bất cứ ai. Nếu sau hội nghị APEC, quả thật nếu ông thích bộ quốc phục này v́ - khi khóac lên người – trông nó có vẻ sang trọng chứ không sắt máu như bộ đồ “đại cán” ông mặc năm xưa. Mỗi khi mặc nó, xin ông suy xét lại. Xin ông tự hỏi “ Ta đang khóac lên ḿnh bộ đồ của dân tộc, ta phải làm ǵ đây để xứng đáng là con dân của dận tộc này?” Nếu ông suy nghĩ được như thế th́ dân tộc này sẽ bớt đau khổ đi biết là bao nhiêu.

Lịch sử thế giới cho thấy người dân rất căm thù các chính quyền tàn bạo đă đàn áp họ. Giả sử như đất nước Việt Nam bây giờ bị một ngọai bang xâm lấn, chắc chắn người dân sẽ không ủng hộ bạo quyền cộng sản. Thà bị ngọai bang đô hộ rồi hô hào ṭan dân kháng chiến, kêu gọi thế giới giúp đỡ để đánh đuổi ngọai xâm c̣n dễ hơn là đánh ”Giặc Nội Xâm Cộng Sản” ngày hôm nay. Năm xưa chính trị nhà Hồ hà khắc, dù binh sĩ lúc đó lên tới một trịêu quân nhưng không chống đỡ nổi với quân Minh v́ ḷng dân bất phục. Cái gương cha con Hồ Quư Ly mất nước ô nhục c̣n sờ sờ ra đó. Cho nên một đất nước hưng thịnh và phát triển là đất nước có nhiều công dân tốt, biết tuân thủ luật pháp, sống đời hiền ḥa, đem sức cần lao ra để mưu sinh mà cũng là để góp phần phát triển kinh tế nước nhà. Một đất nước sẽ đi vào hủy diệt nếu người dân luôn luôn chống đối chính quyền và chính quyền luôn luôn ngược đăi người dân, coi người dân như kẻ thù. Dù nhà cầm quyền đó có bộ máy ḱm kẹp khủng khiếp như thế nào th́ nó cũng sẽ xụp đổ. Lời kêu cứu của 58 dân oan Bắc Giang ngày hôm nay không phải là lời kêu cứu tầm thường hay “rỡn chơi” mà là tiếng chuông cảnh tỉnh, là một lời cảnh báo về một biến động xă hội lớn lao sẽ xảy ra nếu bạo quyền tiếp tục đi vào con đừơng sai trái như ngày hôm nay.

Đào Văn B́nh

(California ngày 6-12-2006)

Dấu (*) là lời trích dẫn từ Thư Ủng Hộ Của 58 Dân Oan Bắc Giang