Tường thuật vụ bị công an bắt giữ trái pháp luật để thẩm vấn hơn 10 giờ đồng hồ tại đồn phường 7, Quận3, tại số 122 đường Trần Quốc Thảo Thành Phố - Sài G̣n

 

 

          Hơn 8 giờ 45 phút sáng ngày 27/3/2007 chúng tôi đến số 210 đường Vơ Thị Sáu, đây là văn pḥng tiếp dân của chính phủ CSTW đại diện ở các tỉnh phía Nam để nộp đơn khiếu nại buổi đối thoại ngày 22/3/2007 tại Huyện Vĩnh Cửu tỉnh Đồng Nai vừa qua. Toi đến để gặp Ông Trần Văn Minh và bà Yến là cán bộ thanh tra chính phủ để liên hệ làm việc. Tôi vừa bắt đầu làm việc th́ chị Vũ Thanh Phương từ nhà đến. Tôi đưa Phương vào xin phép bảo vệ, để gặp bà Yến, bảo vệ hướng dẫn lên lầu pḥng 209, làm việc xong hai chúng tôi xuống sân gặp 2 chị Lư Thị Thu Trang và Lư Thị Thu Duyên ( là hai chị em ruột ). Chúng tôi quen nhau từ năm 2001 cũng đi khiếu kiện đất đai. Chúng tôi thăm hỏi nhau, Trang nói : ‘’đợi Trang va Duyên vào nộp đơn rồi mấy chị em ḿnh đi ăn sáng.”.Trang va Duyen vào nộp đơn, cán bộ tiếp dân không nhận, không biêt vi lư do ǵ.

          Bốn chúng tôi bước ra vài bước để vào ngơ số 210 đường Vo Thị Sáu, lúc đó tôi có tin nhắn điện thoại, sau khi xem xong nhắn lại cuơng không được, gọi cũng không xong, v́ máy hết pin. Tôi đang cầm điện thoại trên tay th́ có 2 công an tên là : Nguyn Đức Phước số danh: 262-240 và tên thứ hai là: Trần Văn Sết số danh: 365.383 chặn đường lại và hỏi ngay chúng tôi : ‘’ ai vừa chụp h́nh ở đây ? ” . Tôi trả lời không có ai chụp cả, vậy mà hai tên vẫn ngoan cố đ̣i kiểm tra.Khi kiểm điện thoại xong chúng thấy không có h́nh ảnh của dân khiếu kiện ngồi la liệt dọc ngơ 210 và hai bên đường này và nếu có thấy th́ chỉ v́ xấu hổ chúng không dám nh́n nhận sự thật  xă hội này mà cố t́nh che dấu sự thật với dư luận chăng !? Ngay lúc đó hai tên công an mà thực ra chỉ đáng gọi là bọn xă hội đen tên là Phước và Sết cho đúng bản chất mà thôi, chúng liền gỡ tay tôi ra giật lấy điện thoại, rồi tên Sết bỏ vào túi quần. Ngay sau đó nó dùng điện thoại gọi cho đồng bọn của chúng từ đồn ra, tôi đếm  được có đến thêm vài chục làm cho khu vực này trở nên nhốn nháo hẳn lên như cái chợ vỡ vậy.

          Lúc ấy là khoảng 10giờ 10 phút, tốp công an đồn phường 7 và bốn phụ nữ đấu khẩu quyết liệt với nhau, lời qua tiếng lại với nhöơng keơ ngu trung dốt nát. Cuộc đấu khẩu trở nên ồn ào cả góc đường như biểu dieăn cho dân chúng xem giữa nhóm công an vài chục người và bốn phụ nữ tay yếu chân mềm. Tôi tuyên bố và tố cáo công an mắc 2 tội danh. Thứ nhất là tội vu khống theo Ñiều 122 bộ luật h́nh sự, thứ 2 la tội cướp tài sản theo Ñiều 133 bộ luật h́nh sự. Chúng tôi tuyên bố : “nếu các ông muốn xét người phải có lệnh của viện kiểm sát, chứ không phải muốn xét ai th́ xét  và chính công an là người gây rối, gây mất trật tự công cộng, gây tắc nghẽn giao thông.

          Đến 10 giờ 50 phút tên Sết buộc phải trả điện thoại lại cho tôi trước đám đông người đang đứng xem việc này làm chúng xấu hổ, v́ chưa bao giờ chúng chịu lép vế người dân cả, trong suy nghĩ của chúng dân lúc nào cũng phải thua, phải lép vế, phải sai. Ngay sau đó chúng dở tṛ mới là quay sang hỏi chứng minh thư nhân dân (CMND) của cả bốn chúng tôi. Khi chúng tôi đưa ra, công an bí lối và hết lư do hạch sách nhũng nhiễu, lại quay sang hỏi giấy tờ xe máy Honda của Thu Duyên. Khi chị Thu Duyên đưa giấy xe máy đầy đủ ra, chúng thấy không c̣n lối thoát liền vu khống tiếp là xe vi phạm lấn chiếm ḷng lề đường, rồi yêu cầu đưa xe vế đồn công an, chúng tôi yêu cầu lập biên bản giữ xe, giữ giấy CMND. Chúng cũng không lập, trong khi đó xe của công an c̣n xếp hàng cạnh xe của Duyên 5 chiếc, tôi hỏi: “Tại sao xe công an để được, xe chúng tôi không để được ”. Chúng tôi được họ trả lời : “ Chúng tôi có quyền để v́ đang thi hành công vụ ”. Tôi nói : “ chính các ông phải là người chấp hành đúng pháp luật  trước, rồi người dân mới chấp hành sau. Chính các ông mới là người sai phạm, chúng tôi không sai, đừng cậy quyền ỷ thế ức hiếp dân lành vô tội ”.  Trước câu đối đáp như vậy chúng không thể trả lời xong với bốn phụ nữ, chúng liền ra chiêu cuối cùng là dùng quyền lực đưa 2 xe ra, 1 xe chở Honda của Duyên, c̣n 1 xe áp giải chở 4 chúng tôi về đồn công an  Phường 7, Quận 3, đặt tại số 122 đường Trần Quốc Thảo, Thành Phố Sài G̣n. Lúc này 11giờ, khi vừa ngồi vào bàn làm việc với tên Công, th́ có điện thoại của anh Nguyễn Nam Phong từ một diễn đàn ở Hoa Kỳ gọi về phỏng vấn việc công an Phường 7 bằt giữ 4 phụ nữ chúng tôi. Khi tôi đang trả lời  nói chuyện với diễn đàn  của anh Nam Phong, th́ có tên công an nào nói đang giờ làm việc và yêu cầu tôi nên tắt máy không tṛ chuyện nữa. Anh Nam Phong nghe được muốn trao đổi với viên sĩ quan công an đó, tôi liền chuyển máy cho tên công an đang thẩm vấn tôi và tên này liền nói với Nguyễn Nam Phong bên tận nước Mỹ xa xôi là tôi buồn cười mà không dám cười to tiếng, y nói: “ Anh muốn ǵ cứ đến đây, chứ chúng tôi không trao đổi qua điện thoại được anh nhé. Thôi để chúng tôi làm việc anh à ”.

          Đến lúc này một số công an Phường 7 họp bàn với nhau bên trong pḥng trong. Lát sau có điện thoại của anh phóng viên Gia Minh của đài Á Châu Tự Do - RFA gọi điện xin phỏng vấn chị Vũ Thanh Phương.Tên công an ngồi cạnh lắng nghe chăm chú và nh́n không chớp mắt giây nào.

          13 giờ 10 phút, công an phường 7 tách chúng tôi ra mỗi người một nơi. Chị Phương ở tầng 1, c̣n tôi lên lầu 2, cùng với 2 công an vừa ngồi vào bàn, tên công an Trần Văn Xuân – số danh 265 – 377 nói xử phạt hành chính yêu cầu tôi kư tên vào biên bản với nội dung “gây mất an ninh trật tự ”. Tôi trả lời: “chính công an gây rối trật tự công cộng. Tôi đă chỉ ra rơ họ tên công an đă gây rối rồi và hỏi sao không xử lư những tên đó đi. Các ông làm những việc vô lư,  tôi không kư. đừng có chụp mũ, răn đe chúng tôi nhé, dân trí bây giờ khác trước rồi, chứ không phải dân ngu như các ông mong muốn măi đâu !!!”

          Người thẩm vấn tôi không mặc sắc phục của ngành, không đeo bảng tên. Tuy tôi có hỏi, nhưng ông ấy dứt khoát không cho biết. Trong biên bản ghi lời khai cũng không để họ tên, chức vụ.  Và hiện nay tôi rất hoang mang không biết công an thật hay công an giả nữa ???. Trong khi chỉ thị số 32 ngày 7 tháng 09 năm 2006 của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đă kư. Ở điểm C ghi rất rơ : Tất cả các cán bộ, công chức, viên chức có trách nhiệm tiếp, làm việc trực tiếp với người dân tại trụ sở phải đeo thẻ cán bộ, công chức, viên chức ( ghi rơ họ tên, chức vụ, đơn vị công tác).Vậy mà ông công an này cả gan chà đạp, dẫm lên chỉ thị của Thủ tướng chính phủ trung ương, thật là một tội tày liếp “ xem trời bằng vung” của mấy anh cán bộ cấp dưới tùy tiện hết chỗ nói.

      Trong khi là việc với tôi những câu hỏi ông ấy đặt ra như tôi tạm ghi dưới đây để dư luận tỏ tường.

Công an giả danh không đeo bảng tên hỏi: Chị khiếu nại đất đai, nguồn gốc đất như thế nào? Và khiếu nai mấy năm?

Tôi trả lời: Ông chỉ được phép hỏi tôi sự việc lúc sáng là Ai gây rối? chứ ông không có quyền hỏi về đất đai. V́ không đúng chức năng và nhiệm vụ của công an. Nếu ông xía vào đất đai, tôi sẽ làm đơn tố cáo công an phạm luật.

Công an giả danh: Ngoài chị Phương ra, chị c̣n quen ai nữa không? Ở nhà trọ Hà Nội?

Tôi trả lời: Tôi và Phương là chị em kết nghĩa, c̣n quen dân kiện 64 tỉnh thành, th́ tôi quen nhiều lắm và quen hết.

Công an giả danh hỏi:Sao chị biết nghị quyết HR 415 của Mỹ vậy ?

Tôi trả lời: Tôi nghe đài Á Châu tự do, và tôi mở mạng internet ra th́ biết nghị quyết HR 415 và đó là văn bản có lợi nó sẽ giúp đỡ cho người dân miền nam Việt nam đ̣i lại đất đai bị tước đoạt từ sau ngày 30/4/1975

Công an giả danh hỏi: Chị đưa những bài nào lên mạng Internet?. V́ sao chị đưa lên, chị gửi những trang Web nào?.

Tôi trả lời: Các đơn thư tôi đưa lên mạng Internet phổ biến rộng răi toàn cầu. Nếu tôi đưa cho anh, anh thích th́ giải quyết, không thích vứt sọt rác hoặc có tiền mới làm. Đưa lên Mạng có người tốt họ sẽ có ư kiến. Nhất là bộ chính trị ĐCSVN sẽ biết mà đọc và quan tâm và ai cũng đọc được. Tôi chủ trương công khai, minh bạch sự việc cho dư luận biết không phân biệt ai. Nhờ qua các bài gởi lên mạng là có người thật, việc thật  và có số điện thoại rơ ràng rành mạch, nên ở bên kia Đại Dương cũng biết được, gọi về hỏi thăm và động viên trong lúc gia đ́nh tôi quá khốn khổ. Cũng như vừa qua, khi hội nghị APEC lần thứ 14 tại Hà Nội diễn ra, Dân oan chúng tôi bị tống giam vào nhà tù trá h́nh là trại bảo trợ xă hội 1 huyện Đông Anh ngoại thành Hà Nội. Và  cũng nhờ  phóng viên Tường Thắng bên Mỹ mà tôi hội luận với bà Laretta Sanchez dân biểu Hoa kỳ đấy. Tôi gởi bài cho trang Web “ Việt Vùng Vịnh”. Chỉ cần 1 trang Web họ xem xong, các trang Web khác tự họ lấy xuống đưa lên các trang khác, cứ vậy lan khắp nơi. Tại sao nước ḿnh đă hội nhập thế giới vào WTO…đủ thứ rồi mà vẫn coi Mạng internet và nhiều cái khác tiến bộ của nhân loại đến khiếp sợ thế ?

     Công an giả danh hỏi: Photo 2 bài đưa ra hỏi của phải chị không. Chị đă gởi những bài nào vậy ?

Tôi trả lời: Hai bài này của chị Vũ Thanh Phương, ông đọc đi rồi biết. Có tên họ và số điện thoại riêng. C̣n hộp thư email th́ 2 chúng tôi xài chung có sao đâu. V́ 2 chúng tôi không có ǵ bí mật (Hai bài của Phương là bài : Các nhà dân chủ sống trong nhà tù khổng lồ ở Việt Nambài nữa là Nhân ngày 8/3 hăy trả tự do cho luật sư Lê Thị Công Nhân ). C̣n tôi gởi nhiều , điển h́nh là Thư gởi cho bà Laretta Sanchez, bức thư đó công bố rộng răi trên mạng Internet và bài Trích buổi ghi âm buổi đối thoại với ông phó tổng thanh tra Chính phủ Lê Đ́nh Đấu. Qua bài đó các ông ấy đă công nhận là sự việc của gia đ́nh đă bị địa phương làm sai rồi. Vậy mà c̣n quay quắt 180 0 ra công văn kiểu lặp lờ dối trá, lừa mị gia đ́nh tôi.

Công an giả danh: Chị hội luận với bà Loretta Sanchez vào tháng nào? Bà này làm ǵ? Ai nữa.

Tôi trả lời: Tháng 8 hay 10 ǵ đó. Bà Loretta Sanchez  - là Hạ Nghị Sĩ Hoa kỳ bà ấy là dân biểu có uy tín của Hạ  Nghị Viện – Quốc hội Hoa Kỳ. Bà đă đề xướng ra nghị quyết HR 415 để giúp nhân dân Việt Nam đ̣i lại tài sản bị nhà nước VN CS cưỡng đoạt sau năm 1975. Việc đó cũng căn cứ vào điều 23 hiến pháp của nhà nước CHXHCNVN th́ có ǵ là sai? Và luật sư Đỗ Phủ, phóng viên Tường Thắng, đă giúp tôi phiên dịch cho bà ấy nghe về nổi oan ức của gia đ́nh phải gánh chịu mấy chục năm qua. Bà ấy rất cảm thông và yêu mến nhân dân Việt nam, nhất là dân oan khốn khổ như chị em, bà con chúng tôi.

Công an giả danh hỏi: Chị biết chị Lê Thị Công Nhân và anh Nguyễn Khắc Toàn trong trường hợp nào? Vào tháng mấy?

Tôi trả lời: Biết Công Nhân vào dịp Công Nhân  đến ngơ 94 Ngọc Hà để t́m dân oan Vườn Hoa Mai Xuân Thưởng. V́ em ấy thấy bà con dân oan ngồi la liệt hết ngày này tháng kia, em ấy đến t́m hiểu mọi vấn đề và cuộc sống của nhân dân đau khổ ở đây. Qua đó, tôi có nhờ em giải thích dùm điều II khoản 2 của luật đất đai năm 1993, v́ ai cũng bị bác đơn. Em nói: Điều II khoản 2 – 1993 là đất đă trải qua bao thời kỳ đă giao cho người khác sử dụng, th́ không đ̣i lại được đất cũ ( tức là năm từ 1954 nhà nước của ông Hồ Chí Minh lấy của người giàu chia cho người nghèo th́ không đ̣i lại được). C̣n của tôi năm 1975 nước CHXHCNVN nói sao không trả ? Từ đó, tôi thấy em nói đúng và tôi muốn học hỏi ở em nhiều điều.

       C̣n anh Nguyễn Khắc Toàn là người tốt, không làm hại ai bao giờ. Tôi biết anh ấy từ năm 2001 tai vườn hoa Mai Xuân Thưởng. Anh ấy giúp đỡ dân oan rất nhiều và vô tư, chính anh ấy bênh vực dân oan chúng tôi mà phải tù đầy mấy năm. Từ khi anh Toàn ra tù chúng tôi là chị Thanh Phương có đến thăm hỏi sức khỏe và nhờ anh giúp đỡ thêm và không khi nào bị từ chối. Anh ấy được dân oan tin tưởng rất nhiều và có uy tín lớn không ai có thể nói xấu được người ta dù có xảo quyệt và giỏi xuyên tạc đến mấy.

Công an giả danh hỏi: Chị có đi đám cưới của em gái Lê Thị Công Nhân?

Tôi trả lời: Có, ngày 10 tháng 12 năm 2006 – Ngày nhân quyền Quốc tế - ở khách sạn Lư Nam Đế. Việc này đâu có tội ǵ mà ông phải thẩm vấn như hỏi tội phạm vậy?

Công an giả danh hỏi: Vậy đám cưới đó c̣n có ai đi nữa không?

Tôi trả lời: Đám cưới gia đ́nh người ta th́ mời người thân quen. Ông muốn biết ai th́ đến đó hỏi, c̣n tôi chỉ biết tôi, đi để biết đám cưới Miền Bắc như thế nào, ai mời là đi, không ai có quyền cấm. C̣n ông muốn hỏi th́ hỏi em Công Nhân và nên hỏi em đó là đă lớn lên dưới mái trường XHCN VN. Tại sao em trở thành nhà dân chủ, trở thành những người bất đồng chính kiến với nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam ? Những người này là trí thức, họ không bao giờ khuất phục để ai đè đầu, cưỡi cổ họ. Họ ở  trong và ngoài nước cứ ở đâu có bất công là ở đó có họ đấu tranh. Ông lại lấn sang chuyện khác nữa rồi. Nhân tiện đây tôi nói cho anh biết là tôi hết sức tránh trường hợp lớn tiếng, nhưng họ cứ đeo bám tôi hoài. Điển h́nh là ngày 01/ 03 vừa rồi. Tôi và Vũ Thanh Phương đến 210 Vơ Thị Sáu, để biết lịch khi nào đoàn về địa phương chúng tôi để công bố quyết định. Ông Nguyễn Văn Minh tiếp dân ở 210 dùng những lời lẽ vô học : “nào là bà câm mơm lại”, mơm là dùng cho súc vật và chửi chúng tôi là đồ chó. Dĩ nhiên là tôi phải chửi bới quyết liệt, tôi gọi điện thoại cho ông Lê Tiến Hào, phó tổng thanh tra Chính phủ, phản ánh kịp thời ngay tức khắc. Nay lại tiếp diễn với công an nữa. Các ông là những người ngồi ghế công quyền của Nhà nước phải hiểu nỗi thống khổ của người dân đă chịu đựng mấy chục năm trời, nên rất bức xúc, cần phải ăn nói có lễ độ, có văn hóa t́nh người một chút. Đó là ư kiến của tôi.

Công an giả danh hỏi: V́ sao chị kư tên ủng hộ khối 8406, và 8406 là ǵ?

Tôi trả lời: Bản tuyên ngôn 8406 đ̣i dân chủ hóa đất nước Việt Nam, tất cả các quyền tự do phải có : Tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, dân chủ, nhân quyền, quyền căn bản của con người phải có, để người dân không phải khổ, thoát khỏi cảnh khiếu kiện triền miên. 8406 là bản tuyên ngôn ra đời vào ngày 8 tháng 4 năm 200. Tự do dân chủ là tốt chứ sao công an các anh và nhà nước của các anh lại sợ dân chủ tự do và khối 8406 như sợ cọp vậy ?

………………..

Sau đó tay an ninh này c̣n hỏi linh tinh rất nhiều không sao kể hết, cũng như chị đưa lên mạng bài ǵ? Đưa ở đâu , có ai giúp đỡ không?.....

Cuối cùng viên sĩ quan này yêu cầu tôi kư tên biên bản. Tôi nói nếu muốn tôi kư tên biên bản, ông phải cho tôi 4 bản photo để làm vật đối chứng sau này. Ông công an trả lời : “để tôi hỏi sếp tôi, v́ đây là nguyên tắc của ngành không cho được”. Tôi cương quyết không kư ǵ hết.  Lúc sau có 2 phụ nữ do ông này mời đến và ông ấy giới thiệu, v́ chị không tin nên tôi mời 2 chị này là phụ nữ của phường đến để làm chứng. Chứ làm việc từ sáng đến giờ chị không kư biên bản làm sao tôi xử lư được. Sau đó ông ấy yêu cầu tôi ghi mấy chữ cũng được. Tôi ghi : “ ư kiến đương sự muốn tôi kư tên phải photo cho tôi 1 bản để làm vật đối chứng sau này, c̣n không tôi không kư  và  lời khai của tôi là đúng sự thật ”.

         Trong lúc tôi viết mấy ḍng ư kiến vào biên bản, ở dưới lầu có 2 người nữa lên chụp h́nh tôi bằng điện thoại di động mấy kiểu liền mà không xin phép hay hỏi ư kiến tôi có đồng ư hay không. C̣n viên công an thẩm vấn để điện thoại quay phim tôi chẳng hỏi ư kiến tôi chút nào. Trong các biên bản họ lập ra có 1 trang ghi được vài hàng, phần ở dưới để trống. sau đó ông ấy không gạch bỏ, chắc chắn là họ đang làm chuyện mờ ám.

        Thậm chí người đi đường hiếu kỳ đứng lại xem cũng bị bắt vào thẩm vấn hơn 10 giờ, vô lư hết sức, công an nhà nước CSVN thích bắt ai th́ bắt thích giam bao lâu tùy thích chẳng sợ bất cứ ai v́ ở nước này chỉ có mỗi một đảng CSVN cai trị th́ c̣n sợ đảng phái nào nữa vào đây ? Công an là tay sai của đảng CS là công cụ đàn áp của riêng đảng, được đảng nhà nước chiều chuộng th́ ai dám chống công an ?

Đến 19 giờ 15 phút, tôi là người đầu tiên vào viết giấy nhận lại chứng minh thư nhân dân (CMND). Tôi cũng ghi rơ là bị công an vu khống mọi thứ. Thật đúng là độc tài, độc đoán, độc quyền kiểu nhà nước CSVN

Là công dân Việt Nam, cũng là nạn nhân của chế độ cộng sản bi tước đoạt mất hết đất đai nhà cửa, ruộng vườn, tài sản. Chúng tôi rất căm phẩn và bất b́nh với cách hành xử của công an CSVN đối với phụ nữ như chúng tôi. Trong khi công an là người thi hành công vụ bảo vệ an ninh cho nhân dân và xă hội, th́ họ đi ngược lại điều đó, họ sẵn sàng chà đạp lên hiến pháp, pháp luật của chính nhà nước này. Ngược lại, họ lại trói buộc người dân phải tuyệt đối chấp hành pháp luật của họ, cho dù họ đă sai phạm nghiêm trọng. Qua sự việc này, yêu cầu nhà cầm quyền xử lư nghiêm những người lợi dụng chức vụ quyền hạn, đă làm trái luật pháp, cần xử lư nghiêm minh, để giữ nghiêm kỷ cương phép nước. Để tạo sự công bằng cho công dân và những chuyện vô lư ngược đời đừng tiếp diễn ra nữa, được như vậy tôi xin chân thành cám ơn!

 

                                      Viết tại thị Trấn Vĩnh An, ngày 30 tháng 01 năm 2007

Lê Thị Kim Thu, tổ 3, Khu phố 6 , Thị Trấn Vĩnh An, huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai.

Email: kimnganvu2002@yahoo.com

Mobile: 0977  536  459